[1.1]
Buổi sáng hôm sau, ngày thứ Sáu, tôi đi xuống dưới nhà để thấy anh chàng mèo mướp vàng vẫn đang ngồi đó. Dường như nó không hề dịch chuyển khỏi vị trí cũ trong suốt mười hai giờ qua hay khoảng chừng đó.Một lần nữa tôi ngồi quỳ xuống trên một chân và gãi cổ cậu chàng. Và tôi thấy rõ ràng nó thích thế. Cu cậu rên rừ rừ, đón nhận tấm thịnh tình đang có được. Nó vẫn chưa thể tin tưởng tôi trăm phần trăm. Nhưng tôi cảm thấy nó cho là tôi cũng ok đấy.Trong ánh sáng ban ngày, tôi có thể thấy cu cậu là một tạo vật đẹp đẽ. Cậu chàng có một gương mặt thật sự sắc nét với đôi mắt xanh dài, dù rằng, nhìn kĩ hơn, nó hẳn đã bập vào một cuộc ẩu đả hay một tai nạn gì đó bởi lẽ cu cậu có những vết sẹo trên mặt và chân. Đúng như tôi đoán đêm trước, bộ lông cu cậu rõ thảm hại. Cậu chàng cực kì gầy và tả tơi nhiều chỗ với ít nhất nửa tá những mảng trụi lông lộ rõ cả da. Giờ thì tôi thực sự cảm thấy đáng lo ngại cho cu cậu, nhưng một lần nữa tôi lại tự nhủ mình đã có quá đủ những thứ để lo với việc chấn chỉnh bản thân rồi. Vậy là, hơn cả một chút miễn cưỡng, tôi vòng ra bắt xe bus từ Tottenham tới trung tâm London và Covent Garden, nơi tôi sẽ cố lần nữa để kiếm thêm chút tiền hát dạo.Đã rất muộn khi tôi quay trở về vào đêm đó , cũng gần mười giờ . Tôi lập tức tìm đến dãy hành lang nơi mình đã gặp anh chàng mèo mướp , nhưng giờ thì không còn dấu hiệu nào của nó nữa . Một phần trong tôi cảm thấy thất vọng . Tôi đã phần nào như là yêu quý cu cậu rồi . Nhưng hầu như tôi nghe lòng nhẹ nhõm . Tôi kết luận nó hẳn đã được chủ cho vào nhà khi họ trở về từ bất kì nơi nào trước đó .Tim tôi rớt xuống một chút khi tôi đi xuống ngày hôm sau và thấy cậu chàng đã trở lại vị trí cũ . Giờ đây trông nó có phần yếu ớt và tơi tả hơn trước nữa . Cu cậu có vẻ lạnh , đói và còn hơi run rẩy.“ Vẫn ở đây hả ? ” , tôi nói , vuốt ve cu cậu . “ Hôm nay trong mày không khỏe lắm nhỉ ? ”Tôi quyết định rằng tình trạng này kéo dài thế đủ rồi.Thế là tôi tới gõ cửa căn hộ đó. Tôi nghĩ mình phải nói gì đó. Nếu như nó là mèo nhà họ , đây rõ ràng không phải chăm sóc mèo . Nó cần gì đó để ăn và uống - và có thể là một vài sự chăm sóc y tế nữa.Một người đàn ông xuất hiện nơi ngưỡng cửa. Anh ta để râu, mặc áo thun, quần thể thao và trông như thể đang ngủ mặc dù khi đó đang là giữa chiều.“Xin lỗi đã làm phiền anh, anh bạn. Đây có phải mèo nhà anh không?”, tôi hỏi.Trong một giây anh ta nhìn tôi như thể tôi đang bị khùng.“Mèo nào?”, anh ta đáp, trước khi nhìn xuống và thấy bạn mèo mướp vàng đang cuộn tròn như trái banh trên thảm cửa.“À. Không”, anh ta nói, với một cái nhún vai thờ ơ, “Không liên quan đến tôi, bạn à!”
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz