Chương 129 : Kẻ Đứng Sau
Trữ Tú Cung.
Hôm nay Hoàng hậu cũng không như ngày thường ngồi ở trên phượng ỷ, bởi vì trong điện trừ bà ta còn có Tây Thái Hậu, làm Hoàng hậu, tuy là mẫu nghi thiên hạ, nhưng vẫn là chữ ‘hiếu’ đi đầu, bà ta ở trước mặt Tây Thái Hậu vẫn phải đóng vai nàng dâu hiếu thuận.
Tứ hoàng tử cùng Lễ Bộ Thượng Thư trước sau đi vào trong điện, hành lễ với Tây Thái Hậu và Hoàng hậu, sau đó đem bảng danh sách đưa cho cung nữ, để cho Hoàng hậu xem qua.
Hoàng hậu nhìn bảng danh sách các tú nữ sau này sẽ vào cung tranh sủng với mình, đáy mắt lộ ra vô hạn ghen ghét, nhưng trên mặt vẫn duy trì hình tượng quốc mẫu, tươi cười đoan trang nhận lấy tập danh sách.
Dựa theo quy củ, Hoàng hậu xem qua danh sách trước, loại bỏ một vài người không đủ tư cách, sau đó lại trình Thái Hậu xem qua, đây chẳng qua cũng chỉ là hình thức, phần lớn yêu cầu đã được Lễ bộ sắp xếp xong.
Nhưng hôm nay Thái Hậu ở đây, cho nên Hoàng hậu sau khi nhận lấy bảng danh sách, vẫn ngẩng đầu nhìn Tây Thái Hậu, thanh âm khiêm cung nói: "Mẫu hậu, Lễ bộ đưa lên bảng danh sách tú nữ này, nhi tức còn chưa xem qua, chi bằng người xem thử bảng danh sách này xem tú nữ lần này có hợp cách hay không?"
Tây Thái Hậu là mẹ ruột của Minh Đế, xuất thân phi thường hèn mọn, lúc trước chính là một cung nữ của Thượng Cung cục, nhưng bởi vì dung tư vô cùng xuất sắc, được tiên hoàng ngẫu nhiên nhìn đến, lâm hạnh vài lần, mà cái bụng của bà cũng không chịu thua kém ai, lần đầu tiên được tiên đế lâm hạnh liền sanh ra Minh Đế đứa con trai này, từ cung nữ thăng làm quý nhân, sau lại được tiên đế lâm hạnh một lần, lại sinh thêm một nữ nhi, lại thăng lên chức tần phi.
Nhưng rốt cuộc bởi vì xuất thân hèn mọn, sau lưng không có chỗ dựa, ở trong hậu của tiên đế mỹ nữ như mây, tần vị không coi là cái gì, rất nhanh bà đã bị tiên đế quên mất, cũng may Minh Đế không chịu thua kém, cuối cùng ở tình cảnh hỗn loạn đoạt được ngôi vị hoàng đế, phong bà làm Thái Hậu.
Nhưng vài năm nay ở trong cung, bởi vì thân phận thấp kém, bị người cô lập kỳ thị, lòng tự ti của Tây Thái Hậu phi thường nghiêm trọng, cho đến khi nhi tử ngồi trên đế vị, bà trở thành Thái Hậu vạn người tôn kính, trong cung điện tràn ngập sự nịnh hót, bà cũng dần dần đẩy lùi sự tự ti.
Chính vì như vậy, trang phục của Tây Thái Hậu đều lấy họa tiết đại phú đại quý, kim ngân vờn quanh, một đoàn vui mừng là họa tiết chính, vừa vặn bù lại những ngày khốn cùng lúc trước, lúc này trên đầu Tây Thái Hậu mang mũ quan bằng vàng ròng được khảm hồng lam bảo thạch, trên người mặc xiêm y đỏ thẫm thiêu chữ vạn phúc, trước ngực là hai sợi dây chuyền ngọc bích thật dài, hai bên tay còn mang theo hai chiếc nhẫn bảo thạch lớn, khuôn mặt vàng vọt gầy yếu lúc trước sau hai mươi năm bảo dưỡng nay nhìn hơi có vẻ phúc hậu, cả người nhìn từ xa vẫn là rất phú quý hoa lệ.
Lúc này, bà nhìn Hoàng hậu cười, hai tay đặt trên đùi nói: "Theo quy củ, bảng danh sách này nên để Hoàng hậu con xem trước, Bổn cung tuy ngồi ở chỗ này, cũng không phải muốn cùng con giành quyền, con cứ xem qua trước, sau lại cho Bổn cung nhìn qua là được rồi."
Bởi vì bản thân chưa từng được làm Hoàng hậu, Tây Thái Hậu đối với vị Hoàng hậu từ Quý Phi thăng lên Hoàng hậu này, có một loại đồng mệnh tương liên, đối với nàng ta đặc biệt yêu thích.
Nghe vậy, Hoàng hậu vô cùng dịu ngoan gật đầu, cầm lấy quyển sổ, đôi mắt hàm chứa ghen ghét giở từng trang mà nhìn, xem xét tên tuổi, gia thế, xuất thân của các tú nữ này.
Những người sẽ trúng cử trên cơ bản trong lòng bà ta đã biết, cho đến khi lật đến trang cuối cùng, nhìn tới cái tên được viết ngay ngắn bằng bút lông kia:
An Bá phủ, đích trưởng nữ, Thẩm thị Vân Khanh, năm nay vừa mới 15......
Nhìn đến tên này, ngón tay của Hoàng hậu không tự chủ nắm chặt lại, sau khi thánh chỉ tuyển tú được ban ra, bà ta liền cho người đi thăm dò tuổi tác của Thẩm Vân Khanh, rõ ràng còn mấy tháng nữa nàng mới cập kê, tại sao trên bảng danh sách đột nhiên xuất hiện tên của Thẩm Vân Khanh.
Nhớ tới dung mạo của Thẩm Vân Khanh, trong lòng Hoàng hậu liền sinh ra một cỗ tức giận, ngón tay trên giấy nhẹ lướt qua, ngẩng đầu nhìn Lễ Bộ Thượng Thư, trong mắt có chút khí thế bức người, môi đỏ mọng hơi nhếch lên: "Lâm đại nhân, Bổn cung cảm thấy bảng danh sách này có chút không ổn."
Lễ Bộ Thượng Thư ngày hôm qua đã đem danh sách nhìn một lần, xác nhận không có sai lầm mới đem cất, hôm nay liền trực tiếp lấy ra trình cho Hoàng hậu, trên mặt mang theo nghi hoặc, hỏi: "Hạ quan đã xác nhận qua bảng danh sách này, không biết trong đó còn có chỗ nào thiếu sót, xin nương nương chỉ điểm?"
Hoàng hậu nhìn dáng vẻ của hắn tựa hồ không biết mình sai ở đâu, cơn giận trong lòng liền tăng thêm ba phần, giơ cao bảng danh sách, lạnh lùng nói: "Cái tên cuối cùng trong danh sách là tên của đích trưởng nữ An bá phủ, theo Bổn cung biết, Vận Ninh quận quân tựa hồ còn chưa cập kê!"
Vận Ninh quận quân?
Lễ Bộ Thượng Thư lúc này càng cảm thấy mờ mịt, hôm qua khi hắn xem xét, không có tên này, người chưa tới tuổi hắn nhất định sẽ không viết lên, nhưng mà cái tên này làm sao có thể ở trong đó?
Hắn vội vàng tiến lên phía trước, tiếp nhận bảng danh sách Hoàng hậu cho người đưa tới, giở từng trang một, cuối cùng tầm mắt dừng ở trang cuối cùng, trong lòng đã biết một chút manh mối, lập tức khom người nói: "Hoàng hậu nương nương, tên của Vận Ninh quận quân ngay từ đầu tuyệt đối không ở trên danh sách, người xem, những người được đề cập trong này, đều là dựa theo tước vị quyền thế mà sắp xếp, mà Vận Ninh quận quân là trưởng nữ của An Bá, hẳn là phải xếp ở những trang đầu, tuyệt đối không có khả năng lại lọt vào trang cuối cùng, Lễ bộ mặc dù không dám nói mọi sự chu toàn, nhưng những chuyện này tuyệt sẽ không tính sai."
"Vậy ý của ngươi là, có người đem tên của Vận Ninh quận quân thêm vào?" Hoàng hậu nghe xong lời giải thích của Lễ Bộ Thượng Thư, cũng nhớ rõ vừa rồi khi mình lật xem, đúng là dựa theo trình tự mà hắn nói.
"Mặc dù còn chưa điều tra rõ, nhưng trong hồ sơ của Hộ bộ có ghi lại, vi thần tuyệt sẽ không làm ra loại chuyện lấy đá đập chân mình." Lễ Bộ Thượng Thư vội vàng biện minh cho bản thân, phải biết rằng, loạn thêm tên tú nữ, cũng là một tội khi quân, hắn chỉ là một tiểu quan, không dám tùy tiện lĩnh tội danh này.
"Bảng danh sách này luôn do ngươi bảo quản nghiêm mật, làm sao có thể có người tùy tiện sửa đổi?" Hoàng hậu hiển nhiên đối với lời của hắn vẫn có chút hoài nghi.
Tứ hoàng tử ngồi ở một bên, khi Hoàng hậu phát hiện ở trang cuối cùng xuất hiện tên của Vân Khanh, sâu trong đôi mắt tối tăm nổi lên một tia hàn ý, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, nghe Hoàng hậu cùng Lễ Bộ Thượng Thư nói chuyện, hắn lúc ấy lại cảm thấy kỳ quái, có điều...... Có thể là do mẫu hậu bày mưu đặt kế mà thêm vào, nên lúc đầu hắn cũng không mở miệng, hiện tại xem ra, Hoàng hậu căn bản là không biết chuyện này, còn rất kiêng kị việc Vân Khanh tiến cung, vậy bên trong tất có người khác bày trò.
Lễ Bộ Thượng Thư âm thầm nhớ lại, sau khi đem bảng danh sách bỏ vào ngăn kéo khóa lại, mình lại đi vào trong phòng, cũng không có dấu hiệu có người khác đột nhập, duy chỉ có Hộ bộ lang trung Cảnh Hựu Thần, lúc ấy sau khi hắn đi vào, mình đi ra ngoài một hồi, hắn an vị ở bên trong, nói là muốn xem bảng danh sách một chút.
Nhớ tới khi mình cùng Cảnh Hựu Thần nói trên danh sách có tên muội muội của hắn, dáng vẻ đặc biệt vui vẻ của Cảnh Hựu Thần càng khiến Lễ Bộ Thượng Thư nghi ngờ, cảm thấy sự vui vẻ của hắn lúc ấy không phải đơn giản như vậy.
Kỳ thật lúc ấy Cảnh Hựu Thần chỉ là tùy ý nhìn xem sau khi muội muội mình tiến cung sẽ có đối thủ là ai, cũng có thể để cho nàng sau khi vào cung cẩn thận một chút, nhưng mà ở trong mắt Lễ Bộ Thượng Thư, hơn nữa giờ này khắc này đã phát sinh sự việc, khiến hắn không thể không nghi ngờ.
Ngay vào lúc hắn đang do dự có nên nói việc này ra hay không, thì Tây Thái Hậu vẫn ngồi nghe ở phía trên cũng lên tiếng: "Lễ Bộ Thượng Thư, việc tuyển tú nữ, là đại sự quan hệ đến quốc gia xã tắc, ngươi nào có thể qua loa như vậy, có phải đây là lỗi của ngươi, lại cố ý nói là có người khác thêm vào?"
Lễ Bộ Thượng Thư biết Tây Thái Hậu là mẹ ruột của Minh Đế, nếu khi Minh Đế đi thỉnh an, Tây Thái Hậu nói với Minh Đế gì đó, rất có thể khiến bệ hạ mất hứng trị tội của hắn, vì thế cũng không để ý nhiều như vậy, dù sao cái mũ của hắn vẫn quan trọng hơn, hắn lập tức mở miệng biện minh nói: "Tây Thái Hậu, Hoàng hậu, xin hai vị nương nương minh giám a, vi thần nhậm chức Lễ bộ, cho tới bây giờ đều dựa theo quy củ làm việc, lần danh sách này sự thật là kỳ quái, hôm qua sau khi hạ thần tan ca, liền đặt danh sách ở trong tủ khóa kỹ, cho đến sáng sớm hôm nay mới lấy ra, trên đường trừ Cảnh lang trung từng mượn bảng danh sách xem qua một lúc, cũng không có ai chạm vào bảng danh sách này."
"Cảnh Hựu Thần?" Hoàng hậu vừa nghe đến tên của hắn, hàng chân mày liền mang theo một tia tức giận, lần đó nếu không phải tại hắn đưa lên cái kế sách chọn thiếp gì đó thì làm sao có đợt tuyển tú này: "Lại là chuyện tốt do hắn làm?!"
Thẩm Vân Khanh có vẻ ngoài tuyệt sắc như vậy, lại có năm phần giống nữ tử yêu mị kia, nếu tiến cung, còn không biết trái tim của bệ hạ có thể toàn bộ chạy đến trên người nàng hay không, Cảnh Hựu Thần này, đem muội muội của mình đưa vào còn chưa đủ, còn muốn đem Thẩm Vân Khanh đưa vào theo, là muốn đá bà ta hạ đài sao?!
Nhưng thật ra khi Tứ hoàng tử nghe được lời kể của Lễ Bộ Thượng Thư, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lùng, từ chuyện ban mỹ thiếp đến tuyển tú, lại đến bảng danh sách hôm nay, những chuyện này, thật có chút trùng hợp. Ngày đó chuyện ban mỹ thiếp, trừ vợ chồng Cảnh Hựu Thần, hắn và hoàng hậu, cùng với ba tâm phúc của Hoàng hậu biết được việc này, căn cứ vào chuyện phát sinh trong Ngự Hoa Viên, hiển nhiên là có người để lộ tin tức ra ngoài.
Hoàng hậu có đôi khi quá nóng nảy, nhưng sẽ không ngốc đến độ đem chuyện này nói lung tung, như vậy có thể biết chuyện này, cũng chỉ có vợ chồng Cảnh Hựu Thần.
Tuy rằng mấy năm nay, Cảnh Hựu Thần vẫn luôn giúp hắn làm việc, nhưng Tứ hoàng tử cũng biết, tại sao Cảnh Hựu Thần lại giúp hắn, là muốn cái tước vị kia, nếu có một chỗ dựa khác, nói không chừng hắn ta cũng sẽ tìm nơi nương tựa đó mà đi qua.
Lòng trung thành này, là có cái giá của nó.
Nhưng lúc này, trong triều mọi người đều biết Cảnh Hựu Thần là người của Tứ hoàng tử, Tứ hoàng tử sẽ không ở trước mặt mọi người làm mất mặt mũi của hắn, nhấc lên mí mắt, đôi mắt âm lãnh liếc nhìn Lễ bộ thượng thư, thanh âm lãnh đạm từ đôi môi đỏ mọng truyền ra: "Việc này còn chưa rõ ràng, cũng không nhất định là Cảnh lang trung gây nên."
Lời nói lạnh buốt sắc bén như đao bắn về phía Lễ Bộ Thượng Thư, nhất thời cho hắn biết, vị Tứ hoàng tử này mất hứng khi có kẻ động đến người của mình, toàn thân lộ ra hàn khí khiến hắn thấy lạnh cả người, không dám ngẩng đầu, tuy nhiên hắn cũng không có thay Cảnh Hựu Thần giải thích.
Hoàng hậu nghe thấy lời của con, cũng hơi trầm ngâm một hồi, nếu nhi tử đã nói như vậy, hẳn là có ngụ ý gì trong đó, nhưng lúc này bà ta cần một cái bậc thang, liền quay đầu nhìn Tây Thái Hậu, đáy mắt mang theo nghi vấn, nói: "Không biết mẫu hậu đối với chuyện này cảm thấy thế nào?"
Tây Thái Hậu ở bên cạnh nghe một hồi, cuối cùng cũng hiểu được chỉ là nhiều thêm một cái tên, thêm lầm một nữ tử, như vậy cũng không phải là chuyện lớn gì, bà đã có chút mệt mỏi, liền khoát tay nói: "Nhiều người như vậy, Lễ Bộ Thượng Thư bận rộn việc trong triều, cũng có lúc sẽ sơ sót, nếu Hoàng hậu đã phát hiện, liền gạch tên nàng đi đi."
Tính cách của Tây Thái Hậu, Hoàng hậu cũng biết, sau khi nghe được đáp án cũng không cảm thấy kỳ quái, liền cười gật đầu: "Nhi thần nghe theo ý của mẫu hậu." Sau đó quay đầu đối với Lễ Bộ Thượng Thư ra lệnh hắn làm lại bảng danh sách một lần nữa, xóa tên Thẩm Vân Khanh, sau đó......
Hoàng hậu hơi dừng một chút: "Cũng gạch tên của Cảnh Tâm Như đi." Nếu Cảnh Hựu Thần muốn thấy người sang bắt quàng làm họ, bà ta sẽ khiến cho hắn một chút cơ hội cũng không có, đưa muội muội đến, nói thật dễ nghe là trợ lực cho bà ta, không biết chừng ngày nào đó lại ở phía sau ngáng chân bà ta.
Lễ Bộ Thượng Thư nghe thấy Tây Thái Hậu lên tiếng, biết chuyện tên của Vận Ninh quận quân đột nhiên xuất hiện trong danh sách tú nữ coi như đã giải quyết, làm sao còn muốn hỏi thêm tại sao gạch tên của Cảnh Tâm Như đi, đến lúc đó tùy tiện tìm lý do, nói ngày sinh tháng đẻ không thích hợp, tuổi lớn... Cũng có thể cự tuyệt, liền vội vàng nhận lệnh.
Mà Tứ hoàng tử khi nghe thấy Tây Thái Hậu và hoàng hậu nói gạch tên của Thẩm Vân Khanh thì trong lòng thở nhẹ ra một hơi, tựa như có một dây đàn trong lòng đang bị căng dây, nay cuối cùng cũng được thả lỏng.
Sau khi danh sách tú nữ được Hoàng hậu, Tây Thái Hậu cuối cùng đến trong tay Minh Đế phê chuẩn, liền ra lệnh công bố, Cảnh Hựu Thần không thể tin được, cầm lấy bảng danh sách triều đình vừa công bố tìm đi tìm lại mấy lần cũng không nhìn thấy tên muội muội nhà mình.
Hắn vội vàng đi đến Lễ bộ, tìm được Lễ Bộ Thượng Thư, khuôn mặt gấp gáp hỏi nói: "Lâm đại nhân, vì sao tên của gia muội lại không ở trong danh sách, ta nhớ rõ trong danh sách lúc trước rõ ràng có tên của nàng a!"
Lễ Bộ Thượng Thư nhìn hắn vẻ mặt lo lắng, nụ cười phi thường có bài bản, bảo hắn ngồi xuống trước: "Cảnh lang trung, tên của Cảnh tiểu thư vốn là ở trong danh sách tú nữ, nhưng sau khi Khâm Thiên Giám vừa thấy, phát hiện ngày sinh tháng đẻ của Cảnh tiểu thư và Hoàng hậu nương nương xung khắc, vì để Hoàng hậu nương nương Phượng thể an khang, liền gạch tên Cảnh tiểu thư."
Lời này của Lễ Bộ Thượng Thư, Cảnh Hựu Thần tin mới là lạ, cái gì mà bát tự xung khắc, nếu xung khắc, đã sớm bài trừ, còn phải chờ đến được vào trong danh sách mới phát hiện sao? Nhưng lời này của Lễ Bộ Thượng Thư cũng nói cho hắn biết, người đem tên Cảnh Tâm Như loại bỏ là Hoàng hậu nương nương.
Cả người như bị rút hết sức lực, Cảnh Hựu Thần nghĩ đến tiền đồ của mình, tước vị, tiền đồ đã được hắn lên kế hoạch rất mỹ mãn nay đều tan thành mây khói, có chút mất khống chế vọt tới trước bàn, trợn to đôi mắt hỏi: "Lâm đại nhân, ngài nói cho ta biết, đến tột cùng chuyện gì đã xảy ra, mới để cho Hoàng hậu nương nương gỡ bỏ tên của gia muội?"
Lễ Bộ Thượng Thư nhìn vẻ mặt hắn có chút vặn vẹo, đôi mắt tràng ngập nghi vấn, hoàn toàn không dự liệu được sẽ có kết quả như thế. Nghĩ đến chuyện ngày ấy, nếu thật không phải là Cảnh Hựu Thần làm, vậy xác thực hắn là vô tội bị liên lụy, liền đem sự tình đơn giản tự thuật một lần.
Người của Lễ bộ sau nửa canh giờ, liền nhìn đến Cảnh lang trung lúc đầu vẻ mặt vội vàng đi vào, lúc đi ra như trái cà tím bị ỉu, hai mắt không có tiêu cự, cước bộ thậm chí có chút bập bềnh, cả người vô cùng chán nản.
Như thế nào không nản lòng, như thế nào lại không nản lòng chứ.
Đi theo Tứ hoàng tử nhiều năm như vậy, Cảnh Hựu Thần rất rõ ràng Tứ hoàng tử nay đã nổi lên lòng nghi ngờ với hắn, mà Hoàng hậu hiển nhiên đối với hắn cũng sinh ra khúc mắc, nếu không phải như thế, sau khi xóa tên Thẩm Vân Khanh cũng sẽ không gạt bỏ tư cách làm tú nữ của Cảnh Tâm Như.
Vào lúc này trong mắt Cảnh Hựu Thần lộ ra một cỗ tuyệt vọng, còn có một cỗ lửa giận.
Đến tột cùng là ai, là ai thêm tên Thẩm Vân Khanh vào?
Người này muốn hãm hại Thẩm Vân Khanh, vì sao lại khiến hắn vô duyên vô cớ bị liên lụy......
Nếu để cho hắn biết, hắn nhất định sẽ đánh cho kẻ đó một trận, cho kẻ đó biết hành vi ngu xuẩn kia đã liên lụy đến quan đồ của hắn!
Cảnh Hựu Thần về đến nhà, lập tức liền sinh bệnh, Vi Ngưng Tử từ trong cái miệng thao thao bất tuyệt của hắn đã biết chuyện Cảnh Tâm Như bị xóa tên khỏi danh sách, nội tâm căng thẳng, sắc mặt khẽ biến thành trắng bệch, cánh môi không được tự nhiên nhấp vài cái.
May mắn Cảnh Hựu Thần bệnh ở trên giường không phát hiện ra sự biến đổi của nàng ta, nếu để cho hắn biết, tất cả những chuyện này đều là do thê tử bên cạnh hắn mang lại, phỏng chừng hắn sẽ tức đến hộc máu.
Khiến tên của Thẩm Vân Khanh nằm trong danh sách tú nữ, là ý của Vi Ngưng Tử, nhưng mà dựa vào thực lực của nàng ta cơ bản là không làm được, vì thế Vi Ngưng Tử nghĩ đến chuyện dùng một thế lực khác, và thế lực đó cũng là người có cùng mục đích với nàng ta, An Ngọc Oánh.
An Ngọc Oánh giống nàng ta, cũng hận thấu Thẩm Vân Khanh, chỉ cần khiến cho Thẩm Vân Khanh biến thành nữ nhân của Hoàng đế, vậy thì không thể nào lại lui tới với Ngự Phượng Đàn, nàng ta cho người lén liên hệ với An Ngọc Oánh, truyền tin ra ngoài, An Ngọc Oánh quả nhiên là lập tức đáp ứng.
Chỉ là, việc này làm không được đẹp mắt, tại sao lại thêm vào ở trang cuối chứ, đây không phải là để cho người ta nắm đuôi sao? Còn làm hại Cảnh Hựu Thần bị liên lụy, Vi Ngưng Tử nghĩ đến việc sau này mình chỉ có thể là phu nhân quan ngũ phẩm, trong lòng có một cỗ xúc động muốn đem sự thật nói ra, để cho phu quân đi nói cho Hoàng hậu, nhưng nói đến cùng, chuyện này cùng bọn họ không thoát được quan hệ, cho dù đẩy tội cho An Ngọc Oánh, cuối cùng bản thân cũng không được lợi gì.
Sau khi cân nhắc một phen, Vi Ngưng Tử bỏ qua ý nghĩ này, vẫn như ngày thường, mắng Thẩm Vân Khanh con tiện nhân kia vận khí vì sao lại tốt như vậy.
Cùng lúc đó, bên trong Ninh Quốc Công phủ, An Ngọc Oánh cũng thầm mắng trong lòng, một tay hất toàn bộ tách trà trên bàn xuống mặt đất.
Thẩm Vân khanh con tiện nhân kia, tại sao vừa lên danh sách đã bị người phát hiện, theo lý mà nói, chỉ kém mấy tháng, nếu trong nhà nguyện ý, cũng có thể miễn cưỡng được chọn tiến cung, năm rồi cũng có chuyện như vậy, Hoàng hậu cũng không có quyết đoán cự tuyệt a.
Mà hoàng hậu ở hậu cung, rất ít đi ra ngoài, làm thế nào lại biết được sinh nhật của những tú nữ chứ, thế nhưng ngay cả ngày sinh tháng đẻ của Thẩm Vân Khanh cũng hiểu rõ như vậy, vừa thấy liền biết, việc này thật sự là có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ Hoàng hậu không thích Thẩm Vân Khanh? Nhưng mà cũng đúng, nàng xinh đẹp như hồ ly tinh, Hoàng hậu đương nhiên không muốn để ở hậu cung, nàng không phải cũng dựa vào khuôn mặt mà mê hoặc Ngự Phượng Đàn sao? Đúng là thật đáng giận!
Chuyện lúc đó nàng ta âm thầm ra tay, rất khó điều tra ra là nàng ra làm, từ chuyện lần trước bị giam trong nhà một tháng, Ninh Quốc Công phu nhân lại dạy nàng ta rất nhiều tiểu xảo, lúc này An Ngọc Oánh tuy rằng trong lòng khó chịu, cũng không còn nóng nảy như trước kia mà mạo muội ra tay, nàng ta muốn ra tay, sẽ phải là một lần trúng đích.
Người đang bị An Ngọc Oánh và Vi Ngưng Tử oán hận thật sâu lúc này đang ngồi ở trong nhà, chơi đùa với đệ đệ bảo bối đầy mặt nước miếng, đột nhiên nghe được bên ngoài có nha hoàn chạy vào, ngay cả hành lễ cũng quên, vẻ mặt lo lắng hô: "Đại tiểu thư, đã xảy ra chuyện rồi......"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz