ZingTruyen.Xyz

Diep Lam Anh X Trang Phap Bac Si Giup Em Di H Cover

"Em chảy thật nhiều nước ~" Diệp Anh nhìn chằm chằm vào cửa huyệt phấn hồng của nàng rồi thản nhiên nói.

"Ưm. . . Bởi vì bác sĩ . . ."

"Bởi vì chị?"

"Ngón tay bác sĩ Diệp khiến em rất thoải mái. . ."

"Vậy sao?" Diệp Anh cười cười.

Tiếp theo, cô quay sang bên cạnh lấy thứ gì đó đút vào hoa huyệt Thuỳ Trang.

"A ~" Hoa huyệt bị vật lạnh buốt nào đó cắm vào, Thuỳ Trang có chút khó chịu, nàng hỏi: "Bác sĩ Diệp, chị cắm thứ gì vào thế?"

"Dụng cụ mở rộng tiểu huyệt, em nên biết cái này chứ?"

"Ừ ~ Biết rõ. . " Thuỳ Trang cắn môi.

Nàng thực tập tại khoa phụ sản, đã từng thấy qua khi bác sĩ kiểm tra âm đạo cho bệnh nhân, đều dùng dụng cụ mở rộng này.

Có điều, nhìn người khác là một chuyện, dùng trên người mình lại là một chuyện khác.

Thuỳ Trang cảm nhận được dụng cụ mở rộng hơi mỏng bị Diệp Anh đẩy vào trong, sau đó, tiểu huyệt của nàng căng lớn ra, hoàn toàn không thể khép lại.

Ngay sau đó, Diệp Anh mở đèn pin, chiếu vào trong hoa huyệt nàng.

Tầng tầng lớp lớp nếp uốn, thành hoa huyệt non mịn, thoáng cái, đường hành lang xinh đẹp của Thuỳ Trang hoàn toàn bại lộ trước mắt Diệp Anh, chẳng chút che giấu.

Tay trái cô cầm đèn pin chiếu vào, ngón tay trên bàn tay phải cũng dò xét tiến vào trong, đâm chọt mọi ngóc ngách.

"Ưm ~"

Thuỳ Trang rên rỉ lớn tiếng, nàng có cảm giác quá trình kiểm tra lần này dài đằng đẵng.

Trước kia mỗi khi Diệp Anh cắm ngón tay vào tiểu huyệt nàng, lúc nào nàng cũng không nhịn được mà co rút lại, bắp đùi cũng không ngừng ma sát.

Song bây giờ, bởi vì tiểu huyệt bị mở rộng, đường hành lang hoàn toàn căng ra, cho nên ngón tay Diệp Anh cực kỳ linh hoạt dễ dàng đút vào trong, còn Thuỳ Trang thì vô lực chống cự.

Cuối cùng, Diệp Anh đâm đến chỗ đó. . .

"A!" Thuỳ Trang bỗng thét thất thanh, hoa huyệt tuôn ra lượng lớn dâm thủy.

"Xem ra đây là điểm G của em," cô giả vờ như đây là lần đầu tiên mình phát hiện, tiếp tục nhấn chỗ đó một chút, cô hỏi nàng: "Bạn trai có chơi đùa điểm G của em không?"

"Có ~ Chơi. . . Chơi đùa ~" Thuỳ Trang hơi thất thần.

"Tốt lắm," Diệp Anh hài lòng gật đầu, "Nơi này có thể giúp em nhanh chóng đạt cao trào, giống như chị bây giờ. . ."

Dứt lời, cô bỗng dưng dùng sức, ngón tay nặng nề ấn vài cái.

"A a a a~" Thuỳ Trang thét chói tai không ngớt, lại phun ra lượng lớn dâm thủy.

"Em cao trào." Diệp Anh nhìn vào hoa huyệt nàng ung dung phán một câu.

Thuỳ Trang vẫn đang ở trong dư vị cao trào, không còn hơi sức đáp lời cô.

Cô lại vươn tay, sờ một đường từ hoa huyệt thẳng đến cúc huyệt nàng.

Một đường nhơ nhớp, có thể thấy được nàng chảy bao nhiêu nước.

Vì vậy Diệp Anh cúi đầu xuống, nhẹ nhàng liếm liếm tiểu hạch Thuỳ Trang.

"A ~ Bác sĩ Diệp ~"

Nàng vừa trải qua một đợt cao trào, làm sao chịu nổi kích thích như vậy?

Nàng bỗng cảm thấy cơ thể mình lại bắt đầu tê tê dại dại, nhất là tiểu huyệt bị căng rộng ra, quả thật giống như có hàng vạn con kiến đang bò trong đó.

Thế nhưng vào chính lúc này, Diệp Anh đột nhiên buông lỏng nàng ra, sau đó thản nhiên nhìn nàng nói: "Kiểm tra hoàn tất, bệnh của em đã khỏi rồi, em có thể đi."

Đi?

Bây giờ làm sao nàng có thể đi?

Nàng sắp bị dục vọng tra tấn điên rồi.

"Bác sĩ Diệp ~" Thấy cô sắp đứng dậy, Thuỳ Trang vội kéo góc áo cô, nhẹ nhàng thì thầm: "Đừng đi ~ Giúp em một chút."

"Giúp em? Tại sao phải giúp?" Diệp Anh đẩy gọng kính vàng, lạnh nhạt nhìn nàng.

"Tiểu huyệt của em ngứa, muốn gậy thịt lớn của chị cắm vào, để em hết ngứa ~"

Gần gũi một thời gian, nàng cũng không còn xấu hổ khi nói ra mấy lời này nữa.

Nghe thế, mặt Diệp Anh trầm xuống, cô nhíu mày nói: "Chị chỉ là bác sĩ của em, nếu em muốn làm, có lẽ nên tìm bạn trai của em thì hơn."

Thuỳ Trang gấp đến độ sắp khóc, bạn trai em chẳng phải là cô sao?

Nhưng mà, dường như bây giờ trong trò chơi của Diệp Anh, cô đơn giản chỉ là bác sĩ của nàng mà thôi.

Bởi thế, nàng đành tiếp tục nói: "Bạn trai của em đi công tác rồi, bác sĩ Diệp, cầu xin chị, giúp em một chút ~"

Nói xong, nàng vươn tay bắt đầu cởi áo khoác và quần tây Diệp Anh.

"Em đang làm gì?"

Nhưng mà nữ bệnh nhân của cô không hề trả lời cô, nàng nhanh chóng kéo quần cô xuống, sau đó há miệng ngậm lấy vật nam tính của cô.

Vừa ngậm vào, nàng hàm hồ nói không rõ lời: "Bác sĩ Diệp, chị xem, chị cũng cứng rồi, đúng lúc tiểu huyệt em có thể cho chị cắm vào ~"

Nói xong, động tác ngậm của nàng càng nhanh hơn, dùng sức mút hôn quy đầu nàng.

Bởi vì hoa huyệt cực kỳ ngứa, cho nên Thuỳ Trang liếm hôn gậy thịt cô cũng cực kỳ chăm chú.

Nàng biết rõ dùng sức thế nào cô sẽ thoải mái nhất, làm thế nào cô sẽ cảm nhận khoái cảm nhanh nhất.

Quả nhiên, qua mấy phút đồng hồ sau, Diệp Anh đã chịu không nổi.

Cô thở dài một tiếng, bỗng dưng rút gậy thịt ra khỏi miệng Thuỳ Trang, sau đó bất đắc dĩ nói: "Em đã khó chịu như thế, vậy chị đành giúp em một lần."

Nói xong, cô rút dụng cụ mở rộng trong hoa huyệt nàng ra, tiếp theo để nàng ngồi ở mép giường, đùi giang rộng.

"Em đừng quên rằng là do em cầu xin tôi đấy, cái này không thuộc phạm vi trị liệu của chúng ta, về sau đừng dùng chuyện này uy hiếp chị qua lại với em, chị có bạn gái rồi."

Cô vừa ôm chặt eo nàng dùng sức cắm vào vừa lạnh giọng cảnh cáo.

"A ~" Tiểu huyệt hư không rốt cuộc cũng được gậy thịt lấp đầy, Thuỳ Trang đâu còn hơi sức quản cô nói gì nữa, chuyện nàng có thể làm chính là vòng tay quanh cổ cô, phối hợp với động tác của cô, để cho mình càng dựa sát vào cô hơn, giúp động tác của cô thêm thuận tiện hơn.

"Ưm ~ Bác sĩ Diệp ~ chị giỏi quá ~ Ưm ~" nàng lớn tiếng ngâm nga.

"Xem ra bệnh của em đã hoàn toàn khỏi rồi, thả lỏng một chút, tiểu huyệt kẹp chặt quá." Cô véo lên bờ mông trắng mịn đầy co dãn của nàng.

"A ~ Aha ~ Đúng vậy, em khỏi bệnh rồi ~" Giọng nàng vừa sung sướng vừa tự hào.

Cuối cùng nàng cũng tốt rồi, bệnh của nàng cũng tốt hơn, ngay cả tình cảm cũng bước sang một chương mới.

Tất cả tất cả, đều do người trước mắt mang đến.

Rốt cuộc, sau khi đâm vào mấy chục cái, Diệp Anh đã ôm nàng bắn tinh.

Dư vị cao trào qua đi, Diệp Anh để nàng nằm lên giường lần nữa, sau đó rút khăn giấy ướt, dịu dàng lau sạch sẽ cho nàng, so với bác sĩ lãnh đạm vừa rồi, chẳng khác nào hai người.

"Bác sĩ Diệp, vừa rồi chị xấu lắm ~"

Diệp Anh cười khẽ, "Lần đầu tiên em đến khám bệnh, chị đã muốn làm như vậy."

"Gì cơ?! Sớm như vậy, chị đã. . . muốn đối với em. . ." Thuỳ Trang thật sự khó có thể liên tưởng bác sĩ Diệp lạnh nhạt trong lần đầu tiên gặp gỡ với người vừa ôm chặt nàng hung ác xông tới, là cùng một người.

"Không sai, ngay từ đầu chị đã muốn làm em rồi."

Mặt Thuỳ Trang đỏ bừng, nàng đấm yêu lên ngực cô, "Em là bệnh nhân của chị đấy!"

Cô là bác sĩ, sao có thể có suy nghĩ đó với bệnh nhân của mình chứ?

"Em là người đầu tiên tìm chị chữa chứng lãnh đạm." Diệp Anh bổ sung.

Thuỳ Trang không phản bác được.

Một lát sau, nàng mới hỏi cô: "Dụng cụ mở rộng này từ đâu chị có?"

"Chị mượn."

"Mượn? Vật này, sao có thể mượn?"

"Ừ, chủ nhiệm khoa phụ sản là cô ruột chị, chị nói với cô là kiểm tra cho bạn gái mình."

"Cái gì?"

Thuỳ Trang cảm thấy mình nên suy nghĩ đến việc từ chức.

Trời ạ, nàng còn mặt mũi gặp ai đây!

"Lừa em thôi, chị nói với cô là chị muốn làm thí nghiệm." Diệp Anh cười nói, tiếp theo cô nhướng mày, vẻ mặt vô cùng mờ ám, "Có điều vừa rồi thấy em thoải mái đến thế, chị cảm thấy sau này chúng ta có thể chơi thử tất cả dụng cụ trong bệnh viện một lần."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Tác giả: Nói lời này để cảnh báo, đây chỉ là tiểu thuyết sắc tình, trong cuộc sống đời thật, đôi khi đi khám phụ khoa có thể gặp bác sĩ nam đấy, chúng ta nên tôn trọng chức nghiệp mỗi vị bác sĩ, nhưng các cô cái cũng nên tự biết bảo vệ mình, tốt nhất là nhờ bạn bè hoặc người thân đi cùng, hoặc có thể yêu cầu đổi bác sĩ nữ.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz