ZingTruyen.Xyz

Dm 18 Hai Kich Dung Tuc Dai Vuong Goi Tui Toi Dua Xe

Chuyển ngữ: Trang
Biên tập: Trần

Đêm đen xóa nhòa lằn ranh giữa trời và biển, khiến biển cả âm u và nền trời đen kịt hòa làm một thể. Mây trôi hờ hững, nước chảy mênh mông, cùng xuôi dòng gió cuốn. Tinh tú treo trên vòm trời cao cùng ánh đèn phản chiếu trên mặt nước đua nhau chớp tắt.

Trong muôn ngàn ánh đèn phản chiếu trên mặt biển ấy, có lẽ có một đốm đèn thuộc về phòng ngủ của Uông Minh. Ở đó, đêm tối cũng xóa nhòa đi một vài giới hạn.

Uông Minh nằm trên giường lớn mềm mại, nương theo động tác âu yếm của Lục Vĩnh Phong mà không ngừng rên la phóng đãng: "A... Đừng sờ chỗ đó... Sếp ơi mau vào đi, người ta ngứa chết mất..."

Hắn khẽ cắn môi, banh rộng hai chân, phơi ra phần đùi trong trắng nõn cùng lỗ nhỏ hồng hào lấp ló ở vị trí riêng tư. Cảnh tượng này vô cùng hấp dẫn, nhưng Lục Vĩnh Phong chỉ chậm rãi xoa eo hắn, ngón tay lướt trên bụng hắn, di chuyển đến cửa sau, mơn trớn đến độ Uông Minh triền miên rên rỉ.

Giọng Uông Minh nhão gần như không nghe ra tiếng: "Sếp yêu ơi, đừng trêu em nữa mà, mau vào đi..."

Lục Vĩnh Phong nựng cằm hắn. "Hỏi em một chuyện."

"Từng yêu, cứu rỗi anh, em có thể."

"Dẹp dẹp dẹp." Lục Vĩnh Phong vỗ mông hắn cái đét, quay sang nghiêm túc hỏi: "Uông Minh, có phải em bị liệt dương không?"

Uông Minh: "..."

Lục Vĩnh Phong ngắm nghía dương vật mềm oặt của Uông Minh. "Tôi sờ em lâu như vậy mà thằng cu của em chẳng có phản ứng gì cả."

Uông Minh đánh trống lảng: "Anh để ý cái đó làm gì, rốt cục có chịch hay không đây?"

Lục Vĩnh Phong trưng ra vẻ mặt vừa sửng sốt vừa thông cảm: "Em bất lực thật à?"

Với một thằng đàn ông mà nói, vấn đề này quả thực là một sự sỉ nhục. Uông Minh có ẻo lả đến đâu thì vẫn là đàn ông mà, hắn thẹn quá hóa giận nói: "Anh mới bị bất lực!"

Hắn ngồi bật dậy trên giường như con cá chép giãy, dùng tay nắm lấy dương vật của mình bắt đầu tuốt.

Lục Vĩnh Phong ngồi đối diện chiêm ngưỡng tư thế đánh lửa của hắn, chủ động cầm cầm cây hàng của mình tới góp vui. Dương vật của bọn họ bị Lục Vĩnh Phong dùng tay bao bọc cùng một chỗ cọ xát. Một lát sau, cây súng thịt mềm mềm kia của Uông Minh cuối cùng cũng đủng đỉnh cương lên.

"Nhìn thấy chưa?" Uông Minh hất hất cằm, xách súng thị uy với Lục Vĩnh Phong.

Cõi lòng được trấn an, Lục Vĩnh Phong vuốt ve thằng cu con của Uông Minh hệt như một vị cha già. "Tốt rồi, tốt rồi, mấy lần trước lên giường với em cũng chưa từng thấy em cương, tôi còn tưởng em mắc bệnh thầm kín gì đó chứ."

Chuyện giả vờ lên đỉnh bị gã vạch trần tại chỗ, vẻ mặt Uông Minh có phần lúng túng, tủi thân ấm ức nói: "Em cương hay không thì có ảnh hưởng gì đâu, chẳng phải vẫn hầu hạ sếp sướng đê mê đó sao?"

"Ảnh hưởng lớn đằng khác ấy chứ." Lục Vĩnh Phong phân tích đâu vào đấy cho hắn: "Em có giả vờ giỏi cỡ nào, cùng lắm cũng chỉ ư ư a a uốn éo, không có hồn tẹo nào hết. Hoàn toàn không thể sánh với việc em bị chịch sướng, lỗ nhỏ co thắt siết chặt đem đến khoái cảm cho tôi được."

Uông Minh bĩu môi: "Vậy thì chân thành xin lỗi nhá, sếp đi mà kiếm tình nhân khác đi."

Từ khi ký được hợp đồng bao nuôi, hắn liền chẳng còn lòng dạ nào tiếp tục chèo kéo Lục Vĩnh Phong nữa. Kiểu gì chẳng cầm được ba triệu tệ, Lục Vĩnh Phong tìm người khác càng tốt, làm như ai báu bở chuyện hầu hạ gã lắm ấy.

Nhưng Lục Vĩnh Phong nào có dễ đuổi như vậy: "Tôi bao nuôi em, em cung cấp cho tôi dịch vụ tình dục chất lượng là lẽ đương nhiên, em cũng nên xem lại mà tự cải thiện chất lượng đi chứ."

Uông Minh suýt bị mấy lời lưu manh này của gã làm cho tức chết, hắn chống nạnh nói: "Anh muốn để em kiếm tiền trong sung sướng, tất nhiên em vô cùng hoan nghênh. Có điều phải nói trước, em là đứa trời sinh không được nhạy cảm, không chịch em lên đỉnh được sếp cũng đừng chán nản."

Đường đường một đại gia, lại đi coi trọng khoái cảm của một trai bao nhỏ nhoi như vậy, đúng là vua chưa vội thái giám đã lo. Giờ hai người bọn họ còn không biết là ai hầu ai đây!

Thấy Uông Minh bực bội nằm uỵch xuống giường, Lục Vĩnh Phong không khỏi đùa cợt chọc cái má phồng lên như hamster của hắn, mặt tỏ vẻ nghiền ngẫm vô cùng thích thú.

Có một việc mà Uông Minh đoán đúng, đó chính là Lục Vĩnh Phong quả thực thường xuyên coi đám bạn tình của gã như bạn cùng chơi giúp gã giải sầu. Khiến người tình bé bỏng vẫn luôn giả vờ lên đỉnh bị chịch đến lên đỉnh thật là trò chơi gã mới khám phá ra được từ trên người Uông Minh, mà đêm nay lại là cơ hội tốt để vượt ải.

Thằng cu của Uông Minh mới vừa "sớm nở tối tàn", do sau khi cương lên bị bỏ bẵng đi hồi lâu, giờ quay trở lại mềm oặt.

Vừa rồi, cơ thể Uông Minh không hề có phản ứng với sự mơn trớn từ ngón tay, Lục Vĩnh Phong kết luận rằng độ kích thích như vậy là chưa đủ. Vì vậy, vị đại gia hào hiệp này bèn quyết định dùng miệng của mình để kiểm nghiệm cơ thể của nhóc trai bao.

Môi Lục Vĩnh Phong ấm áp ẩm ướt, tỉ mỉ hôn xuống cần cổ cùng xương quai xanh của Uông Minh. Gã hôn suốt hồi lâu, dùng đầu lưỡi mềm mại khiêu khích khẽ gảy yết hầu Uông Minh, lại xuôi theo cần cổ mút dọc tới vành tai, tthở ra khí nóng ướt át bên tai Uông Minh: "Chỗ này có cảm giác không?"

Uông Minh hít vội một hơi, cười khẩy: "Sếp muốn nghe lời nói thật hay là lời dễ nghe?"

Lục Vĩnh Phong lần mò xuống thân dưới của hắn, mềm oặt.

"Không sao." Lục Vĩnh Phong xoa xoa đầu hắn. "Thật là một nhóc đáng thương, chúng ta tiếp tục thử phần ngực nào."

Uông Minh ngoan ngoãn cười nịnh gã, nghĩ thầm con hàng này y hệt mấy lão dê già biến thái, viện cớ kiểm tra cơ thể để tiến hành quấy rối tình dục.

Ngực Uông Minh phẳng lì, bởi trần truồng hồi lâu, hai đầu vú màu hồng hơi nhô lên, có vẻ cũng rất tích cực dụ dỗ người ta hôn lấy. Lục Vĩnh Phong ngậm vú trái vào trong miệng rất đỗi tự nhiên, đầu lưỡi bên trong khoang miệng đưa đẩy núm vú run nhẹ, vừa vồn vã lại không kém phần dịu dàng, liên tục trêu đùa quả mọng nho nhỏ ấy.

Tay gã cũng chẳng hề rảnh rang, một tay ôm eo Uông Minh, sờ soạng một cách rất chi là lịch thiệp; tay còn lại lần vào giữa cặp giò của cậu trai bao, nhào nặn mông cùng bắp đùi trơn mềm của hắn một cách cực kỳ lưu manh.

Vẻ mặt Uông Minh thoáng sượng lại, nhưng hàng họ giữa háng vẫn cứ ủ rũ mềm oặt. Hắn khuyên giải Lục Vĩnh Phong: "Thôi bỏ đi, em thật sự không được nhạy cảm..."

Hắn bất ngờ bị Lục Vĩnh Phong ngắt lời: "Tay em đang làm gì đó?"

"Em, em đâu có làm gì..."

Lục Vĩnh Phong không đếm xỉa lời biện bạch chột dạ đó, chộp lấy bàn tay đang đặt trên cây hàng của Uông Minh, mắt sáng quắc nhìn hắn.

Uông Minh cười gượng: "Em thấy anh hôn đến là vất vả như vậy, nghĩ bụng thôi thì lén tuốt cho nó cương là được rồi. Vậy mà cũng bị sếp bắt quả tang, sếp đúng là nhạy bén hơn người, mắt sáng như đuốc..."

Lục Vĩnh Phong gạt tay Uông Minh ra, lướt nhìn dương vật của hắn, kết luận chắc nịch: "Không phải, vừa rồi em đang bóp nó. Thảo nào tôi hì hục nãy giờ mà chẳng thấy em cứng tẹo nào hết."

Cái tên đầu óc ngu si tứ chi phát triển này sao trên giường lại thông minh thế. Một lần nữa, Uông Minh bị gã vạch trần trước vành móng ngựa, chẳng thốt nên được lời nào.

Lục Vĩnh Phong cười cợt: "Em muốn bị liệt dương đến vậy cơ à? Hay là, bị tôi chịch cho cương lên khiến em khó chấp nhận nổi vậy sao?"

"Không phải, không phải!" Uông Minh buột miệng: "Sếp hãy nghe em giải thích!"

Lục Vĩnh Phong tỏ vẻ diễn tiếp đi tôi xem nè. "Được, em nói đi, tôi nghe đây."

Uông Minh nghiêm túc phân bua: "Thú thực, em là M."

Lục Vĩnh Phong: "..."

Uông Minh bắt đầu phô trương tri thức hắn học được từ phòng huấn luyện của số 51: "Anh có biết M là gì không, chính là cuồng chịu ngược đãi. Để em đạt được cực khoái, làm tình thông thường là chưa đủ. Em cần một vài phương pháp tạo ra đau đớn để đạt được khoái cảm, chẳng hạn như roi da, hoặc là súc ruột, hoặc là..."

Lục Vĩnh Phong nhướng một bên mày: "Hoặc là tự bóp dái mình?"

Uông Minh nặng nề gật đầu: "Hoặc là tự bóp dái mình."

Lục Vĩnh Phong gật gù, buông lỏng tay, nói: "Vậy được rồi. Quả thực tôi cũng có mấy đứa bạn trong giới đó, tôi tôn trọng sở thích của bọn em."

"Chân ái vô tội, thấu hiểu vạn tuế." Uông Minh kín đáo cho gã một like, đồng thời lòng thầm thở hắt ra. Số 51 bảo rằng người trong giới có thể nhận biết đồng loại. Lục Vĩnh Phong ngu ngơ ngốc nghếch này rõ ràng chưa hề tiếp xúc với những thứ ấy, có lẽ sẽ không nhận ra hắn đang bốc phét đâu nhỉ.

Uông Minh hãy còn đang thầm bày tỏ sự biết ơn tới số 51, thì bỗng cảm thấy trên người nhẹ bẫng.

Lục Vĩnh Phong xuống giường, cầm cái quần gã vừa cởi ban nãy lên.

Uông Minh thấy hơi áy náy, thỏ thẻ nói: "Anh định đi sao? Hôm nay... Hôm nay, thực sự xin lỗi."

Lục Vĩnh Phong quay đầu nhìn hắn, nở nụ cười điềm đạm: "Đã làm tới đây rồi, sao tôi có thể bỏ em mà đi chứ?"

Gã rút đai lưng từ hông quần ra, rồi từng bước đi tới bên cạnh Uông Minh. "Trước đây tôi ham chơi, lại có bạn bè là người có sở thích đó, cho nên bị kéo theo, cũng thèm của lạ, thử làm S mấy tháng. Mãi về sau vẫn thấy không hợp sở thích đó, tôi mới rời khỏi câu lạc bộ. Có điều kỹ thuật quất roi da tôi vẫn chưa quên đâu, nay tiện tay giúp em sướng lên tiên luôn."

Mặt Uông Minh lập tức méo xệch, quỳ trên giường khẩn khoản thú thực: "Em sai rồi, xin lỗi."

Lục Vĩnh Phong lắc đầu: "Đúng là một tên nhãi bịp bợm."

Uông Minh rầu rĩ nói: "Em không dám lừa sếp nữa đâu."

Hắn không bao giờ dám xem thường trí tuệ lẫn thực lực trên giường của Lục Vĩnh Phong nữa, dù sao đây cũng là sở trường duy nhất của gã.

Lục Vĩnh Phong bèn trưng vẻ tươi cười hài lòng, khoan dung độ lượng nói: "Tổ chức cho em thêm một cơ hội, ráng thể hiện cho tốt."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz