Dam My Tieu Hanh Tinh Vi Phong Ki Hua
Trans: Tiêu VânĐích đến của dây đu ngay ở trên sân thượng của nhà hàng.Mặc vào đồ bảo hộ trượt trong không trung cao mấy trăm mét, hai người vượt qua khe núi của vùng nhiệt đới, không có sự che chắn của cây cối hay dây mây, tầm nhìn nhìn cao thoáng mát, nhìn thấy cả một vùng biển xanh mát nhìn không thấy tận đầu.Trong lúc trượt dây gió rít gào qua hai tai, cảm giác mất trọng lực khiến cho adrenalin trong người tăng vọt.Nếu như là ngồi trên cáp treo bình bình, bọn họ có khi còn không thể cảm nhận được cái kích thích đến thế này.Hứa Đường Chu đáp đất trước Lăng Triệt, lúc dẫm chân lên mặt sân cậu còn cảm thấy chưa được thỏa mãn.Hai tổ khách mời còn lại thật sự đứng ở điểm đến của dây đu để chờ bọn họ.Hứa Đường Chu cúi đầu, để nhân viên tháo dây an toàn ra giúp cậu. Lúc cậu không nói chuyện vừa lạnh vừa yên tĩnh, cứ giống như có chuyện gì xảy ra cũng đều có thể bình tĩnh đối mặt, tự tạo nên cho mình một kiểu phong tình.Nhưng đáng tiếc là...... lúc này mỗi người ai cũng cảm thấy IQ của mình bị sỉ nhục.Vốn là mọi người chỉ cảm thấy vỏ bọc bên ngoài của Hứa Đường Chu cao lãnh, thật ra lúc đùa vui cũng rất đáng yêu, qua tận mấy ngày cho đến tận hôm nay bọn họ mới chậm chạp nhận ra được rằng bọn họ chỉ mới nhìn được vẻ bề ngoài của Hứa Đường Chu.Hứa Đường Chu mang theo một cái túi lớn, bên trong chứa cả mấy cái hộp chứa.Mễ Phi vừa thấy đã hiểu ra, có chút nổi giận: "Nè Chu Chu cậu quá đáng lắm rồi đấy! Ăn miễn phí thì thôi, lại còn muốn gói mang về???"Hứa Đường Chu đang định làm "mỹ nam yên tĩnh" vì chuyện vừa nãy, cuối cùng cũng không nhịn được nói: "Tiết kiệm là phẩm chất đạo đức tốt, anh có cần không? Em cho anh mượn một cái?"Mễ Phi lập tức cười lên: "Cần chứ, Chu Chu đúng là người tốt tâm thiện!"Nếu đồ ăn cần phải thử nhiều như thế, mỗi loại chỉ thử một chút, đúng là có thể tiết kiệm được không ít.Chị em họ Hạ cũng vây vào xin hộp chứa.Chương trình vẫn đang ghi hình.Lăng Triệt theo sát phía sau, cực kì bình tĩnh mà trượt từ dây đu xuống. Chân Lăng Triệt dài tiếp đất, nhẹ nhẹ nhàng nhàng đã ổn định cơ thể dừng lại ở sân thượng.Không giống với Hứa Đường Chu cần người khác giúp đỡ, bản thân hắn rất thích vận động, những cái này đều là cỏn con. Nhân viên vừa đi lên hắn đã bảo mọi người về đi, tự mình tháo nút khớp xuống.Hứa Đường Chu bị người vây quanh mồm năm miệng mười làm chóng cả mặt, mới mấy phút trôi qua đã bị lấy đi ba cái hộp đựng."Nhường một chút." Lăng Triệt chen chân vào.Dựa vào ưu thế chiều cao, vị minh tinh Alpha đỉnh lưu này dễ dàng lấy hộp đựng lại về từ trong tay mọi người. Trông còn keo kiệt hơn cả đồng đội Hứa Đường Chu của hắn nhiều, đúng thật là quá làm bẩn cái thân phận cao quý của hắn.Hạ Nguyệt tức thành cá nóc: "Triệt thần, đừng keo kiệt như vậy mà, dù gì thì mọi người cũng ăn không hết, để ở trong tủ lạnh mọi người cùng ăn đi."Chiếm sân nhà của bọn họ, chiếm dụng luôn cả phòng tắm nhà vệ sinh của bọn họ, bây giờ còn muốn chiếm luôn cả tủ lạnh nhà bọn họ.Lăng Triệt là người có thù tất báo.Hắn cũng không giải thích, mắt cũng không thèm nhấc lên nói: "Ăn không hết có thể cho chó ăn."Đám người cười phụt.Lăng Triệt cầm hộp đựng đưa cho Hứa Đường Chu: "Cất vào đi, sau này về nhà trông chừng Ruby, đừng để nó ăn lén mất."Hạ Nguyệt đỏ mặt: "Đáng ghét quá đi!"Hứa Đường Chu: "......" Đối đãi với con gái như vậy có được không?Nhưng mà cậu cũng không dám nói cái gì, nói cho cùng cậu còn đang nợ Lăng Triệt một cái "cơ bụng khui chai".Hạ Nguyệt làm lố trợn trắng mắt một cái, hiệu ứng chương trình làm tốt tốt, còn nói với Hạ Tinh vài câu.Sau khi Hứa Đường Chu thu dọn đồ xong, mọi người cùng nhau vào nhà hàng.Tổ chương trình đã bao cả nhà hàng, nơi này đã dọn dẹp bố trí xong từ sớm, ở đâu cũng có thể thấy được logo "Chuyến du lịch hoàn hảo của chúng ta" của chương trình. Tiếp sau đó Tiểu Bạch xuất hiện, ba tổ khách mời phân theo bàn ngồi, bắt đầu giới thiệu mấy vị đầu bép của nhà hàng và quy tắc check in.Mỗi tổ khách mời ít nhất phải hoàn thành hai món khai vị, một món ăn nguội, ba món ăn chính, hai món đồ ngọt mới coi như là hoàn thành nhiệm vụ check in, tổ khách mời có thể thông qua thương lượng tính toán để tự mình lựa chọn.Hứa Đường Chu xem bảng giá, lần check in này ít nhất cũng phải tốn mất 1500 NDT mới có thể hoàn thành.Dù sao thì cậu cũng không cần phải trả tiền, mắt không thèm chớp chọn ngay phần đắt nhất nhiều nhất.Mỗi một lần món được đưa lên, tổ Triệt Chu vì lần nào cũng là miễn phí nên được thưởng rất nhiều ánh nhìn ngưỡng mộ lẫn đố kị của mọi người.Tiểu Bạch nói: "Mọi người không cần phải lo lắng trở thành chanh chua, chúng tôi hôm nay đã thêm vòng trò chơi. Nhìn thấy khu thức ăn ở phía bên kia chưa?"Bên trong nhà hàng bày đầy các kiểu trái cây tươi mới và hải sản, rực rỡ muôn màu cứ giống như là siêu thị vậy."Cần chúng tôi phải tự mình làm à?" Lục Thừa An nói, "Tôi không biết nấu ăn đầu đấy, đốt nhà hàng tôi khôn có tiền đền đâu."Hạ Tinh tò mò: "Hả, tôi nhớ Lục tiền bối từng diễn Thực thần rồi mà?"(*thực thần giống kiểu vua đầu bếp á)Mễ Phi nói, "Đúng rồi á, anh nhà từng diễn "Chuyện trưởng thành của thực thần", có tất cả bảy mươi tập. Anh ấy trong đó đẹp trai lắm lắm luôn, mấy cảnh xóc chảo gì đó trong cực kì man luôn. "Tiểu Bạch: "Vậy có phải Tiểu Mễ là bởi vì "Chuyện trưởng thành của thực thần" mới thích Lục tiền bối không?"Mễ Phi đột nhiên có chút xấu hổ: "Mỗi bộ phim của anh ấy tôi đều rất thích."Tuổi của Hứa Đường Chu là nhỏ nhất, mấy bộ phim đó đã là của mười mấy năm trước rồi, Hạ Nguyệt cười hỏi: "Chúng ta phỏng vấn xem tâm trạng của Chu Chu thế nào, cậu ấy mặt trong hoang mang quá, hình như có khoảng cách thế hệ với chúng ta ấy!""Chu Chu chưa từng xem à?" Mễ Phi hỏi.Hứa Đường Chu bị nhắc đến, thật thà trả lời: "Hả? Thật ra em không nhớ lắm......"Hoặc là đã từng xem, hoặc là chưa từng xem, cậu mất trí nhớ không thể nào nhớ được."Mọi người quên rồi à, Lục tiền bối cùng từng diễn Thần bài." Lăng Triệt ngồi ở phía cửa sổ cắt đứt dòng suy tưởng của bọn họ.Dựa vào việc diễn cái gì để xác định có được kĩ năng đó hay không đã không còn chính xác vậy nữa rồi, thậm chí Lăng Triệt còn từng thử giúp mọi người—lần thua thảm bại 340 tệ trên máy bay là nơi mà Thần bài Lục Thừa An bị bẻ gãy cánh.Mọi người cười rộ lên, Lục Thừa An hưởng thụ "rainbow fart" chưa tới một phút đã bị hiện thực đánh bại, hừ một tiếng: "Tôi còn từng diễn vai sát thủ biến thái đấy."Anh ta chuyển đề câu chuyện, "Chu Chu này, tôi thấy cậu cười tôi rồi đấy, cậu muốn nói cái gì?"Hứa Đường Chu bỏ menu xuống, nghiêm túc nói: "Em đang nghĩ xem tổ hậu kì của chương trình thêm chữ thế nào."Cậu từ đầu đến giờ vẫn luôn lo lắng cho hậu kì của chương trình, cái gì mà "Tiểu Mễ Phi không thể tin được", "Lục Thừa Anh hoài nghi đời người" đều là do cậu nói. Đúng không phụ sự kì vọng của tổ hậu kì, cậu lại có bình luận: "Vào lúc thế này, trên đàu của Lục tiền bối nhất định sẽ xuất hiện máy chữ này: Lục Thừa An mỗi ngày đều bị khịa."Trong tiếng cười, người dẫn chương trình Tiểu Bạch tuyên bố quy tắc trò chơi.Sau khi đám khách mời chọn món xong, đầu bếp sẽ ngẫu nhiên cho ra thực đơn chi tiết của món, từ nguyên liệu chính đến gia vị, đều cần khách mời tự mình đến khu thức ăn tìm đủ trong vòng một phút. Tổ khách mời tìm được toàn bộ chính xác sẽ có được quyền thưởng thức món ăn miễn phí, tìm sai thì sẽ không có.Đây là một đề giành trả lời, tất cả tám cơ hội.Trong lúc hai tổ khách mời khác đang nhao nhao, Hứa Đường Chu cảm giác thấy Lăng Triệt nhìn về phía cậu.Trong ánh sáng, Hứa Đường Chu thấy môi mỏng của hắn mấp máy, thấp giọng nói mấy chứ: Hứa Đường Chu gì cũng không biết.(Khịa ẻm mất trí nhớ, ác)Hứa Đường Chu: "???"Sao cứ cảm giác như chính mình bị cà khịa vậy.Trò chơi bắt đầu, tổ Lăng Triệt ôm tay hóng chuyện, vênh váo sung sướng trong tiếng cãi nhau huyên náo, nhìn bọn họ giành giật đầu rơi máu chảy. Hai người chậm rãi thưởng thức những món ăn của hôm nay, lại còn nhét đầy trong hộp chứa, khiến cho hai tổ còn lại đỏ cả mắt.Sau khi ghi hình kết thúc, chủ nhà hàng Bird's Nest bước ra bắt tay với những nghệ sĩ.Ông chủ trẻ tuổi này là fan nhạc của Lăng Triệt, trong nhà hàng thường xuyên phát nhạc của Lăng Triệt, từ album đầu tiên đến album cuối cùng của Lăng Triệt, tất cả đều được lưu giữ, còn có không ít cái là bản có chữ kí.Đầy áp mười hai phiên bản của năm album, poster tuyên truyền còn có vài goods, tất cả đều được bày trên bàn ăn hoa tươi nở rộ.Âm nhạc không có giới hạn quốc gia, bài tiếng anh của Lăng Triệt không nhiều, nhưng vẫn có thể thu hút được những tần sóng chung.Bộ phận tình cảm cuối cùng cũng quay lại, may là Lăng Triệt bình thường vô cùng ngạo mạn trước mặt fan chân thành cũng trở nên thân thiện không ít.Hắn đồng ý chụp ảnh chung với ông chủ còn kí lên trên tường của nhà hàng.Quay người nhìn thấy Hứa Đường Chu trong đám người đang cầm một tấm CD xem.Vừa rồi ông chủ giới thiệu với mọi người, tấm CD là nhạc không lời, chỉ có ba bài nhạc piano, là bản trên thị trường gần như là không có ai có, số lượng phát hành rất ít, thuộc kiểu tác phẩm làm chơi chơi của Lăng Triệt."Chỉ có 500 tấm." Ông chủ lệ nóng doanh tròng, "Còn có cả số hiệu! Không biết những người phải may mắn đến thế nào mới có thể có được nó! Tôi tiêu nhiều tiền nhờ người mua từ nước Hoa đấy!"Đây là tình cảm chất chứa của người hâm mộ.Hứa Đường Chu lại có chút nghi ngờ.【Lăng Triệt《tears the phone》】Trên bìa màu xám chỉ có mấy chữ đơn giản như vậy và một đôi mắt đang khóc.Album nhạc không lời như vậy cậu cũng có một tấm, trên kệ sách trong nhà cậu......còn là bản có chữ kí, trên bìa là chữ kí như rồng bay phượng múa của Lăng Triệt. Cậu lúc đó chỉ biết cậu trước khi mất trí nhớ là fan của Lăng Triệt, có những thứ như vậy cũng không kì lạ. Nhưng nghe ông chủ nói như vậy, cậu mới biết được tấm album này quý giá đến thế nào, huống chi còn là bản có chữ kí. Cậu lúc đó sao mà mua được ấy nhỉ?"Đang nhìn cái gì đó?" Bên cạnh, giọng của Lăng Triệt vang lên.Hứa Đường Chu ngẩng đầu, thấy Lăng Triệt không biết từ lúc nào đã đứng đến bên cạnh mình, hơi hơi cúi đầu xuống nhìn cậu, hình như cũng có kí ức gì đó khác lạ với tấm album này.Từ góc độ của Lăng Triệt, vừa đúng nhìn thấy được tóc đen mềm mảnh của Hứa Đường Chu, và phần gáy trắng nõn đó.Còn có cả......miếng dán hình thỏ màu hồng cực kì thiếu nữ sau gáy.Vòng cả một vòng lớn như vậy, Hứa Đường Chu vẫn sẽ ngoan ngoãn đứng ở đây như thế này.Hứa Đường Chu nói với hắn: "Em cũng có tấm album này, còn là bản có chữ kí."Đôi mắt nhạt màu của Lăng Triệt vốn có trở nên đậm lên.Hứa Đường Chu lại ngại ngùng mà nói: "Em biết rồi......rất có thể là bản fake! Cái chữ kí đó nhìn trông lạ lắm, không giống với cái anh kí."Đậu xanh rau má nó. Lăng Triệt chửi thầm trong lòng, hắn của lúc đó vừa mới bắt đầu luyện kí tên, lại còn trong lúc "này nọ lọ kia" đè lên người nào đó kí, có thể đẹp đến cỡ nào chứ.Thấy biểu cảm của Lăng Triệt ngay lập tức sầm xuống, Hứa Đường Chu rất hối hận đã nói với hắn chuyện này.Ai cũng không thích người có tác phẩm tâm huyết của mình nhưng là bản lậu mà!Hứa Đường Chu nhanh chóng bổ sung: "Em sau này có thể tìm anh xin chữ kí được không?"Lăng Triệt trước khi bỏ đi lạnh nhạt từ chối: "Không được."Buổi chiều trước khi đi, tổ chương trình đề nghị muốn quay một đoạn tài liệu hiện trường, mời Lăng Triệt đàn bản nhạc trong CD, đám khách mời uống rượu nho dưới ánh trăng nhà hàng, nói không chừng còn có thể cắt làm trailer mới.Tâm trạng xấu của Lăng Triệt vẫn đang còn, chỉ ghét bỏ nói một câu: "Không muốn đàn."Cũng không còn ai dám bảo hắn đàn.Ngược lại có người đi hỏi Hứa Đường Chu, xem thử cậu có thể lay động Lăng Triệt được không. Hứa Đường Chu mặt ngơ ngác, cậu sao mà dám sai khiến Lăng Triệt làm việc? Người lên kế hoạch cẩn thận nói: "Quan hệ của hai người không bình thường mà, nếu như cậu cũng không tiện thì thôi vậy."Hứa Đường Chu đang suy nghĩ, quan hệ của bọn họ không bình thường ở chỗ nào? Là do thiết lập của bọn họ trong chương trình là bạn tốt à?Người lập kế hoạch định tiêu tan cảnh lúng túng này đi: "À thì, miếng dán đẹp đấy. Triệt thần chọn à?"Hứa Đường Chu không nhìn thấy, nhưng cậu kinh ngạc ở trong lòng, phát hiện chuyện không đơn giản như vậy.Tất cả mọi người đều biết miếng dán của cậu rồi, vậy...... bọn họ có khi nào hiểu lầm cái gì rồi không? Nếu như truyền ra đế mấy Tiểu Hành Tinh thấy được, đợi đến ngày chương trình phát sóng, cỏ trên mộ của cậu có thể dài đến ba trượng luôn quá."Bọn tôi không phải....." Cậu muốn giải thích, "Là do em lúc đó không thoải mái."Người lập kế hoạch nói: "Hiểu mà hiểu mà."Hứa Đường Chu: "......"Mấy người hiểu cái gì cơ???Lúc xuống núi đột nhiên mưa nhỏ, mọi người đều ngồi trong cáp treo mà tổ chương trình sắp xếp, không còn dùng dây đu nữa.Mỗi người đều chú ý thấy không khí kì lạ của tổ Triệt Chu, khác hoàn toàn với lúc tới, Hứa Đường Chu bị Lăng Triệt bỏ rơi phía sau. Mấy ngày nay Hứa Đường Chu cũng dần thân quen với mọi người, bên cạnh cũng không thiếu người.Hạ Nguyệt hỏi cậu: "Triệt thần làm sao vậy?"Hứa Đường Chu tưởng rằng Hạ Nguyệt cũng hiểu lầm chuyện đó, ai mà biết Hạ Nguyệt tự mình than vãn: "Sao tôi cảm tháy hôm nay anh ấy cực kì ghim tôi vậy?"Hứa Đường Chu an ủi cô: "Không có đâu, anh ấy cũng khịa Lục tiền bối."Hạ Nguyệt nói: "Tôi thấy chỉ có cậu là anh ấy không khịa."Hứa Đường Chu nghĩ trong lòng, là do mọi người không biết mà thôi.Cậu khổ trong lòng, lại còn nhận ơn của người, những ngày tháng dựa dẫm vào tin tức tố của người khác khó khăn quá.Sau khi xuống cáp treo, đi đến dưới chân núi, tổ chương trình đang phân phát áo mưa và dù.Bởi vì phải chăm sóc camera, số lượng không quá nhiều, trong tình hướng không đủ phát, hai người phải dùng chung một cây dù.Lăng Triệt phía trước dừng bước chân lại, cầm dù gọi một tiếng: "Hứa Đường Chu!"Mọi người đều nghe thấy.Hứa Đường Chu vốn đang mặc vào áo mưa mà nhân viên cởi ra cho cậu, nghe thấy tiếng gọi này ngây người một chốc, Lăng Triệt hết giận rồi sao?Lăng Triệt: "Tể Tể."Hắn lại gọi một tiếng.Hứa Đường Chu chắc chắn hắn đang gọi mình liền cởi áo mưa ra, đội mưa chạy quá: "Đến rồi đây! Làm sao vậy?!"Lăng Triệt thô lỗ kéo cậu vào dưới ô, lại lấy túi đựng hộp đồ ăn trong tay cậu đặt vào tay mình.Hộp đồ ăn cũng khá nặng, giữa đôi mày của Lăng Triệt toàn là không kiên nhẫn: "Em đi chậm chết đi được."Mưa rất dày, dưới dù tạo thành một thế giới khác.Hứa Đường Chu theo bên cạnh Lăng Triệt, phát hiện đối phương thả chậm bước chân theo nhịp bước của cậu. Trong mưa tin tức tố nhàn nhạt vây quanh bọn họ, không tiếng động nào tuyên bố dục chiếm hữu của Alpha.Hứa Đường Chu hình như hiểu được điều gì.Vừa là đề yêu cầu, lại vừa là chữa lành tuyến thể, còn quản xem cậu có nói lung tung hay không, hóa ra quan hệ kì diệu sản sinh ra giữa Alpha và Omega sau khi đánh dấu tạm thời vì tin tức tố dung hòa vào nhau là thật. Cứ giống như sói đánh dấu lãnh địa vậy, trừ khi mùi đánh dấu tạm thời tan đi, đàn sói lần nữa tìm thấy được nơi nghỉ ngơi, bọn chúng mới cắt đứt quan hệ đó.Lần đầu cảm nhận bằng người thật cảm giác này, khiến cho cậu dường như sinh ra cảm giác sai lầm rằng cậu và Lăng Triệt cực kì thân mật."Nhìn gì đấy?" Lăng Triệt nghiêng đầu, phát hiện thấy ánh mắt của cậu."......" Hứa Đường Chu nói về chủ đề khác, "Những thứ mang về này chắc là đủ cho em ăn hai ngày rồi, em hỏi ông chủ rồi, bỏ trong tủ lạnh không dễ hỏng đến vậy."Lăng Triệt hỏi xong, mắt thấy tai của Hứa Đường Chu dần dần đỏ lên.Hắn nhìn một hai giây, rất nhanh đã chuyển tầm mắt về phía trước, nhàn nhạt nói: "Bỏ trong tủ lạnh đúng là không dễ hỏng, dù gì thì thức ăn có bỏ lâu hơn nữa em cũng ăn rồi."Thức ăn có bỏ lâu hơn nữa?Cái giọng điệu quen thân như vậy khiến cho trong đầu của Hứa Đường Chu như có cái gì nhoáng qua.Dường như bọn họ trước đây......đã từng quen.Tư duy của con người là một hệ thống rất kì diệu, một khi có nơi nào đó khai thông một con đường, nối lại sẽ trở thành một mạng lưới phức tạp. Đáng tiếc không đợi đến lúc cậu nghĩ kĩ lại, Lăng Triệt đã cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu.Lăng Triệt một tay nhẹ nhàng sờ đầu cậu, đẩy đầu của cậu nhìn về phía trước.Sau đó trầm giọng nói: "Bây giờ thì nhìn đường, đừng nhìn anh."Hứa Đường Chu: "......"Tim cậu đập điên cuồng vài nhịp, sự dịu dàng đột nhiên này là thế nào?!Cậu có chút không muốn đánh dấu tạm thời này biến mất.Chúc mọi người năm mới vui vẻ, chúc Chu Chu sinh nhật vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz