[Dịch] Nữ nhân của vương ai dám động - Niêm Hoa Nhạ Tiếu
Chương 13. Dục Hành ca ca, còn nguyện ý ở bên Cửu Nhi không?
Phượng Cửu Nhi trước kia, nhất định rất thích rất thích vị thái tử anh tuấn trước mắt này.Bởi vì bây giờ khi Phượng Cửu Nhi gặp lại Chiến Dục Hành, trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy chua sót, cay cay mũi.Đó là chấp niệm của nguyên chủ còn lưu lại trong nội tâm nàng, không cẩn thận, liền kéo theo tâm tình của nàng.Vào khoảnh khắc nhìn thấy Chiến Dục Hành, Phượng Cửu Nhi bị phần tình cảm không rõ chôn sâu trong đáy lòng kia làm cho thất thần.Nhưng chính sự thất thần này, mới khiến người ta càng tin rằng, nàng thực sự là Phượng Cửu Nhi.Bởi vì, Cửu tiểu thư ngốc của Phượng gia, lại thích thái tử điện hạ đến vậy."Bổn cung có chuyện muốn nói với Cửu Nhi, Phượng đại nhân có thể tránh mặt một chút được không?" Giọng nói của Chiến Dục Hành trầm thấp êm tai, rất dễ nghe.Lớn lên trông đẹp trai, giọng nói cũng dễ nghe như vậy, chẳng trách Phương Cửu Nhi trước kia lại thích đến chết đi sống lại.Đáng tiếc, Phượng Cửu Nhi của bây giờ, đã không còn là nàng của ban đầu nữa rồi.Đợi sau khi Phượng Quân Trác cùng đám hạ nhân lui ra ngoài, trong sảnh, chỉ còn lại hai người là Phượng Cửu Nhi và Chiến Dục Hành."Thái tử ca ca!" Phượng Cửu Nhi lập tức bày ra một khuân mặt tươi cười trông ngốc nghếch, nhìn hắn.Nàng có chủ ý cả, vừa bắt đầu ánh mắt Chiến Dục Hành nhìn nàng không gọi là chán ghét, nhiều nhất cũng chỉ là không có chút cảm xúc nào.Nhưng khi nàng bày ra bộ dạng hoa si gọi hắn, mày hắn liền cau lại, rõ ràng có chút phản cảm.Ha, thái tử điện hạ đúng là không thích vị cửu tiểu thư Phượng gia này chút nào nha! Uổng công nàng yêu hắn nhiều năm như vậy!"Thái tử ca ca, huynh tìm muội, là muốn đưa muội đi chơi sao?""......" Chiến Dục Hành rõ ràng không còn chút kiên nhẫn nào nữa, những vẫn cố nhẫn nại, hỏi: "Đêm qua muội đã giúp Cửu hoàng thúc bắt thích khách sao? Bắt được chưa?""Bắt thích khách?" Phượng Cửu Nhi nghiêng nghiêng đầu, rất nghiêm túc suy nghĩ, rồi đột nhiên lắc đầu: "Muội không biết, muội...... đêm hôm qua muội đã làm gì sao?""Muội quên chuyện đêm qua rồi sao?" Chiến Dục Hành nheo mắt lại, trong đáy mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.Phượng Cửu Nhi trong lòng chấn động, vị thái tử này, quả là không đơn giản chút nào!Nàng cười nói: " Hình như quên rồi, lại hình như nhớ được gì đó, a, đúng rồi, bọn họ nói đêm qua muội đi bắt thích khách, hình như muội thật sự đi bắt thích khách!""Hình như?" Chiến Dục Hành hiển nhiên vẫn chưa hài lòng với đáp án này.Phượng Cửu Nhi gõ gõ đầu, tựa hồ bản thân cũng trở nên mơ hồ: "Hình như......"Nàng lại gõ lại gõ, nhưng vẫn mơ hồ: "Thái tử ca ca, muội quên rồi."Hắn đang thăm dò nàng, nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên tiếp nhận ánh mắt dò xét đó của hắn.Vài khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, trái tim Phượng Cửu Nhi lại cảm thấy chua xót, vì Phượng Cửu Nhi thật sự.Đây là nam nhân mà Phượng Cửu Nhi yêu suốt bao nhiêu năm qua, hôm nay, lại dùng một ánh mắt hoài nghi để nhìn nàng.Nếu như hắn có thể thương tiếc cho nàng dù chỉ là một chút, liệu linh hồn của Cửu Nhi đã chết kia, cũng có thể an nghỉ hay không?Không sai, bây giờ nàng đến rồi, Cửu Nhi thực sự, nhất định đã chết.Nàng chết rồi, cũng không đổi lại được chút thương tiếc nào của Chiến Dục Hành sao?Vậy bây giờ, hắn có thể thương hại cho nàng một chút, để Cửu Nhi thật sự có thể nhắm mắt hay không?Phượng Cửu Nhi không biết mình đang nghĩ cái gì, chỉ là trong vô thức, người đã đi đến trước mặt Chiến Dục Hành.Đáy mắt nàng không còn là ý cười ngốc nghếch giả tạo nữa, mà là, dáng vẻ vô cùng chân thành.Nàng vươn tay về phía hắn cũng hết sức cẩn thận, cứ như nàng của bây giờ chính là Phượng Cửu Nhi thật sự."Hành ca ca, huynh thật sự còn nhớ Cửu Nhi chứ? Huynh...... còn nguyện ý ở bên Cửu Nhi không?"Đây chính là tình cảm của Phượng Cửu Nhi thật sự, là chuyện mà dù có chết Phượng Cửu Nhi cũng không quên!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz