ZingTruyen.Xyz

Dm Edit Tho Tuc Chuyen Ke Ve Be Dao Bu Va Cu Ca Rot Cua Cau Ay

Edit: H.

Beta: Cá pasa nằm trên thớt

Câu chuyện thứ 1: Tên Beta song tính bị chồng của em trai họ cưỡng hiếp.

Chương 18: Aish, cái đồ chết tiệt này! Đừng nói mình đụ anh vợ mà lỡ đụ ra luôn cảm tình với ảnh đấy chứ! Thèm bú lồn địt lồn anh vợ đến sắp chết luôn rồi...

Cái lồn múp ướt nước của anh vẫn đang ngậm lấy quả dưa leo bên trong, vì không để cho nó rớt ra ngoài nên chỉ đành phải kẹp thật chặt vào, đôi lúc dưa leo sẽ cọ xát với vách thịt kiều mềm ở trong âm đạo, khiến anh vừa đi một bước như là đang bị địt vậy, thế nên anh đi rất chậm rãi, nhìn từ phía sau mông anh cứ lắc qua lắc lại, eo cũng hơi vặn vẹo, nhưng nhìn từ chính diện có vẻ thật sự suy yếu nên đi không nổi.

"Anh Trí Viễn, anh có chỗ nào không khoẻ hả?"

Cốc Tu Nhã ngồi ở trên giường, nhìn vẻ mặt yếu ớt của anh lên tiếng hỏi, sắc mặt của cậu vẫn còn tái nhợt, bởi vì màu da cậu rất trắng nên có vẻ quầng thâm dưới mắt càng thêm rõ rệt đáng sợ.

Cốc Trí Viễn lắc đầu, anh đặt mâm đồ ăn sáng lên trên tủ đầu giường gần Cốc Tu Nhã, đáp: "Không có, nhưng sắc mặt của em kém quá, nếu không thì đi bệnh viện khám thử nhé?"

Tuy rằng anh bị hành hạ rất thê thảm, nhưng anh tự thấy bản thân mình da dày thịt béo nên ngoại trừ hơi mệt chút xíu thì không có việc gì hết, mà Cốc Tu Nhã thì khác, dù cậu là Omega nhưng từ nhỏ thì thân thể đã rất khỏe mạnh, thể chất rất tốt, ngay cả lúc bị rớt xuống nước cũng chẳng khiến cậu đau ốm mảy may, nhưng lần này cậu bị té xỉu đến khi tỉnh dậy lại không thể xuống khỏi giường được, nên khiến cho Cốc Trí Viễn vô cùng lo lắng.

Nhưng Cốc Tu Nhã từ chối không muốn tới bệnh viện, cậu cũng lắc đầu bảo anh: "Em không sao đâu anh, hẳn là do đêm qua em ngủ không ngon giấc, hơn nữa em đang có thai nên chắc hơi nhạy cảm với pheromone một chút thôi, em nằm nghỉ một lát là được... Đúng rồi, anh Trí Viễn, Thần Khiên đã dùng thuốc ức chế rồi chứ nhỉ?"

Thuốc ức chế?

Cốc Trí Viễn sửng sốt mất mấy giây, mới nhớ tới anh từng tới chỗ Nghê Thần Khiên đưa thuốc ức chế cho y, sau đó anh và y cãi nhau, rồi tiếp đó là anh bị đè lên trên cửa phòng đọc sách đụ lồn một hồi. Đến nỗi thuốc ức chế... Mày Cốc Trí Viễn hơi nhăn lại, trong đầu anh hiện lên cảnh anh nằm ở trên bàn sách, hai chân dang rộng, lỗ lồn bị địt tới muốn biến dạng còn đang chảy nước như xả lũ, cơn sướng khiến anh quơ hai tay loạn xạ ở trên bàn, tay anh hình như là đụng phải thứ gì đó giống như cây bút, lạch cạch rớt xuống sàn nhà.

Thật quá xấu hổ, anh từ đi đưa thuốc ức chế kết quả lại biến thành đi đưa lồn cho em rể đụ... Khoé miệng Cốc Trí Viễn giật giật, đành phải nói dối Cốc Tu Nhã: "Cậu ta dùng... Dùng rồi..."

Anh thầm nghĩ lát nữa mình ra ngoài thì sẽ đi tìm thuốc ức chế ngay lập tức rồi đưa cho Nghê Thần Khiên sử dụng, hẳn là có thể sửa chữa sai lầm này kịp thời.

"Thế thì không sao nữa đâu..." Cốc Tu Nhã hơi mỉm cười: "Qua mấy tiếng đồng hồ nữa là em sẽ khoẻ lại ngay thôi."

Cốc Trí Viễn nghe cậu nói vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, anh bưng ly sữa đặt vào trong tay Cốc Tu Nhã: "Vậy là tốt rồi, nào lại đây ăn sáng cái đã Tu Nhã, đừng để cho em bé đói bụng."

"Vâng." Cốc Tu Nhã ngoan ngoãn gật đầu, uống một hớp sữa bò, rồi nghiêng người tới đỡ mâm đồ ăn, Cốc Trí Viễn thấy cậu đang đỡ bụng rất bất tiện, thế là bất chấp luôn trong thân thể mình vẫn còn đang chứa đồ lạ, lập tức bưng mâm lên ngồi xuống mép giường của cậu: "Em đừng cử động, ngồi đó để anh đút cho em ăn, nha?"

Cốc Tu Nhã cũng không cố làm ra vẻ: "Vậy thì làm phiền anh Trí Viễn rồi."

Cốc Trí Viễn cắt một miếng trứng nhỏ đưa tới bên môi Cốc Tu Nhã, Cốc Tu Nhã há mồm ăn vào. Lúc Nghê Thần Khiên tới thì nhìn thấy được cảnh tượng anh em hoà thuận thân mật như vậy.

Y có chút không tiếp thu nổi mà nhắm hai mắt, trong lòng chua lòm, Cốc Trí Viễn thật đúng là hầu hạ cung phụng Cốc Tu Nhã như tổ tông luôn mà.

Cốc cốc cốc, y gõ gõ lên cửa, hai người đang đút cơm ở trên giường đồng loạt dừng động tác lại, nghiêng đầu nhìn về phía cửa.

Cốc Tu Nhã cười nói: "Thần Khiên, anh đến rồi..."

Nghê Thần Khiên gật đầu, dùng tư thái ưu nhã đi tới chỗ Cốc Tu Nhã: "Thân thể của em sao rồi?"

Cốc Trí Viễn vội đứng dậy nhường vị trí mép giường mình đang ngồi ra cho y, lúc đi ngang qua còn bị y thừa dịp nhéo mạnh lên mông một cái, toàn thân Cốc Trí Viễn run rẩy, giận dỗi trộm trừng mắt nhìn lại y.

Cốc Tu Nhã không phát hiện, trả lời câu hỏi của Nghê Thần Khiên: "Em khoẻ hơn nhiều rồi anh, chắc là do đang mang thai nên phản ứng quá kích một chút thôi, nghỉ ngơi thêm vài tiếng đồng hồ nữa là được."

"Ừ." Nghê Thần Khiên ngồi xuống mép giường, hỏi tiếp: "Mang thai mà phản ứng quá kích như vậy, thế đứa bé có bị ảnh hưởng gì không?"

"Em bé không bị sao đâu anh, thể chất của em rất tốt, bé cưng còn đang cựa quậy đây này, anh có muốn sờ thử không?"

Nghê Thần Khiên nhấc lên chút hứng thú, Cốc Tu Nhã nắm lấy tay y đặt lên trên cái bụng tròn tròn của mình: "Anh cảm nhận được không? Bé cưng đang đá bụng em đó..."

Hình như tay y giống như bị đá vào một cái thật, nhẹ nhàng, rất có sức sống, Nghê Thần Khiên cảm thán: "Thì ra đây là em bé à..."

Cốc Trí Viễn nhìn hai người bọn họ, cảm thấy đây mới đúng là dáng vẻ của một cặp vợ chồng bình thường, sự tồn tại của anh ở nơi đây là hết sức dư thừa.

Nhưng không mất bao lâu Nghê Thần Khiên đã hết hứng chơi đùa với đứa bé vẫn đang động đậy ở trong bụng Cốc Tu Nhã, y lên đây chỉ để tìm Cốc Trí Viễn, vì anh đã nói bưng bữa sáng lên cho Cốc Tu Nhã xong rồi sẽ xuống làm đồ ăn cho y liền, nhưng y chờ mãi chờ mãi vẫn không thấy anh đâu nên mới lên phòng ngủ thử, nói chuyện được mấy câu với Cốc Tu Nhã y đã đứng dậy định đi, vừa quay đầu lại đã thấy vẻ mặt trông chờ của Cốc Trí Viễn, không kiềm được mà đùa anh: "Anh có muốn sờ thử không? Đứa bé sẽ biết động đậy ấy."

Cách dùng từ của Nghê Thần Khiên khiến cho Cốc Trí Viễn cảm thấy hơi chút quái dị, nhưng hình như Cốc Tu Nhã không có cảm giác này, cũng vui vẻ mời anh tới sờ thử, Cốc Trí Viễn chỉ đành phải cẩn thận phủ tay mình lên trên bụng cậu, lòng bàn tay anh hơi chấn động một chút, anh hưng phấn ngẩng đầu lên, hai mắt sáng lấp lánh, cười nói: "Bé cưng đang đá tay anh này! Đáng yêu quá đi mất!"

Nụ cười của anh khiến cho đầu quả tim của Nghê Thần Khiên run rẩy liên hồi, hầu kết lăn lộn không ngừng, không biết vì cái gì mà giờ đây y rất rất rất muốn hôn Cốc Trí Viễn.

Vì thế y nắm chặt tay Cốc Trí Viễn, nhìn Cốc Tu Nhã nói anh còn chưa ăn sáng nữa, giờ anh Trí Viễn xuống giúp anh làm bữa sáng, hai tụi anh đi trước đây, rồi không để cho Cốc Trí Viễn kịp cự tuyệt đã nhanh nhẹn kéo anh ra ngoài.

Cốc Trí Viễn mơ hồ theo y đi ra ngoài cửa, dưa leo vẫn còn ở trong lồn anh đấu đá lung tung, vùng bụng của anh có chút tê dại, vừa mới bước ra khỏi cửa đã đứng không nổi: "Ưm... Chậm chút thôi..."

Nghê Thần Khiên cúi người bế anh lên, ngậm lấy bờ môi của anh một cách chính xác, như si như say mà hôn lên.

"... Ưm... Hahh..." Cốc Trí Viễn bị ôm lên bắt ngồi ở giữa háng y, đầu lưỡi cũng bị mút tới tê dại, nụ hôn này quá sâu quá mãnh liệt, khiến anh có cảm giác như bản thân mình đã bị Nghê Thần Khiên nhai nát nuốt vào bụng rồi...

Nghê Thần Khiên ôm anh vừa đi vừa hôn, một bên mút ăn đầu lưỡi một bên cởi quần áo anh ra, đến khi xuống tới lầu dưới thì đôi bầu vú đầy đặn của anh đã lồ lộ trước mắt y, đè sát lên trên ngực Nghê Thần Khiên, áo trên bị vứt đại ở trên thang lầu.

Nghê Thần Khiên gấp gáp đè Cốc Trí Viễn lên sô pha, thô bạo xé nát quần anh, sau đó dúi đầu vào phần thân dưới đã nước chảy đầm đìa của anh, si mê dùng sức bú hút âm hộ mềm mại thơm tho này.

"A... Đừng..." Cốc Trí Viễn cảm giác được âm hộ mình đang bị đầu lưỡi của y đùa giỡn, bởi vì xấu hổ mà hơi co quắp ngón chân lại: "... Dưa leo còn kẹt ở bên trong... Ưm..."

Nghê Thần Khiên ngậm lấy môi lồn sưng to mềm nhẵn của anh, liếm mút sạch sẽ từ ngoài vào trong, từ mép lồn tới hột le tới cửa lồn không sót chỗ nào, không trả lời anh.

Đầu lưỡi nặng nề đùa bỡn cái bướm nhiều nước mập mạp của Cốc Trí Viễn, anh sướng tới liên tục vặn vẹo eo lắc lắc mông, ngón tay cũng cào lên trên sô pha mấy cái, vừa lúc dưa leo đột ngột đâm vào điểm nứng trong lồn anh một cái, nốt sần trên vỏ dưa leo cọ xát với vách thịt non mềm yêu kiều, Cốc Trí Viễn cảm giác trời ạ thật là quá thoải mái, khuôn mặt anh tuấn nhăn lại, lông mi đen đặc run lên liên hồi, nước lồn dâm đãng ngọt ngào cũng ồ ạt chảy ra từ khe lồn sưng đỏ đa tình.

"A... A a a a a...!!" Rốt cuộc Cốc Trí Viễn cũng không chịu nổi sự kích thích quá mức mãnh liệt này, anh nghênh đón lần lên đỉnh đầu tiên của ngày hôm nay, vòng eo của anh đột ngột giật nảy một cái, khe lồn mềm mụp dính chặt vào nhau, lại bất ngờ thả lỏng, một đống nước lồn trong trẻo tanh ngọt ào ào phun trào, bướm đĩ run rẩy như điên, đã không thể nào giữ lại được thứ gì trong lồn.

Nghê Thần Khiên không chút để ý liếm liếm cánh môi bị nước lồn làm cho ướt nhẹp, y nhặt lên quả dưa leo đã ngâm bên trong lồn Cốc Trí Viễn hồi lâu bỏ sang một bên, tách hai đùi của anh ra rồi nâng dương vật đâm lút cán vào bên trong.

"Ưm... A...!" Lồn đĩ đã thèm khát từ sớm không nhịn được mà mấp máy gào khóc đòi ăn, nó mềm mụp liếm mút dương vật muốn dương vật đâm vào nơi sâu nhất, môi lồn nũng nịu bị dương vật to béo đụ tới muốn lật hẳn ra ngoài.

Nghê Thần Khiên si mê vội vàng dập cặc như điên, giống như bão táp mà điên cuồng cọ xát va chạm với âm hộ mềm mại nhiều nước của Cốc Trí Viễn, bướm đĩ màu mỡ điểm nứng cũng dễ tìm, Cốc Trí Viễn bị địt tới mức hít thở không nổi, liên tục nức nở rên rỉ, mông anh co rút lại, khiến cho bé bướm đĩ điếm dính sát với cặc đàn ông.

Lại bị đụ nữa rồi... Cốc Trí Viễn vừa thoải mái vừa bất đắc dĩ phải tách ra khe lồn hồng hồng mềm mại, nghênh đón lần tinh dịch đầu tiên vào sáng sớm, lúc này mới có thể ăn bữa sáng được, đương nhiên, là ngồi ở trên dương vật Nghê Thần Khiên ăn.

Đã ăn qua cái bào ngư dâm đãng của anh, cũng uống qua nước bào ngư thơm ngon, Nghê Thần Khiên không có lí do gì phải bắt bẻ nữa, ôm anh một mặt ăn bánh mì một mặt si mê hôn nhau, đồ ăn nuốt vào bụng không biết là được ai cắn ra rồi đút cho mình, đầu lưỡi dính sát đầu lưỡi, hô hấp nóng bỏng giao triền hoà quyện với nhau, ngay cả lúc uống sữa bò cũng phải đút cho nhau mới chịu, lượng sữa bị dư ra chảy xuống vùng vú đầy đặn, sau đó bị Nghê Thần Khiên yêu chiều nâng lên bú liếm sạch sẽ, liếm mãi cho đến khi đôi vú dâm đĩ của anh sáng lấp lánh dính nhớp toàn nước miếng y. Bướm nhỏ của Cốc Trí Viễn thoải mái đến cứ co rút suốt, trộm mút mát dương vật đang chôn ở bên trong lồn mình.

Sau khi ăn sáng xong, Cốc Trí Viễn tưởng rằng mình sẽ được buông tha, ai biết Nghê Thần Khiên lại chỉ vào đống nước dâm nhão nhoẹt rớt đầy trên sàn, bôi nhọ anh rằng bởi vì khe lồn anh lỏng quá nên không giữ được nước ở bên trong, đành phải dùng dương vật của tôi giúp anh lấp kín vậy.

"Ưm... Cậu thật là..." Cốc Trí Viễn thuận theo tách hai chân ra, để cho con cặc khủng của Nghê Thần Khiên địt vào âm hộ béo mập mềm mụp của mình, giận hờn nói: "Cứ tìm mấy cái cớ kỳ quái tới lừa tôi... Ưm... Tôi có phải tên ngốc đâu..."

Nghê Thần Khiên nhẹ nhàng đâm thọc, nghiêm trang lừa dối: "Đây sao gọi là tôi lấy cớ cho được? Nước ở trên mặt đất không phải do anh phun ra à? Bướm đĩ phun nước dễ vậy, tôi đã tốt bụng giúp anh chặn lại rồi, anh thế mà còn chẳng cảm ơn tôi gì cả..."

"Tôi... Ưm... Tôi không có phun nước đâu, như vậy đều là do cậu hết chứ bộ..." Hàng lông mày lưỡi kiếm của Cốc Trí Viễn nhíu chặt, rất là bất mãn lên tiếng phản bác, nhưng lại không có cách nào nói tiếp được phần phía sau.

Dương vật mạnh mẽ đâm vào điểm nứng của anh một cái: "Do tôi cái gì...?"

Sắc mặt Cốc Trí Viễn ửng hồng, nói không nên lời là do tôi bị cậu khai phá thân thể nên mới chảy nước nhiều như vậy chứ còn gì nữa mà hỏi, nếu thằng em rể trời đánh này không quấy rầy anh, thì núm vú và âm hộ anh sẽ không có cảm giác tồn tại mãnh liệt như vậy, cũng sẽ không dẫn tới bối rối như hôm nay. Anh nhớ lúc trước bọn họ cũng nói cùng loại đề tài, nhưng tựa như lần này, mới vừa nói được mấy câu đã cởi quần áo bóp vú địt lồn, Nghê Thần Khiên hoàn toàn không thèm quan tâm đáp án của anh, y chỉ đơn giản là muốn chơi đùa thân thể anh mà thôi.

Bầu vú đầy đặn hết bị bóp rồi ngắt nhéo, khe lồn ướt nước mềm mụp bị dương vật to béo điên cuồng yêu thương, thật sự Cốc Trí Viễn đã không nhịn nổi nữa, anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp không chút tì vết của Nghê Thần Khiên, hỏi ra nghi vấn lớn nhất ở trong lòng anh từ trước tới giờ: "Tại sao?"

Tại sao người đó là anh? Tại sao phải làm chuyện vụng trộm xấu xa này với anh? Nghê Thần Khiên biết rõ làm như thế này là sai, nhưng cứ vẫn ham thích với việc khiến anh cảm thấy quẫn bách, khiến anh cảm thấy xấu hổ, khiến anh liên tục cảm thấy áy náy, tội lỗi với Cốc Tu Nhã...

"Là do chơi đùa tôi vui hơn à...?" Cốc Trí Viễn hỏi tiếp.

Bây giờ thân thể hai người dính sát vào nhau, thân mật khăng khít, thân dưới cũng dính như sam, nhưng Nghê Thần Khiên lại cảm thấy hình như khoảng cách giữa hai người rất xa, xa lắm, xa đến nỗi y không có cách nào có thể chạm tới Cốc Trí Viễn được.

Y nhìn đôi mắt đen láy tròn xoe bởi vì khó chịu mà đã phủ đầy hơi nước ướt át của Cốc Trí Viễn, y cũng rất muốn biết tại sao, không phải là do tên anh vợ dâm này chủ động quyến rũ y ư? Y cho anh một cơ hội, giúp cho mưu kế của anh thành công, bây giờ sao lại hỏi ngược y vì cớ gì? Vẻ mặt nửa khóc nửa không này của anh chẳng đẹp tí nào, chỉ khiến y cảm thấy đau lòng muốn chết.

Nghê Thần Khiên há miệng thở dốc, y cũng cảm nhận được cảm giác muốn nói lại không nói nên lời của Cốc Trí Viễn, thế là dứt khoát không rối rắm nữa, cúi người trực tiếp cắn nhẹ lên bờ môi anh: "Là anh chứ còn ai vô được... Đừng nói nhảm nhiều vậy..."

Phụt phụt, chẳng mất bao lâu Cốc Trí Viễn đã bị địt tới đầu óc choáng váng, thút tha thút thít rên rỉ, anh đã vứt câu hỏi mới rồi của mình ra sau đầu, lồn đĩ kẹp chặt cặc bự Nghê Thần Khiên, lại lần nữa đắm chìm ở cơn sung sướng khi được đụ lồn.
...
H: 22 chương gồm pn là hết chiện 1 qua chiện 2 nhanh nhanh rồi qua chiện 3 cha vợ con rể nứng nhất mlem mlem mong qué hihi 😋 giả vờ thúc giục để có cảm giác deadline dí sát đít đi mn, thế mới có động lực edit tằng tằng bùm bùm 🙄

Để kể chiện i, ai thấy phiền phần này thì bỏ qua ha, mấy nay ngứa tay quá tự nhiên đi kể 😩

Chuyện này lâu rồi mà giờ mới nhớ, má tau biết tau đọc đam mĩ boylove cũng lâu, phần thì đọc công khai nghe truyện công khai, phần thì cũng không giấu nên cả nhà ai cũng biết, có đợt đang xem cái gì á, video đại loại kì thị đồng tình bla bla đồ, xong má tao kiểu: Thấy cũng tội chớ, tự nhiên đang bình thường cái quay ngoắt sang yêu đàn ông, ai mà không sốc không kì thị. Cái tau cãi lại bla bla thương con thì nên để con hạnh phúc, sống thật với giới tính bla bla. Má tau cũng gật gù ừ ừ. Xong tao tiếp tục khí thế bừng bừng nêu lí lẽ lập luận như đang bảo vệ luận án quốc tế, hăng say nói bla bla, cái má tau chốt: Mày cũng bị vậy nên giờ khai thông tâm lí cho tao trước hả?

Lúc đó tau kiểu 😶

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz