Chuyen Tinh Doi Ta Duong Domic X Rhyder
Đêm diễn ở Cần thơ kết thúc muộn. Cả đoàn trở về khách sạn trong tâm trạng phấn khích vì show cháy vé, khán giả cuồng nhiệt hơn mong đợi. Nhưng đối với Quang Anh và Đăng Dương, đêm nay còn đặc biệt hơn đây là lần đầu tiên sau nhiều ngày bận rộn, họ mới có cơ hội ở bên nhau mà không bị ai làm phiền.Phòng Quang Anh ở tầng 10, còn phòng Đăng Dương ở tầng 11. Bình thường họ chỉ ghé qua phòng nhau đôi chút rồi lại vội vàng về để tránh bị quản lý hay nhân viên nghi ngờ. Nhưng đêm nay, sự mệt mỏi và nỗi nhớ khiến cả hai chẳng còn muốn giữ khoảng cách nữa."Quang anh một lát đi lên phòng anh đi nhớ em quá ." – Dương khẽ nói khi bước khỏi thang máy.Quang Anh thoáng chần chừ, nhưng ánh mắt chờ đợi của Dương khiến cậu gật đầu.Trong căn phòng ánh đèn dịu hắt xuống, cả hai buông bỏ lớp vỏ bọc thường ngày. Dương rót nước đặt ly trước mặt Quang Anh.
Cậu mỉm cười, dựa đầu vào vai anh như tìm về nơi an toàn nhất."Em mệt quá ." – Quang Anh thì thầm
– "Nhưng được ngồi kế Dương tự dưng thấy nhẹ hẳn."Dương vòng tay ôm lấy cậu —"Anh cũng vậy có em anh mới thấy bình yên."Họ ngồi yên một lúc lâu. Rồi như không thể kìm nén Quang Anh ngẩng lên đôi mắt sáng lấp lánh trong ánh đèn mờ. Dương cúi xuống môi họ chạm nhau trong một nụ hôn sâu, ngọt ngào nhưng đầy khát khao.Cả thế giới ngoài kia bỗng biến mất. Chỉ còn lại hơi thở hòa quyện nhịp và một tình yêu đã vượt khỏi giới hạn của sự giấu giếm.Nhưng đúng lúc ấy, tiếng "tách tách" khẽ vang lên. Quang Anh giật mình quay ra cửa sổ. Ở tòa nhà đối diện, ánh đèn chớp nháy rồi vụt tắt – giống như ánh flash máy ảnh. Quang Anh hoảng hốt tim đập dồn dập. – "Có ai đó... chụp lại."Đăng Dương sững người chạy đến kéo rèm cửa sổ che kín căn phòng. Trán anh nhăn lại giọng nghiêm —"Có thể chỉ là ảo giác nhưng cũng có thể là paparazzi."Quang Anh tái mặt. Cậu vội vã ôm đầu—"Trời nếu hình đó lộ ra tụi mình tiêu mất."Dương bước đến nắm lấy vai cậu —"Bình tĩnh nếu thật sự có ai chụp cũng chưa chắc họ có bằng chứng rõ ràng. Từ giờ phải cẩn thận hơn nữa."Quang Anh gật gật, nhưng lòng vẫn hoảng loạn. Cậu hiểu rõ chỉ một tấm ảnh thôi cũng đủ để biến tình yêu của họ tan biến....
Hai ngày sau mạng xã hội bắt đầu râm ran. Một tài khoản ẩn danh đăng tải tấm ảnh mờ bóng dáng hai người trong căn phòng khách sạn ngồi sát nhau trên sofa. Dù hình mờ, nhưng ai cũng nhận ra dáng cao của Đăng Dương và kiểu tóc đặc trưng của Quang Anh.—"Đây có phải là Quang Anh và Đăng Dương không?"
—"Nhìn thân mật ghê."
—"Có khi nào tin đồn là thật?"Hashtag #QuangDương một lần nữa leo top trending. Có rất nhiều fan của họ nhiệt tình ủng hộ nhưng cũng có phản đối .Bình luận dậy sóng.—"Ủa, là cặp thật thì cũng đáng yêu mà."
—"Thất vọng tôi unfollow."
—"Thôi nào, yêu ai là chuyện riêng của họ."...
Đêm đó Quang Anh không tài nào ngủ được. Tin nhắn bình luận từ fan dồn dập tràn vào điện thoại nửa ủng hộ nửa phản đối. Cậu thấy mình như mắc kẹt giữa hai thế giới một bên là tình yêu bí mật, một bên là sự nghiệp đang rực sáng.Liệu mình có đang ích kỷ quá không? Yêu anh nhưng lại sợ hãi đến mức muốn giấu anh mãi mãi...Bỗng cửa phòng gõ nhẹ là Dương. Anh bước vào không nói gì chỉ ngồi xuống cạnh Quang Anh."Anh biết em lo." – Dương khẽ nói. – "Nhưng đừng để nỗi sợ nuốt chửng chúng ta .Dù thế nào!anh cũng ở đây cùng đối mặt với em."Quang Anh ngẩng lên đôi mắt rưng rưng—"Em sợ mất tất cả... ."Dương kéo cậu vào lòng thì thầm bên tai—"Vậy thì đừng buông tay."Ngày hôm sau tin tức lại bùng lên mạnh mẽ hơn. Một số tờ báo lớn bắt đầu vào cuộc gợi ý rằng "mối quan hệ thân thiết khác thường giữa Quang Anh và Đăng Dương" là sự thật. Quang Anh ngồi ở góc bàn tay lạnh toát. Cậu ngước lên, bắt gặp ánh mắt của Dương. Trong ánh mắt ấy không có sợ hãi mà là trấn an .Dương mở lời — "Đây mới chỉ là cơn sóng đầu tiên nhưng nếu cùng anh tin rằng chúng ta sẽ vượt qua."Hết
Cậu mỉm cười, dựa đầu vào vai anh như tìm về nơi an toàn nhất."Em mệt quá ." – Quang Anh thì thầm
– "Nhưng được ngồi kế Dương tự dưng thấy nhẹ hẳn."Dương vòng tay ôm lấy cậu —"Anh cũng vậy có em anh mới thấy bình yên."Họ ngồi yên một lúc lâu. Rồi như không thể kìm nén Quang Anh ngẩng lên đôi mắt sáng lấp lánh trong ánh đèn mờ. Dương cúi xuống môi họ chạm nhau trong một nụ hôn sâu, ngọt ngào nhưng đầy khát khao.Cả thế giới ngoài kia bỗng biến mất. Chỉ còn lại hơi thở hòa quyện nhịp và một tình yêu đã vượt khỏi giới hạn của sự giấu giếm.Nhưng đúng lúc ấy, tiếng "tách tách" khẽ vang lên. Quang Anh giật mình quay ra cửa sổ. Ở tòa nhà đối diện, ánh đèn chớp nháy rồi vụt tắt – giống như ánh flash máy ảnh. Quang Anh hoảng hốt tim đập dồn dập. – "Có ai đó... chụp lại."Đăng Dương sững người chạy đến kéo rèm cửa sổ che kín căn phòng. Trán anh nhăn lại giọng nghiêm —"Có thể chỉ là ảo giác nhưng cũng có thể là paparazzi."Quang Anh tái mặt. Cậu vội vã ôm đầu—"Trời nếu hình đó lộ ra tụi mình tiêu mất."Dương bước đến nắm lấy vai cậu —"Bình tĩnh nếu thật sự có ai chụp cũng chưa chắc họ có bằng chứng rõ ràng. Từ giờ phải cẩn thận hơn nữa."Quang Anh gật gật, nhưng lòng vẫn hoảng loạn. Cậu hiểu rõ chỉ một tấm ảnh thôi cũng đủ để biến tình yêu của họ tan biến....
Hai ngày sau mạng xã hội bắt đầu râm ran. Một tài khoản ẩn danh đăng tải tấm ảnh mờ bóng dáng hai người trong căn phòng khách sạn ngồi sát nhau trên sofa. Dù hình mờ, nhưng ai cũng nhận ra dáng cao của Đăng Dương và kiểu tóc đặc trưng của Quang Anh.—"Đây có phải là Quang Anh và Đăng Dương không?"
—"Nhìn thân mật ghê."
—"Có khi nào tin đồn là thật?"Hashtag #QuangDương một lần nữa leo top trending. Có rất nhiều fan của họ nhiệt tình ủng hộ nhưng cũng có phản đối .Bình luận dậy sóng.—"Ủa, là cặp thật thì cũng đáng yêu mà."
—"Thất vọng tôi unfollow."
—"Thôi nào, yêu ai là chuyện riêng của họ."...
Đêm đó Quang Anh không tài nào ngủ được. Tin nhắn bình luận từ fan dồn dập tràn vào điện thoại nửa ủng hộ nửa phản đối. Cậu thấy mình như mắc kẹt giữa hai thế giới một bên là tình yêu bí mật, một bên là sự nghiệp đang rực sáng.Liệu mình có đang ích kỷ quá không? Yêu anh nhưng lại sợ hãi đến mức muốn giấu anh mãi mãi...Bỗng cửa phòng gõ nhẹ là Dương. Anh bước vào không nói gì chỉ ngồi xuống cạnh Quang Anh."Anh biết em lo." – Dương khẽ nói. – "Nhưng đừng để nỗi sợ nuốt chửng chúng ta .Dù thế nào!anh cũng ở đây cùng đối mặt với em."Quang Anh ngẩng lên đôi mắt rưng rưng—"Em sợ mất tất cả... ."Dương kéo cậu vào lòng thì thầm bên tai—"Vậy thì đừng buông tay."Ngày hôm sau tin tức lại bùng lên mạnh mẽ hơn. Một số tờ báo lớn bắt đầu vào cuộc gợi ý rằng "mối quan hệ thân thiết khác thường giữa Quang Anh và Đăng Dương" là sự thật. Quang Anh ngồi ở góc bàn tay lạnh toát. Cậu ngước lên, bắt gặp ánh mắt của Dương. Trong ánh mắt ấy không có sợ hãi mà là trấn an .Dương mở lời — "Đây mới chỉ là cơn sóng đầu tiên nhưng nếu cùng anh tin rằng chúng ta sẽ vượt qua."Hết
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz