Chuyen Tinh Dang Do Roi Lai Bat Dau Yinwar
Yin và War càng trở nên thân thiết hơn , nhưng cuộc vui nào cũng sẽ có kết thúc cả. Hôm đó , Yin được các chị y tá tổ chức sinh nhật rất vui nhưng gương mặt của War thì lại tỏ ra vẻ không vui . Vì sáng nay cậu cũng nhận được tin là tìm được giác mạc phù hợp với War nhưng ít nhất phải chuyển ra nước ngoài 4-5 năm để phẫu thuật . Lúc đấy , cảm xúc cậu không biết nó nên vui hay nên buồn . Trước khi rời đi , War đã nhắc nhở các chị y tá là đừng nói cho Yin biết chuyện này và hãy cứ như mọi ngày vui vẻ với anh ấy . Các bác sĩ , y tá vừa mừng nhưng xen lẫn vào đó là một chút buồn bã . Mọi người nơi đây ai cũng sẽ nhớ đến Cậu Nhóc War lạc quan và anh chàng quậy phá Yin . Cả hai để lại rất nhiều kỷ niệm nơi đây nhưng cuốn sổ kỷ niệm cũng phải được khép lại để cả hai bước tiếp trên con đường đến tương lai . Bữa tiệc sinh nhật kết thúc , Yin quay lại phòng bệnh thấy chiếc giường của War được xếp gọn gàng trở về hình dáng ban đầu khi cậu chưa tới . Những chú gấu bông trên giường cũng mất , Yin buông hộp bánh dâu trên tay xuống chạy đến phòng y tá chăm sóc riêng cho War và anh :
- P'Min ! N'Wa...r đâu ạ Giọng nói có phần run rẩy - Yin ! Chị cũng không giấu gì em , haizzz N'War tìm được giác mạc phù hợp nên...nên đã ra nước ngoài phẫu thuật rồi , đi ít nhất là phải 4 năm mới về lại Thái Lan...Sóng mũi cay cay , nước mắt bắt đầu rơm rớm . Yin không tin những lời đó là sự thật, cậu hứa sẽ không bỏ anh đi mà nhưng giờ đây... Anh quay về phòng bệnh , thấy bức thư mà cậu đã nhờ người viết cho Yin . "P'Yin ! N'War của anh phải đi ra nước ngoài phẫu thuật rồi . Em biết em đã thất hứa với anh . Nhưng em muốn nhìn thấy ánh sáng , nhìn thấy bầu trời, nhìn thấy hoàng hôn và nhìn thấy anh nên em quyết tâm phải phẫu thuật thành công . Nếu nó mà thành công , em sẽ về nước tìm lại anh . Người mà đã cho em rất nhiều kỷ niệm ở nơi đây , người đã dỗ dành em . Cám ơn anh vì tất cả nhé ! " Càng đọc nước mắt không kiểm soát lại mà cứ rơi mãi không ngừng . War trên máy bay cảm xúc vui buồn lẫn lộn với nhau . Cậu vui vì sắp thấy được những thứ xung quanh mình , cậu buồn vì phải xa nơi mà cậu từng gọi là ngôi nhà thứ 2 của mình , buồn vì phải xa người đã dỗ dành cậu rất nhiều . War bây giờ không biết phải thế nào cả , cậu cũng nghĩ nếu cậu và Yin có duyên gặp lại nhau nhưng...cả hai phải đối mặt với nhau như thế nào đây..._________________________________
Vài năm sau trôi qua cách êm đềm...
Yin giờ đây là một giám đốc trẻ tuổi và sắp thừa kế gia sản bame nuôi . Anh được một gia đình giàu có nhận nuôi , vì họ thích sự lạnh lùng và sự kiên trì , phấn đấu của anh nên đã quyết định nhận nuôi anh . Từ đó , Yin được thành con nuôi nhà họ Wong . Năm 15 tuổi , Yin bắt đầu học tập theo bố làm ăn và gặp các đối tác . Năm 18 tuổi. , anh bắt đầu theo học trường cấp 3 Quốc Tế . Và Năm 20 tuổi , Yin được bố mẹ cho thừa kế gia sản của công ty . Yin được các cô gái tiểu thư nhà tài phiệt chú ý đến nhưng anh luôn nhớ về cậu bé năm đó đã cho anh biết cuộc sống này rất đáng trân trọng . Mỗi lần nhắc đến War , anh luôn kìm nén sự buồn bã đó . Còn War giờ đây là cậu bé 18 tuổi , dễ thương , đanh đá , lạc quan và yêu đời . Ca phẫu thuật của cậu thành công hơn dự định nên cậu đã về nước sớm hơn . War luôn tự hỏi rằng .
"P'Yin không biết giờ ra sao rồi nhỉ ""Anh ấy còn nhớ mình không ta ?""Mình thật sự rất nhớ anh ấy mà"Và hàng ngàn câu hỏi khác...War học tại một trường cấp 3 không nổi tiếng mấy ở Bangkok . Hôm đó , War và Bonz bạn thân của cậu đi đến bệnh viện từng là một kỷ niệm đẹp của War . Vừa bước vào , chị Min bây giờ rất khác ngày xưa nhiều . Và khuôn viên sân bệnh viện nó cũng rất khác nữa . War chạy đến :
- P'Min ! Chị nhớ em chứ ?- Em là...N'War !
Cảm xúc vỡ òa- Đúng rồi em nè chị - Chèn đét ơi ! Nay lớn giữ ta , chắc em cũng 17-18 rồi nhờ - Đúng rồi em vừa tròn 18 tuổi , em học trường cấp 3 gần đây nè War nhìn xung quanh tìm bóng dáng của chàng trai ấy . Chị Min :
- Em đừng tìm nữa ! Yin , nó được nhận nuôi lâu rồi chắc cũng sau ngày em đi thì phải ! Nó cũng kín tiếng lắm , từ lúc nó đi đến giờ thì chị không...biết bây giờ nó ra sao , thế nào cả - Dạ thôi không sao đâu chị...chắc anh ấy cũng không còn nhớ gì em đâu - À còn bạn kia là ai đấy ?- Đây là Bonz bạn em đấy chị , chúng em biết nhau mới gần đây thôi à - à chị là Min ! Bonz cúi đầu chấp tay :
- Dạ em chào chị - Thôi hai đứa chị có ca phẫu thuật rồi , mốt có duyên mình gặp lại nói chuyện tiếp - Dạ chào chị War lộ rõ vẻ mặt ủ rũ đi ra khỏi đó . Bonz cũng biết hết mấy cái này vì War từng kể nghe . Đúng tiếc nuối thật đấy..._________________________
Đoán đi ! Có gặp hay là không gặp ????✨😚
Ig : ngoisaotrenbautroi
- P'Min ! N'Wa...r đâu ạ Giọng nói có phần run rẩy - Yin ! Chị cũng không giấu gì em , haizzz N'War tìm được giác mạc phù hợp nên...nên đã ra nước ngoài phẫu thuật rồi , đi ít nhất là phải 4 năm mới về lại Thái Lan...Sóng mũi cay cay , nước mắt bắt đầu rơm rớm . Yin không tin những lời đó là sự thật, cậu hứa sẽ không bỏ anh đi mà nhưng giờ đây... Anh quay về phòng bệnh , thấy bức thư mà cậu đã nhờ người viết cho Yin . "P'Yin ! N'War của anh phải đi ra nước ngoài phẫu thuật rồi . Em biết em đã thất hứa với anh . Nhưng em muốn nhìn thấy ánh sáng , nhìn thấy bầu trời, nhìn thấy hoàng hôn và nhìn thấy anh nên em quyết tâm phải phẫu thuật thành công . Nếu nó mà thành công , em sẽ về nước tìm lại anh . Người mà đã cho em rất nhiều kỷ niệm ở nơi đây , người đã dỗ dành em . Cám ơn anh vì tất cả nhé ! " Càng đọc nước mắt không kiểm soát lại mà cứ rơi mãi không ngừng . War trên máy bay cảm xúc vui buồn lẫn lộn với nhau . Cậu vui vì sắp thấy được những thứ xung quanh mình , cậu buồn vì phải xa nơi mà cậu từng gọi là ngôi nhà thứ 2 của mình , buồn vì phải xa người đã dỗ dành cậu rất nhiều . War bây giờ không biết phải thế nào cả , cậu cũng nghĩ nếu cậu và Yin có duyên gặp lại nhau nhưng...cả hai phải đối mặt với nhau như thế nào đây..._________________________________
Vài năm sau trôi qua cách êm đềm...
Yin giờ đây là một giám đốc trẻ tuổi và sắp thừa kế gia sản bame nuôi . Anh được một gia đình giàu có nhận nuôi , vì họ thích sự lạnh lùng và sự kiên trì , phấn đấu của anh nên đã quyết định nhận nuôi anh . Từ đó , Yin được thành con nuôi nhà họ Wong . Năm 15 tuổi , Yin bắt đầu học tập theo bố làm ăn và gặp các đối tác . Năm 18 tuổi. , anh bắt đầu theo học trường cấp 3 Quốc Tế . Và Năm 20 tuổi , Yin được bố mẹ cho thừa kế gia sản của công ty . Yin được các cô gái tiểu thư nhà tài phiệt chú ý đến nhưng anh luôn nhớ về cậu bé năm đó đã cho anh biết cuộc sống này rất đáng trân trọng . Mỗi lần nhắc đến War , anh luôn kìm nén sự buồn bã đó . Còn War giờ đây là cậu bé 18 tuổi , dễ thương , đanh đá , lạc quan và yêu đời . Ca phẫu thuật của cậu thành công hơn dự định nên cậu đã về nước sớm hơn . War luôn tự hỏi rằng .
"P'Yin không biết giờ ra sao rồi nhỉ ""Anh ấy còn nhớ mình không ta ?""Mình thật sự rất nhớ anh ấy mà"Và hàng ngàn câu hỏi khác...War học tại một trường cấp 3 không nổi tiếng mấy ở Bangkok . Hôm đó , War và Bonz bạn thân của cậu đi đến bệnh viện từng là một kỷ niệm đẹp của War . Vừa bước vào , chị Min bây giờ rất khác ngày xưa nhiều . Và khuôn viên sân bệnh viện nó cũng rất khác nữa . War chạy đến :
- P'Min ! Chị nhớ em chứ ?- Em là...N'War !
Cảm xúc vỡ òa- Đúng rồi em nè chị - Chèn đét ơi ! Nay lớn giữ ta , chắc em cũng 17-18 rồi nhờ - Đúng rồi em vừa tròn 18 tuổi , em học trường cấp 3 gần đây nè War nhìn xung quanh tìm bóng dáng của chàng trai ấy . Chị Min :
- Em đừng tìm nữa ! Yin , nó được nhận nuôi lâu rồi chắc cũng sau ngày em đi thì phải ! Nó cũng kín tiếng lắm , từ lúc nó đi đến giờ thì chị không...biết bây giờ nó ra sao , thế nào cả - Dạ thôi không sao đâu chị...chắc anh ấy cũng không còn nhớ gì em đâu - À còn bạn kia là ai đấy ?- Đây là Bonz bạn em đấy chị , chúng em biết nhau mới gần đây thôi à - à chị là Min ! Bonz cúi đầu chấp tay :
- Dạ em chào chị - Thôi hai đứa chị có ca phẫu thuật rồi , mốt có duyên mình gặp lại nói chuyện tiếp - Dạ chào chị War lộ rõ vẻ mặt ủ rũ đi ra khỏi đó . Bonz cũng biết hết mấy cái này vì War từng kể nghe . Đúng tiếc nuối thật đấy..._________________________
Đoán đi ! Có gặp hay là không gặp ????✨😚
Ig : ngoisaotrenbautroi
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz