[ĐM/EDIT] NHẤT ĐỊNH KHÔNG ĐƯỢC ĐÓNG VAI ÁC
Chương 16
Edit & Beta: Đòe
Hội đấu giá của Delera
Sau khi trị liệu xong và vừa rời khỏi đấu trường, Dương Diệp lập tức nộp đơn xin rời đảo. Võ sĩ giác đấu thường không được phép tự ý rời đi, nhưng Dương Diệp không chỉ là một đấu sĩ, mà còn là một trong những quý khách đến đây với tư cách khách mời, chẳng qua là nhất thời nổi hứng muốn thử sức. Chỉ cần y trở lại thân phận khán giả,chắc chắn sẽ không bị giữ lại.
Vì thế, y trực tiếp rời khỏi hàng ngũ võ sĩ đấu giác, chuyện này khiến những khán giả đang đặt kỳ vọng vào y há hốc mồm kinh ngạc. Chỉ riêng số tiền thưởng và tiền chia từ cá cược trong trận đấu này cũng đủ để Dương Diệp kiếm được bộn tiền. Thông thường, những võ sĩ bán mạng vì tiền sẽ không dễ dàng từ bỏ thân phận kiếm tiền nhanh chóng như vậy sau khi nếm được vị ngọt. Huống chi, võ sĩ bình thường cũng không thể rời đi. Họ rất ngạc nhiên khi phát hiện ra, tân binh gần đây được khán giả trọng vọng này lại là một khán giả giống như họ?!Sau đó, họ lại bắt đầu cười nhạo y mới trải qua một lần thất bại đã nhẹ nhàng từ bỏ, quả chính là một con chó thua cuộc bỏ chạy.Nhưng Dương Diệp không quan tâm đến những điều đó. Sau khi trả lại chiếc mặt nạ đại diện cho thân phận võ sĩ, y rời khỏi nơi ở hiện tại. Môi trường sống và điều kiện của võ sĩ cấp trung cấp rất hậu đãi. Lần này, sau khi trở lại thân phận khán giả, cấp độ thành viên của y cũng sẽ tiếp tục theo cấp độ võ sĩ, và môi trường cư trú được sắp xếp cũng tốt hơn rất nhiều so với lúc ban đầu.Dù sao cũng chỉ ở lại đây nốt ngày cuối cùng, Dương Diệp hoàn toàn không bận tâm. Y vốn tưởng rằng mình có thể bỏ qua đêm nay để tránh phát sinh thêm rắc rối, nhưng hệ thống lại không cho phép y làm như vậy.Mỗi khi tới khúc này, đã nói rõ nhất định có cốt truyện liên quan đến nhân vật chính Phủ Tinh Lan, dẫn đến y cần thiết phải tham gia, không thể bỏ qua.Y ngồi trên sân thượng trống trải, nhìn mặt biển xanh biếc trước mặt dần dần thủy triều rút xuống, nghĩ về tất cả những điều bất thường này, đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh.Phủ Tinh Lan... Sẽ không nhận ra mình chứ?Tại sao hắn lại tham gia vào đấu trường sớm như vậy? Nếu hắn đã đi theo Delera, vậy Trang Tuyết Nhu đang ở đâu? Hắn đã lâu không gặp Trang Tuyết Nhu, cho nên mới vì đánh nhau mà...? Hắn và Trang Tuyết Nhu rốt cuộc đã tiến triển đến mức nào?Dương Diệp mở thanh tiến độ tình cảm của nhân vật chính, tiến độ của Trang Tuyết Nhu tăng lên không ít so với mấy năm trước, nhưng không nhiều như y tưởng tượng, hiển nhiên tuyến tình cảm của hắn và Trang Tuyết Nhu còn xa mới đến bước đó.Cửa phòng bị gõ, cắt đứt suy nghĩ của y. Một bộ trang phục hoàn hảo được đưa vào, mời y cùng quý cô Delera tham gia buổi đấu giá tối nay.Mặc dù không ít khán giả đấu trường đều đã nghe danh quý cô Delera, nhưng số người thực sự gặp mặt cô ả lại rất ít. Được ả mời đối với mỗi người trong đấu trường đều là một vinh dự lớn lao. Nhưng Dương Diệp mới đến không rõ điều này và cũng không hề muốn làm điều thừa.Phủ Tinh Lan đã đi độ kiếp thăng cấp mười năm nay mà không có sự tham gia của Phủ Trí Kiệt, y vốn không xem trọng. Rõ ràng y chỉ cần phụ trách làm một tên ăn chơi trác táng, rong chơi mười năm, rồi chờ nam chính trở về vả mặt là được mà! Tại sao một nhiệm vụ đơn giản như vậy lại gian khổ đến thế?!Dương Diệp cũng không muốn nhận lời mời của quý cô Delera. Ban ngày, chính quý cô Delera đã chỉ định A027 đối chiến y, và thân phận thật sự của A027 không hề nghi ngờ. Chỉ cần y nhận lời, sẽ không thể không gặp mặt Phủ Tinh Lan. Nhưng khi gần đến giờ, hệ thống sinh thái trong phòng đã tự động hiển thị nhắc nhở "Quý cô Delera đang chờ".Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Quý cô Delera là chủ nhân của hòn đảo nhỏ này, nếu muốn gặp y, e rằng trước khi nhận lời, y chắc chắn không thể rời đi.Dương Diệp đành phải mặc vào bộ quần áo đã chuẩn bị sẵn, đi theo AI dẫn đường đến buổi đấu giá tối nay. Với tư cách thành viên mới ở cấp bậc của y, vốn dĩ còn chưa có tư cách tham gia hội đấu giá.Nơi đây tuy nói là hội đấu giá ngoại tuyến, nhưng lại giống như một giao dịch ảo nào đó hơn, các khách hàng sẽ được AI dẫn riêng vào không gian độc lập của mình, cũng sẽ không gặp mặt nhau, cũng không có hình thức giơ bảng ra giá đầy tính nghi thức. AI đi cùng sẽ cung cấp dịch vụ đấu giá thay, tính riêng tư rất tốt.Dương Diệp được dẫn vào một hành lang dài chỉ có đèn mờ ảo, không khí xung quanh dần trở nên yên tĩnh, toàn bộ không gian có một độ cong nhất định, hình thành một vòng tròn lớn. AI dừng lại trước một bức tường đen trống không, phía trước có một camera lớn bằng nắm tay, cũng có thể gọi là "đôi mắt", đối diện với ký hiệu khó phân biệt bằng mắt thường trên tường, rất nhanh khiến "mặt tường" đó lặng lẽ mở ra.Cửa bí mật như vậy, nếu không phải được mời và có AI dẫn đường, quả thật không thể dễ dàng phá giải để vào.Sau khi Dương Diệp bước vào, phát hiện không gian bên trong cũng không nhỏ, lại thêm trần nhà cao, tầm nhìn rất rộng rãi. Ánh đèn trong phòng cũng tối tăm, giữa phòng đặt một chiếc sofa rộng lớn sang trọng, trên đó có một người quay lưng về phía anh ấy, buộc tóc đuôi ngựa màu bạc trắng, hẳn là một phụ nữ, chắc hẳn chính là quý cô Delera.Một mạch đi đến đây, y cũng bị "quý cô Delera" này gợi lên sự tò mò và hứng thú, nhưng vừa định bước lên chào hỏi, lại nghe thấy bên tai phát ra một tiếng gầm gừ nặng nề, là tiếng của dã thú.Dương Diệp lập tức cảnh giác lùi sang một bước, chỉ thấy trong bóng tối đi ra một con sư tử trắng khổng lồ, đang chậm rãi đi về phía anh ấy, đôi mắt xanh thẳm đánh giá anh ấy không chút kiêng dè.Mà âm thanh vừa phát ra lại là một bóng đen phía sau y. Dương Diệp nhìn kỹ lại, lúc này mới phát hiện, bên cạnh con sư tử trắng kia còn có một con báo đen, với những chiếc răng nanh dài như răng hổ kiếm, khiến y vừa nhìn đã nhận ra, đây chính là con báo mà y đã đánh bại trong trận đấu tân binh.Lúc này, con báo đen hiển nhiên vẫn còn hằn học chuyện bị y đánh gãy răng. Đôi mắt thú màu vàng kim chặt chẽ nhìn chằm chằm y, nhe nanh trợn mắt gầm gừ khẽ về phía Dương Diệp.Cái này thật đúng là... Oan gia ngõ hẹp?"Andrew." Một giọng nữ lười biếng khàn khàn vang lên, "Giữ phong độ."Con báo đen nghe vậy, đành phải thu lại vẻ hung dữ, tạm thời gác lại đầy căm hận, uể oải đi đến bên chân chủ nhân, yên lặng nằm xuống."Tôi còn tưởng rằng anh sẽ không đến." Quý cô Delera vừa đưa tay vuốt ve hàm dưới của báo đen Andrew để trấn an, vừa nói, "Dù sao anh chính là người nóng lòng muốn rời khỏi đây mà."Giọng điệu Dương Diệp bình tĩnh, nhưng không khách khí trả lời: "Nếu tôi không đến, cô sẽ để tôi rời đi sao?"Quý cô Delera cũng không tức giận, khẽ cười nói: "Ngồi đi."Dáng vẻ tự nhiên hào phóng lại kiểm soát toàn cục của cô ả, quả thật là một chủ nhà xứng danh.Dương Diệp tiến đến chỗ ngồi bên cạnh sofa, lúc này mới phát hiện ở đây còn có người thứ ba. Hắn đứng bất động sau sofa của quý cô Delera, tựa như một bức tượng tĩnh lặng, ngay cả tiếng hít thở cũng gần như không có, hoàn toàn ẩn mình trong bóng tối. Thân hình thon dài thẳng tắp cùng chiếc mặt nạ đen vàng, hiển nhiên chính là A027 không thể nghi ngờ.Dương Diệp nhân cơ hội nghĩ: y hiện giờ không che mặt, xem phản ứng bình thản ung dung của Phủ Tinh Lan lúc này, hiển nhiên là đã nhận ra mình. Nhưng hắn vẫn chưa lộ mặt, vậy nếu mình giả vờ không nhận ra hắn, có phải là có thể tránh được việc 'Phủ Trí Kiệt' và Phủ Tinh Lan gặp nhau ở đây không?Vì thế, y hoàn toàn làm lơ A027, sau khi bình thản ung dung ngồi xuống, lúc này mới nhìn rõ chân dung của quý cô Delera.Quý cô Delera hoàn toàn khác so với những quý bà, quý cô quyền quý trong tưởng tượng của y. Cô ả không trắng nõn yếu ớt như những bông hoa trong nhà kính sống trong nhung lụa. Làn da màu đồng của nàng hoang dã quyến rũ, mái tóc bạc lạnh lùng mượt mà. Ả có gương mặt sắc nét, khí chất lớn, trên má vẽ văn án màu bạc, trông giống như đồ đằng của bộ lạc cổ xưa. Nằm bên cạnh ả là hai con báo đen và sư tử trắng khổng lồ, khiến ả trông giống như một vị vương giả mạnh mẽ, thực tế ả cũng chính là vị vua xứng danh của hòn đảo nhỏ này.Ả ăn mặc cũng rất cá tính, lúc này đang dang chân dựa nghiêng trên ghế sofa, kiêu hãnh và phóng khoáng khoe ra phần eo và thân hình. Cơ bắp của ả săn chắc và đẹp, hiển nhiên thường xuyên rèn luyện thân thủ, khó trách có thể quản lý đấu trường lớn như vậy, thực lực chắc hẳn cũng không phải tầm thường.Đấu trường cũng có nữ võ sĩ giác đấu, cả trường cao cấp và trung cấp đều có không ít, chẳng qua Dương Diệp vẫn chưa gặp.Đối với Dương Diệp mà nói, quý cô Delera thực sự là một phụ nữ rất mê người, hoàn toàn là kiểu người mà Dương Diệp thích. Vẻ ngoài của cô ả không tinh xảo tú mỹ, nhưng tinh khí thần mười phần, loại vẻ đẹp hoang dã, sống động này vốn dĩ đã là một loại vẻ đẹp thu hút ánh nhìn.Nếu gặp trong thực tế, hẳn là y sẽ tận khả năng triển khai tấn công theo đuổi, mặc dù y cảm thấy khả năng đối phương đáp lại rất thấp. Dù sao phụ nữ trong thực tế, phần lớn đều không cần đàn ông, giống như mẹ của Phủ Tinh Lan, họ cho dù muốn con cũng sẽ lựa chọn tự mình sinh dục nuôi nấng, hoặc là thông qua trung tâm sinh sản sinh ra rồi gửi nuôi ở nhà trẻ.Đây cũng là lý do tại sao đàn ông dễ dàng đắm chìm vào loại trò chơi hậu cung này, chẳng qua cũng chỉ là nhìn mơ giải khát mà thôi.Người mạnh mẽ như quý cô Delera, quả thật cũng chỉ sẽ tùy tâm sở dục nuôi dưỡng những mãnh thú mà mình yêu thích, hoặc là các võ sĩ.Nhưng mà, cũng bởi vậy mà Dương Diệp lại rất chắc chắn, Delera nhất định là một nhánh ẩn của trò chơi này. Mặc dù cốt truyện chính không hề nhắc đến việc Phủ Tinh Lan và cô ả đã xảy ra chuyện gì vượt quá giới hạn, nhưng nếu nhân vật chính đăng nhập trò chơi, Delera nhất định cũng là một nhân vật có khả năng được công lược.Nếu cốt truyện chính không có, thì y cũng không cần phải bận tâm nhiều. Nghĩ đến Phủ Tinh Lan có lẽ còn có thể sa vào bể tình cùng một phụ nữ đầy mê hoặc như vậy, trong lòng Dương Diệp vô cùng bất mãn.Lúc này, Delera đã vuốt ve con sư tử trắng đang ghé vào bên cạnh ả để tranh sủng: "Ngài Phủ rất tò mò về tôi nhỉ?"Dương Diệp làm như bình tĩnh thu lại ánh nhìn: "Toàn bộ đấu trường, hẳn là không ai không tò mò về quý cô Delera.""Nếu đã như vậy." Delera tự nhiên nói, "Ngài Phủ việc gì phải vội vàng rời đi chứ?""Trong nhà có việc.""Thật sao?" Delera dang tay về phía sau, ngược tay nắm lấy cà vạt của A027 phía sau, trực tiếp kéo hắn cúi xuống, "Không phải vì tôi chỉ định đấu, xúc phạm đến ngài Phủ đó chứ?"Làn da trắng nõn của A027 và màu da của Delera tạo thành sự đối lập rõ rệt. Bàn tay Delera khẽ vuốt lên má hắn, tựa như vừa vuốt ve "thú cưng" của mình: "Nếu Ngài Phủ cũng ghi hận đối thủ đã đánh bại mình như Andrew, thì mặc anh xử lý hắn thế nào cũng được? Coi như là quà gặp mặt cho anh."Đùa à! Y ứ cần đâu!!!"Quý cô Delera nói đùa." Dương Diệp nói, "Tôi đến đấu trường vốn là để tận mắt chứng kiến sự lợi hại của võ sĩ giác đấu, quý cô Delera chỉ định trận đấu trực tiếp giúp tôi đạt được mục đích. Tôi đã nhận ra sự chênh lệch, tất nhiên không cần phải ở lại nữa.""Tôi còn tưởng rằng..." Delera nâng cằm A027 với đường cong duyên dáng, như thể đang trưng bày thú cưng của mình về phía y, "Anh không muốn nhìn thấy Leo của tôi nữa."Đôi mắt màu nâu vàng của A027 nhìn thẳng vào Dương Diệp, Dương Diệp không cảm xúc nhìn hắn một cái, rồi tự nhiên dời ánh mắt đi: "Tôi đâu có nhỏ mọn như vậy."Ở đây mọi người dường như đều biết rõ mọi chuyện, nhưng cố tình mỗi người đều vờ như không biết. Delera bật cười, ánh mắt lướt qua giữa hai người kia một lượt, rồi buông lỏng tay đang nắm chặt A027, để hắn khôi phục tư thế đứng ban đầu."Buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi." Delera chuyển chủ đề nói, "Là chủ nhân của đấu trường, đây không phải khoe khoang đâu, hội đấu giá của tôi rất thú vị đấy."Ả vừa dứt lời, thì thấy bốn phía mặt tường chậm rãi trở nên trong suốt, khung cảnh bên ngoài dần rõ ràng, cuối cùng trong tầm nhìn của Dương Diệp tạo thành một góc nhìn rộng 270°, đây lại là một thính phòng gần như hình tròn. Bên cạnh thính phòng hình cầu thuộc về họ còn có không ít thính phòng tương tự, chẳng qua so với họ thì nhỏ hơn một chút, từ bên ngoài căn bản không nhìn thấy tình huống bên trong.Những "quả cầu" này lơ lửng giữa không trung, xếp thành vài hàng hình cung lớn, còn trung tâm hình cung là sân khấu đấu giá. Người chủ trì trên đó thông qua hình ảnh thực tế ảo, được phóng đại đến mức mỗi khán giả trong mỗi quả cầu đều có thể nhìn thấy rõ ràng.Và "quả cầu" của Delera đối diện hoàn toàn với sân khấu, hiển nhiên là vị trí trung tâm không thể nghi ngờ.Hội đấu giá không chỉ có đấu giá võ sĩ, mà còn có không ít màn trình diễn giải trí sôi động, cùng với đấu giá quyền sở hữu DNA của dã thú được biến đổi gen.Trước mắt Dương Diệp, giữa không trung hiện lên những cảnh võ sĩ giao tranh, cảnh ca sĩ nổi tiếng hát, giới thiệu gen và tình trạng thể chất của dã thú.Dao sắc của võ sĩ giác đấu sẽ trực tiếp đâm về phía "quả cầu" nơi mỗi khách hàng đang đứng, dưới hiệu ứng "quả cầu" bị vỡ vụn, như trực tiếp xuyên thủng lớp bảo vệ này; ca sĩ nổi tiếng dưới một vùng cực quang ngân hà, như đi giữa không trung đến trước mặt mỗi khách hàng, say sưa cất tiếng hát; và khi con rồng gai phấn trắng được đấu giá gen lướt đến trước mặt, phá vỡ mặt nước hung hãn "đánh bại" quả cầu, thậm chí móng vuốt sắc bén và đầu cũng "thò vào", Dương Diệp không thể kiểm soát bản năng căng thẳng cơ thể.Đây hoàn toàn là một bữa tiệc thị giác tuyệt vời, mặc dù hiện tại phim ảnh cũng đều là thực tế ảo, nhưng tính tương tác và mức độ kinh ngạc mạnh mẽ như vậy hoàn toàn không nhiều.Huống chi, dù là võ sĩ, hay sinh vật biến đổi gen, đều không phải thứ có thể nhìn thấy ngoài đời thật."Quả thật vô cùng thú vị." Dương Diệp thật lòng khen ngợi, hứng thú trong y dâng cao, vô thức đã uống không ít rượu, cả người đều vì phấn khích mà nóng bừng lên.Delera đắc ý nhếch môi cười cười: "Ngài Phủ không muốn mang chút gì về sao?""Ví dụ như..." Cô ả nghiêng đầu, điều chỉnh thông tin tất cả võ sĩ giữa không trung, "Một võ sĩ?"Dương Diệp quả thật tò mò nhìn vài lần, mà ngay cả những đấu sĩ cấp A cũng có mặt, y kinh ngạc nói: "Quý cô Delera thật là hào phóng, những thứ này mà cũng dám cho tôi sao?""Ừ hử." Delera không hề để tâm nói, "Chỉ cần họ đồng ý."Dương Diệp không đoán ra ý đồ của ả, y luôn cảm thấy Delera dường như rất muốn đưa A027 cho y, cô ả chắc chắn biết mối quan hệ anh em của họ, hẳn là còn biết Phủ Tinh Lan chính là bị y và mẹ y hãm hại. Cho nên ả muốn ghép đôi họ để đối nghịch, nhìn một màn anh em tương tàn sao? Không thể không thừa nhận, nếu tình tiết này đặt lên đấu trường, quả thật sẽ rất thu hút.Nhưng Dương Diệp không có ý định mang bất cứ thứ gì từ đây đi, sau cùng thì cốt truyện của Phủ Trí Kiệt vốn không biết có một nơi như vậy.Y bày tỏ mình không có ý đồ gì, Delera cũng không cố ép nữa, sau khi đấu giá hội kết thúc, tự nhiên tạm biệt y.Sau khi Dương Diệp rời đi, Delera lười biếng nói: "Cậu cũng thấy rồi, anh ta nhận ra cậu và cũng rất thờ ơ với cậu."A027 khẽ lên tiếng."Hối hận không?"A027 lắc đầu, tự tiện rời khỏi đó.Delera từ hộc tủ bí mật trong tầm tay lấy ra một lọ nhỏ dài bằng ngón trỏ, chai thủy tinh phấn hồng được cắt thành hình con thoi, thân chai trong suốt tinh oánh lấp lánh ánh sáng rực rỡ.Delera gác chân lên bàn trà, tựa ngửa trên sofa, nhìn chăm chú chiếc bình thủy tinh trong suốt tinh xảo dưới ánh sáng yếu ớt. Xuyên qua sự khúc xạ của thủy tinh, ánh sáng yếu ớt bị cắt thành những mảnh vỡ lung linh huyền ảo, tán loạn trong phòng tối tăm, cũng chiếu rọi vào đôi mắt ranh mãnh suy tư của ả.Khi Phủ Trí Kiệt gần đến đây, ả cũng đã biết được tất cả mọi chuyện. Ả có thể nhận thấy thái độ vi diệu của Leo đối với anh trai, ả rất tò mò về mối quan hệ thực sự của cặp anh em này.Vì vậy, trước khi Phủ Trí Kiệt đến, ả đã đưa cho Leo hai chiếc bình thủy tinh. Bình thủy tinh màu tím là thuốc độc, chỉ cần giết chết Phủ Trí Kiệt ở đây, thì tất cả mọi thứ của Phủ gia sẽ chỉ thuộc về Leo. Hắn muốn gì cũng sẽ đạt được, vốn chẳng cần phải lấy lòng hay phục tùng mình nữa.Nhưng hắn lại chọn một cái khác, cái bình thủy tinh màu hồng đó và bên trong là thuốc kích dục.Hắn biết, cũng không hề do dự.Delera nhếch khóe môi, cái này thật sự là, quá thú vị.【 Tác giả có lời muốn nói: 】Chúc mừng năm mới, cố gắng ngày mai sẽ ra thêm nhánh truyện, nhưng chính văn cũng sẽ có thịt, hai nở hoa rồi hai nở hoa.-----Nhánh truyện là hai nhánh của chương 15 á mấy bà, bảnh đẩy lên cho nó liền chương 15 thôi á.Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz