Chi Gai Nha Ben Dayoungz
chưa bao giờ youngeun thấy đường về nhà mình đi nhanh đến vậy, chắc là do mải nói chuyện phiếm với dayeon nên chẳng đề ý đôi chân của mình đã đi qua biết bao nhiêu con đường.cả hai gần đến nơi thì bắt gặp xiaoting đứng trước nhà. trên người chị còn mặc đồ tập luyện, đoán rằng chị mới đi làm về. dayeon thấy xiaoting liền vẫy tay chào, youngeun cũng thuận thế mà chào theo."hai đứa đi đâu đó?" xiaoting hỏi."tụi em từ quán chaehyun về."xiaoting nhìn tổng thể hai người một lượt rồi cong môi. thường ngày thì cãi nhau như chó với mèo, chị nói câu nào em cãi câu đó. vậy mà hôm nay có vẻ trời sập..dayeon và youngeun đã thực sự nói chuyện nghiêm túc với nhau, rất nghiêm, hơn mọi ngày nhiều."hai đứa hoà nhau rồi à?""đâu có!" nghe có gì đó sai sai, dayeon tức tốc đẩy youngeun ra xa mình cái một. "ê đau nha." cô xoa vai, từ nãy đến giờ cô không ghẹo nàng cái nào nhưng vẫn bị nàng đối xử mạnh bạo, uất ức quá đi."chị trêu tí thôi hai cái đứa này!""giờ vẫn còn sớm, hai đứa qua nhà chị ăn gì không?""em đói quá trời nè" nàng ôm lấy cánh tay xiaoting nói với chất giọng nhão nhẹt. youngeun đá cho nàng một ánh nhìn khinh bỉ, cô đứng bên cạnh cũng thấy nghẹn ở cổ, chắc là do mắc ói á."còn youngeun? em qua không?""thôi để bữa khác ạ, em về ngủ." cô cười ngượng, để ý thấy xiaoting vừa mới đi làm về phải tất bật nấu ăn phục vụ tận hai cái miệng thì cô cũng không nỡ, dẫu sao thì cô và xiaoting chẳng thân thiết giống xiaoting với dayeon."chưa ăn gì đã ngủ? cô sảng đêm hả?" dayeon biết thừa cái tên này lo làm việc mà nhịn ăn từ trưa tới giờ, nhìn mặt là biết đang ngại xiaoting. cá chắc thèm muốn chết mà bày đặt nè."kệ tôi?""thôi ăn một bữa với nhau coi như làm quen ha?" chưa kịp để youngeun nói câu nào, xiaoting đã nhanh chóng khoác vai cô kéo hẳn vào trong nhà, dayeon phía sau cũng lon ton chạy theo.nhà của xiaoting cô có vào một lần nhưng vì lần trước cãi nhau với dayeon nên cả hai bị đuổi. bây giờ cô mới có dịp được ngắm nghía, không gian xung quanh đều phong cách tối giản. đặc biệt là có rất nhiều giải thưởng, cúp, huy chương được để trên kệ. cô thấy ngầu, mười điểm.trong bếp xiaoting thì đang hơ nóng chảo, tay lấy trong tủ ra đủ loại đồ nghề, bên cạnh còn có dayeon phụ lấy nguyên liệu ra phụ chị rồi sau đó chạy ra bàn ngồi chờ.youngeun thấy mình đứng không cũng kì, cô đi lại đeo cái tạp dề còn xót lại trên bàn, chạy qua bên chỗ xiaoting lấy dao rồi về lại chỗ cũ."cũng biết nấu ăn hả?" dayeon ngồi quan sát được tất cả hành động của cô khi nãy liền tò mò."tôi là du học sinh mà." cô gật đầu, bộ nàng tưởng cô thảm đến vậy hả ta? kĩ năng mà cô học đầu tiên trên đất hà lan là kĩ năng nấu ăn sống sót qua ngày mà.youngeun xắn tay áo lên để cà rốt lên thớt, cô cầm dao bắt đầu vào việc. nhìn dáng vẻ chuyên nghiệp của cô mà nàng không khỏi trầm trồ, từng lát cà rốt được cắt mỏng rất đều và đẹp.tuy nhiên, thứ đáng chú ý nhất vẫn là đôi tay chăm chỉ của seo youngeun. cẳng tay dù nhỏ gọn không thô nhưng khá săn chắc, đường gân của tay khi cô sắc thêm một lát cà rốt cũng hiện lên rất rõ nét. không hiểu vì sao mắt nàng lại cứ dán lên tay của youngeun, tóm lại rất quyến rũ."xong rồi."cô bỏ hết cà rốt vào bát, ngước lên mới để ý từ nãy đến giờ dayeon vẫn chăm chú nhìn cô. cái bà chị này lại nghĩ trò xấu gì nữa đây?"sao nhìn tôi dữ vậy?""h-hả?""chị mang cái này cho xiaoting đi."lời nói của cô kéo nàng về thực tại, nàng nhìn cô rồi nhìn lại cái tô đầy ắp thứ màu cam trên tay mình. đã đến lúc nàng nghĩ mình cần di chuyển sang chỗ xiaoting, cánh tay của youngeun gần bị thiêu rụi bởi ánh mắt của nàng mất rồi.
*
*
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz