Dam My Co Trang Cun Ngoan Cua Su Ton Phan Dien Vua Ngau Lai Vua Cung
Quý Thanh Lâm xuyên vào thế giới trong hệ thống truyện Ngược, còn là một Nhiếp Chính Vương tánh tình bạo ngược, vui giận thất thường, sức chiến đấu siêu cấp vừa có quyền vừa có nhan sắc.Chỉ có thể dùng một từ để miêu tả đó là... PHÊ!Nhiệm vụ cũng cực kỳ dễ dàng, lôi kéo điểm hận thù không ngừng, kéo đến khi đầy thanh điểm của mọi người là được. Nhìn thiết lập vai ác trời sinh như thế này, vừa muốn giết chết tên đồ đệ vai chính của mình, lại vừa đắc tội với cả nước Đại Ngụy. Ngày một hạ độc, ngày ba ám sát, hắn đâu cần phải nhọc lòng nữa.Thanh điểm thù hận kéo đầy là chuyện sớm muộn mà thôi.Ai mà dè tên nghiệt đồ của hắn không biết chạm dây nào, bắt đầu con đường minh oan cho hắn.Giáp: Nhiếp Chính Vương lòng dạ độc ác, ngay cả Thất hoàng tử cũng dám giết.Nghiệt đồ quăng bằng chứng ra: Thất hoàng tử cấu kết với kẻ địch.Ất: Nhiếp Chính Vương năm đó hãm hại Đại tướng quân.Nghiệt đồ: Một mạng người đổi mạng cho bá tánh một tòa thành, không đủ sao?Quý Thanh Lâm quất một roi qua: Má nó! Nhà ngươi câm miệng chưa! Tai tiếng mười mấy năm tích góp của ta bị ngươi rửa sạch mất rồi.Nhìn thanh giá trị thù hận sắp về 0, Quý Thanh Lâm thật sự muốn mần thịt tên nhãi này.Nước mắt Tư Nhược Trần rơi lã chã, y nắm nhẹ tay áo hắn khóc đến gần nghẹn thở: "Sư Phụ, người đành lòng sao ạ?"Sao cái đồ chơi này từ Chó Săn To Bự lại biến thành bé mít ướt* rồi?(Túi khóc: kiểu người hay khóc nhè, khóc vì tất cả mọi thứ ấy.)***Sau lưng hắn, Tư Nhược Trần liếm sạch vết máu trên tay, dưới chân là thây chất chồng như núi, máu chảy dài như sông, y cười như một kẻ điên:"Nghe nói... ngươi bất mãn với Sư Phụ ta?"Kịch nho nhỏ: "Sư Phụ ngươi tánh tình tàn bạo, ngươi giải thích sao đây?"Thiếu niên ấm áp như ánh mặt trời: "Ta không có gì để giải thích.""Ta chỉ đi xử lý đám người tung tin đồn thất thiệt mà thôi."Kịch nho nhỏ: Bị nghiệt đồ phát điên đè dưới thân, hệ thống che mắt kêu lớn: "Không nhìn chuyện bậy bạ, không nghe tiếng bậy bạ, không nói lời bậy bạ."Quý Thanh Lâm điên cuồng hét lên: "Thật ra mày có thể khiến nó không làm chuyện bậy bạ mà!"Lạnh lùng vô tình cao thủ thụ x Vẻ ngoài mít ướt bản chất tàn nhẫn trùng sinh công.Tác giả nhắc nhở:1) Chủ yếu là song khiết nhưng khi viết tác giả có khi sẽ không kiểm soát được, ai có mìn là khiết thì phải cẩn thận khi đọc.2) Nguyên chủ (Nhiếp Chính Vương) và thụ (nhân vật chính) đều là một người, nguyên nhân sẽ giải thích sau.***Tui đã đọc xong truyện trong bảng Wiki rồi, thật sự đây không phải là một bộ truyện dễ chịu, có rất nhiều rối rắm giữa các nhân vật, nhiều mâu thuẫn, hiểu lầm. Lúc đọc xong tui cũng có viết một đoạn nói về cảm nhận của bản thân (ở cuối chương 8), nhưng tui vẫn muốn dịch xong truyện, không phải vì hợp gu mà là tui thích tình cảm của hai nhân vật chính dành cho nhau, cũng thương Tư Nhược Trần rất rất rất nhiều, tui vẫn muốn dành thời gian để hoàn thành bộ truyện này, giống như một cách bày tỏ tình cảm với Tư Nhược Trần, một con người yêu một người khác nhưng lại khổ đau muôn phần. Nhấn mạnh lần nữa là truyện sẽ khiến người đọc thấy khó chịu, nên ai chịu được thì đu chung với tui, và không cmt quá khích chửi các nhân vật, tui tin nếu ai đi tới cuối cùng sẽ không thấy hối hận vì tình cảm giữa hai nhân vật đáng cho thời gian mà các bạn bỏ ra, cũng đáng cho những vui buồn, bực dọc mà các bạn đã trải qua.Tui vẫn rất vui khi đón nhận những góp ý về chính tả và hành văn, nếu có sai sót được mọi người chỉ dẫn đó là may mắn của tui. Nhưng hy vọng mọi người không công kích bất kỳ ai, dùng thiện chí để nhìn nhận mọi việc, nếu có cmt quá khích thì xin phép được xoá không báo trước.Chân thành cảm ơn mọi người!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz