[Choker] Bạch nguyệt quang trở về, thế thân phải làm sao?
Chương 24
Anh bạn quay phim chỉ tay về phía bên kia và nói nhỏ: "Cậu Lee, có khá nhiều vật phẩm ở phía bờ biển bên kia.""Cám ơn."Kim Kyukkyu liếc nhìn anh bạn quay phim, ghé vào tai Sanghyeok nói: "Sanghoon, mị lực của cậu thật không tầm thường, mới đó đã khiến cậu ấy mê mệt rồi."Sanghyeok liếc nhìn Kim Kyukkyu: "Đừng nói nhảm."Họ là người đến sớm nhất, chưa ai đặt chân đến bãi biển này, một vùng nước nông. Sanghyeok nhìn thấy rất nhiều cá trên bãi biển, cậu nhặt một thanh gỗ sau đó mài nó bằng một con dao."Sanghoon, cậu định làm gì?" Kim Kyukkyu hỏi."Tôi vừa nhìn thấy một con cá, muốn thử xem tôi có thể bắt được nó không."Sanghyeok xắn ống quần, trong tay cầm một thanh gỗ nhọn bước xuống biển.Kim Kyukkyu sững sờ nhìn Sanghyeok: "Tại sao tôi không nghĩ đến việc chúng ta có thể ăn cá."Sanghyeok gãi đầu: "Không nhất thiết."
Nước biển hơi mát, bàn chân của Sanghyeok ở trong nước biển, trắng như ngọc, ngay cả ngón chân cũng đẹp.Sanghyeok tưởng tượng rất tốt, còn thực tế thì phũ phàng, cậu đã cố gắng tới lui rất lâu nhưng không bắt được con cá nào.Kim Kyukkyu bắt đầu chơi: "Tôi cũng muốn thử!""Ừ." Sanghyeok đưa cây gậy cho Kim Kyukkyu.Sau nửa giờ, hai người ngồi mệt mỏi trên rạn đá thở hổn hển, không thu lại đc gì."Khó quá." Kim Kyukkyu nhìn những con cá dưới nước, chúng tinh ranh đến mức họ không thể nào bắt được.Sanghyeok đặt thanh gỗ sang một bên và bỏ cuộc hoàn toàn: "Có vẻ như cách này sẽ không hiệu quả."
Từ xa có vài người đi bộ tới, Sanghyeok ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Jeong Jihoon và Moon Hyeonjoon, còn có cả Yoon Min và Kang Hoon.Yoon Min tò mò chạy tới, hỏi: "Kyukkyu, hai người đang làm gì vậy?"Kim Kyukkyu yếu ớt nói: "Chúng tôi định bắt cá, nhưng khó quá ...""Vậy sao, tôi sẽ thử." Yoon Min cầm que lên thử, cá ở chỗ này tuy nhiều nhưng rất khó bắt."Khó thật a."Yoon Min nhìn Kim Kyukkyu có vẻ đã đói bụng: "Tôi nhớ cậu không có đổi đồ ăn, tôi đã đổi bánh quy, cho cậu.""Cảm ơn anh Yoon!" Kim Kyukkyu nói với vẻ biết ơn."Không có chi." Yoon Min đưa một cái bánh quy khô cho Kim Kyukkyu. Người quay phim phía sau đã không bỏ lỡ cảnh quay này và ghi hình lại tất cả.
Jeong Jihoon lặng lẽ nhặt thanh gỗ Yoon Min đánh rơi, nhặt con dao lên mài một chút rồi cởi giày bước xuống biển.Vài phút sau, Jeong Jihoon đã bắt một con cá.Kim Kyukkyu choáng váng."Tuyệt vời!" Cậu ta vỗ tay, tán thưởng.Jeong Jihoon liếc nhìn Sanghyeok, sau đó đưa con cá cho Kim Kyukkyu: "Của cậu đây.""Cho tôi sao?" Kim Kyukkyu có chút khó tin, quay lại nhìn Sanghyeok.Khi nhìn thấy vẻ mặt lạnh giá trên gương mặt Sanghyeok, cậu ta liền do dự một lúc: "Anh Jeong, làm sao chúng tôi có thể lấy đồ mà anh đã mất công có được, thật là xấu hổ. Vẫn là anh nên giữ lại thì hơn."
"Kim Kyukkyu, chúng ta đi chỗ khác đi." Sanghyeok đứng dậy, đi chân trần trên bãi biển rồi đi về phía trước."À, được." Kim Kyukkyu không rõ nguyên nhân nhưng vẫn đi theo.Đi được một đoạn, bỏ xa mấy người kia."Tôi đói quá." Kim Kyukkyu đưa tay lên xoa xoa vào bụng mình. Một chiếc bánh quy khô là không đủ. Cậu ta bây giờ lại cảm thấy rất hối hận vì đã từ chối con cá vừa rồi.Sanghyeok lại nhìn thấy những con cua trong rạn san hô."Bắt cua."Kim Kyukkyu gãi đầu: "Con cua nhỏ như vậy có thể ăn được không?""Có." Kim Kyukkyu liếc nhìn con cua trong tay, con cua tuy nhỏ nhưng chắc thịt.Kim Kyukkyu thì lại đi một vòng tròn trên bãi biển và bất ngờ tìm thấy một thứ gì đó có thể ăn được."Wow, Sanghoon, đây có phải là ốc biển không?"Kim Kyukkyu tìm thấy con ốc biển lớn trên bãi biển.Khi Sanghyeok nhặt lên thì đúng là ốc biển, đây là ốc mắt mèo, thịt rất căng mọng, có thể dùng tay bóp cho kiệt nước nhúm lại như miếng bọt biển.Đây là những con ốc biển bị mắc cạn trên bãi cát trong, thời tiết rất nóng, nếu đợi thêm một chút nữa, không chừng có thể bị ánh nắng mặt trời thiêu chết."Còn nhiều ở đằng kia." Kim Kyukkyu thật may mắn, cậu ta đã nhặt được ba hoặc bốn con ốc mắt mèo liên tiếp.Sanghyeok cũng bắt được vài con cua: "Giữa trưa có cơm rồi."
Từ xa, Jeong Jihoon đang nhìn Sanghyeok.Yoon Min theo tầm nhìn của Jeong Jihoon: "Anh Jeong, anh đang nhìn cái gì vậy?"Jeong Jihoon rũ mắt xuống, thu lại tầm mắt, đưa con cá trong tay cho Yoon Min, "Của cậu.""Cảm ơn!" Yoon Min vui mừng khôn xiết.Mặc dù ốc biển ban đầu tưởng không có vị gì, nhưng nó có vị ngon hơn mong đợi rất nhiều.Sau khi ăn xong, Sanghyeok và Kim Kyukkyu nghỉ ngơi trong lều một lúc.Bầu trời dần trở nên u ám, những đám mây dày đặc tụ lại trên bầu trời vốn đang quang đãng, những hạt mưa đột nhiên tí tách rơi xuống, mưa rất nặng hạt.Sanghyeok nhanh chóng đặt một cái chậu bên ngoài để hứng nước, như vậy sẽ có nguồn nước ngọt để uống."Không xong rồi, lều thấm nước."Kim Kyukkyu thấy mưa thấm dần vào lều, trong lòng có chút lo lắng: "Phải làm sao đây Sanghoon, đêm nay mưa ướt không ngủ được đâu đó."Sanghyeok suy nghĩ một chút, sau đó nhìn ra bên ngoài: "Chờ tôi."Sanghyeok đứng dậy, cậu cầm lấy con dao ra khỏi lều.Kim Kyukkyu mở rèm liền nhìn thấy Sanghyeok đi đến một cây chuối trong cơn mưa lớn, cậu ngắt một chiếc lá chuối lớn.Sau đó, Sanghyeok kéo một ít lá cây lớn rồi phủ lên lều để che mưa."Đây cũng không phải là cách tốt, bên dưới chắc vẫn sẽ có nước."Sanghyeok nhẹ lau những giọt nước trên mặt, hơi thở đứt quãng.
Lúc này, chàng trai đang ghi hình gợi ý: "Có thể chuyển hướng chỗ đọng nước và đào một con kênh nhỏ gần lều.""Tôi sẽ đi." Kim Kyukkyu ra khỏi lều, cố gắng dùng sức, nhưng cậu ta lại bị trượt chân ngã xuống đất và rơi vào một cái ổ gà."Đau quá." Kim Kyukkyu che cằm đứng dậy: "Tôi sẽ đào một cái ngạch nước.""Cậu còn có thể hoạt động được không?" Sanghyeok nhìn bộ dạng của Kim Kyukkyu hiện tại, có chút e ngại."Đương nhiên không có vấn đề! Sanghoon, cậu đừng có mà đánh giá thấp tôi!"Kim Kyukkyu nhặt con dao bắt đầu đào gần lều.Sanghyeok cũng không nhàn rỗi, cắm mấy cái lá chuối vào lều. Nhưng mà, chỉ một lúc sau, mưa đã ngừng rơi, trời quang mây tạnh, mặt trời đã ló dạng.Kim Kyukkyu lau nước mưa trên mặt, nhìn đoạn kênh nhỏ vừa mới đào: "Mới đó mà đã tạnh rồi, tôi vừa mới đào mà.""May mà đã ngừng mưa." Mặc dù Sanghyeok đã che gần hết lều bằng lá chuối, nhưng cũng có một phần nhỏ không được che và có một ít mưa lọt vào.Sanghyeok cởi áo chống nắng ra, quần áo của cậu có thể vắt ra rất nhiều nước, áo thun ướt dính chặt vào người cậu, body liền hiện ra thấp thoáng."Wow, Sanghoon , dáng người của cậu thật đẹp!" Kim Kyukkyu huýt sáo.Sanghyeok không thèm để ý đến cậu ta, cau mày vắt nước trên quần áo.
Kim Kyukkyu cũng ướt sũng, vì vậy cậu ấy đã cởi bỏ áo ngắn tay và giày, mặc quần dài rồi đeo dép đi biển."Cũng may là tôi có mang theo quần đi biển, Sanghoon, tôi có hai bộ, cậu có muốn thay không?"Sanghyeok nhớ những chiếc vali vật tư cá nhân đã được thu lại trước khi lên máy bay, quần của Kim Kyukkyu là ở đâu ra?Kim Kyukkyu thấy vậy, nói nhỏ với Sanghyeok: "Tôi đã nhờ người bí mật mang nó cho tôi."Kim Kyukkyu cởi trần thay quần rồi đưa một chiếc quần đi biển khác cho Sanghyeok.Quần áo ướt dính vào da thịt rất khó chịu, Sanghyeok do dự nửa giây, nhưng quyết định cởi quần áo ướt ra và mặc chiếc quần dài đi biển có in hình bông hoa hướng dương lớn mà Kim Kyukkyu tặng cho cậu.
Khi Sanghyeok ra khỏi lều, người quay phim trẻ tuổi chĩa máy quay vào cơ thể trắng nõn của cậu, thế nhưng chính cậu ta lại gần như chảy máu mũi.Kim Kyukkyu nhìn Sanghyeok, âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, cậu ta đã từng thẳng trước khi gặp Moon Hyeonjoon, mà bây giờ nhìn Sanghyeok..."Cậu nhìn chằm chằm vào tôi làm gì vậy?" Sanghyeok nhìn Kim Kyukkyu."Không... không có gì ..." Kim Kyukkyu gãi gãi đầu.Sanghyeok treo bộ quần áo đã thay trên cây, nắng chói thế này, cậu hy vọng quần áo có thể khô trong thời gian ngắn.Kim Kyukkyu cũng đặt quần áo của cậu ta sang một bên để hong khô."Sanghoon, tối nay chúng ta sẽ ăn gì?""Đến bãi biển xem xét một chút."Nhưng mà, cách đó không xa đang xảy ra một cuộc cãi vã.Kim Doyoung giận dữ hét lên: "Lều đã mất, buổi tối làm sao ngủ được?"Sanghyeok nhìn sang, lều của Nam Taeil và Kim Doyoung đã bị ngập nước, hoàn toàn không còn khả năng ngủ trong đó.Kim Doyoung cao cao tại thượng, Nam Taeil lộ ra gương mặt ngây thơ nhỏ nhắn tràn đầy xin lỗi, "Thực xin lỗi, tôi không có nhìn kỹ lều trại, Doyoung, anh đừng tức giận, còn đang ghi hình đó."Kim Doyoung còn tưởng rằng không có máy quay phim, vẻ mặt tức giận trên mặt có chút biến mất: "Tôi thật không nói nên lời, tôi như thế nào lại chọn cậu thành đội, chọn lều cũng không ra gì."Nam Taeil đầy áy náy.Sanghyeok thu lại ánh mắt, đi ra bãi biển.Kim Kyukkyu đi theo sau, trầm giọng nói: "Ghê quá rồi."Cành cây đè lên lều, có cần phải tức giận với người kia thế không?
Sáng nay, bãi biển có khá nhiều người. Một số người đang chơi, những người khác đang tìm kiếm thức ăn. Trận mưa vừa rồi khiến nhiều người không còn kiềm chế, cởi đồ nhảy xuống biển tắm biển."Ở đằng kia có vẻ náo nhiệt một chút, chúng ta đi qua xem thử."Kim Kyukkyu chỉ sang phía bên kia, xung quanh là một số khách mời và người quay phim, trong có vẻ khá náo nhiệt.Sanghyeok gật đầu.Khi Sanghyeok và Kim Kyukkyu đi ngang qua, họ đã thu hút rất nhiều sự chú ý, Kim Kyukkyu vốn đã đẹp trai lại trắng trẻo, vóc dáng cân đối, mặc quần đi biển, cả người trắng đến phát quang dưới nắng.Không ngờ Sanghyeok ở bên càng xinh đẹp không thể tả, làn da mịn màng tinh xảo, hơi mỏng, có chút lạnh lùng xen lẫn dục vọng, rất hấp dẫn.Nhiều người lén nhìn hai người họ.Moon Hyeonjoon ngồi trên rạn san hô nhìn mặt nước, xa xa là biển xanh trời xanh, gió thổi tóc bay, người đàn ông này có khuôn mặt rất ưa nhìn, chỉ cần ngồi trên rạn san hô là có thể chụp được một tấm ảnh cho một trang bìa tạp chí.Những người khác phía sau anh ta cũng đang nhìn xuống nước."Anh đang nhìn gì vậy?" Kim Kyukkyu tò mò hỏi, cúi người về phía trước.Yoon Min nhìn thấy Kim Kyukkyu với nụ cười trên mặt: "Kyukkyu, cậu đến rồi.""Mấy người đang nhìn cái gì vậy?"Yoon Min nhìn chằm chằm mặt nước, trên mặt có chút ửng hồng vì nắng: "Anh Jeong, anh ấy đang lặn."Moon Hyeonjoon quay đầu lại, nhìn thấy Kim Kyukkyu khuôn mặt bất giác lạnh lùng đặc biệt khi nhìn thấy cậu ta khỏa thân trên."Khôngbiết xấu hổ."
Kim Kyukkyu dường như nghe thấy giọng của Moon Hyeonjoon, nhưng không hiểu anh ta đang nói về cái gì.Cậu ta quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt vẫn lạnh lùng của Moon Hyeonjoon, trong lòng nổi lên một chút tức giận không thể giải thích được: "Này, anh đang nói cái gì vậy?"Moon Hyeonjoon thu lại ánh mắt, để lại Kim Kyukkyu khó hiểu nhìn theo sau."Anh ta thật quá đáng." Kim Kyukkyu tức giận đến mức sắp nổ tung.Moon Hyeonjoon trước mặt người ngoài đều tỏ vẻ lạnh lùng, nhưng Kim Kyukkyu biết anh ta thực chất là một người xấu tính, ích kỷ và đáng ghét, nếu không phải trước đây Kim Kyukkyu bị lừa dối bởi sự ngụy tạo của anh ta, cậu ta chắc chắn sẽ không bao giờ thích một người như vậy.Điều mà Kim Kyukkyu thích ở Moon Hyeonjoon là anh là người dịu dàng, luôn chăm sóc cậu khi quay phim, chứ không phải Moon Hyeonjoon tỏ vẻ thờ ơ trước mặt cậu ta như hiện tại."Bình tĩnh." Sanghyeok vỗ vỗ vai Kim Kyukkyu: "Chúng ta qua bên kia xem một chút."
Khu vực này rất nhiều nước.Mặc bộ đồ lặn, Jeong Jihoon tìm thấy rất nhiều hải sản từ biển, bao gồm sò, cá, cua, tôm và ốc xà cừ. Lúc anh lặn lên, trong giỏ đã đầy hải sản đánh bắt được.Jeong Jihoon đưa giỏ cho Yoon Min: "Hải sản ở đây chắc đủ cho mọi người cùng ăn. Yoon Min, làm ơn giúp tôi một việc. Chia hải sản thành sáu phần rồi gửi mỗi nhóm một phần."Tất nhiên Yoon Min sẵn sàng làm việc tốt như vậy, đặc biệt hiện tại còn đang trước ống kính.Yoon Min nhìn Jeong Jihoon đầy ngưỡng mộ: "Anh Jeong, anh thật tốt bụng.""Không có gì, làm phiền cậu mang đến từng nhóm, cảm ơn." Jeong Jihoon rất lịch sự.Yoon Min nhìn hải sản trong rổ, số lượng hải sản nhiều như vậy cũng đủ cho mười hai người bọn họ ăn.Từ khi trở thành người nổi tiếng, anh ta đã thấy rất nhiều phú nhị đại giàu có đủ loại, hoặc là kiêu ngạo hoặc bày mưu tính kế gì đó, thích làm màu, trong người mang theo đầy thành kiến. Yoon Min là lần đầu gặp được người như Jeong Jihoon, như vậy mà lại là một người khách khí hiền lành, toàn thân không có cái gọi là người giàu.Nếu không nói cho anh ta biết, anh ta sẽ không bao giờ tin rằng người đàn ông đẹp trai trước mặt anh thực sự là chủ tịch Phó với khối tài sản nghìn tỷ trong tập đoàn Jeong thị, một người giàu có vào bậc thượng lưu."Được thôi, tôi sẽ chia cho đều!" Chỉ số yêu thích của Yoon Min dành cho Jeong Jihoon ngày càng tăng lên.Jeong Jihoon tháo kính bảo hộ ra, đột nhiên mắt anh dừng lại tại một điểm nhìn.
Kim Kyukkyu tức giận giẫm lên mặt nước biển chơi đùa, Sanghyeok ngồi trên bãi biển, trời đã gần tối, gió mạnh hơn một chút, nắng cũng dần tắt.Đột nhiên có một chiếc áo phủ trên người Sanghyeok, cậu quay đầu lại liền nhìn thấy Jeong Jihoon sắc mặt không tốt."Tại sao không mặc áo?"Sanghyeok liếc nhìn chiếc áo trên người cậu, là của Jeong Jihoon.Cậu cầm chiếc áo trên người lên: "Xin lỗi, tôi thế này cảm thấy rất thoải mái, không muốn mặc áo.""Mặc áo vào đi." Jeong Jihoon không thể chịu được ánh mắt của Sanghyeok."Anh Jeong, anh nói điều này với tôi, nhưng chính anh cũng đang khỏa thân trên mà." Sanghyeok cười chế nhạo: "Anh không nghĩ như vậy thật là buồn cười sao?"Nói xong, Sanghyeok ném lại chiếc áo cho Jeong Jihoon.Jeong Jihoon cầm lấy áo, có chút bất lực: "Sanghyeok, đừng thù dai, mặc quần áo vào đi."Sanghyeok khẽ cười và nói: "Tôi có mặc nó hay không không liên quan gì đến anh."Sanghyeok đứng dậy đi đến bên cạnh Kim Kyukkyu rồi nắm tay cậu: "Còn nữa, Anh Jeong, xin đừng làm phiền tôi và bạn trai tôi."Kim Kyukkyu chớp mắt với vẻ mặt sững sờ, lúc này Sanghyeok đã nắm chặt tay cậu.Kim Kyukkyu định thần lại: "Sanghoon là bạn trai của tôi, anh là ai? Anh muốn làm gì!"Sanghyeok cụp mắt xuống: "Kyukkyu, anh xin lỗi vì không nói cho em biết, anh có bạn trai cũ.""A!" Kim Kyukkyu sững sờ.Cậu đã luôn nghĩ rằng Sanghyeok còn độc thân và Lee Wooje do Sanghyeok nhận nuôi."Không, không quan trọng, em không phiền nếu anh từng có bạn trai cũ." Kim Kyukkyu cứng rắn nói.Sanghyeok ghé vào tai Kim Kyukkyu khẽ hôn nhẹ và thì thầm: "Cảm ơn."
Jeong Jihoon thẫn thờ đứng một bên bờ biển, để mặc gió thổi làm tóc anh rối tung, anh nhìn chằm chằm vào Sanghyeok và Kim Kyukkyu, đôi mắt anh đỏ hoe khi thấy nụ hôn của Sanghyeok dành cho Kim Kyukkyu.Sanghyeok quay lại nhìn Jeong Jihoon: "Anh Jeong, anh còn việc gì phải làm không?"Giọng điệu lãnh đạm và xa cách, giống như những mũi kim băng đâm vào trái tim Jeong Jihoon, anh từ từ cụp mi xuống.Một lúc sau, Jeong Jihoon nâng chiếc áo trên tay và đưa cho Kim Kyukkyu."Ừm, đưa áo cho cậu ấy."Kim Kyukkyu ngơ ngác nhận lấy.Jeong Jihoon liếc nhìn Sanghyeok, sau đó xoay người rời đi, sau lưng có chút phiền muộn.Nhìn Jeong Jihoon rời đi, Kim Kyukkyu quay lại nhìn: "Sanghoon, tôi thấy anh ấy trông có vẻ rất buồn."Sanghyeok dựa lưng vào đá ngầm, trong tâm trí cậu nhớ lại biểu cảm của Jeong Jihoon khi nãy.Jeong Jihoon cũng có một khía cạnh buồn bã như vậy?Vậy, lần này là thật, hay là tiếp tục diễn?
Kỹ năng diễn xuất của Jeong Jihoon không chừng có thể giành được giải Oscar, Sanghyeok cảm thấy thật vinh dự khi đã từng có cơ hội được nhìn thấy nó.Với diện mạo, hình thể và kỹ năng diễn xuất của anh, nếu không trở thành một diễn viên sẽ rất phí, mà diễn viên này, chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều giải.Kí ức của năm năm trước xẹt qua trong đầu, Sanghyeok tự giễu cười: "Quên đi, anh ta có phải thật lòng hay không, liên quan gì đến mình?"Sanghyeok lắc đầu ngồi yên lặng một lúc, cậu nhìn chằm chằm vào con cá dưới nước: "Kim Kyukkyu, ở đó có một con cá. Nếu cậu bắt được, tôi sẽ cho cậu nghỉ lễ một tháng."Kim Kyukkyu sắc mặt bỗng chốc suy sụp: "Sanghoon, cậu không muốn cho tôi nghỉ lễ, cứ việc nói thẳng.""Nhân tiện, bộ quần áo này thì sao?" Kim Kyukkyu vẫn cầm bộ quần áo của Jeong Jihoon trong tay.Sanghyeok không nhìn mà nói: "Nếu cậu thích, hãy mặc nó."Kim Kyukkyu gãi đầu: "Đùa gì vậy? Cái này là của Jeong Jihoon đưa cho cậu, không phải cho tôi."Lúc này, Kim Kyukkyu lại nghĩ, nếu Moon Hyeonjoon cởi quần áo của anh ta đưa cho mình, thì mình có nên mặc chúng không?Kim Kyukkyu suy nghĩ trong chốc lát, gương mặt bỗng chốc đỏ bừng. Tuy nhiên, suy nghĩ cẩn thận một chút, tên đó sẽ không đối xử tốt với cậu ta như vậy.
"A, hai người đây rồi." Yoon Min tìm thấy Kim Kyukkyu và Sanghyeok.Kim Kyukkyu nhìn lại Yoon Min. Ấn tượng của cậu ấy về Yoon Min không tốt cũng không xấu, hơn nữa hai người cũng chưa tiếp xúc nhiều với nhau.Yoon Min đã gia nhập làng giải trí được vài năm, anh ấy có thể nói chuyện với mọi người với một thái độ thân thiện, Kim Kyukkyu cũng không ngoại lệ, dù sao thì cậu bây giờ cũng đang là ngôi sao hàng đầu giới giải trí."Cậu có chuyện gì vậy?"Yoon Min cười và nói: "Kyukkyu, chúng tôi đã quyết định sẽ tổ chức một bữa tiệc nướng vào buổi tối! Cậu cùng Sanghyeok sẽ tham dự chứ? Tôi đã mời tất cả mọi người rồi a.""Được rồi!" Kim Kyukkyu bản tính ham vui rất thích tham gia những bữa tiệc, đặc biệt cậu ta là người háo hứng mong chờ buổi tiệc nướng ngoài trời hơn bất cứ ai."Nhân tiện, do chúng tôi tự tổ chức nên cũng là tự mình chuẩn bị. Nhớ tới sớm.""Không sao!" Kim Kyukkyu ra hiệu OK.Về tính xác thực của chương trình, đội ngũ làm chương trình và nhân viên trên đảo sẽ không giúp đỡ họ bất kỳ sự trợ giúp nào ngoại trừ trường hợp cần thiết, vì vậy mọi thứ đều phải tự mình thực hiện.Yoon Min mỉm cười, đột nhiên anh ta nhìn thấy quần áo trong tay Kim Kyukkyu, nụ cười trên mặt khẽ khựng lại: "Hừ..."Chiếc áo này, nếu anh ta nhớ không lầm, thì là của Jeong Jihoon?
Yoon Min nhớ sau khi Jeong Jihoon xuống nước lăn, anh ta đã đi qua đây, trên người mặc chiếc áo này, lẽ nào anh ta đến đây để đặc biệt đưa bộ đồ này cho Kim Kyukkyu?Jeong Jihoon quan tâm đến Kim Kyukkyu?!"Yoon Min, còn việc gì nữa không?" Kim Kyukkyu hỏi."Không, tôi sẽ đến đó trước." Nụ cười của Yoon Min vẫn không thay đổi."Ừm, chúng tôi sẽ tới sau." Kim Kyukkyu gật đầu.Sau khi Yoon Min rời đi, Kim Kyukkyu phấn khích vỗ tay: "Tuyệt vời, Sanghoon, tiệc nướng ngoài trời hẳn là có rất nhiều đồ ăn, đúng không?Sanghyeok: ...Cậu cũng đang không biết nên ăn gì vào buổi tối. Không có cá, cũng không có ốc trên bãi biển, còn cua quá nhỏ để ăn tất cả.Sanghyeok đứng dậy: "Đi thôi, chúng ta đi dự tiệc ngoài trời.Tuy nhiên, tôi cần phải trở lại lều trước."Nhiệt độ giảm xuống vào ban đêm và trời bắt đầu trở nên lạnh hơn một chút, quả thực là khá lạnh khi mà không mặc áo.Sanghyeok và Kim Kyukkyu cùng trở về lều.
Kim Kyukkyu nhìn vào lều, cả hai người bỗng trở thành hai kẻ ngốc nghếch."Căn lều của chúng ta ... làm sao nó có thể trở nên như thế này được ... khi chúng ta rời đi mọi chuyện vẫn ổn mà."Cái lều trước khi bọn họ rời đi không gặp chút vấn đề gì, nhưng hiện giờ lại đang nằm ngổn ngang dưới đất, như thể có ai đó cố tình làm hỏng."Sanghoon, lẽ nào có thú hoang trên hòn đảo này? Khỉ? Hay động vật ăn thịt?" Kim Kyukkyu nấp sau lưng Sanghyeok.Sanghyeok bước tới và nhìn kỹ hiện trường một lúc."Không phải khỉ.""Là dã thú sao?" Kim Kyukkyu càng thêm sợ hãi.Sanghyeok nhìn lướt qua những đường rạch trên lều, mép rất gọn gàng và những sợi vải được cắt rời một cách rất thẳng hàng, không giống như do động vật làm ra."Nó không giống như thú hoang gây ra, có thể là có ai đó đã cố tình.""Hả?" Kim Kyukkyu sững sờ.Sanghyeok lắc đầu: "Tôi cũng không chắc.""À, ra vậy!" Kim Kyukkyu đột nhiên nghĩ ra điều gì đó."Cậu biết gì sao?" Sanghyeok nhìn Kim Kyukkyu. Kim Kyukkyu biết ai đã làm chuyện này sao?Kim Kyukkyu hỏi người quay phim phía sau: "Đây có phải là do nhóm chương trình sắp xếp không? Nó sẽ làm tăng độ khó cho thử thách của chúng ta?"Chàng trai trẻ lắc đầu: "Xin lỗi, không phải.""Không phải sao?" Kim Kyukkyu gãi đầu: " Vậy là ai làm?"Sanghyeok bước đến nơi phơi quần áo, quần áo của họ lúc này bị ném xuống vũng nước, như giẻ rách tả tơi, bẩn thỉu.Rõ ràng, chuyện này là cố ý.
"Quần áo cũng bị bẩn!" Kim Kyukkyu nhìn quần áo bẩn trên mặt đất và kinh hãi kêu lên: "Mẹ ơi, có phải là muốn chúng ta trần trụi mà lên hình không đây.."Trong khi Kim Kyukkyu còn đang ôm đầu thất thần, Sanghyeok mới nhìn lại quần áo trong vũng nước.Kim Kyukkyu hỏi: "Sanghoon, cậu đang nhìn cái gì vậy, không lẽ còn muốn mặc tiếp sao?"Sanghyeok nhặt quần áo lên: "Có dấu chân trên đó.""Dấu chân!" Kim Kyukkyu nhìn kỹ, quả thật là một dấu chân."Mẹ kiếp, bọn họ còn dám cố ý giẫm lên quần áo của tôi." Kim Kyukkyu tức giận nhặt quần áo lên, chiếc áo phông đắt tiền của cậu ấy đã hằn lên một nửa vết chân, tuy không nhìn rõ kích thước nhưng cậu có thể nhìn rõ hoa văn được in trên đế.Sanghyeok nói: "Vì có dấu chân, cho nên chúng ta có thể biết ai đã làm điều đó!"Kim Kyukkyu nắm chặt tay: "Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho kẻ đó!"Đã phá hủy lều rồi còn dám giẫm lên quần áo của họ, thật là ghê tởm!
"Hai người đang làm gì vậy?" Một giọng nói quen thuộc vang lên.Sanghyeok quay lại và nhìn thấy Nam Taeil."Tại sao lều của cậu lại bị hỏng?" Nam Taeil lộ vẻ ngạc nhiên khi thấy cảnh tượng trước mắt.Sanghyeok liếc nhìn dấu chân trên giày của anh ta, rồi so với dấu chân trên quần áo của Kim Kyukkyu, rõ ràng không giống nhau.Nam Taeil được loại bỏ ra khỏi diện tình nghi.Nam Taeil đột nhiên nghĩ tới điều gì đó: "Chẳng qua, tôi vốn dĩ tới đây là muốn rủ hai người cùng đi tới bờ biển chuẩn bị cho bữa tiệc lửa trại đêm nay, nhưng xem ra hiện tại hai người nhất định là không rảnh rồi."Sanghyeok hỏi: "Nam Taeil, vừa rồi cậu có đến chúng tôi ở bên này sao?"Nam Taeil lắc đầu: "Không có, sau khi lều của tôi và Kim Doyoung bị đập nát, chúng tôi đã cố gắng dựng lại rất lâu, tuy rằng không thể khôi phục nguyên trạng, nhưng cũng có thể ở tạm được một đêm, nhưng sao thế, lều của hai người sao lại biến thành như vậy rồi?""Ai đó đã cố tình phá hỏng nó, hơn nữa người đó đã giẫm lên quần áo của chúng tôi và để lại dấu chân! Hắn ta chắc chắn không thể chạy trốn." Kim Kyukkyu tức giận nói.Nam Taeil nghiêng người nhìn dấu chân trên chiếc áo của Kim Kyukkyu: "Kiểu này chỉ cần đem ra so sánh thì có thể biết được ai là thủ phạm!""Đúng vậy!""Bây giờ hãy đi kiểm tra xem đó là ai!" Kim Kyukkyu đứng dậy."Chờ một chút ..." Người quay phim phía sau đột nhiên lên tiếng.Một vài vị khách mời tham gia chương trình là khách mời đặc biệt, mặc dù không được phép có hành vi này trong chương trình, nhưng đây không phải lỗi của Kim Kyukkyu và Sanghyeok nhưng nếu liên quan đến các ngôi sao lớn khác thì sẽ là một rắc rối lớn.Chàng trai quay phim trẻ tuổi hỏi: "Cậu Kim, Cậu Lee, hai người có thể giao chuyện này lại cho đội ngũ chương trình không? Nhân viên chúng tôi sẽ các anh một lời giải thích chính đáng."Kim Kyukkyu tức giận: "Không! Tôi sẽ bắt kẻ đã gây ra chuyện này phải ra mặt ngay bây giờ!""Cậu Lee? Đừng làm ầm ĩ lên, được không? Đội ngũ chương trình sẽ giải quyết việc này giúp hai người."Anh bạn trẻ này đã ghi hình cho họ cả một ngày, anh ta cũng nhìn ra ai là người chiếm ưu thế giữa Kim Kyukkyu và Sanghyeok.Sanghyeok rất hiểu những băn khoăn của ê-kíp chương trình."Đừng lo lắng, chúng tôi sẽ không làm ầm ĩ, chúng tôi chỉ muốn một lời giải thích rõ ràng.""Kim Kyukkyu, chúng ta hãy đi dạo biển xem sao."Mọi người đang chuẩn bị tiệc nên tất cả họ đều có mặt ở trên bãi biển.
Hai người được tổ chương trình cho mượn quần áo, lúc họ đến bờ biển thì tất cả mọi người cũng đã ở đó.Nam Taeil nói với mọi người về chuyện lều và quần áo của Sanghyeok, mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên, ai có thể làm như thế chứ."So sánh dấu giày thì sẽ biết thôi." Kang Hoon chủ động nhắc tới.Kim Kyukkyu vốn có ý định này.Tuy nhiên, khi cậu ta kiểm tra từng chiếc một thì không có dấu giày nào cùng kiểu dáng.Kim Kyukkyu không thể tin được, sau khi cẩn thận kiểm tra dấu giày của mọi người, không có cái nào giống cả."Không, có hai người đang không có mặt ở đây." Kang Hoon nói: "Jeong Jihoon và Moon Hyeonjoon không có ở đây."Yoon Min ngạc nhiên nói: "Chắc không phải hai người họ đâu."Lúc này, Moon Hyeonjoon và Jeong Jihoon cũng đang đi đến, còn cách chỗ mấy người mở tiệc một đoạn."Chuyện gì xảy ra vậy?" Jeong Jihoon thấy mọi người đều đang nhìn anh và Moon Hyeonjoon, dùng vẻ mặt nghiêm túc hỏi Sanghyeok và Kim Kyukkyu."Moon Hyeonjoon, cho tôi xem giày của anh!" Kim Kyukkyu đi thẳng về phía Moon Hyeonjoon.Trong tình hình hiện tại, Kim Kyukkyu khó có thể không nghi ngờ Moon Hyeonjoon cố ý trả đũa hay không.Moon Hyeonjoon lùi lại hai bước, cau mày nói: "Cậu muốn làm gì?"Kim Kyukkyu so sánh các dấu giày, không giống.Bây giờ chỉ còn lại một người. Vài người nhìn Jeong Jihoon thì thầm to nhỏ."Anh ấy sẽ không làm như vậy, đúng không?""Tôi thấy anh ấy khá đẹp trai, anh ấy sẽ không phải là người như vậy chứ?""Vớ vẩn, ai mà biết." Kim Doyoung hừ lạnh.Jeong Jihoon nhấc giày lên và nhìn Sanghyeok: "Không phải anh."Kim Kyukkyu đối chiếu một chút: "Thực sự không phải.""Kỳ quái, còn có ai khác trên đảo sao?""Tôi nghĩ đây hoàn toàn không phải là dấu chân?" Kim Doyoung lớn giọng nói.Anh ta liếc nhìn quần áo của Kim Kyukkyu: "Đây rõ ràng là vết bẩn bình thường, là do anh suy nghĩ quá nhiều, hơn nữa chúng ta đang ghi hình cho một chương trình, ai lại cố ý phá hủy lều của anh. Có lẽ cũng giống như chúng tôi, lều bị cành cây lớn rơi cuống mà hỏng mất, quần áo bị gió thổi bay vào vũng nước."Mấy người bên cạnh đồng tình: "Ừ, đừng kinh ngạc như vậy, làm sao có người cố ý phá hỏng đồ của người khác?""Phải đó, dấu giày của tất cả mọi người đã được đối chiếu, và không có cái nào với mẫu đó cả, điều này là đang làm lãng phí thời gian và công sức của chúng tôi."Nghe mọi người bàn tán xì xào bàn tán, Kim Kyukkyu vò đầu bứt tai: "Thật sự là sai lầm của tôi sao?"Sanghyeok im lặng không nói.Kim Kyukkyu cau mày: "Sanghoon, lều bị hỏng rồi. Tối nay chúng ta ngủ ở đâu?""Cậu có thể ngủ trong lều của tôi.""Hả?" Kim Kyukkyu tròn mắt, quay đầu lại nhìn người vừa lên tiếng là Jeong Jihoon."Cái này... cái này không ổn!" Kim Kyukkyu hơi lắp bắp."Moon Hyeonjoon, anh sẽ không phiền chứ?" Jeong Jihoon nhìn Moon Hyeonjoon, Moon Hyeonjoon cũng là chủ nhân của căn lều, Jeong Jihoon là đang hỏi ý kiến của anh ta.Moon Hyeonjoon nhìn chằm chằm Jeong Jihoon một lát, rồi nói nhỏ: "Tôi không phiền."
Nước biển hơi mát, bàn chân của Sanghyeok ở trong nước biển, trắng như ngọc, ngay cả ngón chân cũng đẹp.Sanghyeok tưởng tượng rất tốt, còn thực tế thì phũ phàng, cậu đã cố gắng tới lui rất lâu nhưng không bắt được con cá nào.Kim Kyukkyu bắt đầu chơi: "Tôi cũng muốn thử!""Ừ." Sanghyeok đưa cây gậy cho Kim Kyukkyu.Sau nửa giờ, hai người ngồi mệt mỏi trên rạn đá thở hổn hển, không thu lại đc gì."Khó quá." Kim Kyukkyu nhìn những con cá dưới nước, chúng tinh ranh đến mức họ không thể nào bắt được.Sanghyeok đặt thanh gỗ sang một bên và bỏ cuộc hoàn toàn: "Có vẻ như cách này sẽ không hiệu quả."
Từ xa có vài người đi bộ tới, Sanghyeok ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Jeong Jihoon và Moon Hyeonjoon, còn có cả Yoon Min và Kang Hoon.Yoon Min tò mò chạy tới, hỏi: "Kyukkyu, hai người đang làm gì vậy?"Kim Kyukkyu yếu ớt nói: "Chúng tôi định bắt cá, nhưng khó quá ...""Vậy sao, tôi sẽ thử." Yoon Min cầm que lên thử, cá ở chỗ này tuy nhiều nhưng rất khó bắt."Khó thật a."Yoon Min nhìn Kim Kyukkyu có vẻ đã đói bụng: "Tôi nhớ cậu không có đổi đồ ăn, tôi đã đổi bánh quy, cho cậu.""Cảm ơn anh Yoon!" Kim Kyukkyu nói với vẻ biết ơn."Không có chi." Yoon Min đưa một cái bánh quy khô cho Kim Kyukkyu. Người quay phim phía sau đã không bỏ lỡ cảnh quay này và ghi hình lại tất cả.
Jeong Jihoon lặng lẽ nhặt thanh gỗ Yoon Min đánh rơi, nhặt con dao lên mài một chút rồi cởi giày bước xuống biển.Vài phút sau, Jeong Jihoon đã bắt một con cá.Kim Kyukkyu choáng váng."Tuyệt vời!" Cậu ta vỗ tay, tán thưởng.Jeong Jihoon liếc nhìn Sanghyeok, sau đó đưa con cá cho Kim Kyukkyu: "Của cậu đây.""Cho tôi sao?" Kim Kyukkyu có chút khó tin, quay lại nhìn Sanghyeok.Khi nhìn thấy vẻ mặt lạnh giá trên gương mặt Sanghyeok, cậu ta liền do dự một lúc: "Anh Jeong, làm sao chúng tôi có thể lấy đồ mà anh đã mất công có được, thật là xấu hổ. Vẫn là anh nên giữ lại thì hơn."
"Kim Kyukkyu, chúng ta đi chỗ khác đi." Sanghyeok đứng dậy, đi chân trần trên bãi biển rồi đi về phía trước."À, được." Kim Kyukkyu không rõ nguyên nhân nhưng vẫn đi theo.Đi được một đoạn, bỏ xa mấy người kia."Tôi đói quá." Kim Kyukkyu đưa tay lên xoa xoa vào bụng mình. Một chiếc bánh quy khô là không đủ. Cậu ta bây giờ lại cảm thấy rất hối hận vì đã từ chối con cá vừa rồi.Sanghyeok lại nhìn thấy những con cua trong rạn san hô."Bắt cua."Kim Kyukkyu gãi đầu: "Con cua nhỏ như vậy có thể ăn được không?""Có." Kim Kyukkyu liếc nhìn con cua trong tay, con cua tuy nhỏ nhưng chắc thịt.Kim Kyukkyu thì lại đi một vòng tròn trên bãi biển và bất ngờ tìm thấy một thứ gì đó có thể ăn được."Wow, Sanghoon, đây có phải là ốc biển không?"Kim Kyukkyu tìm thấy con ốc biển lớn trên bãi biển.Khi Sanghyeok nhặt lên thì đúng là ốc biển, đây là ốc mắt mèo, thịt rất căng mọng, có thể dùng tay bóp cho kiệt nước nhúm lại như miếng bọt biển.Đây là những con ốc biển bị mắc cạn trên bãi cát trong, thời tiết rất nóng, nếu đợi thêm một chút nữa, không chừng có thể bị ánh nắng mặt trời thiêu chết."Còn nhiều ở đằng kia." Kim Kyukkyu thật may mắn, cậu ta đã nhặt được ba hoặc bốn con ốc mắt mèo liên tiếp.Sanghyeok cũng bắt được vài con cua: "Giữa trưa có cơm rồi."
Từ xa, Jeong Jihoon đang nhìn Sanghyeok.Yoon Min theo tầm nhìn của Jeong Jihoon: "Anh Jeong, anh đang nhìn cái gì vậy?"Jeong Jihoon rũ mắt xuống, thu lại tầm mắt, đưa con cá trong tay cho Yoon Min, "Của cậu.""Cảm ơn!" Yoon Min vui mừng khôn xiết.Mặc dù ốc biển ban đầu tưởng không có vị gì, nhưng nó có vị ngon hơn mong đợi rất nhiều.Sau khi ăn xong, Sanghyeok và Kim Kyukkyu nghỉ ngơi trong lều một lúc.Bầu trời dần trở nên u ám, những đám mây dày đặc tụ lại trên bầu trời vốn đang quang đãng, những hạt mưa đột nhiên tí tách rơi xuống, mưa rất nặng hạt.Sanghyeok nhanh chóng đặt một cái chậu bên ngoài để hứng nước, như vậy sẽ có nguồn nước ngọt để uống."Không xong rồi, lều thấm nước."Kim Kyukkyu thấy mưa thấm dần vào lều, trong lòng có chút lo lắng: "Phải làm sao đây Sanghoon, đêm nay mưa ướt không ngủ được đâu đó."Sanghyeok suy nghĩ một chút, sau đó nhìn ra bên ngoài: "Chờ tôi."Sanghyeok đứng dậy, cậu cầm lấy con dao ra khỏi lều.Kim Kyukkyu mở rèm liền nhìn thấy Sanghyeok đi đến một cây chuối trong cơn mưa lớn, cậu ngắt một chiếc lá chuối lớn.Sau đó, Sanghyeok kéo một ít lá cây lớn rồi phủ lên lều để che mưa."Đây cũng không phải là cách tốt, bên dưới chắc vẫn sẽ có nước."Sanghyeok nhẹ lau những giọt nước trên mặt, hơi thở đứt quãng.
Lúc này, chàng trai đang ghi hình gợi ý: "Có thể chuyển hướng chỗ đọng nước và đào một con kênh nhỏ gần lều.""Tôi sẽ đi." Kim Kyukkyu ra khỏi lều, cố gắng dùng sức, nhưng cậu ta lại bị trượt chân ngã xuống đất và rơi vào một cái ổ gà."Đau quá." Kim Kyukkyu che cằm đứng dậy: "Tôi sẽ đào một cái ngạch nước.""Cậu còn có thể hoạt động được không?" Sanghyeok nhìn bộ dạng của Kim Kyukkyu hiện tại, có chút e ngại."Đương nhiên không có vấn đề! Sanghoon, cậu đừng có mà đánh giá thấp tôi!"Kim Kyukkyu nhặt con dao bắt đầu đào gần lều.Sanghyeok cũng không nhàn rỗi, cắm mấy cái lá chuối vào lều. Nhưng mà, chỉ một lúc sau, mưa đã ngừng rơi, trời quang mây tạnh, mặt trời đã ló dạng.Kim Kyukkyu lau nước mưa trên mặt, nhìn đoạn kênh nhỏ vừa mới đào: "Mới đó mà đã tạnh rồi, tôi vừa mới đào mà.""May mà đã ngừng mưa." Mặc dù Sanghyeok đã che gần hết lều bằng lá chuối, nhưng cũng có một phần nhỏ không được che và có một ít mưa lọt vào.Sanghyeok cởi áo chống nắng ra, quần áo của cậu có thể vắt ra rất nhiều nước, áo thun ướt dính chặt vào người cậu, body liền hiện ra thấp thoáng."Wow, Sanghoon , dáng người của cậu thật đẹp!" Kim Kyukkyu huýt sáo.Sanghyeok không thèm để ý đến cậu ta, cau mày vắt nước trên quần áo.
Kim Kyukkyu cũng ướt sũng, vì vậy cậu ấy đã cởi bỏ áo ngắn tay và giày, mặc quần dài rồi đeo dép đi biển."Cũng may là tôi có mang theo quần đi biển, Sanghoon, tôi có hai bộ, cậu có muốn thay không?"Sanghyeok nhớ những chiếc vali vật tư cá nhân đã được thu lại trước khi lên máy bay, quần của Kim Kyukkyu là ở đâu ra?Kim Kyukkyu thấy vậy, nói nhỏ với Sanghyeok: "Tôi đã nhờ người bí mật mang nó cho tôi."Kim Kyukkyu cởi trần thay quần rồi đưa một chiếc quần đi biển khác cho Sanghyeok.Quần áo ướt dính vào da thịt rất khó chịu, Sanghyeok do dự nửa giây, nhưng quyết định cởi quần áo ướt ra và mặc chiếc quần dài đi biển có in hình bông hoa hướng dương lớn mà Kim Kyukkyu tặng cho cậu.
Khi Sanghyeok ra khỏi lều, người quay phim trẻ tuổi chĩa máy quay vào cơ thể trắng nõn của cậu, thế nhưng chính cậu ta lại gần như chảy máu mũi.Kim Kyukkyu nhìn Sanghyeok, âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, cậu ta đã từng thẳng trước khi gặp Moon Hyeonjoon, mà bây giờ nhìn Sanghyeok..."Cậu nhìn chằm chằm vào tôi làm gì vậy?" Sanghyeok nhìn Kim Kyukkyu."Không... không có gì ..." Kim Kyukkyu gãi gãi đầu.Sanghyeok treo bộ quần áo đã thay trên cây, nắng chói thế này, cậu hy vọng quần áo có thể khô trong thời gian ngắn.Kim Kyukkyu cũng đặt quần áo của cậu ta sang một bên để hong khô."Sanghoon, tối nay chúng ta sẽ ăn gì?""Đến bãi biển xem xét một chút."Nhưng mà, cách đó không xa đang xảy ra một cuộc cãi vã.Kim Doyoung giận dữ hét lên: "Lều đã mất, buổi tối làm sao ngủ được?"Sanghyeok nhìn sang, lều của Nam Taeil và Kim Doyoung đã bị ngập nước, hoàn toàn không còn khả năng ngủ trong đó.Kim Doyoung cao cao tại thượng, Nam Taeil lộ ra gương mặt ngây thơ nhỏ nhắn tràn đầy xin lỗi, "Thực xin lỗi, tôi không có nhìn kỹ lều trại, Doyoung, anh đừng tức giận, còn đang ghi hình đó."Kim Doyoung còn tưởng rằng không có máy quay phim, vẻ mặt tức giận trên mặt có chút biến mất: "Tôi thật không nói nên lời, tôi như thế nào lại chọn cậu thành đội, chọn lều cũng không ra gì."Nam Taeil đầy áy náy.Sanghyeok thu lại ánh mắt, đi ra bãi biển.Kim Kyukkyu đi theo sau, trầm giọng nói: "Ghê quá rồi."Cành cây đè lên lều, có cần phải tức giận với người kia thế không?
Sáng nay, bãi biển có khá nhiều người. Một số người đang chơi, những người khác đang tìm kiếm thức ăn. Trận mưa vừa rồi khiến nhiều người không còn kiềm chế, cởi đồ nhảy xuống biển tắm biển."Ở đằng kia có vẻ náo nhiệt một chút, chúng ta đi qua xem thử."Kim Kyukkyu chỉ sang phía bên kia, xung quanh là một số khách mời và người quay phim, trong có vẻ khá náo nhiệt.Sanghyeok gật đầu.Khi Sanghyeok và Kim Kyukkyu đi ngang qua, họ đã thu hút rất nhiều sự chú ý, Kim Kyukkyu vốn đã đẹp trai lại trắng trẻo, vóc dáng cân đối, mặc quần đi biển, cả người trắng đến phát quang dưới nắng.Không ngờ Sanghyeok ở bên càng xinh đẹp không thể tả, làn da mịn màng tinh xảo, hơi mỏng, có chút lạnh lùng xen lẫn dục vọng, rất hấp dẫn.Nhiều người lén nhìn hai người họ.Moon Hyeonjoon ngồi trên rạn san hô nhìn mặt nước, xa xa là biển xanh trời xanh, gió thổi tóc bay, người đàn ông này có khuôn mặt rất ưa nhìn, chỉ cần ngồi trên rạn san hô là có thể chụp được một tấm ảnh cho một trang bìa tạp chí.Những người khác phía sau anh ta cũng đang nhìn xuống nước."Anh đang nhìn gì vậy?" Kim Kyukkyu tò mò hỏi, cúi người về phía trước.Yoon Min nhìn thấy Kim Kyukkyu với nụ cười trên mặt: "Kyukkyu, cậu đến rồi.""Mấy người đang nhìn cái gì vậy?"Yoon Min nhìn chằm chằm mặt nước, trên mặt có chút ửng hồng vì nắng: "Anh Jeong, anh ấy đang lặn."Moon Hyeonjoon quay đầu lại, nhìn thấy Kim Kyukkyu khuôn mặt bất giác lạnh lùng đặc biệt khi nhìn thấy cậu ta khỏa thân trên."Khôngbiết xấu hổ."
Kim Kyukkyu dường như nghe thấy giọng của Moon Hyeonjoon, nhưng không hiểu anh ta đang nói về cái gì.Cậu ta quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt vẫn lạnh lùng của Moon Hyeonjoon, trong lòng nổi lên một chút tức giận không thể giải thích được: "Này, anh đang nói cái gì vậy?"Moon Hyeonjoon thu lại ánh mắt, để lại Kim Kyukkyu khó hiểu nhìn theo sau."Anh ta thật quá đáng." Kim Kyukkyu tức giận đến mức sắp nổ tung.Moon Hyeonjoon trước mặt người ngoài đều tỏ vẻ lạnh lùng, nhưng Kim Kyukkyu biết anh ta thực chất là một người xấu tính, ích kỷ và đáng ghét, nếu không phải trước đây Kim Kyukkyu bị lừa dối bởi sự ngụy tạo của anh ta, cậu ta chắc chắn sẽ không bao giờ thích một người như vậy.Điều mà Kim Kyukkyu thích ở Moon Hyeonjoon là anh là người dịu dàng, luôn chăm sóc cậu khi quay phim, chứ không phải Moon Hyeonjoon tỏ vẻ thờ ơ trước mặt cậu ta như hiện tại."Bình tĩnh." Sanghyeok vỗ vỗ vai Kim Kyukkyu: "Chúng ta qua bên kia xem một chút."
Khu vực này rất nhiều nước.Mặc bộ đồ lặn, Jeong Jihoon tìm thấy rất nhiều hải sản từ biển, bao gồm sò, cá, cua, tôm và ốc xà cừ. Lúc anh lặn lên, trong giỏ đã đầy hải sản đánh bắt được.Jeong Jihoon đưa giỏ cho Yoon Min: "Hải sản ở đây chắc đủ cho mọi người cùng ăn. Yoon Min, làm ơn giúp tôi một việc. Chia hải sản thành sáu phần rồi gửi mỗi nhóm một phần."Tất nhiên Yoon Min sẵn sàng làm việc tốt như vậy, đặc biệt hiện tại còn đang trước ống kính.Yoon Min nhìn Jeong Jihoon đầy ngưỡng mộ: "Anh Jeong, anh thật tốt bụng.""Không có gì, làm phiền cậu mang đến từng nhóm, cảm ơn." Jeong Jihoon rất lịch sự.Yoon Min nhìn hải sản trong rổ, số lượng hải sản nhiều như vậy cũng đủ cho mười hai người bọn họ ăn.Từ khi trở thành người nổi tiếng, anh ta đã thấy rất nhiều phú nhị đại giàu có đủ loại, hoặc là kiêu ngạo hoặc bày mưu tính kế gì đó, thích làm màu, trong người mang theo đầy thành kiến. Yoon Min là lần đầu gặp được người như Jeong Jihoon, như vậy mà lại là một người khách khí hiền lành, toàn thân không có cái gọi là người giàu.Nếu không nói cho anh ta biết, anh ta sẽ không bao giờ tin rằng người đàn ông đẹp trai trước mặt anh thực sự là chủ tịch Phó với khối tài sản nghìn tỷ trong tập đoàn Jeong thị, một người giàu có vào bậc thượng lưu."Được thôi, tôi sẽ chia cho đều!" Chỉ số yêu thích của Yoon Min dành cho Jeong Jihoon ngày càng tăng lên.Jeong Jihoon tháo kính bảo hộ ra, đột nhiên mắt anh dừng lại tại một điểm nhìn.
Kim Kyukkyu tức giận giẫm lên mặt nước biển chơi đùa, Sanghyeok ngồi trên bãi biển, trời đã gần tối, gió mạnh hơn một chút, nắng cũng dần tắt.Đột nhiên có một chiếc áo phủ trên người Sanghyeok, cậu quay đầu lại liền nhìn thấy Jeong Jihoon sắc mặt không tốt."Tại sao không mặc áo?"Sanghyeok liếc nhìn chiếc áo trên người cậu, là của Jeong Jihoon.Cậu cầm chiếc áo trên người lên: "Xin lỗi, tôi thế này cảm thấy rất thoải mái, không muốn mặc áo.""Mặc áo vào đi." Jeong Jihoon không thể chịu được ánh mắt của Sanghyeok."Anh Jeong, anh nói điều này với tôi, nhưng chính anh cũng đang khỏa thân trên mà." Sanghyeok cười chế nhạo: "Anh không nghĩ như vậy thật là buồn cười sao?"Nói xong, Sanghyeok ném lại chiếc áo cho Jeong Jihoon.Jeong Jihoon cầm lấy áo, có chút bất lực: "Sanghyeok, đừng thù dai, mặc quần áo vào đi."Sanghyeok khẽ cười và nói: "Tôi có mặc nó hay không không liên quan gì đến anh."Sanghyeok đứng dậy đi đến bên cạnh Kim Kyukkyu rồi nắm tay cậu: "Còn nữa, Anh Jeong, xin đừng làm phiền tôi và bạn trai tôi."Kim Kyukkyu chớp mắt với vẻ mặt sững sờ, lúc này Sanghyeok đã nắm chặt tay cậu.Kim Kyukkyu định thần lại: "Sanghoon là bạn trai của tôi, anh là ai? Anh muốn làm gì!"Sanghyeok cụp mắt xuống: "Kyukkyu, anh xin lỗi vì không nói cho em biết, anh có bạn trai cũ.""A!" Kim Kyukkyu sững sờ.Cậu đã luôn nghĩ rằng Sanghyeok còn độc thân và Lee Wooje do Sanghyeok nhận nuôi."Không, không quan trọng, em không phiền nếu anh từng có bạn trai cũ." Kim Kyukkyu cứng rắn nói.Sanghyeok ghé vào tai Kim Kyukkyu khẽ hôn nhẹ và thì thầm: "Cảm ơn."
Jeong Jihoon thẫn thờ đứng một bên bờ biển, để mặc gió thổi làm tóc anh rối tung, anh nhìn chằm chằm vào Sanghyeok và Kim Kyukkyu, đôi mắt anh đỏ hoe khi thấy nụ hôn của Sanghyeok dành cho Kim Kyukkyu.Sanghyeok quay lại nhìn Jeong Jihoon: "Anh Jeong, anh còn việc gì phải làm không?"Giọng điệu lãnh đạm và xa cách, giống như những mũi kim băng đâm vào trái tim Jeong Jihoon, anh từ từ cụp mi xuống.Một lúc sau, Jeong Jihoon nâng chiếc áo trên tay và đưa cho Kim Kyukkyu."Ừm, đưa áo cho cậu ấy."Kim Kyukkyu ngơ ngác nhận lấy.Jeong Jihoon liếc nhìn Sanghyeok, sau đó xoay người rời đi, sau lưng có chút phiền muộn.Nhìn Jeong Jihoon rời đi, Kim Kyukkyu quay lại nhìn: "Sanghoon, tôi thấy anh ấy trông có vẻ rất buồn."Sanghyeok dựa lưng vào đá ngầm, trong tâm trí cậu nhớ lại biểu cảm của Jeong Jihoon khi nãy.Jeong Jihoon cũng có một khía cạnh buồn bã như vậy?Vậy, lần này là thật, hay là tiếp tục diễn?
Kỹ năng diễn xuất của Jeong Jihoon không chừng có thể giành được giải Oscar, Sanghyeok cảm thấy thật vinh dự khi đã từng có cơ hội được nhìn thấy nó.Với diện mạo, hình thể và kỹ năng diễn xuất của anh, nếu không trở thành một diễn viên sẽ rất phí, mà diễn viên này, chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều giải.Kí ức của năm năm trước xẹt qua trong đầu, Sanghyeok tự giễu cười: "Quên đi, anh ta có phải thật lòng hay không, liên quan gì đến mình?"Sanghyeok lắc đầu ngồi yên lặng một lúc, cậu nhìn chằm chằm vào con cá dưới nước: "Kim Kyukkyu, ở đó có một con cá. Nếu cậu bắt được, tôi sẽ cho cậu nghỉ lễ một tháng."Kim Kyukkyu sắc mặt bỗng chốc suy sụp: "Sanghoon, cậu không muốn cho tôi nghỉ lễ, cứ việc nói thẳng.""Nhân tiện, bộ quần áo này thì sao?" Kim Kyukkyu vẫn cầm bộ quần áo của Jeong Jihoon trong tay.Sanghyeok không nhìn mà nói: "Nếu cậu thích, hãy mặc nó."Kim Kyukkyu gãi đầu: "Đùa gì vậy? Cái này là của Jeong Jihoon đưa cho cậu, không phải cho tôi."Lúc này, Kim Kyukkyu lại nghĩ, nếu Moon Hyeonjoon cởi quần áo của anh ta đưa cho mình, thì mình có nên mặc chúng không?Kim Kyukkyu suy nghĩ trong chốc lát, gương mặt bỗng chốc đỏ bừng. Tuy nhiên, suy nghĩ cẩn thận một chút, tên đó sẽ không đối xử tốt với cậu ta như vậy.
"A, hai người đây rồi." Yoon Min tìm thấy Kim Kyukkyu và Sanghyeok.Kim Kyukkyu nhìn lại Yoon Min. Ấn tượng của cậu ấy về Yoon Min không tốt cũng không xấu, hơn nữa hai người cũng chưa tiếp xúc nhiều với nhau.Yoon Min đã gia nhập làng giải trí được vài năm, anh ấy có thể nói chuyện với mọi người với một thái độ thân thiện, Kim Kyukkyu cũng không ngoại lệ, dù sao thì cậu bây giờ cũng đang là ngôi sao hàng đầu giới giải trí."Cậu có chuyện gì vậy?"Yoon Min cười và nói: "Kyukkyu, chúng tôi đã quyết định sẽ tổ chức một bữa tiệc nướng vào buổi tối! Cậu cùng Sanghyeok sẽ tham dự chứ? Tôi đã mời tất cả mọi người rồi a.""Được rồi!" Kim Kyukkyu bản tính ham vui rất thích tham gia những bữa tiệc, đặc biệt cậu ta là người háo hứng mong chờ buổi tiệc nướng ngoài trời hơn bất cứ ai."Nhân tiện, do chúng tôi tự tổ chức nên cũng là tự mình chuẩn bị. Nhớ tới sớm.""Không sao!" Kim Kyukkyu ra hiệu OK.Về tính xác thực của chương trình, đội ngũ làm chương trình và nhân viên trên đảo sẽ không giúp đỡ họ bất kỳ sự trợ giúp nào ngoại trừ trường hợp cần thiết, vì vậy mọi thứ đều phải tự mình thực hiện.Yoon Min mỉm cười, đột nhiên anh ta nhìn thấy quần áo trong tay Kim Kyukkyu, nụ cười trên mặt khẽ khựng lại: "Hừ..."Chiếc áo này, nếu anh ta nhớ không lầm, thì là của Jeong Jihoon?
Yoon Min nhớ sau khi Jeong Jihoon xuống nước lăn, anh ta đã đi qua đây, trên người mặc chiếc áo này, lẽ nào anh ta đến đây để đặc biệt đưa bộ đồ này cho Kim Kyukkyu?Jeong Jihoon quan tâm đến Kim Kyukkyu?!"Yoon Min, còn việc gì nữa không?" Kim Kyukkyu hỏi."Không, tôi sẽ đến đó trước." Nụ cười của Yoon Min vẫn không thay đổi."Ừm, chúng tôi sẽ tới sau." Kim Kyukkyu gật đầu.Sau khi Yoon Min rời đi, Kim Kyukkyu phấn khích vỗ tay: "Tuyệt vời, Sanghoon, tiệc nướng ngoài trời hẳn là có rất nhiều đồ ăn, đúng không?Sanghyeok: ...Cậu cũng đang không biết nên ăn gì vào buổi tối. Không có cá, cũng không có ốc trên bãi biển, còn cua quá nhỏ để ăn tất cả.Sanghyeok đứng dậy: "Đi thôi, chúng ta đi dự tiệc ngoài trời.Tuy nhiên, tôi cần phải trở lại lều trước."Nhiệt độ giảm xuống vào ban đêm và trời bắt đầu trở nên lạnh hơn một chút, quả thực là khá lạnh khi mà không mặc áo.Sanghyeok và Kim Kyukkyu cùng trở về lều.
Kim Kyukkyu nhìn vào lều, cả hai người bỗng trở thành hai kẻ ngốc nghếch."Căn lều của chúng ta ... làm sao nó có thể trở nên như thế này được ... khi chúng ta rời đi mọi chuyện vẫn ổn mà."Cái lều trước khi bọn họ rời đi không gặp chút vấn đề gì, nhưng hiện giờ lại đang nằm ngổn ngang dưới đất, như thể có ai đó cố tình làm hỏng."Sanghoon, lẽ nào có thú hoang trên hòn đảo này? Khỉ? Hay động vật ăn thịt?" Kim Kyukkyu nấp sau lưng Sanghyeok.Sanghyeok bước tới và nhìn kỹ hiện trường một lúc."Không phải khỉ.""Là dã thú sao?" Kim Kyukkyu càng thêm sợ hãi.Sanghyeok nhìn lướt qua những đường rạch trên lều, mép rất gọn gàng và những sợi vải được cắt rời một cách rất thẳng hàng, không giống như do động vật làm ra."Nó không giống như thú hoang gây ra, có thể là có ai đó đã cố tình.""Hả?" Kim Kyukkyu sững sờ.Sanghyeok lắc đầu: "Tôi cũng không chắc.""À, ra vậy!" Kim Kyukkyu đột nhiên nghĩ ra điều gì đó."Cậu biết gì sao?" Sanghyeok nhìn Kim Kyukkyu. Kim Kyukkyu biết ai đã làm chuyện này sao?Kim Kyukkyu hỏi người quay phim phía sau: "Đây có phải là do nhóm chương trình sắp xếp không? Nó sẽ làm tăng độ khó cho thử thách của chúng ta?"Chàng trai trẻ lắc đầu: "Xin lỗi, không phải.""Không phải sao?" Kim Kyukkyu gãi đầu: " Vậy là ai làm?"Sanghyeok bước đến nơi phơi quần áo, quần áo của họ lúc này bị ném xuống vũng nước, như giẻ rách tả tơi, bẩn thỉu.Rõ ràng, chuyện này là cố ý.
"Quần áo cũng bị bẩn!" Kim Kyukkyu nhìn quần áo bẩn trên mặt đất và kinh hãi kêu lên: "Mẹ ơi, có phải là muốn chúng ta trần trụi mà lên hình không đây.."Trong khi Kim Kyukkyu còn đang ôm đầu thất thần, Sanghyeok mới nhìn lại quần áo trong vũng nước.Kim Kyukkyu hỏi: "Sanghoon, cậu đang nhìn cái gì vậy, không lẽ còn muốn mặc tiếp sao?"Sanghyeok nhặt quần áo lên: "Có dấu chân trên đó.""Dấu chân!" Kim Kyukkyu nhìn kỹ, quả thật là một dấu chân."Mẹ kiếp, bọn họ còn dám cố ý giẫm lên quần áo của tôi." Kim Kyukkyu tức giận nhặt quần áo lên, chiếc áo phông đắt tiền của cậu ấy đã hằn lên một nửa vết chân, tuy không nhìn rõ kích thước nhưng cậu có thể nhìn rõ hoa văn được in trên đế.Sanghyeok nói: "Vì có dấu chân, cho nên chúng ta có thể biết ai đã làm điều đó!"Kim Kyukkyu nắm chặt tay: "Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho kẻ đó!"Đã phá hủy lều rồi còn dám giẫm lên quần áo của họ, thật là ghê tởm!
"Hai người đang làm gì vậy?" Một giọng nói quen thuộc vang lên.Sanghyeok quay lại và nhìn thấy Nam Taeil."Tại sao lều của cậu lại bị hỏng?" Nam Taeil lộ vẻ ngạc nhiên khi thấy cảnh tượng trước mắt.Sanghyeok liếc nhìn dấu chân trên giày của anh ta, rồi so với dấu chân trên quần áo của Kim Kyukkyu, rõ ràng không giống nhau.Nam Taeil được loại bỏ ra khỏi diện tình nghi.Nam Taeil đột nhiên nghĩ tới điều gì đó: "Chẳng qua, tôi vốn dĩ tới đây là muốn rủ hai người cùng đi tới bờ biển chuẩn bị cho bữa tiệc lửa trại đêm nay, nhưng xem ra hiện tại hai người nhất định là không rảnh rồi."Sanghyeok hỏi: "Nam Taeil, vừa rồi cậu có đến chúng tôi ở bên này sao?"Nam Taeil lắc đầu: "Không có, sau khi lều của tôi và Kim Doyoung bị đập nát, chúng tôi đã cố gắng dựng lại rất lâu, tuy rằng không thể khôi phục nguyên trạng, nhưng cũng có thể ở tạm được một đêm, nhưng sao thế, lều của hai người sao lại biến thành như vậy rồi?""Ai đó đã cố tình phá hỏng nó, hơn nữa người đó đã giẫm lên quần áo của chúng tôi và để lại dấu chân! Hắn ta chắc chắn không thể chạy trốn." Kim Kyukkyu tức giận nói.Nam Taeil nghiêng người nhìn dấu chân trên chiếc áo của Kim Kyukkyu: "Kiểu này chỉ cần đem ra so sánh thì có thể biết được ai là thủ phạm!""Đúng vậy!""Bây giờ hãy đi kiểm tra xem đó là ai!" Kim Kyukkyu đứng dậy."Chờ một chút ..." Người quay phim phía sau đột nhiên lên tiếng.Một vài vị khách mời tham gia chương trình là khách mời đặc biệt, mặc dù không được phép có hành vi này trong chương trình, nhưng đây không phải lỗi của Kim Kyukkyu và Sanghyeok nhưng nếu liên quan đến các ngôi sao lớn khác thì sẽ là một rắc rối lớn.Chàng trai quay phim trẻ tuổi hỏi: "Cậu Kim, Cậu Lee, hai người có thể giao chuyện này lại cho đội ngũ chương trình không? Nhân viên chúng tôi sẽ các anh một lời giải thích chính đáng."Kim Kyukkyu tức giận: "Không! Tôi sẽ bắt kẻ đã gây ra chuyện này phải ra mặt ngay bây giờ!""Cậu Lee? Đừng làm ầm ĩ lên, được không? Đội ngũ chương trình sẽ giải quyết việc này giúp hai người."Anh bạn trẻ này đã ghi hình cho họ cả một ngày, anh ta cũng nhìn ra ai là người chiếm ưu thế giữa Kim Kyukkyu và Sanghyeok.Sanghyeok rất hiểu những băn khoăn của ê-kíp chương trình."Đừng lo lắng, chúng tôi sẽ không làm ầm ĩ, chúng tôi chỉ muốn một lời giải thích rõ ràng.""Kim Kyukkyu, chúng ta hãy đi dạo biển xem sao."Mọi người đang chuẩn bị tiệc nên tất cả họ đều có mặt ở trên bãi biển.
Hai người được tổ chương trình cho mượn quần áo, lúc họ đến bờ biển thì tất cả mọi người cũng đã ở đó.Nam Taeil nói với mọi người về chuyện lều và quần áo của Sanghyeok, mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên, ai có thể làm như thế chứ."So sánh dấu giày thì sẽ biết thôi." Kang Hoon chủ động nhắc tới.Kim Kyukkyu vốn có ý định này.Tuy nhiên, khi cậu ta kiểm tra từng chiếc một thì không có dấu giày nào cùng kiểu dáng.Kim Kyukkyu không thể tin được, sau khi cẩn thận kiểm tra dấu giày của mọi người, không có cái nào giống cả."Không, có hai người đang không có mặt ở đây." Kang Hoon nói: "Jeong Jihoon và Moon Hyeonjoon không có ở đây."Yoon Min ngạc nhiên nói: "Chắc không phải hai người họ đâu."Lúc này, Moon Hyeonjoon và Jeong Jihoon cũng đang đi đến, còn cách chỗ mấy người mở tiệc một đoạn."Chuyện gì xảy ra vậy?" Jeong Jihoon thấy mọi người đều đang nhìn anh và Moon Hyeonjoon, dùng vẻ mặt nghiêm túc hỏi Sanghyeok và Kim Kyukkyu."Moon Hyeonjoon, cho tôi xem giày của anh!" Kim Kyukkyu đi thẳng về phía Moon Hyeonjoon.Trong tình hình hiện tại, Kim Kyukkyu khó có thể không nghi ngờ Moon Hyeonjoon cố ý trả đũa hay không.Moon Hyeonjoon lùi lại hai bước, cau mày nói: "Cậu muốn làm gì?"Kim Kyukkyu so sánh các dấu giày, không giống.Bây giờ chỉ còn lại một người. Vài người nhìn Jeong Jihoon thì thầm to nhỏ."Anh ấy sẽ không làm như vậy, đúng không?""Tôi thấy anh ấy khá đẹp trai, anh ấy sẽ không phải là người như vậy chứ?""Vớ vẩn, ai mà biết." Kim Doyoung hừ lạnh.Jeong Jihoon nhấc giày lên và nhìn Sanghyeok: "Không phải anh."Kim Kyukkyu đối chiếu một chút: "Thực sự không phải.""Kỳ quái, còn có ai khác trên đảo sao?""Tôi nghĩ đây hoàn toàn không phải là dấu chân?" Kim Doyoung lớn giọng nói.Anh ta liếc nhìn quần áo của Kim Kyukkyu: "Đây rõ ràng là vết bẩn bình thường, là do anh suy nghĩ quá nhiều, hơn nữa chúng ta đang ghi hình cho một chương trình, ai lại cố ý phá hủy lều của anh. Có lẽ cũng giống như chúng tôi, lều bị cành cây lớn rơi cuống mà hỏng mất, quần áo bị gió thổi bay vào vũng nước."Mấy người bên cạnh đồng tình: "Ừ, đừng kinh ngạc như vậy, làm sao có người cố ý phá hỏng đồ của người khác?""Phải đó, dấu giày của tất cả mọi người đã được đối chiếu, và không có cái nào với mẫu đó cả, điều này là đang làm lãng phí thời gian và công sức của chúng tôi."Nghe mọi người bàn tán xì xào bàn tán, Kim Kyukkyu vò đầu bứt tai: "Thật sự là sai lầm của tôi sao?"Sanghyeok im lặng không nói.Kim Kyukkyu cau mày: "Sanghoon, lều bị hỏng rồi. Tối nay chúng ta ngủ ở đâu?""Cậu có thể ngủ trong lều của tôi.""Hả?" Kim Kyukkyu tròn mắt, quay đầu lại nhìn người vừa lên tiếng là Jeong Jihoon."Cái này... cái này không ổn!" Kim Kyukkyu hơi lắp bắp."Moon Hyeonjoon, anh sẽ không phiền chứ?" Jeong Jihoon nhìn Moon Hyeonjoon, Moon Hyeonjoon cũng là chủ nhân của căn lều, Jeong Jihoon là đang hỏi ý kiến của anh ta.Moon Hyeonjoon nhìn chằm chằm Jeong Jihoon một lát, rồi nói nhỏ: "Tôi không phiền."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz