Cu Tinh Van Dinh Dam My
Chương thứ hai mươi ba
Lúc nhận bộ phim này, Dung Hủ liền nhận được kịch bản ban đầu.
Khi đó nhân vật của cậu rất đơn giản, chính là một thiếu soái thô bạo mặt lạnh tâm nóng, một mảnh tình si với nữ chính. Sau đó chờ xảy ra chuyện Hàn Dương Hạo, nhân vật kia tiến hành một phần thay đổi, gia tăng càng nhiều tình tiết biểu hiện nội tâm Hoắc Hi, cũng làm cho hắn có vẻ càng thêm dịu dàng một chút.
Mà hiện giờ, kịch bản mới nhất này, lại là triệt triệt để để thay đổi kết cục!
Vốn dĩ trong kết cục, nữ chính Lương Linh Tuệ bị Bạch Minh Đức cảm hóa, cũng gia nhập đảng phái mới, trở thành một thành viên cơ sở ngầm. Cuối cùng cách mạng thắng lợi, cô và Bạch Minh Đức kết hôn, giống tất cả các câu chuyện cổ tích, sống cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.
Nhưng trong kết cục hiện tại, Lương Linh Tuệ lại lựa chọn rời khỏi Bạch Minh Đức.
Chín phần chín phim truyền hình trên thị trường, đều phải phù hợp một ít cơ bản nguyên tắc, chẳng hạn như nhân vật chính nhất định phải là chính nghĩa, lại chẳng hạn như tốt nhất là kết cục hoàn mỹ. Phim truyền hình kết cục bi thảm cũng không phải không có, nhưng chung quy là số ít, phần lớn phim truyền hình đều là kết cục đại đoàn viên, khiến khán giả xem thoải mái.
Nam nữ chính không ở bên nhau, việc này có thể nói là bi kịch trên ý nghĩa nào đó.
Khi nhìn thấy kịch bản này, La Chấn Đào kinh ngạc không thôi, hắn kinh ngạc nói rằng: “Sửa như vậy, không sợ người xem có ý kiến sao? Nam nữ chính thế mà lại không bên nhau, người xem rất có thể vô cùng tức giận, thậm chí chống lại đoàn phim. Anh nhớ rõ bộ «Thanh Thành kiếm» mới kết thúc mấy tuần trước, nam chính chết ở tập thứ hai đếm ngược, đại kết cục thế mà lại không sống lại, chính là bị người xem phun đến cẩu huyết lâm đầu.”
Dung Hủ cẩn thận lật xem kịch bản, cậu suy tư một khắc, hồi đáp: “Kết cục này cũng không phải là không thể được. Anh La, em nhớ rõ ba năm trước không phải có một bộ phim cực nổi tiếng cực hot, nam nữ chính cuối cùng ly hôn, ngồi trên xe lửa chạy về hai hướng ngược nhau, từ đó về sau thật sự không liên quan nữa sao.”
La Chấn Đào vẫn có chút do dự: “Sửa như vậy… thật sự không thành vấn đề ư?”
Phản đối kịch bản nhất là ai?
Đương nhiên là Hàn Dương Hạo!
Hàn Dương Hạo trực tiếp tìm Trịnh đạo muốn một lời giải thích, ai biết Trịnh đạo lại sảng khoái đưa ra một phần điều tra thị trường, ngắn gọn minh bạch nói rằng: “Sáu phần mười người xem hy vọng Lương Linh Tuệ có thể kiên trì nguyên tắc, bất luận cô ta yêu Hoắc Hi hay không, cô ta cũng đã là vợ Hoắc Hi, không nên làm bất luận hành vi ngoại tình nào. Hơn nữa Vương chủ nhiệm Dragon TV cũng nói, loại tình tiết ngoại tình trong hôn nhân mặc dù có cái để xem, nhưng nếu không phải là tất yếu, có thể bỏ đi. Lương Linh Tuệ cuối cùng không ở bên Bạch Minh Đức, có vấn đề gì sao? Chồng cô ta vừa mới chết, cô ta liền tái giá, như vậy sẽ khiến người xem càng thêm bài xích.”
Nghe lời này, một ngụm máu của Hàn Dương Hạo cũng phải phun ra: “Lương Linh Tuệ với Hoắc Hi căn bản là vợ chồng giả được không, bọn họ không có quan hệ thực chất. Hoắc Hi chết là do hắn tự sát, Lương Linh Tuệ lại không ép hắn. Lương Linh Tuệ vì Hoắc Hi mà không ở bên Bạch Minh Đức, ông sửa như vậy… sửa như vậy…” Ông sửa như vậy, rốt cuộc ai mới là nam chính!
Những lời phía sau Hàn Dương Hạo cũng không nói ra, nhưng mà Trịnh đạo đã sớm hiểu rõ ý tứ của gã. Hàn Dương Hạo để ý nào có phải là vấn đề Lương Linh Tuệ thích ai, gả cho ai, gã để ý chính là: ai là nam chính!
Nhưng đạo diễn khôn khéo này lại cố ý giả ngu mà nói rằng: “Người xem chính là hy vọng như vậy, bọn họ còn hy vọng Lương Linh Tuệ thích Hoắc Hi kìa. Vậy cậu nói một chút xem, cậu hy vọng chúng tôi sửa thế nào, hả?”
Hàn Dương Hạo lập tức nghẹn họng.
Nếu như nói Lương Linh Tuệ không ở bên Bạch Minh Đức, còn có thể nói Bạch Minh Đức là nhân vật chính. Nhưng cuối cùng Lương Linh Tuệ lại ở bên Hoắc Hi… nói xem cái này gọi là chuyện gì?!
Người ở bên nữ chính lại là nam thứ hả?
Loại tình tiết này trong một trăm bộ phim truyền hình cũng sẽ không xuất hiện một bộ!
Ở bên nữ chính tất nhiên là nam chính, vậy dựa theo lẽ thường mà suy đoán, Hoắc Hi mới là nam chính?
Hàn Dương Hạo và Trịnh đạo ầm ĩ to một trận, cuối cùng không bệnh mà chết. Đoàn phim vẫn còn tiếp tục quay, cần quay lại vài tình tiết trước đó. Để hiểu suy nghĩ người xem, đoàn phim «Mai phục» khởi xướng một cuộc bỏ phiếu nhân khí trên trang weibo, thu thập nhân vật mà dân mạng yêu thích nhất.
Vì thế ngàn dặm ở ngoài thành phố B, Từ Tấn vừa mới cầm tư liệu trở lại phòng nghỉ riêng, liền nhìn thấy một người đàn ông vẻ mặt đứng đắn ngồi ở trước máy tính, không biết đang làm những gì.
Từ Tấn trực tiếp đi về phía Tần Trình, vừa thuận miệng nói rằng: “Làm gì thế? Mấy ngày nay Lưu lão, Sở đạo, Triệu đạo đều có gửi kịch bản cho cậu, cậu rốt cuộc nhìn trúng cái nào? Ba đại đạo diễn người ta đều đã hẹn hành trình điện ảnh sang năm với cậu, tuần này chúng ta phải trả lời người ta.”
Nói nói, Từ Tấn liền đi tới bên cạnh máy tính, sắp nhìn thấy hình ảnh trên máy tính. Nhưng mà ngay khoảnh khắc hắn sắp sửa nhìn thấy, Tần Trình vẻ mặt bình tĩnh ấn nút close, hết thảy hình ảnh trở về hình nền, Từ Tấn chỉ kịp nhìn thấy bốn chữ “đăng ký weibo”, hình ảnh liền chợt lóe qua, rốt cuộc hết thấy rõ.
Từ Tấn theo bản năng hỏi: “Á, rốt cuộc cậu đang làm gì đó? Vừa rồi có phải tôi nhìn thấy đăng kí tài khoản weibo hay không…”
“Phim mới của Lưu lão không tồi.” Giọng nam trầm thấp từ tính đột nhiên vang lên, cắt ngang lời Từ Tấn.
Từ Tấn lập tức gật đầu nói: “Ừ, tôi cũng thấy phim mới của Lưu lão không tồi, vậy là Lưu lão nhé? Cậu quyết định rất nhanh nhỉ, tôi còn tưởng rằng cậu không xem chứ…”
Đề tài rất nhanh liền tiếp tục tại phim mới của Lưu lão, Từ Tấn đã hoàn toàn quên thứ vừa rồi mình nhìn thấy, chỉ cho là mình nhìn lầm. Nhưng mà trên thực tế, trang web vừa rồi người kia tắt đi, xác xác thực thực, chân chân thật thật mà viết bốn chữ to ——
Đăng, ký, wei, bo!
Từ Tấn cũng hoàn toàn không biết, đây đã là lần thứ bốn mươi ba vào hôm nay người đàn ông nào đó mở trang này ra, cũng là lần thứ bốn mươi ba đăng kí tài khoản weibo. Toàn bộ buổi chiều, Tần Trình đều yên lặng nhìn chằm chằm màn hình máy tính, yên lặng đăng kí tài khoản, yên lặng follow trang weibo của đoàn phim nào đó… Sau đó yên lặng mà bỏ một phiếu.
Nhưng dù là như vậy, trên bảng nhân khí ở weibo đoàn phim «Mai phục», hạng nhất vẫn là Hàn Dương Hạo.
Dù sao cũng đã từng hot, có fan weibo hơn 5 triệu, hơn nữa bởi vì bộ phim này, kiếp sống diễn nghệ của Hàn Dương Hạo cũng dần dần có chút khởi sắc. Cho nên nhóm fan của hắn điên cuồng bỏ phiếu, cho dù fan Dung Hủ cũng cố gắng bỏ phiếu —— chẳng hạn như fan họ Tần hệt như ăn gian mà đăng kí bốn mươi ba cái nick nhỏ, cũng không sánh bằng Hàn Dương Hạo.
Hàn Dương Hạo có hơn 5 triệu fan, nhưng Dung Hủ chỉ có hơn 1 triệu. Số đếm kém thật sự quá lớn, hoàn toàn không phải là một cấp bậc. Thậm chí lúc đoàn phim tuyên bố đầu phiếu này đã có suy đoán, Hàn Dương Hạo nhất định là hạng nhất, hạng hai hẳn là Dung Hủ, hạng ba là Trương Đồng Đồng. Hơn nữa hạng nhất và hai hạng sau chênh lệch khẳng định vô cùng lớn.
Có điều một tuần sau, khi bỏ phiếu sắp hết hạn, La Chấn Đào mở weibo nhìn thoáng qua số phiếu, đột nhiên kinh ngạc phát hiện: “Ý, tiểu Hủ, phiếu của cậu chỉ ít hơn Hàn Dương Hạo một ngàn!”
Bạch Minh Đức: 13514 phiếu.
Hoắc Hi: 12053 phiếu.
Dung Hủ cũng nhìn thoáng qua màn hình di động của La Chấn Đào, cậu suy tư một khắc, bèn nói: “Đại khái là bởi vì nội dung phim ngày hôm qua.”
La Chấn Đào nghĩ nghĩ: “Ừ, quả thật có rất nhiều người thảo luận nội dung hôm qua.”
Tuần thứ tư «Mai phục» phát sóng, rating toàn quốc 1.2!
Rating này so sánh với tập trước mà nói, hoàn toàn không có giảm xuống, càng không giống như fan trung thành của «Mùa hè chân thực» nói, chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, ngược lại còn tăng lên 0.1! Bởi vì rating tăng lên, cả ngày hôm nay Trịnh đạo đều vui vẻ ra mặt, càng thêm kiên định quyết tâm sửa kịch bản của mình.
Trong tập thứ tư, chiếu tình tiết Bạch Minh Đức bị Hoắc Hi gài bẫy, thiếu chút nữa phải chết.
Tình tiết này vừa xuất hiện, mâu thuẫn giữa nam chính và nam thứ liền bay lên tới đỉnh điểm. Bạch Minh Đức nghĩ tất cả biện pháp muốn Hoắc Hi không hoài nghi mình nữa, che giấu thân phận gián điệp của mình, hơn nữa hắn cũng nghe ra một ít dị thường trong miệng Lương Linh Tuệ, lúc này mới chú ý tới động tác của Hoắc Hi, do đó dẫn đến thân phận cơ sở ngầm của mình không bị bại lộ.
Tập này hoàn toàn không đi theo hướng tình cảm, là theo hướng tình tiết thuần túy. Nội dung kịch liệt khẩn trương khiến khán giả kích động không thôi, thậm chí rất nhiều người xem đều tỏ vẻ, bọn họ không dám bỏ qua bất luận một giây nào, bởi vì trong mỗi một giây đều xuất hiện chuyển biến động trời.
Hơn nữa cuối tập này, có một gián điệp bị thủ hạ của Hoắc Hi bắt được. Hoắc Hi tự mình đến thẩm vấn đối phương, tinh thần người nọ sắp hỏng mất. Cuối tập này, chấm dứt ở một câu của gián điệp kia ——
“Tôi nói! Cái gì tôi cũng nói!”
Khán giả khẩn trương đến cực hạn, hoàn toàn ngừng thở, ngay khi bọn họ chờ đối phương nói ra cái tên “Bạch Minh Đức”, đột nhiên! Hình ảnh tối sầm, bài nhạc cuối phim vang lên, danh sách diễn viên chậm rãi chạy lên.
Khán giả: “…”
Làm cái gì hả! Có dám không nhử mồi như vậy hay không!
Dung Hủ phân tích đúng là không tồi, tập thứ tư này chủ yếu không kể câu chuyện tình yêu của Bạch Minh Đức và Lương Linh Tuệ nữa, ngược lại dùng lượng lớn văn chương để miêu tả Hoắc Hi và Bạch Minh Đức tranh đấu. Cho nên trong tập này, cảnh diễn của Hoắc Hi tương đối nhiều.
Vốn dĩ người xem cũng chỉ biết trong lòng “Hoắc thiếu soái hẳn là người tàn nhẫn thô bạo”, nhưng không có chân thật cảm thụ, nhưng trong tập này, bọn họ hoàn hoàn chỉnh chỉnh thấy được một Hoắc thiếu soái sát phạt quyết đoán, lãnh huyết tàn nhẫn.
Sau đó bọn họ nhất trí phản ứng là: “Bà mọe! Ngầu khiếp!”
Bởi vậy, số phiếu của Hoắc Hi đột nhiên tăng lên cực đại, tăng tăng tăng hơn 3000 phiếu.
La Chấn Đào nhỏ giọng cảm khái: “Hôm nay liền hết hạn bỏ phiếu, nói không chừng cậu có thể vượt qua Hàn Dương Hạo.”
Nghe vậy, Dung Hủ nhướn mày, không hé răng. Rất nhanh, liền có nhân viên công tác kêu cậu đến phim trường chuẩn bị quay.
Cách lúc cả bộ phim «Mai phục» quay xong, chỉ còn lại có ba ngày ngắn ngủi. Mà cảnh diễn hôm nay, chính là cảnh cuối cùng của Dung Hủ. Tất cả cảnh diễn của cậu đã quay xong toàn bộ, lại quay xong cảnh cuối cùng này, là cậu có thể nhận được tiền lì xì an ủi thuộc về mình, chính thức rời khỏi thành điện ảnh Tượng Sơn.
Đại khái là biết Dung Hủ sắp hơ khô thẻ tre, lúc rất nhiều nhân viên công tác đụng phải cậu, đều sẽ cười chào hỏi với cậu. Sự kiện Hàn Dương Hạo khiến đoàn phim này càng thêm đoàn kết, cũng làm cho bọn họ càng thêm thích người mới Dung Hủ từng bị Hàn Dương Hạo đem đại bài ra ức hiếp.
Chờ khi Dung Hủ đi đến phim trường, Trịnh đạo còn đang nói chuyện với Trương Đồng Đồng, Lý phó đạo đã đi tới, cười nói: “Hai tháng trước thằng nhóc đến sân bay đón cậu, Dung Hủ, còn nhớ rõ không?”
Thiếu niên hơi hơi sửng sốt, suy tư một khắc, hỏi: “Tôi nhớ… cậu ấy tên tiểu Lý?”
Lý phó đạo cười ha ha: “Không nghĩ tới cậu còn nhớ rõ nó, nó nhất định sẽ rất vui. Kỳ thật nó là con tôi, ấn tượng của nó với cậu rất tốt. Vốn là nó cũng có thể thực tập ở đoàn phim chúng ta, làm hậu cần, đáng tiếc ngày thứ tư Hàn Dương Hạo tới, con tôi pha một ly cà phê cho hắn, không có tìm thấy Mocha Hàn Dương Hạo thích, nên dùng Latte, hắn mắng con tôi đến không đáng một đồng. Bà xã tôi nghe nói việc này, chết sống cũng không chịu để con trai bảo bối của bả ở đây bị khinh bỉ, cho nên nó liền đi.”
Chuyện này Dung Hủ có chút ấn tượng, nhưng không chú ý tới, hậu cần chủ động rời chức kia thế mà lại là tiểu Lý.
Lý phó đạo trịnh trọng nhìn Dung Hủ, ý cười trên mặt dần dần thu liễm, ông nghiêm túc nói: “Cám ơn cậu, mong cậu tiếp tục cố lên.”
Dung Hủ chậm rãi nâng khóe môi, cười gật đầu.
Cho nên nói, vì sao cậu dễ dàng cổ động Lý phó đạo như vậy, làm cho đối phương nguyện ý mạo hiểm bị Trịnh đạo sa thải, một mình dùng weibo đoàn phim tuyên bố tin tức? Hết thảy đều có nhân có quả, lúc trước Hàn Dương Hạo gây ra nhân, liền tạo thành kết quả là sau đó gã gặp cảnh tường đổ mọi người đẩy.
Không bao lâu, cảnh cuối cùng của Dung Hủ chính thức bắt đầu.
Nhìn bố cảnh ngục giam lâm thời dựng lên, thiếu niên hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thở ra. Khi cậu mở mắt lại, ánh mắt đã trở nên lãnh tĩnh lạnh nhạt, cho dù mặc áo tù nhân thô ráp đơn sơ, sợi tóc hỗn độn, trên trán còn có một vết thương chưa khép lại, cậu cũng không có buông xuống kiêu ngạo của mình.
Dung Hủ nâng bước, đi tới bên tường ngồi xuống.
Ngay sau đó, Trịnh đạo hô một tiếng “action”, cảnh diễn cuối cùng của Hoắc Hi, chính thức bắt đầu!
Hết chương 23
Lúc nhận bộ phim này, Dung Hủ liền nhận được kịch bản ban đầu.
Khi đó nhân vật của cậu rất đơn giản, chính là một thiếu soái thô bạo mặt lạnh tâm nóng, một mảnh tình si với nữ chính. Sau đó chờ xảy ra chuyện Hàn Dương Hạo, nhân vật kia tiến hành một phần thay đổi, gia tăng càng nhiều tình tiết biểu hiện nội tâm Hoắc Hi, cũng làm cho hắn có vẻ càng thêm dịu dàng một chút.
Mà hiện giờ, kịch bản mới nhất này, lại là triệt triệt để để thay đổi kết cục!
Vốn dĩ trong kết cục, nữ chính Lương Linh Tuệ bị Bạch Minh Đức cảm hóa, cũng gia nhập đảng phái mới, trở thành một thành viên cơ sở ngầm. Cuối cùng cách mạng thắng lợi, cô và Bạch Minh Đức kết hôn, giống tất cả các câu chuyện cổ tích, sống cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.
Nhưng trong kết cục hiện tại, Lương Linh Tuệ lại lựa chọn rời khỏi Bạch Minh Đức.
Chín phần chín phim truyền hình trên thị trường, đều phải phù hợp một ít cơ bản nguyên tắc, chẳng hạn như nhân vật chính nhất định phải là chính nghĩa, lại chẳng hạn như tốt nhất là kết cục hoàn mỹ. Phim truyền hình kết cục bi thảm cũng không phải không có, nhưng chung quy là số ít, phần lớn phim truyền hình đều là kết cục đại đoàn viên, khiến khán giả xem thoải mái.
Nam nữ chính không ở bên nhau, việc này có thể nói là bi kịch trên ý nghĩa nào đó.
Khi nhìn thấy kịch bản này, La Chấn Đào kinh ngạc không thôi, hắn kinh ngạc nói rằng: “Sửa như vậy, không sợ người xem có ý kiến sao? Nam nữ chính thế mà lại không bên nhau, người xem rất có thể vô cùng tức giận, thậm chí chống lại đoàn phim. Anh nhớ rõ bộ «Thanh Thành kiếm» mới kết thúc mấy tuần trước, nam chính chết ở tập thứ hai đếm ngược, đại kết cục thế mà lại không sống lại, chính là bị người xem phun đến cẩu huyết lâm đầu.”
Dung Hủ cẩn thận lật xem kịch bản, cậu suy tư một khắc, hồi đáp: “Kết cục này cũng không phải là không thể được. Anh La, em nhớ rõ ba năm trước không phải có một bộ phim cực nổi tiếng cực hot, nam nữ chính cuối cùng ly hôn, ngồi trên xe lửa chạy về hai hướng ngược nhau, từ đó về sau thật sự không liên quan nữa sao.”
La Chấn Đào vẫn có chút do dự: “Sửa như vậy… thật sự không thành vấn đề ư?”
Phản đối kịch bản nhất là ai?
Đương nhiên là Hàn Dương Hạo!
Hàn Dương Hạo trực tiếp tìm Trịnh đạo muốn một lời giải thích, ai biết Trịnh đạo lại sảng khoái đưa ra một phần điều tra thị trường, ngắn gọn minh bạch nói rằng: “Sáu phần mười người xem hy vọng Lương Linh Tuệ có thể kiên trì nguyên tắc, bất luận cô ta yêu Hoắc Hi hay không, cô ta cũng đã là vợ Hoắc Hi, không nên làm bất luận hành vi ngoại tình nào. Hơn nữa Vương chủ nhiệm Dragon TV cũng nói, loại tình tiết ngoại tình trong hôn nhân mặc dù có cái để xem, nhưng nếu không phải là tất yếu, có thể bỏ đi. Lương Linh Tuệ cuối cùng không ở bên Bạch Minh Đức, có vấn đề gì sao? Chồng cô ta vừa mới chết, cô ta liền tái giá, như vậy sẽ khiến người xem càng thêm bài xích.”
Nghe lời này, một ngụm máu của Hàn Dương Hạo cũng phải phun ra: “Lương Linh Tuệ với Hoắc Hi căn bản là vợ chồng giả được không, bọn họ không có quan hệ thực chất. Hoắc Hi chết là do hắn tự sát, Lương Linh Tuệ lại không ép hắn. Lương Linh Tuệ vì Hoắc Hi mà không ở bên Bạch Minh Đức, ông sửa như vậy… sửa như vậy…” Ông sửa như vậy, rốt cuộc ai mới là nam chính!
Những lời phía sau Hàn Dương Hạo cũng không nói ra, nhưng mà Trịnh đạo đã sớm hiểu rõ ý tứ của gã. Hàn Dương Hạo để ý nào có phải là vấn đề Lương Linh Tuệ thích ai, gả cho ai, gã để ý chính là: ai là nam chính!
Nhưng đạo diễn khôn khéo này lại cố ý giả ngu mà nói rằng: “Người xem chính là hy vọng như vậy, bọn họ còn hy vọng Lương Linh Tuệ thích Hoắc Hi kìa. Vậy cậu nói một chút xem, cậu hy vọng chúng tôi sửa thế nào, hả?”
Hàn Dương Hạo lập tức nghẹn họng.
Nếu như nói Lương Linh Tuệ không ở bên Bạch Minh Đức, còn có thể nói Bạch Minh Đức là nhân vật chính. Nhưng cuối cùng Lương Linh Tuệ lại ở bên Hoắc Hi… nói xem cái này gọi là chuyện gì?!
Người ở bên nữ chính lại là nam thứ hả?
Loại tình tiết này trong một trăm bộ phim truyền hình cũng sẽ không xuất hiện một bộ!
Ở bên nữ chính tất nhiên là nam chính, vậy dựa theo lẽ thường mà suy đoán, Hoắc Hi mới là nam chính?
Hàn Dương Hạo và Trịnh đạo ầm ĩ to một trận, cuối cùng không bệnh mà chết. Đoàn phim vẫn còn tiếp tục quay, cần quay lại vài tình tiết trước đó. Để hiểu suy nghĩ người xem, đoàn phim «Mai phục» khởi xướng một cuộc bỏ phiếu nhân khí trên trang weibo, thu thập nhân vật mà dân mạng yêu thích nhất.
Vì thế ngàn dặm ở ngoài thành phố B, Từ Tấn vừa mới cầm tư liệu trở lại phòng nghỉ riêng, liền nhìn thấy một người đàn ông vẻ mặt đứng đắn ngồi ở trước máy tính, không biết đang làm những gì.
Từ Tấn trực tiếp đi về phía Tần Trình, vừa thuận miệng nói rằng: “Làm gì thế? Mấy ngày nay Lưu lão, Sở đạo, Triệu đạo đều có gửi kịch bản cho cậu, cậu rốt cuộc nhìn trúng cái nào? Ba đại đạo diễn người ta đều đã hẹn hành trình điện ảnh sang năm với cậu, tuần này chúng ta phải trả lời người ta.”
Nói nói, Từ Tấn liền đi tới bên cạnh máy tính, sắp nhìn thấy hình ảnh trên máy tính. Nhưng mà ngay khoảnh khắc hắn sắp sửa nhìn thấy, Tần Trình vẻ mặt bình tĩnh ấn nút close, hết thảy hình ảnh trở về hình nền, Từ Tấn chỉ kịp nhìn thấy bốn chữ “đăng ký weibo”, hình ảnh liền chợt lóe qua, rốt cuộc hết thấy rõ.
Từ Tấn theo bản năng hỏi: “Á, rốt cuộc cậu đang làm gì đó? Vừa rồi có phải tôi nhìn thấy đăng kí tài khoản weibo hay không…”
“Phim mới của Lưu lão không tồi.” Giọng nam trầm thấp từ tính đột nhiên vang lên, cắt ngang lời Từ Tấn.
Từ Tấn lập tức gật đầu nói: “Ừ, tôi cũng thấy phim mới của Lưu lão không tồi, vậy là Lưu lão nhé? Cậu quyết định rất nhanh nhỉ, tôi còn tưởng rằng cậu không xem chứ…”
Đề tài rất nhanh liền tiếp tục tại phim mới của Lưu lão, Từ Tấn đã hoàn toàn quên thứ vừa rồi mình nhìn thấy, chỉ cho là mình nhìn lầm. Nhưng mà trên thực tế, trang web vừa rồi người kia tắt đi, xác xác thực thực, chân chân thật thật mà viết bốn chữ to ——
Đăng, ký, wei, bo!
Từ Tấn cũng hoàn toàn không biết, đây đã là lần thứ bốn mươi ba vào hôm nay người đàn ông nào đó mở trang này ra, cũng là lần thứ bốn mươi ba đăng kí tài khoản weibo. Toàn bộ buổi chiều, Tần Trình đều yên lặng nhìn chằm chằm màn hình máy tính, yên lặng đăng kí tài khoản, yên lặng follow trang weibo của đoàn phim nào đó… Sau đó yên lặng mà bỏ một phiếu.
Nhưng dù là như vậy, trên bảng nhân khí ở weibo đoàn phim «Mai phục», hạng nhất vẫn là Hàn Dương Hạo.
Dù sao cũng đã từng hot, có fan weibo hơn 5 triệu, hơn nữa bởi vì bộ phim này, kiếp sống diễn nghệ của Hàn Dương Hạo cũng dần dần có chút khởi sắc. Cho nên nhóm fan của hắn điên cuồng bỏ phiếu, cho dù fan Dung Hủ cũng cố gắng bỏ phiếu —— chẳng hạn như fan họ Tần hệt như ăn gian mà đăng kí bốn mươi ba cái nick nhỏ, cũng không sánh bằng Hàn Dương Hạo.
Hàn Dương Hạo có hơn 5 triệu fan, nhưng Dung Hủ chỉ có hơn 1 triệu. Số đếm kém thật sự quá lớn, hoàn toàn không phải là một cấp bậc. Thậm chí lúc đoàn phim tuyên bố đầu phiếu này đã có suy đoán, Hàn Dương Hạo nhất định là hạng nhất, hạng hai hẳn là Dung Hủ, hạng ba là Trương Đồng Đồng. Hơn nữa hạng nhất và hai hạng sau chênh lệch khẳng định vô cùng lớn.
Có điều một tuần sau, khi bỏ phiếu sắp hết hạn, La Chấn Đào mở weibo nhìn thoáng qua số phiếu, đột nhiên kinh ngạc phát hiện: “Ý, tiểu Hủ, phiếu của cậu chỉ ít hơn Hàn Dương Hạo một ngàn!”
Bạch Minh Đức: 13514 phiếu.
Hoắc Hi: 12053 phiếu.
Dung Hủ cũng nhìn thoáng qua màn hình di động của La Chấn Đào, cậu suy tư một khắc, bèn nói: “Đại khái là bởi vì nội dung phim ngày hôm qua.”
La Chấn Đào nghĩ nghĩ: “Ừ, quả thật có rất nhiều người thảo luận nội dung hôm qua.”
Tuần thứ tư «Mai phục» phát sóng, rating toàn quốc 1.2!
Rating này so sánh với tập trước mà nói, hoàn toàn không có giảm xuống, càng không giống như fan trung thành của «Mùa hè chân thực» nói, chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, ngược lại còn tăng lên 0.1! Bởi vì rating tăng lên, cả ngày hôm nay Trịnh đạo đều vui vẻ ra mặt, càng thêm kiên định quyết tâm sửa kịch bản của mình.
Trong tập thứ tư, chiếu tình tiết Bạch Minh Đức bị Hoắc Hi gài bẫy, thiếu chút nữa phải chết.
Tình tiết này vừa xuất hiện, mâu thuẫn giữa nam chính và nam thứ liền bay lên tới đỉnh điểm. Bạch Minh Đức nghĩ tất cả biện pháp muốn Hoắc Hi không hoài nghi mình nữa, che giấu thân phận gián điệp của mình, hơn nữa hắn cũng nghe ra một ít dị thường trong miệng Lương Linh Tuệ, lúc này mới chú ý tới động tác của Hoắc Hi, do đó dẫn đến thân phận cơ sở ngầm của mình không bị bại lộ.
Tập này hoàn toàn không đi theo hướng tình cảm, là theo hướng tình tiết thuần túy. Nội dung kịch liệt khẩn trương khiến khán giả kích động không thôi, thậm chí rất nhiều người xem đều tỏ vẻ, bọn họ không dám bỏ qua bất luận một giây nào, bởi vì trong mỗi một giây đều xuất hiện chuyển biến động trời.
Hơn nữa cuối tập này, có một gián điệp bị thủ hạ của Hoắc Hi bắt được. Hoắc Hi tự mình đến thẩm vấn đối phương, tinh thần người nọ sắp hỏng mất. Cuối tập này, chấm dứt ở một câu của gián điệp kia ——
“Tôi nói! Cái gì tôi cũng nói!”
Khán giả khẩn trương đến cực hạn, hoàn toàn ngừng thở, ngay khi bọn họ chờ đối phương nói ra cái tên “Bạch Minh Đức”, đột nhiên! Hình ảnh tối sầm, bài nhạc cuối phim vang lên, danh sách diễn viên chậm rãi chạy lên.
Khán giả: “…”
Làm cái gì hả! Có dám không nhử mồi như vậy hay không!
Dung Hủ phân tích đúng là không tồi, tập thứ tư này chủ yếu không kể câu chuyện tình yêu của Bạch Minh Đức và Lương Linh Tuệ nữa, ngược lại dùng lượng lớn văn chương để miêu tả Hoắc Hi và Bạch Minh Đức tranh đấu. Cho nên trong tập này, cảnh diễn của Hoắc Hi tương đối nhiều.
Vốn dĩ người xem cũng chỉ biết trong lòng “Hoắc thiếu soái hẳn là người tàn nhẫn thô bạo”, nhưng không có chân thật cảm thụ, nhưng trong tập này, bọn họ hoàn hoàn chỉnh chỉnh thấy được một Hoắc thiếu soái sát phạt quyết đoán, lãnh huyết tàn nhẫn.
Sau đó bọn họ nhất trí phản ứng là: “Bà mọe! Ngầu khiếp!”
Bởi vậy, số phiếu của Hoắc Hi đột nhiên tăng lên cực đại, tăng tăng tăng hơn 3000 phiếu.
La Chấn Đào nhỏ giọng cảm khái: “Hôm nay liền hết hạn bỏ phiếu, nói không chừng cậu có thể vượt qua Hàn Dương Hạo.”
Nghe vậy, Dung Hủ nhướn mày, không hé răng. Rất nhanh, liền có nhân viên công tác kêu cậu đến phim trường chuẩn bị quay.
Cách lúc cả bộ phim «Mai phục» quay xong, chỉ còn lại có ba ngày ngắn ngủi. Mà cảnh diễn hôm nay, chính là cảnh cuối cùng của Dung Hủ. Tất cả cảnh diễn của cậu đã quay xong toàn bộ, lại quay xong cảnh cuối cùng này, là cậu có thể nhận được tiền lì xì an ủi thuộc về mình, chính thức rời khỏi thành điện ảnh Tượng Sơn.
Đại khái là biết Dung Hủ sắp hơ khô thẻ tre, lúc rất nhiều nhân viên công tác đụng phải cậu, đều sẽ cười chào hỏi với cậu. Sự kiện Hàn Dương Hạo khiến đoàn phim này càng thêm đoàn kết, cũng làm cho bọn họ càng thêm thích người mới Dung Hủ từng bị Hàn Dương Hạo đem đại bài ra ức hiếp.
Chờ khi Dung Hủ đi đến phim trường, Trịnh đạo còn đang nói chuyện với Trương Đồng Đồng, Lý phó đạo đã đi tới, cười nói: “Hai tháng trước thằng nhóc đến sân bay đón cậu, Dung Hủ, còn nhớ rõ không?”
Thiếu niên hơi hơi sửng sốt, suy tư một khắc, hỏi: “Tôi nhớ… cậu ấy tên tiểu Lý?”
Lý phó đạo cười ha ha: “Không nghĩ tới cậu còn nhớ rõ nó, nó nhất định sẽ rất vui. Kỳ thật nó là con tôi, ấn tượng của nó với cậu rất tốt. Vốn là nó cũng có thể thực tập ở đoàn phim chúng ta, làm hậu cần, đáng tiếc ngày thứ tư Hàn Dương Hạo tới, con tôi pha một ly cà phê cho hắn, không có tìm thấy Mocha Hàn Dương Hạo thích, nên dùng Latte, hắn mắng con tôi đến không đáng một đồng. Bà xã tôi nghe nói việc này, chết sống cũng không chịu để con trai bảo bối của bả ở đây bị khinh bỉ, cho nên nó liền đi.”
Chuyện này Dung Hủ có chút ấn tượng, nhưng không chú ý tới, hậu cần chủ động rời chức kia thế mà lại là tiểu Lý.
Lý phó đạo trịnh trọng nhìn Dung Hủ, ý cười trên mặt dần dần thu liễm, ông nghiêm túc nói: “Cám ơn cậu, mong cậu tiếp tục cố lên.”
Dung Hủ chậm rãi nâng khóe môi, cười gật đầu.
Cho nên nói, vì sao cậu dễ dàng cổ động Lý phó đạo như vậy, làm cho đối phương nguyện ý mạo hiểm bị Trịnh đạo sa thải, một mình dùng weibo đoàn phim tuyên bố tin tức? Hết thảy đều có nhân có quả, lúc trước Hàn Dương Hạo gây ra nhân, liền tạo thành kết quả là sau đó gã gặp cảnh tường đổ mọi người đẩy.
Không bao lâu, cảnh cuối cùng của Dung Hủ chính thức bắt đầu.
Nhìn bố cảnh ngục giam lâm thời dựng lên, thiếu niên hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thở ra. Khi cậu mở mắt lại, ánh mắt đã trở nên lãnh tĩnh lạnh nhạt, cho dù mặc áo tù nhân thô ráp đơn sơ, sợi tóc hỗn độn, trên trán còn có một vết thương chưa khép lại, cậu cũng không có buông xuống kiêu ngạo của mình.
Dung Hủ nâng bước, đi tới bên tường ngồi xuống.
Ngay sau đó, Trịnh đạo hô một tiếng “action”, cảnh diễn cuối cùng của Hoắc Hi, chính thức bắt đầu!
Hết chương 23
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz