Bonbin Rung Dong
"Không muốn đâu...đừng mà...hức."Hanbin ngồi bất động trên người Hyuk, tay chân luống cuống chẳng biết làm sao cho phải.Anh tiến không được mà lùi lại càng chết, phía sau là "người anh em", phía trước là chủ nhân của nó. Hyuk giữ hai bên eo để anh không trốn được, miệng thì cắn đầu ti đến sưng đỏ, hoàn toàn là dáng vẻ không cho phép từ chối. Hanbin đặt tay lên vai Hyuk, giọng nói đã khàn đi nhiều vì rên rỉ trong một khoảng thời gian dài:"A...Anh không muốn đâu...ức."Cậu vì để an ủi anh liền thả đầu ti ra, hôn lên mắt rồi lại xuống môi. Lưỡi hai người quấn lấy nhau, mới đầu chỉ vườn qua lại, chốc sau Hyuk đã luồn vào sâu bên trong bắt nạt chiếc lưỡi vụng về của Hanbin. Vài giọt nước bọt theo đó mà chảy xuống cằm vì không nuốt kịp.Lúc kết thúc còn kéo ra một sợi chỉ mỏng."Ngoan, đơn giản lắm, anh chỉ cần đút nó vào là được. Làm xong chúng ta sẽ nghỉ."Hanbin đơn thuần nghe theo lời dụ dỗ, thật sự thử cầm lấy rồi nâng cao người lên đút vào. Vì không có kinh nghiệm gì nên anh làm rất khó khăn, phải một chốc lâu sau mới hoàn toàn nuốt trọn được tất cả. Vách thịt bên trong xiết chặt cây gậy khiến cho Hyuk thở ra một hơi đầy thỏa mãn, cậu rục rịch muốn di chuyển nhưng rồi lại thôi.Dáng vẻ vụng về của Hanbin quá mức dễ thương. Quan trọng hơn là chỉ mình cậu được thấy.Trái ngược với sự thoải mái kia là Hanbin bên này đang vô cùng khổ sở, vào thì vào được rồi nhưng tiếp đến phải làm sao đây?Cún to nham hiểm lần nữa ra chiêu."Lúc nãy em đã sắp ra rồi, bây giờ anh chỉ cần nhấp vài cái nữa là được. Nào, nhanh một chút."Hyuk nâng eo Hanbin lên, buộc anh phải ngồi xuống, ánh mắt liên tục thúc giục.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz