Che Du Cho Mua
Hình ở trên là hình tui chụp lúc chuẩn bị hạ cánh -^- đẹp ghê á mấy cậu~
Hmmm, dạo này bị nhiễm bách hợp rồi 😭😭
1 chap nữa thôi nha~~ 🙏🏻🙏🏻
Tình yêu nữ-nữ khiến con tim Mip lảo đảo a~
Nhưng nếu mấy bạn thấy phiền hoặc không thích
Cứ nói hoặc đăng tin nhắn lên wall mình luôn :)
Thích nói chuyện với mấy readers cực :)
———
Người lạ...
Tôi đã từng nghĩ rằng tôi và cậu không cùng một thế giới!
Đã từng rất ghét, chưa từng quan tâm hay để ý.. chỉ muốn tránh xa, càng nhiều khoảng cách càng tốt
Ước gì lúc đó không như vậy, thì bây giờ, có lẽ, thế giới của tôi chẳng đau thương như thế này...
|ủa sao tự nhiên hết cảm xúc viết rồi ta :)? Mip said|
Ngày hôm đó, khi trái tim tôi lần đầu rung động
Lần đầu mặt đỏ lên vì một người con gái
Lần đầu suy nghĩ rất nhiều về người mình chưa từng để lọt vào tầm mắt
Lần đầu tự đưa tay lên trước ngực trái để xem tim đập khác so với bình thường như nào
Tất cả tình cảm của tôi dành cho cậu
Đều được gọi là "những lần đầu đẹp đẽ"
Nhưng sao tôi lại sợ sệt
Lại kinh tởm chính bản thân vì ngại ngùng nói
"Ê .. tao thích mày!" Và nghĩ đến hình ảnh của cậu trong đầu tôi
Tôi bệnh hoạn lắm đúng không..?
|tui đã viết tiếp sau 2 ngày tìm cảm hứng :) Mip said|
~~~
Một ngày mới tới
Hôm nay nên gọi là ngày đánh dấu đau thương
Hay là kỉ niệm những hồi ức xinh đẹp?
Đã 3 tháng tôi thương cậu rồi ❤️
Nếu 3 tháng mà tình cảm tôi nhận chẳng tăng lên hay có tiến triển gì
Tôi có nên nói ra không?
Suy nghĩ ban đêm đè nặng hai mí mắt tôi!
~~
Phải, lại xách cặp lên và đi ngay con đường cậu thường đi học, chỉ để được đi sau cậu
Mãi mãi đi sau cậu mà thôi...
Tôi đã ngồi ngay ghế đá đợi cậu và đám bạn cậu đi học
Những trang sách mà tôi chỉ vờ lướt qua để nguỵ biện chuyện tôi đang mong chờ sự xuất hiện của cậu từ con đường nhỏ
Còn mười lăm phút nữa thôi, sắp trễ rồi
Tôi vẫn chưa thấy cậu
Chịu khó đi trễ một bữa vậy!
Tôi lại ngồi xuống, chắc cậu sắp chạy ra với bộ dạng cực kỳ vội vã
Cậu sắp
Sắp thôi!
Tới giờ chuông reng, tôi không thấy cậu, liền vội cất sách vào cặp mà luyến tiếc, buổi sáng hôm nay thật trống vắng!
Bước chân tôi đi nhanh hơn mọi ngày, bác bảo vệ thấy tôi đến ghi tên vào sổ học sinh đi trễ mà ánh mắt bác thất vọng vô cùng
Tôi luôn là một học sinh tốt, thân thiện mà bác tin tưởng, thế mà bây giờ lại đi học muộn, trễ nhất trong tất cả các học sinh đi trễ! Buồn quá...
Vào học, tôi chỉ mải ngẩn ngơ nhìn ra ngoài ô cửa, mong ngóng cậu đến
"Cộp cộp"
- Sao hôm nay em mất tập trung vậy? Để mắt lên bảng nào~ - cô giáo đến gõ thước vào bàn tôi, cô nói bằng chất giọng nhẹ nghe mát lòng người, tôi biết cô tôn trọng một học sinh lơ là mà cô yêu quý, tôi thấy có lỗi với cô lắm
Xấu hổ! Cũng vì cậu...
Buổi trưa đi ăn, tôi cầm khay ăn đi lẹ lẹ, mắt đảo qua hướng bàn cậu hay ngồi, không để ý mà tông trúng người đi trước
Tông trúng bạn tôi
Tông trúng một học sinh lớp khác
Tông trúng em lớp dưới
Tông trúng ai cũng được
Đằng này lại tông trúng chị đại, tiền bối
Canh văng lên đồng phục, sau đó nước sốt mặn đổ lên phần bắp đùi đằng sau, chảy xuống đôi giày trắng
Chị ta quay lại với vẻ mặt khó chịu
Tôi xin lỗi rối rít, tôi cúi đầu xin lỗi, vừa sợ vừa lo, liền lấy cái khăn nhỏ mà cậu tặng tôi, lau cho chị
Chị lấy chân đá tôi một cái, tôi té xuống giữa đường đi
Nhưng chị ta biết có thầy cô trực ở đó, không manh động được, thế nên chị ta kinh tởm quay đi phủi phủi vài cái
Tôi chỉ loạng choạng đứng lên, lúc té, khay ăn cũng dính vào người tôi
Tôi chạy vào toilet, quyết định không ăn trưa
Chị ta sau khi đặt khay ăn lên bàn rồi cũng đi lấy đồ thay
Bước chân vào nền nhà vệ sinh lạnh, tôi liền vào cái buồng ở giữa để thay đồ
Nghe tiếng người ở cạnh, tôi mừng thầm vì nếu xui xui mà gặp chị đại, vẫn còn có người để kêu cứu
Tôi mặc bộ đồ thể dục lên, cầm hình của cậu trên tay, tôi mong bức hình này có thể làm tôi đỡ nhớ cậu
|sao tự nhiên thấy mình viết lủng củng quá :( hết hứng nữa rồi hả trời :(?? Mip said, thật sự tui đang khó chịu vì cảm thấy cách tui viết nó rất rất rất vụng về :)|
Cánh cửa buồng kế bên mở ra, chị ta mặt cau có khó chịu, nhìn thấy tôi, đôi mắt căng ra của chị ta khiến tôi hoảng sợ, liền vội vàng tắt nước, giờ bỏ đi thì cũng chết, ở lại càng chết
Tôi quay lại xin lỗi
- Làm xong rồi xin lỗi như vậy là tốt, nhưng với mày thì thật sự làm tao khó chịu đó!
- Em xin lỗi, em thật sự xin lỗi
- Tội ghê~ hahhh - thở dài một cái chị ta đến và kéo cổ áo tôi lên, đồ trên tay chị ta rớt xuống đất, của tôi cũng vậy, chị ta kéo cao mặc tôi lên
Đống đồ rớt xuống thoáng làm lộ ra bức hình của cậu
Chị ta nhặt lên, ánh mắt khó hiểu nhìn tôi, rồi chị ta quay lại phía sau
Dòng chữ "Tao thích mày..! ❤️"
- Quào~ mày thích nó hả?
-.... chị trả cho em được không?
- Nói! - chị ta kéo mặt tôi lên, rất sát - mày thích nó!?
-....
- Có nói không!? - tiếng quát lớn, có ai ở ngoài nghe không vậy?.. tôi cố gắng kêu cứu trong đầu, thật vô vọng
- Chị có thể trả cho em không?...
"Bốp" chị ta tát tôi một cái, rất mạnh
Đau lắm, nhưng có đau như những vết thương cậu gây ra cho tôi
- Tát tới vậy mà vẫn không khóc? Mày gan nhỉ? Mày thích nó hả!?
-.... dạ - cúi đầu xuống, một cách rất xấu hổ, lại là lần đầu, lần đầu nói với người khác về tình yêu của tôi
- Haha - chị ta cười lớn, sau đó mặt liền lạnh lại, ánh mắt như lưỡi dao sắc - một con les rẻ tiền!
|dòng này chỉ mang tính chất cao trào, các readers không cần phải nghĩ nhiều, mình không chỉ trích bất-kỳ-ai và bất-kỳ-tập-thể nào|
Câu nói của chị ấy, con dao kéo qua tim tôi, sự yếu đuối rỉ máu
Tôi kéo tay chị ta ra khỏi cổ áo tôi, chị ta liền giựt lại và mạnh bạo cướp đi nụ hôn đầu của tôi
Không nhẹ nhàng
Không ôn nhu
Rất đau đớn, tôi mất nụ hôn đầu!
- Thoả mãn lắm đúng không? Tao không ngờ mày là les, haha, kinh tởm vãi lờ :) làm ơn buông tha cho con em (kết nghĩa) của tao giùm cái :) gớm ghiếc quá :)
Chị ta phụt một cái bên bồn nước
Rồi đẩy tôi té xuống
Thật nhục nhã!
Sau đó chị ta cúi xuống lấy đồ rồi bỏ ra ngoài
Chỉ còn mình tôi
Tôi vẫn không khóc
Tất cả các tiết học trôi qua, tôi mệt mỏi lắm rồi! Hôm nay đáng lý ra sẽ rất đẹp, tôi sẽ tỏ tình với cậu, nhưng sao hôm nay tệ quá!
Buổi chiều, uể oải nhấc cặp đi ra khỏi cửa lớp, tôi cố gắng làm chậm hơn tất cả mọi người
Đi ngang qua lớp cậu, còn một bạn
- À bạn ơi
- Bạn kêu mình hả?
- Ừ ừ, bạn cho mình nhờ tí được hong?
- Sao vậy?- tôi bước vào lớp
-Lát có một bạn vào lớp lấy đồ nữa, mà giờ bố mình kêu mình về gấp rồi, bạn có thể ở lại đợi bạn kia một tí, rồi đưa chìa khoá cho bạn đó được không?
- Nhưng mà....
- Mình tin bạn á! Cảm ơn nhaaaa~ - nói rồi học sinh đó phóng ra khỏi lớp
Rất vội vã, đôi khi được lòng tất cả mọi người cũng phiền... Nhưng mà giúp được nhiêu thì giúp vậy
Tôi ngồi trên cái ghế đợi học sinh nào tới
Nhìn lên bảng sỉ số, ngay mục Vắng tôi thấy tên cậu
Trong lòng bất giác buồn, tủi hờn
Lát sau, một bóng người quen thuộc mà tôi không thể nào ngờ tới
Cậu bước vào lớp, mặc một bộ đồ thường
- A~ Hello! Ủa, con Kellie về rồi hả? Mày giữ chìa khoá mà đúng không?
Tôi vẫn còn ngạc nhiên, nhưng rồi cũng tỉnh
- À à, nè - tôi đưa cái chìa khoá ra
Tim loạn nhịp, tôi thật sự yếu mềm quá rồi, hôm nay nhất định phải tỏ tình, rồi buông tha cho cậu như lời bà chị đó nói
Tôi để chìa khoá trên bàn cậu
- Tao về trước...
- Đợi tao tí được không? Về chung cho dui
- Tao... bận rồi
- À vậy hả? Vậy thôi bye bye!
- Bye...
Chậm rãi bước ra khỏi cửa lớp, tôi thật sự hối hận vì đoạn nói chuyện vừa rồi
Tôi quyết định đứng đợi cậu
Sau đó cậu xách cặp lên
- Ủa đợi ta...
- Ê mày! - chưa kịp để cậu nói hết câu, tôi liền gọi cậu, khá chắc rằng lúc đó tôi rất mạnh mẽ
- Hửm? - cậu xách cặp lên rồi đi đến chỗ tôi, cậu nhìn tôi, tôi lại từ từ cúi mặt xuống - Sao vậy...?
Cậu nâng mặt tôi lên
- Chậc chậc, mặt xanh xao dữ! Có lấy khăn của tao tặng lau không đó? Tao đã bảo là khăn đó không đủ lau mặt đâu, lau tay thôi
- Không.. không có - tôi nhớ lại, bà chị đó đã giẫm lên cái khăn đó, rất tiếc nhưng tôi không dám giữ khăn của cậu mà lại đối xử với nó tệ như vậy, để người khác giẫm lên, nên tôi đã vứt đi
Hối hận lắm
Tôi cúi mặt xuống
Nước mắt ứa ra, tôi không hiểu nữa
Mới có nhiêu đó chuyện, mà tôi đã khóc
Cũng vì cậu, vì cậu
- Ê! Ủa sao khóc dậy!? Ngước mặt lên coi mày!
Ổn không?
Câu hỏi đó như khiêu khích nước mắt tôi rơi
Tôi không ổn
Tôi thật sự vì thương cậu mà không ổn
Hôm nay thật mệt!
Nước mắt không thể cầm nổi
Tôi lấy tay lau thật nhiều, cậu khó xử
- Mày có sao không vậy? Ổn không đó???
.
.
.
.
- .... không
- Hả?
-..... tao không ổn
- Tại sao....?
.
.
.
.
.
.
- Tại vì....
.
.
.
.
.
|tui biết tui nhây mà :> Mip said|
.
.
- .... tao thích mày!
Nói tới đó, tôi lau nước mắt, ngước mặt lên cười với cậu, một nụ cười chua chát
Tôi hoá điên hoá dại, tôi đau đớn tột cùng cũng vì cậu mà
Hôm nay tất cả mọi tủi hờn cũng vì cậu
Vì tôi thương cậu
- ... cái gì?
- Hôm nay.... tao mệt... mệt lắm! *nấc lên* Cũng vì... thương mày mà...
Tôi gục xuống
Tôi đã mệt, tôi đang mệt
Nhưng tôi sẽ không mệt nữa
~~~~
Bất ngờ
Cậu ngồi xuống
Cậu ôm lấy tôi
Cậu lấy tay ấn nhẹ đầu tôi lên vai cậu
- Tao... cũng thương mày!
Tôi không nghe lầm
Phải không?....
———
Tới đây là hết :)
Yooooo ❤️❤️👋🏻👋🏻
Tui đã quay trở lạiiii 👋🏻👋🏻😂😂❤️ (2000 từ 👏🏻👏🏻)
Tui hứa với mấy cậu là tui sẽ không viết bách hợp nữa đâu~~~
:D thoả mãn rồi
Sẽ viết ngôn tình lại a~
Cảm ơn tất cả mấy cậu đã ủng hộ ❤️
Pằng chíu pằng chíu ❤️❤️❤️❤️❤️🔫
Luv yaaaa ❤️❤️❤️🔥🔥
_MIP_
Nhớ VN :( nhớ nhà quá :(
Hmmm, dạo này bị nhiễm bách hợp rồi 😭😭
1 chap nữa thôi nha~~ 🙏🏻🙏🏻
Tình yêu nữ-nữ khiến con tim Mip lảo đảo a~
Nhưng nếu mấy bạn thấy phiền hoặc không thích
Cứ nói hoặc đăng tin nhắn lên wall mình luôn :)
Thích nói chuyện với mấy readers cực :)
———
Người lạ...
Tôi đã từng nghĩ rằng tôi và cậu không cùng một thế giới!
Đã từng rất ghét, chưa từng quan tâm hay để ý.. chỉ muốn tránh xa, càng nhiều khoảng cách càng tốt
Ước gì lúc đó không như vậy, thì bây giờ, có lẽ, thế giới của tôi chẳng đau thương như thế này...
|ủa sao tự nhiên hết cảm xúc viết rồi ta :)? Mip said|
Ngày hôm đó, khi trái tim tôi lần đầu rung động
Lần đầu mặt đỏ lên vì một người con gái
Lần đầu suy nghĩ rất nhiều về người mình chưa từng để lọt vào tầm mắt
Lần đầu tự đưa tay lên trước ngực trái để xem tim đập khác so với bình thường như nào
Tất cả tình cảm của tôi dành cho cậu
Đều được gọi là "những lần đầu đẹp đẽ"
Nhưng sao tôi lại sợ sệt
Lại kinh tởm chính bản thân vì ngại ngùng nói
"Ê .. tao thích mày!" Và nghĩ đến hình ảnh của cậu trong đầu tôi
Tôi bệnh hoạn lắm đúng không..?
|tui đã viết tiếp sau 2 ngày tìm cảm hứng :) Mip said|
~~~
Một ngày mới tới
Hôm nay nên gọi là ngày đánh dấu đau thương
Hay là kỉ niệm những hồi ức xinh đẹp?
Đã 3 tháng tôi thương cậu rồi ❤️
Nếu 3 tháng mà tình cảm tôi nhận chẳng tăng lên hay có tiến triển gì
Tôi có nên nói ra không?
Suy nghĩ ban đêm đè nặng hai mí mắt tôi!
~~
Phải, lại xách cặp lên và đi ngay con đường cậu thường đi học, chỉ để được đi sau cậu
Mãi mãi đi sau cậu mà thôi...
Tôi đã ngồi ngay ghế đá đợi cậu và đám bạn cậu đi học
Những trang sách mà tôi chỉ vờ lướt qua để nguỵ biện chuyện tôi đang mong chờ sự xuất hiện của cậu từ con đường nhỏ
Còn mười lăm phút nữa thôi, sắp trễ rồi
Tôi vẫn chưa thấy cậu
Chịu khó đi trễ một bữa vậy!
Tôi lại ngồi xuống, chắc cậu sắp chạy ra với bộ dạng cực kỳ vội vã
Cậu sắp
Sắp thôi!
Tới giờ chuông reng, tôi không thấy cậu, liền vội cất sách vào cặp mà luyến tiếc, buổi sáng hôm nay thật trống vắng!
Bước chân tôi đi nhanh hơn mọi ngày, bác bảo vệ thấy tôi đến ghi tên vào sổ học sinh đi trễ mà ánh mắt bác thất vọng vô cùng
Tôi luôn là một học sinh tốt, thân thiện mà bác tin tưởng, thế mà bây giờ lại đi học muộn, trễ nhất trong tất cả các học sinh đi trễ! Buồn quá...
Vào học, tôi chỉ mải ngẩn ngơ nhìn ra ngoài ô cửa, mong ngóng cậu đến
"Cộp cộp"
- Sao hôm nay em mất tập trung vậy? Để mắt lên bảng nào~ - cô giáo đến gõ thước vào bàn tôi, cô nói bằng chất giọng nhẹ nghe mát lòng người, tôi biết cô tôn trọng một học sinh lơ là mà cô yêu quý, tôi thấy có lỗi với cô lắm
Xấu hổ! Cũng vì cậu...
Buổi trưa đi ăn, tôi cầm khay ăn đi lẹ lẹ, mắt đảo qua hướng bàn cậu hay ngồi, không để ý mà tông trúng người đi trước
Tông trúng bạn tôi
Tông trúng một học sinh lớp khác
Tông trúng em lớp dưới
Tông trúng ai cũng được
Đằng này lại tông trúng chị đại, tiền bối
Canh văng lên đồng phục, sau đó nước sốt mặn đổ lên phần bắp đùi đằng sau, chảy xuống đôi giày trắng
Chị ta quay lại với vẻ mặt khó chịu
Tôi xin lỗi rối rít, tôi cúi đầu xin lỗi, vừa sợ vừa lo, liền lấy cái khăn nhỏ mà cậu tặng tôi, lau cho chị
Chị lấy chân đá tôi một cái, tôi té xuống giữa đường đi
Nhưng chị ta biết có thầy cô trực ở đó, không manh động được, thế nên chị ta kinh tởm quay đi phủi phủi vài cái
Tôi chỉ loạng choạng đứng lên, lúc té, khay ăn cũng dính vào người tôi
Tôi chạy vào toilet, quyết định không ăn trưa
Chị ta sau khi đặt khay ăn lên bàn rồi cũng đi lấy đồ thay
Bước chân vào nền nhà vệ sinh lạnh, tôi liền vào cái buồng ở giữa để thay đồ
Nghe tiếng người ở cạnh, tôi mừng thầm vì nếu xui xui mà gặp chị đại, vẫn còn có người để kêu cứu
Tôi mặc bộ đồ thể dục lên, cầm hình của cậu trên tay, tôi mong bức hình này có thể làm tôi đỡ nhớ cậu
|sao tự nhiên thấy mình viết lủng củng quá :( hết hứng nữa rồi hả trời :(?? Mip said, thật sự tui đang khó chịu vì cảm thấy cách tui viết nó rất rất rất vụng về :)|
Cánh cửa buồng kế bên mở ra, chị ta mặt cau có khó chịu, nhìn thấy tôi, đôi mắt căng ra của chị ta khiến tôi hoảng sợ, liền vội vàng tắt nước, giờ bỏ đi thì cũng chết, ở lại càng chết
Tôi quay lại xin lỗi
- Làm xong rồi xin lỗi như vậy là tốt, nhưng với mày thì thật sự làm tao khó chịu đó!
- Em xin lỗi, em thật sự xin lỗi
- Tội ghê~ hahhh - thở dài một cái chị ta đến và kéo cổ áo tôi lên, đồ trên tay chị ta rớt xuống đất, của tôi cũng vậy, chị ta kéo cao mặc tôi lên
Đống đồ rớt xuống thoáng làm lộ ra bức hình của cậu
Chị ta nhặt lên, ánh mắt khó hiểu nhìn tôi, rồi chị ta quay lại phía sau
Dòng chữ "Tao thích mày..! ❤️"
- Quào~ mày thích nó hả?
-.... chị trả cho em được không?
- Nói! - chị ta kéo mặt tôi lên, rất sát - mày thích nó!?
-....
- Có nói không!? - tiếng quát lớn, có ai ở ngoài nghe không vậy?.. tôi cố gắng kêu cứu trong đầu, thật vô vọng
- Chị có thể trả cho em không?...
"Bốp" chị ta tát tôi một cái, rất mạnh
Đau lắm, nhưng có đau như những vết thương cậu gây ra cho tôi
- Tát tới vậy mà vẫn không khóc? Mày gan nhỉ? Mày thích nó hả!?
-.... dạ - cúi đầu xuống, một cách rất xấu hổ, lại là lần đầu, lần đầu nói với người khác về tình yêu của tôi
- Haha - chị ta cười lớn, sau đó mặt liền lạnh lại, ánh mắt như lưỡi dao sắc - một con les rẻ tiền!
|dòng này chỉ mang tính chất cao trào, các readers không cần phải nghĩ nhiều, mình không chỉ trích bất-kỳ-ai và bất-kỳ-tập-thể nào|
Câu nói của chị ấy, con dao kéo qua tim tôi, sự yếu đuối rỉ máu
Tôi kéo tay chị ta ra khỏi cổ áo tôi, chị ta liền giựt lại và mạnh bạo cướp đi nụ hôn đầu của tôi
Không nhẹ nhàng
Không ôn nhu
Rất đau đớn, tôi mất nụ hôn đầu!
- Thoả mãn lắm đúng không? Tao không ngờ mày là les, haha, kinh tởm vãi lờ :) làm ơn buông tha cho con em (kết nghĩa) của tao giùm cái :) gớm ghiếc quá :)
Chị ta phụt một cái bên bồn nước
Rồi đẩy tôi té xuống
Thật nhục nhã!
Sau đó chị ta cúi xuống lấy đồ rồi bỏ ra ngoài
Chỉ còn mình tôi
Tôi vẫn không khóc
Tất cả các tiết học trôi qua, tôi mệt mỏi lắm rồi! Hôm nay đáng lý ra sẽ rất đẹp, tôi sẽ tỏ tình với cậu, nhưng sao hôm nay tệ quá!
Buổi chiều, uể oải nhấc cặp đi ra khỏi cửa lớp, tôi cố gắng làm chậm hơn tất cả mọi người
Đi ngang qua lớp cậu, còn một bạn
- À bạn ơi
- Bạn kêu mình hả?
- Ừ ừ, bạn cho mình nhờ tí được hong?
- Sao vậy?- tôi bước vào lớp
-Lát có một bạn vào lớp lấy đồ nữa, mà giờ bố mình kêu mình về gấp rồi, bạn có thể ở lại đợi bạn kia một tí, rồi đưa chìa khoá cho bạn đó được không?
- Nhưng mà....
- Mình tin bạn á! Cảm ơn nhaaaa~ - nói rồi học sinh đó phóng ra khỏi lớp
Rất vội vã, đôi khi được lòng tất cả mọi người cũng phiền... Nhưng mà giúp được nhiêu thì giúp vậy
Tôi ngồi trên cái ghế đợi học sinh nào tới
Nhìn lên bảng sỉ số, ngay mục Vắng tôi thấy tên cậu
Trong lòng bất giác buồn, tủi hờn
Lát sau, một bóng người quen thuộc mà tôi không thể nào ngờ tới
Cậu bước vào lớp, mặc một bộ đồ thường
- A~ Hello! Ủa, con Kellie về rồi hả? Mày giữ chìa khoá mà đúng không?
Tôi vẫn còn ngạc nhiên, nhưng rồi cũng tỉnh
- À à, nè - tôi đưa cái chìa khoá ra
Tim loạn nhịp, tôi thật sự yếu mềm quá rồi, hôm nay nhất định phải tỏ tình, rồi buông tha cho cậu như lời bà chị đó nói
Tôi để chìa khoá trên bàn cậu
- Tao về trước...
- Đợi tao tí được không? Về chung cho dui
- Tao... bận rồi
- À vậy hả? Vậy thôi bye bye!
- Bye...
Chậm rãi bước ra khỏi cửa lớp, tôi thật sự hối hận vì đoạn nói chuyện vừa rồi
Tôi quyết định đứng đợi cậu
Sau đó cậu xách cặp lên
- Ủa đợi ta...
- Ê mày! - chưa kịp để cậu nói hết câu, tôi liền gọi cậu, khá chắc rằng lúc đó tôi rất mạnh mẽ
- Hửm? - cậu xách cặp lên rồi đi đến chỗ tôi, cậu nhìn tôi, tôi lại từ từ cúi mặt xuống - Sao vậy...?
Cậu nâng mặt tôi lên
- Chậc chậc, mặt xanh xao dữ! Có lấy khăn của tao tặng lau không đó? Tao đã bảo là khăn đó không đủ lau mặt đâu, lau tay thôi
- Không.. không có - tôi nhớ lại, bà chị đó đã giẫm lên cái khăn đó, rất tiếc nhưng tôi không dám giữ khăn của cậu mà lại đối xử với nó tệ như vậy, để người khác giẫm lên, nên tôi đã vứt đi
Hối hận lắm
Tôi cúi mặt xuống
Nước mắt ứa ra, tôi không hiểu nữa
Mới có nhiêu đó chuyện, mà tôi đã khóc
Cũng vì cậu, vì cậu
- Ê! Ủa sao khóc dậy!? Ngước mặt lên coi mày!
Ổn không?
Câu hỏi đó như khiêu khích nước mắt tôi rơi
Tôi không ổn
Tôi thật sự vì thương cậu mà không ổn
Hôm nay thật mệt!
Nước mắt không thể cầm nổi
Tôi lấy tay lau thật nhiều, cậu khó xử
- Mày có sao không vậy? Ổn không đó???
.
.
.
.
- .... không
- Hả?
-..... tao không ổn
- Tại sao....?
.
.
.
.
.
.
- Tại vì....
.
.
.
.
.
|tui biết tui nhây mà :> Mip said|
.
.
- .... tao thích mày!
Nói tới đó, tôi lau nước mắt, ngước mặt lên cười với cậu, một nụ cười chua chát
Tôi hoá điên hoá dại, tôi đau đớn tột cùng cũng vì cậu mà
Hôm nay tất cả mọi tủi hờn cũng vì cậu
Vì tôi thương cậu
- ... cái gì?
- Hôm nay.... tao mệt... mệt lắm! *nấc lên* Cũng vì... thương mày mà...
Tôi gục xuống
Tôi đã mệt, tôi đang mệt
Nhưng tôi sẽ không mệt nữa
~~~~
Bất ngờ
Cậu ngồi xuống
Cậu ôm lấy tôi
Cậu lấy tay ấn nhẹ đầu tôi lên vai cậu
- Tao... cũng thương mày!
Tôi không nghe lầm
Phải không?....
———
Tới đây là hết :)
Yooooo ❤️❤️👋🏻👋🏻
Tui đã quay trở lạiiii 👋🏻👋🏻😂😂❤️ (2000 từ 👏🏻👏🏻)
Tui hứa với mấy cậu là tui sẽ không viết bách hợp nữa đâu~~~
:D thoả mãn rồi
Sẽ viết ngôn tình lại a~
Cảm ơn tất cả mấy cậu đã ủng hộ ❤️
Pằng chíu pằng chíu ❤️❤️❤️❤️❤️🔫
Luv yaaaa ❤️❤️❤️🔥🔥
_MIP_
Nhớ VN :( nhớ nhà quá :(
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz