Dam Xn Ban Trai Toi Khong Phai La Nguoi
Tiếp theo là váy dài, Thưởng Nam tự mặc vào. Vì cậu hơi gầy nên trang phục này khá rộng, lại có dây nút thắt lỏng nên cậu dễ dàng mặc bên ngoài.Trương Hỗ nhìn Thưởng Nam, có chút ngây ngốc: "Rốt cuộc ông trời đã đóng cửa sổ nào của cậu vậy?!”Khác với Ngu Tri Bạch trong trẻo nhưng lạnh lùng, khí chất dịu dàng thường ngày của Thưởng Nam bị hỷ phục đỏ rực xua tan, đôi lông mày và khóe mắt càng trở nên xinh đẹp, giống như một bông mẫu đơn đang thời kỳ nở rộ đẹp nhất."Bước tiếp theo là gì?" Thưởng Nam khẽ ngẩng cằm, bận rộn cài nút áo ngắn, lúc ngước mắt nói chuyện dáng vẻ có chút kiêu ngạo ngạo mạn đầy cuốn hút.Ánh mắt của Ngu Tri Bạch từ lúc Thưởng Nam khoác lên bộ hỷ phục đã không rời đi.Dù Thưởng Nam có cố gắng phớt lờ cũng không thể.Lâm Tân và Triệu Tiểu Phàm đã hiểu ra, sau khi xem một đống phim truyền hình, bước tiếp theo sau khi mặc hỷ phục chắc chắn là ngồi lên kiệu hoa, Lâm Tân chỉ vào chiếc kiệu, "Ngồi vào đó, rồi đi một vòng, sau đó bái đường.”Thưởng Nam cũng đoán được điều này, nhưng cậu không muốn nói.Dù sao người bị nhét vào kiệu hoa là mình, không phải Ngu Tri Bạch."Kiệu hoa này chạy bằng điện à?" Trương Hỗ sờ cằm, đi quanh chiếc kiệu hai vòng, "Ồ, không phải điện, thế làm sao để nó đi một vòng?”Lâm Tân nhún vai, "Đương nhiên là mấy người các cậu nâng rồi.”Ngoài Lâm Tân và Thưởng Nam đã ngồi trên kiệu, còn lại vừa đủ tám chàng trai, tám người khiêng kiệu.Thưởng Nam bỗng cảm thấy nể phục những người trong phòng làm việc này.Khi cậu bước vào ôm theo bó hoa hồng đưa cho nhân viên giữ đồ, cô gái phụ trách bảo quản đã mỉm cười với cậu.Khi đó thân phận cặp đôi của cậu và Ngu Tri Bạch đã bị lộ, cộng thêm đạo cụ họ chọn, nên cốt truyện "hỷ sự" mới xuất hiện.Khi người chơi vào, mỗi bước đi của họ đều được thiết kế tỉ mỉ dựa trên giới tính, thân phận và mối quan hệ của họ. Ban đầu chỉ là những bước đơn giản, chủ yếu để dành thời gian cho các diễn biến tiếp theo.Thưởng Nam bị đẩy vào trong kiệu, đệm ngồi bên trong mềm mại, chiều cao và kiểu dáng giống hệt kiệu hoa trong phim truyền hình.“Đậu má.”“ Bà mẹ nó”“Con mẹ nó chứ!”“……”Thưởng Nam không mập, cậu cao hơn một mét tám, nặng khoảng 60 kg, thực tế là hơi gầy.Vấn đề là đám bạn của cậu đều là những công tử bột được nuông chiều từ nhỏ, ở nhà chén bát còn chẳng chịu rửa, huống hồ là việc lao động chân tay. Vả lại khiêng kiệu cũng cần kỹ năng, họ chưa có kinh nghiệm, chỉ biết dùng sức.Lâm Tân ngồi xổm dưới mặt đất cười đến ngã tới ngã lui, Ngu Tri Bạch được sắp xếp ở vị trí gần Thưởng Nam nhất. Cậu ta không tỏ ra lúng túng như những người khác, dáng vẻ không tốn chút sức nào. Khi rèm kiệu đung đưa để lộ một khe hở nhỏ, Ngu Tri Bạch quay đầu liếc nhìn bên trong thấy Thưởng Nam, mặt cậu cũng bị ánh đỏ từ kiệu hoa chiếu lên vẻ đỏ tươi diễm lệ, nụ cười trên môi cậu cho thấy cậu đang rất vui vẻ. Ngu Tri Bạch cũng không kìm được mà khẽ cong đôi môi đỏ như máu.Đèn trong phòng đỏ sậm, gương mặt ai cũng bị nhuộm một màu đỏ quái dị, nên sự khác thường của Ngu Tri Bạch trông rất bình thường, không ai chú ý.Đám nam sinh Trương Hỗ dốc hết sức bú sữa khiêng kiệu hoa đi một vòng trong căn phòng rộng gấp đôi phòng trước. Tuy Chu Mạch cao nhưng gầy, đôi chân run rẩy, cắn răng nâng kiệu, nhưng vì cậu ta cao nhất nên khi nâng lên, kiệu nghiêng về phía sau, trọng lượng đổ dồn lên Triệu Tiểu Phàm và một cậu bạn khác.Triệu Tiểu Phàm mặt nghẹn đến đỏ bừng, "Chu Mạch, tôi fuck đại gia nhà cậu!!!”Sau một hồi vật vã, cuối cùng họ cũng đi hết một vòng. Rồi bất chợt nghe thấy nhạc đổi tông, âm điệu càng thêm quỉ dị không có chút nhịp điệu hay giai điệu nào, nghe xong ai cũng nổi da gà..“Được rồi, bái đường bái đường! "Vẻ mặt Trương Hỗ hưng phấn," Ai tới ai tới?”Triệu Tiểu Phàm thở hồng hộc, chống nạnh, "Lâm Tân, Lâm Tân là con gái.”Lâm Tân mơ mơ hồ hồ bị đẩy qua, Trương Hỗ lập tức chạy đến trước mặt bàn, "Tôi tới tôi tới tôi tới, tôi tới đọc lời bái cao đường!"Cậu ta sắp sửa cất giọng thì Ngu Tri Bạch bước ra, chỉ lên trần nhà, "Lời bài hát nói về áo cưới đỏ và tân lang, áo cưới đỏ là Thưởng Nam, tân lang hẳn phải là người có liên quan đến cảnh này. Đạo cụ của Lâm Tân là cái xẻng, rõ ràng chẳng liên quan gì đến hỷ sự.”Trương Hỗ lập tức nuốt nhất bái thiên địa nhị bái cao đường của mình vào.Ngu Tri Bạch học giỏi, mọi người không nghi ngờ gì về trí thông minh của cậu ta. Triệu Tiểu Phàm cũng tán thành: "Đúng rồi, học sinh giỏi nói đúng, vậy để nam sinh nào đó lên đi. Chu Mạch, cậu cao nhất, hợp với Thưởng Nam đấy.”Chân Chu Mạch vẫn còn đang run, vừa ngẩng đầu lên đã thấy học sinh giỏi lạnh lùng nhìn mình. Hắn giật thót trong lòng: "Chân tôi vẫn còn run mà, đổi người đi!”Ngu Tri Bạch suy nghĩ một lúc, cúi đầu, sau đó chậm rãi nói: "Lúc đầu sử dụng đạo cụ của tôi, cũng chính đạo cụ của tôi đã kích hoạt cảnh sau, điều đó chứng tỏ người sở hữu đạo cụ này cũng là một trong những nhân vật chính của buổi lễ này. Để tôi và Thưởng Nam bái đường đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz