ZingTruyen.Xyz

Chuyen Tac Allharuka Allsakura One Day An Angel Came To Me

“ Sakura ! Cậu tới lấy đồ hả ?”

Kotoha mỉm cười ,hồ khởi trò chuyện với thiếu niên vừa bước vào cửa tiệm kia .

Tuy không rõ như thế nào nhưng Umemiya đã nhờ cô mua một ít thuốc cho Omega ở thành phố bên kia . Tuy không nói rõ ràng ,chỉ bảo là có một Omega nhờ anh mua mà không biết mua ở đâu nền nhờ cô . Đương nhiên rồi ,cô cũng vui vẻ chấp nhận .

Mà hình như từ lúc chuyển hóa thành Omega ,Sakura ngày càng trở nên đẹp hơn thì phải . Có phải vì sắc thể Omega đang di chuyển trong cơ thể cậu không nhỉ ?

“ Vâng...” Em gật đầu .

“ Haha ,đợi tôi một chút nhé ! Tôi lấy cho cậu ! ” . Kotoha cười khúc khích ,nhanh chân chạy vào phòng rồi đem ra cho cậu . Dường như hôm nay tâm trạng của cô rất tốt .

Sakura ngồi ngẩn ngơ trong quán . Em chỉ là có chút cảm thấy mệt mỏi hơn mọi khi ,nhưng có vẻ cảm xúc của Kotoha đã ảnh hưởng đến em thì phải . Không rõ lắm nhưng cũng khá vui đó chứ .

Đợi một lúc lâu ,thì cô mới hớt hải chạy ra . Có vẻ cô đã để quên nó ở đâu nên mới tốn thời gian để tìm lại . Có chút lâu thì phải ...

Tiếng bước chân dần chậm lại ,cô hơi bất ngờ . Lại có chút bất lực mà mỉm cười . Nhẹ nhàng đi đến cho em .

Thiếu niên này có vẻ là đã ngủ rồi . Lại còn ngủ rất ngon ,giống như một con mèo .

Trong quán cũng vắng khách ,cô có vẻ  rảnh rỗi  . Ngồi xuống cạnh cậu ,chăm chú ngắm nhìn ngũ quan của cậu ,lại không ngừng xuýt xoa .

Em rất đẹp ,nhìn góc nào vẫn cứ là đẹp . Đường nét mềm mại trên khuôn mặt lại cùng với sự đặc biệt của mái tóc ,cứ như một đóa hoa rực rỡ vậy . Nhất mạo khuynh thành không thể diễn tả ,cứ như chỉ cần một cái nhìn thoáng qua cũng có thể khiến người ta mê mẩn luôn vậy . Cái thanh nhã thoát tục đó chẳng phải rất vừa mắt sao ? Vừa rực rỡ như ánh dương lại bình lặng như sâu thẳm đại dương . Tâm tình của mèo nhỏ này rất khó đoán nha~

Kotoha dường như đã bị đắm chìm vào hương sắc này ,u mê đến không thể nhận thức được thời gian đã trôi qua bao lâu . Cô ngồi đó như một binh lính đang canh giữ một bảo vật quý . Không than thở hay cảm thấy phiền hà gì .

“ Kotoha ?”

Hiiragi cất tiếng gọi cô . Anh đi kiểm tra ngang qua đây ,có ít đồ đưa cho cô nên mới vào . Vậy mà lại bất ngờ gặp cảnh tưởng này . Cả vài người năm hai cũng hơi hoang mang . Họ tò mò ngẩn mặt ra xem ,vậy mà lại bắt chọn khoảnh khắc ánh mắt va phải thiếu niên kia . Thiếu niên ngủ ngon lành trong quán . Dường như chẳng bị thứ gì làm phiền cả .

“ là cậu sao ? Cậu ghé vào quán tôi có chuyện gì thế ?” . Kotoha chậm chạp đứng dậy ,hướng mắt tới Hiiragi đang đứng phía kia .

“ Trứng? Đây là tên Umemiya kia nhờ tôi mua cho cô .” Hiiragi xoa xoa gáy ,đưa túi trứng vào tay cô .

Kotoha mỉm cười ,gật đầu cảm ơn anh rồi đem nó vào trong .

“ là Sakura sao ? Em ấy đến đây làm gì thế ?”

“ Ui giời- ! Nhìn em ấy ngủ ngon chưa kìa . Dễ thương quá ! ”

“ Tôi phải nhân lúc này chụp vài tấm ảnh để trêu em ấy mới được !!”

“ Hiếm có thật đó nha-...”

Hình như có vài người nhận ra em thì phải . Họ hơi bất ngờ nhưng lại nhanh chóng vui vẻ ,còn lấy điện thoại ra chụp lại khoảnh khắc này nữa chứ . Nếu sau khi tỉnh dậy mà biết mình bị chụp trộm trong lúc ngủ liệu em sẽ có biểu cảm như nào đây nhỉ ? Chắc chắn sẽ vô cùng ngượng ngùng rồi !!

Hiiragi cảm thấy đám này ranh ma hơn mọi ngày thù phải ,liền cảm thấy đau đầu . Anh cốc đầu từng đứa rồi giảng dạy cho một bài về việc xâm phạm quyền riêng tư của người khác .

Nhưng từ đầu đến cuối ,vẫn có một ánh mắt luôn dõi theo từng cử chỉ của họ . Nhân cơ hội chẳng ai để ý mà lẻn đến bàn ngồi đối diện em . Thích thú xoa nhẹ mái tóc của người kia . Lại chẳng muốn người kia tỉnh dậy mà ngồi im lặng ở đó . Không dám phiền nhiễu đến giấc ngủ của mèo nhỏ .

“ Hajime-... Đừng làm ồn...”

Thiếu niên kia như bị làm phiền ,lơ mơ mở mắt ra . Theo thói quen mà mở miệng trách móc Umemiya vì làm phiền giấc ngủ của em . Nhưng hình như có gì đó sai sai thì phải...???

Umemiya đâu?? Sao trước mặt em lại là Kaij thế này !??

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz