ZingTruyen.Xyz

Dam H Van Np Q2 Xuyen Vao Truyen Nguoi Lon Gianh Trai Voi Nam Chinh

Phiên ngoại

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Động phòng hoa chúc, hương thơm thoang thoảng bay ra.

"Ưm......"

Một tiếng rên rỉ bị kìm nén vọng ra từ sau bức màn buông rủ. Ánh nến rọi lên màn the đỏ, để lộ những bóng hình đan xen vào nhau. Người nọ dường như không chịu nổi nữa, đứt quãng thốt lên: "Sao... sao phải vội như thế..."

Lại một tiếng cười khẽ từ bên trong truyền đến, người nọ chậm rãi nói: "Vội chứ, đẻ còn sinh con cho tiểu tướng công nữa..."

Màn the đỏ khẽ lay động theo những cử chỉ bên trong. Nếu ai vén màn lên lúc này sẽ thấy vị chú rể vừa ngồi trên lưng ngựa cao đi đón dâu, giờ đã cởi bỏ ngọc quan, trút bỏ xiêm y, quỳ gối trên tấm chăn thêu đôi uyên ương với dòng chữ "sớm sinh quý tử". Hai vị tân nương một trước một sau kẹp chặt tân lang ở giữa.

Làn da trắng ngần nổi bật trên nền đỏ thắm, mái tóc đen như mực xõa tung sau lưng, vài lọn tóc rối bám vào cổ ướt đẫm mồ hôi. Tân lang ngửa cổ thở dốc, khi yết hầu trượt lên xuống, những giọt mồ hôi lăn dài. Đôi tay cậu siết chặt vai Tịch Trần, mu bàn tay căng cứng lộ rõ... vẻ quyến rũ khó cưỡng.

​Xuân tiêu nhất khắc thiên kim, các nam nhân không chờ được dù chỉ một giây, vừa lên giường đã đâm mạnh dương vật cương cứng vào hang động ẩm ướt chặt khít của giáo chủ, từ từ nhấp, tiếng thở dài khẽ vang lên.

Quân Ly dùng bàn tay to lớn niết chặt eo Đường Đường, tách hai tay cậu ra, dùng sức đẩy mạnh về phía trước. Đường Đường run rẩy tựa vào lòng hắn, bụng dưới nhô lên một cục cứng, vách thịt ướt át siết chặt lấy hai dương vật, ép Tịch Trần phải bật ra tiếng rên.

"Sớm sinh quý tử" phủ kín chiếc giường, hai người kẹp cậu giữa họ mà va đập, long nhãn lăn lông lốc xuống đất, đôi đùi trắng nõn của cậu lấp lánh vệt nước.

"Ah...! Sâu quá... đâm mạnh quá, bụng sắp... sắp hỏng mất!"

Cây gậy thịt nóng bỏng tung hoành trong hang động chật hẹp, làm cho thịt non mềm mại ửng hồng trở nên điên loạn, co bóp tiết ra dịch thể. Đường Đường bấu chặt vai Tịch Trần, tiếng thở dốc đầy khó nhọc chuyển thành rên rỉ.

Ôn Khanh Ẩn trông có vẻ ốm yếu, nhưng thân thể lộ ra lại không hề gầy gò. Y quỳ bên cạnh họ, kéo tay Đường Đường đang vắt trên vai Phật tử để nắm lấy dương vật của mình, dỗ dành tiểu tướng công vuốt ve nó thật kỹ.

Tịch Trần và Quân Ly đang ở trong lỗ thịt của cậu, tận hưởng sự siết chặt của thành ruột, tiếng rên khoái lạc không ngớt. Vị tân lang kiêm giáo chủ công bằng, bàn tay trắng như ngọc nắm lấy vật to lớn dữ tợn, thân thể bị va đập run rẩy không ngừng khiến lực đạo vuốt ve cũng vô tình mạnh hơn.

Tiếng thở dốc của Ôn Khanh Ẩn càng lúc càng lớn.

Đường Đường run rẩy toàn thân, mồ hôi nhễ nhại khi bị kẹp giữa Tịch Trần và Quân Ly. Hai người đàn ông không ngừng đưa đẩy hông, vật dài đó ra vào trong lỗ thịt, tạo ra những âm thanh ướt át.

Phật tử và kiếm khách đều đã uống Chân ngôn Đơn, sợ tiểu tướng công hỏi mình điều gì đáng xấu hổ nên ngay từ đầu đã địt cậu như điên, làm tiểu tướng công một câu cũng không nói nổi.

"A... các người... đừng... các người cố tình... ưm thật tuyệt... cố tình..."

Đường Đường sướng đến giọng nói khàn đặc, chân mềm nhũn không thể quỳ vững trên giường. Những cú đẩy dồn dập của hai người đàn ông khiến cơ thể cậu mất sức ngả sang một bên, dương vật của Tịch Trần "bụp" một tiếng trượt ra ngoài, cái lỗ màu đỏ tươi và đáy chậu nhạy cảm đều bị bỏng do nhiệt độ của dương vật.

Người xuất gia còn đang hưởng thụ một giây sung sướng, giây tiếp theo lại bị trượt ra ngoài, dương vật đỏ thẫm vươn cao, trên bề mặt phủ một lớp màng nước, đầu vẫn nhỏ giọt, đủ thấy tân lang này ra nhiều nước sướng biết bao nhiêu.

Đường Đường thở hổn hển, bảo Quân Ly ôm cậu dựa vào giường, cậu ngồi trên phần thân dưới của Quân Ly, dang rộng hai chân chờ đợi Phật tử đi vào.

Nơi đó đỏ hồng ướt át, đang ngậm một khúc thịt to lớn, Tịch Trần nắm lấy dương vật của mình, lại đi vào cơ thể mềm mại này, tận hưởng khi vách thịt bên trong siết chặt, đôi mắt từ bi thoáng lộ vẻ khó nhịn, chưa kịp nói đã nhanh chóng nắc ầm ầm.

Hai cái hũ nút không nói một lời kể từ khi lên giường, chỉ cắm đầu làm cậu, Đường Đường nắm lấy dương vật của Ôn Khanh Ẩn, bị Quân Ly nâng hai chân lên, để họ địt cho nước văng tứ tung, thở dốc đứt quãng hỏi: "Phật tử ư... làm ta có sướng không? A ha, có thoải mái không?"

Hang thịt vừa ướt vừa nóng, còn bám chặt lấy vật của hắn mà mút, Tịch Trần sướng đến phát điên, khi ân ái vẫn lạnh lùng như thế, chỉ là trong ánh mắt, thêm vài phần tình ý động lòng.

Phật tử uống Chân ngôn Đơn không thể nói dối, tai đỏ bừng nói: "Thoải mái... lỗ thịt siết chặt chỗ đó của ta... sướng không chịu nổi."

Người xuất gia nghiêm túc nói những lời dâm loạn, Đường Đường hơi thở nặng nề, Phật tử nói xong càng thêm xấu hổ, tức giận đâm mạnh vào, "phụt chụt phụt chụt" làm cho ngón chân Đường Đường co quắp.

Cửa hang bị đâm đỏ ửng, nước dâm văng không ngừng, Đường Đường ngã vào lòng Quân Ly, run rẩy cười đứt quãng: "Đúng là đàn ông!! Mạnh quá... Quân Minh chủ, còn ngươi... trong lòng ngươi đang nghĩ gì?"

Quân Minh chủ ít nói, không giỏi ngôn từ hai tay nắm chặt đùi Đường Đường, cự vật to dài hung hăng đâm vào, rồi lại rút ra một nửa cùng nước dâm, ra vào làm người trong lòng co giật, rên rỉ phun ra từng tia tinh dịch, văng lên người Phật tử, ánh mắt hắn tối đen một mảng.

Bất chấp cao trào, dương vật cứng cáp ấn chặt vào vách ruột, mạnh mẽ xé toạc từng lớp thịt mềm, quy đầu đầy đặn đẩy vào trực tràng, người trong tay hắn lại run rẩy điên cuồng.

Quân Ly cố nén ý nói trong lòng, nhưng Chân ngôn Đan không cho hắn cơ hội, khàn giọng nói: "Ta muốn địt chết ngươi, địt cho đến khi ngươi không thể đi ve vãn kẻ khác được nữa."

Giọng điệu có chút hung ác, Đường Đường thở hổn hển, nghiêng đầu nhìn hắn, kinh ngạc lộ rõ, Quân Ly quay đầu đi, tiếp tục đụ hắn.

​Đường đường Võ Lâm minh chủ, không giỏi ăn nói, gương mặt vô biểu cảm giờ đang đỏ hoàn toàn.

Nhưng đỏ mặt thì đỏ, lúc địt cậu vẫn rất hung dữ, hai gã đàn ông thẹn quá hóa giận lần lượt nắc sầm sập vào điểm G của cậu, thành thịt bị cọ xát đến tắc nghẽn, tràng ruột bị hai người kéo căng ra. .

"Thì ra... Thì ra, ư, Quân minh chủ, lại hay ghen đến thế, ư.. nóng quá..."

Người này hiển nhiên sắp đạt đến cao trào, trước mắt bạch quang nổ tung, nhưng vẫn thấp giọng cười trêu chọc bọn họ.

Thực sự là...quá hư hỏng.

Câu nói ấy như vừa bật lên một công tắc nào đó. Cậu thở dồn dập, cố tình khiêu khích để Tịch Trần và Quân Ly thổ lộ lòng mình. Rồi hai người đó với gương mặt và vành tai đỏ bừng, hung hăng chiếm đoạt cậu.

"A...tuyệt quá, sao hàng của súc sinh, sao có thể...lớn như vậy, a! Đâm sâu hơn đi...sướng quá, ư...không chịu nổi, không chịu nổi nữa!"

Giữa những tiếng rên rỉ của cậu có cả tiếng nức nở, ngón chân co quắp vì khoái cảm, vẫn còn muốn đùa cợt:

"Thánh tăng...minh chủ, sao không nói gì cả? Ư a...thân thể của ta không làm các ngươi thỏa mãn sao?"

Tịch Trần vốn không muốn nói lời dâm ô, nhưng không thể kìm nén được, xấu hổ và bực bội nắc sâu vào trong, khiến nước sướng bắn tung tóe nơi cửa động của Đường Đường, bụng dưới phẳng lì nhô lên một khối khủng khiếp. Giọng hắn đã khàn đặc: "Sướng quá...A Yếm cắn chặt ta quá, Tịch Trần...cũng muốn giam A Yếm ở trên giường này."

Hắn không thể chống lại viên đan nói thật, Quân Ly cũng không thể. Cảm nhận được thịt non co bóp dâm đãng, tiếng rên rỉ đứt quãng của người kia, lòng Quân Ly bốc lửa, thở hổn hển rút ra đâm vào điên cuồng.

"A Yếm nóng quá, siết chặt mút lấy dương vật của ta...thật thoải mái." Gương mặt lạnh lùng của Quân Ly đỏ bừng đến phát sợ, khó khăn nói: "...cũng dâm đãng quá, luôn ngoan ngoãn ngậm chặt nơi đó, giống như...giống như thèm khát tinh dịch vậy, sao, sao lại dâm đãng đến thế."

Thân thể Đường Đường run rẩy, cậu thở gấp nức nở vài tiếng, người run lên từng đợt vì bị chiếm đoạt, lắng nghe từng câu dâm ngôn của họ.

"Sao đột nhiên siết chặt thế? A Yếm, ư...ngươi cắn đau ta quá."

"Hít...sao lại chảy nhiều nước thế này?"

Tiếng nắc bành bạch không ngừng, quy đầu lung tung đâm vào vách ruột, khoái cảm không ngừng kích thích thần kinh, Đường Đường hai mắt mờ đi, hai tay dính đầy chất lỏng nhớp nháp, dương vật cương cứng của cậu đung đưa qua lại, vừa nhìn dã biết sưng tấy và tím tái đến cực hạn rồi.

Cậu nằm trên khuôn ngực rắn chắc của Quân Ly, mồ hôi đầm đìa, một đôi bàn tay hơi thô ráp đang ôm lấy đùi cậu, đầu gối cậu đã quỳ rất lâu, để lại trên giường một vệt hồng, dương vật rê khắp cặp chân, những ngón chân tròn trịa cong lên, lộ ra mấy phần vô cùng gợi tình và không chịu nổi.

Ôn Khanh Ẩn cụp mắt nhìn tay Đường Đường tay, dài như vậy, lạnh lùng trắng nõn, tựa như không có sát lực, nhưng bàn tay này lại có thể giết người, moi tim của họ, tuy nhiên, thứ cậu đang cầm trong tay là dương vật, bàn tay dính đầy dịch nhớt, thật sự là... khiến tim người ta đập nhanh hơn.

Cảm giác rất dễ chịu, nhưng Ôn Khanh Ẩn lại không thể xuất tinh, thứ này cứng như thứ gì, Đường Đường một tay không cầm được nên buông tay Đường Đường xuống, cúi đầu ngậm núm vú của cậu vào miệng.

"A ——"

Sự kích thích trong lồng ngực khiến Đường Đường run lên, cậu dựa vào ngực Quân Ly thở hổn hển, vươn đôi bàn tay sạch sẽ ra, dùng lực nhẹ giữ sau đầu Ôn Khanh Ẩn, sau đó luồn năm ngón tay vào tóc y.

Cậu bị ba người đàn ông tay nhau địt đến đa cực khoái, ruột mềm co giật không ngừng, Tịch Trần và Quân Ly tiền hậu giáp kích, quy đầu hung hãn đập vào bức tường thịt. Bỗng cậu ré lên cao vút một tiếng, cây dương vật cương đến đỏ lừ theo va chạm mà xuất tinh đột ngột.

Niềm vui sướng lan khắp cơ thể, ruột chợt thắt lại quanh hai khúc gân, chất nhầy điên cuồng tuôn ra, ồ ạt đổ lên chúng!

​"A Yếm......"

"A! Bắn.."

Tịch Trần và Quân Ly căng chặt cơ bắp, dập dữ dội hàng chục lần, khiến cơ thể Đường Đường run rẩy, tràng ruột phát ra âm thanh lép nhép choàm choạp. Cuối cùng, cùng với tiếng hét khàn khàn của Đường Đường, bang—— dương vật đánh vào thành ruột, rung lên xuất tinh nóng.

"A a a a!!"

Hơi nóng dâng trào phả vào thành ruột, khiến thịt ruột mềm chín co giật lẩy bẩy, Đường Đường há hốc tựa vào ngực Quân Ly, hứng chịu dòng tinh dịch nam tính đều đặn rót vào trong người.

ngón chân cong lên không chịu nổi.

Không biết qua bao lâu, dương vật trong tràng ruột ngừng run rẩy, giọt tinh dịch cuối cùng được tiêm vào, Đường Đường mở to đôi mắt vô hồn, dựa vào lồng ngực rắn chắc của Quân Ly, hít thở quyến rũ.

A...... Sướng quá...

Đường Đường mơ màng nghĩ, hơi run lên, suýt nữa ngủ quên, cậu tỉnh lại, nhưng lại bị đánh thức bởi sự va chạm từ phía sau, khoái cảm quen thuộc ập đến, cậu lập tức rên rỉ không chịu nổi.

Nến rồng phượng đã cháy hơn nửa, chiếc chăn gấm uyên ương hí thủy dính đầy chất nhầy ướt át, dòng chữ "sớm sinh quý tử" lăn xuống mép.

Đường Đường quỳ gối trên chiếc chăn gấm, thân hình cao gầy của cậu trần trụi, mái tóc đen xõa dài sau lưng. Đôi tay nắm chặt eo cậu, kéo về phía sau mà giao hợp điên cuồng, cự vật to lớn ra vào liên tục khiến cửa mình sưng đỏ lên.

Những lớp thịt mềm bị cọ xát đến sung huyết, càng trở nên mẫn cảm hơn. Tinh dịch đưa vào lỗ thịt phát ra tiếng "phụt phụt" ồn ào.

Nơi đó ướt át và nóng bỏng, vì vừa mới lên đỉnh, những lớp thịt mềm co thắt quanh dương vật của Ôn Khanh Ẩn mà run rẩy. Y sướng đến phát điên, nắm chặt eo của tiểu tướng công mà đâm chọc mãnh liệt.

"A a a... Không được nữa, ưm, ta chịu không nổi... Ta chịu không nổi nữa, Ô..., Ôn Khanh Ẩn..."

Thân thể Đường Đường chúi y về phía trước, cậu khó chịu nắm chặt tấm chăn gấm dưới thân, khàn giọng gọi y.

"Ừm? Tướng công gọi ta làm gì?" Ôn Khanh Ẩn nắm lấy eo thon của đối phương, càng điên cuồng chiếm đoạt lỗ thịt của cậu, dương vật xuyên qua trực tràng ướt mềm, từng nhát từng nhát đâm vào điểm nhạy cảm, y thở dốc: "Ta đang... cố gắng giúp tướng công có thai đây."

"Ư... ngươi, ư ha, tên khốn kiếp... là ngươi..ngươi mang thai... con của ta!! Ư nhẹ thôi... chứ không phải.. Ta mang thai!"

Ma đầu với khuôn mặt xinh đẹp đang quỳ trên tấm chăn gấm thêu uyên ương hí thủy, bên cạnh có dòng chữ "sớm sinh quý tử" chồng lên, eên rỉ hai tiếng, đứt quãng mắng mỏ.

Tịch Trần và Quân Ly không rời mắt khỏi hai người đang quấn quýt bên nhau, dương vật ẩm ướt một lớp nước, cương cứng chĩa thẳng.

Cả hai đều mang khuôn mặt vô cảm, người trước thì thờ ơ còn người sau thì lạnh lùng khô cứng, nhưng ánh mắt lại lộ ra hàm ý "chưa đủ, vẫn muốn".

Xương hông ép cặp mông đến biến dạng, mông Đường Đường bị địt đến đỏ ửng. Cậu cảm nhận được những ánh nhìn đó, ngượng ngùng đến đỏ mặt.

Ôn Khanh Ẩn nheo mắt lại, như trừng phạt mà hung bạo đâm vào điểm nhạy cảm gần như bị phá hỏng kia, ép tinh dịch lóp nhóp chảy tràn. Đường Đường run rẩy khắp người mà nức nở, đứt quãng van xin nhẹ nhàng hơn.

Vị thần y bề ngoài quân tử khiêm khiêm nhưng thực ra lại là một thần y trà xanh, càng nắc sâu và tàn nhẫn hơn.

"Không được, ta còn muốn sinh con cho tiểu tướng công của ta. Nhẹ hơn thì làm sao có thai được..."

"Ngươi... Ngươi thật không biết xấu hổ."

"Ừm, muốn tướng công."

Trong đêm tân hôn, long phụng nến không biết đã cháy không biết bao lâu, khi Ôn Khanh Ẩn cuối cùng thở hổn hển xuất tinh vào bụng Đường Đường, lẩm bẩm muốn sinh cho cậu một đứa con, giáo chủ đã hối hận rồi.

-

Muahahahâha tôy đã quay về chiếc hố này đâyyy

./.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz