7~ Cậu muốn hiểu sao thì hiểu! (End)
Warning: Smut Smut Smut. Đoạn đầu của chap ni hoàn toàn là smut ;-; Vậy nên nếu bạn không thích phân cảnh này có thế bỏ qua nhé, mình nghĩ là nó cũng không ảnh hưởng đến nội dung chính nhiều lắm đâu.
Seungcheol vòng tay qua ôm lấy tấm lưng bé nhỏ, vỗ về và kiên nhẫn đợi chờ lời hồi đáp của đối phương. Mi tâm hắn chợt lay động khi người nọ từ từ rời khỏi cái ôm và ngồi thẳng dậy. Jeonghan nhìn hắn trong một chốc. Những lời nói của Seungcheol đã phá tan mọi rào cản cuối cùng trong lòng em. Chỉ thấy Jeonghan ngập ngừng tiến tới, đặt lên môi Seungcheol cái hôn vụng về. Như chỉ chờ có thế, hắn ngay lập tức vòng một tay qua eo em ôm chặt, một tay đưa lên siết lấy gáy để giúp Jeonghan biến nó thành nụ hôn ngọt ngào khó phai nhòa. Thuận lợi khiến em áp hai bàn tay bám lên vai hắn. Bắt đầu bằng cái chạm nhẹ, làm rõ bằng xúc cảm mãnh liệt khi hắn tách cánh môi mọng để tìm kiếm chiếc lưỡi nhỏ mị hoặc. Tiếng lép nhép bắt đầu vang vọng trong không gian. Lưỡi hắn tinh ranh càn quấy khoang miệng thơm mùi dâu rừng bởi ly Brachetto em uống ban nãy. Hắn hôn em đê mê, như đang thưởng thức một ly Brachetto khiến hắn say đắm trong dư vị ngọt ngào. Càng hôn lâu, Seungcheol lại càng nghiện cảm giác này đến phát điên. Hắn thấy da đầu mình tê dại và không còn có thể kiểm soát khi nghe được tiếng nỉ non yếu ớt của em. Seungcheol một bạo dạn hơn, bàn tay đang giữ ở eo Jeonghan bỗng thả lỏng rồi lần xuống dưới. Em bất ngờ giật nảy, bên trên vẫn phải tiếp nhận cái hôn nóng bỏng, bên dưới Jeonghan với tay ra sau để bắt lấy bàn tay hư hỏng đang xoa xoa bóp bóp mông em. Jeonghan chủ động rời môi trước, em há miệng thở gấp."Cậu làm gì vậy hả?""Hôn cậu"Seungcheol vừa nói vừa nghiêng đầu, yêu chiều hôn lên má em."Ai cho cậu để tay ở chỗ đó"Khóe miệng hắn nâng lên thật cao."Vậy bé nghĩ tôi muốn làm gì?"Jeonghan với đôi mắt ầng ậng nước khó hiểu nhìn Seungcheol. Em như choàng tỉnh khi cảm nhận được vật gì đó nóng rẫy, nhô lên mà chọc vào giữa khe mông tròn trịa."Này...này Seungcheol...tôi không muốn...như vậy đâu"Jeonghan ra sức lắc đầu trước thông tin em vừa thu nhận."Thành thật với bản thân một chút nào, bé nhìn này"Seungcheol khó giấu được thích thú trong đáy mắt, khi mà hắn chạm vào vật nhỏ xinh xinh đang dựng đứng giữa hai chân em. Jeonghan theo lời hắn nói mà cúi đầu nhẹ ngó xuống, khoảnh khắc thấy Seungcheol dùng tay xoa nắn phần dưới của mình qua lớp quần âu, em ngại đến mức chỉ muốn đào một cái hố nào đó mà nhảy xuống quách đi cho xong.Giữa những khoái cảm lẫn lộn, Jeonghan chưng hửng vì người kia bỗng buông tay ra. Seungcheol vòng tay em qua ôm lấy cổ mình, để chân em quấn quanh hông rồi cứ thế bế bổng em lên. Còn không quên cầm theo một chai Brachetto."Jeonghan không muốn thì tôi cũng không ép Jeonghan. Jeonghan say rồi, mau đi ngủ thì hơn"Nói rồi Seungcheol từ từ lê bước chân lên bậc thang rồi đi vào phòng của Jeonghan. Hắn tính đặt em xuống giường, nhưng lạ thay, Jeonghan vẫn gắt gao bám lấy người hắn thật chặt. Em hơi nghiêng đầu, nhe răng gặm gặm cắn cắn cổ Seungcheol. Và Jeonghan đâu biết được rằng, hành động này lại chính là ngòi kích nổ cho con thú trong người hắn trỗi dậy. Seungcheol cảm nhận được thứ đang trướng đến đau dưới thân hắn lại lớn thêm một vòng."Ngoan, Jeonghan phải mau đi ngủ thôi""Jeonghan muốn..." "...""...Seungcheol gọi Jeonghan là bé cơ"Hắn chả chần chừ đếch gì nữa. Thô bạo ném em xuống giường, Seungcheol ngay lập tức lao tới đè lên người em. Giật phăng ngay cái áo sơ mi phiền phức trên người, tiếng lộp độp của từng chiếc cúc rơi xuống nền sàn làm Jeonghan rùng mình. Seungcheol lại kéo em vào một nụ hôn, nhưng lần này thậm chí còn đầy tính chiếm hữu hơn cả. Nhằm mục đích phân tán đi sự chú ý của Jeonghan, đôi tay hắn nhanh nhẹn đem cái quần âu lẫn quần lót trên người em vứt qua một xó trên sàn nhà. Nhưng trong khi đang cởi đến cúc áo sơ mi thứ ba của Jeonghan, Seungcheol nghĩ nghĩ gì đó rồi khựng lại. Hắn vạch áo em lệch qua một bên, để lộ bờ vai trần cùng đường xương quai xanh quyến rũ. Hắn nhìn ngắm cảnh tượng mê hồn đến không còn tiêu cự. Jeonghan của hắn thật đẹp, thật sự rất đẹp. Làn da trắng sáng làm nổi bật lên đôi mắt long lanh cùng bờ môi đỏ mọng. Mái tóc nâu trầm có phần xuề xòa nhưng trong mắt hắn lúc này lại vô cùng dễ thương. Seungcheol cúi xuống, nghiêng đầu để lại ấn kí đỏ rực trên bả vai nhẵn mịn, lần xuống day day cắn nhẹ lên đường xương quai xanh khiến Jeonghan á lên một tiếng bé xíu.Hắn với lấy chai rượu ban nãy cầm theo lên lầu, vặn mở nắp và ngậm lấy một ngụm. Sau đó lần nữa quay xuống hôn em, truyền qua cho em thứ chất lỏng ngọt lịm, hắn để mặc những giọt rượu theo cần cổ Jeonghan thấm đẫm áo sơ mi trắng vì em nuốt không kịp."Tôi lại sơ ý làm bẩn sơ mi của Jeonghan rồi. Lần này...liệu Jeonghan vẫn ghét tôi chứ?"Jeonghan hôn chóc lên môi hắn một cái rõ kêu."Tôi thích Seungcheol. Choi Seungcheol cậu chỉ được là của tôi thôi có biết chưa"Hắn cười tươi. "Tuân lệnh bé con, vì tôi đã lỡ thích em mất rồi"Seungcheol chẳng chần chừ thêm nữa mà giải phóng cho con quái vật nãy giờ vẫn luôn cương cứng chật chội. Hắn ngồi dựa vào thành giường, bế Jeonghan ngồi lên đùi mình lần nữa. Bản thân bắt đầu lần tới cánh mông em để thăm dò địa phương mẫn cảm. Jeonghan lúc này mới ngờ ngợ có gì đó sai sai."Seungcheol...đáng lẽ Jeonghan nằm trên mới phải chứ..."Nghe em nói, hắn đơ người ra trong một chốc. Sau đó liền để lộ nụ cười ẩn ý hướng tới bé con."Chiều ý em. Jeonghan muốn làm gì tôi nào?"Thấy hắn nói vậy, Jeonghan lập tức quỳ xuống giữa đùi hắn. Rụt rè nắm lấy tính khí to lớn, trộm nghĩ của hắn còn to gấp đôi của mình. Vuốt ve một hồi, em cúi xuống bảo bọc nó bằng khoang miệng ẩm ướt. Cự vật to lớn còn dài tới nỗi Jeonghan không thể ngậm hết được, khiến em nghẹn ứ và nước mắt sinh lí dàn ra nơi khóe mắt. Chiếc lưỡi nhỏ lướt dọc chiều dài rồi vờn qua đầu khấc, bỗng nút chặt khiến Seungcheol gồng mình đón nhận khoái cảm em đem lại. Hắn ấn đầu em đỉnh vào thật sâu, chạm tới cả vòm họng sau đó lại đẩy đưa.Liếm mút cũng đủ lâu, miệng hàm em đã tê rần nhưng người kia vẫn chưa có dấu hiệu bắn ra. Jeonghan hờn dỗi ngước lên lườm hắn, phát hiện Seungcheol nãy giờ vẫn chăm chăm nhìn mình. Bỗng không nói không rằng, hắn rút côn thịt ra khỏi miệng em rồi kéo em lên áp lưng vào thân mình. Qua một lớp vải hắn thấy hai điểm hồng nhuận cương cứng như đang mời chào hắn tới chơi đùa. Seungcheol vươn tay bắt lấy một bên đầu nhũ, nhéo nhéo xoa xoa biến nó thành đủ loại hình dạng, bàn tay to lớn còn lại nhanh chóng bắt lấy cậu nhỏ của Jeonghan mà tuốt lộng. Nhịp độ của hắn một nhanh, em thấy đầu óc mình tê dại, chỉ biết cong lưng rên rỉ vì sướng. Dòng tinh dịch trắng đục được phun ra, dính đầy lên tay của Seungcheol. Jeonghan ngửa cổ thở dốc, hắn nhìn em rồi ghé sát để lại dấu vết ửng đỏ trên cổ em.Seungcheol xoay người Jeonghan lại, hôn hôn em mấy cái rồi lại lần mò bàn tay đến má mông căng tròn. Nhào nặn đến là nghiện, chẳng biết vô tình hay hữu ý mà sượt qua nơi tư mật dụ hoặc. Hắn liếm ướt ngón tay, không báo trước mà đút một ngón khám phá lỗ nhỏ thít chặt. Cảm nhận được có dị vật xâm nhập, Jeonghan vòng tay bấu chặt lấy bả vai hắn thút thít. Hậu huyệt chật chội mút chặt lấy ngón tay thô to của hắn, di chuyển khó khăn, hắn nhẹ nhàng cho thêm một ngón, ra sức khuếch trương."...Cheol..uh...nhẹ..em đau"Giọng nói dịu dàng như rót mật vào tai Seungcheol. Hắn giảm tốc độ lại, trừu sáp nhẹ nhàng hơn. Cho đến khi không còn nghe tiếng thút thít của người trong lòng, Seungcheol đánh bạo cho thêm một ngón. Nào ngờ Jeonghan lại bất ngờ rên lớn."Ahh...đau..huh...đau quá.."Seungcheol đưa tay vuốt mái tóc mềm rồi dời xuống nhẹ xoa lưng Jeonghan. Bịn rịn hôn mấy cái lên má em an ủi."Bé ngoan cố chịu thêm một xíu, nhất định sẽ không còn đau nữa"Ba ngón tay chỉ mới đi vào được một nửa, hắn bắt đầu ấn sâu vào thêm, cong ngón tay nong rộng thành vách, tách lớp mị thịt đỏ hồng để đâm lút cán vào trong. Đón nhận từng đợt luân động, Jeonghan đau đến ứa nước mắt, bặm chặt môi để nhịn đau. Seungcheol say mê khai phá nội bích, đến khi ngón tay vô tình chạm phải một điểm nào đó nằm sâu bên trong lỗ nhỏ. Hắn nghe em bật ra tiếng nỉ non kiều diễm, Seungcheol biết mình đã tìm được nơi nhảy cảm nhất trên người em. Liền ra sức đè nghiến điểm mẫn cảm, cơ thể em run lên vì sướng, cả mặt đỏ lựng giấu vào cổ Seungcheol. Dâm dịch trào ra ướt đẫm cửa động, ba ngón tay của hắn đã dễ dàng ra vào hơn. Mắt Seungcheol sáng rỡ khi thấy cái hông người nhỏ hơn tự động đẩy đưa, khát cầu ngón tay hắn vào sâu thêm nữa. Seungcheol dứt khoát rút ngón tay ra khỏi nơi tư mật, lấy gậy thịt của mình cọ vào giữa khe mông em. "Seungcheol...nhẹ nhàng với em..."Giọng nói ngọt ngào của Jeonghan thì thầm bên tai. Mọi sợi dây lí trí cuối cùng của Seungcheol đều đứt phựt. Hắn mạnh bạo đè em xuống giường, giật phăng cái áo phiền phức giờ đây đã chẳng còn tác dụng. Nắm lấy đôi chân trắng trẻo của Jeonghan gác lên hai bên vai mình. Seungcheol cúi xuống ngậm lấy một bên đầu ngực đỏ ửng, một bên nhiệt tình chăm sóc bằng ngón tay thô ráp. Đầu lưỡi vờn đùa, liếm mút bông đào đến sưng cứng và bóng loáng nước bọt mới chịu buông tha. Hắn tìm đến môi em một lần nữa, đem biết bao thương yêu đặt vào nụ hôn ngọt ngào. Người đã từng là kẻ thù của hắn, người đã từng đối đầu với hắn trong khoảng thời gian dài...người đã từng khiến hắn vô cùng ghét bỏ khi phải nhắc đến tên. Giờ đây lại mỏng manh yếu đuối trong vòng tay hắn. Seungcheol thật sự hối hận vì trước kia lại căm ghét Jeonghan chỉ vì chuyện cỏn con, trong khi hắn lại là người có lỗi trước. Hắn nghĩ tới sự ích kỉ của bản thân, nếu hắn lỡ để nó vượt tầm kiểm soát, rất có thể hắn đã bỏ lỡ đoạn tình cảm này. Hờn trách vô cớ trào dâng khiến hắn càng đẩy nụ hôn thêm sâu.Bàn tay phía dưới hắn không rảnh rỗi, banh rộng mông em ra rồi nhồi đầy lỗ nhỏ bằng phân thân thô to. Jeonghan cảm thấy thân dưới trướng đau đến khóc không thành tiếng. Em có thể cảm nhận được những đường gân dữ tợn của con quái vật đang chôn sâu trong cơ thể em. Seungcheol bắt đầu nhẹ nhàng đưa đẩy, hắn ôm lấy eo em, cúi xuống để lại vết đỏ tím lẫn lộn trên khuôn ngực trắng nõn, lướt chiếc lưỡi ẩm ướt liếm dọc xuống vùng bụng ẩn hiện từng thớ cơ mờ nhạt, cuối cùng hắn dừng lại ở đùi trong non mềm, vừa hôn vừa cắn khiến Jeonghan rùng mình rên rỉ. Seungcheol bỗng ma sát mãnh liệt hơn, vịn lấy eo em mà nhấp với tốc độ hoảng người. Nước mắt dần tràn ra đầy mặt Jeonghan vì đau, tiếng nức nở xen lẫn tiếng rên ướt át cứ thế rơi ra vồn vã từ đôi môi hồng đào. "...ah...huh..chậm..ahh...chậm lại"Hắn vòng tay ôm lấy cơ thể đỏ hỏn của Jeonghan. Từ từ rút gậy thịt ra gần hết rồi lại đâm vào lút cán, chầm chậm giúp em làm quen với kích thước của mình."Nếu em đau hãy cắn vào vai tôi, không được tự mình chịu đựng"Mái đầu nhỏ trong lòng hắn khẽ gật đầu. Seungcheol tiếp tục đẩy hông, tìm đến điểm nhạy cảm trong em mà đâm thúc kịch liệt. Jeonghan cảm nhận được sự nhộn nhạo bắt đầu xuất hiện trong bụng mình. Em thấy tay chân mình mềm nhũn như không còn sức lực, cái eo nhỏ đong đưa đón nhận từng cú đẩy dồn dập của Seungcheol. Khoái cảm nhanh chóng xông thẳng lên đại não khiến cơ thể em tê rần vì sướng, rên la càng lớn hơn. "Sâu...ah..huh..cheol...đâm...ah..sướng quá"Cảm giác được bảo bọc trong vách thịt ấm nóng khiến Seungcheol mê mẩn. Hắn muốn được như vậy mãi, muốn khoan thai giã vào lỗ nhỏ ầng ậng nước, muốn chỉ một mình bản thân được ngắm nhìn Jeonghan trong bộ dạng kích tình như lúc này. Hắn nâng người em dậy, để Jeonghan ngồi lên người mình mà đẩy cự vật vô thật sâu, hắn nhấp từng cái nhẹ nhàng như thể xoa dịu. Nước dâm liên tục chảy ra từ nơi giao hợp, còn thấm ướt một mảng đùi hắn. Seungcheol xoa lưng em, nghiêng đầu hôn lên má Jeonghan mấy cái. Nhỏ giọng bên vành tai đỏ lựng."Jeonghan có thích không?"Em giấu mặt vào ngực hắn, lắc đầu nguầy nguậy, nhưng cái mông lại vô cùng thành thật nhẹ đong đưa miết lấy thứ kia của Seungcheol.Hắn cười cười, nâng mặt bé con của hắn lên lần nữa, đẩy Jeonghan vào một nụ hôn."Dễ thương quá. Jeonghan chỉ được như vậy với tôi thôi nhé""Ở bên cạnh tôi, hãy để tôi bảo vệ em..."Hắn cảm nhận được hơi thở phả đều vào nơi lồng ngực mình của người kia. Hôn lên tóc em thì thầm."Tôi thích em nhiều lắm, Jeonghan à"...
Dưới hàng cây đổ bóng quen thuộc, Seungcheol lê bước chân tiu nghỉu dọc con đường vắng nhuốm chút ít nắng đỏ của ráng hoàng hôn phía xa xa. Vừa cảm thấy khó chịu, vừa cảm thấy tâm trạng bị nỗi buồn xâm lấn khiến hắn thở dài. Hắn thỏa mãn để hậu huyệt ẩm ướt được lấp đầy bởi dòng tinh dịch ấm nóng. Lúc đó bé con của hắn đã ngủ sâu chẳng còn chút phòng bị gì xung quanh. Hắn bế bổng em lên, đem hai thân thể nóng rực đi rửa sạch qua dòng nước mát lạnh. Mặc cho Jeonghan bộ đồ mới của hắn, bản thân mặc đùa đại một cái quần đùi rồi cứ vậy bế em chui tọt vào phòng mình. Nhưng khi tiếng chim hót ngoài cửa sổ thôi thúc lôi hắn dậy để đón chào ngày mới. Seungcheol hé mắt lại chẳng thấy bóng dáng bé con đâu. Một cỗ bất an ẩn hiện trong lòng Seungcheol, hắn lao ra khỏi phòng hướng đến cửa phòng Jeonghan mà nhắm đến. Mớ hỗn độn sau một màn tình ái đêm qua đã không còn, căn phòng sạch sẽ gọn gàng như chưa từng có dấu vết hoan lạc. Đó là lúc Seungcheol thấy tim mình bị hẫng đi một nhịp. Bước xuống dưới lầu, Soonyoung và Jihoon đã không thấy bóng dáng từ lâu. Hắn phải dọn dẹp bàn tiệc một mình với cái suy nghĩ đau đớn khôn nguôi. Jeonghan của hắn, bé con của hắn đang ở đâu? Liệu Jeonghan sẽ quay về đối xử với hắn như trước đây, chối bỏ những câu từ cùng cử chỉ ngọt ngào em đã dành cho hắn, xem như chuyện đó chỉ là một giấc mơ thoáng qua? Jeonghan khiến tâm can hắn rối bời quá, nỗi khó chịu ngổn ngang cứ dằn vặt hắn cả buổi. Cho tới lúc đã chiều muộn, Seungcheol vẫn không gặp được em, chỉ mới một ngày nhưng Seungcheol cảm tưởng như em đã rời xa khỏi vòng tay hắn, mãi mãi. Buồn rầu đến cứ thế là bực. Seungcheol vừa đi vừa tức giận đá mạnh vào những viên sỏi vô tội lăn lóc dưới nền xi măng.Hắn đâu biết được rằng sau lưng hắn, luôn có một cặp mắt dán điểm nhìn lên người mình. Tỉ mỉ quan sát mọi hành động của Seungcheol."Hù"Jeonghan lém lỉnh chạy tới vỗ mạnh vào lưng hắn. Chỉ thấy Seungcheol giật mình quay đầu lại. Thu vào đáy mắt điệu bộ vô cùng tươi tỉnh của Jeonghan, Seungcheol đem lòng đi mừng rỡ nhưng hiện ra bên ngoài lại là vẻ mặt vô cùng khó hiểu hướng tới Jeonghan."Hì hì, sao lại đi có một mình ở đây vậy?""Jeonghan...cậu..."Jeonghan biết thừa hắn đang nghĩ gì, nhưng em vẫn còn chưa trêu đủ. Nhanh nhẹn đan tay mình vào tay hắn."Đi ăn thôi, tôi đói rồi"Nói xong liền quay qua cười xinh với họ Choi.Đầu óc hắn mù mịt trước cái dáng vẻ đáng yêu chết người này. Hắn dùng lực ở bàn tay đang nắm lấy tay Jeonghan, kéo em sát lại."Cậu...còn nhớ hôm qua...bản thân đã nói gì với tôi không?"Jeonghan vẫn mím môi cười, lắc lắc đầu. Nhận ra nét buồn ẩn sau cái đầu mày đang chau lại của đối phương. Jeonghan nhịn không nổi nữa, em phá lên cười. Sau đó liền áp sát tới, nhón chân hôn một cái chóc lên môi Seungcheol. Hắn ngây người ra trong vài giây. Sau đó khóe miệng dần đẩy lên đồng thời vòng tay qua eo kéo em về phía mình."Ý gì đây Jeonghan?"Jeonghan bặm môi, nhẹ nhàng đánh trống lảng. "Cậu muốn hiểu sao thì hiểu"Seungcheol cười trừ, hắn hơi cúi xuống đặt cằm lên vai Jeonghan, vòng tay ôm em thật chặt."Đừng rời xa tôi bé con, tôi sẽ buồn lắm đấy"Jeonghan cũng vòng tay ôm lấy tấm lưng to lớn."Ừm, nghe thật kĩ nhé. Tôi thích Seungcheol, rất rất thích Seungcheol. Cho nên, cậu mà bỏ rơi Jeonghan đây thì liệu hồn đó"Seungcheol cười cười."Tuân lệnh, người yêu của anh"
Cuối cùng Noémie cũng đi tới những dòng cuối cùng roài (≧◡≦) ♡Mình cảm ơn mọi người vô cùng vì đã dành tình cảm cho bé hai nhà mình. Siêu siêu cám ơn mọi người lun (ʃƪ^3^)
Seungcheol vòng tay qua ôm lấy tấm lưng bé nhỏ, vỗ về và kiên nhẫn đợi chờ lời hồi đáp của đối phương. Mi tâm hắn chợt lay động khi người nọ từ từ rời khỏi cái ôm và ngồi thẳng dậy. Jeonghan nhìn hắn trong một chốc. Những lời nói của Seungcheol đã phá tan mọi rào cản cuối cùng trong lòng em. Chỉ thấy Jeonghan ngập ngừng tiến tới, đặt lên môi Seungcheol cái hôn vụng về. Như chỉ chờ có thế, hắn ngay lập tức vòng một tay qua eo em ôm chặt, một tay đưa lên siết lấy gáy để giúp Jeonghan biến nó thành nụ hôn ngọt ngào khó phai nhòa. Thuận lợi khiến em áp hai bàn tay bám lên vai hắn. Bắt đầu bằng cái chạm nhẹ, làm rõ bằng xúc cảm mãnh liệt khi hắn tách cánh môi mọng để tìm kiếm chiếc lưỡi nhỏ mị hoặc. Tiếng lép nhép bắt đầu vang vọng trong không gian. Lưỡi hắn tinh ranh càn quấy khoang miệng thơm mùi dâu rừng bởi ly Brachetto em uống ban nãy. Hắn hôn em đê mê, như đang thưởng thức một ly Brachetto khiến hắn say đắm trong dư vị ngọt ngào. Càng hôn lâu, Seungcheol lại càng nghiện cảm giác này đến phát điên. Hắn thấy da đầu mình tê dại và không còn có thể kiểm soát khi nghe được tiếng nỉ non yếu ớt của em. Seungcheol một bạo dạn hơn, bàn tay đang giữ ở eo Jeonghan bỗng thả lỏng rồi lần xuống dưới. Em bất ngờ giật nảy, bên trên vẫn phải tiếp nhận cái hôn nóng bỏng, bên dưới Jeonghan với tay ra sau để bắt lấy bàn tay hư hỏng đang xoa xoa bóp bóp mông em. Jeonghan chủ động rời môi trước, em há miệng thở gấp."Cậu làm gì vậy hả?""Hôn cậu"Seungcheol vừa nói vừa nghiêng đầu, yêu chiều hôn lên má em."Ai cho cậu để tay ở chỗ đó"Khóe miệng hắn nâng lên thật cao."Vậy bé nghĩ tôi muốn làm gì?"Jeonghan với đôi mắt ầng ậng nước khó hiểu nhìn Seungcheol. Em như choàng tỉnh khi cảm nhận được vật gì đó nóng rẫy, nhô lên mà chọc vào giữa khe mông tròn trịa."Này...này Seungcheol...tôi không muốn...như vậy đâu"Jeonghan ra sức lắc đầu trước thông tin em vừa thu nhận."Thành thật với bản thân một chút nào, bé nhìn này"Seungcheol khó giấu được thích thú trong đáy mắt, khi mà hắn chạm vào vật nhỏ xinh xinh đang dựng đứng giữa hai chân em. Jeonghan theo lời hắn nói mà cúi đầu nhẹ ngó xuống, khoảnh khắc thấy Seungcheol dùng tay xoa nắn phần dưới của mình qua lớp quần âu, em ngại đến mức chỉ muốn đào một cái hố nào đó mà nhảy xuống quách đi cho xong.Giữa những khoái cảm lẫn lộn, Jeonghan chưng hửng vì người kia bỗng buông tay ra. Seungcheol vòng tay em qua ôm lấy cổ mình, để chân em quấn quanh hông rồi cứ thế bế bổng em lên. Còn không quên cầm theo một chai Brachetto."Jeonghan không muốn thì tôi cũng không ép Jeonghan. Jeonghan say rồi, mau đi ngủ thì hơn"Nói rồi Seungcheol từ từ lê bước chân lên bậc thang rồi đi vào phòng của Jeonghan. Hắn tính đặt em xuống giường, nhưng lạ thay, Jeonghan vẫn gắt gao bám lấy người hắn thật chặt. Em hơi nghiêng đầu, nhe răng gặm gặm cắn cắn cổ Seungcheol. Và Jeonghan đâu biết được rằng, hành động này lại chính là ngòi kích nổ cho con thú trong người hắn trỗi dậy. Seungcheol cảm nhận được thứ đang trướng đến đau dưới thân hắn lại lớn thêm một vòng."Ngoan, Jeonghan phải mau đi ngủ thôi""Jeonghan muốn..." "...""...Seungcheol gọi Jeonghan là bé cơ"Hắn chả chần chừ đếch gì nữa. Thô bạo ném em xuống giường, Seungcheol ngay lập tức lao tới đè lên người em. Giật phăng ngay cái áo sơ mi phiền phức trên người, tiếng lộp độp của từng chiếc cúc rơi xuống nền sàn làm Jeonghan rùng mình. Seungcheol lại kéo em vào một nụ hôn, nhưng lần này thậm chí còn đầy tính chiếm hữu hơn cả. Nhằm mục đích phân tán đi sự chú ý của Jeonghan, đôi tay hắn nhanh nhẹn đem cái quần âu lẫn quần lót trên người em vứt qua một xó trên sàn nhà. Nhưng trong khi đang cởi đến cúc áo sơ mi thứ ba của Jeonghan, Seungcheol nghĩ nghĩ gì đó rồi khựng lại. Hắn vạch áo em lệch qua một bên, để lộ bờ vai trần cùng đường xương quai xanh quyến rũ. Hắn nhìn ngắm cảnh tượng mê hồn đến không còn tiêu cự. Jeonghan của hắn thật đẹp, thật sự rất đẹp. Làn da trắng sáng làm nổi bật lên đôi mắt long lanh cùng bờ môi đỏ mọng. Mái tóc nâu trầm có phần xuề xòa nhưng trong mắt hắn lúc này lại vô cùng dễ thương. Seungcheol cúi xuống, nghiêng đầu để lại ấn kí đỏ rực trên bả vai nhẵn mịn, lần xuống day day cắn nhẹ lên đường xương quai xanh khiến Jeonghan á lên một tiếng bé xíu.Hắn với lấy chai rượu ban nãy cầm theo lên lầu, vặn mở nắp và ngậm lấy một ngụm. Sau đó lần nữa quay xuống hôn em, truyền qua cho em thứ chất lỏng ngọt lịm, hắn để mặc những giọt rượu theo cần cổ Jeonghan thấm đẫm áo sơ mi trắng vì em nuốt không kịp."Tôi lại sơ ý làm bẩn sơ mi của Jeonghan rồi. Lần này...liệu Jeonghan vẫn ghét tôi chứ?"Jeonghan hôn chóc lên môi hắn một cái rõ kêu."Tôi thích Seungcheol. Choi Seungcheol cậu chỉ được là của tôi thôi có biết chưa"Hắn cười tươi. "Tuân lệnh bé con, vì tôi đã lỡ thích em mất rồi"Seungcheol chẳng chần chừ thêm nữa mà giải phóng cho con quái vật nãy giờ vẫn luôn cương cứng chật chội. Hắn ngồi dựa vào thành giường, bế Jeonghan ngồi lên đùi mình lần nữa. Bản thân bắt đầu lần tới cánh mông em để thăm dò địa phương mẫn cảm. Jeonghan lúc này mới ngờ ngợ có gì đó sai sai."Seungcheol...đáng lẽ Jeonghan nằm trên mới phải chứ..."Nghe em nói, hắn đơ người ra trong một chốc. Sau đó liền để lộ nụ cười ẩn ý hướng tới bé con."Chiều ý em. Jeonghan muốn làm gì tôi nào?"Thấy hắn nói vậy, Jeonghan lập tức quỳ xuống giữa đùi hắn. Rụt rè nắm lấy tính khí to lớn, trộm nghĩ của hắn còn to gấp đôi của mình. Vuốt ve một hồi, em cúi xuống bảo bọc nó bằng khoang miệng ẩm ướt. Cự vật to lớn còn dài tới nỗi Jeonghan không thể ngậm hết được, khiến em nghẹn ứ và nước mắt sinh lí dàn ra nơi khóe mắt. Chiếc lưỡi nhỏ lướt dọc chiều dài rồi vờn qua đầu khấc, bỗng nút chặt khiến Seungcheol gồng mình đón nhận khoái cảm em đem lại. Hắn ấn đầu em đỉnh vào thật sâu, chạm tới cả vòm họng sau đó lại đẩy đưa.Liếm mút cũng đủ lâu, miệng hàm em đã tê rần nhưng người kia vẫn chưa có dấu hiệu bắn ra. Jeonghan hờn dỗi ngước lên lườm hắn, phát hiện Seungcheol nãy giờ vẫn chăm chăm nhìn mình. Bỗng không nói không rằng, hắn rút côn thịt ra khỏi miệng em rồi kéo em lên áp lưng vào thân mình. Qua một lớp vải hắn thấy hai điểm hồng nhuận cương cứng như đang mời chào hắn tới chơi đùa. Seungcheol vươn tay bắt lấy một bên đầu nhũ, nhéo nhéo xoa xoa biến nó thành đủ loại hình dạng, bàn tay to lớn còn lại nhanh chóng bắt lấy cậu nhỏ của Jeonghan mà tuốt lộng. Nhịp độ của hắn một nhanh, em thấy đầu óc mình tê dại, chỉ biết cong lưng rên rỉ vì sướng. Dòng tinh dịch trắng đục được phun ra, dính đầy lên tay của Seungcheol. Jeonghan ngửa cổ thở dốc, hắn nhìn em rồi ghé sát để lại dấu vết ửng đỏ trên cổ em.Seungcheol xoay người Jeonghan lại, hôn hôn em mấy cái rồi lại lần mò bàn tay đến má mông căng tròn. Nhào nặn đến là nghiện, chẳng biết vô tình hay hữu ý mà sượt qua nơi tư mật dụ hoặc. Hắn liếm ướt ngón tay, không báo trước mà đút một ngón khám phá lỗ nhỏ thít chặt. Cảm nhận được có dị vật xâm nhập, Jeonghan vòng tay bấu chặt lấy bả vai hắn thút thít. Hậu huyệt chật chội mút chặt lấy ngón tay thô to của hắn, di chuyển khó khăn, hắn nhẹ nhàng cho thêm một ngón, ra sức khuếch trương."...Cheol..uh...nhẹ..em đau"Giọng nói dịu dàng như rót mật vào tai Seungcheol. Hắn giảm tốc độ lại, trừu sáp nhẹ nhàng hơn. Cho đến khi không còn nghe tiếng thút thít của người trong lòng, Seungcheol đánh bạo cho thêm một ngón. Nào ngờ Jeonghan lại bất ngờ rên lớn."Ahh...đau..huh...đau quá.."Seungcheol đưa tay vuốt mái tóc mềm rồi dời xuống nhẹ xoa lưng Jeonghan. Bịn rịn hôn mấy cái lên má em an ủi."Bé ngoan cố chịu thêm một xíu, nhất định sẽ không còn đau nữa"Ba ngón tay chỉ mới đi vào được một nửa, hắn bắt đầu ấn sâu vào thêm, cong ngón tay nong rộng thành vách, tách lớp mị thịt đỏ hồng để đâm lút cán vào trong. Đón nhận từng đợt luân động, Jeonghan đau đến ứa nước mắt, bặm chặt môi để nhịn đau. Seungcheol say mê khai phá nội bích, đến khi ngón tay vô tình chạm phải một điểm nào đó nằm sâu bên trong lỗ nhỏ. Hắn nghe em bật ra tiếng nỉ non kiều diễm, Seungcheol biết mình đã tìm được nơi nhảy cảm nhất trên người em. Liền ra sức đè nghiến điểm mẫn cảm, cơ thể em run lên vì sướng, cả mặt đỏ lựng giấu vào cổ Seungcheol. Dâm dịch trào ra ướt đẫm cửa động, ba ngón tay của hắn đã dễ dàng ra vào hơn. Mắt Seungcheol sáng rỡ khi thấy cái hông người nhỏ hơn tự động đẩy đưa, khát cầu ngón tay hắn vào sâu thêm nữa. Seungcheol dứt khoát rút ngón tay ra khỏi nơi tư mật, lấy gậy thịt của mình cọ vào giữa khe mông em. "Seungcheol...nhẹ nhàng với em..."Giọng nói ngọt ngào của Jeonghan thì thầm bên tai. Mọi sợi dây lí trí cuối cùng của Seungcheol đều đứt phựt. Hắn mạnh bạo đè em xuống giường, giật phăng cái áo phiền phức giờ đây đã chẳng còn tác dụng. Nắm lấy đôi chân trắng trẻo của Jeonghan gác lên hai bên vai mình. Seungcheol cúi xuống ngậm lấy một bên đầu ngực đỏ ửng, một bên nhiệt tình chăm sóc bằng ngón tay thô ráp. Đầu lưỡi vờn đùa, liếm mút bông đào đến sưng cứng và bóng loáng nước bọt mới chịu buông tha. Hắn tìm đến môi em một lần nữa, đem biết bao thương yêu đặt vào nụ hôn ngọt ngào. Người đã từng là kẻ thù của hắn, người đã từng đối đầu với hắn trong khoảng thời gian dài...người đã từng khiến hắn vô cùng ghét bỏ khi phải nhắc đến tên. Giờ đây lại mỏng manh yếu đuối trong vòng tay hắn. Seungcheol thật sự hối hận vì trước kia lại căm ghét Jeonghan chỉ vì chuyện cỏn con, trong khi hắn lại là người có lỗi trước. Hắn nghĩ tới sự ích kỉ của bản thân, nếu hắn lỡ để nó vượt tầm kiểm soát, rất có thể hắn đã bỏ lỡ đoạn tình cảm này. Hờn trách vô cớ trào dâng khiến hắn càng đẩy nụ hôn thêm sâu.Bàn tay phía dưới hắn không rảnh rỗi, banh rộng mông em ra rồi nhồi đầy lỗ nhỏ bằng phân thân thô to. Jeonghan cảm thấy thân dưới trướng đau đến khóc không thành tiếng. Em có thể cảm nhận được những đường gân dữ tợn của con quái vật đang chôn sâu trong cơ thể em. Seungcheol bắt đầu nhẹ nhàng đưa đẩy, hắn ôm lấy eo em, cúi xuống để lại vết đỏ tím lẫn lộn trên khuôn ngực trắng nõn, lướt chiếc lưỡi ẩm ướt liếm dọc xuống vùng bụng ẩn hiện từng thớ cơ mờ nhạt, cuối cùng hắn dừng lại ở đùi trong non mềm, vừa hôn vừa cắn khiến Jeonghan rùng mình rên rỉ. Seungcheol bỗng ma sát mãnh liệt hơn, vịn lấy eo em mà nhấp với tốc độ hoảng người. Nước mắt dần tràn ra đầy mặt Jeonghan vì đau, tiếng nức nở xen lẫn tiếng rên ướt át cứ thế rơi ra vồn vã từ đôi môi hồng đào. "...ah...huh..chậm..ahh...chậm lại"Hắn vòng tay ôm lấy cơ thể đỏ hỏn của Jeonghan. Từ từ rút gậy thịt ra gần hết rồi lại đâm vào lút cán, chầm chậm giúp em làm quen với kích thước của mình."Nếu em đau hãy cắn vào vai tôi, không được tự mình chịu đựng"Mái đầu nhỏ trong lòng hắn khẽ gật đầu. Seungcheol tiếp tục đẩy hông, tìm đến điểm nhạy cảm trong em mà đâm thúc kịch liệt. Jeonghan cảm nhận được sự nhộn nhạo bắt đầu xuất hiện trong bụng mình. Em thấy tay chân mình mềm nhũn như không còn sức lực, cái eo nhỏ đong đưa đón nhận từng cú đẩy dồn dập của Seungcheol. Khoái cảm nhanh chóng xông thẳng lên đại não khiến cơ thể em tê rần vì sướng, rên la càng lớn hơn. "Sâu...ah..huh..cheol...đâm...ah..sướng quá"Cảm giác được bảo bọc trong vách thịt ấm nóng khiến Seungcheol mê mẩn. Hắn muốn được như vậy mãi, muốn khoan thai giã vào lỗ nhỏ ầng ậng nước, muốn chỉ một mình bản thân được ngắm nhìn Jeonghan trong bộ dạng kích tình như lúc này. Hắn nâng người em dậy, để Jeonghan ngồi lên người mình mà đẩy cự vật vô thật sâu, hắn nhấp từng cái nhẹ nhàng như thể xoa dịu. Nước dâm liên tục chảy ra từ nơi giao hợp, còn thấm ướt một mảng đùi hắn. Seungcheol xoa lưng em, nghiêng đầu hôn lên má Jeonghan mấy cái. Nhỏ giọng bên vành tai đỏ lựng."Jeonghan có thích không?"Em giấu mặt vào ngực hắn, lắc đầu nguầy nguậy, nhưng cái mông lại vô cùng thành thật nhẹ đong đưa miết lấy thứ kia của Seungcheol.Hắn cười cười, nâng mặt bé con của hắn lên lần nữa, đẩy Jeonghan vào một nụ hôn."Dễ thương quá. Jeonghan chỉ được như vậy với tôi thôi nhé""Ở bên cạnh tôi, hãy để tôi bảo vệ em..."Hắn cảm nhận được hơi thở phả đều vào nơi lồng ngực mình của người kia. Hôn lên tóc em thì thầm."Tôi thích em nhiều lắm, Jeonghan à"...
Dưới hàng cây đổ bóng quen thuộc, Seungcheol lê bước chân tiu nghỉu dọc con đường vắng nhuốm chút ít nắng đỏ của ráng hoàng hôn phía xa xa. Vừa cảm thấy khó chịu, vừa cảm thấy tâm trạng bị nỗi buồn xâm lấn khiến hắn thở dài. Hắn thỏa mãn để hậu huyệt ẩm ướt được lấp đầy bởi dòng tinh dịch ấm nóng. Lúc đó bé con của hắn đã ngủ sâu chẳng còn chút phòng bị gì xung quanh. Hắn bế bổng em lên, đem hai thân thể nóng rực đi rửa sạch qua dòng nước mát lạnh. Mặc cho Jeonghan bộ đồ mới của hắn, bản thân mặc đùa đại một cái quần đùi rồi cứ vậy bế em chui tọt vào phòng mình. Nhưng khi tiếng chim hót ngoài cửa sổ thôi thúc lôi hắn dậy để đón chào ngày mới. Seungcheol hé mắt lại chẳng thấy bóng dáng bé con đâu. Một cỗ bất an ẩn hiện trong lòng Seungcheol, hắn lao ra khỏi phòng hướng đến cửa phòng Jeonghan mà nhắm đến. Mớ hỗn độn sau một màn tình ái đêm qua đã không còn, căn phòng sạch sẽ gọn gàng như chưa từng có dấu vết hoan lạc. Đó là lúc Seungcheol thấy tim mình bị hẫng đi một nhịp. Bước xuống dưới lầu, Soonyoung và Jihoon đã không thấy bóng dáng từ lâu. Hắn phải dọn dẹp bàn tiệc một mình với cái suy nghĩ đau đớn khôn nguôi. Jeonghan của hắn, bé con của hắn đang ở đâu? Liệu Jeonghan sẽ quay về đối xử với hắn như trước đây, chối bỏ những câu từ cùng cử chỉ ngọt ngào em đã dành cho hắn, xem như chuyện đó chỉ là một giấc mơ thoáng qua? Jeonghan khiến tâm can hắn rối bời quá, nỗi khó chịu ngổn ngang cứ dằn vặt hắn cả buổi. Cho tới lúc đã chiều muộn, Seungcheol vẫn không gặp được em, chỉ mới một ngày nhưng Seungcheol cảm tưởng như em đã rời xa khỏi vòng tay hắn, mãi mãi. Buồn rầu đến cứ thế là bực. Seungcheol vừa đi vừa tức giận đá mạnh vào những viên sỏi vô tội lăn lóc dưới nền xi măng.Hắn đâu biết được rằng sau lưng hắn, luôn có một cặp mắt dán điểm nhìn lên người mình. Tỉ mỉ quan sát mọi hành động của Seungcheol."Hù"Jeonghan lém lỉnh chạy tới vỗ mạnh vào lưng hắn. Chỉ thấy Seungcheol giật mình quay đầu lại. Thu vào đáy mắt điệu bộ vô cùng tươi tỉnh của Jeonghan, Seungcheol đem lòng đi mừng rỡ nhưng hiện ra bên ngoài lại là vẻ mặt vô cùng khó hiểu hướng tới Jeonghan."Hì hì, sao lại đi có một mình ở đây vậy?""Jeonghan...cậu..."Jeonghan biết thừa hắn đang nghĩ gì, nhưng em vẫn còn chưa trêu đủ. Nhanh nhẹn đan tay mình vào tay hắn."Đi ăn thôi, tôi đói rồi"Nói xong liền quay qua cười xinh với họ Choi.Đầu óc hắn mù mịt trước cái dáng vẻ đáng yêu chết người này. Hắn dùng lực ở bàn tay đang nắm lấy tay Jeonghan, kéo em sát lại."Cậu...còn nhớ hôm qua...bản thân đã nói gì với tôi không?"Jeonghan vẫn mím môi cười, lắc lắc đầu. Nhận ra nét buồn ẩn sau cái đầu mày đang chau lại của đối phương. Jeonghan nhịn không nổi nữa, em phá lên cười. Sau đó liền áp sát tới, nhón chân hôn một cái chóc lên môi Seungcheol. Hắn ngây người ra trong vài giây. Sau đó khóe miệng dần đẩy lên đồng thời vòng tay qua eo kéo em về phía mình."Ý gì đây Jeonghan?"Jeonghan bặm môi, nhẹ nhàng đánh trống lảng. "Cậu muốn hiểu sao thì hiểu"Seungcheol cười trừ, hắn hơi cúi xuống đặt cằm lên vai Jeonghan, vòng tay ôm em thật chặt."Đừng rời xa tôi bé con, tôi sẽ buồn lắm đấy"Jeonghan cũng vòng tay ôm lấy tấm lưng to lớn."Ừm, nghe thật kĩ nhé. Tôi thích Seungcheol, rất rất thích Seungcheol. Cho nên, cậu mà bỏ rơi Jeonghan đây thì liệu hồn đó"Seungcheol cười cười."Tuân lệnh, người yêu của anh"
.
.
.
_END_
Cuối cùng Noémie cũng đi tới những dòng cuối cùng roài (≧◡≦) ♡Mình cảm ơn mọi người vô cùng vì đã dành tình cảm cho bé hai nhà mình. Siêu siêu cám ơn mọi người lun (ʃƪ^3^)
Tiết lộ cái nhẹ, thật ra đây là lần đầu tiên mình viết smut •́ ‿ ,•̀
Mình đã phải đắn đo lắm lắm bởi khả năng của mình có hạn, mình lo sẽ không thể làm mọi người hài lòng với những con chữ ý. Nhưng mà mình nghĩ phân cảnh ấy thật sự cần thiết để làm rõ mối quan hệ của cả hai. Thế là mình vẫn viết, dù cho nó không thật sự khiến mình cảm thấy hài lòng.
Nhưng mà thui vậy, chúng ta cứ enjoy cái moment này đã :> mình sẽ trau dồi con chữ của bản thân nhìu hơn nữa. Cảm ơn mọi người đã đọc tới đây. Hãy iu thương Noémie và cả người tạo ra em nó nha hihi. Tiếp tục gặp nhau tại những chiếc plot mới cute cute của mình nhó. Án nhong._MF_Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz