Dau Gau Hoan Luong
Sau chuyến dã ngoại, chuyện của Hoàng Long và Bá Cường là chuyện được nói đến nhiều nhất. Biết làm sao được vì toàn bộ khối 12 hôm đó đều đã mắt thấy tai nghe, hai đứa nó có mọc thêm một trăm cái tay cũng không bịt được hết miệng của người khác. Mấy đứa khóa dưới còn lập hẳn một cái fanclub Còng Lươn, mà người khởi xướng không ai khác là Bích Tuyền và Ái Tuyết.Sáng nào vào lớp, tụi nó cũng hí hửng cười đùa với nhau vui như mở hội: "Ê, clip mới up tối hôm qua mà giờ 300K view rồi nè má! Tối về bà tranh thủ edit thêm một bản CapCut giật giật cho tao nhe Tuyền. Nhất là cái đoạn ông Cường phóng sông lội ra đó."Bích Tuyền gật gù: "Để chị, chị lo được hết. Ba clip cũng được chứ một thì ăn thua gì!"Hoàng Long bước vào lớp, theo ngay phía sau chính là Bá Cường. Từ ngày đi chơi về, Bá Cường sang hẳn nhà Hoàng Long đưa rước, dính sát Hoàng Long như thể sợ có ai giành. Hoàng Long cũng vui, theo kiểu của người lần đầu vào yêu, nhưng vui nhất vẫn là thầy cô cả trường vì không cần lo lắng Bá Cường quậy phá nữa.Để cặp xuống ghế, Bá Cường trở ra đi xuống căn tin, không quên hỏi Hoàng Long: "Bé yêu ăn gì lát anh mua?"Hoàng Long còn chưa đáp, Ái Tuyết với Bích Tuyền đã siết tay nhau hú hét. Bích Tuyền còn nói: "Ê ông Cường, hay là mai mốt trước khi nói gì ông thông báo trước với tui được hông? Để tụi tui quay lại tối về còn CapCut giật giật nữa."Hoàng Long đang chỉnh lại thảm trải bàn, nghe thấy câu đó thì cười khì một tiếng: "Mấy tuần nữa là thi rồi đó. Hai bà ở đó mà giật cho dữ đi, tới lúc thi quên bài rồi về đây cô An cho mấy bà khỏi cần CapCut cũng giật giật luôn."Mà đâu riêng gì Bích Tuyền với Ái Tuyết phát rồ khi nhìn thấy mấy cảnh đó, học sinh lớp khác hễ thấy Hoàng Long với Bá Cường đi chung thì lại che miệng, chỉ trỏ rồi gào thét với người cạnh bên. Chuyện tình cảm giữa hai đứa nó không khác gì một cuốn phim biến thành sự thật.Như mọi hôm, Hoàng Long lật đật xuống phòng Giáo vụ lấy sổ đầu bài, chợt cậu nghe tiếng ai đó phát ra từ trong phòng thầy Hiệu trưởng. Cậu vừa định hóng hớt một chút, đã bị tiếng hét của thầy Quân làm cho giật mình: "Các em nghĩ chỗ này là cái chợ hả? Muốn chuyển sang lớp nào là chuyển hả?"Thực ra mà nói, chuyện chuyển lớp cũng chẳng to tát gì, nhất là đối với những học sinh khối 12 bỗng chốc nhận ra định hướng của bản thân không phù hợp trong lớp hiện tại. Thậm chí còn có quy định mỗi học sinh có thể xin chuyển lớp một lần, sổ sách đã dần được "số hóa" vào hệ thống nên chẳng có chuyện cập rập dữ liệu. Chắc đơn giản chỉ là hôm nay thầy có chuyện không vui.Hoàng Long không quan tâm quá nhiều, lấy sổ đầu bài xong thì cậu xoay người đi lên, cũng vừa vặn nghe được tiếng thầy Quân xác nhận: "Được rồi. Em qua phòng Tổng phụ trách yêu cầu cập nhật lại phù hiệu. Không có lần sau đâu nghe chưa?"Ngay sau đó, Hoàng Long liền trông thấy một cậu trai từ phòng Hiệu trưởng hí hửng bước ra. Cậu ta cao cỡ Hoàng Long, đô cỡ Trọng Kiên, nhưng vẻ mặt lại lém lỉnh không khác gì Bá Cường. Nói theo kiểu gọn nhất là cậu ta cũng rất đẹp trai, quả đầu Ivy League ngắn càng làm cậu ta thêm phần năng động.Cậu trai đó bất ngờ nhìn thấy Hoàng Long, rồi chẳng hiểu vì lý do gì lại mỉm cười một cái. Hoàng Long giật hết cả mình, vì nhìn cậu ta không có chút ấn tượng nào là đã từng gặp. Cậu cũng không nghĩ nhiều mà đi thẳng về lớp, chỉ xem như khoảng cách xa quá nên cậu ta đã nhận lầm người.Nam sinh nọ vừa rời đi, một chiếc ô tô màu đỏ chói liền đậu trước cổng trường. Cửa xe vừa hé mở, một cô gái xinh xắn đã lách người bước xuống. Nước da của cô trắng như mây trời sang thu, bờ môi căng mọng như giọt sương sớm đọng trên cánh hoa đào. Mấy nam sinh chạy xe đạp nhìn thấy cô liền bất cẩn tông vào cổng trường, chỉ bởi quá chú ý vào chiếc váy ngắn cũn cỡn và chiếc áo đồng phục xẻ ngực đến mức kệch cỡm mà cô đang mặc.Nghe âm thanh va đập vào cổng trường, gã bảo vệ lại khó chịu bước ra quát nạt: "Tụi bây đi đứng mắt mũi để ở đâu hổng biết.".Hoàng Long thấy có chuyện thì vội chạy ra xem, không phải vì tò mò mà vì lòng tốt xem thử có thể giúp gì cho người bị té. Phát hiện ra người bị té là Tiến Thắng cùng lớp, Hoàng Long toan chạy đến, nhưng cô gái kia đã nhanh chân hơn chạy đến cạnh bên, ân cần thăm hỏi: "Bạn có sao hông?"Gã bảo vệ lúc đó cũng bước ra, thấy gương mặt xinh xắn, vòng hai nhỏ nhắn mà hai vòng còn lại đều căng tràn của cô, gã bảo vệ cũng dịu lại nhiều phần. Gã nói: "Em... à... Con kệ nó đi, mấy đứa này nó đi đứng vậy đó."Người vừa bị té là Tiến Thắng, nhưng rõ ràng là nó chẳng thấy đau. Nhưng lực va mạnh như vậy khó tránh khỏi chỗ nào đó sưng lên. Quái lạ một điều chính là tuy nó bị đập trúng đầu, nhưng chỗ sưng lên lại nằm giữa háng. Chỉ mình nó biết rằng, lúc cô gái kia chạy tới đỡ nó, nó đã tránh thủ liếc mắt nhìn vào dưới váy cô.Sau lớp vải bên ngoài, bên trong... không có gì cả.Hoàng Long chạy đến chỗ, gấp gáp hỏi: "Thắng, có sao hông ba? Để tui dìu lên phòng y tế."Tiến Thắng phủi người đứng dậy, dựng chiếc xe đạp lên và dắt vào trong, vừa đi vừa nói: "Sao đâu, đi đá banh chụp thủ môn tông đầu vô khung thành quài riết thành thiết đầu công luôn rồi."Thấy nó không sao, Hoàng Long cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô gái lúc này quay sang hỏi gã bảo vệ: "Chú cho con hỏi phòng Hiệu trưởng ở đâu vậy chú?"Gã bảo vệ ân cần chỉ lên phòng thầy Quân: "Đây nè. Mà chú nói con biết, con phải cẩn thận nghe. Mấy nay ổng với vợ giận nhau đó, nên ổng đang khó ở dữ lắm."Trống vào học đánh một hồi dài, Hoàng Long lật đật chạy lên trên lớp. Mới xoay người còn chưa bước đi thì gặp Bá Cường đang chạy xuống dưới tìm. Nhìn thấy cậu, Bá Cường liền cau mày nhăn nhó: "Em đi đâu hổng nói anh một tiếng? Đồ ăn anh mua để nguội hết luôn rồi."Hoàng Long chưa kịp trả lời, từ sau lưng đã vang lên một giọng lảnh lót: "Anh Cường!"Hoàng Long xoay người lại, trông thấy cô gái lúc nảy cười đến tít mắt chạy về phía Bá Cường. Trong vài giây, Bá Cường ngơ ngác như thể đang nhớ lại xem cô gái này là ai. Còn cô ta thì không giấu nổi sự sung sướng, hào hứng nói: "Anh nhớ em hông? Em là Ngọc Xuân nè! Hồi đó em với anh..."Nói tới đây cô chợt nhỏ giọng, khẽ khàng đánh một ánh mặt ngại ngùng sang chỗ Hoàng Long. Hoàng Long biết ý liền nói: "Người quen của anh hả? Anh cứ nói chuyện đi, em lên lớp trước."Bá Cường vội bước đuổi theo: "Anh hổng có quen nhỏ này. Mình đi lên."Cô gái lật đật chạy theo, vịn một cánh tay của Bá Cường giữ lại: "Anh vẫn lạnh lùng như đêm đó ha! Em biết có thể anh không nhớ ra em, nhưng mà em chuyển sang trường này học là do nghe anh còn ở đây đó. Cuối cùng cũng được học chung với anh rồi!"Thấy cô ta càng nói càng rối, Bá Cường liền lên tiếng để cắt đứt sự hiểu lầm: "Bạn gì ơi, tui hổng có quen bạn. Nếu trước đây mình có gì với nhau hay tui có làm lỗi gì thì bạn cho tui xin lỗi. Còn bây giờ tui có người yêu rồi, đây, người yêu tui đứng kế bên đây."Hoàng Long ngượng không thở nổi, ai mà ngờ Bá Cường vừa gặp người ta đã "come-out" giùm hai đứa. Cô gái kia lại chẳng tỏ ra buồn bã gì, thậm chí còn vui vẻ đáp: "Lúc trước anh đâu làm gì có lỗi với em đâu, anh chỉ làm em sướng thôi à. Chuyện anh có bồ thì em biết rồi, trên TikTok clip của hai người nhiều lắm. Nhưng mà hổng có sao, hai người cũng đâu có kết hôn, em chờ anh được."Đến đoạn này thì Hoàng Long thấy gì đó không đúng rồi. Có thể cô ta mến mộ Bá Cường, nhưng dù biết Hoàng Long là người yêu của Bá Cường vẫn thẳng thừng nói những lời đó thì thật là trơ trẽn.Bá Cường đáp: "Tùy cô.". Sau đó, nó dắt tay Hoàng Long đi lên trên lớp, mặt kệ cô gái phía sau dõi mắt nhìn theo.Thực tế là Bá Cường hiện tại không có gì với cô ta là thật, nhưng chuyện xảy ra mới đây khiến nó lo lắng vì nghĩ rằng Hoàng Long sẽ vì vậy mà bất an. Trong lòng Bá Cường có rất nhiều điều muốn nói, nhưng lại không biết nên nói cái gì. Nếu tự nhiên "thanh minh thanh nga", chẳng khác nào tự "vạch áo" mình lên để Hoàng Long biết nó có tật nên giật mình thon thót.Nhìn Bá Cường nhăn nhó một lúc, Hoàng Long lúc này mới bật cười. Cậu hỏi: "Hồi xưa cái gu anh cỡ đó đó hả?"Bá Cường khổ sở tặc lưỡi: "Anh nhớ gì chết liền. Nhưng mà em phải tin anh, anh với nhỏ đó hay bất kỳ nhỏ nào khác cũng hổng có gì hết. Hiện tại anh chỉ có một mình em thôi."Hoàng Long gật đầu: "Em biết mà."Bá Cường ngơ ngác hỏi: "Em hổng ghen hả?"Hoàng Long nhún vai, điềm nhiên đáp: "Hồi đó anh qua lại với bao nhiêu người đâu phải là em hổng biết. Lỡ quen anh thì phải chấp nhận quá khứ của anh thôi. Nếu anh có lòng với người ta, em có ghen cũng hổng có ý nghĩa gì hết."Hoàng Long nghe radio với mẹ từ nhỏ đến lớn, vẫn nhớ mẹ từng nói "Ghen tuông chỉ tạm thời giành lại được sự chú ý của người đó, chứ không bao giờ giành lại được trái tim. Vậy thì ghen tuông với một người không toàn tâm với mình liệu có ích gì?"Dù Hoàng Long có vẻ chẳng để tâm, nhưng Bá Cường lại chẳng yên tâm chút nào. Lên đến lớp, nó hỏi hai thằng đệ: "Tụi mày biết nhỏ nào tên Ngọc Xuân hông?"Minh Tuân móc điện thoại ra, mở một nhóm chat lên cho Bá Cường đọc tin nhắn. Nhóm đó tên là Boys12A1, chỉ nghe tên thôi cũng biết tụi con trai trong nhóm chia sẻ những cái gì.Bá Cường kéo lên phía trên đọc lại tin nhắn, người nhắc đến Ngọc Xuân đầu tiên là Tiến Thắng chứ chẳng phải lạ xa.Tiến Thắng: "Ê mấy ba, có nhỏ nào mới chuyển vô trường mình kìa. Đụ má con gái gì cái đéo gì cũng múp nhìn như đĩ."Minh Tâm: "Sao mày biết nó múp? Chơi rồi hả gì?"Tiến Thắng: "Sáng tao té xe ngoài cổng nó lại đỡ. Mặc váy ngắn mà đéo mặc quần chíp luôn. Lồn múp không lông múp rụp."Hoàng Minh: "Vãi lồn!"Tiến Thắng: "Tao đứng lên còn lén nhìn vô vú nó nữa. Bự vãi, úp mặt vô chắc phê cứng cặc luôn."Kỳ Huân: "Đạ mú! Tao đang đọc truyện sex hả bây?"Quốc Trường: "Biết nó tên gì, chuyển vô lớp nào hông?"Thế Bình: "Tao mới hóng được. Mỗi thằng 10K tao cho info."Quốc Trường: "Đm thằng lồn! Mày không ói ra chiều nay chôn mày ở nhà xe nghe con."Thế Bình: "Nhỏ đó tên Ngọc Xuân, chuyển vô lớp nào đéo biết."Sỹ Tú: "Ê tao biết nhỏ này. Nó học trường Điểm số 3 trong huyện, đi học trễ một năm nên lớn hơn mình một tuổi, dâm có tiếng luôn. Gốc gác lớn, cũng chảnh đó chứ hông có dễ gạ đâu mấy ba."Hoàng Minh: "Mày con gà biết cái đéo gì? Thấy khó thì né né ra để anh em tao chơi."Bá Cường đọc đến đây, Minh Tuân liền hỏi: "Anh nhớ ra chưa?"Bá Cường vẫn lắc đầu. Cao Trí liền nhắc: "Hồi hai năm trước anh địt nó trong quán karaoke, nó phê quá bắn nước tung tóe luôn, xung quanh còn có nhiều người khác cổ vũ nữa mà hổng nhớ hả?"Bá Cường chau mày: "Nói cái lồn gì vậy? Ủa đụ má... Chuyện hai năm trước của tao mà sao mày biết?"Cao Trí ôm đầu thủ thế hét lên: "Đại ca đừng có giết em, em còn mẹ già em thơ..."Cả lớp đang yên lặng đồng loạt ngoái lại nhìn, Bá Cường kéo đầu nó thấp xuống rồi hỏi nhỏ: "Đm, mày nói cho rõ hông thôi tao giết mày thiệt đó con."Cao Trí lí nhí: "Hôm bữa qua nhà... em có lén coi mấy cái clip trong máy tính của anh..."Hóa ra, hai năm trước Bá Cường quả thực có làm chuyện đó với Ngọc Xuân trong quán karaoke, thậm chí còn bị quay clip lại. Lúc đó, Bá Cường đang nhậu bí tỉ trong phòng thì một nhóm nam nữ ùa vào, nói là ghé giao lưu. Chuyện gì đến cũng đến, Bá Cường trong cơn say đã chơi Ngọc Xuân tới bến, một lần duy nhất nhưng đã khiến cô ả không thể nào quên.Sau lần đó, Bá Cường đã kiểm tra và tịch thu tất cả điện thoại của cả đám, nhằm đảm bảo đoạn clip đó không được phát tán ra bất cứ nơi nào. Bù lại, nó đã bị ông Mạnh tẩn cho một trận vì lấy thẻ ngân hàng của ông mua lại điện thoại để đền cho tụi kia. Ngày đó, nó thường quay clip chịch gái để khoe khoang với mấy thằng fuck boy khác, xong rồi cũng chỉ để đó chứ cũng hiếm khi xem lại nhiều lần.Mấy lần sang nhà Bá Cường chơi, Minh Tuân và Cao Trí đã len lén xem phim Bá Cường đóng để thủ dâm không biết bao nhiêu lần. Ấn tượng nhất vẫn là nhỏ Ngọc Xuân, vì vòng một vòng ba của nó đều căng phồng lên như quả bong bóng sẽ phát nổ lập tức khi chạm tay vào. Vả lại nó là hot girl nổi tiếng khắp một vùng, thằng đực rựa nào nhìn thấy cũng mê như điếu đổ.Bá Cường lúc này mới ngờ ngợ nhớ ra, thật sự do đêm đó say quá nên chẳng thể nào nhớ được. Từ lúc có đoạn clip làm chuyện đó với Hoàng Long, nó cũng chẳng còn hứng thú gì với mấy clip chơi gái kia nên đã xóa sạch không còn lại dấu tích. Cũng may Minh Tuân với Cao Trí biết điều nên chỉ xem mà không sao chép, chứ lỡ phát tán ra ngoài mà để Hoàng Long thấy được thì Bá Cường cũng không biết phải xử lý thế nào.Chiều hôm đó sau tiết học thể dục, Hoàng Long, Ái Tuyết và Bích Tuyền cùng ở lại trường để ôn bài thêm cùng với cô An. Lúc cô An chưa đến, Bá Cường tranh thủ tạt qua cửa lớp ngó vào trong hỏi dò: "Bé yêu uống trà sữa ha? Đợi anh xíu anh đi mua."Bích Tuyền vỗ đùi cái chát, nhìn sang Ái Tuyết: "Chiều nay tao khỏi ăn cơm cũng no."Ái Tuyết nhìn sang Bích Tuyền, đáp: "Cơm chó này chất lượng. Cho thêm hai tô đi shop!"Bá Cường liền nói: "Bà Tuyền trà sữa đào ít ngọt, bà Tuyết trà sữa dâu nhiều trân châu ha?"Ái Tuyết vỗ vai Bích Tuyền phành phạch: "Ê ê tui với bà cũng có phần kìa."Bích Tuyền diễn cái nét tủi thân bật khóc, vờ lau nước mắt ở khóe mi rồi nói: "Trời ơi, má tao còn chưa nhớ rõ tao thích uống cái gì nữa đó Tuyết ơi... Ôi Long ơi... Ước gì chồng bà cũng là..."Hoàng Long liếc sang, một câu dẹp loạn: "Ê, của tui!"Bích Tuyền xị mặt: "Biết gòi bà cố ơi, ai mà giành lại bà!"Bá Cường chạy vút vào như một cơn gió, hôn cái chóc lên má Hoàng Long rồi chạy vụt trở ra. Hoàng Long thì tủm tỉm cười trong khi hai đứa kia thì cầm tay nhau hét đến mức suýt bung cả vách.Không để Hoàng Long chờ đợi lâu, Bá Cường lái con xe chạy cắt ngang bãi xe giờ đã trống rỗng đâm thẳng ra cổng ngoài. Trời nhá nhem tối, độ chừng tí nữa đèn đường sẽ lên, nhưng gã bảo vệ gác cổng thì lại chẳng thấy đâu, còn cổng thì lại khóa khiến Bá Cường chẳng thể nào ra được.Bá Cường nhấc điện thoại lên, hằn học nói: "Mở cổng cái."Gã bảo vệ tặc lưỡi: "Đợi xíu đi ông cố ơi. Sục cái cũng hổng yên."Bá Cường không đợi được, liền đánh xe qua trước cửa nhà vệ sinh giáo viên. Vì cũng khá thân nên Bá Cường biết chắc gã ta lúc này đang ở trong này. Nó gõ cửa: "Đưa chìa khóa đây."Gã bảo vệ hằn học hé cửa bước ra, mắt thì cứ dán vào điện thoại trên tay, tay còn lại thì đưa chìa khóa về phía Bá Cường trong vô thức. Gã mặc chiếc quần đá banh mỏng mảnh, con cặc bên dưới vẫn còn đang cương chỉa thẳng ra ngoài.Thấy gã cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại không chớp mắt, Bá Cường thò tay qua thó luôn cái điện thoại khiến gã giật mình. Gã muốn lấy lại nhưng tướng tá thấp bé hơn Bá Cường nhiều, nếu đọ sức cũng chỉ ngang Bá Cường nên chỉ đành van xin: "Cậu hai con lạy cậu, trả cho con giùm cái."Bá Cường tặc lưỡi: "Để coi phim gì hay mà ông ghiền dữ thần."Gã bảo vệ lập tức tái méc, gấp gáp lêu lên: "Ê đừng đừng đừng... Trả cho tui đi, đừng có coi..."Nhưng chuyện gì cũng vậy, càng cấm cản thì người ta lại càng tò mò. Bá Cường quyết tâm phải xem bằng được trên màn hình có gì, nhưng ngay giây sau cũng đơ cả người ra khi nhìn thấy một trong hai "diễn viên" trong phim chính là thầy Hiệu trưởng!Không kìm được bất ngờ, nó thốt lên: "Đụ má vãi lồn! Ông mê thầy Hiệu trưởng hả?"Gã bảo vệ gấp gáp bụm miệng Bá Cường lại, nhân lúc không có ai kéo nó vào nhà vệ sinh giáo viên. Sau đó, gã lại chắp tay van xin: "Tui lạy cậu, tha cho tui cái. Đừng có la lớn, thầy Quân mà biết là chết tui luôn. Tui hổng có mê ổng đâu... Tại... Ừm..."Bá Cường cũng không hứng thú gì, cả với thầy Quân hay với gã bảo vệ, họ như thế nào thì mặc kệ họ. Nhưng lòng tò mò thì ai cũng có, nhất là khi người trong điện thoại lại chính là Hiệu trưởng đức cao vọng trọng của cả trường.Không còn cách nào khác, gã bảo vệ đành phải thú thật với Bá Cường: "Tui hack được camera trong phòng thầy Hiệu trưởng, với vài phòng khác nữa. Tại hồi sáng có con nhỏ kia vô xin chuyển trường mà nó ngon quá. Nó vô phòng thầy Quân lâu dữ lắm, còn đóng cửa kéo rèm nữa, tui nghi nghi rồi nên coi thử..."Phòng thầy Quân lắp camera ở ngoài cửa soi vào, nên trừ màn hình máy tính của thầy ra thì chỗ nào cũng đều thấy rõ. Ngọc Xuân bước vào phòng, lịch sự chào hỏi: "Dạ em chào thầy, thầy có phải là thầy Quân không ạ? Mẹ em có xin cho em chuyển trường, hôm nay em tới nhờ thầy ký giấy xác nhận ạ."Nghe tới từ "chuyển" là thầy Quân đã thấy khó chịu, vì trước khi cô ả vào đã có một nam sinh khác vừa xin chuyển lớp. Thầy hằn học: "Đưa hồ sơ của em đây. Về đi hôm khác lên lấy."Ngọc Xuân tiến sát đến chỗ thầy hơn, đặt hồ sơ của mình lên bàn rồi nũng nịu: "Thầy thương em thầy xem xét giúp em... Mẹ em nói giấy tờ phải xong liền để còn đi lo liệu việc khác nữa... Thầy... Thầy giúp giùm em đi mà thầy..."Thầy Quân xoa xoa thái dương, mệt mỏi đáp: "Được rồi, đưa đây."Ngọc Xuân hí hửng đẩy hồ sơ của mình đến ngay trước mặt thầy Quân, ở bên trong đó còn được đính kèm một phong thư dày cộm. Vừa trông thấy, thầy Quân lập tức thay đổi sắc mặt. Quả thực chỉ cần có tiền là người khác sẽ sẵn lòng để bạn làm phiền.Ngọc Xuân nhân lúc thầy Quân dán mắt vào phong thư, liền di chuyển đến sau lưng ghế ngồi của thầy, sau đó rướn người đến trước vờ mở phong thư, nhưng thực chất lại cố tình để một bên vú chạm vào vai của thầy Quân khi thầy đặt bàn tay trên ghế dựa.Chưa bao giờ bị nữ sinh "tấn công" như vậy, thầy Quân trong phút chốc bối rối vô cùng. Nhưng bản năng của một người đàn ông đã "xa vợ" nhiều ngày lại như thôi thúc trong thầy một điều gì đó.Ngọc Xuân vẫn giữ tư thế đó, lật mở hồ sơ của mình ra, nói rõ với thầy: "Em đi học trễ hơn các bạn cùng lứa, nên nhìn em vậy thôi chứ đầu năm nay là em đã tròn mười tám rồi đó thầy. Thầy sắp xếp giúp em lớp nào phù hợp nha thầy, chứ mà mấy bạn cô lập em thì em buồn dữ lắm..."Nghe chữ "mười tám tuổi", thầy Quân bất giác nuốt xuống một ngụm nước bọt. Ngọc Xuân còn cố tình ngúng nguẩy lắc lư, khiến cho thầy cảm nhận rõ mồn một đầu vú của nó đang se lại và cạ vào vai thầy.Thấy hơi ngột ngạt, thầy Quân liền nói: "Em... em qua bàn bên kia lấy cho thầy cây bút."Ngọc Xuân bước ra, nhưng lại giả vờ không thấy bút ở đâu, còn cố tình hỏi: "Ở đâu vậy thầy? Em hổng thấy."Thầy Quân đành tự mình bước ra lấy bút, nhìn qua camera cũng đủ thấy chỗ ngã ba của thầy u lên một cục to tướng bên dưới lớp quần tây. Nói sao đi nữa thầy cũng là đàn ông, lại bị kiểu con gái phóng đãng mơn mởn nhựa xuân tiếp cận dồn dập, bị kích thích là chuyện thường, không bị kích thích mới là chuyện lạ.Trong lúc thầy Quân xem xét hồ sơ, mà chủ yếu là liếc nhìn xấp tiền bên trong phong bì, Ngọc Xuân vờ đứng bên cửa sổ hành lang để nhìn một vòng xung quanh. Cô ả đưa hai tay lên cao để vươn vai một cái, bộ váy liền áo cũng theo đó mà bị kéo lên, để cho bờ mông tròn trịa nõn mà lộ ra hơn quá nửa. Khoảnh khắc đó lọt vào mắt thầy Quân, khiến cho suýt chút thầy đã xịt máu mũi, cả chiếc bút trên tay cũng vô thức rơi xuống nền sàn.Ngọc Xuân quay phắt lại, vờ ngây thơ như mình chẳng làm ra chuyện gì. Thấy chiếc bút đang lăn lóc trơ trọi trên sàn, cô ả chủ động đề nghị nhặt giúp: "Thầy cứ ngồi đó đi, để em được rồi."Thay vì chỉ nhặt như bình thường, Ngọc Xuân lại quỳ gối trên sàn chống cả hai tay xuống dưới, chiếc váy ngắn lại một lần nữa hở ra để lộ bờ mông trần gợi cảm. Không biết cô nhặt thế nào mà chiếc bút ngày càng văng xa khỏi tay. Văng mãi văng mãi rồi cuối cùng văng vào bên dưới gầm bàn của thầy Hiệu trưởng.Tim của thầy Quân đập loạn hết lên, bản tính đàn ông trỗi dậy vốn là điều thầy không thể nào kiểm soát. Thầy thấy để yên như vậy đúng là không nên, nhưng thầy cứ chần chừ như tiếc nuối một điều gì đó. Cuối cùng khi thầy định thần lại, thì Ngọc Xuân đã vén chiếc khăn trải bàn tối màu và chui tọt vào bên trong.Không đoán cũng biết, ngay trước mặt Ngọc Xuân lúc này đây chính là đũng quần cứng ngắc của thầy Hiệu trưởng. Nó không chần chừ mà úp mặt vào, dùng gương mặt xinh xắn nhụi qua nhụi lại trên cái đầu khấc bên dưới hai lớp quần đang không ngừng rỉ nước.Thầy Quân đơ ra như tượng, mặt thầy đỏ kè còn môi lại khô ran. Thầy thở gấp gáp khi Ngọc Xuân ngồi lên bàn chân trần của thầy bên dưới gầm bàn. Nó cố tình đưa đẩy cho ngón chân thầy chạm vào giữa hai mép lồn ướt đẫm. Thầy Quân biết nó muốn gì, thầy cũng biết rõ bản thân thầy muốn gì, chỉ là nguyên tắc của một người thầy và một người chồng không cho thầy buông thả.Bất chợt, gã bảo vệ xuất hiện ngay trước cửa phòng. Gã hỏi lớn: "Thầy ơi, bóng đèn nhà xe tới đợt thay rồi, thầy duyệt cho em trình thầy Vỹ cái nha thầy."Thầy Quân nuốt xuống một ngụm nước bọt, lấy giọng nói: "Ừ... thay đi."Gã bảo vệ nhìn kỹ thầy Quân, thấy sắc mặt thầy tái nhợt lại đang nhíu mày khổ sở như đang chịu đựng điều gì. Gã vừa sấn vào vừa hỏi: "Thầy có sao hông thầy? Sao em thấy thầy xanh xao dữ vậy?"Sợ gã nhìn thấy Ngọc Xuân đang mút cặc mình bên dưới gầm bàn, thầy giơ tay ngăn cản gã lại: "Chú đứng lại đó! Ra ngoài, ra ngoài đi, tôi cần nghỉ ngơi một chút."Gã bảo vệ tất nhiên không dám trái lệnh, chỉ hỏi thêm: "Hay em kêu cô Thư phòng y tế khám cho thầy nha."Thầy Quân gắt: "Tôi đã nói không cần, chú không hiểu hả? Ra ngoài, đóng cửa lại cho tôi luôn, xoay cái bảng lại để đang đi vắng. Ai tới làm việc thì mời sang phòng giáo viên chờ một lát, tôi khỏe rồi sẽ tiếp."Tuy nhìn ra được điều mờ ám, nhưng gã bảo vệ không dám nhiều lời. Gã làm theo lời dặn của thầy Quân, nhưng ra đến phòng bảo vệ trước cổng đã nhắn tin hỏi ông anh chuyên hack camera làm sao để hack.Gã bảo vệ đi khỏi, thầy Quân lập tức nắm tóc Ngọc Xuân để ấn đầu cô vào trong cặc mình. Gã đàn ông trung niên hứng tình bị dồn nén bao ngày, hôm nay lại được "chiêu đãi" bằng cái lồn non tơ mười tám tuổi thì còn mỹ vị gì trên thế gian có thể sánh được.Rất nhanh sau đó, thầy Quân đã không chịu nổi. Thầy kéo Ngọc Xuân ra ngoài, đặt cô nằm ngửa trên bàn làm việc rồi đút con cặc gân guốc đầu khấc to tròn vào giữa hai mép lồn ướt át. Cặc thầy đen và to, lại nổi gân hằn rõ lên trên cực kỳ hùng dũng. Nắc cú nào, thầy Quân lại gầm lên cú đó, giống như giải phóng được cơn bức bối trong lòng của mình ra. Thầy không quên kéo ngược cái váy của Ngọc Xuân lên đến tận cổ, để cả thân hình hoàn mỹ như đồng hồ cát của Ngọc Xuân hiện ra ngay trước mắt mình.Thầy khom người xuống ngậm lấy bầu vú căng phồng của Ngọc Xuân mà mút, lực mút cực mạnh khiến Ngọc Xuân sung sướng rên lên. Thầy đành chuyển sang nút lưỡi nó để ngăn tiếng rên lại, nhưng ngay sau đó cổ họng thầy cũng rung lên từng cơn dữ dội vì mớ tinh trùng sắp bắn ra khỏi đầu cặc rồi.Trong giây phút sau cùng, thầy gấp gáp rút con cặc ra ngay khi nó phóng ra luồng tinh đặc quánh. Thầy xuất lên người Ngọc Xuân, lên mặt Ngọc Xuân, trên bàn làm việc, bên dưới sàn nhà. Vì mớ tinh ứ đọng mà thấy đã khó chịu bao ngày, lúc này đã xuất ra được, lại còn do đụ cô nữ sinh hot girl nổi tiếng khiến cho thầy vô cùng thỏa mãn.Xem đến tận đây, Bá Cường thật ra không thấy nứng chút nào, chỉ thấy Ngọc Xuân chắc chắn đến đây vì có mục đích nào đó. Càng nghĩ nó càng thấy ghê tởm bản thân, không hiểu ngày xưa thế nào mà loại con gái phóng đãng cỡ đó nó cũng có thể đút cu vào được.Gã bảo vệ thì thầm: "Cho em xin lại cái điện thoại được chưa đại ca?"Bá Cường lúc này mới nhớ ra đang cầm điện thoại của gã ta, nhưng vẫn không muốn dễ dàng tha cho gã như vậy. Nó nói: "Ngoài phòng Hiệu trưởng ra, còn hack được phòng nào nữa hông?"Gã bảo vệ chỉ đành thành thật: "Còn phòng Tổng phụ trách, phòng Giáo vụ, phòng Giám thị, phòng Y tế. Hết rồi."Bá Cường hỏi vậy cho biết để sau này có dịp thì nhờ, còn không có nổi hứng muốn này nọ với Hoàng Long trong trường thì cũng biết chỗ để né. Cái nó tò mò nhất vẫn là phòng thầy Quân, không biết ngoài Ngọc Xuân ra, thầy còn to gan lớn mật qua lại với nữ sinh nào nữa.Nó tua đi tua lại dữ liệu trong camera ở phòng thầy Quân, nhưng không tìm được thêm "chứng cứ" nào khác, vì camera chỉ lưu được tối đa 15 ngày. Nhưng nó vô tình phát hiện ra trước khi Ngọc Xuân bước vào, thầy Quân đã gặp gỡ một nam sinh điển trai nhưng Bá Cường không quen mặt lắm.Nghe câu nói "Được rồi. Em qua phòng Tổng phụ trách yêu cầu cập nhật lại phù hiệu. Không có lần sau đâu nghe chưa?", Bá Cường liền chuyển qua đoạn camera ghi lại ở phòng thầy Vỹ sau đó. Ai mà ngờ được, đó lại là một cảnh tượng hấp dẫn vô cùng.Học sinh toàn trường ai cũng gọi phòng thầy Vỹ như phòng của đứa con gái chưa được gả chồng. Lúc nào cũng có cửa đóng then cài, muốn vào phải bấm chuông để thầy ra mở cửa. Thầy nói thầy là Tổng phụ trách có trăm việc phải lo, ngàn số liệu phải tính toán. Để cửa phòng mở lỡ mất trộm thứ gì thì ai chịu trách nhiệm ngoài thầy? Bởi vậy mà dù cửa đóng then cài bao năm, thầy Quân vẫn chưa một lần nhắc nhở.Bên trong đoạn phim, thầy Vỹ vừa tiếp nhận yêu cầu của nam sinh nọ thì đứng lên đi đến kệ tài liệu, rồi với tay lên để lấy một quyển sổ đặt trên giá cao. Thấy thầy nhón chân mấy lần mà chưa được, nam sinh kia tốt bụng liền đến giúp một tay. Thế nhưng thay vì đứng bên cạnh thầy để lấy một cách bình thường, nam sinh này lại đứng ngay phía sau lưng thầy Vỹ.Cậu ta nhón người lên để lấy quyển sổ trên cao, nhưng không biết vô tình hay cố ý mà cả thân người lại dán chặt phía sau thầy Vỹ. Cứ mỗi lần nhón lên, Bá Cường lại trông thấy rõ ràng cái hạ bộ của cậu ta cạ lên phía sau mông thầy Vỹ. Nhưng có lẽ vì cậu ta đẹp trai, nên thầy Vỹ chỉ hỏi: "Được chưa em? Thử lần nữa đi em..." chứ không trách móc gì.Đến lúc lấy được quyển sổ xuống, cậu ta xoay người ra, cả đùm cặc dái trong quần cũng đều cửng lên hết rồi. Thầy Vỹ thì ngượng ngùng thấy rõ, nhưng nhìn kỹ thì lại là vẻ đang thích thú vô cùng.Bên dưới gầm bàn, chân thầy cố tình phe phẩy chạm vào chân cậu nam sinh, cũng không biết cậu ta có nghĩ gì không nhưng không rút chân lại mà cũng không hưởng ứng.Sau mấy phút ghi ghi chép chép, thầy Vỹ cuối cùng cũng nói: "Xong rồi đó em.". Nhưng có vẻ thầy chưa muốn cậu ra rời đi, liền lên tiếng nhờ vả: "À, có mấy tập tài liệu để tuốt trên cao á, mà cái thang chữ A nó hư rồi. Giờ có mỗi cái ghế này à, thầy đứng lên hổng có tới, sẵn đây em lấy xuống giùm thầy được hông?"Cậu ta rất nhiệt tình: "Dạ được chứ thầy, thầy chỉ đi em lấy cho."Cậu chạy sang chỗ chiếc ghế được thầy Vỹ đặt sẵn, cởi giày ra rồi đứng lên phía trên. Thầy Vỹ chỉ tay lên chỗ cao nhất trên chiếc kệ: "Lấy hết đống tài liệu đó xuống giùm thầy, với cái thùng carton trong góc luôn."Cậu ta nhón chân lên rồi chợt hạ xuống, nhìn thầy Vỹ rồi nói: "Cao thiệt đó thầy, em đứng trên này hơi lắc lư, hổng ấy thầy vịn em lại đi, để lỡ em té thì có thầy đỡ lại."Thầy Vỹ hỏi: "Vịn sao, thầy có biết đâu?"Cậu ta đáp: "Đưa tay thầy đây."Sau đó, cậu ta cầm hai tay thầy, một tay đặt vào mông mình, một tay đặt ngay trước hạ bộ, còn giả vờ ngây thơ mà nói: "Thầy vịn đằng trước đằng sau như vậy là chắc rồi, sao mà em té được."Thầy Vỹ không nói ra, nhưng trong lòng ưng lắm. Cứ mỗi khi với tay lên cao, cậu học trò lại kêu lên: "Vịn chặt vào thầy ơi.". Cứ vậy, thầy lại áp tay mình thật chặt vào cả phía trước lẫn phía sau của cậu nam sinh, cảm nhận rõ ràng con cặc của cậu đang dần cương lên và thậm chí còn dài hơn nhiều so với chiều dài bàn tay của thầy.Đến khi phải lấy chiếc hộp carton cuối cùng, thầy Vỹ không khỏi lộ ra ánh buồn man mác. Lấy xong rồi chắc cậu ta sẽ về lớp, không biết khi nào mới có cơ hội được gặp lại tại đây.Khi cả hai tay cậu ta đang cầm hộp carton trên cao, thầy Vỹ bạo gan bóp tay mình vào con cặc to tướng đang cương bên trong tay mình. Ai ngờ được cậu nam sinh kia giật mình, cả người đổ sang một bên, mai có vách tường đỡ lại nên chỉ mất đà rơi một chân xuống ghế, chân còn lại vẫn trụ lại trên chiếc ghế nhựa y nguyên.Một tiếng "rẹt" rõ to vang lên, chiếc quần cậu ta đang mặc vì cú sảy chân mà rách ra toang hoác. Cả đùm cặc dái bọc trong cái quần lót màu trắng cũng đưa trơ trơ ra phía bên ngoài, thậm chí ngay chỗ đầu cặc còn có phần sẫm màu chắc do nảy giờ đã rỉ nước không ít.Cậu ta thở phào: "May quá, đồ đạc của thầy hổng sao!"Thầy Vỹ giả vờ ngượng ngùng: "Trời đất ơi, em rách quần rồi kìa. Mà sao của em bự dữ vậy? À... Thầy hổng có ý gì đâu, tại nó lồ lộ ra đập vô mắt thầy thôi à."Trong phòng vốn chỉ có hai người, nên cậu ta cũng trả lời rất phóng khoáng: "Cũng có bự gì đâu thầy... Tại mấy nay em hổng có ấy nên nó hơi cửng chút đỉnh."Thầy Vỹ cười ha hả, thấy cậu chắc cũng "chịu đèn" nên thầy lại hỏi thêm: "Cứng hết cỡ là bao nhiêu centi?"Cậu ta ngó xuống cái đùm bên dưới háng mình, không ngại ngùng gì mà vén một bên quần lót kéo hẳn con cặc ra. Cậu ta vuốt nhẹ để tuột da quy đầu xuống, làm lộ ra cái đầu khấc đỏ hồng. Cả thân cặc chỉ gân là gân, còn cậu ta tiếp tục giả vờ ngây thơ hết cỡ: "Em hổng có đo, hổng biết dài nhiêu nữa. Thầy nhìn rồi đoán thử đi."Thầy Vỹ làm sao chịu nổi "sơn hào hải vị" dâng đến trước mắt mình. Thầy nuốt nước miếng ừng ực, mặt đỏ bừng hết lên. Đũng quần thầy cũng hơi cộm lên, không đoán cũng biết thầy đã phát nứng. Thầy ngắm nghía kỹ càng rồi nói: "Dài dữ, chắc phải hơn 18 rồi đó."Cậu ta tặc lưỡi: "À vậy hả thầy? Hèn gì bạn gái cũ em cứ nói dài quá, ngậm không hết. Phải có ai ngậm hết được chắc sướng tê... Á chết... Em lỡ lời... Thầy đừng có để ý nha."Thầy Vỹ lại thình lình nói: "Thầy nè... Thầy ngậm được hết nè..."Cứ nghĩ cậu ta sẽ cười trừ cho qua, nhưng ai ngờ cậu ta càng thách thức: "Thầy nói vậy ai đâu mà tin. Nói có sách, mách phải có chứng chứ thầy."Không chờ đợi thêm phút giây nào, thầy Vỹ lập tức quỳ xuống ngậm cả con cặc cậu ta vào miệng. Thầy mút cặc cậu ta quyết liệt như đã thèm khát từ rất rất lâu. Cậu ta thì nắm tóc thầy, kéo vào háng mình cho con cặc chui sâu xuống dưới cổ họng. Mỗi khi môi thầy Vỹ chạm đến mớ lông mu, cậu ta lại rít lên: "Má... Sướng dữ luôn thầy ơi!"Thầy Vỹ cứ tiếp tục bú mút hăng say, còn cậu ta thì cứ đứng đó hưởng thụ. Đầu khấc cậu ta rỉ ra một giọt nước nào, thầy Vỹ lại lập tức liếm sạch sẽ rồi còn khen ngon ngọt. Mấy lúc đó, cậu ta chỉ vừa hít hà sung sướng vừa cười đắc ý: "Thầy dâm như con đĩ vậy!"Không khí trong phòng ngập ngụa mùi dâm đãng, mùi mồ hôi, mùi nước bọt bê bết trên thân cặc. Thêm một lúc, cậu nam sinh liền nói: "Cặc em nứng quá rồi. Em đụ thầy được hông? Thầy để bao chỗ nào?"Thầy Vỹ vẫn đang bú mút con cặc say mê, chỉ tay vào cái hộc tủ ngay chỗ bàn làm việc của thầy. Cậu ta kéo ra, suýt nữa thì nghĩ ngăn kéo của thầy là một tiệm bán bao cao su tổng hợp. Đủ loại, đủ cỡ, đủ màu, đủ mùi.Cậu bốc đại một cái ghi 0.01 đeo vào, ra hiệu cho thầy Vỹ đứng dậy di chuyển đến bàn làm việc. Rồi cậu kéo quần thầy ta xuống, bất ngờ khi thấy trong lỗ đít thầy đã đeo sẵn một cái plug rung. Cậu lẩm nhẩm: "Dâm như đĩ thật!"Sau khi kéo cái plug ra, cậu phun một ít nước bọt ra tay, thoa lên thân cặc rồi chầm chậm đút vào. Lỗ thầy Vỹ trơn tru vô cùng, cứ như thể nó chờ đợi cặc trai đâm vào 24/24.Khi đã quen thuộc tư thế, cậu liền dập hết tốc lực để giải tỏa cơn nứng cho con cặc đang hứng tình. Thầy Vỹ chống tay lên bàn, mặt nhăn nhó còn miệng rên rỉ không thôi vì cơn sướng dồn dập. Đối với người khác, có lẽ mức độ này có phần bạo lực. Nhưng thầy Vỹ đã kinh qua không biết bao nhiêu con cặc, chỉ có thế này mới đủ để kích thích thầy thôi.Cậu ta đánh vào mông thầy Vỹ một cái chát, gầm gừ hỏi: "Sướng hông con đĩ?"Thầy Vỹ rên ư ử: "Sướng... Ưm... Sướng..."Cậu ta lại tát vào mông bên kia phát nữa cho đều: "Đụ má con đĩ dâm! Sướng thì nhổng cái lồn lên rồi anh cho ăn cặc bú khí."Thầy Vỹ hạ thân trên xuống sát mặt bàn, nhổng cái mông lên cho cậu ta nắc thỏa thích. Hai tay cậu ta vịn mông thầy Vỹ, hông thì hẩy ra đẩy vào liên tục, bộ đồng phục học sinh với chiếc quần bị rách vẫn mặc nguyên trên người.Cậu ta chốc chốc lại gầm lên: "Sướng lồn chưa con đĩ dâm? Hả? Con đĩ?"Thầy Vỹ sướng rên như khóc: "Ứm... Sướng lắm... Con đĩ sướng lồn lắm... Ưm..."Ngay lúc cao trào, phía bên ngoài lại có tiếng bấm chuông. Thầy Vỹ hoảng hồn siết chặt lỗ đít bằng lực cực mạnh, khiến cậu ta sướng quá mà phụt ra luôn. Dù tinh trùng trong bao cao su, nhưng vì cậu ta xuất trong không khỏi khiến thầy Vỹ cảm thấy ruột mình bỏng rát. Thầy lên tiếng đáp lời người chờ cửa: "Đợi... Ưm... Đợi một chút!"Cậu học sinh ra xong, tức tốc rút cặc ra rồi chỉnh đốn lại quần áo cho đàng hoàng. Chỗ quần rách thì cậu lấy áo khoác quấn quanh, sau đó dọn dẹp thật nhanh mớ giấy tờ nãy giờ đã làm lộn xộn.Bá Cường lúc này tặc lưỡi: "Vãi, thằng này là thằng nào ta? Nó dâm cỡ này mà sao mình hổng biết gì hết trơn vậy?"Sau một hồi nghĩ mãi chẳng ra, Bá Cường trả lại điện thoại cho gã bảo vệ rồi chạy ra mua trà sữa cho Hoàng Long như lời đã hứa. Nhưng linh tính mách bảo hai đứa dâm nam tiện nữ cậu mới xem vừa rồi cứ như xuất hiện vì một mục đích gì.Sáng hôm sau khi trống vào học, thầy Vỹ lại bất ngờ xuất hiện trước cửa lớp vào tiết cô An. Theo phía sau thầy còn có hai học sinh khác, người khiến cho Bá Cường mới trông thấy đã đứng hình chết lặng.Thầy Vỹ giới thiệu: "Chào cả lớp ha. Thầy xin giới thiệu đây là bạn Phước Khang, còn đây là bạn Ngọc Xuân vừa chuyển đến lớp mình. Sau này cả lớp nhớ phải giúp đỡ hai bạn nhé! Cả lớp cho một tràng pháo tay chào đón hai bạn nha!"Ai nấy cũng đều nhiệt liệt hoan nghênh khi hai gương mặt mới đều đánh bật mọi 'visual' trong lớp. Đám con trai trong lớp hú hét hết cỡ khi nhìn thấy Ngọc Xuân, đám con gái thẹn thùng nhìn ngắm Phước Khang đang đi về chỗ, riêng Bá Cường tặc lưỡi gầm gừ trong miệng: "Địt mẹ!".Thế đéo nào, hai đứa đó, cả hai đứa đó đều xuất hiện trong lớp 12A1 này?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz