COTE vol 7 8 9 9.5 10 11 12 12.5 năm 2 (kèm vol 0)
Chương 3: Ngai vàng trống.
~ • ~ • ~Mở đầu:Đã mấy ngày trôi qua kể từ khi kỳ nghỉ xuân bắt đầu.Sự căng thẳng từ kỳ thi đặc biệt cuối năm đã tan biến, hầu hết các học sinh trong trường đều đang tận hưởng khoảng thời gian đẹp đẽ này.Tuy nhiên, vẫn có những lớp không thể có tâm tư đâu mà tận hưởng nó.Lớp của Ichinose thua lớp Horikita, và lớp Sakayanagi thua lớp Ryuuen.Chỉ còn một năm học, các học sinh của hai lớp đó không thể cứ ung dung tận hưởng kỳ nghỉ xuân lsuc này được.Nếu không tranh thủ thời gian này để lên kế hoạch cho tương lai, con đường phía trước sẽ vô cùng gian nan.Vấn đề lớn nhất hiện tại là lớp Sakayanagi đang phải gặp một tin chấn động rằng leader lãnh đạo họ bấy lâu nay sẽ phải rời đi.Tôi quyết định gặp một vài người trong số họ để điều tra tình hình của lớp đó hiện tạiNói là một vài, nhưng thực tế chỉ có hai người tôi có thể liên lạc là Morishita và Yamamura.Thời gian đã định là 10 giờ sáng.Địa điểm gặp gỡ ở gần khu ký túc xá.Nói cách khác, chính là nơi tôi đang đứng.Nhưng đã quá thời gian hẹn mà họ vẫn chưa đến.Tin nhắn tôi gửi cho họ vào khoảng 8 giờ sáng đã được đọc, nên không thể là họ quên được.Dù có thức dậy rồi ngủ lại, cũng khó tưởng tượng điều đó xảy ra cùng lúc với cả hai người.Đợi thêm năm phút nữa, nhưng vẫn không có dấu hiệu gì. Vậy nên tôi quyết định gọi cho Morishita.Tiếng chuông vang lên nhưng không ai nghe máy."Vậy thì gọi cho Yamamura vậy."Dù không muốn làm tinh thần Yamamura căng thẳng, nhưng không còn cách nào khác.Tôi cảm thấy có chút áy náy khi gọi cho cô ấy...Và rồi...[Anou, mình xin lỗi... Có một số chuyện xảy ra nên chắc là bọn mình sẽ đến muộn!]Ngay khi bắt máy, chưa kịp để tôi nói gì, Yamamura đã lên tiếng trước.[Eh... Cậu muốn mình cúp máy à? Nhưng... chúng ta thật sự đã trễ lắm rồi, không nên để cậu ấy...]Giọng Yamamura bên đầu dây đầy hoảng loạn."Morishita đang ở cùng cô đúng không?"[Vâng, bọn mình đang ở phía sau ký túc xá... Ah, cậu làm gì vậy...]Sau vài tiếng cãi vã đột ngột, điện thoại bị cúp."... Chuyện gì vậy?"Mặc dù không rõ tình hình, nhưng cô ấy đã nhắc đến phía sau ký túc xá.May mắn là đã có được manh mối, tôi quyết định đi đến đó.Cũng chỉ mất khoảng 2-3 phút đi bộ.Phần 1:Khi tôi đến vị trí mà Yamamura đã nói, tôi ngay lập tức nhìn thấy cô ấy đứng đó lúng túng không biết phải làm gì.Và sau đó, tôi thấy Morishita đang nằm sấp trên đất. Hồi còn ở cùng một nhóm với tôi, cô ấy đã từng đặt tay lên một cái cây và nói là đang nghe âm thanh của núi rừng và tôi suýt nữa cũng tin rằng đó là sự thật.Hóa ra, lúc đó cô ấy chỉ đang đùa tôi mà thôi. Điều đó có nghĩa là lần này cũng có thể là hành động tương tự, dù sao với tính cách kỳ quặc Morishita thì không thể nào nghĩ mọi thứ theo cách bình thường được...Tôi quyết định phải trực tiếp hỏi cô ấy.Khi lại gần, Yamamura có vẻ muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi."Cô đang làm gì thế?"Khi hỏi Morishita, cô ấy đột ngột quay lại và nhìn tôi chằm chằm."Suỵt, ồn quá đó... Im lặng chút đi, tôi đang quan sát côn trùng.""...Cô nói gì cơ?"Tôi nhỏ giọng hỏi, cố gắng giữ âm lượng sao cho cô ấy không nổi giận."Tôi đã nói là đang quan sát côn trùng. Cậu không nghe rõ à, Ayanokouji Kiyotaka..."Cô ấy gọi thẳng tên tôi rồi sau đó liên tiếp ném ra một loạt những lời lẽ không mấy hay ho mà tôi không tiện nói ra.Tôi và Yamamura đành để lại những lời muốn nói trong lòng mà không nói ra."Tôi không phải nghe không rõ... chỉ là không hiểu cô nói gì thôi..."Yamamura không nói gì, chỉ cúi đầu xin lỗi tôiNhưng dù sao thì cũng là lỗi của Morishita, tôi chỉ giơ tay lên ra hiệu cho Yamamura đừng lo lắng quá.Hiện giờ mục tiêu quan trọng nhất là chờ Morishita đứng dậy.Cô ấy đang cầm kính lúp, tập trung hoàn toàn vào việc quan sát côn trùng trên mặt đất, dường như không mấy quan tâm đến mọi thứ xung quanh.Cô ấy còn cố tình nằm sấp xuống để quan sát... Liệu có phải cô ấy đang thật sự quan sát côn trùng hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz