Cover Wenrene Chi Oi Wan Yeu Chi
"Đúng rồi chị thấy cái kia được lắm 2 triệu won dáng thể thao, đạp không mệt. Xinh lắm với lại tụi nhóc trong trường cũng dùng nhiều loại này."- Sooyoung xen vào."2...2 triệu won cơ à?"- Seungwan vuốt mồ hôi."Không sao mà. Vậy như thế đi em đứng đây đợi bọn chị thanh toán nhé."- Joohyun cười."Dạ chị."- Seungwan cũng gật đầu, đưa ngón tay ra đếm, khi nào mới đủ tiền đây, bán hết sạp cá của ngoại còn không đủ bằng đó tiền. Đang loay hoay, chợt có tiếng gọi."Hey Wendy phải không em? Em ở đây thì...- Seungwan nổi da gà quay đầu lại, thấy cô Hani gọi cô mà cứ nhìn đi đâu."Chị xong rồi, mình đi nhóc."- Joohyun và Sooyoung xuất hiện, Hani cười hớn hở, đúng là không nhầm mà, Seungwan liếc mắt, sao đi đâu cũng gặp nè trời."A!! Cô Irene trùng hợp quá ta. Gặp cô ở đây."- Hani chạy lại, cười tươi."Vâng, thật trùng hợp."- Joohyun gượng cười, sao đi đâu cũng gặp vậy ta?"Mấy chị em đi mua sắm à? Tôi đang rảnh, đi chung nha?"- Hani mỉm cười thân thiện nói.Sooyoung nhìn Joohyun, Joohyun nhìn Seungwan, cả 3 không biết nói gì, người ta đã nói là rảnh mà, thôi thì chịu, coi như chưa xem ngày vậy. Thế là có thêm một cái đuôi lẽo đẽo theo sau, mà cứ cố gắng bắt chuyện rồi gần gũi với Joohyun, Seungwan sôi máu, tức quá đi mất. Cả bọn đi một vòng, Hani thì cứ tranh thủ cặp kè Joohyun, còn Joohyun và Sooyoung thì chú tâm chọn đồ cho Seungwan, Seungwan thì sao cũng được, chỉ nhìn không vừa ý Hani mà thôi. Cả bọn cùng nhau vào uống nước, nghỉ mệt, menu đưa ra toàn thứ lạ, Seungwan gãi đầu, nhớ nhớ, liền gọi."Em muốn uống sữa""Haha!! Vô quán nước mà uống sữa à nhóc? Gọi drum hay nước trái cây gì mà uống chứ."- Hani cười to, Joohyun với Sooyoung không nói gì, bực mình rồi nha. Sooyoung lên tiếng."Cho em hai phần nước trái cây, một sữa ạ.""À còn chị nữa thì sao?"- Hani trố mắt kinh ngạc"Tự gọi đi vì em không biết chị muốn dùng gì."- Sooyoung nói nhanh, trong khi Joohyun đang hỏi Seungwan có mệt không?"Ừ cho tôi ly whisky đi."- Hani tự hào nói, Seungwan ngạc nhiên, quýt ky á, nước quýt ép à."Mà ở đây cũng bán đồ ăn. Mình ăn trưa luôn nha?"-Hani đề nghị, ba người còn lại chỉ còn cách đồng ý. Lại một menu nữa đưa ra, Seungwan nhìn giá, mắc quá đi mất, sau đó, cô ngước nhìn Joohyun, Joohyun cũng đang chọn món, *nhìn nhìn*, Joohyun cảm giác như ai đó nhìn mình, ngước đầu lên, thì thấy Hani đã nhìn mình từ lúc nào, quan trọng hơn là Seungwan cũng nhìn, cô quay qua Seungwan mỉm cười, xích lại gần, ý là cùng Seungwan chọn món. Lúc sau, một bàn đồ ăn đầy ắp hiện ra, Seungwan mắt mở to, phồng má, ăn thôi. Joohyun và Sooyoung lúc đó tự nhiên thấy một cái đuôi đằng sau Seungwan, cả hai phì cười, thay nhau gắp đồ ăn cho Seungwan."Yah sao không ai gắp cho tôi? Con bé chưa ăn hết mà gắp nhiều vậy?"- Hani nói"Ai da đúng rồi nha. Đây cô ăn đi ạ."- Seungwan lên tiếng, * gắp gắp*."Ồ..cảm ơn em nha."- Hani cười méo mặt, ý cô là Joohyun gắp cơ mà."Mình chơi trò chơi đi, ai thua phạt rượu."- Hani gợi ý"Gì? Sao được? Wendy còn nhỏ. Không được đâu."- Joohyun từ chối." Aigoo buồn vậy, chỉ là rượu nhẹ thôi mà. Không dám chơi à."- Hani liếc nhìn Seungwan."CHƠI!! Chơi thì chơi."- Seungwan tức giận, Sooyoung cười hớn hở, Joohyun khó hiểu nhìn Seungwan."Ok. Nối chữ nhé? Ai thua thì phạt, nhanh dần đều hen."- Hani nháy mắt, rót rượu.Cuộc chơi bắt đầu, lượt đầu tiên, Hani thua, vì 3 người đều chú ý dồn Hani vô góc, lượt thứ hai, Sooyoung thua, cứ thế đến lượt Seungwan thua, một ly rượu trước mặt, Joohyun nhìn, ý bảo không được uống, chưa đủ tuổi, Hani thì cứ khích. Cuối cùng, chỉ một hơi, Seungwan uống xong, nấc một cái, ghê quá đi. Cuối cùng, Seungwan mặt đỏ au được hai bà chị đưa về, vứt Hani ngồi đó, cái tội háu chiến.Hôm sau..."Áaaaaaaaaaaaaaa."- Seungwan hốt hoảng, hôm nay là ngày thứ hai mà, phải họp trường vào buổi sáng, chưa thay đồng phục nữa, phải có mặt lúc 8h mà bây giờ đã 7h45p. Cô vừa đánh răng vừa chải lại tóc, sao không ai gọi mình dậy vậy ta? Cô cuống cuồng mặc áo sơ mi trắng, thắt cà vạt, cầm đôi giày trên tay, phi thẳng xuống dưới lầu, đồng hồ đã là 7h50p."Con gái à, cẩn thận."- bà Bae cũng hoảng theo khi thấy một bóng người chạy vụt qua, hên là bà nhận ra Seungwan."Không...Không kịp nữa đâu mẹ, con chạy đây."- Seungwan nhét cái bánh mì vào mồm, đi giày, vụt chạy."Con..con..haiz..con bé này chưa kịp nhắc là có xe đạp rồi."- bà Bae lắc đầu, chuyện là sáng nay Joohyun và Sooyoung không chịu đánh thức, cái tội uống cho lắm vào, bà Bae cũng khó hiểu, liền đi đánh cầu, tập thể thao, về nhà thì mọi chuyện như vậy đấy.Lúc này, Seungwan một miệng nhét đầy bánh mì, tay cầm chai nước, vai đeo giỏ, chạy như bay, lao như tên lửa, gần tới cổng trường đang khép lại."CHÚ ƠIIIIIIIIIIIII!!!"- Seungwan dùng hết sức bình sinh còn lại để mà gọi, rồi lao tới."Con vào..con vào chú ơi..hộc...hộc.""Ừ con vào đi. Nhanh chú đóng cổng nào.""Vâng, con cám ơn ạ."Seungwan chạy vào, phi thẳng lên lầu 3, cô đang nếm thử vị của cái chết, thì thấy Sooyoung đang cầm một xấp giấy tờ đi xuống" Hey cũng kịp cơ à? Hehe."- Sooyoung cười to."Vâng, nhờ phước của chị ba ạ, cho em đi, vô lớp rồi kìa."- Seungwan bực bội."Ừ tí xuống căn tin nhé. Chị đợi."- Sooyoung cười tươi"Được em sẽ uống sữa sạch tiền của chị. Em đi đây."- Seungwan cười rồi lao tiếp đến phòng học của mình.Lúc này, trong phòng đang điểm danh, Joohyun nhìn nhìn, không đến kịp à ta, Yerim lớp trưởng xinh đẹp đọc to."Wendy Bae. WENDY BAE??"Xoẹt..."CÓ..CÓ MẶT..hộc..hộc."- Seungwan mồ hôi đầm đìa bước vô, cả lớp cười to"CƯỜI CÁI GÌ? CHƯA THẤY AI ĐI HỌC MUỘN BAO GIỜ À?"- Seungwan tiến về chỗ, Joohyun cũng phụt cười, bộ dạng của nhóc mắc cười quá, cả lớp im ru. Joohyun cười cười, cũng kịp à ta.Seungwan lết về chỗ, thì nhận được một cái tờ giấy vo tròn vứt qua" Tiết sau là tiết của cô giáo dạy Sinh, đại ca có cách gì không?"Cách gì à, Seungwan gãi đầu, gãi tai, Joohyun nhìn yêu vô cùng, nhưng rồi cũng hết tiết của cô, cô chào cả lớp đi ra ngoài cũng là lúc Seungwan nhếch mép cười, nói to:"CÓ CÁCH RỒI."Cả lớp xúm lại, tất cả nhìn nhau cười ranh ma, tại vì trường toàn con nhà giàu, nên đồ đạc Seungwan cần thì chỉ nói là có, tất cả đã sẵn sàng chỉ chờ Seungwan ra lệnh là xong. Kì lạ một điều là hôm đó, ở lớp Seungwan, người ta không thấy ai ra chơi hết, mà chỉ ngoan ngoãn ở trong lớp, mọi học sinh bàng hoàng, lớp này mới thay da đổi thịt à.Reng..Reng..Reng...Cộc..cộc..cộc.....Cả lớp nín thở, Seungwan nhướn mày....3...2....1Xoẹt....Bùng..Rầm..rầm"Hahahahahaaha."- Seungwan và cả lớp ôm bụng cười to, nhưng khi nhìn lại vẻ mặt của cô giáo dạy Sinh- Hyelin..thì cả lớp lập tức im lặng, tình hình là lúc cô vừa kéo cửa lớp ra, đã cảm thấy điều gì kì lạ, cánh cửa hơi nặng, mở ra thì lon nước và lon bột phấn ở đâu đổ hết ra mặt, máu dồn lên não, cô quát to."ĐỨA NÀO LÀM RA TRÒ NÀY VẬY HẢ??????????""...."- im phăng phắc"E hèm...đúng rồi đó. Bạn nào làm vậy với cô giáo của chúng ta vậy? Ai biết không???- Seungwan lên giọng, cả lớp lắc đầu quầy quậy."CÁC EM...CÁC EM KHÔNG LÀM THÌ AI LÀM?????""Dạ. COô bình tĩnh lại đi ạ. Em với mấy bạn thấy mấy cái đó từ sáng, tưởng nhà trường quét lại tường, nên không ai dám đụng, tự nhiên cô vào..rồi nó..vậy đó chứ sáng giờ tụi em đi qua đi lại đâu ai bị sao, đúng không các bạn?"- Seungwan gãi đầu ngây thơ, cả lớp gật gật."CÁC EM NÓI NHƯ VẬY Ý LÀ TÔI ĐỒ THỪA CHO CÁC EM SAO HẢ???????""Dạ cái đó là cô nói đó nha."- Seungwan cúi mặt nhếch môi , lí nhí."Được rồi, tạm thời bỏ qua, tí tôi sẽ nói với cô giáo chủ nhiệm của mấy đứa."- Hyelin phủi phủi rồi đi vô giảng bài.15 phút sau....."Các em có thắc mắc gì không?""Dạ có."- Seungwan giơ tay."Chuyện gì nào?""Dạ theo em thấy khi người ta sinh em bé cũng có thể gọi là đi "đẻ" em bé. Vậy sao cô dạy Sinh, sao không gọi là dạy " Đẻ" vậy cô?"- Seungwan cười ngây thơ, cả lớp rúc rích."YAH em kia!! Em giỡn mặt với tôi đấy à? Em tên gì? Tôi sẽ nói lại với cô giáo chủ nhiệm của em.- Hyelin đỏ cả mặt."Ý cô ơi, em thật thật sự rất rất rất thắc mắc ạ. Em không có ý gì khác ạ nếu cô thấy phiền thì em xin lỗi ạ."- Seungwan cúi đầu, nhịn cười, rồi ngồi xuống."Tôi thấy dạo này lớp này càng ngày càng nhiều chuyện rồi đó, được rồi, bài học hôm nay cả lớp về chép phạt, mai nộp đây, hiểu chưa?"- Hyelin liếc mắt quanh lớp.Cả lớp trợn mắt, Seungwan gãi đầu, bà già này, muốn gì hả? c
Chép phạt? Đúng là muốn gây chiến mà, rồi tiết Sinh học yêu quý trôi qua, những tiết sau cũng êm ả trôi, nhưng đâu ai biết, hai quyển vở mới tinh của Seungwan đã được giựt sạch sẽ, chia mỗi bạn mấy tờ, cùng nhau im lặng tranh thủ thời gian chép phạt, thầm rủa bà cô " vừa đẹp người vừa đẹp nết kia".Một ngày nữa lại trôi đi, Seungwan vừa xách cặp vừa cầm hộp sữa, ngày gì mà uống sữa cầm hơi vậy nè, sau khi chép 50 lần bài Sinh học thì tay chân cô run run, bây giờ đến cầm hộp sữa mà còn sợ rớt, đã vậy còn nhận chép dùm con bé lớp trưởng, vì nó phải đi họp hội mà mai lại có tiết, hơn nữa, lỗi này là do nó gây ra, nên nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là nó nên nhận phần trọng trách cao cả này thì hơn. Nhìn xấp giấy trên tay, tối nay lại phải lén lút chép, dù gì chị Joohyun cũng là chủ nhiệm của nó mà."Hey nhóc."- Sooyoung vỗ vai, Seungwan giật mình quay lại"Chị Sooyoung à, em không có tâm trạng đâu.""Aigoo ngạc nhiên quá ta. Em cũng có ngày hôm nay à? Làm gì mà buồn? Đi muộn bị phạt à?- Sooyoung nhìn nhìn Seungwan."Không phải. Dù có bị chị hãm hại thì em Seungwan Bae này, vẫn tới lớp đúng giờ đó nha."- Seungwan nói rồi hút sữa."Hay quá ta. Thôi được rồi tí về nhà nói giờ chị phải đi rồi, nhóc về sau nha."- Sooyoung cười tươi rồi chạy đi."Á..ch..ị...ơi."- Seungwan cắn răng, bóp chặt hộp sữa, trời ơi, ngày gì vậy nè? hôm nay mình đi bộ mà, đang tính nhờ chị ấy cho đi ké về, vậy mà đi mất tiu.Rồi Seungwan đi nhanh về, cô chợt thấy Joohyun đang nói chuyện với cô giáo dạy Sinh, thè lưỡi, chạy nhanh, chạy nhanh thôi, bị bắt gặp là chết luôn. Vừa nghĩ, cô vừa phóng như bay, tối nay tốt nhất giả ốm, nằm trong phòng vừa chép phạt vừa tránh gặp mặt chị Joohyun thì hơn, ôi cái số của tôi.Tối hôm đó, trong bữa cơm....."Mấy đứa thấy ngon không? Món này mẹ làm theo cách mới đó."- bà Bae cười tươi, gắp một miếng gà qua cho Seungwan."Dạ con cám ơn ạ."- Seungwan nhận lấy, tay vẫn còn run run, từ lúc về tới giờ cô "né" hoàn toàn với Joohyun, nhưng ở chung một nhà, sao không gặp được, thật khổ cái thân già mà."Nhóc sao vậy? Hôm nay chị thấy em kì kì đó nha."- Joohyun cười, rồi hỏi thăm, sáng gặp Seungwan được một lúc, rồi lúc về lại không thấy đâu, hình như có ý tránh né cô thì phải, hay giận chuyện hồi sáng.Thế là, một người thì sợ người kia đã biết được gì đó, còn một người thì sợ mình đã làm sai gì đó, nên bữa cơm cũng diễn ra dưới một bầu không khí ngượng ngùng."Dạ...không có gì đâu ạ, hôm nay chị Sooyoung không về ăn cơm ạ?"- Seungwan đánh qua chuyện khác."À, con bé đi dự sinh nhật bạn rồi."- bà Bae trả lời, Joohyun nghĩ ngợi, hay Seungwan quan tâm tới Sooyoung nên như vậy, thoáng buồn, rồi cô lại lặng lẽ ăn cơm, từ đó đến cuối bữa, chỉ mình bà Hwang và ông Hwang nói chuyện, còn Joohyun với Seungwan thì im lặng, điều này làm Seungwan càng lo sợ, hay chị ấy giận vì mình không chịu nói thật ra, rồi bữa cơm cũng kết thúc.Tối hôm đó, phòng Seungwan..."Thế giới sinh vật được phân loại theo các đơn vị nhỏ dần.."- Seungwan vừa đọc vừa chép bài, nhưng trong đầu toàn nghĩ về Joohyun, cô ngừng bút. "Hay mình đi nhận lỗi với chị ấy, biết đâu sẽ nhận được khoan hồng, còn hơn cứ như vầy, nhưng nói thật ra, chị ấy càng giận thì sao, giờ mình phải làm sao đây, huhuhuhu"."À biết rồi, đếm hên xui, đếm gạch vậy, nói..không nói..nói..không nói..nói.....KHÔNG NÓI."- Seungwan nhướn mày."Thôi bỏ qua đi, chắc là đếm sai rồi, đếm cái khác, à, đếm sợi len màn cửa nè, ok, vậy đi, nói..không nói..nói...không nói..nói...không nói.................NÓI."- Seungwan cười cười, "thấy chưa, trời còn bảo là nên nói mà, quyết định vậy đi, can đảm lên nào, đánh người chạy đi chứ đâu ai đánh người chạy lại"Vậy, bây giờ, tình hình là có một người đang đứng trước cửa phòng một người, bắt đầu đếm.."tóc" xem nên gõ cửa hay đợi người bên trong tự bước ra, đưa tay lên, bỏ tay xuống, động tác cứ lặp đi lặp lại, không những thế, người bên ngoài còn lấp ló, lúc thì cúi sát xuống khe cửa xem tình hình, lúc thì áp sát tai nghe tiếng động bên trong, khi lại nhìn qua ổ khóa, nếu ai không biết, thì có thể bắt giam người này lại, vì hành động thực sự rất khả nghi. Sau nửa tiếng đắn đo, cuối cùng, người bên ngoài cũng có một hành động phá kỉ lục trong vòng nửa tiếng đó.*Cộc cộc*"Ch..ị..chị Joohyun ơi."- Người ngoài hành tinh, à không, thiên thần à, ngoài cửa không ai khác, Seungwan, đang gõ cửa sau một hồi đấu tranh nội tâm thật phong phú."Chị ra liền đây, em đợi một chút."- Người bên trong phòng, không ai khác là Joohyun, cô cũng đang ngồi vừa viết giáo án vừa suy nghĩ thái độ kì lạ của Seungwan, cũng muốn gặp Seungwan, nhưng không biết nên nói gì đây, khi cô nhóc cứ tránh mặt cô, thì lại nghe tiếng Seungwan gõ cửa, vừa mừng vừa lo, cô lên tiếng rồi đặt bút xuống, đi ra mở cửa phòng."Có chuyện gì vậy? Em vào đi.""Dạ."- Seungwan đi thẳng vô phòng, Joohyun nhìn nhịn cười, sao tướng đi thẳng đơ vậy ta, nhẹ khóa phòng, cô cũng đi vào."Em ngồi đi, sao lại đứng đó."- Joohyun cười nói"Dạ chị."- Seungwan ngồi xuống, lắp bắp."Rồi, nhóc có chuyện gì nè?"- Joohyun cũng ngồi xuống cạnh Seungwan."Dạ...chuyện là..sáng nay...à không..cả ngày hôm nay..có ai nói gì với chị không?"- Seungwan gãi đầu, ngập ngừng.
Chép phạt? Đúng là muốn gây chiến mà, rồi tiết Sinh học yêu quý trôi qua, những tiết sau cũng êm ả trôi, nhưng đâu ai biết, hai quyển vở mới tinh của Seungwan đã được giựt sạch sẽ, chia mỗi bạn mấy tờ, cùng nhau im lặng tranh thủ thời gian chép phạt, thầm rủa bà cô " vừa đẹp người vừa đẹp nết kia".Một ngày nữa lại trôi đi, Seungwan vừa xách cặp vừa cầm hộp sữa, ngày gì mà uống sữa cầm hơi vậy nè, sau khi chép 50 lần bài Sinh học thì tay chân cô run run, bây giờ đến cầm hộp sữa mà còn sợ rớt, đã vậy còn nhận chép dùm con bé lớp trưởng, vì nó phải đi họp hội mà mai lại có tiết, hơn nữa, lỗi này là do nó gây ra, nên nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là nó nên nhận phần trọng trách cao cả này thì hơn. Nhìn xấp giấy trên tay, tối nay lại phải lén lút chép, dù gì chị Joohyun cũng là chủ nhiệm của nó mà."Hey nhóc."- Sooyoung vỗ vai, Seungwan giật mình quay lại"Chị Sooyoung à, em không có tâm trạng đâu.""Aigoo ngạc nhiên quá ta. Em cũng có ngày hôm nay à? Làm gì mà buồn? Đi muộn bị phạt à?- Sooyoung nhìn nhìn Seungwan."Không phải. Dù có bị chị hãm hại thì em Seungwan Bae này, vẫn tới lớp đúng giờ đó nha."- Seungwan nói rồi hút sữa."Hay quá ta. Thôi được rồi tí về nhà nói giờ chị phải đi rồi, nhóc về sau nha."- Sooyoung cười tươi rồi chạy đi."Á..ch..ị...ơi."- Seungwan cắn răng, bóp chặt hộp sữa, trời ơi, ngày gì vậy nè? hôm nay mình đi bộ mà, đang tính nhờ chị ấy cho đi ké về, vậy mà đi mất tiu.Rồi Seungwan đi nhanh về, cô chợt thấy Joohyun đang nói chuyện với cô giáo dạy Sinh, thè lưỡi, chạy nhanh, chạy nhanh thôi, bị bắt gặp là chết luôn. Vừa nghĩ, cô vừa phóng như bay, tối nay tốt nhất giả ốm, nằm trong phòng vừa chép phạt vừa tránh gặp mặt chị Joohyun thì hơn, ôi cái số của tôi.Tối hôm đó, trong bữa cơm....."Mấy đứa thấy ngon không? Món này mẹ làm theo cách mới đó."- bà Bae cười tươi, gắp một miếng gà qua cho Seungwan."Dạ con cám ơn ạ."- Seungwan nhận lấy, tay vẫn còn run run, từ lúc về tới giờ cô "né" hoàn toàn với Joohyun, nhưng ở chung một nhà, sao không gặp được, thật khổ cái thân già mà."Nhóc sao vậy? Hôm nay chị thấy em kì kì đó nha."- Joohyun cười, rồi hỏi thăm, sáng gặp Seungwan được một lúc, rồi lúc về lại không thấy đâu, hình như có ý tránh né cô thì phải, hay giận chuyện hồi sáng.Thế là, một người thì sợ người kia đã biết được gì đó, còn một người thì sợ mình đã làm sai gì đó, nên bữa cơm cũng diễn ra dưới một bầu không khí ngượng ngùng."Dạ...không có gì đâu ạ, hôm nay chị Sooyoung không về ăn cơm ạ?"- Seungwan đánh qua chuyện khác."À, con bé đi dự sinh nhật bạn rồi."- bà Bae trả lời, Joohyun nghĩ ngợi, hay Seungwan quan tâm tới Sooyoung nên như vậy, thoáng buồn, rồi cô lại lặng lẽ ăn cơm, từ đó đến cuối bữa, chỉ mình bà Hwang và ông Hwang nói chuyện, còn Joohyun với Seungwan thì im lặng, điều này làm Seungwan càng lo sợ, hay chị ấy giận vì mình không chịu nói thật ra, rồi bữa cơm cũng kết thúc.Tối hôm đó, phòng Seungwan..."Thế giới sinh vật được phân loại theo các đơn vị nhỏ dần.."- Seungwan vừa đọc vừa chép bài, nhưng trong đầu toàn nghĩ về Joohyun, cô ngừng bút. "Hay mình đi nhận lỗi với chị ấy, biết đâu sẽ nhận được khoan hồng, còn hơn cứ như vầy, nhưng nói thật ra, chị ấy càng giận thì sao, giờ mình phải làm sao đây, huhuhuhu"."À biết rồi, đếm hên xui, đếm gạch vậy, nói..không nói..nói..không nói..nói.....KHÔNG NÓI."- Seungwan nhướn mày."Thôi bỏ qua đi, chắc là đếm sai rồi, đếm cái khác, à, đếm sợi len màn cửa nè, ok, vậy đi, nói..không nói..nói...không nói..nói...không nói.................NÓI."- Seungwan cười cười, "thấy chưa, trời còn bảo là nên nói mà, quyết định vậy đi, can đảm lên nào, đánh người chạy đi chứ đâu ai đánh người chạy lại"Vậy, bây giờ, tình hình là có một người đang đứng trước cửa phòng một người, bắt đầu đếm.."tóc" xem nên gõ cửa hay đợi người bên trong tự bước ra, đưa tay lên, bỏ tay xuống, động tác cứ lặp đi lặp lại, không những thế, người bên ngoài còn lấp ló, lúc thì cúi sát xuống khe cửa xem tình hình, lúc thì áp sát tai nghe tiếng động bên trong, khi lại nhìn qua ổ khóa, nếu ai không biết, thì có thể bắt giam người này lại, vì hành động thực sự rất khả nghi. Sau nửa tiếng đắn đo, cuối cùng, người bên ngoài cũng có một hành động phá kỉ lục trong vòng nửa tiếng đó.*Cộc cộc*"Ch..ị..chị Joohyun ơi."- Người ngoài hành tinh, à không, thiên thần à, ngoài cửa không ai khác, Seungwan, đang gõ cửa sau một hồi đấu tranh nội tâm thật phong phú."Chị ra liền đây, em đợi một chút."- Người bên trong phòng, không ai khác là Joohyun, cô cũng đang ngồi vừa viết giáo án vừa suy nghĩ thái độ kì lạ của Seungwan, cũng muốn gặp Seungwan, nhưng không biết nên nói gì đây, khi cô nhóc cứ tránh mặt cô, thì lại nghe tiếng Seungwan gõ cửa, vừa mừng vừa lo, cô lên tiếng rồi đặt bút xuống, đi ra mở cửa phòng."Có chuyện gì vậy? Em vào đi.""Dạ."- Seungwan đi thẳng vô phòng, Joohyun nhìn nhịn cười, sao tướng đi thẳng đơ vậy ta, nhẹ khóa phòng, cô cũng đi vào."Em ngồi đi, sao lại đứng đó."- Joohyun cười nói"Dạ chị."- Seungwan ngồi xuống, lắp bắp."Rồi, nhóc có chuyện gì nè?"- Joohyun cũng ngồi xuống cạnh Seungwan."Dạ...chuyện là..sáng nay...à không..cả ngày hôm nay..có ai nói gì với chị không?"- Seungwan gãi đầu, ngập ngừng.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz