Dau Gau Hoan Luong
Sáng tỉnh dậy, cả Hoàng Long và Bá Cường đều lờ đờ mệt mỏi vì tối qua chẳng ngủ được bao nhiêu. Nhưng vừa nhìn thấy nhau, cả hai lại nhớ lại chuyện tối qua rồi bật cười không kiểm soát.Dọn dẹp xong xuôi, Hoàng Long nhân lúc không ai để ý thì đi bộ ra khỏi cổng trường. Đi một đoạn xa xa rồi mới dám leo lên xe để Bá Cường cầm lái. Bá Cường nẹt pô một phát là cả hai mất hút, Hoàng Long âm thầm niệm Phật để có thể về đến nhà an toàn.Tối qua chị Tửng ngủ dưới căn lều nhỏ để canh mẹ cho Hoàng Long, sớm cậu về đến đã thấy chị lo xong cả bữa sáng. Với chị mà nói, mẹ Hoàng Long cũng giống như mẹ chị. Chỉ là thường ngày chị buổi tối phải chăm lo cho chồng, chứ nếu không chị đã rước mẹ con Hoàng Long lên nhà trên ở luôn cho tiện.Chị giao mẹ lại cho Hoàng Long rồi đi lên trên nhà, không quên ngoắc Bá Cường đi theo để hỏi chuyện. Chị không thèm vòng vo, hỏi thẳng luôn vào việc: "Mày khoái thằng Long nhà chị phải hông?"Bá Cường còn không thèm tỏ ra bất ngờ, thản nhiên đáp: "Sao chị biết hay vậy?"Chị Tửng nhếch môi: "Tao tên Tửng chứ tao có mù đâu mà hổng biết? Mày đem đủ thứ qua cho má nó, đi chơi thì tới rước, tao có đui cũng thấy mờ mờ chớ bây. Rồi mày tên gì? Ghé biết nhiêu lần mà chưa kịp hỏi tên cái mày chạy đi mất mẹ."Bá Cường ậm ờ không định trả lời, chị Tửng gằn giọng: "Mày hổng nói là tao nói với thằng Long à..."Bá Cường tặc lưỡi: "Em tên Cường. Bá Cường. Vừa lòng chị chưa?"Chị Tửng ngồi trên ghế đá gật gù: "À... Hèn chi hỏi mày tên gì mày nói mày tên Gián. Tiểu Cường là con gián là phải rồi."Bá Cường nhìn trước ngó sau sợ Hoàng Long nghe thấy, rồi chắp tay xá chị Tửng mấy cái: "Em lạy chị, chị giữ bí mật giùm em cái."Chị Tửng liền đổi sắc mặt sang nghiêm nghị: "Rồi mày làm gì thằng nhỏ nhà chị rồi? Nắm tay chưa?"Chị Tửng hỏi thản nhiên như không. Đừng thấy chị suốt ngày quanh quẩn không đi đâu mà tưởng chị lạc hậu. Chuyện bóng gió bê đê chị xem trên mạng mỗi ngày, nên tụi nó có yêu nhau thì chị Tửng cũng chẳng xem là chuyện gì lạ.Bá Cường không biết nói sao, vì còn cái gì của Hoàng Long mà nó chưa từng thử qua đâu. Dối lòng một chút, Bá Cường làm ra vẻ ngượng ngùng để đánh lừa chị Tửng: "Mới... mới nắm tay tối hôm qua à. Long nó khó tính lắm chị ơi, em xin hun một cái mà nó cũng hổng chịu nữa."Chị Tửng đưa đầu lại sát gần bên, hỏi nhỏ: "Tụi mày là người yêu rồi hả?"Bá Cường sực nhớ ra nó với Hoàng Long thật ra cũng không có danh phận gì. Lần này thì nó thẳng thắn thừa nhận: "Hổng có. Mới tìm hiểu thôi à."Chị Tửng chống nạnh ngay eo: "Vậy đúng rồi ông cố. Chưa quen người ta nữa mà đòi hun. Mà tao nói nè, mày hổng có ăn hiếp nó nghe hông. Số nó khổ dữ lắm rồi, mày làm nó buồn nó khóc nữa là tao qua đốt nhà mày đó. Tao nói được là tao làm được đó nghe."Bá Cường tặc lưỡi: "Hèn chi, em biết cái nết Hoàng Long giống ai rồi."Chị Tửng thấy nó đá đểu mình, liền đánh yêu lên vai nó một cái. Suốt bao năm qua, chị chẳng bao giờ nghe Hoàng Long nhắc về ai, cũng biết cậu chưa bao giờ tìm một người yêu vì gia cảnh trước sau túng quẫn. Thấy Bá Cường chị yên tâm lắm, nhất là vì suốt mấy tháng nay nó hết cho thịt rồi lại cho rau, bánh sữa thuốc men không ngày nào thiếu. Công bằng mà nói, sức khỏe dì Lành tốt lên, Hoàng Long có da thịt hơn cũng là nhờ Bá Cường hết thảy.Hội trại xong thì đến kỳ nghỉ Tết, mọi năm Bá Cường vui nhất là dịp này, nhưng năm nay nó chỉ mong Tết qua thật nhanh, chứ ngày nào cũng đảo xe lảng vảng quanh nhà Hoàng Long thì không hay cho lắm. Có mấy buổi chiều Bá Cường còn đứng bên kia sông, đưa mắt xuyên qua lùm cỏ cao hơn đầu để nhìn Hoàng Long trầm mình dưới nước. Thật ra nó chỉ cần "ép" một tiếng thì Hoàng Long sẽ đến nhà nó ngay, nhưng nó cũng biết Hoàng Long rất trân quý từng phút giây được ở cạnh mẹ mình.Chiều 28 Tết, ông Mạnh kêu Bá Cường ở nhà để cùng ăn mâm cơm đón rước ông bà. Ngày thường ông bận rộn nên chẳng mấy khi xuống bếp vậy thôi, chứ tài nghệ nấu nướng của ông thì không hề tệ. Bá Cường cũng nể mặt ba, nhưng vừa ngồi vào bàn thì nghe bên dưới có tiếng chuông cửa.Người bước lên chẳng ai lạ xa, mà lại là cô Mỹ tình nhân của ba nó. Mặt Bá Cường hiện lên một màu đen như đít chảo, rồi nó không nói không rằng mà lầm lũi bỏ đi. Trong thâm tâm nó cũng không hẳn ghét cô, chỉ là nó chưa chấp nhận được một người phụ nữ khác thay thế mẹ nó xuất hiện trong căn nhà này.Ông Mạnh gọi nó lại: "Cường, quay trở lại đây."Nó khựng lại nhưng không ngoái lại: "Con đau bụng, ba ăn đi."Ông Mạnh thừa biết nó chỉ đang muốn tránh mặt cô Mỹ, ông gắt gỏng: "Chiều giờ mày ăn cái gì mà đau? Bữa nay rước ông bà, mày đừng có cứng đầu cứng cổ nghe."Bá Cường nghiến răng: "Rước ông bà hèn chi có cô hồn đu nhang về theo kìa."Ông Mạnh bật dậy khỏi bàn, quát lớn: "Mất dạy! Mày..."Cô Mỹ ngồi cạnh bên gấp gáp níu tay ông, hai bàn tay cô dùng sức nắm vào khuỷu tay của người đàn ông đang trong cơn thịnh nộ. Cô kéo ông ngồi xuống, lời nói vuốt ve: "Thôi anh... Cháu nó không muốn thì mình đừng có ép..."Bá Cường lẩm bẩm một mình: "Đạo đức giả!". Sau đó nó bước vào phòng đóng sầm cửa lại, một lúc sau thì chạy tót xuống lầu dắt con "chiến mã" lao ra khỏi nhà. Nó chẳng biết đi đâu, trước mắt chỉ biết lánh khỏi cảnh chướng tai gai mắt khiến mình ngột ngạt.Nó đảo xe một vòng, hết chạy dọc bờ sông thì dừng hóng gió phía trên cầu lớn. Mãi đến khi trời tối mịt, nó mới chịu tấp vào quán cơm vì cái bụng đã kêu réo không ngừng. Nhân tiện, nó nhấc máy gọi Minh Tuân với Cao Trí ra "hầu". Tuy ngày thường hùng hổ với tụi nó là vậy, nhưng có tụi nó, chí ít Bá Cường đỡ cảm thấy cô đơn.Vừa nhìn thấy mặt, Minh Tuân đã nhào đến nịnh nọt: "Đại ca... Em nhớ đại ca quá à!"Bá Cường chửi ngay: "Xạo lồn riết quen."Cao Trí thì nói: "Thiệt đó đại ca. Biết bao lâu rồi tụi mình hổng đi kara nhậu nhẹt chơi đĩ với nhau..."Vừa lúc đó, cô phục vụ bưng mấy dĩa cơm đặt lên bàn. Nghe Cao Trí nói vậy, cô đã cố kìm nén nhưng không thể nào không bật cười một tiếng. Cô vừa đi vào trong, Bá Cường liền đánh cái "bốp" lên đầu Cao Trí, chửi: "Đĩ mẹ mày nói nhỏ tiếng giùm tao."Minh Tuân tặc lưỡi còn hơn tắc kè: "Anh thay đổi rồi. Hồi trước đi kara bị công an kiểm tra anh còn tính show hàng cho người ta coi nữa, giờ mới nói vậy mà anh mắc cỡ rồi hả?"Bá Cường không đáp gì, chỉ nhăn mặt chê bai: "Má, cơm dở chết mẹ, nêm nếm lạt nhách ai ăn cho nổi."Cao Trí chắp hai tay để vào giữa trán: "Anh ơi, cái quán này ngon nhất ở đây rồi, anh còn chê nữa thì thôi về nhà tự nấu ăn cho vừa ý."Bá Cường vừa cố nuốt vừa đáp bâng quơ: "Con ghệ tao mà ở không thì tao đâu có ra đây ăn làm gì."Không ai bảo ai, Minh Tuân với Cao Trí ngồi hai bên làm rơi hết muỗng nĩa lên trên mặt bàn rồi quay sang nhìn Bá Cường trối chết. Tụi nó nhíu mày hốt hoảng: "Ghệ anh hả?"Bá Cường nhận ra mình hớ hên, liền tằng hắng mấy cái rồi nhanh chóng đính chính: "Lỗ tai tụi mày bị bù lạch làm tổ hả? Tao nói bà giúp việc nhà tao, nay bả ở nhà nấu Tết rồi."Hai thằng trơ mặt ra nhìn nhau, gãi đầu khó hiểu mấy cái rồi lại ăn tiếp. Minh Tuân ngẫm nghĩ rồi nói: "Mà cũng phải, đứa nào mà làm bồ anh chắc nó cũng cạn phước ở kiếp này rồi."Cao Trí xua tay: "Hổng phải, kiếp trước nó giết vua á, kiếp này trả nghiệp."Bá Cường lấy hai tay vụt qua đầu hai đứa nó cái chát, lại chửi: "Hai thằng lồn!"Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng từ ngày không quậy phá nữa, Bá Cường nhận thấy hai thằng nó cũng dễ thương. Chưa lần nào Bá Cường gọi ra mà hai thằng từ chối. Dù tụi nó là thật lòng quan tâm cũng được, hay do sợ hãi Bá Cường cũng được, miễn cưỡng có thể xem như Bá Cường cũng có được vài người bạn để gặp gỡ lúc cần.Ăn uống xong, Minh Tuân đề nghị: "Hay mình đi kara đi đại ca, lâu quá hổng đi rồi đó."Bá Cường liền đáp: "Nứng cặc thì về chơi sex toy đi, rủ tao đi làm cái đéo gì?"Cao Trí cất giọng tò mò: "Ủa vậy mấy nay được nghỉ là anh ở nhà chơi sex toy chứ hổng đi chơi gái hả?"Tụi nó làm sao biết được, mấy hôm nay Bá Cường toàn tự xử bằng mấy clip của nó với Hoàng Long. Từ mấy tháng nay rồi, nó cũng đã bớt hứng thú với chuyện chơi gái.Bá Cường nói: "Sắc dục là xiềng xích của đời này... Ủa đụ má hai đứa bây làm gì vậy?"Mới nghe Bá Cường nói câu trước, Cao Trí đã kéo hai tay nó quặp ra phía sau, còn Minh Tuân thì bắt ấn nhấn vào giữa trán Bá Cường rồi hô: "Xuất ra! Xuất ra liền!"Nghe Bá Cường hét lên, thằng Tuân hí hửng: "Ê ra rồi nè. Má, đại ca ơi, hồi nảy có ai nhập anh á. Anh nói cái gì nghe sợ lắm."Bá Cường trơ mặt ra, chán nản nhìn hai đứa nó. Cao Trí còn nói thêm: "Đúng rồi đó đại ca. Hồi xưa cái lúc tụi em nói anh sao ngày nào cũng đi chơi đĩ á, cái anh nói "Cặc tao bự hơn cùm tay nữa, hổng đi đụ thì để phí à?" mà? Anh mà nói mấy câu thiền định cỡ hồi nãy thì chỉ có thể là bị ai nhập rồi đó anh."Bá Cường thầm nghĩ trong lòng: "Má, hồi đó mình dâm điên vậy luôn hả ta?"Cuối cùng, sau một hồi đùn qua đẩy lại, hai thằng nó cũng kéo Bá Cường vào một quán karaoke. Chỗ này không phải chỗ hát chui lần đó, nhưng phục vụ ở đây thậm chí còn trẻ trung, bốc lửa hơn chỗ cũ nhiều.Cả ba vào phòng, Minh Tuân tự tin gọi: "Cho anh két bia với ba đào nhe em."Bá Cường ngắt lời: "Hai thôi."Đợi cô gái phục vụ ra khỏi phòng, Cao Trí với Minh Tuân phóng sang ngồi cạnh Bá Cường, nhìn nó bằng ánh mắt dò xét. Minh Tuân tặc lưỡi: "Em nghi lắm mà. Hèn chi lâu quá trời hổng thấy anh đi chơi gái. Anh đi khám chưa?"Bá Cường cau mày: "Tao bị gì mà mắc đi khám?"Cao Trí đáp ngay: "Thì yếu sinh lý chứ còn gì nữa! Khám sớm đi anh, đừng có ngại, để lâu quá khó chữa lắm á."Bá Cường liếc mắt: "Tụi mày nói tiếng nữa tao nắc hai thằng lòi lỗ đít bây giờ."Hai thằng lập tức dạt ra, nhưng trong bụng vẫn đinh ninh Bá Cường bị "yếu", sợ mất mặt trước mặt tụi nó nên mới không dám chơi đào. Nhưng tụi nó nghi ngờ cũng có lý do, vì cả buổi kara, Bá Cường chỉ ngồi đó uống bia ăn mồi, hát hết bài này lại tới bài khác, không thèm mảy may nhìn sang hai đứa nó đang trần truồng giã gạo ở hai bên.Dịp Tết nào cũng vậy, chị Tửng ở nhà ăn Tết có một mình. Kể ra cũng tội chị lắm, vì anh chị lấy nhau nhưng hai bên gia đình lại không chấp thuận. Hết cách, hai người đành dọn về chỗ này ở riêng, chị không về nhà nội, còn anh không về nhà ngoại. Mỗi dịp Tết, anh sẽ dành thời gian về nhà thăm hỏi cha mẹ mình, còn chị bị gia đình gán cho cái tiếng con gái dại trai, không có chỗ để về nên chỉ đành ở đây lủi thủi.Không có gì để làm, chị Tửng lại bày mâm làm đủ thứ bánh quê. Nào là bánh kẹp, bánh bông lan, đổ rau câu, làm mứt dừa, thậm chí nấu cả bánh tét để ăn Tết. Mà nhà chị có quen ai ở đây đâu, nên cũng chẳng khi nào có ai ghé đến. Chị làm để ăn một ít, cho Hoàng Long một ít, nhưng món nào cũng làm cả mâm. Chỉ có Hoàng Long mới biết, chị cứ làm cho mình bận rộn để khỏi phải nghĩ nhiều, né tránh nỗi cô đơn chạnh lòng vào cái dịp nhà nhà đều quây quần sum họp.Hoàng Long cũng phụ chị một tay, cậu ngồi trên hàng ba nhà chị, chốc chốc lại nhìn xuống nhà mình xem mẹ mình có gọi gì không. Dịp này được rảnh rỗi nhiều, cậu thường xuyên nhìn xa xăm rồi mỉm cười ngây ngốc. Chị Tửng dễ gì mà không nhận ra, chị lập tức vạch trần cậu ngay: "Cỡ này thấy mày hay cười mình ên lắm nghe em. Có người yêu rồi phải hông?"Hoàng Long giả ngơ: "Em thấy mẹ khỏe nên em vui thôi à. Yêu đương gì đâu."Chị Tửng xúc mứt dừa cho vào hộp nhựa, cười khẩy: "Ừ mày chối đi. Múa rìu qua mắt thợ đi nhe con. Mai mốt giận nhau rồi đừng có kiếm tao khóc lóc kể lề à."Hoàng Long cười hề hề, cậu nào có biết Bá Cường đã khai với chị Tửng hết trơn. Hoàng Long đặt chân xuống bậc tam cấp, xỏ đôi dép vào rồi bước xuống dưới đẩy thêm củi vào dưới cái lò nấu bánh tét dựng bằng mấy cục gạch ngoài sân.Chị Tửng chuyển sang cắt bột thừa ở viền ngoài của mấy cái bánh kẹp hình trái tim cho đẹp, rồi lại hỏi Hoàng Long: "Sau Tết trường mày đi chơi phải hông?"Hoàng Long đẩy khúc củi vào sâu trong lò, đáp lại: "Dạ. Mà em hổng có đi."Chị Tửng đốc thúc: "Đi đi mậy, nhiêu tiền chị cho. Má mày ở nhà tao canh cho. Chồng tao hổng hầu một hai bữa nó cũng hổng có chết."Hoàng Long vẫn từ chối: "Thôi, em... Á... Trời trời trời..."Nghe Hoàng Long hét lên, chị Tửng cũng giật mình mà nhìn ra phía trước. Chỉ thấy một chiếc mô tô từ ngoài lủi vào, sau đó đầu xe xoay một vòng rồi ngã cái đùng cạnh lò bánh tét. Người trên xe nằm yên bất động, lại còn như thể không ý thức được mà vẫn vặn tay ga. Cũng may là bánh xe sau hổng lên trên cao, nên nó chỉ xoay tròn chứ không đẩy chiếc xe đi nữa.Hoàng Long sau khi định thần thì nhảy lên trước vặn tắt chìa khóa. Chị Tửng gấp gáp: "Mày đỡ nó lên coi thử coi đứa nào mà chạy dữ vậy?"Hoàng Long đáp ngay: "Cha nội Cường chứ ai nữa chị."Chị Tửng tủm tỉm cười: "Hay dữ bây, chưa kịp coi mặt mà biết ai luôn he."Đâu phải tự dưng chị Tửng nói vậy, vốn là do Bá Cường đội mũ trùm đầu, đóng kính kín mít nên chỉ có thể là người thường xuyên tiếp xúc mới dễ dàng nhận ra từ mấy giây phút đầu tiên.Chị Tửng trên nhà phóng xuống, phụ Hoàng Long đỡ chiếc xe lên rồi dìu Bá Cường vào trong hàng ba. Chị kêu: "Cường, Cường, có sao hông mậy?". Thấy Bá Cường im ru, chị giục: "Mày mở nón nó ra coi, coi chừng nó xỉu rồi đó."Lớp kính đen chắn gió vừa bật lên, Hoàng Long đã né sang một bên đưa tay che mũi: "Trời ơi, cha nội này nhậu sỉn chị ơi. Má ơi, rồi chạy qua đây làm cái gì trời? Xíu nữa tông vô nồi bánh tét người ta rồi."Chị Tửng lén bật cười: "Mày biết rõ nó "qua đây làm gì" mà, bày đặt hỏi nữa. Nó xỉn thì nó đi tìm ai nó muốn gặp thôi. Để tao pha cho ly chanh đường, mày coi nó nghe."Hoàng Long ngượng đỏ cả mặt, lay lay Bá Cường: "Tỉnh lại coi cha nội...". Thấy Bá Cường không có phản ứng, Hoàng Long chỉ đành cởi mũ bảo hiểm của nó ra rồi để nó nằm sải lai trên hàng ba nhà chị Tửng.Chị Tửng không biết trở ra lúc nào, chị đưa ly nước chanh nóng cho Hoàng Long, kêu: "Nước chanh nè, móm cho nó đi, ủa lộn, cho nó uống đi."Hoàng Long vừa khuấy vừa thổi, đợi nước chanh còn đủ ấm thì bóp miệng Bá Cường rồi múc từng muỗng cho vào. Đổ được vài muỗng, Hoàng Long lại thấy nước chanh trào ra một bên khóe miệng. Thấy vậy, Hoàng Long thừa biết nó đang giả ngất, vì người xỉn thì vẫn có thể nuốt được. Hoàng Long lập tức bóp cả mũi lẫn miệng Bá Cường lại, sau chừng một phút, Bá Cường lập tức bật dậy ho sặc sụa.Thấy Bá Cường tỉnh, chị Tửng liền hỏi: "Mày uống mấy két mà xỉn dữ vậy cu? Biết ở đây là đâu hông?"Bá Cường lẩm nhẩm: "Bình nguyên vô tận."Chị Tửng lắc đầu: "Hết cứu. Thôi ở đây đi, tao cho mượn cái mùng ngủ trước hàng ba."Bá Cường dụi mắt, lắc lắc đầu, tự vỗ mấy cái lên trán cho tỉnh táo trở lại. Hoàng Long nói với chị Tửng: "Xạo là chắc. Chị yên tâm đi, ổng hổng có xỉn đâu."Nói rồi Hoàng Long ôm mấy thùng bánh vào nhà, sắp xếp xong xuôi thì trở ra thấy Bá Cường đang vịn cột đứng dậy. Hoàng Long thầm nghĩ để xem cậu ta diễn được tới mức nào, ngờ đâu Bá Cường mới bước khỏi bậc tam cấp thì đã loạng choạng té ngã sát rạt vào lò bánh tét. Cái áo da khoác ngoài còn bị cháy xém một lỗ, khiến cho chị Tửng kinh hãi hét lên.Hoàng Long cũng không nghi ngờ nữa, có thể lúc nãy Bá Cường giả ngất, nhưng cậu ta xỉn rượu là chuyện không đùa. Hoàng Long biết Bá Cường uống không dễ gì say, một khi đã say thì chứng tỏ đã uống không ít. Mấy ngày không gặp, chẳng biết Bá Cường gặp phải chuyện gì.Hoàng Long muốn dìu Bá Cường vào trong, nhưng cậu ta lại bước về phía chiếc xe, ngồi lên vặn chìa khóa rồi rồ ga trong một nốt nhạc. Hoàng Long nghiến răng: "Trời ơi cái gì nữa vậy hả trời?"Chị Tửng với tay chỉ theo: "Ê mày chạy theo nó đi em. Lỡ nó lọt sông rồi vọp bẻ là ông bà cứu cũng hổng nổi đó."Mượn cái đèn đội đầu của chị Tửng, Hoàng Long dắt chiếc xe đạp chạy theo. Cậu đạp hết tốc lực trên con đường vắng vẻ tối đen, một bên là mé sông cỏ mọc um tùm, một bên là đồng ruộng bát ngát. Hoàng Long không quên nhìn dáo dác xuống lòng sông, lỡ nghe tiếng ai đó vậy vùng trong dòng nước thì cậu sẽ lao xuống ứng cứu.Chạy hết đoạn đường đất quen thuộc, Hoàng Long lập tức thở phào. Có lẽ Bá Cường hơi say nhưng tay lái vẫn còn cứng lắm. Bất chợ trong đầu cậu lại bật lên suy nghĩ: "Lỡ ổng rồ ga tông trúng người khác thì sao ta?"Tặc lưỡi một cái, Hoàng Long lại nhắm hướng nhà Bá Cường mà chạy ra. Tiễn Phật phải tiễn đến Tây Phương, đi theo đến đây rồi thì theo luôn cho trót.Trên đường chạy, Hoàng Long cứ thấp thỏm không thôi. Cuối cùng, cậu bắt gặp Bá Cường và con mô tô nằm ngã sõng xoài trước cửa một ngôi nhà, người một bên, xe một bên. Hoàng Long hoảng loạn quăng luôn xe đạp ngồi xuống xem xét, nhưng chợt phát hiện ra ngôi nhà này là nhà của Bá Cường.Do bản thân cậu cứ mãi dõi tìm hình bóng của Bá Cường, cứ lo Bá Cường có chuyện, nên thấy Bá Cường nằm đó thì đã vía mất hồn bay, trong phút chốc mình đi đến đâu cũng không còn nhớ nữa.Hoàng Long tặc lưỡi: "Bê tha dữ vậy trời."Rồi lại tặc lưỡi: "Nhưng mà để ổng nằm đây có chết hông ta?"Hết cách, Hoàng Long chỉ đành bấm chuông. Nhưng cứ đợi mãi cũng chẳng thấy ai ra mở cửa.Cậu thở dài một hơi, sau đó tự mình mở cửa để mang cả người và xe của Bá Cường vào.Phía trong nhà, khung cảnh yên ắng đến rợn tóc gáy. Bình thường căn nhà này đồ sộ uy nga trong ánh đèn sáng choang bấy nhiêu, thì lúc này lại lạnh lẽo cô liêu gấp bội trong ánh đèn ngủ leo lét.Do quen thuộc đến từng bậc thang, Hoàng Long dễ dàng kè Bá Cường lên tận phòng ngủ. Lúc đặt Bá Cường lên giường, cánh tay của nó liền quắp vào cổ Hoàng Long. Chỉ một cái kéo là đủ để Hoàng Long ngã nhào lên giường phía trên người nó.Hoàng Long thở khì ra một cái, nghiến răng nói: "Biết ngay mà! Sau này hổng làm diễn viên thì phí đó!"Bá Cường siết chặt vòng tay ôm lấy Hoàng Long, thủ thỉ: "Em hiểu anh quá ha?"Hoàng Long cảm thán chua chát: "Công tử già giàu nứt tường đổ vách mà diễn mấy vai khổ nhục kế cũng đạt quá đó."Bá Cường khẽ hôn lên tóc Hoàng Long, đáp lại: "Nếu hổng dùng khổ nhục kế thì anh còn biết làm gì để em qua thăm anh đâu chớ? Nãy nóng phỏng cái lưng luôn đó!"Hoàng Long bật dậy, thở hắt ra một cái: "Tự làm tự chịu. Về đây."Bá Cường thở dài: "Ai cũng bỏ anh hết. Mẹ anh bỏ anh về với ông bà tổ tiên. Ba anh bỏ anh chăm lo cho người phụ nữ khác. Em... em về đi. Anh một mình cũng quen rồi."Đâu chỉ có Hoàng Long mới hiểu Bá Cường, mà Bá Cường cũng biết Hoàng Long dễ mủi lòng nhất là khi nghe nó than thở về cái sự thiếu thốn tình thương của chính bản thân nó. Hoàng Long đã vịn tay lên nắm cửa nhưng nghe vậy thì sựng lại không đi. Dù biết rõ Bá Cường chỉ đang nhõng nhẽo, nhưng trên mặt cậu hiện lên vẻ khó xử khó có thể lẫn vào đâu.Hoàng Long đành nói: "Ngủ đi. Hôm khác tui qua thăm."Bá Cường nằm úp mặt xuống nệm, ủ rũ nói: "Qua hôm nay tui chết rồi."Hoàng Long chau mày: "Làm gì chết?"Bá Cường đột nhiên bật dậy, nhảy khỏi giường túm lấy Hoàng Long lôi ngược lại vào giường, nũng nịu nói: "Nhớ em quá, mất ăn mất ngủ thì chết thôi."Hoàng Long bật cười, trước giờ chưa từng có ai nói chuyện cợt nhả với cậu như vậy. Muốn xem thử cái lưỡi Bá Cường lươn lẹo đến cỡ nào, Hoàng Long hỏi tiếp: "Mất ăn mất ngủ có một ngày sao mà chết được?"Bá Cường tặc lưỡi: "Em hổng nghe câu 'Một ngày không gặp như cách ba thu' hả? Mất ăn mất ngủ qua ba mùa thu ông bà gánh còng lưng cũng chưa chắc gì sống nổi."Hoàng Long cười tít cả mắt, cậu không ngờ được lúc muốn dẻo miệng thì gã đầu gấu này lại dẻo miệng chẳng ai bằng. Cậu không chắc là tình yêu thay đổi bản chất con người, hay chỉ đơn giản là đưa Bá Cường về đúng với con người vốn có.Bất chợt, Bá Cường nhìn vào mắt Hoàng Long, ngập ngừng hỏi cậu: "Hiện tại em cảm thấy thế nào? Vui hông?"Hoàng Long gật đầu: "Cũng vui."Bá Cường mỉm cười đáp: "Còn anh thì thấy nứng!"Lúc này Hoàng Long mới để ý, bên dưới Bá Cường đã căng cứng từ bao giờ. Đôi tay Bá Cường thoăn thoắt, một tay giữ chặt Hoàng Long, một tay kéo quần cậu xuống đến đùi rồi dùng chân kẹp vào lưng quần để tuột xuống dưới. Hoàng Long hốt hoảng kêu lên: "Chưa tắm!"Cả hôm nay Hoàng Long phụ chị Tửng làm bánh, lúc nãy định làm xong thì đi tắm nhưng ai ngờ lại gặp Bá Cường. Bá Cường tròn xoe mắt hỏi lại: "Em chưa tắm thiệt hả?"Hoàng Long hơi ngại, khẽ đáp: "Ừm. Cả ngày hôm nay đổ mồ hôi chua lè."Bá Cường nghiến răng hít hà: "Má, nó đã, dô mánh!"Nó dùng chân hất cái quần bay lên chỗ đầu năm, sau đó gỡ quần lót của Hoàng Long ra khỏi quần ngoài rồi ụp thẳng lên mũi hít một hơi. Hoàng Long cảm thấy cặc Bá Cường bên dưới càng cứng hơn, còn Bá Cường thì vô cùng thỏa mãn mà nói: "Mai anh mua cho mấy cái quần mới, cái này anh xin. Má, cái mùi nứng chết con cặc anh."Đây không phải lần đầu Hoàng Long trông thấy người khác ngửi quần lót của mình, nhưng vừa ngửi vừa mô tả cảm giác thì chỉ mỗi Bá Cường là dám. Hoàng Long bị cảnh này khiến cho kích thích không ít, thằng em đang đè lên trên Bá Cường cũng giật mấy nhịp khiến Bá Cường đắc ý cười dâm.Rồi nó lại ghé vào tai Hoàng Long hỏi nhỏ: "Bú cặc anh được hông? Anh nứng quá à!"Hoàng Long không đáp nhưng chầm chậm cởi quần Bá Cường ra, thằng em bên trong ngỏng đầu với cái lỗ sáo đã tràn trề nước rỉ. Hoàng Long ngậm lấy, cảm nhận rõ ràng được một vị ngọt khiến cậu ngỡ ngàng. Bá Cường nhìn hai mắt Hoàng Long tròn xoe, lại tỏ vẻ đắc ý: "Ngọt hông? Mấy nay anh siêng ăn trái cây lắm á."Hoàng Long không đáp, nhưng Bá Cường thấy cậu nhiệt tình hơn mọi lần. Hoàng Long bú nhịp nào, Bá Cường rên sướng nhịp đó. Nó kêu: "Xoay người lại đây, anh bú cho."Hoàng Long lắc đầu, Bá Cường hiểu ý lại nói: "Hổng có gì dơ hết. Xoay lên đây, anh thèm bú em quá rồi!"Thấy Hoàng Long vẫn chần chừ, Bá Cường chủ động kéo người cậu lại. Nhưng Hoàng Long lại dùng một tay để che lỗ hậu lại, Bá Cường không muốn làm cậu khó chịu nên chỉ ngậm cặc và bú mút để đưa cậu "lên mây".Hai thân thể nóng bỏng dần thả lỏng hơn, cảm xúc hòa quyện cùng con tim đang đập từng hồi thổn thức. Bá Cường không thể nhịn thêm được nữa, nhân lúc Hoàng Long buông lỏng "cảnh giác" thì nó rướn người lên, đưa miệng vào cặp mông nuột nà trước mặt.Hoàng Long giật nảy mình, cậu thật sự không thoải mái để Bá Cường bú liếm chỗ đó trong khi thân thể từ sáng giờ đã thấm đẫm mồ hôi. Bá Cường cố thuyết phục, Hoàng Long vẫn từ chối. Cuối cùng, Bá Cường bế Hoàng Long đi vào trong nhà vệ sinh.Đến đây bao nhiêu lần, nhưng chưa lần nào Hoàng Long được bước vào chỗ này. Suýt thì cậu ngất xỉu khi thấy hẳn một kệ sex toy đủ kiểu bên trong nhà tắm. Bá Cường xả nước vào trong bồn tắm, trong lúc chờ nước đầy bồn thì nó quay sang âu yếm ôm lấy Hoàng Long và đặt lên môi cậu một nụ hôn nồng nàn.Hoàng Long Không chỉ đáp lại mà còn đáp lại rất nhiệt tình. Miệng cậu ngậm mút chiếc lưỡi của Bá Cường, hai tay thì vân vê đầu vú và con cặc của Bá Cường đang căng cứng. Bá Cường sướng phát điên, vì đây là lần đầu tiên nó được Hoàng Long đáp lại một cách tự nguyện, chứ không phải bị bắt ép vì bất cứ lý do gì.Nước lên lưng chừng, Bá Cường kéo Hoàng Long vào trong bồn tắm. Hai đôi môi vẫn quấn quýt không rời, còn tay Bá Cường thì vuốt ve khắp người Hoàng Long bên dưới lớp nước tràn ngập hương hoa. Bá Cường cảm thấy Hoàng Long đã thả lỏng hơn nhiều, nhất là lỗ hậu bên dưới đã không còn ngăn cản sự dò xét của mấy đầu ngón tay nữa.Sau một lúc, Bá Cường nằm ngửa trong bồn, kê đầu lên chỗ tựa đầu trên thành bồn. Còn Hoàng Long không đứng cũng không quỳ, mà cậu ngồi thẳng lên phía trên mặt của gã trai hứng tình bên dưới. Bá Cường giải phóng cơn thèm khát, đút lưỡi thật sâu vào để chọc ngoáy lỗ hậu nhạy cảm của Hoàng Long. Cậu rên lên từng nhịp, khiến Bá Cường thỏa mãn cặc giật lên mấy nhịp bên dưới làn nước trong.Ăn đến khi lỗ hậu giãn nở được vài phân, Bá Cường để Hoàng Long trượt xuống và nằm ngửa bên trên người nó. Nước trong bồn đã được xả ra ngoài, còn cặc Bá Cường thì ghim vào đít Hoàng Long chuẩn bị xả hết mớ tinh ứ đọng. Nó thích nắc Hoàng Long khi cậu nằm ngửa phía trên người mình, vì lúc này nó có thể nắm cặc Hoàng Long để sục, khiến Hoàng Long dù chính chuyên đến đâu cũng thở dốc và rên rỉ không ngừng.Hoàng Long phát hiện ra, tư thế này cũng khiến cậu vô cùng sung sướng. Bị kích thích nhiều chỗ khiến cặc cậu giật nảy còn lỗ đít thì co thắt bóp vào cặc Bá Cường liên tục. Có lẽ vì đây là lần cậu muốn làm tình, nên cảm giác cũng nhiều phần khác biệt. Không đau đớn, không gượng ép, chỉ có sự sung sướng chạy dọc khắp sống lưng.Bá Cường nằm dưới nhưng vẫn hẩy cặc đều đều, chỉ có điều hôm nay sướng quá nên mới chừng mười phút nó đã không kìm nổi. Nó rên rỉ bên tai Hoàng Long: "Anh phê cặc quá... Ưm... Anh bắn trong nha Long... Long ơi... A... Anh bắn trong lỗ em nha Long... Được hông Long... Ưm... Anh bắn nha Long..."Hoàng Long ngại đỏ mặt, làm tình là một chuyện, nhưng khẩu dâm như Bá Cường thì chắc còn cách cậu một đoạn rất xa. Cậu chỉ đáp lại "Ừm..." một tiếng, nhưng bấy nhiêu là đủ để đưa Bá Cường lên mây.Bá Cường gồng chặt người, tay vuốt cặc Hoàng Long nhanh hết cỡ. Nó giục: "Ra với anh... Ra với anh nha Long... Anh chịu hết nổi rồi Long ơi... Anh bắn tinh nha... Ưm... A... A... A..."Từng luồng tinh nóng hổi được Bá Cường bơm vào đít Hoàng Long, Hoàng Long ngay sau đó cũng phụt tinh tung tóe. Cả hai cùng lên đỉnh một lúc khiến cảm xúc đôi bên vô cùng thăng hoa. Đây mới thực sự là lần đầu của Hoàng Long, còn Bá Cường thì như mới tái sinh ở bệ đá cổ.Hoàng Long muốn nhúc nhích, Bá Cường lại nói: "Nằm với anh chút nữa đi. Mấy ngày rồi mới được gặp lại em đó."Hoàng Long hỏi lại: "Ủa, chứ hổng phải mới hôm qua núp ở lùm cỏ bên sông rình tui tắm hả?"Bá Cường ngượng đỏ mặt, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói: "À, hóa ra hôm qua lúc đi lên em cởi áo để trêu ngươi tui ha? Giỏi đó!"Nói rồi, con cặc Bá Cường phía bên trong Hoàng Long dần dần cứng lại. Hoàng Long thấy sắp không ổn, nhưng muốn chạy cũng không được vì hai tay Bá Cường đã ôm cậu cứng ngắc.Cặc thọt vào, tinh trùng trong lỗ theo mép trào ra. Sau chừng năm phút, cảm giác hứng khởi lại được sạc lại hệt như ban đầu. Chuyện gì đến thì cũng phải đến...Chuyện xong xuôi, đồng hồ đã gần đến mười hai giờ. Bá Cường muốn Hoàng Long ở lại nhưng Hoàng Long một mực không chịu nên nó đành phải lấy xe để đưa cậu về.Hoàng Long thắc mắc: "Vậy còn xe em thì sao?"Bá Cường tặc lưỡi: "Mai anh kêu hai thằng đệ mang qua cho em."Hoàng Long tủm tỉm cười. Ngồi sau lưng Bá Cường, cậu không kiềm được tò mò liền hỏi: "Sau lúc chiều uống nhiều vậy?"Bá Cường hỏi lại: "Nếu mẹ em thích một người khác và bắt buộc em cũng phải thích người đó, em sẽ thấy thế nào?"Hoàng Long tặc lưỡi: "Chắc em sẽ vui cho mẹ lắm. Anh nghĩ xem, một người đã trải qua cảm giác mất đi người mình yêu thương bằng cả trái tim đã phải khổ sở thế nào. Em chỉ sợ con tim họ nguội lạnh, sợ họ vĩnh viễn chịu đựng nỗi cô đơn cho đến hết kiếp người. Nếu họ gặp được một người khiến họ dũng cảm đón nhận tình yêu một lần nữa, đó là một sự may mắn, của họ, và của chúng ta nữa."Chậm một chút, Hoàng Long nói thêm: "Vì họ làm được cái chuyện mà chúng ta cố gắng bao nhiêu cũng không thể hoàn thành.""Nếu mẹ em gặp được một người đàn ông tốt có thể làm mẹ vui, có thể khiến mẹ quên đi những đớn đau ngày cũ, thì em rất sẵn lòng yêu thích người đó."Bá Cường khóe mắt ươn ướt, giọng lạc đi, nghẹn ngào nói: "Vậy những người đã đi kia thì sao?"Hoàng Long bỗng ngồi sát lại, choàng hai tay sang ôm ngang eo Bá Cường, thì thầm: "Chẳng có ai muốn người mình thương phải vì mình mà đau khổ cả một đời hết anh à. Nếu không may, sau này em đi theo ba em sớm, thật lòng em cũng không mong..."Bá Cường ngắt lời: "Nói bậy không à. Đi đâu mà đi, ở lại đây với anh."Thả Hoàng Long xuống trước cửa nhà, Bá Cường lén níu cậu lại hôn khẽ một cái, thì thầm "Cảm ơn em!" một tiếng rồi mới cho vào nhà. Trên đường về, Bá Cường đã suy nghĩ mãi về điều Hoàng Long đã nói.Mẹ cậu ở nơi xa xôi, biết đâu lại rất mãn nguyện khi ba cậu lại có cho mình một hạnh phúc mới.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz