[ĐM/EDIT - Done P1] (ABO) Cục cưng mềm mại ngọt ngào của Lục tiên sinh
🐇 189: Giới Thiệu Đối Tượng 🐇
Edit: mellyjellyxxTruyện chỉ được update trên wtp mellyjellyxx. Vui lòng không reup.
Vừa nhắc đến chuyện này, Lâm Nhiên liền cảm thấy đau đầu quá chừng, anh cũng đã đến tuổi bị người nhà thúc giục kết hôn rồi. Mỗi lần về nhà, người nhà đều phải tiến hành một đợt "giáo dục" thảm khốc không ai thấy. Cha anh còn nghiêm khắc hơn.Tết năm nay, cha anh còn thề độc rằng nếu năm sau anh không dẫn một Omega về nhà ăn Tết, ông sẽ tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ cha con với anh. Lâm Nhiên vô cùng đau đầu! Chuyện tình cảm đâu phải muốn cưỡng cầu là được. Anh tuy không muốn độc thân lâu như vậy, nhưng tìm không thấy Omega mình thích thì cũng chịu thôi. Chẳng lẽ đến tuổi rồi thì phải tùy tiện chọn bừa một người để sống hết đời sao? Anh không muốn như vậy!Trong nhà cũng không phải không sắp xếp cho anh đi xem mắt, nhưng Lâm Nhiên không thích kiểu tình cảm "mệnh lệnh cha mẹ, lời người mai mối" này. Anh cực kỳ phản cảm với việc liên hôn hoặc xem mắt. Anh muốn tự mình đi tìm, nhưng công việc của anh lại quá bận, căn bản không có thời gian tìm kiếm Omega.Trong bệnh viện, phần lớn bác sĩ đều là Alpha. Tuy cũng có rất nhiều tiểu y tá Omega trẻ tuổi xinh đẹp vừa tốt nghiệp, nhưng không hiểu sao, họ nhìn thấy anh đều trốn rất xa. Rõ ràng anh là người ngọc thụ lâm phong như vậy, tại sao lại không có Omega theo đuổi chứ?! Chuyện này anh vẫn luôn không thể hiểu được.Bạn bè đều nói là do anh quá thẳng nam, lại còn thẳng nam mà còn chưng diện, hai thái cực này thể hiện nhuần nhuyễn trên một người, Omega vừa nhìn thấy đã bị dọa chạy rồi.Lâm Nhiên cũng là một chó độc thân vạn năm, lớn từng này rồi vẫn chưa từng hẹn hò nghiêm túc với một Omega nào, Beta cũng không có. Hồi học cấp hai, tình yêu chớm nở, anh thích một Omega cùng trường, nhưng...Lâm thẳng nam lúc đó không hiểu chuyện, cho rằng thích người khác chính là muốn bắt nạt người ta, ngày nào cũng bắt nạt người ta đến mức khóc thút thít, người ta vừa thấy anh là chạy. Rõ ràng đã học cấp hai rồi mà vẫn ngốc nghếch như gà con tiểu học, cho nên đường tình duyên của anh luôn không thuận lợi, đến giờ vẫn không có một đối tượng đàng hoàng nào."Tôi bây giờ bận lắm, làm sao có thời gian đi tìm Omega nào chứ," Lâm Nhiên khẽ nhíu mày, thở dài rên rỉ. "Hơn nữa, bên cạnh tôi cũng không có ai phù hợp cả, thôi bỏ đi."Những Omega bên cạnh anh hoặc là đã có Alpha, đã có đối tượng, hoặc là tuổi còn quá nhỏ, vừa mới tốt nghiệp đại học. Lâm Nhiên tuy thấy Omega nhỏ tuổi rất đáng yêu, nhưng nếu muốn hẹn hò, anh vẫn muốn tìm người bằng tuổi hoặc chỉ chênh lệch khoảng hai tuổi trở lại. Ngoại trừ điều đó ra, hình như anh cũng không có yêu cầu đặc biệt nào khác.Nói về ngoại hình thì thấy qua là được. Nhưng chỉ có bấy nhiêu yêu cầu thôi mà anh ta cũng không tìm thấy một người phù hợp. Đúng là một Alpha vô cùng thê thảm.-Ba người đi đến một quảng trường nhỏ. Tô Ngôn có chút mệt mỏi, đi đến ghế đá nhỏ ngồi xuống, duỗi chân ra để Lục Cẩn Thừa xoa bóp cho mình.Lục Cẩn Thừa đặt chân Tô Ngôn lên đùi mình, xoa bóp bắp chân giúp cậu giảm mỏi. Lâm Nhiên ngồi đối diện, nhìn dáng vẻ của họ vô cùng vui vẻ."Thật ra tôi rất hâm mộ cậu, có một nhóc Omega đáng yêu như vậy."Lục Cẩn Thừa khẽ cười, nhướng mày về phía Lâm Nhiên: "Cậu cũng nhanh chóng tìm một người đi chứ. Có cần tôi giúp một tay không? Ông nội tôi chắc là quen biết rất nhiều gia tộc, có thể sẽ có Omega chưa kết hôn phù hợp để giới thiệu cho cậu đó."Lâm Nhiên chỉ nói miệng vậy thôi, sự hâm mộ chỉ nên dừng ở việc nhìn người khác là được. Lục Cẩn Thừa vừa nói vậy, anh ta có chút hoảng loạn."Ái chà, không cần, không cần, cậu biết mà, tôi ghét nhất cái kiểu xem mắt đó, tôi thấy ngại lắm..." Cái kiểu xem mắt với mục đích kết hôn, hai người lần đầu gặp nhau ngồi ở quán cà phê, rồi thảo luận về công việc, tiền lương, quá xấu hổ đi.Nhưng Lục Cẩn Thừa lại không thể hiểu nổi tại sao anh ta lại thấy xấu hổ. "Cậu là một Alpha ưu tú như vậy, có gì mà xấu hổ."Muốn nói về gia tộc môn đăng hộ đối với Lâm gia, ở Ninh Bắc thị thật sự không có nhiều, tìm ra một Omega ưu tú được như Lâm Nhiên cũng rất hiếm. Tính tình người bạn thân này là do bị chiều hư rồi, cái gì cũng không cần, cái gì cũng không muốn, nhưng bản thân lại không có thời gian, không có cơ hội gặp được người mình thích. Đáng đời độc thân.Dù sao cũng là bạn thân của mình, Lục Cẩn Thừa cũng không thể trơ mắt nhìn bạn thân mình cứ thế cô độc sống hết quãng đời còn lại."Tôi giúp cậu nói với ông nội một tiếng đi, tiện thể nói với cha cậu luôn. Cha anh gần đây cứ gọi điện cho tôi, hỏi thăm cậu gần đây có gần gũi với ai không."Chỉ một câu nói rất bình thường, Lâm Nhiên lại cảm thấy cả người lạnh toát, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an khó tả."Đừng nha, anh, anh trai! Tôi quỳ xuống lạy cậu, cậu đừng có nói với cha tôi nha!" Kể từ khi Lục Cẩn Thừa có Omega, ông già nhà anh ta cứ ngày ngày lải nhải bên tai, bảo anh ta nhanh chóng tìm một Omega. Ban đầu còn có thể lừa qua loa được, sau này ông già thấy con trai mãi không dẫn về một Omega nào, ngay cả Beta cũng không có, thậm chí Alpha cũng không, nên không nghe anh ta lừa dối nữa. Nếu biết hiện tại Lục Cẩn Thừa đang giúp mình tìm đối tượng, thì ông già chẳng phải sẽ lải nhải bên tai anh ta suốt ngày sao.Lục Cẩn Thừa cười như không cười nhìn anh ta, Tô Ngôn cũng hùa theo."Không sao đâu bác sĩ Lâm," Tô Ngôn cũng muốn thử cảm giác làm người mai mối, nói với Lục Cẩn Thừa, "Tiên sinh, nhà chúng ta có anh trai nào chưa kết hôn không ạ?" Cậu nhớ lần trước về quê, hình như nghe các cô các dì nói ai đó đang cần tìm đối tượng. Bác sĩ Lâm đẹp trai như vậy, người lại ưu tú, lại là bạn thân của Lục Cẩn Thừa, nếu có thể kết thông gia hình như cũng không tệ."Anh trai nhà em? Nhà em có anh trai nào?" Lâm Nhiên theo bản năng nghĩ đến Tô gia, Tô gia không phải là hết người rồi sao...Lục Cẩn Thừa thì biết, Tô Ngôn nói là Lục gia. Hắn cẩn thận suy nghĩ, trong nhà mình còn có Omega độc thân chưa kết hôn nào không?Hình như thật sự có một người - Lục Minh Tranh.Trước đây về quê có nghe loáng thoáng một lần, cũng không biết hiện tại cậu ấy còn độc thân hay không. Nếu là cậu ấy thì tuổi tác cũng vừa hợp với Lâm Nhiên, cả hai đều là người cuồng công việc, nói không chừng lại hợp nhau. Chỉ là chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, hắn cũng chỉ có thể bắc cầu giới thiệu một chút, cụ thể thế nào vẫn phải xem duyên phận giữa hai người."Hình như thật sự có một người, quay đầu lại tôi nhờ ông nội hỏi thăm một chút, cậu cứ chờ tin tức của tôi đi." Lục Cẩn Thừa đưa tay vỗ vai Lâm Nhiên, cười một cách đầy ẩn ý."Không phải chứ??? Cậu đừng lừa tôi nha..." Lâm Nhiên run rẩy, sợ hãi vô cùng. Giới thiệu người nhà Lục gia cho anh ta sao?! Chuyện này không phải là đùa giỡn đâu! Chuyện này nếu thành hay không thành, đều không dễ làm!"Ai lừa cậu chứ? Tôi sẽ dùng chuyện này ra đùa giỡn sao?" Lục Cẩn Thừa tức giận trừng anh ta một cái."Đúng rồi đúng rồi, Tiên sinh nghiêm túc đó!" Tô Ngôn được xoa chân rất thoải mái, cũng theo đó quảng cáo thêm một câu. "Bác sĩ Lâm, anh trai nhà bọn em lớn lên rất xinh đẹp đó!"Lâm Nhiên: "..."Lớn lên đẹp đến đâu cũng không phải là thứ tôi có thể khống chế được đi..."A ha ha ha ha," Lâm Nhiên cười gượng gạo, gãi gãi gáy. "Cái đó, hai người nghỉ ngơi cho tốt nha, tôi đi chạy bộ đây ha ha ha ha..."Vẫn là nên chạy nhanh đi thôi. Lâm Nhiên nói xong đứng dậy, không đợi Lục Cẩn Thừa và Tô Ngôn nói chuyện với mình, anh ta đã nhanh chân chuồn đi mất.Chuyện giới thiệu xem mắt gì đó cứ để sau đi. Cứ coi như chưa nghe thấy là tốt nhất. Dù sao Lục Cẩn Thừa bận rộn như vậy, Lâm Nhiên mới không tin hắn qua tối nay còn nhớ đến chuyện giới thiệu đối tượng cho mình đâu.-Tô Ngôn và Lục Cẩn Thừa đi dạo về đến nhà, Lục Thiên Du cùng Thẩm Tu Nhiên vừa lúc đang ở trên sofa phòng khách tầng một, vừa đánh xong một ván game. Thấy người đã về, cả hai đều đồng loạt đặt điện thoại xuống.Lục Cẩn Thừa vốn dĩ không muốn quản họ, nhưng nhìn hai người ngồi dựa sát vào nhau như vậy, lại nghĩ đến lý do Thẩm Tu Nhiên xin ngủ lại tối nay, hắn liền xụ mặt gọi anh vào thư phòng.Tô Ngôn thay thế Thẩm Tu Nhiên, ngồi xuống bên cạnh Lục Thiên Du."Thiên Du Thiên Du, qua hai ngày nữa anh với anh họ em phải về nhà ông nội ở, em phải ở nhà một mình đó nha!""Thật ư?! Vậy hai người đi bao lâu ạ?" Anh họ và anh dâu không ở nhà, vậy chẳng phải cậu có thể tận hưởng tự do sao?!"Ở một thời gian đi, cụ thể đi bao lâu thì chưa biết. Anh họ em nói hắn sẽ tự cho mình nghỉ phép để đi cùng anh."Nhìn đôi mắt Lục Thiên Du đang tỏa sáng rực rỡ, Tô Ngôn ngầm hiểu ý."Thiên Du Du~~~ Có phải là vui lắm không~~~"Đương nhiên là vui rồi! Còn có chuyện gì vui hơn việc anh họ không có ở nhà sao?! Lục Thiên Du dùng hai tay nắm lấy tay Tô Ngôn, che trước ngực, kích động gật đầu."Vâng vâng!! Vui lắm luôn!!!"Anh họ cuối cùng sẽ không quản cậu nữa, cậu cuối cùng đã được tự do, siêu cấp vui vẻ."Vậy em còn sẽ ở lại trong nhà này không?" Tô Ngôn hỏi. Mặc dù câu trả lời này rất rõ ràng, Lục Thiên Du đương nhiên sẽ sang nhà Thẩm Tu Nhiên ở ké.Lục Thiên Du lắc đầu, "Không được! Em muốn đi chiếm đóng nhà Thẩm Tu Nhiên!" Dù sao anh họ không có ở nhà, cậu sẽ đi tìm Thẩm Tu Nhiên, Thẩm Tu Nhiên đi đâu cậu sẽ đi đó.Bất quá cậu cũng hơi lo lắng anh họ có thể thường xuyên về kiểm tra không. Nếu phát hiện cậu đi ở nhà người khác, chắc chắn lại sẽ lải nhải cậu rất lâu."Anh dâu, anh nói nếu anh họ biết em không ở nhà, có thể nào vác dao đến xách em về không ạ?"Nghĩ như vậy vẫn thấy rất đáng sợ. Mặc dù anh họ không nói gì về chuyện cậu yêu đương, nhưng cậu luôn cảm thấy anh họ đang nén một chuyện lớn, muốn đánh úp cậu lúc cậu không kịp trở tay."Chắc là sẽ không đâu? Đối tượng của em là Thẩm Tu Nhiên, đâu phải người khác," Tô Ngôn trong lòng vẫn rất tán thành cách làm người của anh Tu Nhiên. "Nếu đổi lại là người khác, có lẽ anh họ em mới vác dao đi đó.""Chỉ mong là vậy...""Được rồi, em đừng lo lắng chuyện này, không phải còn có anh sao~" Tô Ngôn vỗ vỗ ngực. "Có anh ở đây, sẽ không cho anh họ em có cơ hội vác dao tới tìm em đâu nha!"Có rất nhiều cách để giữ chân Lục Cẩn Thừa. Hơn nữa, Tô Ngôn hiện tại cũng có chút "ích kỷ" nho nhỏ, không muốn Alpha nhà mình dành quá nhiều tinh lực cho người khác, kể cả là em họ cũng không được nha!
Vừa nhắc đến chuyện này, Lâm Nhiên liền cảm thấy đau đầu quá chừng, anh cũng đã đến tuổi bị người nhà thúc giục kết hôn rồi. Mỗi lần về nhà, người nhà đều phải tiến hành một đợt "giáo dục" thảm khốc không ai thấy. Cha anh còn nghiêm khắc hơn.Tết năm nay, cha anh còn thề độc rằng nếu năm sau anh không dẫn một Omega về nhà ăn Tết, ông sẽ tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ cha con với anh. Lâm Nhiên vô cùng đau đầu! Chuyện tình cảm đâu phải muốn cưỡng cầu là được. Anh tuy không muốn độc thân lâu như vậy, nhưng tìm không thấy Omega mình thích thì cũng chịu thôi. Chẳng lẽ đến tuổi rồi thì phải tùy tiện chọn bừa một người để sống hết đời sao? Anh không muốn như vậy!Trong nhà cũng không phải không sắp xếp cho anh đi xem mắt, nhưng Lâm Nhiên không thích kiểu tình cảm "mệnh lệnh cha mẹ, lời người mai mối" này. Anh cực kỳ phản cảm với việc liên hôn hoặc xem mắt. Anh muốn tự mình đi tìm, nhưng công việc của anh lại quá bận, căn bản không có thời gian tìm kiếm Omega.Trong bệnh viện, phần lớn bác sĩ đều là Alpha. Tuy cũng có rất nhiều tiểu y tá Omega trẻ tuổi xinh đẹp vừa tốt nghiệp, nhưng không hiểu sao, họ nhìn thấy anh đều trốn rất xa. Rõ ràng anh là người ngọc thụ lâm phong như vậy, tại sao lại không có Omega theo đuổi chứ?! Chuyện này anh vẫn luôn không thể hiểu được.Bạn bè đều nói là do anh quá thẳng nam, lại còn thẳng nam mà còn chưng diện, hai thái cực này thể hiện nhuần nhuyễn trên một người, Omega vừa nhìn thấy đã bị dọa chạy rồi.Lâm Nhiên cũng là một chó độc thân vạn năm, lớn từng này rồi vẫn chưa từng hẹn hò nghiêm túc với một Omega nào, Beta cũng không có. Hồi học cấp hai, tình yêu chớm nở, anh thích một Omega cùng trường, nhưng...Lâm thẳng nam lúc đó không hiểu chuyện, cho rằng thích người khác chính là muốn bắt nạt người ta, ngày nào cũng bắt nạt người ta đến mức khóc thút thít, người ta vừa thấy anh là chạy. Rõ ràng đã học cấp hai rồi mà vẫn ngốc nghếch như gà con tiểu học, cho nên đường tình duyên của anh luôn không thuận lợi, đến giờ vẫn không có một đối tượng đàng hoàng nào."Tôi bây giờ bận lắm, làm sao có thời gian đi tìm Omega nào chứ," Lâm Nhiên khẽ nhíu mày, thở dài rên rỉ. "Hơn nữa, bên cạnh tôi cũng không có ai phù hợp cả, thôi bỏ đi."Những Omega bên cạnh anh hoặc là đã có Alpha, đã có đối tượng, hoặc là tuổi còn quá nhỏ, vừa mới tốt nghiệp đại học. Lâm Nhiên tuy thấy Omega nhỏ tuổi rất đáng yêu, nhưng nếu muốn hẹn hò, anh vẫn muốn tìm người bằng tuổi hoặc chỉ chênh lệch khoảng hai tuổi trở lại. Ngoại trừ điều đó ra, hình như anh cũng không có yêu cầu đặc biệt nào khác.Nói về ngoại hình thì thấy qua là được. Nhưng chỉ có bấy nhiêu yêu cầu thôi mà anh ta cũng không tìm thấy một người phù hợp. Đúng là một Alpha vô cùng thê thảm.-Ba người đi đến một quảng trường nhỏ. Tô Ngôn có chút mệt mỏi, đi đến ghế đá nhỏ ngồi xuống, duỗi chân ra để Lục Cẩn Thừa xoa bóp cho mình.Lục Cẩn Thừa đặt chân Tô Ngôn lên đùi mình, xoa bóp bắp chân giúp cậu giảm mỏi. Lâm Nhiên ngồi đối diện, nhìn dáng vẻ của họ vô cùng vui vẻ."Thật ra tôi rất hâm mộ cậu, có một nhóc Omega đáng yêu như vậy."Lục Cẩn Thừa khẽ cười, nhướng mày về phía Lâm Nhiên: "Cậu cũng nhanh chóng tìm một người đi chứ. Có cần tôi giúp một tay không? Ông nội tôi chắc là quen biết rất nhiều gia tộc, có thể sẽ có Omega chưa kết hôn phù hợp để giới thiệu cho cậu đó."Lâm Nhiên chỉ nói miệng vậy thôi, sự hâm mộ chỉ nên dừng ở việc nhìn người khác là được. Lục Cẩn Thừa vừa nói vậy, anh ta có chút hoảng loạn."Ái chà, không cần, không cần, cậu biết mà, tôi ghét nhất cái kiểu xem mắt đó, tôi thấy ngại lắm..." Cái kiểu xem mắt với mục đích kết hôn, hai người lần đầu gặp nhau ngồi ở quán cà phê, rồi thảo luận về công việc, tiền lương, quá xấu hổ đi.Nhưng Lục Cẩn Thừa lại không thể hiểu nổi tại sao anh ta lại thấy xấu hổ. "Cậu là một Alpha ưu tú như vậy, có gì mà xấu hổ."Muốn nói về gia tộc môn đăng hộ đối với Lâm gia, ở Ninh Bắc thị thật sự không có nhiều, tìm ra một Omega ưu tú được như Lâm Nhiên cũng rất hiếm. Tính tình người bạn thân này là do bị chiều hư rồi, cái gì cũng không cần, cái gì cũng không muốn, nhưng bản thân lại không có thời gian, không có cơ hội gặp được người mình thích. Đáng đời độc thân.Dù sao cũng là bạn thân của mình, Lục Cẩn Thừa cũng không thể trơ mắt nhìn bạn thân mình cứ thế cô độc sống hết quãng đời còn lại."Tôi giúp cậu nói với ông nội một tiếng đi, tiện thể nói với cha cậu luôn. Cha anh gần đây cứ gọi điện cho tôi, hỏi thăm cậu gần đây có gần gũi với ai không."Chỉ một câu nói rất bình thường, Lâm Nhiên lại cảm thấy cả người lạnh toát, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an khó tả."Đừng nha, anh, anh trai! Tôi quỳ xuống lạy cậu, cậu đừng có nói với cha tôi nha!" Kể từ khi Lục Cẩn Thừa có Omega, ông già nhà anh ta cứ ngày ngày lải nhải bên tai, bảo anh ta nhanh chóng tìm một Omega. Ban đầu còn có thể lừa qua loa được, sau này ông già thấy con trai mãi không dẫn về một Omega nào, ngay cả Beta cũng không có, thậm chí Alpha cũng không, nên không nghe anh ta lừa dối nữa. Nếu biết hiện tại Lục Cẩn Thừa đang giúp mình tìm đối tượng, thì ông già chẳng phải sẽ lải nhải bên tai anh ta suốt ngày sao.Lục Cẩn Thừa cười như không cười nhìn anh ta, Tô Ngôn cũng hùa theo."Không sao đâu bác sĩ Lâm," Tô Ngôn cũng muốn thử cảm giác làm người mai mối, nói với Lục Cẩn Thừa, "Tiên sinh, nhà chúng ta có anh trai nào chưa kết hôn không ạ?" Cậu nhớ lần trước về quê, hình như nghe các cô các dì nói ai đó đang cần tìm đối tượng. Bác sĩ Lâm đẹp trai như vậy, người lại ưu tú, lại là bạn thân của Lục Cẩn Thừa, nếu có thể kết thông gia hình như cũng không tệ."Anh trai nhà em? Nhà em có anh trai nào?" Lâm Nhiên theo bản năng nghĩ đến Tô gia, Tô gia không phải là hết người rồi sao...Lục Cẩn Thừa thì biết, Tô Ngôn nói là Lục gia. Hắn cẩn thận suy nghĩ, trong nhà mình còn có Omega độc thân chưa kết hôn nào không?Hình như thật sự có một người - Lục Minh Tranh.Trước đây về quê có nghe loáng thoáng một lần, cũng không biết hiện tại cậu ấy còn độc thân hay không. Nếu là cậu ấy thì tuổi tác cũng vừa hợp với Lâm Nhiên, cả hai đều là người cuồng công việc, nói không chừng lại hợp nhau. Chỉ là chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, hắn cũng chỉ có thể bắc cầu giới thiệu một chút, cụ thể thế nào vẫn phải xem duyên phận giữa hai người."Hình như thật sự có một người, quay đầu lại tôi nhờ ông nội hỏi thăm một chút, cậu cứ chờ tin tức của tôi đi." Lục Cẩn Thừa đưa tay vỗ vai Lâm Nhiên, cười một cách đầy ẩn ý."Không phải chứ??? Cậu đừng lừa tôi nha..." Lâm Nhiên run rẩy, sợ hãi vô cùng. Giới thiệu người nhà Lục gia cho anh ta sao?! Chuyện này không phải là đùa giỡn đâu! Chuyện này nếu thành hay không thành, đều không dễ làm!"Ai lừa cậu chứ? Tôi sẽ dùng chuyện này ra đùa giỡn sao?" Lục Cẩn Thừa tức giận trừng anh ta một cái."Đúng rồi đúng rồi, Tiên sinh nghiêm túc đó!" Tô Ngôn được xoa chân rất thoải mái, cũng theo đó quảng cáo thêm một câu. "Bác sĩ Lâm, anh trai nhà bọn em lớn lên rất xinh đẹp đó!"Lâm Nhiên: "..."Lớn lên đẹp đến đâu cũng không phải là thứ tôi có thể khống chế được đi..."A ha ha ha ha," Lâm Nhiên cười gượng gạo, gãi gãi gáy. "Cái đó, hai người nghỉ ngơi cho tốt nha, tôi đi chạy bộ đây ha ha ha ha..."Vẫn là nên chạy nhanh đi thôi. Lâm Nhiên nói xong đứng dậy, không đợi Lục Cẩn Thừa và Tô Ngôn nói chuyện với mình, anh ta đã nhanh chân chuồn đi mất.Chuyện giới thiệu xem mắt gì đó cứ để sau đi. Cứ coi như chưa nghe thấy là tốt nhất. Dù sao Lục Cẩn Thừa bận rộn như vậy, Lâm Nhiên mới không tin hắn qua tối nay còn nhớ đến chuyện giới thiệu đối tượng cho mình đâu.-Tô Ngôn và Lục Cẩn Thừa đi dạo về đến nhà, Lục Thiên Du cùng Thẩm Tu Nhiên vừa lúc đang ở trên sofa phòng khách tầng một, vừa đánh xong một ván game. Thấy người đã về, cả hai đều đồng loạt đặt điện thoại xuống.Lục Cẩn Thừa vốn dĩ không muốn quản họ, nhưng nhìn hai người ngồi dựa sát vào nhau như vậy, lại nghĩ đến lý do Thẩm Tu Nhiên xin ngủ lại tối nay, hắn liền xụ mặt gọi anh vào thư phòng.Tô Ngôn thay thế Thẩm Tu Nhiên, ngồi xuống bên cạnh Lục Thiên Du."Thiên Du Thiên Du, qua hai ngày nữa anh với anh họ em phải về nhà ông nội ở, em phải ở nhà một mình đó nha!""Thật ư?! Vậy hai người đi bao lâu ạ?" Anh họ và anh dâu không ở nhà, vậy chẳng phải cậu có thể tận hưởng tự do sao?!"Ở một thời gian đi, cụ thể đi bao lâu thì chưa biết. Anh họ em nói hắn sẽ tự cho mình nghỉ phép để đi cùng anh."Nhìn đôi mắt Lục Thiên Du đang tỏa sáng rực rỡ, Tô Ngôn ngầm hiểu ý."Thiên Du Du~~~ Có phải là vui lắm không~~~"Đương nhiên là vui rồi! Còn có chuyện gì vui hơn việc anh họ không có ở nhà sao?! Lục Thiên Du dùng hai tay nắm lấy tay Tô Ngôn, che trước ngực, kích động gật đầu."Vâng vâng!! Vui lắm luôn!!!"Anh họ cuối cùng sẽ không quản cậu nữa, cậu cuối cùng đã được tự do, siêu cấp vui vẻ."Vậy em còn sẽ ở lại trong nhà này không?" Tô Ngôn hỏi. Mặc dù câu trả lời này rất rõ ràng, Lục Thiên Du đương nhiên sẽ sang nhà Thẩm Tu Nhiên ở ké.Lục Thiên Du lắc đầu, "Không được! Em muốn đi chiếm đóng nhà Thẩm Tu Nhiên!" Dù sao anh họ không có ở nhà, cậu sẽ đi tìm Thẩm Tu Nhiên, Thẩm Tu Nhiên đi đâu cậu sẽ đi đó.Bất quá cậu cũng hơi lo lắng anh họ có thể thường xuyên về kiểm tra không. Nếu phát hiện cậu đi ở nhà người khác, chắc chắn lại sẽ lải nhải cậu rất lâu."Anh dâu, anh nói nếu anh họ biết em không ở nhà, có thể nào vác dao đến xách em về không ạ?"Nghĩ như vậy vẫn thấy rất đáng sợ. Mặc dù anh họ không nói gì về chuyện cậu yêu đương, nhưng cậu luôn cảm thấy anh họ đang nén một chuyện lớn, muốn đánh úp cậu lúc cậu không kịp trở tay."Chắc là sẽ không đâu? Đối tượng của em là Thẩm Tu Nhiên, đâu phải người khác," Tô Ngôn trong lòng vẫn rất tán thành cách làm người của anh Tu Nhiên. "Nếu đổi lại là người khác, có lẽ anh họ em mới vác dao đi đó.""Chỉ mong là vậy...""Được rồi, em đừng lo lắng chuyện này, không phải còn có anh sao~" Tô Ngôn vỗ vỗ ngực. "Có anh ở đây, sẽ không cho anh họ em có cơ hội vác dao tới tìm em đâu nha!"Có rất nhiều cách để giữ chân Lục Cẩn Thừa. Hơn nữa, Tô Ngôn hiện tại cũng có chút "ích kỷ" nho nhỏ, không muốn Alpha nhà mình dành quá nhiều tinh lực cho người khác, kể cả là em họ cũng không được nha!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz