Day Dau Gai Hemp Rose
Cảm nhận được sự cọ xát trên đùi như thể đã kích thích hơi thở của cậu trở nên nhanh hơn. Cơ thể đang run rẩy vì ham muốn, cậu ngồi trên đầu gối của anh, hông của cậu ngồi lên trên hông của một ai đó.
____________________________🌸🌸🌸
"Nhanh hơn nữa đi"
Tiếng rên rỉ vang lên cùng với những chuyển động tinh tế, nhưng có vẻ như nó không đủ nhanh như cậu đang mong đợi. "Xoay người lại" Cơ thể cậu xoay người nằm trên giường và người phía trên đè lên người cậu. Hai hông ép vào nhau, chạm vào điểm sâu nhất. Cậu liếm môi của người kia. Tóc họ đầy mồ hôi. Chờ đã, hình xăm? "Ahhh..chờ đã!" Chuyển động chậm chạp khó chịu ở hông cậu bắt đầu chuyển động nhanh hơn, nhanh như vậy mãi cho đến khi mắt cậu mờ đi. "Hia shit, oyy đừng ... aahhh !!" Cảnh tượng trước mặt cậu trở nên mờ ảo trước khi bùng nổ với một cảm giác hạnh phúc. Ôm!! "Đủ rồi!!" Team mở to mắt và hét lên, chân vẫn còn run. Cậu nhìn thoáng qua đồng hồ, mới 5 giờ "thật là mơ" cậu tự vuốt ve mình như thể an ủi rằng đó chỉ là một giấc mơ, nhưng đột nhiên cảm thấy hụt hẫng khi chạm vào vết ướt trên quần. Cậu đang mơ về Ai Hia ( pí Win ) như thế này, thật không tốt chút nào. Sáng nay bắt đầu với cảm giác không mấy tươi tắn vì cậu phải dậy từ sáng sớm để giặt quần khi trời chưa sáng. Team vừa ngáp vừa đi đến cửa hàng tiện lợi trước kí túc xá của mình, lấy bánh mì, sữa và khoai tây chiên vào giỏ của mình. "Mới sáng sớm đã ăn những đồ ăn vặt này?" Team giật mình chửi thầm trong lòng, tại sao lại gặp kẻ mà mình thấy trong mở sớm tới như vậy?"Được rồi, em sẽ ăn nó vào buổi trưa" cậu trả lời một cách băn khoăn. "Quá nhiều natri" Win phàn nàn trong khi tay nắm lấy hai nắm cơm, ức gà luộc và một chai sữa vừa và cho thấy sức khỏe của mình "Hôm nay em có tập không?" "À ừm" người đó trả lời bằng một giọng lớn, bởi vì lúc đầu cậu ấy định đi tập cả ngày, nhưng sau khi mơ thấy điều đó, ai còn tinh thần nữa chứ, na? Sao mà dám gặp nhau, hả? Cả hai đang đứng trước quầy. Bởi vì còn sớm nên khách hàng trong tiệm cũng chỉ có hai người bọn họ. Trong khi đang đợi nhân viên tốt bụng tính tiền đồ ăn, giữa họ không còn cuộc trò chuyện nào nữa. Mỗi khi hai người liếc nhau như thể muốn để lại cái lỗ trên người đối phương. Cảm giác lạ lẫm và khó xử trong tim làm Team không muốn giao tiếp bằng mắt với người khác. Win đang đứng, cầm điện thoại và chơi bên cạnh. Nhướng mày nhìn đàn em "Em ngủ không đủ hả?" Người con trai đang hỏi thăm đưa tay chạm vào dưới mắt người kia. Vòng tròn đen được nhìn thấy khá rõ ràng. "Nếu em không ngủ đủ giấc và sau đó đi bơi, làm thế nào em sẽ tăng kỷ lục thời gian của mình được? Sẽ sớm có một cuộc cạnh tranh để chọn ra người đại diện cho cuộc thi quốc gia đó.” Team cau mày, dời tay người khác đi, không muốn bị chạm vào nhiều hơn thế này. "Em biết mà Hia, anh có phải là cha của em không?" Phi Win nhướng mày, vỗ đầu người kia, vừa lắc vừa cười toe toét và kết thúc bằng một tiếng phản đối ầm ĩ. "Bởi vì tôi lo lắng nên tôi mới đang cằn nhằn" "Vâng thưa cha" giọng nói trêu chọc khuấy động nội tạng bên dưới. Win lắc đầu, đứa con này bướng bỉnh quá "Ờ na, bố nè, chồng hay sao đó, cứ gọi tùy ý" "Hia!" Từ 'chồng' đập vào tai và toàn cơ thể. Ô hổ tuyệt vời, dám sử dụng từ này, anh muốn bị đấm. "Dừng lại! Đi lấy thức ăn của em kìa" phó chủ tịch câu lạc bộ bơi lội chỉ tay và gật đầu cho người bên kia quay lại và lấy túi thức ăn từ nhân viên đứng sau quầy thu ngân. Team thút thít, tức quá, quay lại trả tiền nhưng phát hiện ra rằng người đàn ông xấu xa mồm mép đã trả tiền cho phần của mình, và khi mở ra thì thấy sữa chua và các loại thực phẩm tốt cho sức khỏe khác. "Ăn ngoan chóng lớn nha. Ai ơi" Cậu trai kết thúc cuộc nói chuyện trước khi vẫy tay chào và ra ở kí túc xá. Hai tay vò nát cái túi trên tay. "Hành động như thể không có gì xảy ra và đi tiếp" Quả bóng rổ màu cam va chạm trên sàn đấu và xoay một cách đẹp mắt. Tiếng vỗ tay vang lên khi tiếng ồn ào tại phòng tập thể dục. Tiếng cọ xát của đôi giày vải trên sàn làm phát ra tiếng kêu. Sinh viên năm nhất đến từ khoa Kinh Tế, Team, dường như vẫn tràn trề. Tám giờ sáng, cậu ấy mang giày chạy bộ và tham gia chơi bóng rổ cùng với bạn mình. "Chết tiệt, mệt quá luôn" cơ thể đầy mồ hôi, cậu ấy dang rộng tay và chân nằm, mệt muốn chết. "Sao lại dừng. Cậu có kĩ năng đấy."Một đàn anh trong clb lôi kéo cậu. Anh biết cậu ấy có được học bổng bơi lội, nhưng cậu ấy không vào clb khác. Nhưng anh thấy được kĩ năng của cậu ấy có thể so với các thành viên khác của đội. "Vừa để tập thể dục, vừa để tăng cường cơ bắp" anh ấy lật chiếc áo bóng rổ của mình lên để lau mặt, khoe bụng và gọi theo tiếng hét của các cô gái đã đến và xem anh ấy thi đấu từ sáng. "Sau en không đi tập bơi? Một lát nữa Ai Win sẽ đến tấn công câu lạc bộ của tôi với cáo buộc bắt cóc Nong của cậu ta nữa đó" Người nghe đột nhiên dừng lại. Trường hợp cũ nhất nảy ra trong đầu cậu. Tháng trước cậu ấy đã thích thú với việc chơi bóng trong nhiều ngày liền. Đến khi Hia theo dõi và lôi kéo cậu ấy vào chơi và vấn đề đó trở thành chủ đề hot của phó chủ tịch clb trong một thời gian. "Em đi tập vào buổi chiều mỗi ngày" cậu trả lời và cười khan. Không dám nói rằng cậu đã bỏ buổi tập buổi sáng. Nhưng đột nhiên một chiếc khăn lạnh ném vào mặt cậu cho đến khi cậu giật mình "shia" "Đi tắm đi, nhanh lên" Giọng nói quen thuộc khiến cậu mỉm cười, vừa kéo chiếc khăn lạnh ra thì thấy một người bạn thân đang nhìn chằm chằm từ phía mình. "Đói rồi" "Tao vừa đến và điều đầu tiên bạn hỏi là đồ ăn ah. Dậy đi, bữa sáng của mày ở đó" Pharm chỉ vào quầy cổ vũ. Có một số hộp thức ăn bên cạnh ba lô của mình. Team đứng dậy và vội vã đi mượn phòng tắm của câu lạc bộ bóng rổ, sau đó cậu ấy bước ra với mùi thơm cơ thể tươi mát để tìm Pharm ở chỗ ngồi. Bữa sáng hôm nay là một bữa ăn trông rất ngon. Cá hồi nướng, cơm dâu rừng, rau chần và 2 hay 3 món khác nữa. Người đói bụng ăn với gương mặt đầy nước mắt. Mừng vì Phi Pharm đồng ý làm đồ ăn sáng cho cậu mỗi ngày. Anh ấy thích nấu ăn và cũng thích ăn. Hàng tuần, Team sẽ chuyển tiền cho Pharm và để bạn của anh ấy quyết định thực đơn dựa trên ngân sách. Buổi sáng là thời gian yêu thích của cậu ấy, vì cậu có thể đi đến cửa hàng tiện lợi để mua đồ ăn sau khi thức dậy, bữa ăn này là bữa ăn sáng thứ hai. "Tao đã nghĩ rằng Team sẽ đi tập bơi trở lại vào sáng nay." Chàng trai trẻ giật mình vội vàng viện cớ "Đêm qua tao ngủ không đủ giấc nên không dám đi bơi" "Ngủ chưa đủ giấc à?" Pharm quan tâm hỏi han người bạn tốt trước mặt và phát hiện quầng thâm dưới mắt hiện rõ "Cậu chơi game đến khuya nên ngủ không đủ giấc à?" "Ô hổ mày buộc tội tôi" Cậu cãi nhau với miệng đầy cá hồi "Chỉ có một số điều để suy nghĩ một chút" "Có chuyện gì vậy? Hãy nói cho tôi biết, na" Pharm nụ cười trên khóe miệng "Team và ManNow cũng đã luôn lắng nghe tất cả những rắc rối của tao. Bây giờ đến lượt cho tao trở thành một người lắng nghe" Khi nhìn thấy nụ cười của một thiên thần tốt bụng, Team đã rất xúc động, anh ấy quay sang vuốt ve người bạn thân nhất của mình và đánh vào đầu Pharm, người đó hét lên để phản đối. "Mày xứng đáng có một người tốt" "Mày đang nói người tốt chết tiệt nào vậy?" Pharm tức giận và đá anh ta cho đến khi Team phải giơ tay đầu hàng, anh ta quay lại ngồi ăn cơm, hài lòng vì đã giả vờ cáu kỉnh. Pharm giả vờ bĩu môi, nhưng khi ngẩng mặt lên nhìn Team, cả hai cùng cười. "Tình trạng của mày như vừa bị đánh" "Vì ai hả, đồ khốn nạn" mặc dù cậu có than phiền nhưng cậu vẫn cất chiếc hộp nhựa rỗng vào túi. đến trưa Team sẽ tự rửa sạch sẽ rồi lăn ra ngủ. Mặc dù bị chửi nhưng vẫn cười và đứng im lặng. Team lăn lộn một lúc rồi hỏi lại người bạn của mình một cách kín đáo "Pharm, mày nghĩ trực tiếp về hia Win như thế nào?" "Phi Win hả? Tao không có nhiều cơ hội để nói chuyện với anh ấy na" Pharm làm vẻ mặt bối rối. Cậu ta chỉ nói chuyện với anh ta một vài lần và một cuộc trò chuyện rất ngắn. "Nhưng tao đã nghe rất nhiều tin tức về anh ấy. Họ thấy anh ấy là một người tốt, chăm sóc mọi người tốt và nhiều cô gái cũng ở gần anh ấy" những tin tức mà anh ấy nói đến là từ ManNow. Team nhỏ giọng rên rỉ, cậu chợt nhớ ra sữa chua trong túi định ăn trước bữa trưa. Một người tử tế ... Cậu ấy chỉ biết cười trong lòng thôi, đúng là anh ấy rất hào phóng, hai người đã ngủ với nhau một lần rồi... Bài giảng cuối cùng của ngày hôm nay kết thúc khá nhanh, nhưng tất cả sinh viên vẫn chưa thể về nhà, vì sắp tới sẽ có buổi họp về nhà mở của trường đại học. Sinh viên năm nhất đang làm công việc của họ với các học sinh năm cuối từ năm khác. "Chỉ chăm chú xem bảng xếp hạng chắc chắn không thú vị chút nào" một học sinh năm ba nhìn vào đống tài liệu trên tay với vẻ thất vọng vì họ thực sự không thể nghĩ gì về những gì họ sẽ làm ở nhà mở. "Tôi nghe nói khoa Nghệ thuật sẽ làm một game-show để chơi" "vâng, họ nói rằng nhóm giám sát đang thuê một ngôi sao để quyến rũ du khách. Ồ, họ sử dụng ngôi sao, Alex, người đang đóng rất nhiều phim. phim truyền hình "Cho sau đó chúng ta sẽ làm gì? " Các học sinh cao niên rất lo lắng, chỉ hiển thị bảng xếp hạng sẽ gây nhàm chán "có ai có gợi ý nào không?" Team nhìn vào tờ giấy trên tay. Ngay bây giờ bạn bè của anh ấy đang xoay vòng giấy tờ để viết ra thực đơn từ ứng dụng, có vẻ như cuộc họp sẽ kéo dài rất lâu nên phải kiếm gì đó ăn để giải khát. "Bạn có thể viết bất cứ điều gì cho tôi" Team đưa tờ giấy của mình cho người bạn bên cạnh để đặt hàng cho anh ta. Sau đó anh ấy giơ tay phát biểu ý kiến. "Tôi nghĩ chúng ta nên thuê câu lạc bộ tráng miệng Thái Lan, Phi" "Làm gì với việc thuê câu lạc bộ món tráng miệng Thái Lan?" Tiền bối gãi đầu bối rối. Team chỉ người bạn ngồi bên cạnh và vội vàng quảng cáo tài năng chế biến các món ăn ngon của bạn mình.____________________________🌸🌸🌸
Cơm dâu rừng ( mâm xôi )
*Rau chần nghĩa là rau luộc nước sôi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz