Dao Mo But Ky Dong Nhan Tong Hop Dong Nhan
Title: Bữa ăn công việc (工作餐)Author: laoshan07Language: ChineseCouple: Trương Khởi Linh x Ngô Tà x Hắc Hạt Tử (Hắc Bình Tà)Rating: MWarning: Rape/Non-con Bạn nào không thích rape với 3p thì next nhé :v Tôi edit cho vui thôi nên nhiều cái cũng không rõ nghĩa. Chưa có sự đồng ý của tác giả đâu nên không mang đi lung tung.~~~~~~~Khi Ngô Tà tiến vào buồng lái máy bay, trong buồng chỉ có Hạt Tử đang ngồi đó, máy bay được để ở chế độ tự động, và Trương Khởi Linh có lẽ đang nghỉ ngơi ở một cabin khác. Ngô Tà có chút thất vọng, liền đặt hộp cơm lên chiếc bàn ở khoang sau buồng lái, gọi một tiếng cơ trưởng. Hạt Tử quay đầu lại, ánh mắt dừng cả nửa ngày ở phù hiệu trên ngực cậu. Ngô Tà cảm thấy lông tơ dựng đứng cả lên, vội nhìn xuống phù hiệu của mình, đảm bảo rằng mình không đeo nhầm. Cũng không hẳn đeo sai, chỉ là không biết từ lúc nào trên đó dính một miếng sticker logo sân bay nho nhỏ, có thể bị vô tình dán vào. Ngô Tà gọi hắn thêm một lần nữa, Hạt Tử bấy giờ mới di chuyển ánh mắt nhìn mặt cậu, "Đưa đồ ăn?". Không biết vì sao, Ngô Tà cảm thấy nụ cười của hắn hơi ngả ngớn, nhưng đúng là cậu ở đây để giao đồ ăn cho các thành viên trong đoàn. Bởi vậy, cậu gật đầu, "Đến giờ ăn cơm rồi, cơ trưởng có muốn ra uống chút gì không?"Không ngờ tới, Hắc Hạt Tử chỉ ra hiệu bảo cậu lại gần. Ngô Tà bối rối một chút, nghĩ rằng Hắc Hạt Tử cần cậu giúp cái gì đó, liền ngoan ngoãn đi qua. Xét cho cùng, công việc của một tiếp viên hàng không là phục vụ mọi người. Đây là lần đầu Ngô Tà bay tuyến đường này, và cũng là lần đầu tiên cậu làm việc cùng Hắc Hạt Tử. Cậu mới chỉ gặp hắn một lần trong cuộc họp chung của cả đoàn trước chuyến bay, nhưng tựa hồ hắn đã công tác cùng Trương Khởi Linh khá nhiều lần, quan hệ giữa hai người bọn họ cũng không tệ. Buồng lái không được tính là rộng rãi. Ngô Tà tiến lên vài bước, nhưng Hạt Tử vẫn vẫy tay bảo cậu lại gần thêm chút nữa. Tiến thêm một bước sẽ đứng sát rạt với ghế lái, và Ngô Tà thì không dám tới quá gần mấy cái bảng điều khiển. Không ngờ Hắc Hạt Tử lại chậc lưỡi, nhìn dáng vẻ đắn đo của cậu, cười như không cười, "Sao vậy, chưa từng nghĩ tới sẽ đứng ở đây à?" Ngô Tà thâm tâm nghĩ này nọ, lại nghĩ tới việc bản thân mình làm một tân tiếp viên, đây đích thực lần đầu tiên phục vụ trên một tuyến bay dài như này, trước kia cũng chưa từng tiến vào khoang điều khiển, vậy là hơi ngượng ngùng gật nhẹ đầu.Hạt Tử thấy vậy liền bật cười, "Y thật biết cách chọn người mà." Ngô Tà vừa định hỏi hắn có ý gì, liền bị cánh tay dài của Hạt Tử chụp lấy, kéo ngã xuống ghế lái bên trong khoang. Cậu kêu lên một tiếng sợ hãi, chỉ kịp chú ý không để chân mình đạp vào bảng điều khiển. Hạt Tử lập tức một tay che miệng cậu lại, "Suỵt, nhỏ giọng chút."Ngô Tà nhìn chiếc kính râm trên mặt hắn, chớp mắt, thầm nghĩ đây con mẹ nó là dịch vụ đặc biệt gì mà cậu chưa biết vậy? Cũng chưa từng nghe vị tiền bối nào chỉ dạy qua a? Cậu muốn mở miệng nói chuyện, Hạt Tử vẫn không buông tay, tay kia vậy mà lại thuần thục cởi thắt lưng cậu, tiến vào trong quần lót, cầm lấy tiểu huynh đệ. Ngô Tà lần này một câu cũng nói không nên lời, giãy dụa muốn tránh thoát, nhưng bởi vị trí chật hẹp cùng cái bàn điều khiển nên không dám cử động mạnh."Người mới à? Sao có thể hờ hững vậy chứ, không biết rằng sư phụ Hắc của cậu làm mấy chuyện này rất tốt sao?" Hạt Tử trêu chọc, nắm lấy âm hành của cậu, chậm rãi cầm lên, lòng bàn tay bao lấy phần quy đầu bắt đầu chà xát với tần suất cao. Ngô Tà lập tức cảm thấy một trận bị điện giật như khoái cảm từ chỗ đó dâng lên, không cách nào tự chủ kéo căng hai chân, phía trước cơ hồ lập tức liền bị làm đến chảy ra nước. Quá mức kích thích, chính cậu trước đây khi tự làm cũng chưa từng chạm đến ngưỡng này. Cậu che miệng đi, kêu lên vài tiếng, nhưng Hắc Hạt Tử không hề có ý tứ sẽ dừng lại, khiến cơ chân Ngô Tà bắt đầu co giật, cả người không ngừng run rẩy. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy, đây là khoang điều khiển trong một chiếc máy bay còn đang bay hẳn hoi kia mà! Thâm tâm Ngô Tà cảm thấy sụp đổ một chút, cậu bị khoái cảm mạnh mẽ làm đại não muốn ngừng hoạt động. Hạt Tử lại cố ý cọ xát thêm mấy lần, cậu lập tức tinh quan thất thủ, cơ hồ không chịu đựng được nữa xuất tinh ngay trong tay hắn."Chậc, sao nhanh vậy." Hạt Tử trước mặt cậu liếm liếm lòng bàn tay, mặt Ngô Tà đỏ đến mức muốn chảy máu, cơ hồ muốn khóc luôn rồi. Cậu là một tiếp viên hàng không mới vào, lần đầu làm việc trên tuyến đường xuyên quốc gia, lại bị cơ trưởng làm cho xuất trên thân ngay trong buồng lái. Tại sao lại như vậy chứ, hắn hoàn toàn còn chưa có sự đồng ý của cậu...Hạt Tử nhìn chằm chằm vào dáng vẻ hiện giờ của cậu, tựa hồ cảm thấy thú vị, đưa ngón tay còn dính tinh dịch xoa xoa môi cậu, lại cắn vành tai cậu khẽ hỏi, "Hài lòng không? Thoải mái chứ?"Khoái cảm khiến người sụp đổ vừa mới cướp sạch đại não Ngô Tà, cậu căn bản không biết phải trả lời câu hỏi kia như nào, chỉ đành lắc đầu loạn xạ muốn cự tuyệt. Hạt Tử đưa tay giữ đầu cậu lại, bờ môi cọ lên vành tai cùng bên gáy cậu, "Không thích?"Ngô Tà vẫn một mực lắc đầu. Hạt Tử liền vững vàng đặt cậu ngồi lên đũng quần của mình, lần ra đằng sau thăm dò, ngón tay dính đầy tinh dịch trơn nhẵn muốn đưa vào bên trong, "Thích như thế này không?"Mông Ngô Tà lập tức căng ra, lại bị Hạt Tử xoa nắn cho thả lỏng, ngón tay giàu kỹ xảo xoa bóp thăm dò cho vào một đốt ngón tay. Ngô Tà không dám đá đạp vào bảng điều khiển sát ghế lái, đành phải đẩy ngực Hạt Tử cố gắng né ra, Hạt Tử siết chặt lấy eo cậu, ngón tay đưa vào, xoa xoa thành huyệt mềm và nóng bên trong, dị vật xâm lấn mang theo một loại cảm giác kỳ diệu đến tê dại. Cậu rốt cục nhịn không được kêu thành tiếng, "Anh định làm gì! Tôi không muốn! Mau dừng lại!"
"Bây giờ nói không muốn cũng không kịp rồi." Chỗ phồng lên trong quần Hạt Tử cọ lên người Ngô Tà, ngón tay nhu động thêm vài lần, rồi hắn trực tiếp cởi khuy quần ấn tính khí của mình lên huyệt động của Ngô Tà. Sự va chạm cứng rắn và nóng bỏng khiến Ngô Tà sợ hãi muốn chạy trốn, nhưng khoang điều khiển quá nhỏ, cậu chẳng thể trốn vào đâu được. Hơn nữa, cậu cũng không thể cứ như thế này mà lao ra khỏi buồng lái. Toàn bộ hành khách trên máy bay và các tiếp viên cùng đoàn sẽ thấy cậu mất... Điều đáng sợ hơn nữa là nếu Trương Khởi Linh đột nhiên đi vào... Cậu muốn hóa đá bởi cái suy nghĩ đó. Hắc Hạt Tử liền nhân cơ hội tiến vào, Ngô Tà rên rỉ, hạ thân bị đâm vừa đau lại vừa trướng, như thể có một cái cọc đang ép vào trong cơ thể. Thấy cậu khó chịu, Hạt Tử di chuyển hết sức chậm rãi, mấy lần thúc đều hướng tới vị trí đã tìm được lúc trước mà cọ. Sự tê dại kì lạ giữa eo và chân Ngô Tà lại gợn lên, khoái cảm rất khó miêu tả, cảm giác bị cọ xát càng lúc càng không thể chịu đựng nổi. Hạt Tử chỉ cảm thấy cái người đang ngồi trên hắn càng ngày càng thú vị, vách thịt mềm nóng ẩm ép chặt muốn dinh dính, lòng tự nhủ quả nhiên nhiên thô và không quen, cứ làm là được. Hắn lại dùng sức thúc vào mấy lần, người ngồi trên căng thẳng kêu lên, phát ra tiếng thút thít rên rỉ nghẹn ngào hết sức đáng thương, khiến lòng hắn càng thêm ngứa ngáy, thao không nhẹ cũng không mạnh. Ngô Tà căn bản không ngăn được thanh âm trong miệng, cơ thể theo bản năng cho cái loại xâm nhập kì lạ này một loạt phản hồi không thể không chế. Màng nhầy mềm mại và non nớt đối với kích thích hoàn toàn không có sức chống cự, phản xạ vô điều kiện mút tới tận gốc âm hành của Hạt Tử. Cậu chưa bao giờ nghĩ tới, nửa giờ trước, bản thân còn mặc đồng phục chỉnh tề phục vụ đưa bữa ăn cho khách bên ngoài, và giờ thì ở trong buồng lái bị gã cơ trưởng lần đầu quen biết thao đến kêu lên âm thanh như thế. Nước mắt sinh lí khẽ trào ra làm ánh mắt mờ đi, trong lúc mê man bị thao túng, Ngô Tà chợt nghe thấy tiếng cửa phòng ngăn cạch một cái, dọa cho toàn thân cậu run lên bần bật. Ngước đôi mắt đẫm lệ lên nhìn, trái tim cậu lập tức muốn ngừng đập, Trương Khởi Linh đang đứng ở ngưỡng cửa thông giữa khoang lái và phòng nghỉ. Hóa ra y căn bản chưa từng ra ngoài, chỉ đơn giản ngủ trên giường trong phòng nghỉ kế bên mà thôi. Trương Khởi Linh vẫn luôn ở đó. Ngô Tà lập tức cảm thấy một luồng nóng hổi xông thẳng lên mặt, hận không thể biến mất ngay tại chỗ, nhưng thứ ở bên dưới vẫn gắt gao kẹp chặt lấy cậu, xúc cảm rõ ràng khiến cậu nhớ lại tình cảnh hiện tại. Hạt Tử một chút cũng không cảm thấy ngượng ngùng, thậm chí còn lên tiếng chào Trương Khởi Linh, "Câm Điếc, tỉnh rồi hả? Mau qua đây ngồi đi." Hắn vừa nói vừa đứng dậy, không biết lực cánh tay hắn rốt cuộc được luyện tập thế nào, Ngô Tà đường đường là một nam nhân cao một mét tám, lại bị hắn nhấc bổng lên dễ dàng bước ra khỏi ghế lái, quay người đem đặt lên trên bàn trong phòng nghỉ, tiếp tục động, vừa động còn vừa nói chuyện với Trương Khởi Linh, "Cậu ta tự đưa mình tới cửa, muốn cùng làm không?"Cái gì mà tự đưa mình tới cửa cơ! Ngô Tà một bên bị luật động đến nghẹn ngào nức nở, một bên tức tối thầm nghĩ, cậu chỉ tới đưa cơm thôi mà! Cậu nghĩ tới ánh mắt lãnh đạm và sạch sẽ của Trương Khởi Linh, lập tức cảm thấy bản thân mình cả đời này không còn mặt mũi nào gặp y nữa., trong lòng dâng lên một mảnh lạnh lẽo, tính khí cứng rắn phía trước cũng mềm đi một nửa. Trương Khởi Linh lắc đầu đi tới ngồi vào ghế lái bên kia, hiển nhiên không có hứng thú. Hạt Tử chậc một tiếng, "Mỗi lần đồ đưa tới cửa anh đều không muốn làm, bình thường đều phải tự mình giải quyết à?" Hắn lại thúc vào hai lần, làm Ngô Tà thút thít một chút. Trương Khởi Linh đột nhiên nhúc nhích, quay người về phía bọn họ. Ngô Tà thẹn đến mức không còn chỗ để trốn, đánh nhắm mắt quay mặt đi chỗ khác, bên tai lại nghe thấy thắt lưng cởi ra cạch một tiếng. Nhìn thấy Trương Khởi Linh cởi khóa quần đi về phía hai người họ, Ngô Tà hoàn toàn chết lặng, đầu óc trống rỗng. Trương Khởi Linh, cơ trưởng đứng đắn và lạnh nhạt nhất toàn bộ công ty, mọi lời đàm tiếu đều hoàn toàn bị cách ly với y, làm sao mà cũng ——Cậu hoàn toàn không thể suy nghĩ thêm được gì.Hạt Tử có chút ngoài ý muốn, nhưng không hề khách khí, thậm chí còn nhường một chỗ cho y. Trương Khởi Linh đi tới liền xoa khắp lồng ngực cậu, tựa hồ muốn ghì chặt cậu vào trong lòng. Ngô Tà choáng váng tới mức chỉ biết thuận theo phản ứng của cơ thể, lần này thân trên cậu dán sát vào ngực Trương Khởi Linh, treo trên người y, hạ thân lại bị Hắc Hạt Tử giữ chặt lấy trừu sáp, liên tục đụng vào người Trương Khởi Linh. Mà Trương Khởi Linh tựa hồ không hài lòng, tiến sát lại gần hơn, một tay chạm vào nơi giao hợp giữa hai người, đem Ngô Tà vững vàng kẹp ở giữa, trước sau không còn chỗ trốn, Ngô Tà chỉ có thể kinh hoàng cảm giác lấy một tay khác đưa đến chỗ nóng bỏng chặt chẽ vì bị thao. Hắc Hạt Tử nhìn Trương Khởi Linh, "Lần đầu được nhìn thấy cậu ta như thế này, không tệ chứ?"Trương Khởi Linh không đáp, chẳng biết từ chỗ nào mò ra một hộp kem bôi tay, bóp một ít ra tay rồi đưa vào bên trong xoa nhẹ. Hắc Hạt Tử bất mãn chậc một tiếng, nhưng vẫn dừng lại để động tác y thuận lợi. Ngô Tà lúc này mới ý thức được Trương Khởi Linh muốn làm cái gì, bị dọa đến khóc nấc lên, "Không được, không được! Tuyệt đối không được làm vậy!"Trương Khởi Linh chậm rãi hôn cậu từ vành tai xuống đến bên gáy, giống như muốn trấn an cậu, động tác tay lại một chút cũng không ngừng, tăng cường lực mở rộng thêm bên trong, Hạt Tử bị y mài cũng chịu không thấu, nhịn không nổi hít vào một ngụm khí lạnh. Ngô Tà thế nào cũng không bao giờ nghĩ tới việc Trương Khởi Linh, người luôn chiếu cố chăm sóc cho cậu, lại có thể làm loại việc này. Trong lòng cậu dường như có một cái gì đó vừa đứt phựt một cái, cảm giác đổ vỡ khiến từng giọt nước mắt lớn rơi xuống.Trương Khởi Linh hành động rất kiên quyết, Ngô Tà cảm thấy nếu bị cái kích thước không nhỏ kia của y đưa vào thì cả người sẽ rách luôn mất, nỗi sợ hãi bị đâm khiến cậu không ngừng khóc thút thít, Trương Khởi Linh lại hết sức nhẫn nại hôn cậu hết lần này tới lần khác đầy an ủi, từng lần hôn lên môi của y đều đem những cái nức nở kia nuốt xuống. Thời điểm toàn bộ cùng chen vào, cả ba người đều mất hết sức lực, trong lúc nhất thời bên trong khoang điều khiển nhỏ hẹp tràn đầy tiếng thở dốc nóng bỏng. Ngô Tà nước mắt lưng tròng tựa vào người Trương Khởi Linh, đợi cả nửa ngày, mới cảm thấy được loại căng chật kia không có quá khó chịu đựng như vậy. Hai người chậm rãi chuyển động trong cơ thể cậu, cảm giác hai khúc côn đồng thời trừu sáp hết sức quái dị, Ngô Tà cảm thấy mình giống như là bị thứ gì đó không phải người quan hệ. Hai cây gậy bên trong chạm vào mọi nơi của tuyến nhạy cảm, âm hành cậu liền run rẩy một chút, rất nhanh dựng đứng lên, dòng nước đáng thương rỉ ra. Kích thích dày đặc lại quá mức mãnh liệt gần như hình phạt, Ngô Tà đáng thương lần đầu bị đối xử như vậy, không được một lát liền bị thao đến cơ hồ ngất đi, toàn thân run rẩy đạt đến cao trào. Cuối cùng cậu thậm chí cũng chẳng biết hai người kia đến rốt cuộc bắn ra lúc nào, chỉ cảm thấy bụng rất chướng, giống như bị lật qua lật lại lấp đầy qua không chỉ một lần. Chờ lúc cậu chóng mặt tỉnh lại đã nằm trên giường phòng nghỉ trong khoang điều khiển, toàn thân đều kiệt sức, quần áo ngược lại vẫn chỉnh tề trên người, thân thể tựa hồ đã được làm sạch qua, nhưng hậu huyệt còn lưu lại cảm giác bị cắm vào, khiến cậu suýt nữa tưởng rằng mọi chuyện còn chưa kết thúc.
Cửa phòng ngăn bị đẩy ra. Ngô Tà giật mình vội ngẩng đầu lên, không kịp chuẩn bị liền bắt gặp đôi mắt Trương Khởi Linh. Không biết có phải ảo giác của cậu hay không, ánh mắt Trương Khởi Linh tựa hồ có một tia né tránh. Ngô Tà cũng chẳng còn tâm tư mà nghiên cứu, xấu hổ đến cùng cực, tính toán tới việc bây giờ vùi đầu giả vờ ngủ có quá mức giả tạo hay không. Trương Khởi Linh đã tiến tới trước một bước, đưa chiếc cốc trên tay tới trước mặt cậu, nói: "Uống nước đi."
"Bây giờ nói không muốn cũng không kịp rồi." Chỗ phồng lên trong quần Hạt Tử cọ lên người Ngô Tà, ngón tay nhu động thêm vài lần, rồi hắn trực tiếp cởi khuy quần ấn tính khí của mình lên huyệt động của Ngô Tà. Sự va chạm cứng rắn và nóng bỏng khiến Ngô Tà sợ hãi muốn chạy trốn, nhưng khoang điều khiển quá nhỏ, cậu chẳng thể trốn vào đâu được. Hơn nữa, cậu cũng không thể cứ như thế này mà lao ra khỏi buồng lái. Toàn bộ hành khách trên máy bay và các tiếp viên cùng đoàn sẽ thấy cậu mất... Điều đáng sợ hơn nữa là nếu Trương Khởi Linh đột nhiên đi vào... Cậu muốn hóa đá bởi cái suy nghĩ đó. Hắc Hạt Tử liền nhân cơ hội tiến vào, Ngô Tà rên rỉ, hạ thân bị đâm vừa đau lại vừa trướng, như thể có một cái cọc đang ép vào trong cơ thể. Thấy cậu khó chịu, Hạt Tử di chuyển hết sức chậm rãi, mấy lần thúc đều hướng tới vị trí đã tìm được lúc trước mà cọ. Sự tê dại kì lạ giữa eo và chân Ngô Tà lại gợn lên, khoái cảm rất khó miêu tả, cảm giác bị cọ xát càng lúc càng không thể chịu đựng nổi. Hạt Tử chỉ cảm thấy cái người đang ngồi trên hắn càng ngày càng thú vị, vách thịt mềm nóng ẩm ép chặt muốn dinh dính, lòng tự nhủ quả nhiên nhiên thô và không quen, cứ làm là được. Hắn lại dùng sức thúc vào mấy lần, người ngồi trên căng thẳng kêu lên, phát ra tiếng thút thít rên rỉ nghẹn ngào hết sức đáng thương, khiến lòng hắn càng thêm ngứa ngáy, thao không nhẹ cũng không mạnh. Ngô Tà căn bản không ngăn được thanh âm trong miệng, cơ thể theo bản năng cho cái loại xâm nhập kì lạ này một loạt phản hồi không thể không chế. Màng nhầy mềm mại và non nớt đối với kích thích hoàn toàn không có sức chống cự, phản xạ vô điều kiện mút tới tận gốc âm hành của Hạt Tử. Cậu chưa bao giờ nghĩ tới, nửa giờ trước, bản thân còn mặc đồng phục chỉnh tề phục vụ đưa bữa ăn cho khách bên ngoài, và giờ thì ở trong buồng lái bị gã cơ trưởng lần đầu quen biết thao đến kêu lên âm thanh như thế. Nước mắt sinh lí khẽ trào ra làm ánh mắt mờ đi, trong lúc mê man bị thao túng, Ngô Tà chợt nghe thấy tiếng cửa phòng ngăn cạch một cái, dọa cho toàn thân cậu run lên bần bật. Ngước đôi mắt đẫm lệ lên nhìn, trái tim cậu lập tức muốn ngừng đập, Trương Khởi Linh đang đứng ở ngưỡng cửa thông giữa khoang lái và phòng nghỉ. Hóa ra y căn bản chưa từng ra ngoài, chỉ đơn giản ngủ trên giường trong phòng nghỉ kế bên mà thôi. Trương Khởi Linh vẫn luôn ở đó. Ngô Tà lập tức cảm thấy một luồng nóng hổi xông thẳng lên mặt, hận không thể biến mất ngay tại chỗ, nhưng thứ ở bên dưới vẫn gắt gao kẹp chặt lấy cậu, xúc cảm rõ ràng khiến cậu nhớ lại tình cảnh hiện tại. Hạt Tử một chút cũng không cảm thấy ngượng ngùng, thậm chí còn lên tiếng chào Trương Khởi Linh, "Câm Điếc, tỉnh rồi hả? Mau qua đây ngồi đi." Hắn vừa nói vừa đứng dậy, không biết lực cánh tay hắn rốt cuộc được luyện tập thế nào, Ngô Tà đường đường là một nam nhân cao một mét tám, lại bị hắn nhấc bổng lên dễ dàng bước ra khỏi ghế lái, quay người đem đặt lên trên bàn trong phòng nghỉ, tiếp tục động, vừa động còn vừa nói chuyện với Trương Khởi Linh, "Cậu ta tự đưa mình tới cửa, muốn cùng làm không?"Cái gì mà tự đưa mình tới cửa cơ! Ngô Tà một bên bị luật động đến nghẹn ngào nức nở, một bên tức tối thầm nghĩ, cậu chỉ tới đưa cơm thôi mà! Cậu nghĩ tới ánh mắt lãnh đạm và sạch sẽ của Trương Khởi Linh, lập tức cảm thấy bản thân mình cả đời này không còn mặt mũi nào gặp y nữa., trong lòng dâng lên một mảnh lạnh lẽo, tính khí cứng rắn phía trước cũng mềm đi một nửa. Trương Khởi Linh lắc đầu đi tới ngồi vào ghế lái bên kia, hiển nhiên không có hứng thú. Hạt Tử chậc một tiếng, "Mỗi lần đồ đưa tới cửa anh đều không muốn làm, bình thường đều phải tự mình giải quyết à?" Hắn lại thúc vào hai lần, làm Ngô Tà thút thít một chút. Trương Khởi Linh đột nhiên nhúc nhích, quay người về phía bọn họ. Ngô Tà thẹn đến mức không còn chỗ để trốn, đánh nhắm mắt quay mặt đi chỗ khác, bên tai lại nghe thấy thắt lưng cởi ra cạch một tiếng. Nhìn thấy Trương Khởi Linh cởi khóa quần đi về phía hai người họ, Ngô Tà hoàn toàn chết lặng, đầu óc trống rỗng. Trương Khởi Linh, cơ trưởng đứng đắn và lạnh nhạt nhất toàn bộ công ty, mọi lời đàm tiếu đều hoàn toàn bị cách ly với y, làm sao mà cũng ——Cậu hoàn toàn không thể suy nghĩ thêm được gì.Hạt Tử có chút ngoài ý muốn, nhưng không hề khách khí, thậm chí còn nhường một chỗ cho y. Trương Khởi Linh đi tới liền xoa khắp lồng ngực cậu, tựa hồ muốn ghì chặt cậu vào trong lòng. Ngô Tà choáng váng tới mức chỉ biết thuận theo phản ứng của cơ thể, lần này thân trên cậu dán sát vào ngực Trương Khởi Linh, treo trên người y, hạ thân lại bị Hắc Hạt Tử giữ chặt lấy trừu sáp, liên tục đụng vào người Trương Khởi Linh. Mà Trương Khởi Linh tựa hồ không hài lòng, tiến sát lại gần hơn, một tay chạm vào nơi giao hợp giữa hai người, đem Ngô Tà vững vàng kẹp ở giữa, trước sau không còn chỗ trốn, Ngô Tà chỉ có thể kinh hoàng cảm giác lấy một tay khác đưa đến chỗ nóng bỏng chặt chẽ vì bị thao. Hắc Hạt Tử nhìn Trương Khởi Linh, "Lần đầu được nhìn thấy cậu ta như thế này, không tệ chứ?"Trương Khởi Linh không đáp, chẳng biết từ chỗ nào mò ra một hộp kem bôi tay, bóp một ít ra tay rồi đưa vào bên trong xoa nhẹ. Hắc Hạt Tử bất mãn chậc một tiếng, nhưng vẫn dừng lại để động tác y thuận lợi. Ngô Tà lúc này mới ý thức được Trương Khởi Linh muốn làm cái gì, bị dọa đến khóc nấc lên, "Không được, không được! Tuyệt đối không được làm vậy!"Trương Khởi Linh chậm rãi hôn cậu từ vành tai xuống đến bên gáy, giống như muốn trấn an cậu, động tác tay lại một chút cũng không ngừng, tăng cường lực mở rộng thêm bên trong, Hạt Tử bị y mài cũng chịu không thấu, nhịn không nổi hít vào một ngụm khí lạnh. Ngô Tà thế nào cũng không bao giờ nghĩ tới việc Trương Khởi Linh, người luôn chiếu cố chăm sóc cho cậu, lại có thể làm loại việc này. Trong lòng cậu dường như có một cái gì đó vừa đứt phựt một cái, cảm giác đổ vỡ khiến từng giọt nước mắt lớn rơi xuống.Trương Khởi Linh hành động rất kiên quyết, Ngô Tà cảm thấy nếu bị cái kích thước không nhỏ kia của y đưa vào thì cả người sẽ rách luôn mất, nỗi sợ hãi bị đâm khiến cậu không ngừng khóc thút thít, Trương Khởi Linh lại hết sức nhẫn nại hôn cậu hết lần này tới lần khác đầy an ủi, từng lần hôn lên môi của y đều đem những cái nức nở kia nuốt xuống. Thời điểm toàn bộ cùng chen vào, cả ba người đều mất hết sức lực, trong lúc nhất thời bên trong khoang điều khiển nhỏ hẹp tràn đầy tiếng thở dốc nóng bỏng. Ngô Tà nước mắt lưng tròng tựa vào người Trương Khởi Linh, đợi cả nửa ngày, mới cảm thấy được loại căng chật kia không có quá khó chịu đựng như vậy. Hai người chậm rãi chuyển động trong cơ thể cậu, cảm giác hai khúc côn đồng thời trừu sáp hết sức quái dị, Ngô Tà cảm thấy mình giống như là bị thứ gì đó không phải người quan hệ. Hai cây gậy bên trong chạm vào mọi nơi của tuyến nhạy cảm, âm hành cậu liền run rẩy một chút, rất nhanh dựng đứng lên, dòng nước đáng thương rỉ ra. Kích thích dày đặc lại quá mức mãnh liệt gần như hình phạt, Ngô Tà đáng thương lần đầu bị đối xử như vậy, không được một lát liền bị thao đến cơ hồ ngất đi, toàn thân run rẩy đạt đến cao trào. Cuối cùng cậu thậm chí cũng chẳng biết hai người kia đến rốt cuộc bắn ra lúc nào, chỉ cảm thấy bụng rất chướng, giống như bị lật qua lật lại lấp đầy qua không chỉ một lần. Chờ lúc cậu chóng mặt tỉnh lại đã nằm trên giường phòng nghỉ trong khoang điều khiển, toàn thân đều kiệt sức, quần áo ngược lại vẫn chỉnh tề trên người, thân thể tựa hồ đã được làm sạch qua, nhưng hậu huyệt còn lưu lại cảm giác bị cắm vào, khiến cậu suýt nữa tưởng rằng mọi chuyện còn chưa kết thúc.
Cửa phòng ngăn bị đẩy ra. Ngô Tà giật mình vội ngẩng đầu lên, không kịp chuẩn bị liền bắt gặp đôi mắt Trương Khởi Linh. Không biết có phải ảo giác của cậu hay không, ánh mắt Trương Khởi Linh tựa hồ có một tia né tránh. Ngô Tà cũng chẳng còn tâm tư mà nghiên cứu, xấu hổ đến cùng cực, tính toán tới việc bây giờ vùi đầu giả vờ ngủ có quá mức giả tạo hay không. Trương Khởi Linh đã tiến tới trước một bước, đưa chiếc cốc trên tay tới trước mặt cậu, nói: "Uống nước đi."
End
14/12/2022 - Mysticwriter
~~~~~~~~~~Cho chừa cái tội chưa đọc kĩ đã edit :) Edit xong mặt tôi cũng muốn bốc khói rùi.MysBạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz