Dai De Ac Ma Chuyen Sung Toi Vegaspete
Chuyên mục thách thức cú đêm lải lơ =))))Cảnh báo: bão tới :)))) giật cấp 2844 -)Vẫn như cũ, chúc bà con đọc truyện... vui -))) Đừng đòi đốt nhà author 🥲* Luật cũ vote cmt! Bonus: chúc mừng cháu nó cán mốc 16k view 💙🖤
.
.
.- Toàn bộ binh lính của Sakda gấp rút lén lút lui về nước ngay trong đêm, Quốc vương thì biến mất, ngay cả Hoàng Hậu của Eternal cũng không thấy mặt mũi...Trước ánh nhìn lạnh lùng cùng giọng nói đanh thép của Vegas, toàn thân Pete như đã đông cứng lại. Rốt cuộc quá trình hạ thuốc mê hôm nay có chỗ nào sai sót, làm thế nào mà hắn lại có thể tỉnh lại đột ngột như vậy được?Ngàn vạn câu hỏi đang bủa vây trong tâm trí cậu, nhưng không để cậu lên tiếng, Vegas đã chầm chậm lên tiếng:- Có phải Hoàng Hậu đang thắc mắc tại sao pháp lực hạ thuốc mê lên người ta lại không có tác dụng?- ....- Bởi chiếc chìa khóa đó là vật bất ly thân của ta, một khi nó rời khỏi ta thì cho dù là bùa mê thuốc lú ta cũng đều có thể dễ dàng phát giác...Giữa lúc ấy, chợt có một giọng nói đầy khiêu khích vang lên:- Yo, Hoàng Hậu của chúng ta nửa đêm không ở trong tẩm cung mà lại chạy đến thư phòng của Đại Đế lén lút làm gì đó... còn có cả Quốc vương Teerasak nữa chứ~ Từ trong đám binh lính, Đại Hoàng phi Lynd Vesper nhẹ nhàng bước ra và đi đến bên cạnh Vegas, khuôn mặt cô ta ánh lên vẻ nham hiểm. Denis vốn còn đang thắc mắc tại sao binh lính của y không có chỉ thị mà lại lén lút rút về Sakda một cách vô tình hữu ý như vậy, nhưng hiện tại khi thấy vẻ đắc ý của cô ta y đã ngầm hiểu ra rồi...Âm thầm cấu kết với người của y, lợi dụng đúng lúc Pete lộ sơ hở liền tạo ra màn bắt gian tại trận, thậm chí còn đúng lúc phát hiện binh lính Sakda rút lui. Người đa nghi như Vegas sao có thể không cho rằng cậu vì giúp y đánh cắp bảo vật của gia tộc Theera mà phản bối đế chế Eternal chứ...- Đại Đế, em đã từng nói với ngài rồi.. Kẻ mà ngài yêu thương rồi sẽ có ngày quay lưng phản bội ngài...Nghe Lynd nói đến đây, khuôn mặt Pete trở lên trắng bệch, đôi mắt màu nâu nhạt như được che phủ bởi lớp sương mờ, lạnh lẽo vô biên. Cậu hết nhìn Vegas lại nhìn vào viên Azura đang lấp lánh trong tay mình, cảm giác như đang có một bức tường lớn ngăn cách trước bọn họ.Hắn không bận tâm đến cô ta, ánh mắt thâm trầm nhìn cậu:- Tôi hỏi em, giữa đêm hôm khuya khoắt em đến đây để làm gì?- Ngài đã thấy rồi mà, sao còn phải phí lời như vậy? – Cậu bình thản đáp- Tôi muốn nghe chính miệng em nói ra! – Vegas nghiến răng- ....Nhìn biểu cảm của cậu, đáy lòng hắn trở nên phát lạnh, bàn tay nắm thành quyền cơ hồ tỏa ra sát khí. Hắn cay đắng hỏi cậu:- Pete.... Em muốn đánh cắp Azura.... để đem đến vương quốc Sakda đúng không? Denis đứng bên cạnh cậu ngay tức khắc tiến lên một bước:- Khoan đã, chuyện này không phải như....!!!Còn chưa để y kịp nói hết, Vegas đã vung tay dùng pháp lực khiến y văng ra xa hai mét, toàn thân đập mạnh vào tường gục xuống nền đất. Ngay sau đó cả người liền bị một sợi dây xích lạnh như băng trói thật chặt, tách ra xa khỏi Pete. Thao tác nhanh đến mức ngay cả Lynd đứng đó cũng vô thức lui ra xa khỏi hắn, sau lưng toát mồ hôi lạnh. Cậu cố gắng giữ nét mặt bình thản, để rồi ngay sau đó cần cổ mảnh khảnh liền bị một lực đạo mạnh mẽ nắm chặt lấy. Đôi đồng tử của Vegas lúc này đã hằn lên tia máu đỏ, hắn dùng một tay bóp lấy cổ cậu, sát khí từ người hắn tỏa ra khiến không khí trở nên ngột ngạt:- Nói đi!- Ngài không tin ta?... – Pete run run hỏi hắn, cảm giác ngay cà hít thở cũng khó khăn - Tin em? Tôi cũng muốn tin em! Trước giờ tôi vẫn luôn tin em.... Nhưng em... em đã làm gì với lòng tin của tôi thế này?!!---Nghe tin chấn động, Đại công tước Kimhan và Thân vương Macau xuyên đêm chạy vào trong cung. Khi đứng trước cửa thư phòng, cả hai đều sững người khi chứng kiến cảnh tượng Vegas đang siết chặt lấy cổ Pete dần nhấc lên không trung. Gương mặt cậu cũng đang mỗi lúc một tím tái do tụ khí, mặc cho Mia đang quỳ dưới đất van xin và Denis Teerasak đang bị trói bên cạnh. Macau nóng lòng muốn lên tiếng can ngăn, có điều hiện tại Vegas đang mất kiểm soát vô cùng. Pheromone ngập tràn sự cuồng nộ, gân xanh nổi đầy quanh cần cổ, sát khí quanh người khiến không một ai dám đến gần. Kim ở bên cạnh cũng định lên tiếng, nhưng khi bắt gặp ánh mắt nghiêm trọng của Pete lại bất giác nhớ đến lời hứa với cậu đêm đó, cổ họng liền cứng ngắc không thốt ra được tiếng nào..Khí tức cuồng nộ của Vegas lan ra khắp Đông cung, hắn bộc phát cơn tức giận hét lên:- NÓI ĐI! TẠI SAO EM LẠI ĐỐI XỬ VỚI TÔI NHƯ THẾ NÀY? TRONG MẮT EM TÌNH CẢM CỦA TÔI RẺ MẠT LẮM SAO?!- Nếu ngài đã cho rằng ta là người như vậy... thì ta không còn gì để nói... - Pete yếu ớt thều thào, giây sau cậu liền mím môi vung tay tạo ra một kết giới bằng lửa đẩy hắn ra xa..Hắn sững người nhìn bả vai trúng phải ngọn lửa của cậu xém mất một mảng..Giỏi lắm!- Bây giờ bắt đầu biết phản công rồi sao? - Từ đầu đến cuối ngài... chưa từng một lần tin tưởng ta mà... - Cậu lảo đảo cố gắng bám vào cạnh bànVegas cười nhạt:- Trong lòng em vốn không hề có tôi phải vậy không? Là ai đã nói sẽ đem đến cho tôi những thứ mà cuộc đời này nợ tôi rất nhiều? Là ai đã nói sẽ không để tôi phải cô độc? Tất cả mấy lời này đều là giả dối vậy nhỉ? Nếu là như vậy chẳng thà là tôi chết đi còn sướng hơn!!!Hắn không hiểu, rốt cuộc bản thân đã làm sai điều gì để bản thân trở thành kẻ không xứng đáng được hạnh phúc thế này? Hắn cũng đã từng nghĩ bản thân sẽ cứ thế chết mòn trong sự cô độc, thế nhưng Pete đã đến bên đời hắn. Cậu xuất hiện như một giấc mộng đẹp, ôm trọng và xoa dịu những đớn đau nửa đời người. Hắn đã yêu thương và tin tưởng cậu biết bao...Và rồi, cậu quay lưng lại với hắn...Đập tan những mơ mộng về một tương lai hạnh phúc chỉ trong chớp mắt..Vegas cảm thấy mình có thể vụn vỡ bất cứ lúc nào khi nghĩ rằng bản thân chỉ là trò chơi để mặc Pete lợi dụng..Tình yêu cả một đời tôi đều cho em, cuối cùng đổi lấy sự thật cay đắng như thế này. Ngay cả khi sự thật đã rõ ràng ở trước mắt, tôi vẫn cố chấp lựa chọn lắng nghe từng câu từng chữ em nói. Em là người gieo cho tôi biết bao hy vọng, cuối cùng cũng chính em lại là người nhẫn tâm đạp đổ chút hy vọng đó..Em không hề yêu tôi, đúng không?!!Một ngọn lửa nóng rực xé gió lao thẳng về phía hắn, Vegas bừng tỉnh nhanh chóng né sang một bên, ngọn lửa xẹt qua gò má hắn để lại một vết thương nhỏ.- Ta không cho phép ngài... xúc phạm đến những thứ mà ta đang nỗ lực bảo vệ ... Bao gồm mạng sống của ngài..Và cả tình yêu của ta với ngài...Vegas sững sờ, tất cả mọi người xung quanh cũng đều sững sờ. Đau, tim thật sự rất đau...Trái tim đã vụn vỡ một lần, liệu có thể vỡ tan thêm lần nữa được không?- Nếu ngài bất mãn... thì giết ta đi!Pete kiên định ngẩng đầu, ánh mắt khôi phục sự lạnh lẽo, che giấu cảm giác bị độc tố ăn mòn trong từng tế bào cơ thể. Vegas không bỏ sót bất kỳ biểu cảm nào trên gương mặt cậu, nghiến răng:- Đừng thách thức giới hạn chịu đựng của tôi!Nói xong bàn tay liền cuộn lại tạo ra băng tiễn nhọn hoắt, lạnh lẽo rợn người. Macau và Kim hoảng loạn đều muốn lao lên ngăn cản nhưng hắn đã sớm tạo ra kết giới mạnh mẽ vây quanh bản thân mình và Pete.Có trời mới biết rằng khoảnh khắc này, hắn thực sự đã muốn tự tay kết liễu người mình yêu đến mức nào, sau đó bản thân cũng sẽ tự sát. Như vậy bọn họ mới có thể ở bên nhau danh chính ngôn thuận... Denis vùng vẫy trong đám xích sắt gào thét:- Không được! Vegas Korawit Theerapanyakul!! Đó là người mà ngươi yêu thương nhất không phải sao? Giết cậu ấy rồi ngươi sẽ ân hận cả đời!!Nhìn ánh mắt trống rỗng của hắn, giống hệt với cái ánh mắt ngày hắn chứng kiến mẹ mình qua đời, y liền biết hắn đã sắp mất kiểm soát rồi...Lynd Vesper mắt thấy sắp đạt được mục đích, liền sốt ruột mà bồi thêm mấy câu:- Ngài Teerasak đúng là quan tâm đến Hoàng hậu của chúng ta thật, có điều... A...Cô ta còn chưa kịp nói xong, toàn thân liền cảm thấy một luồng khí tức mạnh mẽ áp chế, khiến cô ta đứng không vững mà ngã quỵ xuống, miệng còn trào ra máu tươi. Cô ta thất kinh ngẩng đầu, chỉ thấy Vegas hai mắt âm trầm tựa như ác ma đến từ địa ngục đang nhìn mình chằm chằm:- Câm miệng! Lynd bất giác nín thở, nửa quỳ nửa bò ra ngoài không dám hó hé thêm một câu nào..Bên trong kết giới, pháp lực bộc phát từ người Vegas càng lúc càng mất kiểm soát, khiến Pete bị ép đến nghẹt thở. Hắn đau lòng nhìn cậu, càng nhìn càng thấy cõi lòng bức bối..- Nếu đã đau đớn như vậy... chẳng thà là tôi giết em... rồi chúng ta cùng chết...- Ngài điên rồi..Dứt lời, hàng trăm mảnh băng nhọn hoắt xé gió vun vút lao về phía cậu..Vegas điên rồi!Hắn điên thật rồi!Denis trợn mắt chứng kiến từng mảnh băng tiễn nhọn hoắt găm sâu vào da thịt Pete, máu tươi theo từng vết thương tuôn ra thấm đẫm bộ y phục trắng tinh khôi cậu đang mặc tạo nên gam màu nhức mắt. Hàng vạn vết thương thể xác không đau bằng một vết thương trong tim, nước mắt của cậu bắt đầu rơi xuống, hòa cùng máu tươi rơi trên nền đất lạnh lẽo..Lạnh lẽo như lòng người vậy...Sức sát thương của đòn đánh này mạnh đến mức tưởng chừng như có thể bòn rút hết tất cả sức lực của cậu, Pete nhắm hờ mắt khẽ cảm nhận sự sống đang dần rời xa mình. Cậu dùng hết sức bình sinh ôm chặt viên Azura trong lòng, vung tay mượn pháp lực phá vỡ kết giới rồi gieo mình xuống nơi khung cửa sổ trơ khốc...Tình yêu là thứ quá xa xỉ đối với một người như cậu..Cậu không muốn có nó nữa..XOẢNG...Song song với tiếng kính vỡ là tiếng la hét thất thanh của tất cả mọi người, Vegas đứng hình trong chốc lát, hắn vội vàng lao đến bên cửa sổ. Có điều người bên cạnh đã nhanh hơn một bước, Denis từ bao giờ đã phá tan xích sắt nhảy xuống từ lầu cao...Pete thả mình rơi tự do từ trên lầu xuống, cảm thấy toàn thân đau đớn, hơn hết thảy mọi thứ là một trái tim đang dần bị ăn mòn trong đau đớn. Nhưng rất nhanh thôi cơn đau này sẽ biến mất, sẽ rất nhanh thôi.." Vegas... thực xin lỗi... Tình cảm của em có lẽ không thể sánh được với muôn sông nghìn núi rồi... Sau tất cả, mong ngài hãy tha lỗi cho em.."Khóe miệng cậu khẽ nở ra một nụ cười nhẹ nhõm thanh thản...Kết thúc thật rồi...
.
.
.- PETE!!!!!Khoảnh khắc cuối cùng trước khi chạm đất, Pete đột nhiên nghe thấy thanh âm thảng thốt quen thuộc. Cậu mơ hồ cố gắng mở mắt đầy mệt mỏi, chất độc lúc này cũng đã gần như bộc phát, trước khi rơi vào hôn mê hình ảnh cuối cùng cậu thấy được là vẻ mặt lo lắng của Denis Teerasak đang lao thẳng xuống phía cậu..Tất cả sau đó liền chìm vào màn đêm u tối...Denis vươn tay vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc đón được cậu, sử dụng pháp lực của bản thân nhanh chóng tiếp đất ném viên Azura trong tay cậu qua một bên rồi ôm lấy cậu biến mất trong màn đêm...Y thà chết chứ không thể để cậu mạo hiểm tính mạng thêm một lần nào nữa......Thời điểm Vegas xuất hiện thì đã quá muộn, trên nền tuyết trắng xóa chỉ còn lại viên Azura đang không ngừng tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ nằm trơ trọi vùi trong tuyết. Tấm lưng rộng lớn của hắn che khuất vòm trời u buồn trong đêm đông tĩnh lặng, phảng phất nỗi đau từ tận đáy lòng..Hắn nghiến chặt răng nhìn xuống những giọt máu tươi nổi bật trên tuyết trắng, bàn tay bấu chặt đến bật máu. Bàn tay này từng âu yếm vuốt ve mái tóc xinh đẹp của cậu, từng chạm lên gò má, đôi môi đỏ mọng ngọt ngào tựa dòng mật tay ai vừa vắt từ mùa hạ. Nhưng cũng chính bàn tay này đã thẳng tay tấn công người mà mình yêu nhất...Rốt cuộc hắn đã làm ra chuyện gì thế này?
.
.
.Bên kia..Denis băng rừng xuyên đêm dùng pháp lực tăng tốc độ thật nhanh đến biên giới đế quốc, lẳng lặng lên thuyền trở về vương quốc Sakda. Trên tay y là Pete đang hôn mê bất tỉnh, gương mặt cậu tái nhợt, khóe môi lạnh ngắt rỉ máu. Toàn thân cậu không có một chỗ nào lành lặn, thậm chí còn không có chút dấu hiệu nào của sự sống. Y đau lòng siết chặt người cậu vào tấm ngực rộng lớn của mình, y biết hiện giờ cậu đang rất đau đớn, đau cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng y lại không thể cho cậu thứ gì cả. Trước mắt chỉ có thể làm như thế này để tiếp tục duy trì mạng sống của cậu mà thôi..." Pete...em thật sự quá ngốc rồi.."
.
.
.- Toàn bộ binh lính của Sakda gấp rút lén lút lui về nước ngay trong đêm, Quốc vương thì biến mất, ngay cả Hoàng Hậu của Eternal cũng không thấy mặt mũi...Trước ánh nhìn lạnh lùng cùng giọng nói đanh thép của Vegas, toàn thân Pete như đã đông cứng lại. Rốt cuộc quá trình hạ thuốc mê hôm nay có chỗ nào sai sót, làm thế nào mà hắn lại có thể tỉnh lại đột ngột như vậy được?Ngàn vạn câu hỏi đang bủa vây trong tâm trí cậu, nhưng không để cậu lên tiếng, Vegas đã chầm chậm lên tiếng:- Có phải Hoàng Hậu đang thắc mắc tại sao pháp lực hạ thuốc mê lên người ta lại không có tác dụng?- ....- Bởi chiếc chìa khóa đó là vật bất ly thân của ta, một khi nó rời khỏi ta thì cho dù là bùa mê thuốc lú ta cũng đều có thể dễ dàng phát giác...Giữa lúc ấy, chợt có một giọng nói đầy khiêu khích vang lên:- Yo, Hoàng Hậu của chúng ta nửa đêm không ở trong tẩm cung mà lại chạy đến thư phòng của Đại Đế lén lút làm gì đó... còn có cả Quốc vương Teerasak nữa chứ~ Từ trong đám binh lính, Đại Hoàng phi Lynd Vesper nhẹ nhàng bước ra và đi đến bên cạnh Vegas, khuôn mặt cô ta ánh lên vẻ nham hiểm. Denis vốn còn đang thắc mắc tại sao binh lính của y không có chỉ thị mà lại lén lút rút về Sakda một cách vô tình hữu ý như vậy, nhưng hiện tại khi thấy vẻ đắc ý của cô ta y đã ngầm hiểu ra rồi...Âm thầm cấu kết với người của y, lợi dụng đúng lúc Pete lộ sơ hở liền tạo ra màn bắt gian tại trận, thậm chí còn đúng lúc phát hiện binh lính Sakda rút lui. Người đa nghi như Vegas sao có thể không cho rằng cậu vì giúp y đánh cắp bảo vật của gia tộc Theera mà phản bối đế chế Eternal chứ...- Đại Đế, em đã từng nói với ngài rồi.. Kẻ mà ngài yêu thương rồi sẽ có ngày quay lưng phản bội ngài...Nghe Lynd nói đến đây, khuôn mặt Pete trở lên trắng bệch, đôi mắt màu nâu nhạt như được che phủ bởi lớp sương mờ, lạnh lẽo vô biên. Cậu hết nhìn Vegas lại nhìn vào viên Azura đang lấp lánh trong tay mình, cảm giác như đang có một bức tường lớn ngăn cách trước bọn họ.Hắn không bận tâm đến cô ta, ánh mắt thâm trầm nhìn cậu:- Tôi hỏi em, giữa đêm hôm khuya khoắt em đến đây để làm gì?- Ngài đã thấy rồi mà, sao còn phải phí lời như vậy? – Cậu bình thản đáp- Tôi muốn nghe chính miệng em nói ra! – Vegas nghiến răng- ....Nhìn biểu cảm của cậu, đáy lòng hắn trở nên phát lạnh, bàn tay nắm thành quyền cơ hồ tỏa ra sát khí. Hắn cay đắng hỏi cậu:- Pete.... Em muốn đánh cắp Azura.... để đem đến vương quốc Sakda đúng không? Denis đứng bên cạnh cậu ngay tức khắc tiến lên một bước:- Khoan đã, chuyện này không phải như....!!!Còn chưa để y kịp nói hết, Vegas đã vung tay dùng pháp lực khiến y văng ra xa hai mét, toàn thân đập mạnh vào tường gục xuống nền đất. Ngay sau đó cả người liền bị một sợi dây xích lạnh như băng trói thật chặt, tách ra xa khỏi Pete. Thao tác nhanh đến mức ngay cả Lynd đứng đó cũng vô thức lui ra xa khỏi hắn, sau lưng toát mồ hôi lạnh. Cậu cố gắng giữ nét mặt bình thản, để rồi ngay sau đó cần cổ mảnh khảnh liền bị một lực đạo mạnh mẽ nắm chặt lấy. Đôi đồng tử của Vegas lúc này đã hằn lên tia máu đỏ, hắn dùng một tay bóp lấy cổ cậu, sát khí từ người hắn tỏa ra khiến không khí trở nên ngột ngạt:- Nói đi!- Ngài không tin ta?... – Pete run run hỏi hắn, cảm giác ngay cà hít thở cũng khó khăn - Tin em? Tôi cũng muốn tin em! Trước giờ tôi vẫn luôn tin em.... Nhưng em... em đã làm gì với lòng tin của tôi thế này?!!---Nghe tin chấn động, Đại công tước Kimhan và Thân vương Macau xuyên đêm chạy vào trong cung. Khi đứng trước cửa thư phòng, cả hai đều sững người khi chứng kiến cảnh tượng Vegas đang siết chặt lấy cổ Pete dần nhấc lên không trung. Gương mặt cậu cũng đang mỗi lúc một tím tái do tụ khí, mặc cho Mia đang quỳ dưới đất van xin và Denis Teerasak đang bị trói bên cạnh. Macau nóng lòng muốn lên tiếng can ngăn, có điều hiện tại Vegas đang mất kiểm soát vô cùng. Pheromone ngập tràn sự cuồng nộ, gân xanh nổi đầy quanh cần cổ, sát khí quanh người khiến không một ai dám đến gần. Kim ở bên cạnh cũng định lên tiếng, nhưng khi bắt gặp ánh mắt nghiêm trọng của Pete lại bất giác nhớ đến lời hứa với cậu đêm đó, cổ họng liền cứng ngắc không thốt ra được tiếng nào..Khí tức cuồng nộ của Vegas lan ra khắp Đông cung, hắn bộc phát cơn tức giận hét lên:- NÓI ĐI! TẠI SAO EM LẠI ĐỐI XỬ VỚI TÔI NHƯ THẾ NÀY? TRONG MẮT EM TÌNH CẢM CỦA TÔI RẺ MẠT LẮM SAO?!- Nếu ngài đã cho rằng ta là người như vậy... thì ta không còn gì để nói... - Pete yếu ớt thều thào, giây sau cậu liền mím môi vung tay tạo ra một kết giới bằng lửa đẩy hắn ra xa..Hắn sững người nhìn bả vai trúng phải ngọn lửa của cậu xém mất một mảng..Giỏi lắm!- Bây giờ bắt đầu biết phản công rồi sao? - Từ đầu đến cuối ngài... chưa từng một lần tin tưởng ta mà... - Cậu lảo đảo cố gắng bám vào cạnh bànVegas cười nhạt:- Trong lòng em vốn không hề có tôi phải vậy không? Là ai đã nói sẽ đem đến cho tôi những thứ mà cuộc đời này nợ tôi rất nhiều? Là ai đã nói sẽ không để tôi phải cô độc? Tất cả mấy lời này đều là giả dối vậy nhỉ? Nếu là như vậy chẳng thà là tôi chết đi còn sướng hơn!!!Hắn không hiểu, rốt cuộc bản thân đã làm sai điều gì để bản thân trở thành kẻ không xứng đáng được hạnh phúc thế này? Hắn cũng đã từng nghĩ bản thân sẽ cứ thế chết mòn trong sự cô độc, thế nhưng Pete đã đến bên đời hắn. Cậu xuất hiện như một giấc mộng đẹp, ôm trọng và xoa dịu những đớn đau nửa đời người. Hắn đã yêu thương và tin tưởng cậu biết bao...Và rồi, cậu quay lưng lại với hắn...Đập tan những mơ mộng về một tương lai hạnh phúc chỉ trong chớp mắt..Vegas cảm thấy mình có thể vụn vỡ bất cứ lúc nào khi nghĩ rằng bản thân chỉ là trò chơi để mặc Pete lợi dụng..Tình yêu cả một đời tôi đều cho em, cuối cùng đổi lấy sự thật cay đắng như thế này. Ngay cả khi sự thật đã rõ ràng ở trước mắt, tôi vẫn cố chấp lựa chọn lắng nghe từng câu từng chữ em nói. Em là người gieo cho tôi biết bao hy vọng, cuối cùng cũng chính em lại là người nhẫn tâm đạp đổ chút hy vọng đó..Em không hề yêu tôi, đúng không?!!Một ngọn lửa nóng rực xé gió lao thẳng về phía hắn, Vegas bừng tỉnh nhanh chóng né sang một bên, ngọn lửa xẹt qua gò má hắn để lại một vết thương nhỏ.- Ta không cho phép ngài... xúc phạm đến những thứ mà ta đang nỗ lực bảo vệ ... Bao gồm mạng sống của ngài..Và cả tình yêu của ta với ngài...Vegas sững sờ, tất cả mọi người xung quanh cũng đều sững sờ. Đau, tim thật sự rất đau...Trái tim đã vụn vỡ một lần, liệu có thể vỡ tan thêm lần nữa được không?- Nếu ngài bất mãn... thì giết ta đi!Pete kiên định ngẩng đầu, ánh mắt khôi phục sự lạnh lẽo, che giấu cảm giác bị độc tố ăn mòn trong từng tế bào cơ thể. Vegas không bỏ sót bất kỳ biểu cảm nào trên gương mặt cậu, nghiến răng:- Đừng thách thức giới hạn chịu đựng của tôi!Nói xong bàn tay liền cuộn lại tạo ra băng tiễn nhọn hoắt, lạnh lẽo rợn người. Macau và Kim hoảng loạn đều muốn lao lên ngăn cản nhưng hắn đã sớm tạo ra kết giới mạnh mẽ vây quanh bản thân mình và Pete.Có trời mới biết rằng khoảnh khắc này, hắn thực sự đã muốn tự tay kết liễu người mình yêu đến mức nào, sau đó bản thân cũng sẽ tự sát. Như vậy bọn họ mới có thể ở bên nhau danh chính ngôn thuận... Denis vùng vẫy trong đám xích sắt gào thét:- Không được! Vegas Korawit Theerapanyakul!! Đó là người mà ngươi yêu thương nhất không phải sao? Giết cậu ấy rồi ngươi sẽ ân hận cả đời!!Nhìn ánh mắt trống rỗng của hắn, giống hệt với cái ánh mắt ngày hắn chứng kiến mẹ mình qua đời, y liền biết hắn đã sắp mất kiểm soát rồi...Lynd Vesper mắt thấy sắp đạt được mục đích, liền sốt ruột mà bồi thêm mấy câu:- Ngài Teerasak đúng là quan tâm đến Hoàng hậu của chúng ta thật, có điều... A...Cô ta còn chưa kịp nói xong, toàn thân liền cảm thấy một luồng khí tức mạnh mẽ áp chế, khiến cô ta đứng không vững mà ngã quỵ xuống, miệng còn trào ra máu tươi. Cô ta thất kinh ngẩng đầu, chỉ thấy Vegas hai mắt âm trầm tựa như ác ma đến từ địa ngục đang nhìn mình chằm chằm:- Câm miệng! Lynd bất giác nín thở, nửa quỳ nửa bò ra ngoài không dám hó hé thêm một câu nào..Bên trong kết giới, pháp lực bộc phát từ người Vegas càng lúc càng mất kiểm soát, khiến Pete bị ép đến nghẹt thở. Hắn đau lòng nhìn cậu, càng nhìn càng thấy cõi lòng bức bối..- Nếu đã đau đớn như vậy... chẳng thà là tôi giết em... rồi chúng ta cùng chết...- Ngài điên rồi..Dứt lời, hàng trăm mảnh băng nhọn hoắt xé gió vun vút lao về phía cậu..Vegas điên rồi!Hắn điên thật rồi!Denis trợn mắt chứng kiến từng mảnh băng tiễn nhọn hoắt găm sâu vào da thịt Pete, máu tươi theo từng vết thương tuôn ra thấm đẫm bộ y phục trắng tinh khôi cậu đang mặc tạo nên gam màu nhức mắt. Hàng vạn vết thương thể xác không đau bằng một vết thương trong tim, nước mắt của cậu bắt đầu rơi xuống, hòa cùng máu tươi rơi trên nền đất lạnh lẽo..Lạnh lẽo như lòng người vậy...Sức sát thương của đòn đánh này mạnh đến mức tưởng chừng như có thể bòn rút hết tất cả sức lực của cậu, Pete nhắm hờ mắt khẽ cảm nhận sự sống đang dần rời xa mình. Cậu dùng hết sức bình sinh ôm chặt viên Azura trong lòng, vung tay mượn pháp lực phá vỡ kết giới rồi gieo mình xuống nơi khung cửa sổ trơ khốc...Tình yêu là thứ quá xa xỉ đối với một người như cậu..Cậu không muốn có nó nữa..XOẢNG...Song song với tiếng kính vỡ là tiếng la hét thất thanh của tất cả mọi người, Vegas đứng hình trong chốc lát, hắn vội vàng lao đến bên cửa sổ. Có điều người bên cạnh đã nhanh hơn một bước, Denis từ bao giờ đã phá tan xích sắt nhảy xuống từ lầu cao...Pete thả mình rơi tự do từ trên lầu xuống, cảm thấy toàn thân đau đớn, hơn hết thảy mọi thứ là một trái tim đang dần bị ăn mòn trong đau đớn. Nhưng rất nhanh thôi cơn đau này sẽ biến mất, sẽ rất nhanh thôi.." Vegas... thực xin lỗi... Tình cảm của em có lẽ không thể sánh được với muôn sông nghìn núi rồi... Sau tất cả, mong ngài hãy tha lỗi cho em.."Khóe miệng cậu khẽ nở ra một nụ cười nhẹ nhõm thanh thản...Kết thúc thật rồi...
.
.
.- PETE!!!!!Khoảnh khắc cuối cùng trước khi chạm đất, Pete đột nhiên nghe thấy thanh âm thảng thốt quen thuộc. Cậu mơ hồ cố gắng mở mắt đầy mệt mỏi, chất độc lúc này cũng đã gần như bộc phát, trước khi rơi vào hôn mê hình ảnh cuối cùng cậu thấy được là vẻ mặt lo lắng của Denis Teerasak đang lao thẳng xuống phía cậu..Tất cả sau đó liền chìm vào màn đêm u tối...Denis vươn tay vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc đón được cậu, sử dụng pháp lực của bản thân nhanh chóng tiếp đất ném viên Azura trong tay cậu qua một bên rồi ôm lấy cậu biến mất trong màn đêm...Y thà chết chứ không thể để cậu mạo hiểm tính mạng thêm một lần nào nữa......Thời điểm Vegas xuất hiện thì đã quá muộn, trên nền tuyết trắng xóa chỉ còn lại viên Azura đang không ngừng tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ nằm trơ trọi vùi trong tuyết. Tấm lưng rộng lớn của hắn che khuất vòm trời u buồn trong đêm đông tĩnh lặng, phảng phất nỗi đau từ tận đáy lòng..Hắn nghiến chặt răng nhìn xuống những giọt máu tươi nổi bật trên tuyết trắng, bàn tay bấu chặt đến bật máu. Bàn tay này từng âu yếm vuốt ve mái tóc xinh đẹp của cậu, từng chạm lên gò má, đôi môi đỏ mọng ngọt ngào tựa dòng mật tay ai vừa vắt từ mùa hạ. Nhưng cũng chính bàn tay này đã thẳng tay tấn công người mà mình yêu nhất...Rốt cuộc hắn đã làm ra chuyện gì thế này?
.
.
.Bên kia..Denis băng rừng xuyên đêm dùng pháp lực tăng tốc độ thật nhanh đến biên giới đế quốc, lẳng lặng lên thuyền trở về vương quốc Sakda. Trên tay y là Pete đang hôn mê bất tỉnh, gương mặt cậu tái nhợt, khóe môi lạnh ngắt rỉ máu. Toàn thân cậu không có một chỗ nào lành lặn, thậm chí còn không có chút dấu hiệu nào của sự sống. Y đau lòng siết chặt người cậu vào tấm ngực rộng lớn của mình, y biết hiện giờ cậu đang rất đau đớn, đau cả về thể xác lẫn tinh thần, nhưng y lại không thể cho cậu thứ gì cả. Trước mắt chỉ có thể làm như thế này để tiếp tục duy trì mạng sống của cậu mà thôi..." Pete...em thật sự quá ngốc rồi.."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz