ZingTruyen.Xyz

Coutryhumans X Vietnamxall Nhung Cuoc Phieu Luu Cua Viet Nam

' '-Là suy nghĩ

" "-Là lời nói

* *-Là tiếng động

| |-Là tiếng điện thoại

[ ]-Là hệ thống

\    \-Là quá khứ hoặc giấc mơ cũng có thể là nguyên chủ.

Lưu ý:

Truyện của táu rất nhạt đè nghị các bác nên uống một thùng nam ngư

Truyện có rất nhiều tình tiết phi logic

Táu đánh máy tính nên có nhiều lỗi sai chính tả

----Vào truyện nèo---

Tiếng chim chóc ríu rít đón chào một ngày mới, ánh nắng ban mai len lói qua khung của sổ. Chiếu lên khuôn mặt đang yên bình ngủ của một cô gái. Cô gái nhíu mày, đôi đồng tử hoàng kim hé mở, cô ngồi dậy, tay đưa lên dụi mắt rồi vươn vai một cái.

-"Đậu má nó chứ, hôm qua phải chờ thằng quỷ kia đến tận 2 giờ sáng mới được ngủ. Bây giờ mệt bỏ mọe ra"-Việt Nam tay xoa ngáy, miệng càu nhàu.

-"[Thế sao ngài dậy sớm thế? Bây giờ mới có 6 giờ sáng mà, với lại hôm nay là chủ nhật.]"-Hệ thống.

-"Do thói quen thôi, qua 6 giờ sáng là ta muốn ngủ cũng không được"-Việt Nam.

-\Thế giờ cô có dậy không?-Nguyên chủ đột nhiên suất hiện giục Việt Nam.

-"Rồi rồi, hôm nay sẽ nhiều việc lắm đây haizzzz ~"-Việt Nam thở dài, mệt mỏi rời khỏi chiếc giường êm ái.

Việt Nam liết cái thân đi VSCN. Một lúc sau, cô bước ra khỏi phòng với cái áo hoodie vàng cùng với cái váy đen và tất trắng giầy đen.( Kin: Thông cảm, táu miêu tả rất ngu=(()

Nói thật là cô đéo tích mặc váy đâu nhưng trong tủ đồ nguyên chủ chỉ có cái váy này là oke thôi, còn lại thì...

Mặc rất bất tiện trong việc đánh nhau=))

Và còn vướng víu nữa

Có lẽ cô nên đi mua vài bộ quần áo.

-'Nè, nguyên chủ'-Việt Nam gọi nguyên chủ từ trong tiền thức.

-\Cái giề?\-Nguyên chủ

-'Sao tủ đồ bà toàn váy không dị? Lục mãi mới ra một cái ra hồn'-Việt Nam

-\Thế đồng chí nghĩ một "cô gái ngoan hiền" như tôi lại như đồng chí à? Hở tí đánh nhau, nhiều khi còn không biết đồng chí có phải gái không nữa\-Nguyên chủ

-'Keconme tôi, sân si đéo gì ?'-Việt Nam

-\Thế đứa cl nào vừa hỏi tao?\-Nguyên chủ

-'...'-Cả hai rơi vào im lặng, mắt nhìn nhau "đắm đuối" =))

-' Địt Mẹ! hình như đéo bắt bẻ tao mày đéo chịu được nhỉ?'-Việt Nam nở nụ cười rất chi là " thân thiện" nói.

-'[Nghiệp cả đấy=))) Ai bảo trước ngài bắt bẻ tôi là chi?]'-Hệ thống.

----*Beep*-----

---Từ từ các bác đợi tí, lỗi kĩ thuật=))---

-'Thôi dẹp mẹ đi, nguyên chủ cô có tiền không?'-Việt Nam

-\Để làm gì?\-Nguyên chủ

-'Mua đồ, chứ tôi đéo thích mặc váy đâu'-Việt Nam-'Thế có không?'

-\Có một ít...\-Nguyên chủ

-'Khoảng bao nhiêu?'-Việt Nam

-\Vài chục thẻ đen...\-Nguyên chủ

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.Việt Nam đang tiêu hóa...

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Việt Nam đã tiêu hóa thành công=))

-'Ừ! VÀI CHỤC THẺ ĐEN!!!=)) ĐÙA BỐ MÀY À?'-Việt Nam

---*Beep*----

---- =))------

-'Vài chục thẻ đen?'-Việt Nam hỏi lại để xác nhận, lòng hoang mang cực độ.

-\Ừ, vài chục thẻ\-Nguyên chủ đáp lại, mặt tỉnh bơ.

Đm, nó vừa nói là vài chục thẻ đen đấy=)) Vài. Chục. Thẻ. Đen!

(Kin:Hẳn là vài ạ:)))

Má nó! nói gì thì nói, chứ vài chục thẻ thì cô lạy rồi...

Thế mà bả này bảo là ít thì chắc bả còn nhiều lắm.

Việt Nam hoang mang không thôi tự hỏi mình có xuyên nhầm thế giới không. Trong truyện be like: Nữ phụ hiền khô, đúng chuẩn con nhà người ta, không bao giờ chửi bậy, yếu đối, bị lũ nam chính đánh cho tơi tả. Sự thật: Nữ phụ đéo hiền tí nào cả, ác bỏ mẹ, hơi tí là văng tục chửi bậy.Sức bả thì khỏe như trâu, hôm qua cô có thể dùng cơ thể nhỏ bé này để khống chế được Long trong khi nhìn ngoài thì ổng khỏe và đô hơn cô nhiều.

Đúng là...

Cuộc sống toàn cú lừa=))

-'[Thế giờ ngài có rời phòng không?]-Hệ thống nhìn hai người trước mắt chan nản, tại sao nó lại là hệ thông của người này nhỉ.

-'oke con dê, tôi xuống luôn'-Việt Nam mở cửa phòng.

Nhưng...

Đời đéo như mơ, vừa mở cửa cô gặp ngay bản mặt hãm lìn của South Việt Nam-Người anh trai trời đánh của cô, đúng hơn là của nguyên chủ.

-" Chậc, hôm nay ăn mặc đơn giản nhỉ? Mày uống nhầm thuốc à?"-South Việt Nam lên giong mỉa mai, hắn nghĩ cô sẽ khóc.

Nhưng không...

Việt Nam im lặng lướt qua hắn như không có gì.

South Việt Nam ngạc nhiên nhìn Việt Nam, bình thường y nói thế là đã khóc rồi mà? Sao hôm nay nó lạ thế?Dám phớt lờ cả y.

-"Con nhóc kia, mày điếc mẹ rồi à?"-South Việt Nam

-"Tck! Phiền vãi cả lìn! Anh để tôi im tí đéo được à?!"-Việt Nam cáu gắt nói, cô đang quạu vcl. Má nó chứ, sao lúc đéo nào cô cũng gặp âm binh nhỉ? mệt thật sự.

-"Mày-"-South Việt Nam đang tính nói thì Việt Nam tren ngang

-"Thôi thôi! ông anh im mẹ cái mồm vào giúp tôi!Tôi đéo muốn nghe lời nào từ một thằng anh không thèm tin tưởng em gái mình nữa!"-Việt Nam lấy hai tay ray trán rồi xuống nhà.

-"..."-South Việt Nam cứng họng, hắn không biết mình nên nói gì...

Việt Nam xuống dưới tầng, mắt liếc nhìn chiếc đồng hồ được treo trên tường.

-'Bây giờ là 7 giờ kém rồi à?'-Việt Nam

-"Chào buổi sáng, chị Việt Nam"-Đông Lào đọt nhiên suất hiện đặt tay lên vai cô

-"Moé! Trời má...là Đông Lào à? Làm chị hú hồn..."Việt Nam giật mình quay sang thì thấy Đông Lào, cậu đến bên cạnh cô từ khi nào vậy? Sao cô không nhận ra sự hiện diện của cậu?

Việt Nam bắt đầu cảm thấy nghi ngờ...

Rằng Đông Lào ở đây không phải là một nhân vật tầm thường...

-"Ấy, em xin lỗi nha, em không tính làm chị giật mình đâu"-Đông Lào

-"À, không sao đâu. Nhưng chị xin em đừng suất hiện như ma như vậy, có ngài chị đột quỵ vì đau tim quá..."-Việt Nam.

-"Vâng"-Đông Lào

-"Vào bàn ăn đi chị, đồ ăn sáng xong rồi"-Đông Lào kéo Việt Nam về bàn ăn rồi để Việt Nam ngồi cạnh mình.

Một lúc sau South Việt Nam cũng đi xuống, hắn cũng ngồi vào bàn. Cả hai bắt đầu ăn sáng...

Trừ ...

Việt Nam=))

Việt Nam hiện tại đang khoang tay trước ngực, mắt nhìn vào cốc sữa nóng trước mắt không chút vui vẻ.Mẹ nó, cô là trẻ con hay sao mà phải uống sữa?

-"Có chuyện gì à chị?"-Đông Lào quay sang nhìn người chị-Lùn hơn mình tận một cái đầu hỏi.

-"Sao chị phải uống sữa?"-Việt Nam

-"..."-Cả bầu không khí chìm vào im lặng...

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

-"Để cải thiện chiều cao của chị"-Đông Lào

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Đông Lào và South Việt Nam cùng với những người hầu im lặng nhìn con người đang tự kỉ một góc đếm kiến kia.

Nói thì nói cho chơi thôi chứ bọn nó đang nhịn cười đấy chứ im lặng cái gì=))

Thanh niên thì cắn môi để không phát ra tiếng cười

Thanh niên thì cười nhẹ rồi nhìn Việt Nam với ánh mắt...

Thương hại=))

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

..

.

-"Thôi, tao chết mẹ đi cho vừa lòng bọn bây..."-Việt Nam nói rồi tính nhảy lầu tự tử vì trầm kẻm

-"Ấy chị!Bình tĩnh, chuyện đây có đó"-Con AU kịp thời ra ngăn trước khi mọi việc dần tồi tệ hơn

.---*Beep*----

Việt Nam nhìn cốc sữa mà không muốn uống tí nào, nhưng rồi lại đành miễn cưỡng uống một ngụng hết cốc sữa. Nói thì nói, chứ người ta pha cho mà lại không uống thì mất công lắm.

---Sau khi ăn xong----

-"Chị đi ra ngoài tí nha Đông Lào"-Việt Nam

-"Chị tính đi đâu?"-Đông Lào

-"Chị tính đi mua một số quần áo thôi"-Việt Nam

-"Cần em đi cùng chứ?"-Đông Lào

-"Không cần đâu, chị tự đi được"-Việt Nam

-"Thế thì chị đi vui vẻ"-Đông Lào

-"Bye em"-Việt Nam nói rồi đi ra khỏi nhà

-'[Ngài tính mua quần áo ở đâu vậy kí chủ?]'-Hệ thống.

-'Tôi cũng không biết nữa'-Việt Nam

-\Hay là cô đến quán XXX đi, tôi có thường mua đồ ở đó-Nguyên chủ gợi ý

-'Ừm ...Thế cũng được...'-Việt Nam

--In sợt quá trình mò đường----

-"Đm...cuối cùng cũng đến nơi..."-Việt Nam thở hồng hộc sau khi tìm đường đến cái shop mà nguyên chủ chỉ đường.

-/Má, mệt cô ghê á. Mỗi việc tìm đường đi mua đồ thôi mà mất mẹ gần 30 phút/-Ngyên chủ phàn nàn.

-' Mé nó, thế là tại ai muốn đến cái shop xa bỏ chó thế này!'-Việt Nam.

-/Nhưng shop này quần áo đẹp, chất lượng chuẩn/-Nguyên chủ cãi lại.

-'[Thôi thôi, thế hai ngài có tính vào không? Sao suốt ngày trả treo nhau thế?]'- Hệ thống mệt mỏi căn ngăn hai cái con người này.

-'Xì...Thế thì đi...'-Việt Nam

(Nó hơi khác với trên mangatoon vì táu không tìm thấy ảnh cũ)

-"Kính chào quý khách, quý khách muốn mua quần áo như nào?"-Nhân viên

-"Chị chọn cho em vài bộ đơn giản, cá tính"-Việt Nam

-"Quý khách đợi tôi một lát"-Nhân viên

Vài phút sau...

Chị nhân viên đi đến chỗ Việt Nam, trên tay là vài bộ quần áo theo yêu cầu của Việt Nam.

---Táu xin phép tua:333----

Sau nhiều phút phân vân vì có nhiều bộ quần áo hợp gu mình, Việt nam đã chọn ra được những bộ này.

-'Ok, bộ này đi bad vậy'-Việt Nam-'Mấy bộ kia mặc ngày thường'

Việt nam cầm mấy bộ quần áo của mình xem lên xem xuống

(Còn nhiều bộ khắc nhưng táu không tải được ảnh)

-"Của quý khách là 5.747.000. Quý khách dùng thẻ hay tiền mặt?"-Nhân viên

-"Tôi dùng thẻ"-Việt nam nói rồi rút ra một cái thẻ đen

--sau khi ra shop---

-' Nè, hệ thống'-Vệt Nam

-'[Có chuyện gì à kí chủ?]'-Hệ thống

-' Ngươi có thể cất được đồ vào không gian không?'-Việt Nam

-'[Có]'-Hệ thống

-'Thế cất hộ ta đống đồ này cái'-Việt Nam

-'[Vâng]'-Hệ thống vừa rứt lời thì đống đồ của Việt Nam biến mất.

---1 tiếng sau...---

Việt Nam hiện tại đang được Lào cõng trên lưng

Tại sao chị Nam Nam lại được Lào cõng trên lưng à?

Hồi tưởng lại chút nha

-----------------------------

-'Chắc đi đường tắt cho nhanh vậy...'-Việt Nam nghĩ,vừa đi vừa rút điên thoại ra. tay tiện thể bóc viên kẹo mút vừa mới mua.

Thế nhưng, như chúng ta đã biết.

Cuộc sống nếu như dính líu đến nam nữ chính thì không bao giờ là bình yên cả

Thế nên...

Việt Nam trong lúc đang đi thì bị ai đó ngáng chân điện thoại của cô vì thế mà tuột khỏi tay bay lên không trung, trong lúc kẻ ngáng chân cô nghĩ cô sẽ bị sấp mặt thì Việt Nam đã lộn một vòng rồi xoay vòng đá vào mặt kẻ đó. Việt Nam lùi lại, tay nhanh tróng bắt lấy cái điện thoại thân thương sắp rơi xuống đất.

-'May mà không xước sát gì...'-Việt Nam thở phào sau khi kiểm tra cái điện thoại.

-"Con khốn kia!"-Tên côn đồ- gọi tạm là tên A đi.

-" Sủa"-Việt Nam nói , liếc nhìn tên côn đồ đang xoa bên má vừa bị cô đá bằng nửa con mắt.

-"Mày!"-Tên côn đồ A.

Chưa kịp nói xong thì Việt nam nhanh tay giơ ngón giữa thân thương gửi tặng hai thanh niên côn đồ trước mặt

-"..."-Bầu không khí chìm trong im lặng=)))

--*Beep* Lỗi------

-"Củ lờ gì?"-Việt Nam

-"Mày dám đánh tao! Mày có biết tao là ai không?"-Tên côn đồ A

-"Chứ đéo phải tại mày ngãng chân tao à? Chứ đéo phải tại bọn mày gây sự vói tao trước à? Chứ méo phải tại bọn mày gianh hồ cầm gậy định đập tao à? Chứ méo phải do lũ thiểu năng bọn mày ngứa đòn à? Thế là do tao à?"-Việt Nam một hơi nói.

-"Mày sẽ phải hối hận khi động vào tao!"-Tên côn đồ A rút súng ra

-"Chậc...Tao lại sợ mày quá cơ ~ Mày tưởng mày có súng là mày ngon à?"-Việt Nam

-"Nếu mày dùng súng...thì tao dùng...cái này!"-Việt Nam nói rồi rút đâu ra cái mái chèo sắt "Made in Việt Nam"

.

.

.

.

.

.

-"pftttttt..."-Lũ côn đồ che miệng cười mà không biết đó là sai lầm lớn nhất của bản thân=))

-"..."-việt Nam im lặng một lúc-"Cười à? Thế để tao cho bọn mày hiểu cảm giác phải nằm viện gần nửa tháng cảu tao nhá ~"-Việt Nam nói rồi nở một nụ cười" thân thiện" =))

-"Mày không có cơ hội"-Tên côn đồ tính bóp còi súng nhưng...

Địt mẹ, ảo thật đấy! Cái súng trên tay tên côn đồ biến mất không giấu vết =))

-"Đây này =))"-Việt nam cười cười, tay xoay xoay khẩu súng trên tay.

-"Từ khi nào?!"-Tên côn đồ ngạc nhiên nhìn Việt Nam

-" Khi mày sơ hở...còn giờ thì...Địt mẹ chúng mày toang rồi con ạ=))"Việt Nam cầm mái chèo trên tay, môi nở một đầy man rợn.

--Cắt, hình ảnh mang tính chất bạo lực=))---

-"Alo, cho tôi một xe cứu thương đến hẻm XXX"-Việt Nam rút máy điện thoại ra gọi cho bệnh viện đến hốt hai thanh niên kia rồi ra khỏi hẻm.

-"Giờ thì at đi lượn típ thui nào ~"-Việt Nam hí hửng bước ra khỏi hẻm.

Nhưng có lẽ...

Thần may mắn không mỉm cười với cô=))

-"Chúng ta đi ăn nha mấy anh~ "-Một giọng nói quên thuộc vang lên khiến Việt Nam giật mình.

-'Ôi... mẹ Âu Cơ ơi...Tại sao cuộc sống con éo le đến vậy chứ?...Cái chất giọng dẹo dẹo đầy quên thuộc mà có muốn con cũng không thể quên này...Không phải chứ..."-Việt Nam đổ mồ hôi hột, cô mong những gì bản thân đang nghĩ không phải sự thật=)))

-"Ơ, kia có phải chị Việt Nam không nhỉ?"-Chủ nhân của giọng nói kia bắt đầu chú ý đến Việt Nam

-' Nó không nhìn thấy mình đâu, không thấy mình đâu'-Việt Nam nhanh tay kéo mũ chùm lên, chân luống cuống bước tính chuồn đi.

-"Này-"-Có ai đó bước đến gần, vỗ vai Việt Nam

-*Pặp*-

Bỗng dưng, Việt Nam chụp lấy cái tay của người kia, cô vòng ra sau. Nhảy lên lưng kẻ kia, hai chân vòng qua eo. Hai tay siết cổ, một tay cầm dao kề cổ kẻ kia.

-'[Kí chủ!!]'-Hệ thống

-"!!!"-Việt Nam sực tỉnh lại.

-'[Bình tĩnh lại đi, kí chủ vừa bị mất kiểm soát đấy]'-Hệ thống

-'Đậu má nó, bệnh cũ phát tác rồi...'-Việt Nam nghĩ thầm, lòng tự nhủ bản thân nên đề phòng hơn.

Việt Nam bị chứng bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế, nghĩa là chỉ cần có ai đó vỗ vai cô hoặc làm cô giật mình là y như rằng cô sẽ theo phản xạ từ thời chiến tranh mà tấn công kẻ đó. Nếu như lúc nãy hệ thống mà không gọi cô thì có lẽ cô đã cắt tiết Lào rồi.

-"Xin lỗi, do phản xạ của tôi nên..."-Việt Nam thả Lào ra, khuôn mặt bối rối không biết nên làm gì.

------Cắt!-----

----End chap 8------

Táu xin lỗi vì đã cắt ngay khúc này nhưng táu mỏi tay lắm roàiiiiii

Chap này có quá nhiều tình tết phi logic nên mông các bác thông cảm ;333

bye ~

29-8-2022

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz