Cong Chua Phu Thuy Chapter 17 Het
Ley đứng ở bờ tường giữa 2 hồ. . . . .Lưỡng lự. . . . .. . . . . . Ley ơi cứu tớ! tớ k bơi đc! Tớ đang chìm! nếu cậu bị ép thật thì mau cứu tớ đi! Cứu. . . . . . . . . tớ. . .. . . . . . . . . . Ley à ! cứu tớ vs! tớ yếu lắm! Cậu sẽ cứu tớ phải k? cậu sẽ k cứu Kưn?. . . . . . . ,. . . . ..Ley vẫn lưỡng lự. . . . . .. . . . .. .Suy nghĩ của Kưn và Dida. . . . .Cậu k hiểu và đọc đc sự cầu cứu đó. . . . .. . . .. .TÙM. . . . . . .Bàn tay quờ quạng và toàn thân đang cố gắng dãy nảy trong nước của Kưn, tất cả động tác bỗng dừng lại. Chỉ có cặp mắt vẫn mở trừng ngạc nhiên mà k nhắm. Ley . . . . Ley xuống hồ bơi phía trước . . . . . .cậu ấy ,. . . . . . . .cậu ấy. . . . Cứu Dida . . . . Mọi động tĩnh owr hồ nước phía sau im bặn. Kưn k cô dãy dụa nnuwax. Dần dần chìm xuống , đôi mắt đã nhắm hờ từ lúc nào, BÀn tay buôn thả, nước mắt lẫn vs hồ! . . . . . .Thật may. . . . . .. . vì k ai nhìn thấy. . . .. . Những giọt nước mắt. . . . .. .. . . . . .Ley . . . .cậu sẽ giả thích thế nào? . . . . . . .LIệu. . . . . .. . .. ...... tớ còn có thể tin cậu?..................................Ley............................................................................................-Kưn à! tỉnh lại đi!-Khụ. . .. . .Khụ..........Á sao bên má mình rát rát..............Kưn dần tỉnh, hỉnh ảnh Kai đang dốc cô và vỗ vào má cô in sâu trong võng mạc. Quần áo Kai ướt sũng, khuôn mặt lo lắng, đôi mắt u sầu-Kưn à! k sao chứ? May mà lúc ấy mình kịp chạy ra từ trong nhà vì thấy tiếng ồn ào, mọi người nói cho mình thì mình vội nhảy xuống luôn!-Cảm ơn!Kưn nở nụ cười nhạt, đôi môi thâm tím, nước da trắng bệchKưn ngó xung quanh...ngay cạnh họ.........Dida đc Ley đỡ đứng dậy! trông né mặt cô ta có vẻ vui lắmLey bắt gặp ánh mắt Kưn! nhẹ nhàng-Em có sao k?-Ồ!! anh hỏi có vẻ sớm quá! sao k đợi tôi chết rồi hãy hỏi!Kưn vừa nói vừa loạng choạng đứng dậy, cô vẫn mong đây là giấc mơ hoặc là Ley bị ép và chủ động xin lỗi cô, cô sẽ tha thứ nhưng cô chắc phải đối diện vs sự thật này rồiDida giật láy tay Ley, chỉ vào mặt Kưn, hét toáng lên-Ley! chính cô ta đã đẩy em xuống hồ! Chính là cô ta. Cô ta muốn thử xem anh sẽ cứu ai! cô ta chắc chắn rằng anh sẽ cứu cô ta và em bị xô xuống hồ! cô ta thật độc ác, thật là quá đángDida vừa nói vừa bật khócLey nhìn Kưn, ánh mắt khó hiểu. cậu lại gần..................Chát..........1 cái tát mạnh như trời giáng bay vào mặt Kưn, 1 bên má cô đỏ rát-Tôi k ngờ cô lại là loại người hư thế! tôi đã lưỡng lự khi cứu cô và Dida, thật uổng công và thật may mắn là tôi đã cứu Dida. Cô .....cô quá độc ácKưn nhếc mép, ánh mắt lạnh lùng đầy cô độc và tuyệt vọng-Đúng vậy, tôi độc ác và tôi chỉ độc ác vs những người k hiểu tôi! Như anh vậy!Nói hết câu Kưn quay mặt đi luôn. K hề nhìn lại, bóng hình cô dần nhỏ bé trong đám người đang chỉ trỏ cô, Hỉnh ảnh cô khập khiễng bước đi nhỏ dần. . . . . . .. nhỏ dần. . . . . . ...........................................Xa mãi..........................
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz