Dai Duong Co Em Kisakijay
Ắ ùm xin chào Un đây. Dạo này mọi người cũng bắt đầu thi rồi chứ nhỉ? Un chúc mọi người thi tốt là có điểm cao như mong đợi nhé.Kisa-Anh
Kijay-Em⋆⭒𓆟⋆。˚𖦹𓆜✩⋆Em ngại ngùng nhìn anh ôm eo mình, trong lòng có chút vui sướng khi được anh ôm như vậy. Cái lạnh của thời tiết chuyển mùa, những cơn gió vừa lạnh vừa mát nhưng có chút lạnh lẽo. Ôm ai đó chắc ấm lắm nhỉ? "Anh K-Kisa?" -Kijay"Nhóc làm gì ra lâu quá vậy, làm tôi chờ chán muốn chết.." -Kisa"Anh có thể..bỏ em ra được không?" -Kijay"Tại sao?" -Kisa"Uhm...có nhiều người nhìn l-lắm!" -Kijay"Ồ..thì kệ đi quan tâm làm gì" -KisaAnh thật sự không ngại khi ôm em như thế này chỉ là..anh muốn cho bọn thích em biết là em là của anh 'tụi bây không có cửa'. Anh thấy cũng trễ rồi nên bế em lên, em hơi hoảng khi anh làm vậy. Em ngại đỏ hết cả mặt ai cùng nhìn em với anh hết; những tiếng xì xào, bàn tán đủ điều nhưng anh cũng không quan tâm mấy. Anh quan tâm em như thế nào còn những đứa thích em nữa..anh liếc xéo tụi nó xong cười khinh bế em lên xe."Nay học có mệt không nhóc?" -Kisa"Dạ hong" -Kijay"À mà cái người kế bên nhóc lúc ra về là ai đấy? Mối quan hệ của hai đứa là gì?" -Kisa"Uhm..bạn thân em á mà anh hỏi chi vậy" -Kijay"Hỏi cho biết.." -Kisa"Uhm" -Kijay"Mà nay anh không đi làm hả?" -Kijay"Nay làm có một buổi à" -Kisa"Anh làm có mệt hong?" -Kijay"Mệt lắm, ước gì ai đó khen mình" -Kisa"Haha- nay anh Kisa giỏi với đẹp trai quá ta" -KijayEm cười mỉm nhìn anh, đúng là em chỉ biết anh cần gì nhất mà..☁︎| 4:00 p.m|Anh chở em về nhà "Nay có bài gì làm không nhóc?" -Kisa"Dạ hongg!!" -Kijay"Anh Kisaa ơi" -Kijay"Sao nhóc lùn?" -Kisa"Nãy em đi ra với bạn em á, cái người nói chuyện với anh là ai thế?" -Kijay"Với lại còn thấy xin in4 của anh nữa...bộ người đó thích anh hả?" -Kijay"Sao em lại hỏi vậy nhóc? Hôm nay quan tâm anh thế nhỉ~" -Kisa"À ùm..không có!!" -KijayNói thật thì em đang ghen đó, em chẳng muốn người nào để ý với anh. Nhưng mà em đã là gì của anh đâu nên là cũng khá khó chịu và chút buồn bã, ngay từ đầu anh với em chẳng là gì của nhau..nhưng đối với em, tình cảm này chắc chỉ có mình em hiểu rõ nhất thôi. Mà cô gái ấy còn xinh đẹp nữa..rất hợp với anh."Thôi nhóc vô làm việc thôi" -Kisa"Vâng.." -Kijay-Một góc nhỏ- Người mà nghe câu chuyện của hai người từ lúc hai người vô tiệm tới giờ chỉ có thể là..thuyền trưởng Bon của chúng ta rồi~ "Ây da tiến triển nhanh thật" -Bon"Kiếm được mối cho thằng Kisa quá ngon rồi bằng gì nữa" -NQH"Mà thằng bé đó hình như là..bạn của Ozin thì phải nếu em không nhớ nhầm, hình như bé nó tên Kijay thì phải" -Bon"Từ đó otp KiKi ra đời" -NQH"=))))))" -BonQuay lại với anh và em, anh đang chọc em mà ai nhìn vô cũng tưởng họ là một cặp đôi mới yêu vậy. Bỗng nhiên, một lúc sau khá nhiều khách đến cửa tiệm. Em phải đi chạy lại cũng khá mệt đấy, anh nhìn cũng xót lắm. Đúng là yêu nhau mà chẳng ai thèm nói ra cũng như không, họ cứ thế mập mờ mãi khi..căn bệnh trở nặng. Em phải xin nghỉ khá nhiều ngày để đi tái khám, lấy nhiều loài thuốc khác nhau để giảm quá trình căn bệnh trở nặng hơn. Và rồi anh là người đầu tiên biết căn bệnh này trừ những người trong gia đình ra chẳng ai biết em bị bệnh cả, anh là người đầu tiên đấy."Nhóc..?" -Kisa"V-vâng" -Kijay"Nhóc..bệnh nặng đến thế sao? Sao nhóc không nói với tôi trước!" -Kisa"Dạ tại.." -Kijay"Không cần làm gì hết, về nhà tôi bao nuôi em" -Kisa"H-hả!?" -Kijay"Tôi trả hết đơn thuốc nha cô" -Kisa"Dạ vâng hóa đơn đây" -XXX"Đi về thôi nhóc, không đi được thì tôi bế về" -Kisa"Aahh- em tự đi được mà không mướn anh bế xíii" -Kijay"Nhóc đáng yêu nay láo phết nhở? Học tính đó đâu ra đó học từ ai?" -Kisa"Anh chứ aii!!" -Kijay"Trời phật, thánh thần thiên lí ơi..là tôi dạy nhóc á hả?"-Kisa"Yehh đúng nhận sai cấm cãi" -Kijay"Hoi mà em lười đi quá à anh bế bé đii" -Kijay"Bé? Nhóc còn nhỏ đâu mà bé" -Kisa "..." -Kijay"Bé lên lẹ không? Tôi bỏ bé ở lại bây giờ" -Kisa "Anh Kisa đáng ghét quá à.." -Kisa"Tôi thương nhóc muốn chết mà nhóc nói câu đau lòng thật sự" -Kisa"Vì anh xứng đáng!" -KijayKhi em được anh bế về nhà, hiện tại chú với dì em không có ở nhà nên em mời anh qua ngủ một đêm..."Mà..vậy có ổn không? Phiền nhóc không đấy" -Kisa"Không ạ" -Kijay"Uhm.." -Kisa"Anh vô phòng em ngủ đi, em ra sofa ngủ!" -Kijay"Thôi anh ngủ sofa cho" -Kisa"Hoặc em vô ngủ với anh đi dù gì..anh em với nhau mà" -Kisa"Cũng được" -KijayEm liền dẫn anh về phòng em, căn phòng cũng khá đầy đủ tiện nghi đó. Những vật trang trí em tự làm bằng tay trong đẹp mắt thật, con người khéo tay như em thật đáng để yêu. Anh ngồi xuống giường, nhìn em đang sắp thay quần áo. Anh không ngại nhìn cơ thể, một từ để diễn tả thôi NUỘT. Em cũng nghĩ anh em với nhau nên thay đồ ở một góc cũng không sao ai dè anh check map em lia lịa, chưa hết sự ham muốn của anh ngày càng lớn..𓆟. ° .• .𓆝 .• ° . 𓆟 . ° .• .𓆞
Đăng 3h00 sáng chắc không ai phán xét mình đâu ha để làm thêm chap nữa..
Kijay-Em⋆⭒𓆟⋆。˚𖦹𓆜✩⋆Em ngại ngùng nhìn anh ôm eo mình, trong lòng có chút vui sướng khi được anh ôm như vậy. Cái lạnh của thời tiết chuyển mùa, những cơn gió vừa lạnh vừa mát nhưng có chút lạnh lẽo. Ôm ai đó chắc ấm lắm nhỉ? "Anh K-Kisa?" -Kijay"Nhóc làm gì ra lâu quá vậy, làm tôi chờ chán muốn chết.." -Kisa"Anh có thể..bỏ em ra được không?" -Kijay"Tại sao?" -Kisa"Uhm...có nhiều người nhìn l-lắm!" -Kijay"Ồ..thì kệ đi quan tâm làm gì" -KisaAnh thật sự không ngại khi ôm em như thế này chỉ là..anh muốn cho bọn thích em biết là em là của anh 'tụi bây không có cửa'. Anh thấy cũng trễ rồi nên bế em lên, em hơi hoảng khi anh làm vậy. Em ngại đỏ hết cả mặt ai cùng nhìn em với anh hết; những tiếng xì xào, bàn tán đủ điều nhưng anh cũng không quan tâm mấy. Anh quan tâm em như thế nào còn những đứa thích em nữa..anh liếc xéo tụi nó xong cười khinh bế em lên xe."Nay học có mệt không nhóc?" -Kisa"Dạ hong" -Kijay"À mà cái người kế bên nhóc lúc ra về là ai đấy? Mối quan hệ của hai đứa là gì?" -Kisa"Uhm..bạn thân em á mà anh hỏi chi vậy" -Kijay"Hỏi cho biết.." -Kisa"Uhm" -Kijay"Mà nay anh không đi làm hả?" -Kijay"Nay làm có một buổi à" -Kisa"Anh làm có mệt hong?" -Kijay"Mệt lắm, ước gì ai đó khen mình" -Kisa"Haha- nay anh Kisa giỏi với đẹp trai quá ta" -KijayEm cười mỉm nhìn anh, đúng là em chỉ biết anh cần gì nhất mà..☁︎| 4:00 p.m|Anh chở em về nhà "Nay có bài gì làm không nhóc?" -Kisa"Dạ hongg!!" -Kijay"Anh Kisaa ơi" -Kijay"Sao nhóc lùn?" -Kisa"Nãy em đi ra với bạn em á, cái người nói chuyện với anh là ai thế?" -Kijay"Với lại còn thấy xin in4 của anh nữa...bộ người đó thích anh hả?" -Kijay"Sao em lại hỏi vậy nhóc? Hôm nay quan tâm anh thế nhỉ~" -Kisa"À ùm..không có!!" -KijayNói thật thì em đang ghen đó, em chẳng muốn người nào để ý với anh. Nhưng mà em đã là gì của anh đâu nên là cũng khá khó chịu và chút buồn bã, ngay từ đầu anh với em chẳng là gì của nhau..nhưng đối với em, tình cảm này chắc chỉ có mình em hiểu rõ nhất thôi. Mà cô gái ấy còn xinh đẹp nữa..rất hợp với anh."Thôi nhóc vô làm việc thôi" -Kisa"Vâng.." -Kijay-Một góc nhỏ- Người mà nghe câu chuyện của hai người từ lúc hai người vô tiệm tới giờ chỉ có thể là..thuyền trưởng Bon của chúng ta rồi~ "Ây da tiến triển nhanh thật" -Bon"Kiếm được mối cho thằng Kisa quá ngon rồi bằng gì nữa" -NQH"Mà thằng bé đó hình như là..bạn của Ozin thì phải nếu em không nhớ nhầm, hình như bé nó tên Kijay thì phải" -Bon"Từ đó otp KiKi ra đời" -NQH"=))))))" -BonQuay lại với anh và em, anh đang chọc em mà ai nhìn vô cũng tưởng họ là một cặp đôi mới yêu vậy. Bỗng nhiên, một lúc sau khá nhiều khách đến cửa tiệm. Em phải đi chạy lại cũng khá mệt đấy, anh nhìn cũng xót lắm. Đúng là yêu nhau mà chẳng ai thèm nói ra cũng như không, họ cứ thế mập mờ mãi khi..căn bệnh trở nặng. Em phải xin nghỉ khá nhiều ngày để đi tái khám, lấy nhiều loài thuốc khác nhau để giảm quá trình căn bệnh trở nặng hơn. Và rồi anh là người đầu tiên biết căn bệnh này trừ những người trong gia đình ra chẳng ai biết em bị bệnh cả, anh là người đầu tiên đấy."Nhóc..?" -Kisa"V-vâng" -Kijay"Nhóc..bệnh nặng đến thế sao? Sao nhóc không nói với tôi trước!" -Kisa"Dạ tại.." -Kijay"Không cần làm gì hết, về nhà tôi bao nuôi em" -Kisa"H-hả!?" -Kijay"Tôi trả hết đơn thuốc nha cô" -Kisa"Dạ vâng hóa đơn đây" -XXX"Đi về thôi nhóc, không đi được thì tôi bế về" -Kisa"Aahh- em tự đi được mà không mướn anh bế xíii" -Kijay"Nhóc đáng yêu nay láo phết nhở? Học tính đó đâu ra đó học từ ai?" -Kisa"Anh chứ aii!!" -Kijay"Trời phật, thánh thần thiên lí ơi..là tôi dạy nhóc á hả?"-Kisa"Yehh đúng nhận sai cấm cãi" -Kijay"Hoi mà em lười đi quá à anh bế bé đii" -Kijay"Bé? Nhóc còn nhỏ đâu mà bé" -Kisa "..." -Kijay"Bé lên lẹ không? Tôi bỏ bé ở lại bây giờ" -Kisa "Anh Kisa đáng ghét quá à.." -Kisa"Tôi thương nhóc muốn chết mà nhóc nói câu đau lòng thật sự" -Kisa"Vì anh xứng đáng!" -KijayKhi em được anh bế về nhà, hiện tại chú với dì em không có ở nhà nên em mời anh qua ngủ một đêm..."Mà..vậy có ổn không? Phiền nhóc không đấy" -Kisa"Không ạ" -Kijay"Uhm.." -Kisa"Anh vô phòng em ngủ đi, em ra sofa ngủ!" -Kijay"Thôi anh ngủ sofa cho" -Kisa"Hoặc em vô ngủ với anh đi dù gì..anh em với nhau mà" -Kisa"Cũng được" -KijayEm liền dẫn anh về phòng em, căn phòng cũng khá đầy đủ tiện nghi đó. Những vật trang trí em tự làm bằng tay trong đẹp mắt thật, con người khéo tay như em thật đáng để yêu. Anh ngồi xuống giường, nhìn em đang sắp thay quần áo. Anh không ngại nhìn cơ thể, một từ để diễn tả thôi NUỘT. Em cũng nghĩ anh em với nhau nên thay đồ ở một góc cũng không sao ai dè anh check map em lia lịa, chưa hết sự ham muốn của anh ngày càng lớn..𓆟. ° .• .𓆝 .• ° . 𓆟 . ° .• .𓆞
Đăng 3h00 sáng chắc không ai phán xét mình đâu ha để làm thêm chap nữa..
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz