[Chanbin] Falling in love at a coffee shop
Chap 5
"..."
Hanbin ngước mắt nhìn Eunchan hồi lâu, im lặng kéo dài làm không khí trở nên ngại ngần, anh như mơ hồ nghĩ một điều gì không dám khẳng định, môi mấp máy gì đó rồi lại thôi, đáy mắt lung lay tránh khỏi ánh nhìn của cậu, miết phẳng băng quấn trên tay Eunchan, vỗ vai thúc giục cậu nhanh chóng trở lại tiếp nối quá trình dang dở.
Sau thêm một hồi lâu vật lộn, cuối cùng cũng cho ra mẻ bánh không sứt sẹo gì, Hanbin giúp Eunchan quét kem nền, là phẳng mặt trên, chuẩn bị ống bóp đầu nhọn, giải thích cách bắt kem thành chữ cho cậu, còn nhiệt tình tính giữ tay cậu muốn giúp cậu bóp kem mà không bị run rẩy lem nhem, nhưng Eunchan đột nhiên từ chối.
"Ah...không...Khúc này...em sẽ tự làm".
"À...ừ..."
Hanbin mất tự nhiên thu tay về, hắng giọng cho bớt ngượng ngùng, quay lưng lục đục thu dọn bớt đồ dùng còn bừa bãi ngổn ngang trong bếp. Mải mê một lúc sau, anh mới nghe Eunchan ấp úng lí nhí gọi, "Anh, em...em xong rồi, anh...xem cho em với..."
Cậu hít một hơi thật sâu, tay run rẩy xoay khay bánh về phía Hanbin, mặt cúi gằm song song với sàn nhà. Trong khay là 8 chiếc bánh cupcake phủ kem bạc hà xanh mát, xếp ngay ngắn thành hai hàng song song. Trên mỗi một bánh lại là một chữ viết bằng sô cô la hơi có chút xiêu vẹo, xếp lại thành câu, "Hanbin hyung, hẹn hò với em nhé?"
Hanbin im lặng đứng nhìn, đâu đó khoảng chừng vài chục giây thôi, nhưng Eunchan cảm thấy như vài chục năm vậy. Sau khúc yên tĩnh tuyệt đối đến nghe được cả tiếng kim rơi, cuối cùng anh cũng mở lời mà như nghèn nghẹn trong cổ họng.
"Gì thế, này là mẻ luyện tập hả? Chắc em muốn giữ danh tính người ấy tới cùng chứ gì?"
Tim Eunchan trùng xuống một nhịp thật sâu, có lẽ không cần nghe thêm nữa, lời này thôi cũng đủ để cậu biết, anh chính là đang muốn từ chối khéo cậu. Đã bày đến trước mặt rồi, mà anh còn giả như không phải. Tự dưng, cậu lại thấy có lỗi với anh. Anh tốt bụng như vậy, chắc chắn sẽ rất khó xử nghĩ làm sao để từ chối mà không khiến cậu tổn thương. Khiến anh phiền lòng rồi, nhưng đã đi đến bước này, cũng đâu còn cách nào rút lại, cậu cũng không muốn rút lại, lí trí nói cậu đã thất bại rồi, nhưng len lỏi trong tim cậu vẫn giữ một hi vọng tỏ tình thành công mà tiến bước: "Không phải luyện tập, chính là...làm cho anh, ý trên mặt chữ."
...
Lại là một hồi dài im lặng đến mức Eunchan có thể nghe thấy tiếng thở gấp vì hồi hộp của mình, lần này còn lâu hơn hồi trước. Anh đứng bất động, nhìn khay bánh trước mặt không chớp mắt, rồi đột nhiên...quay lưng bỏ đi không nói câu nào.
Eunchan cúi gằm, thở dài một hơi, mải mê chìm trong những suy nghĩ đau khổ thất tình mà không để ý đến tiếng tủ bếp lạo xạo, tiếng bước chân nhỏ nhẹ nhưng gấp gáp đang ngày một tiến gần, cho đến cả lúc đôi giày thể thao trắng của anh dừng ngay trước mặt mình cũng chẳng hay.
Hanbin khẽ chọc chọc bắp tay Eunchan, kéo thần hồn cậu trở lại, nhưng trong lúc nó còn chưa trở lại hoàn toàn thì anh đã dúi vội vào tay cậu một chiếc túi nhỏ. Và lần này lại đến lượt Hanbin là người cúi gằm xuống đất, chờ một phản ứng.
Eunchan cố gắng tập trung, rời ánh mắt từ xoáy đỉnh đầu tròn tròn đáng yêu của anh sang vật trên tay mình. Đằng sau lớp giấy bóng kính, dưới chiếc nơ xanh là một chiếc bánh quy đường cỡ lớn, lớp bọc đường màu xanh mịn màng nổi dòng chữ trắng uốn lượn tinh xảo, HB <3 EC
HB <3 EC
HB <3 EC
HB <3 EC
...
Eunchan bắt đầu hoài nghi. Cậu...là đang nằm mơ đúng không?
Thực chất ngày hôm nay đều là một giấc mơ, thực ra cậu còn chưa có mở lời với anh, chưa có cùng anh học làm bánh, chiếc bánh quy đường này cũng là không có thực, là mong ước quá mạnh mẽ biến nó thành giấc mơ trong lúc cậu đang say ngủ, phải vậy không...
HB <3 EC, hay là HB <3 EC còn ý nghĩa nào khác ngoài ý nghĩa mà cậu đang mong mà không dám nghĩ kia...
"Anh...anh...đây là..."
"Anh đã định...chờ đến lễ tốt nghiệp của em...để...để...nói với em...là...", Hanbin lắp bắp không thành lời, ngón tay vặn xoắn vào tạp dề, hai vành tai đỏ bừng như gạch nung.
"Nhưng...nhưng khi em bảo em muốn học làm bánh để tỏ tình...Anh...anh cũng không biết...anh tính sẽ không nói nữa vì sợ em phiền...nhưng không nhịn được, làm ra cái này..."
Eunchan nghe mà cảm thấy choáng váng mặt mày, ánh mắt lại dời từ chiếc bánh lên đỉnh đầu tròn tròn của anh. Không kìm lòng được mà tưởng tượng, được lấy tay xoa xoa lên mái tóc kẹo bông gòn ấy, rồi sau đó bưng mặt anh lên, nhéo nhéo hai chiếc má bánh nếp của anh, hôn lên trán, lên mũi, lên môi anh. Nhìn tai anh kìa, đỏ như vậy, chắc mặt anh bây giờ cũng đang đỏ hồng như quả đào, sao lại không muốn thơm một miếng cho được.
Nhưng chưa thể nóng vội, ít nhất là trước khi, cậu nghe được câu trả lời chính thức từ anh...
"Vậy...", Eunchan cầm chiếc bánh cupcake có với frosting hình dấu hỏi lên, hai tay run run đưa đến trước mặt anh.
"Giờ anh có thể cho em câu trả lời không?..."
"Nếu anh cắn vào chiếc bánh này, thì bắt đầu từ hôm nay, là ngày đầu tiên chúng ta là một đôi nhé?"
Hanbin chớp chớp mắt, nuốt nước bọt vì căng thẳng ngại ngùng, rón rén cầm lấy chiếc bánh từ tay Eunchan, khẽ cắn một miếng nhỏ. Ngay khi môi anh vừa chạm đến lớp kem trên bánh, Eunchan chính là không thể chờ được nữa, một tay đưa ra sau gáy anh khẽ nắm, hướng anh ngửa đầu, cúi xuống gặm lấy nửa bên kia của chiếc bánh khỏi miệng anh.
Lúc này đây cậu nhất định là bị quỷ tình yêu nhập rồi, bình thường cậu không có...bạo dạn như vậy. Cắn miếng bánh xong, lí trí cũng dần quay lại, nhìn anh mở to mắt cứng đơ bất động trước mặt mình, Eunchan liền bắt đầu hoảng loạn, răng miệng nhai bánh cũng gấp gáp hơn, cắn giật vào lưỡi đau điếng nhưng vẫn cố nhịn, nuốt xuống đống bánh đang dang dỡ, gãi đầu líu ríu chữa cháy
"Ha ha, bánh...bánh...em thấy em làm cũng ngon đó chứ...Đúng là nhờ anh dạy giỏi.."
Hanbin nhìn cậu, mới đó còn gan hùm mật gấu như vậy, thoáng chốc lại biến ngốc ngay được, thở hắt ra một tiếng cười khúc khích, một tay đưa ra xoa xoa ngón tay bị bỏng hồi nãy của cậu, rồi đan bàn tay của mình vào siết lấy, lại hơi kiễng chân, một tay còn lai đưa lên xoa tóc cậu lòa xòa.
"Sau này, nướng bánh để anh làm là được rồi."
-End chính truyện-
[Ngoại truyện: Coming soon :))))))), maybe :)))))))]
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz