ZingTruyen.Xyz

Cực Phẩm Nữ Phụ

Phần 19

Nuphi9

Trần quản sự lại uống thêm vài ngụm, từ từ cảm nhận kinh mạch bị thưởng tổn trong cơ thể đang dần biến hóa. Nhịn không được chảy xuống hai hàng nước mắt, lẩm bẩm nói: "Vậy là ta được cứu rồi."

Hắn không ngừng uống Vụ Linh Tửu kết hợp với tu luyện, tới khi kinh mạch hoà tan mới dừng lại.

Kinh mạch bị tổn thương không thể trị khỏi trong một sớm một chiều, nhưng đã có hy vọng thì sẽ không cần lo sợ.

Trần quản sự nhìn Vụ Linh Tửu ở trên tay, trong lòng dâng lên một tia hy vọng. Hắn lập tức đứng dậy chạy tới phường thất cả đêm, đem toàn bộ Vụ Linh Tửu được gửi bán ở trong tiểu điếm thu lại.

Sau khi Trần quản sự đem hết Vụ Linh Tửu quay trở về Sở gia, hắn liền bình tĩnh lại. Mới nhớ một việc rất quan trọng, Vụ Linh Tửu có thể khiến kinh mạch dễ chịu, đã không phải là chuyện bình thường. Việc này nhất thiết phải báo lại cho tộc trưởng biết.

Vụ Linh Tửu này tuy có tác dụng đối lớn với Trần quản sự, nhưng đối Sở gia nó lại có tác dụng lớn hơn.

Trong Sở gia tại Nghị Sự Đường, tộc trưởng Sở Thiên Cần, cùng ba trưởng lão Sở Thiên Hoa, Sở Thiên Thuỵ, Sở Thiên Kỳ đều có mặt.

Tộc trưởng sau khi nghe Trần quản sự báo cáo lại, mặt không biến sắc lạnh nhạt nói: "Sở Trần, ngươi để Vụ Linh Tửu lại. Việc này trước hết không nên để lộ ra ngoài, đợi bọn ta thảo luận xong liền định đoạt."

"Dạ." Trần quản sự đem năm vò Vụ Linh Tửu chưa mở, cộng cả một ít Vụ Linh Tửu mà hắn uống qua, toàn bộ đặt lên bàn sau đó rời đi.

"Mọi người thấy chuyện này như thế nào?" Tộc trưởng nhìn Vụ Linh Tửu ở trên bàn, rồi quay sang nhìn ba vị trưởng lão hỏi.

"Trước để ta thử xem Vụ Linh Tửu này có thần kỳ như vậy không."

Sở Thiên Hoa cầm lấy Vụ Linh Tửu đã mở qua, tu một ngụm thật lớn. Tiếp theo dùng thần thức kiểm tra tác dụng của linh tửu ở trong cơ thể.

"Hử?" Trên mặt Sở Thiên Hoa trưởng lão chợt hiện ra tia kinh ngạc. Sau đó lại uống thêm vài ngụm, tiếp tục kiểm tra.

"Ta nói lão Hoa này, ngươi đừng uống nữa, có kết luận gì thì nói nhanh đi." Sở Thiên Thụy không kiên nhẫn nói.

Sở Thiên Hoa cũng chẳng để ý tới hắn.

"Hay chúng ta cũng thử xem." Sở Thiên Kỳ hơi mỉm cười đưa ra đề nghị.

"Nói cũng đúng, tộc trưởng ngài cũng nếm thử xem sao."

Tộc trưởng cùng Sở Thiên Thuỵ, Sở Thiên Kỳ mỗi người cầm lấy một vò Vụ Linh Tửu bắt đầu nhấm nháp.

Sở Thiên Thụy uống một ngụm xong, lập tức kinh ngạc nói: "Linh tửu này vậy mà lại có thể khiến cho kinh mạch thoả mái."

"Nếu uống linh tửu này lâu dài, có thể sẽ trợ giúp lớn đối với tu sĩ Trúc Cơ chúng ta." Sở Thiên Kỳ từ từ nói: "Chúng ta đình trệ ở Trúc Cơ kỳ đã quá lâu, mà Vụ Linh Tửu này chính là một cơ hội tốt giúp chúng ta đột phá tu vi.

"Linh tửu này đối chúng ta rất quan trọng, cần thiết khống chế tốt, không thể để lộ ra ngoài. Ta đề nghị, trước tiên nên đem Sở Dao người ủ Vụ Linh Tửu này bắt lại."

Ý của Sở Thiên Kỳ chính là muốn giết người đoạt bảo. Cái gọi là *Thất phu vô tội, hoài bích có tội.

(*Thất phu vô tội, hoài bích có tội.= Người bình thường thì không có tội, nhưng vì mang ngọc quý trong người mà phải chịu tội.)

Kỳ kinh bát mạch là là nơi quan trọng nhất mà linh khí đi qua, mục đích tu luyện của tu sĩ là không ngừng củng cố, mở rộng kỳ kinh bát mạch. Để có thể hấp thụ linh lực một cách nhanh nhất.

Loại linh tửu này có thể trợ giúp cho tu sĩ Trúc Cơ tăng nhanh tu vi, có ở trên người tu sĩ Luyện Khí tầng hai, nhất định sẽ dẫn tới tai hoạ.

Chương 56: Cãi Cọ.

"Ta thấy Thiên Kỳ nói được rất đúng." Sở Thiên Thụy trưởng lão mập mạp trên mặt lộ ra một tia tàn nhẫn nói với tộc trưởng: "Tộc trưởng, hay là hiện tại chúng ta đem Sở Dao bắt lại, rồi tra hỏi."

"Không nên vội, trước nên tìm hiểu rõ ngọn nguồn rồi tính." Tộc trưởng xưa nay hành xử cẩn trọng, trong lúc này cũng không bị ích lợi làm u mê, mà uy nghiêm nói: "Trước tiên chúng ta hãy tra xem rốt cuộc Sở Dao từ đâu có được phương thức ủ linh tửu này."

"Tộc trưởng nói có lý, Sở Dao tu vi chỉ là Luyện Khí tầng thứ hai, ngày thường luôn ngây ngốc ở trong Sở gia rất ít khi đi ra ngoài. Sợ rằng bí quyết ủ rượu này không có đơn giản như vậy." Sở Thiên Hoa trưởng lão trước tiên là gật đầu đồng ý, sau đó nói với tộc trưởng về ý kiến của mình: "Hay là gọi Uy Hải tới cùng nhau tới bàn bạc, dù gì ngày thường hắn vẫn hay qua lại rất thân thiết cùng với Sở Dao. Vụ Linh Tửu này cũng là do hắn nhờ Trần quản sự bán hộ, chắc hẳn trong chuyện này cũng biết được đôi chút."

"Tốt." Tộc trưởng đồng ý, Sở Uy Hải dù sao cũng là tộc trưởng kế nghiệm đời tiếp theo, sớm nên để hắn học cách xử lý chuyện trong gia tộc.

Đây là lần đầu tiên Sở Uy Hải bị triệu tập đến phòng nghị sự của gia tộc trong đêm khuya, hắn cũng không biết gần đây mình đã làm sai chuyện gì. Trong lòng thập phần bất an.

Sở Uy Hải sau khi hành lễ với tộc trưởng cùng ba vị trưởng lão, liền yên lặng ngồi xuống vị trí đầu.

Sở Thiên Hoa trưởng lão đem mọi chuyện kể qua một lần. Đặc biệt nhấn mạnh việc Vụ Linh Tửu có tác dụng khiến kinh mạch thoả mái, nâng cao tu vi.

Sở Uy Hải nghe đến đây trong lòng không khỏi nghĩ thầm, Vụ Linh Tửu này sau khi ủ thành công, hắn là người nếm thử đầu tiên, nhưng chỉ để ý tới mỗi hương vị. Lại không phát hiện ra linh tửu này còn có khả năng làm cho kinh mạch thoả mái.

Những lời này Sở Uy Hải cũng chẳng dám nói ra, nếu Sở Thiên Hoa trưởng lão biết được nhất định sẽ mắng hắn một trận.

Sở Thiên Hoa trưởng lão chỉ vào Vụ Linh Tửu ở trên bàn hỏi Sở Uy Hải: "Uy Hải ngươi có biết, Sở Dao từ nơi nào có được phương thức ủ Vụ Linh Tửu này không?"

"Việc này cháu cũng không rõ mấy, chỉ nghe muội ấy nói là tình cờ có được."

Tuy khi ấy Sở Uy Hải đoán là của Mộ Tuyết Oánh phái Linh Hư đưa cho nàng, nhưng hiện tại ở dưới trường hợp nghiên túc này, hắn cũng không dám tùy ý nói bừa.

"Uy Hải." Sở Thiên Hoa trưởng lão bỗng nghiêm túc hỏi: "Chuyện này ngươi cảm thấy như thế nào?"

"Cháu thấy Sở Dao có thể ủ ra được linh tửu như vậy, hẳn là một thiên tài." Sở Uy Hải không suy nghĩ mà lập tức đem lời trong lòng nói ra:" Đáng để chúng ta dốc sức bồi dưỡng."

"Việc ngươi nghĩ thật quá đơn giản." Sở Thiên Kỳ lắc đầu nhìn mọi người xung quanh một lần, sau cùng mới chậm rãi nói: "Phương thức ủ Vụ Linh Tửu này rất quan trọng đối với chúng ta, là điểm mấu chốt có thể khiến cho Sở gia của chúng ra phất lên."

Giọng nói của Sở Thiên Kỳ thập phần trầm thấp, có sức lôi cuốn. Sở Thiên Thụy nhịn không được liền gật đầu nói: "Cho nên việc quan trọng nhất bây giờ chính là đem Sở Dao nhốt lại, bắt nàng ta giao ra phương thức ủ linh tửu."

Thế giới tu chân tài nguyên càng ngày càng cạn kiệt, loại linh tửu này có thể mở rộng kinh mạch. Hiện tại không chỉ riêng tu sĩ bị tổn thương kinh mạch, mà ngay tới cả những tu sĩ khó có thể đột phá tu vi cũng sẽ xua đuổi.

Nếu linh tửu mới này tthuộc về Sở gia. Thì bọn họ có thể sản xuất ra Vụ Linh Tửu chỉ để người trong tộc sử dụng. Tới lúc đó không những nâng cao tu vi của nhóm đệ tử, mà ngay cả tu sĩ Trúc Cơ tu vi cũng có thể đột phá. Như vậy Sở gia sẽ càng thêm vững chắc.

Nghĩ tới những lợi ích này, tộc trưởng cùng Sở Thiên Hoa trưởng lão đều không lên tiếng phản đối.

Mắt thấy kết cục của Sở Dao sắp định, ngay lúc này Sở Uy Hải đột nhiên đứng lên. Đôi mắt ửng đỏ, lớn tiếng nói: "Thiên Thụy trưởng lão nói rất có lý, ta tán đồng việc đem Sở Dao nhốt lại."

Sở Uy Hải nói ra những lời này ngoại trừ Sở Thiên Kỳ ra, tất cả những người còn lại đều kinh ngạc nhìn hắn. Không tin được hắn cứ như vậy mà đồng ý.

Lấy tính cách ngay thẳng của Sở Uy Hải, hiện tại hẳn là nên tức giận. Không quản mọi chuyện bảo vệ Sở Dao mới phải.

Sở Thiên Thuỵ trưởng lão thậm chí đã nghĩ ra biện pháp tốt để thuyết phục Sở Uy Hải, nhưng không nghĩ tới hắn vậy mà lại đồng ý.

Chỉ thấy ngực của Sở Uy Hải hơi phập phồng, sau đó lớn tiếng nói: "Bí quyết ủ linh tửu này đối với Sở gia của chúng ta rất quan trọng, chỉ bắt mỗi Sở Dao thì không được."

"Vì đảm bảo an toàn, cũng nên đem Trần quản sự bắt lại, rồi diệt khẩu."

"Còn cả Sở Mẫn cùng Sở Hoằng Văn nữa, vì Sở Dao đã từng đưa hai bình Vụ Linh Tửu cho bọn họ, cho nên đều phải chết."

"Đúng rồi, thêm cả Sở Phương người trông cửa tiệm, cũng đã biết qua Vụ Linh Tửu. Vì vậy không thể giữ lại, còn có......"

Nghe tới đây mọi người đều đã hiểu rõ ý của Sở Uy Hải. Nào phải hắn đồng ý, căn bản chính là đang phản đối.

"Được rồi." Sở Thiên Hoa thấy sắc mặt của Sở Thiên Thụy bắt đầu trở nên khó coi, liền nhăn chặt mày quát lớn: "Trước mặt trưởng bối không được nói xằng bậy."

Tuy tương lai Sở Uy Hải là tộc trưởng kế nhiệm, nhưng ở Sở gia những tu sĩ Trúc Cơ vẫn có trọng lượng hơn.

"Tộc trưởng, còn cả các vị trưởng lão. Nếu phương thức ủ Vụ Linh Tửu này quan trọng tới như vậy, thì chỉ có giết hết những người này mới có thể bảo đảm an toàn." Khuôn mặt ngăm đen hình chữ điền của Sở Uy Hải tỏ ra nghiêm trọng, trầm giọng nói tiếp: "Nếu bị tu sĩ khác của dãy núi Thương Mang biết được việc chúng ta che giấu không bán Vụ Linh Tửu này. Tới lúc đó chúng ta khẳng định sẽ trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích, dẫn tới nhiều phiền toái."

"Cho nên muốn giết thì phải giết cho sạch, giết hết toàn bộ. Mới có khả năng bảo đảm *Vạn vô nhất thất."

(*Vạn vô nhất thất: Tuyệt đối không sai lầm/Chắc chắn an toàn.)

Tu sĩ có mặt ở đây đều là những lão già đã thành tinh, làm sao có thể không hiểu được ý trong lời nói của Sở Uy Hải. Nghe tới đó, Sở Thiên Hoa trưởng lão liền cảm thấy sau lưng đổ mồ hôi lạnh: "Sở Dao tuyệt đối không thể giết."

Đúng vậy, Sở Dao không chỉ có không thể giết, hơn nữa cái này Vụ Linh rượu còn không thể tư nuốt.

Nếu không rất có khả năng sẽ cho Sở gia mang đến tai họa ngập đầu.

Tộc trưởng vui mừng, ngẩng đầu nhìn Sở Uy Hải nói: "Ta đã hiểu ý của ngươi."

"Uy Hải nói rất có lý, giấy không bao giờ gói được lửa. Nếu chúng ta ủ Vụ Linh Tửu, cũng sẽ tránh không được việc bị người khác phát hiện ra."

"Chúng ta bị lợi ích che mắt, suýt chút nữa mắc phải sai lầm nghiêm trọng."

Tộc trưởng mở miệng nói lời này, xem như cái mạng nhỏ của Sở Dao được bảo toàn.

Sở Thiên Kỳ ngồi ở chỗ, trong mắt chợt lóe lên một tia sáng khó thăm dò, nhưng không lên tiếng.

"Sở Dao là đứa trẻ ngoan, cũng là một thành viên của gia tộc chúng ta." Sở Uy Hải nghe được lời này của tộc trưởng liền nói: "Ta tin vì lợi ích gia tộc muội ấy nhất định đem phương thức ủ Vụ Linh Tửu giao ra."

Phương thức ủ Vụ Linh Tửu này Sở Dao là nhất định phải đưa ra. Không tính tới việc Sở gia sẽ không tha cho cái mạng nhỏ của nàng, mà ngay cả những gia tộc khác cũng sẽ chẳng bỏ qua cho nàng.

"Uy Hải, việc này giao cho ngươi đi làm." Tộc trưởng nói: "Cũng không cần ép buộc nàng ta, hãy để nàng ta tự nguyện đưa ra phương thức ủ linh tửu. Dù phải dùng lượng lớn linh thạch để trao đổi cũng không sao."

"Chuyện này không thành vấn đề." Sở Uy Hải vỗ ngực bảo đảm: "Sở Dao rất nghe lời của ta, chỉ cần ta giải thích rõ cho muội ấy, nhất định muội ấy sẽ đồng ý."

Về việc này cứ quyết định như vậy, sau khi mua lại phương thức ủ Vụ Linh Tửu của Sở Dao. Sở gia sẽ đem đi sản xuất, ngoại trừ bán ra ngoài một phần, còn lại sẽ để gia tộc sử dụng.

Sở Dao ở bên trong tiểu viện đang không ngừng nỗ lực tu luyện, nào hay mạng nhỏ của mình qua lời nói của các trưởng lão, đã không biết chết bao nhiều lần rồi.

Sở Uy Hải sau khi rời khỏi nghị sự đường, cũng không để tâm tới hiện tại vẫn đang là ban đêm, đi thẳng tới trước sân của Sở Dao.

Thật may là Sở Uy Hải còn biết Sở Dao là nữ nhi, nên không tự tiện xông vào phòng của nàng. Hắn lấy ra một tấm Truyền Âm Phù, truyền âm cho Sở Dao: "Nha đầu thối, ta đang ở trước cửa của muội. Nhanh ra đây, ta có chuyện khẩn cấp cần tìm muội."

Sở Dao lúc nhận được truyền âm này, nàng theo bản năng dùng thần thức bao phủ toàn bộ cả sân. Thì thấy A Ngốc ngoan ngoãn ngồi ngủ ở góc sân, còn Sở Uy Hải lại đứng trước cửa nôn nóng đi đi lại lại.

Xảy ra chuyện gì sao? Sở Uy Hải muộn như vậy mà còn tìm đến nàng. Thêm nữa, vì sao lại có bốn cỗ thần thức của tu sĩ Trúc Cơ đang bao phủ tiểu viện nơi nàng ở.

Sở Dao ngày thường đều tu luyện Thai Tức Luyện Thần, cho nên thần thức vô cùng nhậy bén. Sau khi phát hiện tiểu viện của mình bị tu sĩ Trúc Cơ tu sĩ bao vây, nàng liền đoán được có thể là bốn vị tu sĩ Trúc Cơ trong gia tộc. Nhưng nàng không biết bản thân đã làm ra chuyện gì, khiến cho bọn họ bày ra trận võng lớn tới như vậy.

Sở Dao trong lòng kinh sợ nghi ngờ, nhưng không chắn chắn. Nàng giả vờ giống như chẳng có chuyện gì, đi ra mở cửa.

"Nhị ca, đã muộn thế này rồi tìm muội có chuyện gì?" Sở Dao lần đầu tiên thấy biểu cảm của Sở Uy Hải nghiêm túc tới như vậy.

"Đi vào trong rồi nói." Sở Uy Hải theo Sở Dao vào phòng khách ngồi xuống. Nàng muốn đi đến phòng bếp pha cho hắn một ly trà, nhưng lại bị ngăn cản.

"Không cần phải pha trà, muộn như vậy mà ta còn đến tìm muội, thật ra là có một chuyện cần thương lượng." Sở Uy Hải ở trên đường đã tìm ra lý do thật tốt để thoái thác, cho nên cũng không vòng vo mà nói thẳng:" Là về chuyện của Vụ Linh Tửu."

"Ta hỏi muội, muội có biết chuyện Vụ Linh Tửu này có tác dụng làm cho kinh mạch thoải mái hay không?"

"Biết a." Sở Dao gật đầu, Vụ Linh Tửu 50 năm được ủ bằng linh dịch, còn có hiệu quả rõ hơn.

"Muội biết ư?" Sở Uy Hải nói câu này chỉ nghĩ muốn tạo ra cái đề tài, nhưng không nghĩ tới sẽ nhận được đáp án này.

Hắn cho rằng nàng vì không biết chuyện gì cả, cho nên mới đem Vụ Linh Tửu ra bán.

"Đúng vậy, có vấn đề gì sao?" Sở Dao kỳ quái liếc nhìn Sở Uy Hải một cái, bắt gặp vẻ mặt kinh ngạc của hắn liền do dự hỏi: "Chẳng lẽ loại linh tửu này không bán được?"

"Nếu không bán được thì thôi, muội sẽ đi tìm Trần quản sự lấy về, để bản thân tự uống cũng không sao."

Lúc này tộc trưởng cùng ba vị trưởng lão, cách đó không xa đang dùng thần thức nghe nén cuộc đối thoại giữa hai người. Nghe thấy lời này của Sở Dao, mọi người đều không thể tin được.

"Tiểu hài tử này rốt cuộc là thiên tài hay là đứa ngốc?" Câu nói này của Sở Thiên Hoa trưởng lão, cũng là tiếng lòng của mọi người.

"Không phải là không bán được." Sở Uy Hải căn bản đã nghĩ lý do thật tốt để thoái thác, nhưng lại bị câu trả lời bừa này của nàng nằm ngoài dự liệu.

"Rốt cuộc là sao?" Ngữ khí của Sở Dao có chút nóng vội: "Nhị ca, huynh nửa đêm nửa hôm tới tìm muội về chuyện của Vụ Linh Tửu, khiến cho muội thật khẩn trương. Nếu có vấn đề gì, huynh cứ việc nói thẳng ra đi."

"Vậy ta sẽ nói thẳng." Sở Uy Hải vốn tính cách ngay thẳng, cho nên lập tức thẳng thắn nói: "Vụ Linh Tửu này có thể khiến cho kinh mạch thoải mái, rất có tác dụng đối với gia tộc của chúng ta. Vì thế gia tộc muốn mua lại phương thức ủ linh tửu của muội, để Sở gia độc quyền buôn bán."

Chương 57:

Sở Dao nghe tới đây đã đại khái hiểu được, vì sao tu sĩ Trúc Cơ trong tộc lại dùng thần thức theo dõi nơi này. Thì ra Vụ Linh Tửu mà nàng tùy tiện ủ ra, lại là thứ đồ ghê gớm đến như vậy.

Nhưng cũng khó trách được, phương thức ủ Vụ Linh Tửu này chính là do Lão quái ở trong thức hải của nàng đưa cho, như thế nào có thể là vật phàm.

Nhìn chiếc bình nhỏ Thần Khí cùng Hắc trứng kia liền biết, thứ Lão quái sản xuất ra toàn bộ đều là vật phẩm đáng sợ.

Cũng do nàng, vì thấy những linh thảo ở trong phương thức đều là loại bình thường. Cho nên nghĩ rằng phương thức ủ linh tửu này không có gì ghê gớm, có thể ủ ra để bán.

Nhưng bây giờ lại khiến cho người phía trên của Sở gia chú ý tới, nàng đúng thật là hối hận đến xanh ruột. Sở Dao ở trong lòng thầm thề, sau này những thứ mà Lão quái đưa cho, nàng phải tuyệt đối bí mật sử dụng một mình.

Tuy trong đâu Sở Dao có vô vàn ý nghĩ nhưng ngoài miệng lại không chút do dự nói: "Nhị ca, muội biết lợi ích của gia tộc là trên hết. Muội có thể có được thành tựu ngày hôm nay, cũng đều là gia tộc trợ giúp. Vì vậy muội tình nguyện vô điều kiện dâng ra phương thức ủ linh tửu này, để cống hiến cho gia tộc."

Tuy rằng phương thức ủ Vụ Linh Tửu rất quý giá, nhưng nàng biết hôm nay Sở Uy Hải đem những lời này nói ra. Khẳng định phương thức ủ Vụ Linh Tửu tuyệt đối phải giao nộp.

Nếu phải giao nộp, không bằng đưa ra một cách sảng khoái, còn có thể lưu lại ấn tượng tốt với Sở gia

"Sở Dao đối với gia tộc của chúng ta thật là trung thành."

Quả nhiên, tộc trưởng nghe được những lời này của Sở Dao, liền vui mừng gật đầu. Cả ba vị trưởng lão còn lại cũng tỏ ra tán đồng.

"Nha đầu thối, ta biết muội đối với gia tộc rất trung thành." Sở Uy Hải vỗ bả vai nàng nói: "Yên tâm đi, gia tộc nhất định sẽ không bạc đãi muội, ta sẽ thay muội đòi lại bồi thường tốt nhất."

"Nhị ca, huynh nói câu bồi thường này nghe thật khách khí. Muội cũng là một thành viên của gia tộc, tuy tuổi còn nhỏ nhưng cũng hiểu chuyện, nếu gia tộc thịnh vượng phát đạt thì đệ tử chúng ta mới có tiền đồ tươi sáng." Sở Dao giả bộ tức giận liếc mắt trừng Sở Uy Hải một cái. Sau đó lấy phương thức ủ Vụ Linh Tử từ bên trong Càn Khôn Bảo Nang ra, đưa cho Sở Uy Hải: "Nhị ca, đây là phương thức ủ Vụ Linh Tửu."

"Nha đầu tốt." Sở Uy Hải giơ ngón tay cái lên, khen ngợi Sở Dao. Tiếp đó mới nhận phương thức ủ linh tửu, nhìn thoáng qua một lần. Không khỏi thập phần kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Sở Dao nói: "Nguyên liệu đơn giản như vậy thôi sao?"

Phương thức của Vụ Linh Tửu tuy cần nhiều nguyên liệu, nhưng đều không phải linh thảo quý giá khó tìm gì. Nếu chỉ cần những loại linh thảo này có thể ủ ra Vụ Linh Tửu, vậy thì có thể sản xuất ra một số lượng lớn. Việc này đối với Sở gia là chuyện tốt.

"Nguyên liệu tuy đơn giản, nhưng bên trong còn có một nguyên liệu đặc biệt khác. Đó chính là Vụ Linh thảo." Sở Dao giải thích.

"Vụ Linh thảo mà muội nói có phải là loại linh thảo hoang dã nơi đâu cũng mọc, hay là loại Vụ Linh thảo quý hiếm khác?" Sở Uy Hải hỏi.

"Chính là loại Vụ Linh thảo hoang dã nơi đâu cũng mọc. Bất qua phải cần thêm pháp quyết Tụ Linh nữa, mới có thể hấp thụ tinh hoa của Vụ Linh thảo."

Nếu đã đem phương thức giao ra, Sở Dao cũng không nghĩ tới chuyện che giấu về Tụ Linh Quyết.

"Hoá ra là thế, phương thức này thật đặc biệt, vậy mà lại có pháp quyết đi kèm." Sở Uy Hải đem phương thức ủ linh tửu cất kĩ, sau đó cười nói với Sở Dao: "Nha đầu thối, nhanh đem Tụ Linh Quyết này dạy lại cho huynh đi."

"Không vấn đề, muội sẽ dạy cho huynh pháp quyết trước."

Sở Dao đem Tụ Linh Quyết niệm một lần, pháp quyết này vô cùng dễ hiểu, cho nên Sở Uy Hải niệm theo một lần là nhớ kỹ.

"Tụ Linh Quyết tuy đơn giản, nhưng thủ pháp lại rất phức tạp. Chúng ta hãy đi tới sân, muội sẽ làm mẫu cho huynh xem."

Bây giờ trời mới bắt đầu rạng sáng. Vụ Linh thảo tối qua Sở Dao trông, toàn bộ đã mọc đầy tiểu viện. Trên Vụ Linh thảo, còn có những giọt sương trong suốt sáng lấp lánh, tràn đầy sức sống.

Hai người đi tới giữa sân, đứng đối diện với nhau.

"Nhị ca, huynh hãy nhìn thật kỹ."

Sở Dao đem hay tay khép lại, đặt trước ngực. Đầu ngón tay liền phát ra ánh sáng nhạt, một lúc sau mười ngón bỗng nhiên động đậy.

Chỉ thấy đầu ngón tay của nàng hơi động, thập phần trục trặc. Nhưng dần dần lại trở lên lưu loát, mười ngón giống hệt như một tấc không gian vuông. Ánh sáng đan chéo, đẹp như tranh vẽ. Tạo thành một cái pháp trận vô hình.

Một cây Vụ Linh Thảo toả ra lục khí màu xanh biếc hiện lên. Trận pháp vô hình ở trong mười ngón tay của Sở Dao như một cái lốc xoáy, bắt đầu điên cuồng hấp thụ lục khí kia.

Lục khí trên tay nàng càng lúc tụ càng nhiều, rất nhanh tạo thành một viên tinh châu màu xanh biếc, tựa như cây cỏ ẩm ướp xuất hiện trên đầu ngón tay nàng. Sở Dao nhanh lấy bình ngọc ra đem viên tinh hoa này cất vào thật cẩn thận: "Nhị ca, huynh nhìn có hiểu không? Nếu hiểu, huynh thử luyện theo một lần đi."

Lúc trước Sở Dao chỉ luyện một lần là thành công, cho nên cảm thấy Tụ Linh Quyết này đối với Sở Uy Hải cũng chẳng có gì khó khăn.

"Không vấn đề." Sở Uy Hải tràn đầy tự tin mở bàn tay ra, dựa theo thủ pháp vừa rồi của Sở Dao, kết hợp với khẩu quyết bắt đầu thực hành.

Bất quá thủ pháp của hắn cùng với Sở Dao thoạt nhìn không có bất kỳ điểm gì khác nhau. Nhưng linh lực ở khoảng không gian giữa ngón tay lại không lưu thông.

Sở Uy Hải liên tục luyện tập vài lần, nhưng ngay cả một lần cũng không thành.

"Nhị ca, huynh sao lại ngốc như vậy." Sở Dao nhịn không được mà oán giận, bất đắc dĩ làm lại vài lần. Nhưng Sở Uy Hải vẫn không có kết hiệu.

"Muội chắc chắn pháp quyết này không có sai chứ?" Sở Uy Hải luyện vài lần không thành, liền có chút thẹn quá hoá giận.

"Tất nhiên là không sai." Sở Dao tức giận tới mức hung dữ trừng mắt liếc nhìn Sở Uy Hải một cái nói: "Huynh không thấy muội cũng làm giống như vậy sao?"

"Đó là bởi vì không có Vụ Linh thảo, cho nên ta mới không thể phát huy được tác dụng của Tụ Linh Quyết." Sở Uy Hải nhìn cái sân trống không, càng thêm khẳng định lời nói của mình là đúng: "Đi thôi, chúng ta đổi nơi nào có Vụ Linh thảo."

"Không liên quan gì tới Vụ Linh thảo." Sở Dao mở bàn tay ra nói: "Nguyên nhân vốn là do huynh không có cách nào đem khẩu quyết, cùng thủ pháp dung hợp. Vậy nên không phát huy được tác dụng của Vụ Linh Quyết."

"Không thể nào, ta không tin." Sở Uy Hải tuyệt đối không thừa nhận bản thân thua Sở Dao, tu vi chỉ là Luyện Khí tầng hai."

"Cái tên Sở Uy Hải ngu ngốc này." Sở Thiên Hoa trưởng lão thấy Sở Uy Hải nửa ngày vẫn chẳng học được, không nhịn được mắng thành lời: "Chỉ là một cái pháp quyết, mà cũng học không xong"

"Cái pháp quyết này có điểm kỳ quái ." Sở Thiên Kỳ trưởng lão ở một bên, đột nhiên nói.

"Có ý gì?" Sở Thiên Hoa trưởng lão trợn tròn đôi mắt. Sở Uy Hải là cháu của hắn, còn Sở Dao là đệ tử của hắn. Hắn sẽ không cho phép có người hãm hại hai người bọn họ.

"Mọi người cũng luyện thử pháp quyết này xem." Sở Thiên Kỳ trưởng lão nhàn nhạt nói: "Ta vừa rồi luyện một chút, thế nhưng cũng không có thể học được."

"Sao có thể." Sở Thiên Thụy trưởng lão không tin, dựa theo pháp quyết mà Sở Dao nói, cùng thủ pháp thử một lần. Lại phát hiện ra bản thân vậy mà không có thành công.

Cuối cùng tộc trưởng cùng Sở Thiên Hoa trưởng lão cũng thử luyện một lần. Cả bốn tu sĩ Trúc Cơ kỳ không có ai thành công.

"Nếu pháp quyết này chỉ có Sở Dao mới luyện được, như vậy thì sẽ không ổn."

Chuyện này đồng nghĩa với việc, cho dù Sở gia có được phương thức ủ Vụ Linh Tửu đi chăng nữa cũng vô dụng, mấu chốt vẫn là ở trên người Sở Dao .

"Hay là Sở Dao đang nói dối." Sở Thiên Thụy trưởng lão nhíu mày. Hắn không thừa nhận bản thân đường đường là một tu sĩ Trúc Cơ, vậy mà lại không bằng tu sĩ Luyện Khí tầng thứ hai.

"Sở Dao không có khả năng nói dối." Sở Thiên Hoa trưởng lão một mực bác bỏ: "Nàng trước giờ vốn nhát gan, làm sao dám lừa chúng ta."

Sở Thiên Hoa trưởng lão nói không sai, bình thường tu sĩ Luyện Khí tầng hai ở trước mặt tu sĩ Trúc Cơ kỳ sẽ không có khả năng nói dối.

"Ta thấy pháp quyết này có phần cổ quái." Sở Thiên Kỳ có chút tự hỏi, sau đó nói: "Hay là chỉ có Luyện Khí tầng thứ hai, mới có thể sử dụng?"

"Cũng có khả năng." Sở Thiên Hoa trưởng lão nói: "Chúng ta trước tiên, nên tuyển mấy đệ tử có tu vi thấp, để bọn họ thử xem có thể tu luyện Tụ Linh Quyết này được hay không."

Bên kia tộc trưởng cùng các trưởng lão, đã tìm ra chỗ có vấn đề. Còn Sở Uy Hải bên này thì vẫn kiên trì tu luyện Tụ Linh Quyết.

Sở Dao dạy đến toàn thân đổ mồ hôi, nhìn Sở Uy Hải vẫn không học được liền buồn bực nói: "Nhị ca, muội thấy huynh vẫn nên trở về từ từ ngộ đạo đi. Chứ ở tại đây luyện tập cũng không có tác dụng.

"Không được, ta không tin mình không luyện được cái pháp quyết này." Sở Uy Hải nỗ lực luyện tập Tụ Linh Quyết. Hắn thở phì phì nhìn nàng nói: "Muội hãy làm mẫu thêm một lần nữa đi."

"Nhị ca, muội đã làm mẫu năm mươi lần rồi." Sở Dao thảm thiết kêu: "Huynh hãy buông tha cho muội a."

"Không được." Sở Uy Hải không có ý định muốn tra tấn nàng, chỉ là hắn sợ mình không thể đem phương thức ủ linh tửu, cùng học hoàn chỉnh pháp quyết trở về. Thì tộc trưởng và các vị trưởng lão, sẽ không tha cho nàng.

"Uy Hải, trước hãy mang phương thức ủ linh tửu cùng Tụ Linh Quyết quay về." Ngay lúc này, Sở Thiên Hoa trưởng lão dùng thần thức truyền âm cho Sở Uy Hải. Sau khi hắn nhận được truyền âm, rốt cuộc cũng rời đi.

"Nhị ca, đi thong thả."

Sau khi Sở Dao tiễn Sở Uy Hải đi, cũng không cảm thấy nhẹ nhõm. Trong lòng nàng thật ra đã biết, nguyên nhân vì sao mà Sở Uy Hải không thể học được Tụ Linh Quyết. Chắc hẳn là do Thai Tức Luyện Thần.

Bất quá Thai Tức Luyện Thần nàng không thể nào dạy lại cho Sở Uy Hải được, nhưng nếu hắn vẫn không học được Tụ Linh Quyết thì phương thức ủ linh tửu cũng sẽ vô dụng, tới lúc đó nàng liền gặp phiền toái.

Lão quái a Lão quái, sao ngươi có thể lợi hại như vậy a?

Sở Dao thở dài, gần nhất Lão quái ở trong thần thức giống như mai danh ẩn tích, không thấy xuất hiện. Cũng không biết hắn làm gì, tên tuổi ra sao.

Bất quá Lão quái phiền toái này có thể giải quyết sau, trước hết vẫn nên nghĩ cách giải quyết chuyện của Tụ Linh Quyết. Làm như thế nào mới khiến cho Sở Uy Hải học được pháp quyết này.

Sở Dao đang khổ sở tìm biện pháp giải quyết, nhưng không ngờ Sở Thiên Hoa trưởng lão lại xử lý chuyện này giúp nàng.

"Hôm nay, chúng ta sẽ học pháp quyết mới, tên là Tụ Linh Quyết."

Sở Dao ngồi ở dưới, nhìn Sở Thiên Hoa trưởng lão đem Tụ Linh Quyết cùng thủ pháp chỉ dạy cho mọi người, khiến cho đệ tử trẻ tuổi nghiêm túc học tập. Hơn nữa còn đưa mọi tới sau núi, chỗ có Vụ Linh thảo mọc rậm rạp tập luyện.

"Ai có thể học được Tụ Linh Quyết này thì sẽ được khen thưởng."

Sở Thiên Hoa trưởng lão lấy hai viên linh thạch ra làm phần thưởng, khiến cho đám đệ tử giống như tiêm máu gà, hướng tới một mảnh Vụ Linh thảo ra sức sử dùng Tụ Linh Quyết. Tới cả Sở Uy Hải cũng không ngoại lệ.

Sở Dao đứng bên cạnh giả vờ thi pháp, nhưng không dùng linh lực. Nàng không muốn ở trước mặt nhiều người như vậy, bộc lộ bản thân am hiểu Tụ Linh Quyết. Bị Sở Uy Hải giày vò đã làm nàng quá khổ sở rồi.

Chương 58: Nhân Tài.

Đám đệ tử trẻ tuổi của Sở gia, ban ngày ở trong sơn cốc luyện tập, nhưng không có một ai thành công sử dụng Tụ Linh Quyết.

Sở Dao bắt đầu hơi nôn nóng, nàng cảm giác ánh mắt chứa đựng hoài nghi của Sở Uy Hải cùng Sở Thiên Hoa trưởng lão đang lướt qua. Ngay lúc này đột nhiên có một giọng nữ mang theo vẻ hưng phấn hô lên. "Ta thành công, ta thành công."

Thì ra là Sở Mẫn, chỉ thấy một tia màu xanh nhàn nhạt lượn quanh ngón tay giữa của nàng ta. Vậy mà nàng ta lại có thể thành công sử dùng Tụ Linh Quyết.

Nhưng sợi màu xanh lục này ít đến đáng thương. So sánh với Sở Dao, một lần có thể thu thập tinh hoa lớn bằng một quả cầu, thật là khác nhau một trời một vực.

"Rất tốt." Khuôn mặt già nua của Sở Thiên Hoa trưởng lão khẽ giãn ra, khó có khi mỉm cười nói: "Thưởng hai viên linh thạch."

"Đa tạ trưởng lão." Trên mặt Sở Mẫn nở nụ cười như nở hoa.

Nhóm đệ tử nhìn Sở Mẫn, ánh mắt không che dấu được sự hâm mộ.

Tiếp đó lại một âm thanh trong trẻo, nhàn nhạt vang lên: "Khởi bẩm trưởng lão, đệ tử cũng đã thành công."

Thì ra là Sở Thanh Vân, đệ tử ưu tú của Sở gia, cũng giống như Sở Dao đều là tư chất Tam linh căn.

"Tốt lắm." Sở Thiên Hoa trưởng lão thấy sợi màu xanh lục ở ngón tay giữa của Sở Thanh Vân liền nói: "Thưởng hai viên linh thạch."

"Đa tạ trưởng lão." Sở Thanh Vân không kiêu ngạo siểm nịnh đáp.

Tuy Sở Uy Hải vẫn không thể luyện thành công, nhưng là tâm trạng lại rất tốt. Bởi vì Sở Mẫn cùng Sở Thanh Vân học Tụ Linh Quyết thành công, việc này chứng minh Sở Dao không nói dối.

"Còn có người nào học được nữa?" Sở Thiên Hoa trưởng lão tràn ngập hy vọng nhìn nhóm đệ tử.

Nhưng mọi người đều cúi đầu, không đáp trả.

Cuối cùng chỉ có hai người, Sở Thanh Vân cùng Sở Mẫn luyện thành công Tụ Linh Quyết.

Bất quá hai người này không biết, Tụ Linh Quyết này nhìn thì như đơn giản nhưng lại trở thành cọng rơm cứu mạng của bọn họ sau này.

Sau khi có được phương thức ủ Vụ Linh Tửu cùng Tụ Linh Quyết, Sở gia bắt đầu nhanh chóng mua linh thảo ủ Vụ Linh Tửu. Hơn nữa còn ở sau núi trồng Vụ Linh thảo với diện tích lớn.

Chẳng qua hai người, Sở Mẫn cùng Sở Thanh Vân tuy học được Tụ Linh Quyết, nhưng vận dụng lại thập phần vụng về, hiệu quả có hơi chậm. Hai người thu hoạch tinh hoa cả một ngày cũng không bằng Sở Dao làm một canh giờ.

Vì vậy Sở Dao trở thành chủ lực thu thập tinh hoa của Vụ Linh thảo.

Nàng hiện tại ngoài tu luyện ra, toàn bộ sức lực đều đặt vào việc thu thập tinh hoa của linh thảo. Căn bản không còn thời gian để luyện chế Mỹ Dung Thánh Phẩm, cho nên cũng thẳng thắn đem phương thuốc này cống hiến cho gia tộc. Nhận được sự tán thưởng của mọi người ở trong Sở gia, giá trị liền trở lên cao hơn.

Sở Dao hàng ngày sử dụng Tụ Linh Quyết, sau đó phát hiện bản thần đối thần thức, còn cả linh khí. Vận dụng càng thêm thuần thục.

Hôm nay, Sở Mẫn cùng Sở Thanh Vân bởi vì linh lực cạn kiệt, cho nên đều đã đi nghỉ ngơi. Chỉ có một mình Sở Dao vẫn tiếp tục thu thập tinh hoa.

Sở gia trồng quá nhiều Vụ Linh, nếu không thể thu thập kịp thời những linh thảo này thì phải huỷ đi, nếu không sẽ tràn lan khắp nơi, tới khi đó hậu quả không dám tưởng tượng tới.

Sở Dao khép hờ hai mắt lại, đem hay tay khép lại, đặt ở trước ngực. Đầu ngón tay liền phát ra ánh sáng nhạt, một lúc sau mười ngón bỗng nhiên động đậy.

Vô số sợi màu xanh từ từ bốc lên, chui vào giữa hay bàn tay của nàng.

So với lúc còn ở tiểu viện hấp thu tinh hoa của Vụ Linh thảo có chút khác biệt. Lần này nàng không hề kiêng dè, cũng không nơm nớp lo sợ như ngày thường. Mười đầu ngón tay của nàng thoả mái uốn lượn, dốc toàn bộ linh lực.

Dần dần có một loại cảm giác kỳ quái từ trái tim của Sở Dao lan ra, nàng theo bản năng điều khiển mười ngón tay nhanh hơn. Nơi trái tim có cảm giác ngộ đạo mãnh liệt. Mọi vật xung quanh giống như càng lúc càng cách xa nàng, như có như không. Đôi mắt thờ ơ, tựa như một tầng giấy cửa sổ bị chọc thủng, thông suốt rộng mở.

Sở Dao giống như dính nước, uyển chuyển dị thường. Lưu chuyển không ngừng, lúc này Vụ Linh thảo đã biến mất hoàn toàn, biến thành nhánh cây khô.

Nhưng Sở Dao không ngừng sử dụng Tụ Linh Quyết, linh khí trời đất ở gần từ từ bị nàng tập hợp lại, hình thành một qủa cầu màu vàng ở trong tay nàng.

Nàng bỗng nhiên nhanh trí dùng Linh Khí Tráo, kết quả là Tụ Linh Quyết cùng Linh Khí Tráo kết hợp lại làm một. Bao bọc lấy thân thể nàng tạo thành một lớp bảo vệ màu vàng lấp lánh.

Nhìn nàng giống như thần tiên hạ phàm, toả ra kim quang lóng lánh. Thân thể tựa như ở trong linh khí áp áp, im lặng không tiếng động trực tiếp đột phá lên cảnh giới Luyện Khí tầng năm.

Sở Dao sau khi lấy lại tinh thần, liền trong trạng thái ảo cảnh thoát ra, ánh sáng màu vàng của Linh Khí Tráo cũng theo đó biến mất.

Phải chăng đây chính là ngộ đạo? Sở Dao vừa vui vừa tiếc nuối nghĩ. Nàng lại thi triển Tụ Linh Quyết thêm vài lần nữa, nhưng ảo cảnh vừa rồi cũng không xuất hiện, ngay cả linh khí thiên địa cũng không bị tập hợp tới.

Thì ra Tụ Linh Quyết còn có thể sử dụng cùng với Linh Khí Tráo. Sở Dao tuy không thể tụ linh khí tiếp, nhưng nàng lại phát hiện ra một hướng nỗ lực mới.

Sở Dao tin, theo tu vi của mình đột phá còn cả lĩnh ngộ về Tụ Linh Quyết cùng Linh Khí Tráo. Cũng sẽ có ngày, có thể đem hai pháp quyết này hợp lại làm một.

Ba người Sở Dao cùng Sở Mẫn, Sở Thanh Vân mấy ngày nay không ngừng thu thập tinh hoa của Vụ Linh thảo. Cuối cùng cũng gom đủ, sau đó giao cho rượu sư trong gia tộc tiến hành ủ. Sau mười ngày liền thành công ủ ra Vụ Linh Tửu, hiệu quả còn tốt hơn so Sở Dao ủ khi trước.

Vụ Linh Tửu ủ thành công, khiến cho vài vị trưởng bối trong Sở gia đều vô cùng vui mừng. Vì khen ngợi sự cống hiến của Sở Dao, tộc trưởng đặc biệt thưởng cho nàng một pháp y Thất Sắc Thiên Ti Tằm.

Pháp y Thất Sắc Thiên Ti Tằm này chính là pháp y đặc chế đỉnh cấp của Sở gia, chủ yếu là dùng Thất sắc thiên ti tằm. Kết hợp cùng với Thanh Ti tằm, Băng Linh Ti tằm, Kim Thụy Ti tằm, Huyễn Thải Linh ti, còn có hơn trăm loại linh dược luyện chế mà thành, giá trị là hai vạn linh thạch.

Pháp y Thất Sắc Thiên Ti Tằm có khả năng phòng ngự mạnh, có thể ngăn cản công kích của tu sĩ Trúc Cơ. Ngoài ra, ở trên pháp y này còn khắc thêm hỏa pháp, cùng hai trận pháp có thể tự động ngăn địch.

Sở Uy Hải khi biết gia tộc đem pháp y Thất Sắc Thiên Ti Tằm khen thưởng cho Sở Dao. Hai mắt trừng lớn, hắn tương lai là trưởng tộc đời kế nghiệm, nhưng vẫn không có tư cách có được bộ pháp y này a.

Nhân tài a, Sở Dao tuyệt đối là nhân tài quan trọng của gia tộc. Những lời này trở thành nhận thức của mỗi người ở trong Sở gia.

Sở Dao vô cùng vui sướng nhận lấy pháp y Thất Sắc Thiên Ti Tằm, không còn cách nào. Pháp y này quá hữu dụng đối với nàng, khiến nàng không có biện pháp từ chối.

Theo đó địa vị của Sở Dao ở trong gia tộc cũng được nâng cao, nhưng đi kèm với việc sự tự do bị hạn chế.

Sở Dao bị gia tộc quản chặt, nàng không thể tùy ý rời khỏi cửa. Nếu có việc muốn bẩm báo, sẽ có người đưa tin.

Tuy lấy danh nghĩa tốt đẹp là bảo hộ nàng, nhưng Sở Dao lại cảm thấy địa vị của nàng càng cao, thì hy vọng rời khỏi Sở gia càng nhỏ.

Chỉ sợ cứ như vậy, Sở gia sẽ không dễ dàng để nàng tiến vào phái Linh Hư.

Chương 59: Mất Tích

Nếu Sở Dao chỉ là một đệ tử bình thường của Sở gia, ở lại Sở gia phát triển cũng là một lựa chọn không tồi.

Đáng tiếc, nàng hiểu rõ thân phận của mình. Nàng là gián điệp của Cực Lạc Cung Ngừng Thuý Các phái đến, đột nhập vào phái Linh Hư. Nếu không đi tâm ma lời thề sẽ khiến nàng mất mạng.

Hơn nữa, Sở Thiên Kỳ lại là cái mầm tai hoạ, mỗi ngày đều ở Sở gia đi đi lại lại. Mỗi lần nàng thấy hắn trong lòng đều có cảm giác bất an. Bộ dạng cố tỏ ra bản thân là bậc trưởng bối, ân cần hỏi han khiến nàng kích thích đến đầu cũng to ra.

Vì sớm có thể thoát khỏi Sở gia, nàng bắt đầu điên cuồng phát ra Truyền Âm Phù, giục Mộ Tuyết Oánh mau tới tìm mình.

Mộ Tuyết Oánh bị Sở Dao làm phiền đến không chịu nổi. Vốn đã nói một tháng sau mới đến, nhưng cuối cùng vẫn sớm hơn mười ngày tới tìm nàng.

"Kia, ta đã đem linh lực khế ước tới."

Mộ Tuyết Oánh cầm hai tờ khế ước tới tìm Sở Dao, mặt trên viết rõ hiệp định giữa bọn họ. Sở Dao đưa cho Mộ Tuyết Oánh 7000 linh thạch, nàng ta sẽ giúp nàng tiến vào phái Linh Hư. Nàng đưa trước cho Mộ Tuyết Oánh 5000 linh thạch làm tiền đặt cọc, sau khi thành công liền đưa thêm 2000 linh thạch.

Giấy trắng mực đen viết rõ ràng, Sở Dao thêm thời hạn là trong vòng ba tháng. Sau đó hai người cùng đưa linh lực vào ký tên, khế ước liền có hiệu lực.

Cái linh lực khế ước này đối hai bên đều có tác dụng ước định. Nếu một bên làm trái giao ước, sẽ bị trừng phạt do linh khí phản phệ, lưu lại ký hiệu bất lương.

"Tuyết Oánh tỷ, linh thạch này giao cho tỷ. Nhưng tỷ nhất định phải nhanh chóng giúp muội a." Sở Dao đem năm nghìn linh thạch giao cho Mộ Tuyết Oánh.

"Chờ tin tức tốt của ta đi." Mộ Tuyết Oánh sờ túi linh thạch cười tủm tỉm nói. Xong một vụ làm ăn này nàng ta có thể kiếm được một số lớn linh thạch.

"Tuyết Oánh tỷ," Sở Dao nhớ tới lời mà Sở Hoằng Văn từng đặc biệt dặn mình phải nhắc nhở Mộ Tuyết Oánh cẩn thận. Cho nên hiện tại thuận miệng nói: "Nghe nói dãy núi Thương Mang gần đây không được an toàn, tỷ đi lại nên cẩn thận một chút."

"Ha. Muội cho rằng ta là ai, ta chính là đệ tử của phái Linh Hư. Ai dám đụng đến ta?" Mộ Tuyết Oánh nhếch cao lông mày, bày ra vẻ kiêu ngạo thuộc về đệ tử của đại phái, nàng ta nâng cằm nói với Sở Dao: "Hơn nữa, cũng không phải là ta ăn chay."

"A, đúng rồi. Như thế nào tỷ cũng là Luyện Khí tầng thứ bảy, chắc hẳn không kém tới mức đó." Sở Dao bừng tỉnh đại ngộ, bình thường Mộ Tuyết Oánh luôn thể hiện tham tiền tới quá mức. Khiến Sở Dao cảm thấy nàng ta như một thương nhân, cũng quên đi việc nàng ta chính là tu sĩ Luyện Khí tầng bảy.

"Sở Dao ngươi thật khá." Mộ Tuyết Oánh chỉ vào Sở Dao, giả vờ tức giận mắng: "Vậy mà lại khinh thường ta, xem ta như thế nào thu phục ngươi."

"Muội chỉ là Luyện Khí tầng hai, đâu dám khinh thường tỷ." Luyện Khí tầng bảy đối với Sở Dao tới nói, chính là tiền bối.

"Hừ." Cũng may Mộ Tuyết Oánh hiểu tính cách của Sở Dao, biết những lời này của nàng không có ác ý. Hơn nữa vừa rồi Sở Dao lại đưa cho nàng ta một túi linh thạch lớn khiến tâm trạng nàng ta rất tốt, nếu không nàng ta thật muốn trở mặt.

"Cho muội nhìn thử linh kiếm của ta." Mộ Tuyết Oánh vỗ một cái vào Càn Khôn Bảo Nang bên người, sau đó một thanh linh kiếm bay ra. Quay quanh trên đỉnh đầu nàng ta.

Thanh linh kiếm này dài khoảng ba thước, thân kiếm giống như một hồ nước, sâu thẳm không thấy đáy. Thỉnh thoảng xuất hiện một tia ánh sáng.

"Kiếm tốt." Sở Dao nhịn không được khen ngợi thành tiếng, tuy nàng thấy qua rất ít linh kiếm nhưng cũng có thể nhìn ra được thanh kiếm này không phải là vật bình thường.

"Tính ra muội cũng biết nhìn hàng." Mộ Tuyết Oánh hơi mỉm cười, kiêu ngạo nói: "Kiếm này tên là Hoằng Thuỷ."

Mộ Tuyết Oánh đột nhiên điều khiển linh kiếm, bay một vòng gợn sóng tinh nghịch ở trước mặt nàng ta. Sau đó Hoằng Thủy kiếm đột nhiên biết mất ở trong hư không, tiếp đến xuất hiện ở trước mặt Sở Dao.

Nàng cảm thấy hoa mắt, đối phương đột nhiên phi kiếm tới. Kiếm khí dày đặc, đối diện mà đến.

Sở Dao theo bản năng gọi Liệt Diễm Kiếm của bản thân ra. Chiêu thứ nhất Hoả Diễm, ánh lửa bắn ra bốn phía chặn Hoằng Thuỷ kiếm.

Hoả Xà, Sở Dao điều khiển Liệt Diễm Kiếm không lùi mà phản công.

Nào biết Mộ Tuyết Oánh phóng kiếm lại dị thường linh hoạt như vậy. Sở Dao vừa chuyển một vòng là có thể nhẹ nhàng tránh được kiếm của nàng ta, sau đó đâm lại. Kiếm mang theo ngọn lửa hừng hực hướng Mộ Tuyết Oánh đánh tới.

Bây giờ Liệt Diễm Kiếm quyết của Sở Dao đã hơn xưa, lần trước đánh nhau cùng tu sĩ áo đen cùng tu sĩ áo xám. Đã khiến nàng ngộ ra và bù đấp vào lỗ trống, cho nên hiện tại nàng dùng Liệt Diễm Kiếm quyết vô cùng nhuần nhuyễn, gần như không tìm ra chỗ sơ sót.

Kiếm quyết của Mộ Tuyết Oánh hiển nhiên là âm nhu, cùng kiếm quyết hung hãn của Sở Dao va chạm vào nhau, ai cũng có điểm riêng.

Sở Dao cùng nàng ta đánh mấy chiêu, chủ yếu là thăm dò Mộ Tuyết Oánh.

Mộ Tuyết Oánh thân là đệ tử phái Linh Hư, sử dụng kiếm quyết tinh diệu dị thường. Nhưng lại không chuyên tâm tu luyện, có rất nhiều chỗ tinh diệu, lại không nắm bắt được.

Bàn về tinh diệu, kiếm quyết của Mộ Tuyết Oánh so Liệt Diễm Kiếm quyết còn cao hơn một phân. Nhưng nói tới lĩnh ngộ trong kiếm quyết, Mộ Tuyết Oánh kém xa, nhìn dáng vẻ cũng biết rất ít khi trải nghiệm thực chiến.

Sở Dao trong lòng không khỏi lắc đầu, có kiếm quyết tốt như vậy, lại không chăm chỉ tu luyện. Suốt ngày lo buôn bán, đúng thật là lãng phí.

Nhưng những lời này Sở Dao sẽ không nói ra, nàng biết Mộ Tuyết Oánh rất coi trọng mặt mũi. Cho nên sau hai chiêu liền thu tay lại, hô: "Không đánh nữa."

"Tuyết Oánh tỷ, tu vi của tỷ cao hơn so với muội. Linh kiếm cũng tốt hơn, kiếm quyết lại lợi hại, muội đánh không lại tỷ."

"Sở Dao, muội có thể cùng ta so chiêu lâu như vậy, cũng xem như không tồi." Mộ Tuyết Oánh theo sau thu tay lại, sau đó đưa ra đánh giá: "Sau này tiền đồ sẽ vô lượng."

"Ha hả, tiền đồ của muội còn phải dựa vào Tuyết Oánh tỷ giúp muội mới được."

Sở Dao cùng Mộ Tuyết Oánh sau khi tâng bốc nhau vài câu sau, liền từ biệt.

Mộ Tuyết Oánh rời đi, Sở Dao lại tiếp tục ở trong Sở gia thu thập tinh hoa. Kiên nhẫn chờ tin tức của Mộ Tuyết Oánh.

Sở gia sau khi ủ ra Vụ Linh Tửu, liền đem một ít tới cửa hàng bán với giá cao.

Vụ Linh Tửu này có thể khiến cho kinh mạch thoả mái, vừa tới thị trường liền được đông đảo tu sĩ chú ý. Còn có rất nhiều tu sĩ xếp hàng suốt đêm để mua, Vụ Linh Tửu cũng không đủ cung cấp.

"Thật may là chúng ta đem ra bán, bằng không sẽ khiến cho nhiều người tức giận." Sở Thiên Thụy thấy tình cảnh này, trong lòng sợ hãi. Cũng thêm coi trọng Sở Dao hơn.

Thời gian trôi rất nhanh, thời gian ba tháng cũng qua. Sở Dao bây giờ đã tiến vào Luyện Khí tầng bảy, nhưng bên ngoài tu vi chỉ bộc lộ là Luyện Khí tầng ba.

Sở gia nhờ Vụ Linh Tửu, thanh danh ở dãy núi Thương Mang càng lớn. Mọi người đều nói Sở gia đã phát tài.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz