Dinh Menh Cho Anh Gap Em
Tôi là Lâm Diệp Mai, 17 tuổi. Tôi xuất thân trong gia đình nghèo khổ. Ko may mắn như những người khác tôi mất mẹ từ nhỏ. Cha tôi, à ko tôi ko có cha. Ông ta ko có đủ tư cách để tôi gọi là cha. Tôi hận ông ta- người mà tôi đã gọi là cha suốt 4 năm trời. Hắn- người đã bỏ mặc 2 mẹ con tôi, bỏ lại khoản nợ khổng lồ rồi ôm hết tài sản trong gia đình mà bỏ trốn. Tại ông ta mà cứ hằng tháng, những tên chủ nợ cứ đến nhà đòi tiền. Mẹ con tôi vất vả, cật lực làm việc hàng tháng trời. Rồi ngày hôm đó, chiếc xe tải ấy đã tông vào mẹ tôi. Do mẹ tôi làm việc nhiều, ko có thời gian nghỉ nên choáng váng. Ngay lúc đó, chiếc xe tải tông thẳng vào mẹ tôi. Khi nghe tin tôi đã rất sốc. Tôi cố gắng chạy đến bệnh viện, đợi tin của bác sĩ mà trong lòng bồn chồn, lo âu. Tôi rất sợ, sợ mẹ sẽ rời xa tôi. Sợ mẹ sẽ bỏ tôi mà đi. Đúng vậy, mẹ tôi đã đi thật rồi. Tôi òa khóc, cố gắng hét to:
- Mẹ ơi, mẹ ở đâu cho tiểu Mai theo mẹ nữa!!! Mẹ ơi....!!!
Tôi rất muốn the mẹ, muốn đi cùng mẹ, muốn ở bên mẹ nhưng điều đó ko thể xảy ra đc vì tôi đã hứa với mẹ:
- Tiểu Mai của mẹ. Con hứa với mẹ phải cố gắng chăm chỉ, học hành thật tốt để lo cho tương lai của mình. Đừng như mẹ, lấy phải người ko ra gì. Dù mẹ ở đâu hay đi đâu xa, mẹ vẫn luôn bên con. Hứa với mẹ phải cố gắng lên.
Tôi bắt đầu nhớ tới lời hứa và suy nghĩ tíc cực hơn. Nở một nụ cười như tự an ủi bản thân. Nhưng ko hiểu vì sao những giọt nước ấm nóng cừ từ trong khoéo mắt mà tuôn ra. Đúng! Đó là nước mắt. Nước mắt của sự đau khổ tột cùng, nước mắt vì nhớ mẹ. Tôi lấy tay quệt hết nước mắt để quên đi tất cả. Đúng vậy, tôi sẽ thực hiện lời hứa. Vì mẹ luôn ở bên tôi mà. Chỉ là ko phải thế giới này thôi!!!~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~
Ta là vạch kẻ đây
P/S:Các men thấy chap đầu được ko cho ad ý kiến nhé!!!
~♡~♡~♡~♡~~~~Aligato~~Cảm ơn mọi người~~~~♡~♡~♡~♡~
- Mẹ ơi, mẹ ở đâu cho tiểu Mai theo mẹ nữa!!! Mẹ ơi....!!!
Tôi rất muốn the mẹ, muốn đi cùng mẹ, muốn ở bên mẹ nhưng điều đó ko thể xảy ra đc vì tôi đã hứa với mẹ:
- Tiểu Mai của mẹ. Con hứa với mẹ phải cố gắng chăm chỉ, học hành thật tốt để lo cho tương lai của mình. Đừng như mẹ, lấy phải người ko ra gì. Dù mẹ ở đâu hay đi đâu xa, mẹ vẫn luôn bên con. Hứa với mẹ phải cố gắng lên.
Tôi bắt đầu nhớ tới lời hứa và suy nghĩ tíc cực hơn. Nở một nụ cười như tự an ủi bản thân. Nhưng ko hiểu vì sao những giọt nước ấm nóng cừ từ trong khoéo mắt mà tuôn ra. Đúng! Đó là nước mắt. Nước mắt của sự đau khổ tột cùng, nước mắt vì nhớ mẹ. Tôi lấy tay quệt hết nước mắt để quên đi tất cả. Đúng vậy, tôi sẽ thực hiện lời hứa. Vì mẹ luôn ở bên tôi mà. Chỉ là ko phải thế giới này thôi!!!~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~♡~
Ta là vạch kẻ đây
P/S:Các men thấy chap đầu được ko cho ad ý kiến nhé!!!
~♡~♡~♡~♡~~~~Aligato~~Cảm ơn mọi người~~~~♡~♡~♡~♡~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz