Den Tram Xin Dua Mang
 Chương 121: Thành phố Chết (11)Đường lớn cũng không phải hoàn toàn thông suốt, càng đến gần thành phố Chết, khu vực bạo động càng lợi hại, không ít xe bị vứt bỏ ở trên đường, tạo thành trở ngạiĐiều này làm cho Tả Huyền không thể không đi đường vòng xa hơn, cũng may cảm nhận đường đi của hắn vô cùng nhạy cảm, cùng với đó điểm sáng hiển thị trên bản đồ phía sau tấm vé luôn hướng về thành phố Chết, cuối cùng cũng coi như đang dần tiến gần về phía mục tiêuThanh Đạo Phu ở trên xe ngủ gà ngủ gật, tang thi chạy đến quá nhanh, túi ngủ vô dụng; Khổ Ngải Tửu thì lại không khách khí chút nào chiếm hết ⅔ ghế ngồi, đến lúc sáng sớm cũng chỉ có Tả Huyền cùng Mộc Từ coi như tỉnh táo."Muốn ngủ thì ngủ đi." Trên đường không xe cũng không có ai, chỉ có đất ruộng hoang vu cùng cỏ dại chập chờn, Tả Huyền nhân cơ hội liếc nhìn Mục Từ đang gục đầu ở ghế phụ "Có chuyện tôi sẽ kêu mọi người."Mộc Từ nhanh chóng ngẩng đầu lên, mở đôi mắt buồn ngủ đang khép hờ, mơ hồ nói "Tôi không sao, nhưng anh, đừng lái xe khi mệt mỏi""Em xem tôi có đang lái xe khi mệt mỏi không?" Tả Huyền bật cười, hắn sờ sờ khuôn mặt của chính mình, "Dưới mắt tôi có quầng thâm hay sao?"Điều này làm cho Mộc Từ híp mắt quan sát một phút, hiện tại cậu vô cùng muốn ngủ, bởi vậy đại não tương đối trì độn, nửa ngày mới đáp: "Không có, vẫn là rất đẹp... Rất dễ nhìn."Chút ý thức cuối cùng khiến cậu nhanh chóng sửa lại, 'Đẹp' không phải là một tính từ miêu tả đàn ông"Không sao." Tả Huyền mỉm cười, "Em khen tôi cái gì thì tôi cũng thích."Mộc Từ ngủ thiếp đi.9 giờ 30, Tả Huyền tìm được một trạm xăng dầu, hắn thăm dò khu vực xung quanh trạm xăng để đảm bảo không có ai ẩn núp ở đó, xa xa hắn có thể thấy cánh cửa của một cửa hàng tiện lợi đang mở, hàng hóa trên kệ đã thiếu hơn một nửa, nhưng vẫn còn rất nhiều thứ, bổ sung đầy đủ những thứ tối hôm qua Khổ Ngải Tửu tiêu xài, đây là tin tức tốt, cũng là tin tức xấu.Tả Huyền hơi nheo mắt lại, cửa hàng tiện lợi nhìn qua không có dáng vẻ đã lâu không có ai ghé, có thể có một nhóm người vừa ghé đến, nhưng bọn họ không có cách nào mang đi quá nhiều đồ, cũng có thể còn có thứ đồ gì đó đang ẩn nấp bên trongNhưng chỗ kỳ lạ nhất chính là, rải rác xung quanh có dừng một vài chiếc xe, thậm chí còn có một chiếc xe đang được đổ dầu, nhưng từ cửa sổ nhìn vào phía trong xe, đều không có người.Có thể là đã xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn, khiến những người này buộc phải bỏ lại xe ——Tuy rằng không rõ đang xảy ra chuyện gì, sau khi xác định không có nguy hiểm gì ở gần, Tả Huyền vẫn dừng xe, dầu trong xe đã không còn nhiều.Trong không khí thoang thoảng mùi của dầu diesel, không được xem là quá khó ngửi, hắn rất nhẹ mà gõ cửa sổ xe hai lần, Thanh Đạo Phu ngay lập tức tỉnh lại, sau khi thấy rõ hoàn cảnh lập tức kéo cửa sổ xe xuống, nhìn chăm chú cửa hàng tiện lợi, ra hiệu Tả Huyền đi thêm dầu.Âm thanh bơm dầu vào xe không có vang to, nhưng cũng không phải không phát ra tiếng động, Khi Tả Huyền bóp còi súng bơm dầu, trái tim của hắn cũng thoáng run rẩy, nhưng phía cửa của cửa hàng tiện lợi lại không có động tĩnh gìMay mắn như vậy sao?Tả Huyền thở dài một hơi thật sâu, hắn nhìn về phía Thanh Đạo Phu, "Anh nghĩ sao?""Tôi đi xem tình hình" Thanh Đạo Phu chỉ nghiêm túc nhìn cửa hàng tiện lợi, mở cửa xe, lần này xuống xe, hắn không chỉ mang theo súng của mình mà còn trực tiếp nắm lấy cổ áo của Khổ Ngải TửuKhổ Ngải Tửu lập tức giật mình tỉnh lại, hắn giằng co trên ghế của mình, co tay chân lại thành một cục, đôi mắt trợn to, hiển nhiên vẫn chưa hoàn toàn phản ứng lại, chỉ là theo bản năng nắm lấy tay của Thanh Đạo Phu: "Hey! Hey! Thế quái nào tôi mới ngủ một cái mà đã bắt đầu nội đấu rồi?"Tả Huyền không nhịn được chế giễu "Thành thật mà nói, đây càng như là quấy nhiễu tình dục.""Dao cho tôi." Thanh Đạo Phu nói, "Tôi sẽ dùng."Khổ Ngải Tửu do dự yên lặng mà quan sát hắn một phút, mới rút một con dao gắm từ trong túi áo khoác ra đưa cho hắn "Làm sao anh biết tôi có mang theo?""Đừng hỏi loại vấn đề ngu ngốc này."Thanh Đạo Phu sau khi nhận dao găm thì nhảy xuống xe, Khổ Ngải Tửu nằm nhoài trên cửa sổ xe oán giận với Tả Huyền "Chẳng phải lúc trước hắn có một con dao gọt hoa quả sao?""Quả thật có." Tả Huyền khô khan nói, "Nhưng tôi nghĩ bây giờ nó đã bị bao phủ bởi đám tang thi rồi""... Ạch."Mộc Từ cũng bị bọn họ đánh thức, vuốt mắt hỏi: "Làm sao vậy?"Khổ Ngải Tửu rầm rì: "Có người cướp đồ của tôi."Cửa hàng tiện lợi của trạm xăng dầu chỉ có một lối vào, Thanh Đạo Phu đi cũng không nhanh, trên đường hắn còn dùng súng tạo tiếng vang, nhưng vẫn không có tình huống dị động nào xảy ra, mãi đến khi vừa bước vào cửa, một con tang thi từ phía sau kệ hàng nhào ra, đánh bay súng trên tay hắn, sau đó cùng hắn đánh tay đôi với nhauTả Huyền gần như ngay lập tức giơ súng lên, nhưng thân hình của nó lại đan xen với Thanh Đạo Phu, hắn đành phải thả xuống, Khổ Ngải Tửu tức giận mắng một tiếng, nện một quyền trên cửa sổ xe: "Tôi đi qua hổ trợ!""Tôi sẽ bảo vệ phía sau" Tả Huyền gật đầu, lời ít mà ý nhiều, "Đi thôi."Nhưng khi trợ giúp đến nơi, Thanh Đạo Phu đã chém đứt cổ con tang thi kia, trên người cũng dính không ít máu dịch, khi hắn đang muốn lật người tang thi lên, đột nhiên cảm thấy trên người nhẹ đi, ngay sau đó bàn tay chợt nhói, cây đao lập tức đổi chủSau khi Khổ Ngải Tửu đá văng con tang thi đi chỗ khác, hắn trực tiếp dùng đầu gối đè lên ngực của Thanh Đạo Phu, một tay tóm chặt cổ áo hắn, lưỡi dao lạnh lẽo đã kề sát ở trên cổ hắn, tỏa ra hàn khíLần này Khổ Ngải Tửu đã thay đổi thái độ cợt nhả trước đó, nghiêm khắc và lãnh khốc mà đánh giá người đồng đội trước mắt: "Anh đã bị cắn chưa? Bị thương chỗ nào?""Không có." Thanh Đạo Phu lạnh lùng nhìn hắn, hai chân chụm lại, nỗ lực đẩy Khổ Ngải Tửu lên, nhưng Khổ Ngải Tửu không nhúc nhích, còn càng gia tăng lực kiềm hãm, hắn không thể làm gì khác hơn là trả lời, "Máu dịch trên người tôi đều là của nó""Bọn họ đang làm gì thế?" Mộc Từ ngồi ở trong xe cơ hồ muốn nhảy dựng lên, sắc mặt chợt đổi, "Lúc này còn nội chiến?"Tả Huyền sắc mặt có chút khó coi: "Nếu như Thanh Đạo Phu bị cắn, không coi là nội chiến ."Khổ Ngải Tửu híp mắt quan sát Thanh Đạo Phu một chút, lúc này mới dời đầu gối đứng dậy, kéo hắn đứng lên, sau đó quay đầu nhìn cửa hàng tiện lợi một chút, sắc mặt trở nên vô cùng kỳ lạ, không đứng đắn mà suy đoán lung tung : "Cho nên đám này... Tụi nó đang mai phục chúng ta? Lẽ nào uống nhiều dầu diesel làm tăng trí thông minh?""... Nếu cần, anh có thể ở lại đây. Uống một lít cũng không sao" Thanh Đạo Phu lườm hắn một cái, sau đó lại bị mùi vị trên người mình làm buồn nôn "Tôi muốn tìm một chỗ rửa ráy."Bên trong cửa hàng tiện lợi vẫn còn có 2 con tang thi đang trốn, chỉ có điều bị kệ hàng hóa đè chặt, trên đầu toàn bộ là máu, xem cách ăn mặc có vẻ như là nhân viên bán hàng, nó còn đang cúi đầu gặm đống nội tạng đã không còn nhìn ra dáng vẻ ban đầuKhổ Ngải Tửu trực tiếp tiễn tụi nó nhắm mắt xui tayTrên đất cũng còn vươn vãi nhiều bộ thi thể bị khuyết thiếu chân tay, coi như cũng là một câu trả lời cho sự biến mất của chủ nhân những trước xe bị bỏ lại trên đường kia"Con tang thi này rất thông minh, biết ẩn núp, hơn nữa lại còn nuôi 2 con tang thi khác, a —— quá là cảm động a, một nhà ba người vĩ đại, khiến tôi nhìn đến mắt cũng ngấn lệ" Khổ Ngải Tửu không yên lòng đánh giá toàn bộ cửa hàng tiện lợi, "Nhưng cũng chứng minh một chuyện, nó vẫn còn giữ được tư duy của con người sao?"Thanh Đạo Phu thì lại trở nên trầm tư: "Có vẻ những con tang thi này vẫn còn lưu giữ được một số bản năng khi còn là con người""Nói rõ chút đi?""Ông già này" Thanh Đạo Phu lập lại, "Ông già này, lão không hề có phản ứng gì đối với chúng ta, phản ứng trì độn, khả năng hành động thấp, rất có thể khi còn sống cũng đã như vậy. Còn con nhân viên công sở này cũng vậy, chỉ cần có ăn thì sẽ ngừng công kích, chúng ta mà những con tang thi chúng ta nhìn thấy trong trung tâm thương mại thì lại điên cuồng tấn công chúng ta ngay cả khi thân thể của tụi nó không hoàn chỉnh"Khổ Ngải Tửu bị chọc cười phá lên "Ý của anh là, đặc điểm của nó chính là lười biếng? Ây da —— xem ra cho dù là thế giới tang thi, cũng có những anh hùng nỗ lực chống lại sự nô dịch của tư bản, đúng không, anh chàng béo?"Hắn ngồi xổm xuống tìm đồ vật đâm đâm nhân viên công sở, đối phương bất mãn gào thét, tiếp tục say sưa mà gặm nhấm nội tạng đến ngon lành."Như vậy, con tang thi kia thì sao?" Khổ Ngải Tửu hỏi, "Cái con mà tập kích người á""Hẳn là một lính giải ngũ, thể trạng cùng sức lực đều vô cùng lớn." Thanh Đạo Phu trầm mặc chốc lát, "Bản năng của nó là bảo vệ và nuôi nấng 2 đồng loại của nó, chỉ là tôi không rõ, có thể do ăn uống dẫn đến sự tiến hóa, cũng có thể là do tố chất thân thể, nó vẫn cứ bảo lưu một phần kỹ xảo chiến đấu, biết ẩn núp, biết tập kích, nhưng ngoài ra thì không còn gì khác, sức bền của nó không bằng con người"Khổ Ngải Tửu thờ ơ nhún nhún vai: "Thôi bỏ đi. Chuyện này liên quan gì đến chúng ta? Dọn đồ đi thôi."Bọn họ gần như đã lục tung hết đồ đạc còn lại trong cửa hàng tiện lợi. May mắn thay, họ vẫn còn bán dao cạo râu và kem cạo râu, Khổ Ngải Tửu bỗng nhiên vui mừng khôn xiết, Vì vậy, trước khi rời đi, hắn đã tử tế cho anh chàng béo đi chết để nó không phải cô đơnMộc Từ đã sớm mở cốp sau chờ bọn họ, vì vậy Khổ Ngải Tửu một bên thuật lại những nội dung mà bọn hắn nói trong cửa hàng tiện lợi, một bên nỗ lực làm việc, rất nhanh bọn họ đã lấp đầy cốp sau xe Khổ Ngải Tửu kêu rên nói: "Nguy rồi, chúng ta nên lái một con xe Optimus Prime, mấy người có xem phim điện ảnh đó chưa? Peterbilt!! Chúng ta hoàn toàn có thể biến khoang sau thành một ngôi nhà nhỏ""Xe tải cơ bắp?" Tả Huyền xin miễn cho kẻ bất tài, "Là ai nói chúng ta không ở chỗ này 13 năm hả?"Còn Mộc Từ chỉ im lặng đánh giá từ trên xuống dưới 2 người Khổ Ngải Tửu cùng Thanh Đạo Phu, tựa hồ đang lựa lời, hỏi "Hai người các anh không sao chứ?""Thật luôn? Muốn nói cái vấn đề đó ngay ở chỗ này à?" Khổ Ngải Tửu bất đắc dĩ trả lời cậu, "Chúng tôi không có việc gì, trừ việc Thanh Đạo Phu có thù với tôi, quần của tôi còn bị hắn làm dơ đây, vậy thì hòa nhé."Khổ Ngải Tửu nhấc đầu gối lên để cho họ thấy, mùi ẩm mốc từ đầu gối đủ để khiến bất kỳ ai cũng phải e ngại.Mà Thanh Đạo Phu chỉ là nhẹ nhàng đồng ý nói: "Nếu như chúng ta ai biến thành tang thi, giết chết hắn là lựa chọn tốt nhất, cho dù là tôi cũng không ngoại lệ. Nhưng..."Hắn huých mạnh vào Khổ Ngải Tửu nhưng vẫn giữ bình tĩnh "Điều đó không ngăn cản tôi cảm thấy không vui"Khổ Ngải Tửu ôm bụng lui về sau hai bước, sắc mặt nhăn nhó.Mộc Từ hoài nghi đánh giá bọn họ,nhưng không nói tiếp, chỉ nhẹ nhàng chuyển sang chủ đề khác "Lẽ nào các anh chưa hề nghĩ tới, dù cho bị tang thi cắn, kỳ thực chúng ta cũng có thể trói người đó lại rồi mang lên tàu hỏa?"Điều này làm cho ba người theo bản năng nhìn về phía cậu, đều lộ ra biểu tình khó có thể tin được, vẻ mặt như đang nói "Cậu đang nói cái quái gì thế"."Mấy người đã từng thử chưa?." Mộc Từ cảm thấy rất kỳ quái, "Tang thi cũng chỉ là một loại bệnh độc phá hoại thân thể mà thôi, bị cắn rồi vẫn còn có thể hoạt động, nói rõ trên bản chất không thể coi là hoàn toàn tử vong. Mới vừa các anh không phải đã nói, tang thi rất có thể còn cất giữ một chút thói quen khi còn sống sao? E rằng bọn họ căn bản là không có chết, lấy ví dụ, giống như là người thực vật, nhưng người thực vật này vừa có thể chạy, có thể nhảy rồi ăn thịt người, nếu như tàu hỏa có thể chữa trị hết tất cả các tổn thương, vậy bệnh độc tang thi hẳn là cũng được tính là một trong số đó nhỉ."Cuối cùng cậu nói thêm một câu "Coi như không phải, tàu hỏa cũng sẽ xử lý nó thôi"Lần này biểu tình ba người lập tức trở nên vô cùng đặc sắc."Người bình thường..." Khổ Ngải Tửu khó khăn nói, "Sẽ suy xét đến chuyện như vậy sao?"Có thể rất khó nói, Khổ Ngải Tửu lại cảm thấy có chút cảm giác an tâm, trong hoàn cảnh này, nghe được đồng đội sẽ không bao giờ bỏ rơi mình luôn là một điều cảm động.Đặc biệt là câu này do Mộc Từ nói ra.Khổ Ngải Tửu đã từng nhìn thấy hình ảnh cậu khó khăn chạy khỏi rừng cây hòe mà vẫn mang theo người phụ nữ la hét điên loạn, không có bất kỳ oán giận, phẫn nộ, căm hận, dù cho cuối cùng mụ điên kia cũng rơi vào trong quan tài, không còn cơ hội sống sót, nhưng cậu vẫn muốn nhân cơ hội này để cứu thêm một người nữaKhông phải là Khổ Ngải Tửu chưa từng gặp người tốt. Ngay cả trên tàu cũng có những người tốt đáng được tôn trọng, ví dụ như Ôn Như Thủy và Hạ Hàm. Nhưng một người tốt vừa cứng đầu vừa quyết đoán như Mộc Từ lại khiến hắn cảm thấy hơi rùng mìnhLần này ngay cả Thanh Đạo Phu cũng trầm mặc, nửa ngày hắn mới lẩm bẩm nói: "Không hiểu sao hiện tại tôi vừa có loại cảm giác an tâm quỷ dị, cũng có nỗi sợ hãi đang len lỏi"Chỉ có Tả Huyền đắc ý dào dạt mà thả súng phun xăng xuống đất, từ trạm phòng trưng bày vườn địa đàng kia, hắn đã nhận ra tính cách bướng bỉnh này của Mộc Từ "Trịnh trọng giới thiệu một chút, người này là bạn trai của tôi, em ấy có một trái tim vô cùng nhân hậu, đôi khi lại đặc biệt thông minh, điểm nổi bật là giản dị, thiện lương, đẹp trai, ưu tú, chung thủy, mấy người cũng có thể nhìn nhiều thêm một chút, vốn dĩ có nhìn nhiều thế nào thì cũng chỉ là của tôi mà thôi"Thật ra lúc này, cả hai đều không rõ Tả Huyền rốt cuộc là đang đắc ý cái gì, vì vậy lần này đến phiên Khổ Ngải Tửu lên tiếng, hắn mang theo một loại tự tin khó giải thích được: "Tôi vẫn cảm thấy tôi có chút không bình thường, nhưng hiện tại xem ra ở trong chi đội ngũ này, ít nhất tôi còn rất là bình thường."Thanh Đạo Phu do dự không phản bác. 
 Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz