Dm H Van Song Tinh Trang Chu Muon Mot Chut
Edit & Beta: SwaniSwania. (Chỉ đăng tại Wattpad và Wordpress)Chương 11.Đã qua ba ngày......Nhạc Điềm chậm rãi đứng dậy từ giường, động tác này làm ảnh hưởng đến xích sắt giam cầm cổ tay cậu, kim loại va chạm phát ra tiếng vang 'leng keng'.Nhạc Điềm lôi kéo dây xích, trong phạm vi của sợi dây khó khăn đi đến bên cửa sổ, nhìn ra phía bên ngoài, trong đình viện ánh nắng tươi sáng hoa thơm chim hót, lại không thấy một người.Từ đêm thất bại kia, cậu là người khởi xướng, trang chủ liền khóa cậu ở trong phòng, mỗi ngày tự hắn đưa cơm đưa thuốc tới, cho đến hôm nay bệnh của cậu thuyên giảm bớt.Ban ngày trang chủ ra ngoài xử lý sự vụ, giữa trưa trở về cùng ăn trưa, buổi tối về phòng ngủ chung một giường với cậu. Trừ bỏ bị khóa ở trong phòng, hai người giống như là phu thê.Nhạc Điềm đỏ bừng mặt, lắc đầu đánh tan cái ý niệm này. Trang chủ chỉ là chưa muốn xử cậu, hoặc là còn chưa biết xử cậu như thế nào, cũng có thể là thân thể quái dị này của cậu rất được trang chủ thích?Sắc trời dần dần tối sầm xuống, Nhạc Điềm đốt đèn lên, ngồi đọc sách chờ trang chủ, lật xem từng trang, bất tri bất giác liền chìm vào hôn mê."Ưm...... A!"Xảy ra chuyện gì?!Nhạc Điềm đột nhiên trợn mắt, lại phát hiện chính mình nằm ở trên giường khi nào, đôi mắt bị vải bố che lại, khóa xích còn ở trên tay, nhưng lại bị trói ở đầu giường, làm cánh tay của cậu chỉ có thể đặt ở trên gối đầu.Đáng sợ nhất chính là, trên người cậu không có manh áo che thân!"Ưm! Không......"Nam nhân phát hiện cậu tỉnh, dùng sức vuốt ve hai môi âm hộ ở hạ thân, đoạt lại lực chú ý của cậu."Ai? Trang chủ? Không cần như vậy......"Nam nhân không nói ra tiếng, cúi đầu ngậm lấy tiểu côn thịt hơi hơi ngẩng đầu, như là ăn món ngon mỹ vị gì, ngậm liếm vuốt ve lên xuống, phát ra tiếng nước tấm tắc rung động."A! Ngươi là ai...... Không cần......"Bàn tay to lớn nóng bỏng của nam nhân bao bọc lấy cặp mông tròn xoe trắng nõn, mạnh mẽ xoa bóp, bẻ ra hai bên rồi khép lại, đè ép tiểu huyệt mấy ngày nay nếm trải tình dục mẫn cảm vô cùng."Chảy ra nước." Thanh âm nghẹn ngào truyền đến từ phía dưới.Tâm Nhạc Điềm nháy mắt trầm xuống, đây không phải là giọng của trang chủ!"Không! Không! Buông ta ra! Ngươi là ai! Sao lại dám đi vào phòng ngủ của trang chủ!"Nhạc Điềm điên cuồng giãy giụa, nhấc chân tàn nhẫn đá nam nhân, lại không biết chính mình trúng mê dược nên không còn sức lực, cậu lúc này giống như con mèo nhỏ, cổ chân bị bàn tay hữu lực bắt lấy, tách chân ra cột vào hai bên. Trong miệng liền bị nhét vải không thể phát ra tiếng."Đừng nhúc nhích! Ngoan một chút ta liền không làm ngươi đau."Nhạc Điềm bày ra đôi mắt đầy tuyệt vọng, lại không dám nhúc nhích chút nào.Tiểu côn thịt dưới thân bởi vì thanh tỉnh mà mềm nhũn xuống dưới, thân hình trần trụi trắng nõn không nhịn được phát run.Nam nhân buông tha tiểu côn thịt mềm oặt, nghĩ tới một chỗ chưa bao giờ chơi qua.Tay lớn tách ra cặp đùi cậu đang dùng sức khép lại, còn ngại không đủ mà dùng ngón cái mạnh mẽ lột hai bên âm huyệt ra, đem cảnh thần bí dưới thân lộ hoàn toàn ra tới.Hoa huyệt mấy ngày trước chịu khổ chà đạp, nhưng được tu dưỡng nhiều ngày cho nên nó đã hoàn toàn hết sưng, hồng hồng diễm diễm khẩn trương mà co rút một chút.Nam nhân ác ý thổi khí về phía hoa huyệt, cơn gió mềm nhẹ phất qua nơi bí ẩn kia, đùi trắng nõn run đến càng mạnh hơn."Ô...... ưm......" Miệng Nhạc Điềm bị nhét vải, từ trong cổ họng phát ra tiếng cầu xin tuyệt vọng, lại không ngăn cản được người nam nhân kia."A!!!" Đôi mắt Nhạc điềm mở to cực kỳ, hoa huyệt dưới thân kia truyền đến từng trận khoái cảm khó có thể mở miệng khiến cậu điên cuồng, một thứ gì đó ướt nóng trơn trượt hữu lực tác quái giữa hai chân, khi thì đẩy ra thịt môi bé nhỏ kia, khi thì ác ý đỉnh tiến vào bên trong lỗ nhỏ.Hắn sao lại liếm chỗ kia!Hai chân run rẩy khó nhịn mà kẹp chặt cái đầu ở giữa hai chân, lớp tơ lụa mềm mại phá lệ chà sát phần da thịt non mềm, khoái cảm truyền đến không thua gì so với việc bị khiêu khích bở imôi lưỡi!Nhạc Điềm nháy mắt mất đi sức lực, hai chân yếu mềm buông xuống, như là từ bỏ chống cự."Ha hả."Nam nhân cười khẽ, càng không kiêng nể gì mà liếm láp khắp nộn hoa xinh đẹp, đầu lưỡi lướt trên dưới hoa đế rồi nhanh chóng khảy một cái, mời hạt đậu đỏ ngượng ngùng ra ngoài cùng hắn đạt tới đỉnh dục vọng.Đến trang chủ cũng đều chưa bao giờ đụng chạm đến chỗ người xa lạ này đùa bỡn, cảm giác bị cưỡng bách càng thêm mãnh liệt, từng giọt nước mắt to chảy xuống thấm ướt tơ lụa, đến khóc thành tiếng cũng không làm được.Càng xấu hổ chính là, kỹ thuật của nam nhân linh hoạt làm cậu động tình, cơ bắp dưới thân căng chặt dần dần thả lỏng, hoa huyệt càng chảy ra nhiều nước.Nam nhân từng ngụm từng ngụm nuốt hết mật dịch chảy ra từ hoa huyệt, ngại không đủ nhiều mà dùng một tay bóp chặt đầu tiểu hoa đế vừa mới ngoi ra vê xoa đè ép, kích thích đến chân vai cậu chịu không được co rút, môi lưỡi nam nhân ngậm lấy tiểu huyệt hút mạnh!Tiếng hút nước tấm tắc hỗn loạn phát ra từ nam nhân xa lạ thở mạnh, tiếng hít thở đặc biệt rõ ràng trong màn đêm yên tĩnh.Môi lưỡi của nam nhân cuối cùng cũng buông tha mảnh hoa huyệt lầy lội, một lóng tay dễ dàng thọc vào hoa huyệt ấm áp, moi đào khắp nơi.Biết kế tiếp sẽ phải gặp chuyện gì Nhạc Điềm vô lực lắc đầu, khát vọng trang chủ sẽ xuất hiện nháy mắt cứu cậu, rồi lại không muốn trang chủ phát hiện ra chuyện mình bị đùa bỡn mà đạt được cao trào.Ngón tay rút ra khỏi hoa huyệt, nóng bỏng mà để ở môi hoa huyệt."Ô! Ưm!"Côn thịt to béo nóng bỏng đột nhiên cắm vào! Nặng nề đâm vào làm căng tử cung nhỏ hẹp!"A!!!!"Bị thao, bị một người lạ không phải trang chủ thao! Đâm vào một chút liền đâm tới tử cung! Đó là nơi mà cậu sẽ mang thai con của trang chủ!Cự vật còn chưa hoàn toàn vào hết thì đã đâm đến tử cung, nam nhân hạ eo chậm rãi rời khỏi, ngay sau đó lại dùng sức đâm vào, quy đầu mượt mà thao thật mạnh đến tử cung!Nam nhân thở dài sảng khoái, mạnh mẽ thao hoa huyệt cực phẩm dưới thân. Hoa huyệt đã từng trải qua chuyện tình dục, ôn nhu tiếp đãi cự vật, đường đi hẹp khẩn bị căn lớn thành hình dạng nam căn, chỗ sâu bên trong vừa hút vừa co rụt lại bao bọc lấy côn thịt, chỉ có tử cung là chậm chạp không chịu mở ra.Nhận thấy nam nhân muốn thao tiến vào tử cung, Nhạc Điềm vô lực giãy giụa, nhưng lại bị thao đến eo cũng tê dại, cậu nhắm hai mắt nắm chặt tay, móng tay không dài đâm thật sâu vào lòng bàn tay, muốn dựa vào đau đớn chống cự tình dục mãnh liệt đang đánh sâu vào tiềm thức.Nam nhân phát hiện hành động của cậu, kéo đôi tay cậu, đầu gối đi nhanh về phía trước một bước, eo lưng Nhạc Điềm treo trên không, hung khí thật lớn bởi vì tư thế này mà cắm càng sâu, tử cung nhỏ hẹp đều bị đỉnh thật mạnh!Nam nhân không lột ra được hai tay đang nắm thành quyền của cậu, từ khe hở ngón tay có dấu hiệu chảy ra vài giọt máu."Ta không thể làm ngươi bị thương.""Đây là trừng phạt, Nhạc Điềm."Nhạc Điềm hơi ngốc đi, cả người đề phòng đều thả lỏng xuống.Câu nói cuối cùng là giọng của...... Trang chủ?Nam nhân thấy cậu hơi thả lỏng, đột nhiên thẳng đâm vào tử cung! Dùng sức thật mạnh toàn bộ quy đầu đều cắm vào bên trong cung khẩu!"Ưm!!! A!" Mảnh vải trong miệng được lấy ra, chịu áp lực một đêm giờ đây phát tiết thành tiếng hét!Côn thịt lớn bị tử cung nhỏ bé hút có chút đau, nam nhân muốn rút ra, quy đầu bị khe rãnh của cung khẩu cắn chặt, nhất thời không đi ra được.Nam nhân bất đắc dĩ chỉ có thể chậm rãi xoay vòng, chờ người kia thả lỏng."Trang...... Chủ...... Huyền Ngọc...... Huyền Ngọc......" Nhạc Điềm khóc lóc kêu tên trang chủ, "Là ngươi sao...... Huyền Ngọc......Xin ngươi nói cho ta...... Là ngươi......"Bàn tay ấm áp vuốt ve gương mặt cậu, lau nước mắt cho cậu."Đây là trừng phạt, Nhạc Điềm."Cả đêm chịu kích thích làm đầu Nhạc Điềm loạn cực kỳ, tử cung còn gắt gao hàm chứa côn thịt to lớn kia, vừa đau vừa ngứa nhiễu loạn suy nghĩ của cậu, nhất thời không thể phân biệt thanh âm ở trên giường là của trang chủ hay của ai......Sau khi tử cung thả lỏng, nam nhân hoạt động phần eo gầy rắn chắc mạnh mẽ thọc vào rút ra, thịt hoa huyệt đỏ tươi bị kéo vào kéo ra, tử cung co bóp cái miệng nhỏ làm kích thích quy đầu.Nhạc Điềm không biết làm sao mà nắm chặt đầu giường, thân dưới bị đâm rút mà phập phồng, đầu óc trống rỗng, khóe mắt nhịn không được chảy ra nước mắt.Nam nhân không hề kìm chế, tùy tâm sở dục mà thao lộng ra vào, phần trứng dái dưới cự vật 'bạch bạch' đập vào hậu huyệt.Nhạc Điềm không ngừng khóc lóc kêu Huyền Ngọc, lại không nhận được câu trả lời.Cự vật bên trong hoa huyệt lại lớn một vòng, hung hăng thao tiến vào chỗ sâu trong tử cung, đâm tử cung thật mạnh rồi phun trào! Một lượng lớn tinh dịch rất nhanh tưới đầy tử cung, làm bụng nhỏ căng đến nhô lên.Cự vật như là mãnh thú đã ăn uống no đủ hơi mềm xuống, thu hồi nanh vuốt sắc nhọn, lui ra ngoài.Trong lúc đi ra quy đầu to béo cọ qua vách thịt một chút, lại kích thích một trận co rút, tinh dịch trắng đục mãnh liệt chảy ra ngoài, chảy xuống hậu huyệt vắng vẻ kia, nháy mắt dính đầy cánh mông trắng nõn.Mảnh vải cột trên mắt được gỡ xuống, Nhạc Điềm không màng ánh nến chói mắt, quay đầu lại nhìn người dưới thân."Huyền Ngọc......" Rốt cuộc Nhạc Điềm không chịu nổi khóc lớn lên.Huyền Ngọc buông lỏng sợi dây xích, nhẹ ôm lấy thân hình bé nhỏ trần trụi trấn an tâm lý đang hoảng loạn của cậu.Nhạc Điềm khóc rất lâu, không ngừng nghỉ, vì trong nháy mắt cậu nhìn thấy kẻ kia là Huyền Ngọc, liền hiểu rõ ý đồ của hắn.Hắn đây là trừng phạt cậu."Đến bây giờ, chúng ta không thiếu nợ lẫn nhau nữa."Tiếng khóc của Nhạc Điềm đột nhiên im bặt, mặt chôn ở trong lồng ngực Huyền Ngọc không dám quay ra.Huyền Ngọc đỡ lấy bờ vai của cậu kéo đầu cậu tách ra, nhìn chằm chằm đôi mắt khóc đến đỏ bừng của cậu."Nhạc Điềm, nhìn ta."Nhạc Điềm nhìn gương mặt mình đã ngưỡng mộ nhiều năm, khuôn mặt tuấn mỹ cậu chờ đợi bấy lâu, từng giọt nước mắt chảy xuống, khuôn mặt Huyền Ngọc ở trước mắt cũng dần mơ hồ."Nhạc Điềm, tháng sau chúng ta liền thành thân."Lo lắng hoảng sợ cả một đêm bây giờ đột nhiên được sủng lên tận trời, cuối cùng Nhạc Điềm buông xuống hết thảy lo lắng, thần kinh căng chặt cả đêm mới bắt đầu thả lỏng, như là cục đá cứng nháy mắt bị người đánh nát, Nhạc Điềm khóc lóc dần chìm vào giấc ngủ.Lời của tác giả: Cái loại chuyện cường bạo (cưỡng hi*p) này kỳ thật dù cho nam hay nữ bị cũng đều là một loại tổn thương, nếu không được giáo dục dạy dỗ, cảm thấy giống như nam chiếm tiện nghi, nữ thì bị hại, nhưng thật ra đều giống nhau thôi.Editor: ý của tg theo mình hiểu là dù có là nữ cưỡng hi*p nam thì nam vẫn chịu tổn thương chứ mn đừng nghĩ rằng nữ cưỡng nam là nam chiếm đc tiện nghi- còn nữ là bị người hại, nam cưỡng nam cũng vậy. Trường hợp nam cưỡng nữ thì càng khỏi nói. Ở đây muốn nhấn mạnh sự bình đẳng.
***Chương 12. (Hoàn)Thẳng đến khi ăn mặc một thân y phục cưới đỏ thẫm, ngồi ở trước gương được nha hoàn bôi phấn lên mặt, Nhạc Điềm vẫn cảm thấy mình như ở trên mây, tay chân rụng rời, không có cảm giác chân thật.Trang chủ vì bảo toàn thân phận của cậu, đối với người bên ngoài nói cậu là nữ tử, từ nhỏ coi như nam tử mà nuôi lớn, bởi vậy nên không yêu cầu cậu mang mũ phượng khăn che mặt, y phục mặc cũng là y phục cưới trung tính cùng kiểu với trang chủ, cậu vốn không muốn trang điểm, tiểu Lục tỷ lại không muốn chuyện chung thân đại sự của cậu qua loa như thế, chủ động xin ra trận giúp cậu ăn diện.Cậu còn đang hoảng hốt thì đã được bà mối nắm tay đi qua chậu than, đi vào đại đường đám đông ồ ạt la lên, bên trong tràn đầy những gương mặt quen thuộc và xa lạ đang nói cười vui vẻ, tiếng người ồn ào tựa hồ như ở một thế giới khác, chỉ có thân hình nam nhân cao lớn đĩnh bạt đứng ở phía trước, là người trong mộng của cậu."Tân nhân tới rồi!" Bà mối cười kêu lên.Người nọ xoay người lại, sống mũi cao ngất, cặp mắt lạnh lùng, đôi môi mím chặt như hơi hơi cong lên.Đó là gương mặt cậu dành nửa đời mình trộm nhìn, hiện tại người đó đang xoay người lại nhìn cậu."Nhất bái thiên địa!"Thanh âm của bà mối dần dần từ chân trời trở lại bên tai, cái trán của Nhạc Điềm chạm vào sàn cẩm thạch lạnh lẽo, ngón tay bắt đầu có tri giác."Nhị bái cao đường!"Nhạc Điềm khấn đầu xong, muốn ngẩng đầu liếc mắt nhìn biểu tình của phụ mẫu trang chủ một cái.Một đôi phu thê ngồi ở vị trí cao, làn da vị phu nhân được bảo dưỡng rất tốt trên mặt nàng là nụ cười tươi đến miệng không khép lại được, trang chủ tiền nhiệm đang cố gắng áp chế biểu tình, muốn bảo trì vẻ trang nghiêm.Ngồi ở bên cạnh bọn họ, là lão quản gia ba năm trước đã cáo lão hồi hương.Nuôi cậu từ nhỏ đến lớn, cậu chưa bao giờ gọi ra miệng, nghĩa phụ."Phu thê đối bái!"Lão quản gia xuất hiện làm đầu óc của cậu đang tự hỏi khôi phục lại, khi đối bái cùng trang chủ cả hai chạm vào cái trán của nhau, trong mắt trang chủ là ý cười cùng tình cảm không thể giấu kín, hoàn toàn kéo Nhạc Điềm về hiện thực, tiếng người ồn ào náo động đâm vào trong tai, đây không phải mộng, cậu thật sự đã thành hôn cùng trang chủ!Thật sự, thành thân cùng trang chủ!"Đưa vào động phòng!"Trái tim của Nhạc Điềm hậu tri hậu giác kịch liệt nhảy lên, mặt cũng đỏ."Ngươi ở trong phòng chờ ta, ta rất nhanh sẽ quay về."Trang chủ thấp giọng nói bên tai cậu, Nhạc Điềm gật gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ở trên giường đệm đỏ thẫm chờ hắn."Chúc mừng, chúc mừng nha!" Cố Minh Đài kính tân lang một chén rượu "Như thế nào, coi như ta cũng có một nữa công làm mối ha? Sao ngày đại hôn cũng không nói một câu cảm ơn ta?""Cảm ơn." Huyền Ngọc mặt vô biểu tình mở miệng."Xì, ngươi từ nhỏ chính là dọa người, tính tính cũng xem như tốt đi, mà cái cây Tuyết Điệt thảo ngươi cất kia......""Tặng ngươi.""Ha! Sảng khoái! Tới, uống rượu!""Cố Minh Đài, ngươi đã sớm biết Nhạc Điềm thích ta."Cố Minh Đài không chút nào để ý ăn một miếng cá, rồi mới nhìn về phía hắn. "Lão trang chủ từng mang ngươi đi khắp nơi tìm thầy thuốc, ngươi có còn nhớ đã từng gặp qua một đạo sĩ không?"Huyền Ngọc đột nhiên nâng lên mắt, nhớ lại mấy chuyện trước đây hắn không bao giờ để ý lắm."Hắn từng nói qua, ngươi cả đời này, chú định là không có con." Cố Minh Đài cười nhìn hắn, trong mắt lại ánh chút ánh sáng lạnh lẽo.Trong lòng Huyền Ngọc vô cùng chấn động, bước chân hơi lui nửa phần. Hắn đã từng không bao giờ để ý chuyện này, thậm chí loại chuyện không vợ không con, cô độc cả đời với hắn mà nói đều không hề gợn sóng gì, còn Nhạc Điềm...... Nhạc điềm của hắn......"Ây da được rồi" Cố Minh Đài cúi đầu đổ thêm hai ly rượu, đưa cho hắn "Nếu một đời người chỉ gói gọn trong hai chữ 'vận mệnh', vậy còn là nhân sinh gì nữa, dứt khoát tự quyết định mọi thứ. Sau cùng mọi việc cũng có cách phá giải cùng biến chuyển thôi.""Nhạc Điềm chính là biến chuyển của ngươi.".Huyền Ngọc mang theo một thân mùi rượu quay trở lại phòng, thấy Nhạc Điềm đã mang lên khăn voan đỏ, không biết cậu đã mang khi nào.Hô hấp hắn hơi nhẹ, chậm rãi nhấc lên một góc khăn voan, để lộ ra một gương mặt đỏ hồng kiều diễm ướt át.Huyền Ngọc không thể nhịn được mà hôn lấy Nhạc Điềm, qua loa rót cho tiểu thê tử một chén rượu hợp cẩn, rồi sau đó dùng sức xé đi một thân y phục cưới đỏ thẫm kia."Liếm liếm cho ta."Nhạc Điềm đỏ mặt cúi đầu, ngậm lấy căn côn thịt to lớn nóng như lửa kia, mùi hương hơi nồng tràn đầy chóp mũi, như là uống vào liều xuân dược siêu mạnh làm hoa huyệt chảy đầy nước.Từng có một lần kinh nghiệm của đêm đầu, Nhạc Điềm biết phải thu lại hàm răng, cẩn thận liếm mỗi một góc côn thịt, sau khi dùng nước bọt bôi trơn, nắm lấy hệ rễ côn thịt rồi cố gắng mở rộng cổ họng, cực đại quy đầu tròn xoe đỉnh mở yết hầu nhỏ bé kia, làm cần cổ trắng nõn của cậu trướng thành hình dạng dương vật luôn!Hô hấp không thuận do cổ họng bị dị vật xâm lấn, chọc đến thịt ở cổ họng không ngừng co rút, như là vô số cái miệng nhỏ bao bọc lấy quy đầu mút vào."Nhạc Điềm, nhìn ta."Nỗ lực phun ra nuốt vào côn thịt lớn, cậu hơi hơi ngẩng đầu, khóe mắt đỏ tươi là do bị chà đạp quá mức, bị côn thịt lớn đỉnh lộng cổ họng nên không khoẻ, làm trong mắt cậu nổi lên lệ quang, nhưng là cậu tự nguyện hiến tế những gì mình có, lấy lòng côn thịt đang trong miệng.Nhìn Nhạc Điềm như vậy, thần kinh trong đầu Huyền Ngọc đứt đoạn, đè lại cái gáy Nhạc Điềm, hạ thân đột nhiên hoạt động đem toàn căn đâm vào trong!Nhạc Điềm nỗ lực duỗi thẳng cổ, cần cổ trắng nõn tựa hồ hiện ra hình dạng thịt căn đâm rút, rõ ràng là không khoẻ, thống khổ, Nhạc Điềm lại thỏa mãn đến tận tâm, đây là người cậu yêu say đắm nửa đời, là trượng phu của cậu, Huyền Ngọc.Huyền Ngọc không vì thấy cậu quá mức khó chịu mà buông tha, cuồng cắm một trận liền thả lỏng mã mắt bắn nhanh ra, từng luồng tinh dịch rót thật sâu vào cổ cậu, Nhạc Điềm khống chế không được mà há miệng nuốt xuống, mới không bị lượng lớn tinh dịch làm sặc đến.Huyền Ngọc đem côn thịt hơi mềm rút ra, trên côn thịt còn một chút tinh dịch, bị hắn lau lên khuôn mặt đỏ bừng kia.Bắn qua một lần, dục vọng của Huyền Ngọc hơi bình phục lại, mở miệng nói: "Ngày xưa đều là ta chủ động, còn không biết ngươi thích kiểu nào, hôm nay liền giao cho ngươi, được không?"Nhạc Điềm đỏ mặt mắc cỡ không đáp lại, tay bị lôi kéo khóa ngồi ở trên người Huyền Ngọc.Lần đầu tiên của cậu là bị loại này tư thế cướp đi. Nhưng ngày đó không có tự làm chủ, chỉ có Huyền Ngọc thấy rõ cậu, cậu lại chưa từng từ góc độ phía trên nhìn Huyền Ngọc.Nhạc Điềm si mê mà nhìn thân hình cao lớn dưới thân, lồng ngực rắn chắc bởi vì hô hấp dồn dập mà phập phồng lên xuống, trên vòng eo gầy rắn chắc có tám khối cơ bụng hình dáng rõ ràng, cậu biết rõ một thân cơ bắp này có bao nhiêu sức lực, mấy lần trước làm cậu vài lần hôn mê đi.Huyền Ngọc lôi kéo tay cậu vuốt ve cơ bụng: "Thích cái này sao?"Da thịt nóng bỏng tựa hồ làm nóng cậu, Nhạc Điềm đột nhiên rút tay về, trần trụi ngồi ở trên đùi Huyền Ngọc không biết làm sao."Ngồi ở phía trên, không phải ngươi thích tư thế này sao?" Huyền Ngọc nắm lấy eo cậu, đặt hoa huyệt nhắm ngay côn thịt đang cứng rắn đứng thẳng, liền buông lỏng tay ra "Tự mình tới, hửm?"Nhạc Điềm đã sớm động tình, cắn răng nắm lấy côn thịt thô to, chậm rãi ngồi xuống.Hoa huyệt gần một tháng chưa làm lại việc kia nên khôi phục sự căng chặt, côn thịt vốn là to lớn đáng sợ khác hẳn với người thường, lúc này tàn nhẫn phá vỡ đường đi nhỏ hẹp, quy đầu to béo đẩy ra u huyệt đang nhắm chặt, làm cái miệng nhỏ căng đến chỉ còn một tầng da mỏng gắt gao mút lấy dị vật ngoại lai kia."Không...... Không được...... Đau...... Thật lớn......" Chân Nhạc Điềm run rẩy chống ở hai bên eo Huyền Ngọc, cũng không dám thả lỏng một chút nào, sợ ngay sau đó sẽ bị hung khí thô to xỏ xuyên qua.Bàn tay hắn một lần nữa nắm lấy vòng eo Nhạc Điềm: "Ngoan, thả lỏng." Lời nói chân thật đáng tin tay dùng sức ép xuống chậm rãi, làm tiểu huyệt nhỏ hẹp chậm rãi nuốt vào dương vật lớn.Rõ ràng cảm nhận được côn thịt phá vỡ âm huyệt từng tấc một, khiến Nhạc Điềm sinh ra một loại cảm giác sợ hãi như vĩnh viễn không đâm được tới cuối."Huyền Ngọc...... Tướng...... Tướng công...... Ta sợ......" Nhạc Điềm đem bàn tay mềm mại đặt ở trên người hắn, âm thanh mang theo tiếng khóc nức nở mà nói.Đôi mắt Huyền Ngọc nháy mắt đỏ lừ, hai tay đột nhiên dùng sức áp xuống, đồng thời eo dùng sức đỉnh lên! Tử cung bị đè ép đến mức tận cùng bên trong bị khai phá đến không chịu nổi! Chỉ một chút liền thao vào chỗ sâu trong tử cung!"A a a a a!!!" Nhạc Điềm nháy mắt khóc lóc cao trào! Tiểu côn thịt bắn ra một đạo bạch dịch làm dơ cơ bụng người dưới thân!Cuối cùng Huyền Ngọc vẫn không thể nhẫn nại để cậu tự động, mỗi lần đều bất ngờ rút ra rồi dùng sức đâm tiến vào tử cung bé nhỏ!Mãnh thao mấy chục lần mới buông lỏng bàn tay đang giam cầm cậu, "Ấn tới chỗ ngươi thích, kế tiếp tự ngươi động đi."Nhạc Điềm đang bị thao đến khóc kêu không ngừng, cảm nhận trận khoái cảm kịch liệt thì lại đột nhiên ngừng lại, dục vọng xâm chiếm tâm chí cuối cùng cậu vừa rớt nước mắt vừa đè lên cơ bụng Huyền Ngọc, nâng mông lên thao lộng chính mình."A...... ưm thật lớn......"Nhạc Điềm vô lực thọc vào rút ra, chỉ có thể nhợt nhạt làm cự vật thô to đỉnh mở âm đạo mềm, cực đại quy đầu một chạm đi vào chỗ sâu trong cung khẩu, Nhạc Điềm liền mẫn cảm run rẩy không dám thâm nhập nữa.Nhưng tử cung đã hưởng qua cảm giác được côn thịt thao mạnh tất nhiên là không thấy thỏa mãn, Nhạc Điềm liền càng ngứa ngáy, hoa huyệt một co một rút nuốt ăn căn thịt.Cảm giác tự mình chủ động cùng với bị Huyền Ngọc mạnh mẽ tàn nhẫn thao thua quá nhiều, Nhạc Điềm không dám tưởng tượng mình thế mà còn muốn mê choáng trang chủ, tự mình làm chuyện mượn giống lúc trước."Trang chủ...... Ta làm không được...... Thật là khó chịu...... Xin ngươi, cầu xin ngươi......"Từng giọt nước mắt ấm nóng rơi xuống bụng Huyền Ngọc, hòa lẫn với bạch trọc vừa mới bắn trên đó. Huyền Ngọc cảm nhận được hai chân Nhạc Điềm kẹp lấy eo mình không ngừng run rẩy, lại nhẫn tâm mở miệng: "Đêm nay là dựa theo sở thích của ngươi mà làm, nếu ngươi thích nhẹ nhàng chậm chạp, ta cũng chiều theo ý ngươi."Nhạc Điềm khóc lóc lắc đầu, nói không nên lời nhìn càng có vẻ dâm đãng hơn.Cắn răng ngồi thẳng thân mình, khóc lóc nhìn thoáng qua Huyền Ngọc, đột nhiên đem tay thả lỏng rồi buông ra!"A a a a a a!!! Bị phá hư! Bị thao hỏng rồi!"Côn thịt thô tráng đâm thẳng vào, dựa theo trọng lực liền phá tan tử cung non mềm nhỏ hẹp, hung hăng đâm vào trong! Thậm chí thao tới độ sâu xưa nay chưa từng có!Huyền Ngọc duỗi tay vuốt ve cái bụng của tiểu nhân thê đáng thương nhà mình, ở trên cái bụng trắng nõn này đột nhiên dùng tay ấn lên, tựa hồ có thể sờ được dương vật của chính mình đang ở trong bụng cậu, nhẹ nhàng khuấy lộng cái rốn nhỏ bé đáng yêu."Nhạc Điềm, ta thao đến chỗ đây rồi."Nhạc Điềm cuối cùng chịu không nổi, sau một trận co rút thân hình xụi lơ xuống, từ chỗ sâu trong tử cung đột nhiên tiết ra một cổ dâm dịch, cọ rửa lên quy đầu thô to một trận, thậm chí thiếu chút nữa rót tràn vào trong mắt mã!Huyền Ngọc hơi mở mắt to, nắm lấy eo thon đâm mạnh lên mười mấy cái, cảm thụ tiếng nước vỡ bờ kịch liệt, rồi sau đó nháy mắt rút ra toàn căn!"A a a! Không cần ra ngoài!" Nhạc Điềm khóc kêu nhưng không ngăn cản Huyền Ngọc được.Huyệt khẩu không có côn thịt chống đỡ, lượng lớn dâm dịch đột nhiên bắn nhanh ra, dịch hoa trong suốt nháy mắt bắn xuống dưới thân tụ thành một bãi, thậm chí văng lên trên cẳng chân trắng nõn!"A" Huyền Ngọc khẽ cười một tiếng, để sát vào bên tai Nhạc Điềm nhẹ nói, "Thì ra ngươi thích như vậy, bảo bối.""Ngươi triều xuy (bên trong bắn nước ra)."Nhạc Điềm khóc lóc điên cuồng lắc đầu, lại lại lần nữa bị côn thịt thọc vào rút ra điên cuồng, thao đến tiếng khóc kêu đứt quãng, thanh âm cũng ngắc ngứ theo tần suất đâm rút.Huyền Ngọc bắn ở chỗ sâu trong tử cung, lại ngay sau đó thao vào tràng dịch hậu huyệt, động tác kịch liệt làm tinh dịch trong hoa huyệt đều trào ra tới!Huyền Ngọc liền thao Nhạc Điềm ba lần, Nhạc Điềm bắn nhiều đến mức tiểu quy đầu cũng phiếm đỏ, lỗ nhỏ mở to nhưng một giọt cũng bắn không ra, theo một lần hung hăng đỉnh sâu tới tao tâm, tiểu côn thịt bắn ra một cột nước màu vàng nhạt!Huyền Ngọc nhìn cậu vừa khóc vừa bắn nước tiểu, dùng tư thế bế tiểu hài tử xi tiểu tàn nhẫn thao, thẳng đến khi Nhạc Điềm khóc lóc bắn xong một giọt nước tiểu cuối cùng, mới cười búng búng tiểu côn thịt đã co thành một đoàn nhỏ, ôm cậu vừa xuống giường vừa thao, dỗ cậu uống nữa ly nước, lại đem người ấn ở trên bàn tàn nhẫn thao tiếp!Bàn gỗ nặng trịch bị từng trận đâm rút kịch liệt đẩy lệch vị trí, phát ra thanh âm chói tai, áp đi tiếng khóc kêu đáng thương của Nhạc Điềm."Không...... Ô ô ô tướng công...... Huyền Ngọc...... Ta chịu không nổi...... Bị thao hỏng rồi"Nhạc Điềm bị thao ghé sát vào trên bàn, hai tiểu huyệt đều bị thao sưng lên, Huyền Ngọc vẫn còn ở trong hoa huyệt đĩnh động, côn thịt thô tráng lại một lần so một lần kéo dài, nhẹ nhàng đỉnh mở tử cung mềm xốp, đè ép chỗ thịt mềm sâu trong tử cung, mỗi lần đều đâm sâu hơn một chút, từ hai huyệt chảy ra tinh dịch nồng đậm, bụng nhỏ nhô lên càng vang lên từng trận tiếng nước nhớp nháp!"Chịu được, ngoan, đêm nay là đêm chúng ta động phòng hoa chúc, để ta làm tận hứng một lần nhé, hửm?" Huyền Ngọc cũng không biết chính mình vậy mà mất khống chế như thế, không tiếc lời lừa gạt tiểu nhân thê ngoan ngoãn.Nhạc Điềm nức nở hai tiếng, lật người qua ôm lấy Huyền Ngọc, "Ô, ưm ưm, được......"Huyền Ngọc ôn nhu hôn lấy cậu, động tác dưới thân lại càng hung ác đến như là muốn đem trứng trứng cắm vào luôn!Ly nước uống lúc nãy trải qua thời gian dài tiêu hóa, Nhạc Điềm chịu không được lại khóc lóc tè ra quần."Nhạc Điềm, ta yêu ngươi.""Ta...... Ô ô...... Ta cũng yêu ngươi......"Kết thúc..Lời tác giả: Rải hoa chúc mừng kết thúc!!!Tui phát hiện ra mình trong lúc xúc động viết ra bộ này, chỉ có bản thân có cảm hứng thì viết mới nhanh được, chữ tựa như suối phun, dễ dàng tuôn trào, cho nên sắp tới sẽ sửa lại truyện một chút rồi chờ linh cảm tới. Thực xin lỗi để mn đợi lâu!!! Cảm ơn mọi người đã yêu thích truyện của tui! Cảm ơn mn đã gửi quà cho tui! Pi pi!!! Hẹn gặp lại sau nha! Đều là viết mấy cái đoản văn thôi~Lời Editor: Hoàn rồi mấy chế, rải hoa ăn mừng. Cảm ơn mn đã theo tác giả và tui tới hết bộ truyện. Trong đầu tui có vài đoản H văn ưng ý để edit rồi mà giờ tập trung edit hoàn bộ Cấm nói chuyện phong nguyệt trước đã, hẹn gặp lại mọi người sau nhoaaa!!!
***Chương 12. (Hoàn)Thẳng đến khi ăn mặc một thân y phục cưới đỏ thẫm, ngồi ở trước gương được nha hoàn bôi phấn lên mặt, Nhạc Điềm vẫn cảm thấy mình như ở trên mây, tay chân rụng rời, không có cảm giác chân thật.Trang chủ vì bảo toàn thân phận của cậu, đối với người bên ngoài nói cậu là nữ tử, từ nhỏ coi như nam tử mà nuôi lớn, bởi vậy nên không yêu cầu cậu mang mũ phượng khăn che mặt, y phục mặc cũng là y phục cưới trung tính cùng kiểu với trang chủ, cậu vốn không muốn trang điểm, tiểu Lục tỷ lại không muốn chuyện chung thân đại sự của cậu qua loa như thế, chủ động xin ra trận giúp cậu ăn diện.Cậu còn đang hoảng hốt thì đã được bà mối nắm tay đi qua chậu than, đi vào đại đường đám đông ồ ạt la lên, bên trong tràn đầy những gương mặt quen thuộc và xa lạ đang nói cười vui vẻ, tiếng người ồn ào tựa hồ như ở một thế giới khác, chỉ có thân hình nam nhân cao lớn đĩnh bạt đứng ở phía trước, là người trong mộng của cậu."Tân nhân tới rồi!" Bà mối cười kêu lên.Người nọ xoay người lại, sống mũi cao ngất, cặp mắt lạnh lùng, đôi môi mím chặt như hơi hơi cong lên.Đó là gương mặt cậu dành nửa đời mình trộm nhìn, hiện tại người đó đang xoay người lại nhìn cậu."Nhất bái thiên địa!"Thanh âm của bà mối dần dần từ chân trời trở lại bên tai, cái trán của Nhạc Điềm chạm vào sàn cẩm thạch lạnh lẽo, ngón tay bắt đầu có tri giác."Nhị bái cao đường!"Nhạc Điềm khấn đầu xong, muốn ngẩng đầu liếc mắt nhìn biểu tình của phụ mẫu trang chủ một cái.Một đôi phu thê ngồi ở vị trí cao, làn da vị phu nhân được bảo dưỡng rất tốt trên mặt nàng là nụ cười tươi đến miệng không khép lại được, trang chủ tiền nhiệm đang cố gắng áp chế biểu tình, muốn bảo trì vẻ trang nghiêm.Ngồi ở bên cạnh bọn họ, là lão quản gia ba năm trước đã cáo lão hồi hương.Nuôi cậu từ nhỏ đến lớn, cậu chưa bao giờ gọi ra miệng, nghĩa phụ."Phu thê đối bái!"Lão quản gia xuất hiện làm đầu óc của cậu đang tự hỏi khôi phục lại, khi đối bái cùng trang chủ cả hai chạm vào cái trán của nhau, trong mắt trang chủ là ý cười cùng tình cảm không thể giấu kín, hoàn toàn kéo Nhạc Điềm về hiện thực, tiếng người ồn ào náo động đâm vào trong tai, đây không phải mộng, cậu thật sự đã thành hôn cùng trang chủ!Thật sự, thành thân cùng trang chủ!"Đưa vào động phòng!"Trái tim của Nhạc Điềm hậu tri hậu giác kịch liệt nhảy lên, mặt cũng đỏ."Ngươi ở trong phòng chờ ta, ta rất nhanh sẽ quay về."Trang chủ thấp giọng nói bên tai cậu, Nhạc Điềm gật gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ở trên giường đệm đỏ thẫm chờ hắn."Chúc mừng, chúc mừng nha!" Cố Minh Đài kính tân lang một chén rượu "Như thế nào, coi như ta cũng có một nữa công làm mối ha? Sao ngày đại hôn cũng không nói một câu cảm ơn ta?""Cảm ơn." Huyền Ngọc mặt vô biểu tình mở miệng."Xì, ngươi từ nhỏ chính là dọa người, tính tính cũng xem như tốt đi, mà cái cây Tuyết Điệt thảo ngươi cất kia......""Tặng ngươi.""Ha! Sảng khoái! Tới, uống rượu!""Cố Minh Đài, ngươi đã sớm biết Nhạc Điềm thích ta."Cố Minh Đài không chút nào để ý ăn một miếng cá, rồi mới nhìn về phía hắn. "Lão trang chủ từng mang ngươi đi khắp nơi tìm thầy thuốc, ngươi có còn nhớ đã từng gặp qua một đạo sĩ không?"Huyền Ngọc đột nhiên nâng lên mắt, nhớ lại mấy chuyện trước đây hắn không bao giờ để ý lắm."Hắn từng nói qua, ngươi cả đời này, chú định là không có con." Cố Minh Đài cười nhìn hắn, trong mắt lại ánh chút ánh sáng lạnh lẽo.Trong lòng Huyền Ngọc vô cùng chấn động, bước chân hơi lui nửa phần. Hắn đã từng không bao giờ để ý chuyện này, thậm chí loại chuyện không vợ không con, cô độc cả đời với hắn mà nói đều không hề gợn sóng gì, còn Nhạc Điềm...... Nhạc điềm của hắn......"Ây da được rồi" Cố Minh Đài cúi đầu đổ thêm hai ly rượu, đưa cho hắn "Nếu một đời người chỉ gói gọn trong hai chữ 'vận mệnh', vậy còn là nhân sinh gì nữa, dứt khoát tự quyết định mọi thứ. Sau cùng mọi việc cũng có cách phá giải cùng biến chuyển thôi.""Nhạc Điềm chính là biến chuyển của ngươi.".Huyền Ngọc mang theo một thân mùi rượu quay trở lại phòng, thấy Nhạc Điềm đã mang lên khăn voan đỏ, không biết cậu đã mang khi nào.Hô hấp hắn hơi nhẹ, chậm rãi nhấc lên một góc khăn voan, để lộ ra một gương mặt đỏ hồng kiều diễm ướt át.Huyền Ngọc không thể nhịn được mà hôn lấy Nhạc Điềm, qua loa rót cho tiểu thê tử một chén rượu hợp cẩn, rồi sau đó dùng sức xé đi một thân y phục cưới đỏ thẫm kia."Liếm liếm cho ta."Nhạc Điềm đỏ mặt cúi đầu, ngậm lấy căn côn thịt to lớn nóng như lửa kia, mùi hương hơi nồng tràn đầy chóp mũi, như là uống vào liều xuân dược siêu mạnh làm hoa huyệt chảy đầy nước.Từng có một lần kinh nghiệm của đêm đầu, Nhạc Điềm biết phải thu lại hàm răng, cẩn thận liếm mỗi một góc côn thịt, sau khi dùng nước bọt bôi trơn, nắm lấy hệ rễ côn thịt rồi cố gắng mở rộng cổ họng, cực đại quy đầu tròn xoe đỉnh mở yết hầu nhỏ bé kia, làm cần cổ trắng nõn của cậu trướng thành hình dạng dương vật luôn!Hô hấp không thuận do cổ họng bị dị vật xâm lấn, chọc đến thịt ở cổ họng không ngừng co rút, như là vô số cái miệng nhỏ bao bọc lấy quy đầu mút vào."Nhạc Điềm, nhìn ta."Nỗ lực phun ra nuốt vào côn thịt lớn, cậu hơi hơi ngẩng đầu, khóe mắt đỏ tươi là do bị chà đạp quá mức, bị côn thịt lớn đỉnh lộng cổ họng nên không khoẻ, làm trong mắt cậu nổi lên lệ quang, nhưng là cậu tự nguyện hiến tế những gì mình có, lấy lòng côn thịt đang trong miệng.Nhìn Nhạc Điềm như vậy, thần kinh trong đầu Huyền Ngọc đứt đoạn, đè lại cái gáy Nhạc Điềm, hạ thân đột nhiên hoạt động đem toàn căn đâm vào trong!Nhạc Điềm nỗ lực duỗi thẳng cổ, cần cổ trắng nõn tựa hồ hiện ra hình dạng thịt căn đâm rút, rõ ràng là không khoẻ, thống khổ, Nhạc Điềm lại thỏa mãn đến tận tâm, đây là người cậu yêu say đắm nửa đời, là trượng phu của cậu, Huyền Ngọc.Huyền Ngọc không vì thấy cậu quá mức khó chịu mà buông tha, cuồng cắm một trận liền thả lỏng mã mắt bắn nhanh ra, từng luồng tinh dịch rót thật sâu vào cổ cậu, Nhạc Điềm khống chế không được mà há miệng nuốt xuống, mới không bị lượng lớn tinh dịch làm sặc đến.Huyền Ngọc đem côn thịt hơi mềm rút ra, trên côn thịt còn một chút tinh dịch, bị hắn lau lên khuôn mặt đỏ bừng kia.Bắn qua một lần, dục vọng của Huyền Ngọc hơi bình phục lại, mở miệng nói: "Ngày xưa đều là ta chủ động, còn không biết ngươi thích kiểu nào, hôm nay liền giao cho ngươi, được không?"Nhạc Điềm đỏ mặt mắc cỡ không đáp lại, tay bị lôi kéo khóa ngồi ở trên người Huyền Ngọc.Lần đầu tiên của cậu là bị loại này tư thế cướp đi. Nhưng ngày đó không có tự làm chủ, chỉ có Huyền Ngọc thấy rõ cậu, cậu lại chưa từng từ góc độ phía trên nhìn Huyền Ngọc.Nhạc Điềm si mê mà nhìn thân hình cao lớn dưới thân, lồng ngực rắn chắc bởi vì hô hấp dồn dập mà phập phồng lên xuống, trên vòng eo gầy rắn chắc có tám khối cơ bụng hình dáng rõ ràng, cậu biết rõ một thân cơ bắp này có bao nhiêu sức lực, mấy lần trước làm cậu vài lần hôn mê đi.Huyền Ngọc lôi kéo tay cậu vuốt ve cơ bụng: "Thích cái này sao?"Da thịt nóng bỏng tựa hồ làm nóng cậu, Nhạc Điềm đột nhiên rút tay về, trần trụi ngồi ở trên đùi Huyền Ngọc không biết làm sao."Ngồi ở phía trên, không phải ngươi thích tư thế này sao?" Huyền Ngọc nắm lấy eo cậu, đặt hoa huyệt nhắm ngay côn thịt đang cứng rắn đứng thẳng, liền buông lỏng tay ra "Tự mình tới, hửm?"Nhạc Điềm đã sớm động tình, cắn răng nắm lấy côn thịt thô to, chậm rãi ngồi xuống.Hoa huyệt gần một tháng chưa làm lại việc kia nên khôi phục sự căng chặt, côn thịt vốn là to lớn đáng sợ khác hẳn với người thường, lúc này tàn nhẫn phá vỡ đường đi nhỏ hẹp, quy đầu to béo đẩy ra u huyệt đang nhắm chặt, làm cái miệng nhỏ căng đến chỉ còn một tầng da mỏng gắt gao mút lấy dị vật ngoại lai kia."Không...... Không được...... Đau...... Thật lớn......" Chân Nhạc Điềm run rẩy chống ở hai bên eo Huyền Ngọc, cũng không dám thả lỏng một chút nào, sợ ngay sau đó sẽ bị hung khí thô to xỏ xuyên qua.Bàn tay hắn một lần nữa nắm lấy vòng eo Nhạc Điềm: "Ngoan, thả lỏng." Lời nói chân thật đáng tin tay dùng sức ép xuống chậm rãi, làm tiểu huyệt nhỏ hẹp chậm rãi nuốt vào dương vật lớn.Rõ ràng cảm nhận được côn thịt phá vỡ âm huyệt từng tấc một, khiến Nhạc Điềm sinh ra một loại cảm giác sợ hãi như vĩnh viễn không đâm được tới cuối."Huyền Ngọc...... Tướng...... Tướng công...... Ta sợ......" Nhạc Điềm đem bàn tay mềm mại đặt ở trên người hắn, âm thanh mang theo tiếng khóc nức nở mà nói.Đôi mắt Huyền Ngọc nháy mắt đỏ lừ, hai tay đột nhiên dùng sức áp xuống, đồng thời eo dùng sức đỉnh lên! Tử cung bị đè ép đến mức tận cùng bên trong bị khai phá đến không chịu nổi! Chỉ một chút liền thao vào chỗ sâu trong tử cung!"A a a a a!!!" Nhạc Điềm nháy mắt khóc lóc cao trào! Tiểu côn thịt bắn ra một đạo bạch dịch làm dơ cơ bụng người dưới thân!Cuối cùng Huyền Ngọc vẫn không thể nhẫn nại để cậu tự động, mỗi lần đều bất ngờ rút ra rồi dùng sức đâm tiến vào tử cung bé nhỏ!Mãnh thao mấy chục lần mới buông lỏng bàn tay đang giam cầm cậu, "Ấn tới chỗ ngươi thích, kế tiếp tự ngươi động đi."Nhạc Điềm đang bị thao đến khóc kêu không ngừng, cảm nhận trận khoái cảm kịch liệt thì lại đột nhiên ngừng lại, dục vọng xâm chiếm tâm chí cuối cùng cậu vừa rớt nước mắt vừa đè lên cơ bụng Huyền Ngọc, nâng mông lên thao lộng chính mình."A...... ưm thật lớn......"Nhạc Điềm vô lực thọc vào rút ra, chỉ có thể nhợt nhạt làm cự vật thô to đỉnh mở âm đạo mềm, cực đại quy đầu một chạm đi vào chỗ sâu trong cung khẩu, Nhạc Điềm liền mẫn cảm run rẩy không dám thâm nhập nữa.Nhưng tử cung đã hưởng qua cảm giác được côn thịt thao mạnh tất nhiên là không thấy thỏa mãn, Nhạc Điềm liền càng ngứa ngáy, hoa huyệt một co một rút nuốt ăn căn thịt.Cảm giác tự mình chủ động cùng với bị Huyền Ngọc mạnh mẽ tàn nhẫn thao thua quá nhiều, Nhạc Điềm không dám tưởng tượng mình thế mà còn muốn mê choáng trang chủ, tự mình làm chuyện mượn giống lúc trước."Trang chủ...... Ta làm không được...... Thật là khó chịu...... Xin ngươi, cầu xin ngươi......"Từng giọt nước mắt ấm nóng rơi xuống bụng Huyền Ngọc, hòa lẫn với bạch trọc vừa mới bắn trên đó. Huyền Ngọc cảm nhận được hai chân Nhạc Điềm kẹp lấy eo mình không ngừng run rẩy, lại nhẫn tâm mở miệng: "Đêm nay là dựa theo sở thích của ngươi mà làm, nếu ngươi thích nhẹ nhàng chậm chạp, ta cũng chiều theo ý ngươi."Nhạc Điềm khóc lóc lắc đầu, nói không nên lời nhìn càng có vẻ dâm đãng hơn.Cắn răng ngồi thẳng thân mình, khóc lóc nhìn thoáng qua Huyền Ngọc, đột nhiên đem tay thả lỏng rồi buông ra!"A a a a a a!!! Bị phá hư! Bị thao hỏng rồi!"Côn thịt thô tráng đâm thẳng vào, dựa theo trọng lực liền phá tan tử cung non mềm nhỏ hẹp, hung hăng đâm vào trong! Thậm chí thao tới độ sâu xưa nay chưa từng có!Huyền Ngọc duỗi tay vuốt ve cái bụng của tiểu nhân thê đáng thương nhà mình, ở trên cái bụng trắng nõn này đột nhiên dùng tay ấn lên, tựa hồ có thể sờ được dương vật của chính mình đang ở trong bụng cậu, nhẹ nhàng khuấy lộng cái rốn nhỏ bé đáng yêu."Nhạc Điềm, ta thao đến chỗ đây rồi."Nhạc Điềm cuối cùng chịu không nổi, sau một trận co rút thân hình xụi lơ xuống, từ chỗ sâu trong tử cung đột nhiên tiết ra một cổ dâm dịch, cọ rửa lên quy đầu thô to một trận, thậm chí thiếu chút nữa rót tràn vào trong mắt mã!Huyền Ngọc hơi mở mắt to, nắm lấy eo thon đâm mạnh lên mười mấy cái, cảm thụ tiếng nước vỡ bờ kịch liệt, rồi sau đó nháy mắt rút ra toàn căn!"A a a! Không cần ra ngoài!" Nhạc Điềm khóc kêu nhưng không ngăn cản Huyền Ngọc được.Huyệt khẩu không có côn thịt chống đỡ, lượng lớn dâm dịch đột nhiên bắn nhanh ra, dịch hoa trong suốt nháy mắt bắn xuống dưới thân tụ thành một bãi, thậm chí văng lên trên cẳng chân trắng nõn!"A" Huyền Ngọc khẽ cười một tiếng, để sát vào bên tai Nhạc Điềm nhẹ nói, "Thì ra ngươi thích như vậy, bảo bối.""Ngươi triều xuy (bên trong bắn nước ra)."Nhạc Điềm khóc lóc điên cuồng lắc đầu, lại lại lần nữa bị côn thịt thọc vào rút ra điên cuồng, thao đến tiếng khóc kêu đứt quãng, thanh âm cũng ngắc ngứ theo tần suất đâm rút.Huyền Ngọc bắn ở chỗ sâu trong tử cung, lại ngay sau đó thao vào tràng dịch hậu huyệt, động tác kịch liệt làm tinh dịch trong hoa huyệt đều trào ra tới!Huyền Ngọc liền thao Nhạc Điềm ba lần, Nhạc Điềm bắn nhiều đến mức tiểu quy đầu cũng phiếm đỏ, lỗ nhỏ mở to nhưng một giọt cũng bắn không ra, theo một lần hung hăng đỉnh sâu tới tao tâm, tiểu côn thịt bắn ra một cột nước màu vàng nhạt!Huyền Ngọc nhìn cậu vừa khóc vừa bắn nước tiểu, dùng tư thế bế tiểu hài tử xi tiểu tàn nhẫn thao, thẳng đến khi Nhạc Điềm khóc lóc bắn xong một giọt nước tiểu cuối cùng, mới cười búng búng tiểu côn thịt đã co thành một đoàn nhỏ, ôm cậu vừa xuống giường vừa thao, dỗ cậu uống nữa ly nước, lại đem người ấn ở trên bàn tàn nhẫn thao tiếp!Bàn gỗ nặng trịch bị từng trận đâm rút kịch liệt đẩy lệch vị trí, phát ra thanh âm chói tai, áp đi tiếng khóc kêu đáng thương của Nhạc Điềm."Không...... Ô ô ô tướng công...... Huyền Ngọc...... Ta chịu không nổi...... Bị thao hỏng rồi"Nhạc Điềm bị thao ghé sát vào trên bàn, hai tiểu huyệt đều bị thao sưng lên, Huyền Ngọc vẫn còn ở trong hoa huyệt đĩnh động, côn thịt thô tráng lại một lần so một lần kéo dài, nhẹ nhàng đỉnh mở tử cung mềm xốp, đè ép chỗ thịt mềm sâu trong tử cung, mỗi lần đều đâm sâu hơn một chút, từ hai huyệt chảy ra tinh dịch nồng đậm, bụng nhỏ nhô lên càng vang lên từng trận tiếng nước nhớp nháp!"Chịu được, ngoan, đêm nay là đêm chúng ta động phòng hoa chúc, để ta làm tận hứng một lần nhé, hửm?" Huyền Ngọc cũng không biết chính mình vậy mà mất khống chế như thế, không tiếc lời lừa gạt tiểu nhân thê ngoan ngoãn.Nhạc Điềm nức nở hai tiếng, lật người qua ôm lấy Huyền Ngọc, "Ô, ưm ưm, được......"Huyền Ngọc ôn nhu hôn lấy cậu, động tác dưới thân lại càng hung ác đến như là muốn đem trứng trứng cắm vào luôn!Ly nước uống lúc nãy trải qua thời gian dài tiêu hóa, Nhạc Điềm chịu không được lại khóc lóc tè ra quần."Nhạc Điềm, ta yêu ngươi.""Ta...... Ô ô...... Ta cũng yêu ngươi......"Kết thúc..Lời tác giả: Rải hoa chúc mừng kết thúc!!!Tui phát hiện ra mình trong lúc xúc động viết ra bộ này, chỉ có bản thân có cảm hứng thì viết mới nhanh được, chữ tựa như suối phun, dễ dàng tuôn trào, cho nên sắp tới sẽ sửa lại truyện một chút rồi chờ linh cảm tới. Thực xin lỗi để mn đợi lâu!!! Cảm ơn mọi người đã yêu thích truyện của tui! Cảm ơn mn đã gửi quà cho tui! Pi pi!!! Hẹn gặp lại sau nha! Đều là viết mấy cái đoản văn thôi~Lời Editor: Hoàn rồi mấy chế, rải hoa ăn mừng. Cảm ơn mn đã theo tác giả và tui tới hết bộ truyện. Trong đầu tui có vài đoản H văn ưng ý để edit rồi mà giờ tập trung edit hoàn bộ Cấm nói chuyện phong nguyệt trước đã, hẹn gặp lại mọi người sau nhoaaa!!!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz