Dam My Vong Du Chi Toi Cuong Tieu Doi Tieu Doi Manh Nhat An Nac Lan San
Kết quả vào phòng rồi, mọi người cũng không ai thích giữ mic, hơn nữa lại có người lạ, vì thế năm người hơi mất tự nhiên."Tử Siêu mày làm một bài trước đi, hôm nay sinh nhật mày mà~" Vương Vũ Trạch chọt người ngồi cạnh cậu."Khụ, tao muốn hát Super Star (S.H.E)!""..."Vì vậy tiếp theo là một màn nam sinh cao to giọng ồ ồ hát bài của ba cô gái, đã thế còn hát rất nhập tâm. Không thể bịt tai, làm vậy là bất lịch sự với nhân vật chính hôm nay, vì thế bốn người còn lại không thể không nói chuyện để phân tán lực chú ý."Tớ thấy, Trạch Trạch, đàn anh cậu nhìn quen quen.""Ừ, lần trước cậu tới trường tớ không phải gặp trên đường rồi sao?"Giang Niên à nhớ ra, "Là người dụ mất nguyên túi nutri của cậu!""Khụ khụ khụ," Vương Vũ Trạch sặc nước vừa uống vào miệng, đàn anh ngồi đầu kia vội vỗ lưng cho tên ngốc này, "Cậu... khụ khụ, cần gì đi nhớ mấy cái này!""Có thể không nhớ sao," Giang Niên khinh bỉ tên vẫn đang ho khụ khụ, "Vì sau đó cậu dụ tớ đi mua lại túi khác!""Quỷ hẹp hòi.""Heo tham ăn.""Ngụy quân tử.""Tự đại cuồng."Vì thế hai người sa vào trận chiến nước miếng đầy nhược trí, Trần Tử Siêu một bên còn đang hát vang, đàn anh thì hồn bay nơi đâu, song bàn tay vốn vỗ lưng ai kia đã biến thành vuốt... May mà đèn tối không ai chú ý. Nữ sinh duy nhất nơi đây – Hà Nguyệt, ngồi một chỗ mỉm cười im lặng nghe tiếng ca quái dị hay tiếng cãi nhau ngây thơ.Hà Nguyệt là một nữ sinh dịu dàng ít nói, ở lần đầu gặp mặt, Vương Vũ Trạch đã thấy như vậy. Hôm đó là kỳ nghỉ hè năm nhất, Giang Niên dẫn theo Hà Nguyệt, chính thức giới thiệu bạn gái với hai đứa bạn chí cốt. Thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, dung mạo không tính tuyệt đẹp nhưng cũng thanh tú đáng yêu dễ nhìn. Miệng lúc nào cũng cười mỉm, cảm giác rất gia giáo, không bao giờ cắt ngang lời người khác, khi người khác nói chuyện sẽ im lặng lắng nghe. Tính cách cũng tốt lắm, im lặng nhưng không hướng nội, thỉnh thoảng sôi động hoạt bát cũng không thấy gượng ép, so với nữ sinh thời nay suốt ngày ríu ra ríu rít, nhỏ tựa như một làn gió êm dịu, trách không được khiến thanh niên ưu tú được nhiều người yêu thích như Giang Niên cũng bại trận. Mọi mặt hoàn hảo, đúng là loại hình nam sinh thích nhất.Mình thua rồi, Vương Vũ Trạch không thể không thừa nhận, người luôn tự tin như cậu, lần đầu tiên cảm thấy hiện thực tàn khốc với mình như vậy. Dù là "tình địch", với nữ sinh như Hà Nguyệt, Vương Vũ Trạch không thể ghét nổi. Sự thật dù đối phương có tệ tới đâu cậu vẫn thua, vì đối thủ của cậu là nữ sinh. Giang Niên thẳng, cậu luôn biết điều đó.Có lẽ khuyết điểm duy nhất của đối phương là không chơi game online với Giang Niên. Nữ sinh mà, đại đa số vẫn thích xem phim thần tượng, đọc tiểu thuyết tình yêu, gọi điện thoại tán dóc, hoặc ra đường dạo phố. Vốn luôn cùng Giang Niên chinh chiến qua nhiều game, cậu rất đắc ý, nhưng về sau cơ hội này cũng không còn nữa.Khi Trần Tử Siêu nói muốn hát thêm bài nữa, cậu ta lập tức bị hai người vốn đang cãi nhau áp giải xuống. Ông trời ạ, bọn họ không muốn nghe cậu ta hát [Tư tưởng nửa vời – S.H.E]. Rõ ràng nhân vật chính hôm nay chưa hát đã, để ngăn cái miệng của cậu ta, Giang Niên cùng Hà Nguyệt không thể không chọn song ca [Hôm nay em phải gả cho anh – Thái Y Lâm] trong tiếng phản đối của đối phương.Bà nội mài, dám hú hí trước mặt ông. Tuy đã nói rõ ràng với tên kia nhưng sâu trong nội tâm Vương Vũ Trạch vẫn khó chịu. Không biết là khó chịu vì ghen hay gato người ta ân ái.Bài hát kết thúc, quả nhiên trai tài gái sắc song ca, giọng nam trầm lắng phối giọng nữ trong trẻo, tuy kém ca sĩ chuyên nghiệp nhưng hai người có sự ăn ý đặc biệt và tình cảm sâu sắc với đối phương khiến bài hát có một cảm xúc khác."Trạch Trạch làm một bài?" Rõ ràng là không muốn đưa mic cho Trần Tử Siêu, Giang Niên đưa mắt ra hiệu cho cậu."[Tổ ấm mới]." Quả quyết báo tên bài.Giang Niên lúng túng, "... Bài này song ca đúng không?""Tao hát với Trạch Trạch~" Nhân vật chính hôm nay khó chịu nãy giờ giơ tay."Biến." Một vuốt đẩy mặt nhân vật chính ra, Vương Vũ Trạch cười tủm tỉm nhìn đàn anh, "Em muốn hát với Tiêu Tiêu~"Mấy đường đen trên trán từ khi bắt đầu lại trượt ra thêm vài đường, nhưng nhìn cặp mặt chớp chớp của đối phương, vẻ mặt mong chờ đó... Sở Tiêu Thiệu liền đồng ý, chắc chắn sẽ hối hận, trong lòng có một âm thanh hò hét với anh như vậy, chẳng qua để giành được nụ cười "giai nhân", anh phải chịu thiệt thôi."Hi hi," Vương Vũ Trạch đắc ý, đã đoán trước được bạn trẻ Tiểu Tra sẽ không từ chối, anh ấy là thú triệu hồi ngự dụng của mình mà! "Em hát phần nam~""..." Dù sao cũng tránh không khỏi, nam hay nữ cũng thế thôi...Hừ hừ hừ, tuyệt đối phải thâm tình hơn hai người! Ngoại hình trẻ con, nội tâm càng ngây thơ, bạn Vương chỉ muốn ganh đua thôi chứ gì.Rất may là, dù hát phần nữ thì chỉ cần không như tên nhân vật chính hôm nay nào kia cố dùng giọng hát thô kệch mà uốn éo cho mềm mại, nam hát phần nữ vẫn có thể chấp nhận được. Hơn nữa, giọng Sở Tiêu Thiệu vốn êm tai, chất giọng trầm thấp mang theo từ tính, lúc hát lên đánh bậy đánh bạ hát ra được thâm tình mà bạn Vương đòi hỏi.Nếu giọng con nít của Vương Vũ Trạch thật sự đổi thành giọng nữ, có lẽ bài hát sẽ càng thêm hài hòa! Những người có mặt nơi đây cùng cảm thấy như vậy. Có thể đem một bài hát với giai điệu sôi nổi vui vẻ hát ra thâm tình như vậy, không biết nên bội phục "chấp niệm" của Vương Vũ Trạch hay bội phục "chân tình" của Sở Tiêu Thiệu nữa.Thật khó để diễn tả cảm xúc nàyDù hơi đường đột nhưng anh vẫn phải nói raXin em hãy dọn vào trái tim anh......Hãy mau chuẩn bị hành lýVứt bỏ hết những ký ức đau buồnĐổi mới sổ nhật kýTừ nay chỉ ghi chép hạnh phúc đôi ta......Chỉ cần ở bên emAnh sẽ thôi nhung nhớDành thời gian để yêu thươngAnh muốn ở bên emMặc sức phung phí tiếng cườiBiết đâu em sẽ mãi mãi ở lại đây......[Tổ ấm mới (Tân Oa) – S.H.E ft Phi Luân Hải]Hát hát, vốn vì giận mà chọn ca khúc này, đột nhiên Vương Vũ Trạch cảm thấy nó rất hợp với hai người họ. Vứt bỏ những ký ức cũ, ghi chép những hạnh phúc mới, chỉ cần có đối phương bên mình, sẽ chỉ còn yêu thương và tiếng cười, có lẽ cứ tiếp tục như thế cũng không tệ... Dần dần từ vì người khác mà hát biến thành hát vì chính mình cùng đối phương, hai người vốn ngồi sát cạnh nhau, không biết từ lúc nào đã lẳng lặng nắm chặt tay đối phương.Trước bầu không khí ngọt ngào rõ ràng thế này, người có chậm chạp hơn cũng sẽ phát hiện có gì đó không thích hợp. Trong mắt Giang Niên ánh lên vẻ kinh ngạc, Hà Nguyệt chỉ sửng sốt một chốc rồi mỉm cười như trước nhìn hai người, trong mắt nhiều thêm vài phần chúc phúc.Còn Trần Tử Siêu... Mù mắt tró tao rồi!!! Từng đôi từng đôi ngọt ngào! Muốn người đàn ông độc thân vàng ròng như tao phải thế nào đây! Đừng xem bề ngoài cậu cao to cường tráng, luôn làm ra những hành động kỳ quái nhưng cậu tuyệt đối không phải người thần kinh thô, hai tên kia đều là bạn thân từ nhỏ của cậu, cậu đương nhiên biết Vương Vũ Trạch thầm mến Giang Niên, chẳng qua là người đứng xem, đã đoán được kết cục từ trước.Giang Niên thông minh như thế, sao có thể không biết người khác thích mình? Huống chi còn là người từng có một khoảng thời gian sớm tối bên nhau, hắn luôn giả hồ đồ để nói với Vương Vũ Trạch tình yêu này là vô vọng. Thực tế tự Vương Vũ Trạch cũng rất rõ, chẳng qua tên đó, đừng xem cậu ta bình thường láu cá lại hay tự kỷ, thật ra là người rất đơn giản, người luôn tỏ ra kiên cường hay thờ ơ, nội tâm thường rất yếu đuối, cậu ta không mong muốn vạch trần sự thật kia mà thôi. Nói thật, bạn bè tới mức như bọn họ, đối phương thích nam hay nữ cậu không để ý, nếu Vương Vũ Trạch giờ đã tìm được bến đỗ chân chính của mình, gặp một người có thể yêu, đáng để yêu và có thể đáp lại tình yêu của mình, Trần Tử Siêu cậu chắc chắn sẽ vỗ ngực nói tao ủng hộ bọn mày, chúc phúc cho bọn mày, tao thật lòng rất vui!==================Tổ ấm mới (Tân oa) là nhạc phim Công Chúa Nhà Tôi, dễ thương lắm nên quất nguyên bài với Tiểu Hân đồng hợp tác chém gió 'v')/~~~<3.
.感受不易形容gǎn shòu bù yì xíng róngThật khó để diễn tả cảm xúc này就算会有一点唐突也要说jiù suàn huì yǒu yī diǎn táng tū yě yào shuōDù hơi đường đột nhưng anh vẫn phải nói ra请搬进我心窝qǐng bān jìn wǒ xīnXin em hãy dọn vào trái tim anh如果妳不幸福再离家出走wō rú guǒ nǐ bù xìng fú zài lí jiā chū zǒuRồi rời đi nếu em thấy không hạnh phúc..我心窝做妳的新窝wǒ xīn wō zuò nǐ de xīn wōTổ ấm mới của em nơi tim anh也许坪数不太够yě xǔ píng shù bú tài gòuCó lẽ không đủ rộng甚至会拥挤到shèn zhì huì yōng jǐ dàoThậm chí rất chật chội只装的下妳我zhǐ zhuāng de xià nǐ wǒChỉ đủ chứa đôi ta thôi..请快準备行李qǐng kuài zhǔn bèi xíng liHãy mau chuẩn bị hành lý丢掉用不到的伤心旧回忆duī diào yòng bú dào de shāng xīn jiù huí yìVứt bỏ hết những ký ức đau buồn脑海中 相本日记nǎo hǎi zhōng xiāng běn rì jìĐổi mới sổ nhật ký从此更新 只有彼此专属甜蜜cóng cǐ gēng xīn zhǐ yǒu bǐ ci zhuān zhǔ tián mìTừ nay chỉ ghi chép hạnh phúc đôi ta..抱枕就丢掉bào zhěn jiù diū diàoVứt bỏ cái gối ôm đó đi有肩膀就够yǒu jiān bǎng jiù gòuCó bờ vai anh đủ rồi最后用关心问候zuì hòu yòng guān xīn wèn hòuCuối cùng là dùng yêu thương trói chặt đôi ta捆绑我们的手 完工kǔn bǎng wǒ men de shǒu wán gōngCùng hoàn thành tổ ấm này..只要 在你身边zhǐ yào zài nǐ shēn biānChỉ cần ở bên em我就 省掉思念wǒ jiù shěng diào sī niànAnh sẽ thôi nhung nhớ时间 只用来眷恋shí jiān zhǐ yòng lái juàn liànDành thời gian để yêu thương我要 在你身边wǒ yào zài nǐ shēn biānAnh muốn ở bên em尽情 浪费喜悦jìn qíng làng fèi xǐ yuèMặc sức phung phí tiếng cười也许 一待就永远yě xǔ yī dài jiù yǒng yuǎnBiết đâu em sẽ mãi mãi ở lại đây..管他金窝银窝guǎn tā jīn wō yín wōNhà người ta vàng hay bạc怎么都比不过彼此的心窝zěn me dōu bǐ bú guò bǐ cǐ de xīn wōCũng không bằng túp lều tranh tim ta打包一箱温柔dǎ bāo yī xiāng wēn róuĐóng gói một rương ân cần今后多多指教就互相宽容jīn hòu duō zhǐ jiào jiù hù xiāng kuān róngSau này chỉ bảo và bao dung nhau..你心窝做我的新窝nǐ xīn wō zuò wǒ de xīn wōTổ ấm mới của em nơi tim anh暖气不需要使用nuǎn qì bù xū yào shǐ yòngKhông cần tới lò sưởi nữa我已经温暖到wǒ yǐ jīng wēn nuǎn dàoEm đã thấy đủ ấm áp融化所有冷漠róng huà suǒ yǒu lěng mòĐể hòa tan tất cả hững hờ..只要 在你身边zhǐ yào zài nǐ shēn biānChỉ cần ở bên em我就 省掉思念wǒ jiù shěng diào sī niànAnh sẽ thôi nhung nhớ时间 只用来眷恋shí jiān zhǐ yòng lái juàn liànDành thời gian để yêu thương我要 在你身边wǒ yào zài nǐ shēn biānAnh muốn ở bên em尽情 浪费喜悦jìn qíng làng fèi xǐ yuèMặc sức phung phí tiếng cười也许 一待就永远yě xǔ yī dài jiù yǒng yuǎnBiết đâu em sẽ mãi mãi ở lại đây.
.感受不易形容gǎn shòu bù yì xíng róngThật khó để diễn tả cảm xúc này就算会有一点唐突也要说jiù suàn huì yǒu yī diǎn táng tū yě yào shuōDù hơi đường đột nhưng anh vẫn phải nói ra请搬进我心窝qǐng bān jìn wǒ xīnXin em hãy dọn vào trái tim anh如果妳不幸福再离家出走wō rú guǒ nǐ bù xìng fú zài lí jiā chū zǒuRồi rời đi nếu em thấy không hạnh phúc..我心窝做妳的新窝wǒ xīn wō zuò nǐ de xīn wōTổ ấm mới của em nơi tim anh也许坪数不太够yě xǔ píng shù bú tài gòuCó lẽ không đủ rộng甚至会拥挤到shèn zhì huì yōng jǐ dàoThậm chí rất chật chội只装的下妳我zhǐ zhuāng de xià nǐ wǒChỉ đủ chứa đôi ta thôi..请快準备行李qǐng kuài zhǔn bèi xíng liHãy mau chuẩn bị hành lý丢掉用不到的伤心旧回忆duī diào yòng bú dào de shāng xīn jiù huí yìVứt bỏ hết những ký ức đau buồn脑海中 相本日记nǎo hǎi zhōng xiāng běn rì jìĐổi mới sổ nhật ký从此更新 只有彼此专属甜蜜cóng cǐ gēng xīn zhǐ yǒu bǐ ci zhuān zhǔ tián mìTừ nay chỉ ghi chép hạnh phúc đôi ta..抱枕就丢掉bào zhěn jiù diū diàoVứt bỏ cái gối ôm đó đi有肩膀就够yǒu jiān bǎng jiù gòuCó bờ vai anh đủ rồi最后用关心问候zuì hòu yòng guān xīn wèn hòuCuối cùng là dùng yêu thương trói chặt đôi ta捆绑我们的手 完工kǔn bǎng wǒ men de shǒu wán gōngCùng hoàn thành tổ ấm này..只要 在你身边zhǐ yào zài nǐ shēn biānChỉ cần ở bên em我就 省掉思念wǒ jiù shěng diào sī niànAnh sẽ thôi nhung nhớ时间 只用来眷恋shí jiān zhǐ yòng lái juàn liànDành thời gian để yêu thương我要 在你身边wǒ yào zài nǐ shēn biānAnh muốn ở bên em尽情 浪费喜悦jìn qíng làng fèi xǐ yuèMặc sức phung phí tiếng cười也许 一待就永远yě xǔ yī dài jiù yǒng yuǎnBiết đâu em sẽ mãi mãi ở lại đây..管他金窝银窝guǎn tā jīn wō yín wōNhà người ta vàng hay bạc怎么都比不过彼此的心窝zěn me dōu bǐ bú guò bǐ cǐ de xīn wōCũng không bằng túp lều tranh tim ta打包一箱温柔dǎ bāo yī xiāng wēn róuĐóng gói một rương ân cần今后多多指教就互相宽容jīn hòu duō zhǐ jiào jiù hù xiāng kuān róngSau này chỉ bảo và bao dung nhau..你心窝做我的新窝nǐ xīn wō zuò wǒ de xīn wōTổ ấm mới của em nơi tim anh暖气不需要使用nuǎn qì bù xū yào shǐ yòngKhông cần tới lò sưởi nữa我已经温暖到wǒ yǐ jīng wēn nuǎn dàoEm đã thấy đủ ấm áp融化所有冷漠róng huà suǒ yǒu lěng mòĐể hòa tan tất cả hững hờ..只要 在你身边zhǐ yào zài nǐ shēn biānChỉ cần ở bên em我就 省掉思念wǒ jiù shěng diào sī niànAnh sẽ thôi nhung nhớ时间 只用来眷恋shí jiān zhǐ yòng lái juàn liànDành thời gian để yêu thương我要 在你身边wǒ yào zài nǐ shēn biānAnh muốn ở bên em尽情 浪费喜悦jìn qíng làng fèi xǐ yuèMặc sức phung phí tiếng cười也许 一待就永远yě xǔ yī dài jiù yǒng yuǎnBiết đâu em sẽ mãi mãi ở lại đây.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz