Cac Tru Cot Cung Nhau Xem Phim
Tác giả: 云墨色Link: https://mengmengda387.lofter.com/post/30a3dc1d_2ba3ca4c0?incantation=rzXqEufotPWT---⚠️ OOC⚠️Có thiết lập riêngChín trụ cột cùng nhau xem nguyên tác Kimetsu no yaiba, cắt nối biên tập, kịch truyền thanh,. . . cái gì cũng xem hết (chỉ có chín trụ, chỉ có chín trụ, chỉ có chín trụ!)Tuyến thời gian là một năm trước cuộc họp trụ cột đầu tiên trong phim (nên họ đang xem tương lai, nhưng tôi sẽ bỏ qua những phần nội dung không liên quan đến các trụ cột)Ngốc nghếch vui vẻ, thỉnh thoảng có chút xíu nghiêm túcMột vài bug của nguyên tác sẽ có góc nhìn chủ quan.Các tình tiết đều dựa theo nguyên tác.Giyuu không bị ghét!!!---〖Mời mọi người tiếp tục theo dõi〗Cùng với giọng nói máy móc quen thuộc của Shiro, trên màn hình lại xuất hiện hình ảnh một người.Haori hai màu và dòng chữ “Ác quỷ diệt sát” quen thuộc khắc trên thân kiếm, quả nhiên, lại là Tomioka Giyuu.“Chuyện này xảy ra từ bao giờ?” Shinazugawa Sanemi lạnh lùng hỏi. Nhờ video “Đánh giá của Tomioka Giyuu với các trụ cột” làm dịu bầu không khí, những người khi nãy hừng hực sát khí đã không còn chửi rủa nhau nữa rồi.Hoan hỉ, hoan hỉ.“Hình như sau vụ ở nhà Tanjiro.” Tomioka Giyuu nhíu mày, có vẻ đang cố nhớ lại.“Chắc là thế. . .” Sau một hồi suy tư, anh vẫn không thể đưa ra được câu trả lời thuyết phục.“Thôi, chúng ta cứ xem là sẽ biết mà ~” Kochou Shinobu mỉm cười nhìn anh chàng lúng túng.【”Cầu xin cũng vô ích thôi.”“Dù là ta hay ngươi.”Tomioka Giyuu đặt tay lên chuôi kiếm, vào tư thế chiến đấu tiêu chuẩn, mắt lạnh nhìn thẳng về phía trước.Đối diện anh là người đàn ông đang ôm một cô gái trong ngực, mồ hôi lạnh đổ ròng ròng, run rẩy nhìn Tomioka.“Tôi, tôi thề, tôi sẽ không, không bao giờ. . . . . .”“Ăn thịt người nữa!!!”Lời chưa dứt, gã đã đột ngột lao vào Tomioka Giyuu, thân xác biến lớn, răng nanh mọc dài đầy tính uy hiếp.Thì ra, gã đàn ông thoạt trông yếu ớt này là một con quỷ vừa ăn thịt người.Thấy mặt mũi dữ tợn của nam quỷ, Tomioka chẳng hề biến sắc, sóng nhạt tỏa ra, lưỡi kiếm sắc bén chặt phăng đầu quỷ dữ.Mọi chuyện diễn ra chỉ trong chớp mắt.】
“Đỉnh ghê á Tomioka!” Rengoku Kyojuro vỗ tay khen ngợi đồng đội, “Một giây chém bay đầu quỷ!”Kanroji Mitsuri cũng đỏ mặt, quả nhiên, cô không thể kiềm chế nội tâm ngưỡng mộ với những người đàn ông đẹp trai mạnh mẽ như này aaaaa.“Ha, cuối cùng cũng ra dáng đại trụ.” Shinazugawa Sanemi hừ lạnh, “Nếu còn lằng nhằng như lúc nãy thì sớm cút khỏi Sát quỷ đoàn đi.”“Mặt mũi của đại trụ không thể mất trong tay cậu được.”Lời này hơi quá đáng rồi đó.Kochou Shinobu lo lắng nhìn sang Tomioka Giyuu, chỉ thấy đối phương thản nhiên trả lời: “Ác quỷ diệt sát, là trách nhiệm của tôi.”“Biết thì tốt.” Shinazugawa Sanemi quay mặt, tiếp tục nhìn màn hình.【“Thủy trụ, Tomioka Giyuu, xin hãy đến núi tuyết phía bắc ngay lập tức! Có thợ săn quỷ đã bị ăn thịt!”Vừa kết thúc một trận chiến, Tomioka Giyuu còn chưa kịp nghỉ ngơi thì quạ truyền tin của anh – Kanzaburo đã mang đến chỉ thị mới.Hết cách rồi, công việc của trụ cột bận rộn thế đấy, hết nhiệm vụ này lại đến nhiệm vụ khác.“Biết.” Tomioka Giyuu thu kiếm vào vỏ, lạnh nhạt đáp lời.Nhiệm vụ tiếp theo, xuất phát.】
“Anh Tomioka vội thật.” Kanroji Mitsuri nhìn Tomioka Giyuu vất vả chạy đến địa điểm tiếp theo, tiếc nuối thì thào, “Ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có.”“Trong lúc chúng ta nghỉ ngơi, không biết bao người vô tội đã bị ác quỷ giết hại.” Iguro Obanai dịu dàng nói, “Chúng ta không thể dừng bước, dù chỉ một khắc.”Rengoku Kyojuro cũng gật đầu đồng tình, “Sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng nhiều.”“Dù thế nào, thân là đại trụ của Sát quỷ đoàn, chúng ta phải dốc hết sức lực cứu mọi người khỏi nanh vuốt quỷ dữ.”“Thật ra đáng lẽ hôm nay tôi đã có thời gian thả lỏng rồi,” Nhắc đến ‘nghỉ ngơi’, Uzui Tengen bất bình chỉ vào Shiro, cao giọng lên án, “Nếu không vì cậu thì bây giờ tôi vẫn đang vui vẻ ngâm suối nước nóng đấy!”〖Tôi chỉ muốn tốt cho mọi người thôi! Tốn bao công sức như này là vì để mọi người biết thêm thông tin về Kibutsuji Muzan còn gì?〗Không lại đến lúc chết như nào cũng không biết đấy.Shiro thầm nghĩ.“Nam mô A di đà phật.” Himejima Gyomei lần tràng hạt trong tay, trầm giọng, “Chỉ cần cuối cùng có thể tiêu diệt Muzan, bất cứ giá nào cũng xứng đáng.”Tất cả mọi người đều có chung cảm nhận.Nhưng khi Kochou Shinobu nhìn thấy ‘núi tuyết phía bắc’, không biết nhớ ra cái gì mà chợt mỉm cười bí hiểm.Có lẽ cô đoán được chuyện sắp diễn ra trên màn hình rồi.【“Gấu ăn thịt người?”Hình ảnh thay đổi, trong khoảng sân nhỏ, giọng nữ trong trẻo dịu dàng truyền ra từ căn phòng đang hé cửa.“Ở đây chúng tôi gọi là thú mất hang, đã có rất nhiều thợ săn trong núi bị ăn thịt.” Bà cụ già gầy khô nắm chặt ống tay áo, run rẩy trả lời.Cô gái nghe xong khẽ cười: “Khó trách không khí quanh đây căng thẳng như thế.”Bà cụ thở dài, mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt nhăn nheo.“Vậy mới nói, vị khách này, vì an toàn của bản thân, cháu hãy lập tức rời khỏi đây đi.”“Hm, hiếm khi cháu mới có thời gian rảnh rỗi, cháu cũng không thể giao việc mua dược liệu cho người khác được, hơn nữa. . .”Cô gái xoay người, rốt cuộc cũng thấy được hết khuôn mặt cô – Trùng trụ, Kochou Shinobu.“Gấu ăn thịt người, cũng có liên quan đến công việc của cháu đó ~” Kochou Shinobu cười đáp. 】
“Đỉnh ghê á Tomioka!” Rengoku Kyojuro vỗ tay khen ngợi đồng đội, “Một giây chém bay đầu quỷ!”Kanroji Mitsuri cũng đỏ mặt, quả nhiên, cô không thể kiềm chế nội tâm ngưỡng mộ với những người đàn ông đẹp trai mạnh mẽ như này aaaaa.“Ha, cuối cùng cũng ra dáng đại trụ.” Shinazugawa Sanemi hừ lạnh, “Nếu còn lằng nhằng như lúc nãy thì sớm cút khỏi Sát quỷ đoàn đi.”“Mặt mũi của đại trụ không thể mất trong tay cậu được.”Lời này hơi quá đáng rồi đó.Kochou Shinobu lo lắng nhìn sang Tomioka Giyuu, chỉ thấy đối phương thản nhiên trả lời: “Ác quỷ diệt sát, là trách nhiệm của tôi.”“Biết thì tốt.” Shinazugawa Sanemi quay mặt, tiếp tục nhìn màn hình.【“Thủy trụ, Tomioka Giyuu, xin hãy đến núi tuyết phía bắc ngay lập tức! Có thợ săn quỷ đã bị ăn thịt!”Vừa kết thúc một trận chiến, Tomioka Giyuu còn chưa kịp nghỉ ngơi thì quạ truyền tin của anh – Kanzaburo đã mang đến chỉ thị mới.Hết cách rồi, công việc của trụ cột bận rộn thế đấy, hết nhiệm vụ này lại đến nhiệm vụ khác.“Biết.” Tomioka Giyuu thu kiếm vào vỏ, lạnh nhạt đáp lời.Nhiệm vụ tiếp theo, xuất phát.】
“Anh Tomioka vội thật.” Kanroji Mitsuri nhìn Tomioka Giyuu vất vả chạy đến địa điểm tiếp theo, tiếc nuối thì thào, “Ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có.”“Trong lúc chúng ta nghỉ ngơi, không biết bao người vô tội đã bị ác quỷ giết hại.” Iguro Obanai dịu dàng nói, “Chúng ta không thể dừng bước, dù chỉ một khắc.”Rengoku Kyojuro cũng gật đầu đồng tình, “Sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng nhiều.”“Dù thế nào, thân là đại trụ của Sát quỷ đoàn, chúng ta phải dốc hết sức lực cứu mọi người khỏi nanh vuốt quỷ dữ.”“Thật ra đáng lẽ hôm nay tôi đã có thời gian thả lỏng rồi,” Nhắc đến ‘nghỉ ngơi’, Uzui Tengen bất bình chỉ vào Shiro, cao giọng lên án, “Nếu không vì cậu thì bây giờ tôi vẫn đang vui vẻ ngâm suối nước nóng đấy!”〖Tôi chỉ muốn tốt cho mọi người thôi! Tốn bao công sức như này là vì để mọi người biết thêm thông tin về Kibutsuji Muzan còn gì?〗Không lại đến lúc chết như nào cũng không biết đấy.Shiro thầm nghĩ.“Nam mô A di đà phật.” Himejima Gyomei lần tràng hạt trong tay, trầm giọng, “Chỉ cần cuối cùng có thể tiêu diệt Muzan, bất cứ giá nào cũng xứng đáng.”Tất cả mọi người đều có chung cảm nhận.Nhưng khi Kochou Shinobu nhìn thấy ‘núi tuyết phía bắc’, không biết nhớ ra cái gì mà chợt mỉm cười bí hiểm.Có lẽ cô đoán được chuyện sắp diễn ra trên màn hình rồi.【“Gấu ăn thịt người?”Hình ảnh thay đổi, trong khoảng sân nhỏ, giọng nữ trong trẻo dịu dàng truyền ra từ căn phòng đang hé cửa.“Ở đây chúng tôi gọi là thú mất hang, đã có rất nhiều thợ săn trong núi bị ăn thịt.” Bà cụ già gầy khô nắm chặt ống tay áo, run rẩy trả lời.Cô gái nghe xong khẽ cười: “Khó trách không khí quanh đây căng thẳng như thế.”Bà cụ thở dài, mồ hôi lăn dài trên khuôn mặt nhăn nheo.“Vậy mới nói, vị khách này, vì an toàn của bản thân, cháu hãy lập tức rời khỏi đây đi.”“Hm, hiếm khi cháu mới có thời gian rảnh rỗi, cháu cũng không thể giao việc mua dược liệu cho người khác được, hơn nữa. . .”Cô gái xoay người, rốt cuộc cũng thấy được hết khuôn mặt cô – Trùng trụ, Kochou Shinobu.“Gấu ăn thịt người, cũng có liên quan đến công việc của cháu đó ~” Kochou Shinobu cười đáp. 】
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz