ZingTruyen.Xyz

Cau Chu Yoongi

hận đời là khi min yoongi trở về phòng, cái chăn trên người kim amie đã nằm bừa bãi dưới sàn, dáng ngủ của em còn quá đáng hơn cả ban nãy khiến cậu chủ nhỏ suýt nữa thì té ngã.

đập tay vào trán đầy bất lực, vội nhìn đi chỗ khác, nếu không, min yoongi sẽ đối mặt với chiếc còng số tám.

ôm lấy gối và chăn, min yoongi cuối cùng quyết định bỏ ra ngoài ngủ cho lành.

trời sáng, kim amie thức dậy không thấy cậu chủ, không ngạc nhiên gì mấy, chỉ nghĩ cậu chủ đã thức từ sớm rồi, em chạy đến khoá cửa lại rồi thay đồ, sau đó mới trở ra.

"ủa, sao cậu chủ nằm đây?"

kim amie hơi trố mắt khi thấy min yoongi đang nằm dài mở mắt hướng lên trần nhà, nhìn là biết vừa thức.

min yoongi kia sau khi nghe giọng amie liền giật mình ngồi dậy, kim amie đã trong bộ dạng bình thường, nhưng những gì xảy ra đêm qua đột nhiên xuất hiện vào trong đầu anh một cách nhẫn tâm.

cậu chủ nhỏ sáng sớm gương mặt đã ửng đỏ, không trả lời kim amie, vội đứng dậy mà bỏ đi từng bước gấp gáp vào phòng, rồi lại vệ sinh cá nhân, kim amie nhún vai, mặc kệ, đi làm đồ ăn.

nhưng chạy trời thì làm sao khỏi nắng, cả hai sớm đã đối diện nhau ở bàn ăn, kim amie vẫn tự nhiên như vậy, ăn lấy ăn để món mình thích, ngoạm một họng thật lớn.

min yoongi hôm nay đặc biệt để ý rất nhiều đến điều đó, thầm nghĩ.

nhỏ này với nhỏ đêm qua thật sự là một sao?

hoài nghi về nhân sinh thật đấy.

"cậu chủ sao không ăn mà nhìn em? hôm nay em đẹp quá hả?"

min yoongi đang bâng quơ uống một ngụm nước, nghe kim amie nói xong thì ho sặc sụa, may mà có lấy tay che lại, nếu không chắc cũng bị kim amie xử đẹp vì quá mất nết.

"sao thế?"

kim amie lo lắng chạy qua, vội vươn tay vuốt lưng cậu chủ, nhưng cái chạm này lại khiến cho người bất ổn kia lại càng bất ổn hơn khi đang không ngừng nghĩ về những điều chẳng mấy nghiêm chỉnh.

"cậu chủ đâu phải trẻ lên ba, ăn uống có chút mà cũng ho lên sặc xuống."

kim amie vừa nói vừa lắc đầu, kết hợp việc đưa cho yoongi khăn giấy, sau đó em trở về chỗ ngồi tiếp tục ăn.

em nào biết, trong suy nghĩ của người ta, em là con người loạn lạc đến mức nào, trong suy nghĩ của người ta, kim amie không mặc quần áo, cơ thể bị đưa đẩy đều đặn, hay là gương mặt với những biểu cảm mê hoặc chết người.

kim amie vừa ăn vừa chu môi cảm thán, vẫn ngu ngơ không hề biết đêm qua xảy ra loại chuyện dữ dằn gì.

"cậu chủ cũng nhập học cùng ngày với em đúng không?"

"..."

min yoongi vốn vẫn đang hoài nghi nhìn đăm đăm kim amie, em lâu quá không nghe trả lời thì khựng lại, dừng đũa nhìn cậu chủ, một lúc sau cả hai vẫn nhìn nhau, kim amie nheo mắt phán xét, vươn đũa đánh nhẹ vào tay cậu chủ.

"hả? gì? chuyện gì? ai đánh? đánh bài hay đánh người? sao? tao hả? chuyện.."

"cậu chủ!!!"

"h-hả..?"

"có nghe em hỏi gì không?"

"h-hỏi gì..?"

"em hỏi cậu chủ nhập học cùng ngày với em luôn hay gì?"

"à ừm.."

kim amie gật đầu, mặc kệ sự bất thường đó mà tiếp tục ăn, min yoongi ngồi đối diện, đột nhiên thở phào.

may mà hôm qua anh còn có thể nhận ra kịp thời, lỡ như không kiềm chế được, amie sẽ băm anh ra rồi bỏ nhà đi bụi mất, hoặc là sẽ mang anh vứt vào tù luôn?

nghĩ đến thôi cũng thấy rùng mình.

khi trước là kim amie tự hoài nghi chính mình về việc tình cảm dành cho cậu chủ, bây giờ thì đã đến lượt anh ấy.

min yoongi nhận ra, những lúc đi chơi cùng yoo soo ah, có khi cô ta còn ăn mặc mát mẻ hơn, anh cũng chỉ buộc miệng khen một tiếng, hoàn toàn không hề nảy sinh cảm giác bất thường.

hay là những khi hôn nhau, đều là yoo soo ah chủ động.

còn đối với kim amie, anh hôn lén em, làm mấy trò đen tối này không biết bao nhiêu là lần, thậm chí anh đã từng cưỡng hôn kim amie, trước sự trải nghiệm trực tiếp của em.

ngẫm lại thì mới nhận ra, anh và kim amie trải qua rất nhiều chuyện với nhau rồi.

anh cũng đã từng không thích việc kim amie thân thiết với người khác giới nào khác, chợt nhớ đến đoạn tin nhắn với bạn nhím trên app ẩn danh.

min yoongi may mắn chưa xóa app, anh vào trang cá nhân đó, gỡ chặn rồi chủ động nhắn tin.

mèo

xin chào.

nhím

ủa tưởng block?

mèo

xin lỗi tại
tôi nóng.

nhím

ồ.

cậu và bạn
gái sao rồi?

mèo

à chia tay
rồi.

nhím

tôi xin lỗi,
đừng buồn
nhé?

mèo

ủa buồn hồi
nào ba?

nhím

ủa sao không
buồn? buồn
mới đúng bài.

mèo

tự dưng không
buồn cái bắt
người ta buồn.

nhím

ờ, xin lỗi,
bỏ đi.

mèo

oh, mấy nay
ổn chứ?

nhím

vẫn còn sống.

mèo

con nhỏ bạn
thân của tôi,
dạo này xinh
đẹp lắm.

nhím

mê rồi thì
nói =)))))

mèo

ăn nói xà
lơ, khen chơi
vậy thôi.

nhím

thích bạn thân
à?

mèo

thôi đi cha
nội, nói nghe
đáng sợ dữ.

nhím

thích thì nhận,
chối chối đi, đến
lúc lọt vào tay
người khác thì hối
hận.

mèo

thật ra, đêm
qua, tôi có lén
hôn nó, nhưng
không phải tôi
biến thái, tại nó
trông gợi đòn
lắm.

nhím

không tin được
tôi có thể nhắn
tin với loại như
cậu.

vậy mà không
nhận bản thân
biến thái?

mèo

ê?

biến thái
hồi nào?

bớt bớt đi
nhé?

nhím

chứ bảo không
thích người ta
mà lén hôn? con
gái người ta sinh
ra để cậu 'lén' à?

mèo

ủa cậu biết gì
mà nói? tại nó
mặc đồ mát mẻ,
nhìn rất gợi cảm,
cậu có biết tôi
cũng là đàn ông
không? kiềm chế
không đuợc là
chuyện bình thường
chứ?

nhím

nói vậy mà nghe
được hay thiệt,
con người ta muốn
mặc gì kệ ai mượn
để ý rồi cái hôn lén
vì kiềm chế không
được, tồi.

mèo

ê cái còn này.

nhím

gì? đi ra kia chơi.

mèo

chúc cậu mãi
không có bồ.

nhím

chúc cậu cả đời
không có vợ.

chúc cậu ẻ chảy
suốt cuộc đời. (lỗi)

mèo đã chặn nhím.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz