Chương 127
Chương 127:
Cuối cùng, người đẹp Phú Quý khoác lên mình bộ áo giáp chống đạn đặc chế của bố già. Trong chiến đấu, việc mặc thêm trang bị cực kỳ khó khăn bởi kẻ địch sẽ không cho Phú Quý thời gian hay khoảng trống để làm bất cứ gì, chỉ liên tục tấn công không ngừng nghỉ. Nhưng khi đã biến lại thành người, trí tuệ được khởi động trở lại, người đẹp Phú Quý sẽ không giống Husky Phú Quý-chỉ biết châm chọc và nhảy nhót loạn xạ. Cậu mang theo cả không gian đầy vũ khí của quốc gia và căn cứ! Thế là, một quả lựu đạn khói nồng độ cao được quăng ra, giúp cậu tranh thủ thời gian để né tránh và mặc trang phục. Khi khói tan, mái tóc đã được buộc gọn thành đuôi ngựa, đôi găng tay đặc chế bằng hợp kim sợi kim loại đã đeo vào tay, người đẹp Phú Quý tung một đấm thẳng vào con châu chấu đang lao tới. Đoàn tấn công nguy hiểm nhất của châu chấu là bộ hàm răng sắc như lưỡi liềm, những chi thể mang đầy gai ngược. Thèm có thể dễ dàng cắn đứt gỗ thậm chí là đá. Những chi thể đầy ghê bật ghê tấn công như những nhát kiếm.Hai loại vũ khí đặc biệt khiến cho đàn châu chấu gần như vô địch. Nhưng khi đổi viện với người đẹp Phú Quý chúng mất đi hiệu quả vốn có.Nắm đấm bọc kim loại của Phú Quý va chạm trực diện với bộ hàm của nó. Nói giận dữ vỗ cánh dữ dội, cái hàng liên tục khép mở như muốn cắn đứt nắm đấm của con người nhỏ bé ngu ngốc vừa xuất hiện.Con châu chấu sợ khổ hai mảnh vỡ trung tâm thế giới, sức mạnh và tốc độ đạt đến một bước nhảy vọt. So với những con châu chấu tiến hóa bình thường nó tin rằng chỉ trong vài phút nó có thể khiến người này trở nên tàn phế.Nó thu hẹp hàm liềm lại! Thu hẹp! “Đợi đấy, người sắp gào thét thảm thiết rồi!”
Cho dù ngươi đeo thêm găng tay thì sao? Hàm của ta có thể nghiền nát tất cả!Thế nhưng con châu chấu có hai mảnh vỡ trung tâm thế giới và đã có chút trí khôn không nghe thấy tiếng gào thảm thiết nào. Khi nó cố gắng dùng bộ não gần như trống rỗng để suy nghĩ tại sao, thì đã bị một cú đấm hất ra xa.“Xì xì!” Tưởng rằng trực tiếp cắn nát nắm đấm kết quả bị đánh suýt nữa gãy nét hàm. Cơn đau khiến nó tức giận và cảm thấy bị xúc phạm. Nếu không thể cắn chết tên này, vậy nó sẽ dùng đôi chi trước khổng lồ, nhanh hơn cả tia chớp để chém để xé thành từng mảnh.Nó không tin cơ thể con người có thể cứng hơn sức mạnh của nó. Thế là, con châu chấu đang lơ lửng giữa không trung vỗ cánh lùi lại, rồi lao tới với tốc độ kinh hoàng. Khi nó lao đến hai cặp chi trước mang đầy gai ngược, sắc bén như lưỡi dao vung nhanh chỉ còn lại bóng mờ. Không cần nghi ngờ nếu những chi thể to hơn cánh tay người này chém chúng, chắc chắn cơ thể con người sẽ không thể chịu nổi.Lại một lần nữa châu chấu chờ đợi con người chết tuyệt đó hoảng loạn rồi hét lên bỏ chạy. Thế nhưng, điều mà nó không thể hiểu được, lại một lần nữa xảy ra.Thứ đáng ra phải khác lên và chạy đi lại không hề bỏ chạy, ngược lại còn nhếch mép cười, giơ nắm tay lên vào thế quyền anh. Với thân pháp kỳ lạ linh hoạt, tốc độ tăng vọt, tung từng nắm đấm, cú sau mạnh hơn cú trước. Đánh trả toàn bộ đoàn tấn công của châu chấu. Mỗi lần bị chặn lại, thậm chí còn bị phản công, cảm giác đó uất ức đến mức nào? Con châu chấu sở hữu sức mạnh tuyệt đối chưa bao giờ chịu cảnh như thế này!Nó không tin! Nó kinh hoàng! Nó phải tiếp tục tấn công, nó phải giết chết con người này để rửa sạch nở nhục. Nhưng đối diện với nó, con người kia vẫn có thể đánh trả toàn bộ, thậm chí liên tiếp tung nhiều cú đấm vào đầu nó.Ban đầu con châu chấu chưa nhận ra những cú đấm vào đầu nó không phải ngẫu nhiên. Nhưng sau khi mảnh vỡ bị đánh dồn mấy chục lần, nó nhận ra sự lỏng lẻo và cơn đau dữ dội từng hộp sọ. Lúc này, từ trạng thái say mê so quyền với Tôm Phú Quý nó hoảng hốt kêu lên muốn rút lui. Nhưng đã muộn.Ngay khoảnh khắc một cú đấm lao thẳng vào đầu nó, Phú Quý biếng nắm đấm thành móng vuốt. Những chiếc gai nhọn trên găng tay hợp kim theo bàn tay cậu cắm thẳng vào đầu của châu chấu, năm ngón tay khép lại, hất mạnh rồi siết chặt.Một tiếng giòn tan vang lên, trong sự đau đớn và tức giận của châu chấu. Mảnh Vỡ trung tâm thế giới đỏ rực như hồng ngọc được Phú Quý lấy đi.Đây là lần đầu tiên Phú Quý chạm vào mảnh vỡ trung tâm thế giới. Ngay lúc tiếp xúc, cậu cảm nhận được nguồn sức mạnh tràn ra từ lòng bàn tay. Một sức mạnh mạnh mẽ khiến người ta không thể không khao khát.Con châu chấu như phát điên lao vào tấn công Phú Quý. Mục tiêu của nó rất rõ ràng.Chính là lòng bàn tay của Phú Quý. Bây giờ trong mắt con châu chấu, ngoài mảnh vỏ của chúng ta thế giới thì mọi thứ đều trở nên vô nghĩa. Tất cả hành động của nó đều muốn đoạt lại sức mạnh ấy. Nhưng Phú Quý không để nó đạt được mục đích. Cậu vừa lồi vừa chạy vòng quanh những thân cây để làm vật che chắn, còn tranh thủ tung thêm vài cú đấm khi con châu chấu lao lên như điên.Chỉ trong thời gian ngắn, cậu đã nghĩ ra cách dùng mảnh vỡ làm mồi nhử. Khi con châu chấu đầu đàn phát hiện đều làm nó tức giận: một con người chết tiệt đã bỏ báu vật của nó vào một hộp có xích, không biết xuất hiện từ đâu rồi treo hộp ấy sau lưng.Điều này buộc con châu chấu muốn đạt lại mảnh vỡ phải vòng ra sau lưng cậu. Nhưng với huyết mạch tôm tích, tốc độ phản ứng và tốc độ ra đòn đã đạt đến đỉnh cao. Trước khi con châu chấu vòng kịp ra sau lưng đã bị ăn liền mấy cú đấm trời giáng.Đám bò và sói háo sắc đứng xem: Ơ… sao cảm giác như đang lấy ngọc ra chơi vậy nhỉ?Đặc biệt là bầy bò, Chú cảm nhận thấy trò chơi kia chẳng khác nào việc dùng tấm vải đỏ để kích bọn nó. Nhưng với con châu chấu đang trong trận, nó không nhận ra được điều này, nó chỉ muốn đoạt lại thứ thuộc về nó càng nhanh càng tốt! Sức mạnh đó là của nó và chỉ thuộc về nó!Thế nhưng một trận chiến không dùng đến trí óc thì chỉ có thể dẫn đến thất bại.Lúc con châu chấu đầu đàn cố chấp đuổi theo chiếc hộp sau lưng Phú Quý, thì cậu đã chờ thời cơ từ lâu, nhắm vào ngực nó ra tay nhanh như chớp!Lần này cú đấm của cậu không đánh thẳng vào mảnh vỡ trên ngực, mà liên tục đánh vào xung quanh. Trước khi con châu chấu kẹt phản ứng, cảm nhận được nguy hiểm và cơn đau. Cậu đã đánh thủng lớp giáp sắt sau hai lần tiến hóa. Rồi cậu kéo mạnh xuống! Mảnh thứ hai của trung tâm thế giới trên cơ thể con châu chấu bị tách ra. Khoảnh khắc mảnh vỡ bị lấy đi, nó rít lên một tiếng đau đớn và tức giận. Âm âm thanh ấy rung động cả không khí truyền đi rất xa, khiến đàn châu chấu tiến hóa vốn đã bay đi cũng nghe thấy, chúng đổi hướng và quay trở lại.“Ô u?!” “Ùm ùm!!” “Ngươi là con người ngu xuẩn đã làm gì thế?! Tại sao lũ châu chấu lại bay trở về?!” Sói Vương và Ngưu Ma Vương đang trong thế căng thẳng, không ai chiếm được ưu thế, nay cảm nhận được cả đại quân châu chấu quay lại thì toàn thân như muốn nổ tung. Nếu lũ châu chấu kia lại lao đến, cắn xé không chút kiêng dè, chẳng phải chúng sẽ bị tấn công từ cả trước lẫn sau sao?! Riêng Tạ Sói vẫn bình tĩnh. Bởi vì thỉnh thoảng hắn vẫn liếc sang, biết rõ Viên Viên đã đánh bại con châu chấu đầu đèn, còn lấy được hai mảnh trung tâm thế giới. Lúc này hắn không hoảng loạn ngược lại còn cảm thấy tự hào. Quả nhiên không hổ là người mà hắn đã chọn.Dù trận chiến khó khăn hơn một chút thì đã sao? Chỉ cần đạt được mảnh trung tâm thế giới, sớm muộn gì cũng dẫn đến kết cục này. Nhưng cuối cùng, Tạ Sói, Sói Vương và Ngưu Ma Vương không bị vào cảnh bị châu chấu đầu đàn và đại quân châu chấu kẹp đánh hai mặt. Khi lũ châu chấu nghe tiếng gọi lao tới như một đám mây đen sống động phủ kín trời đất, thì Phú Quý với mái tóc bảy màu hít sâu một hơi, siết chặt chiếc hộp kim loại hợp kim có hoa văn rỗng đang chứa mảnh vỡ lõi thế giới trong tay. Ngay sau đó, cậu dồn hết sức ném chiếc hộp kim loại rỗng ấy thẳng về phía đại quân châu chấu! Trong khoảnh khắc đầu tiên, lũ châu chấu có trí tuệ đã lập tức tản ra để tránh đòn. Nhưng khi chiếc hộp rỗng bay ngang qua chúng, cả đại quân châu chấu lại đồng loạt khựng lại! Chỉ một cái chớp mắt sau, những con châu chấu vốn đang né tránh chiếc hộp rỗng ấy bỗng phát ra tiếng vo ve nhỏ sắc nhọn, lao thẳng về phía chiếc hộp! Trong lúc hỗn loạn, nếu có đồng loại nào cản đường, những con châu chấu khát khao tiến hóa không chút do dự húc văng, thậm chí cắn xé chính đồng bọn. Thế là, đàn châu chấu khiến người ta sợ nay chỉ vì một mảnh vỡ mà tan rã, không còn đội hình. Cẩu Phú Quý đứng tại chỗ, nhìn đàn châu chấu vì tranh đoạt mà chen thành một ngọn núi côn trùng màu nâu đen. Cậu nhếch khóe miệng, rồi lại cười giếu Cảnh tượng đàn châu chấu tranh giành chẳng khác nào xã hội loài người khi tranh đoạt danh lợi và quyền lực.Điên cuồng, hung hãn, bất chấp tất cả. Có thể thấy, mọi sinh vật trên thế giới đều khó thoát khỏi bản năng ham muốn. Chỉ một chiếc hộp kim loại chứa mảnh vỡ trung tâm thế giới đã khiến cả đại quân châu chấu bị hóa giải. Lúc này, Cẩu Phú Quý quay sang quan sát trận chiến của Tạ Sói, Sói Vương và Ngưu Ma Vương. Có vẻ như ba con châu chấu đầu đàn cũng bị mảnh vỡ ấy hấp dẫn. Dù chúng đang giao chiến với ba đối thủ nhưng luôn vô thức nghiêng về phía nơi có mảnh vỡ. Sự mất tập trung ấy ít nhiều làm suy giảm sức chiến đấu của cả ba nhưng cục diện thay đổi chỉ diễn ra ở phía Tạ Sói.Ngay lúc con châu chấu đầu đàn mất tập trung. Tạ Sói, chỉ trong vài ngày đã lớn thêm vài vòng, lao lên há miệng cắn thẳng vào đầu nó một cú chí mạng.Cho dù lúc này châu chấu đầu đàn to bằng một gã đàn ông cùng chán, cái đầu của nó cũng không thể lấp đầy miệng sói. Lúc nó phản ứng lại tưởng rằng con sói nữa trưởng thành định cắn đầu mình. Dù nó tự tin với sự tiến hóa của bản thân nhưng bản năng của giống loài khiến nó chọn cách lùi lại.Vì một bước rồi đó, Tạ Sói dùng hàm răng trắng và lấy mảnh vỡ trung tâm thế giới trên trán nó. Trong tiếng gào lên phẫn nộ của con châu chấu, sói ta quay đầu bỏ chạy.Ngay lúc ấy cậu đã chờ sẵn, nắm bắt thời cơ bất ngờ lao ra từ bên cạnh. Những cú đấm như mưa giáng thẳng vào ngực nó, nơi còn một mảnh vỡ của trung tâm thế giới. Ở đấm cuối, mảnh vỡ bị Phú Quý thu vào không gian.Trong bốn con châu chấu đầu đàn, có hai con thua cuộc. Cán cân bắt đầu nghiêng, kết cục đã được định.Sáu phút sau, Sói Vương và Ngưu Ma Vương kết thúc trận chiến của mình dưới sự hỗ trợ của Tạ Sói và Phú Quý. Thực ra, không phải Sói Vương và Ngưu Ma Vương yếu. Chỉ là, trước sức hấp dẫn của mảnh vỡ không chỉ châu chấu ngay cả Sói Vương và Ngưu Ma Vương cũng cảm nhận được nguồn sinh lực và sức mạnh khiến chúng không thể kháng cự. Khi trận chiến kết thúc, Sói Vương và Ngưu Ma Vương dùng ánh mắt sắc bén tham vọng nhìn chằm chằm vào mảnh vỡ trong tay người đẹp Phú Quý. Chúng không tấn công nhưng với thế bao vây của cả bầy sói và đàn bò, chúng có ý định để Cẩu Phú Quý rời đi dễ dàng. “Ùm! Ùm ùm ùm ùm ùm!” biết ngay con chó lai này chẳng phải thứ tốt đẹp, không ngờ lại là con người biến thành! Con người ngày càng xảo quyệt, để để trang Trưng vào thế giới động vật mà đến cả chó cũng đem ra biến hóa! Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là mau giao ra sức mạnh trong tay mày. Nếu không ta sẽ dùng một cuốn hút xuyên thủng mày rồi dẫn cả đàn bò dẫm nát mày thành bánh thịt!
Sói Vương không nhiều lời như Ngưu Ma Vương. Nó chỉ soi xét nhìn người đẹp Phú Quý thật lâu, lại nhìn sang con sói con đã lớn thêm. Có lẽ lúc này, miễn cưỡng có thể gọi nó là một con sói thực thụ. Nhưng… nó là sói sao? Sói Vương nheo mắt lại. “Khụ khụ…” Con người có âm mưu gì? Có phải ngay từ đầu hai đứa bây muốn cướp đi sức mạnh nên mới gia nhập bầy sói?Sói Vương bước lên một bước, đôi mắt đối diện thẳng với Cẩu Phú Quý. Cẩu Phú Quý hiểu được ánh mắt ấy.Công và tội cân bằng. Để lại mảnh vỡ, rồi được phép rời đi. Nhưng người đẹp Phú Quý chỉ khẽ nhếch khóe miệng. Lúc này mà rời đi thì đâu có đạt được mục đích khi bọn họ đến với bầy sói. Hơn nữa, so với việc mảnh vỡ thuộc về ai, còn có một chuyện quan trọng hơn cần phải làm rõ. Nếu không làm rõ chuyện này, cho dù rời đi, trong lòng cậu cũng không thể yên ổn. Thế là cậu chàng ngồi xuống đất, ngồi giữa vòng vây của bầy sói. Tạ Sói bước lên trước mặt cậu, chắn giữa Cẩu Phú Quý và bày sói bày bò.Người đẹp Phú Quý nắm đuôi sói kéo nhẹ, rồi vuốt lông con sói đang căng cứng. “Tao biết tụi mày muốn trở nên mạnh hơn nhưng sức mạnh lớn cũng cần cơ thể đủ sức chịu đựng, có mạng để dùng đúng không? Đừng chọn những cặp mắt sói và mắt bò nhìn tao nữa, hãy nhìn bốn con châu chấu đầu đàn đi, tụi mày quên hết rồi sao?” Sói Vương và Ngưu Ma Vương theo hướng tay chỉ của cậu trai, lúc này mới nhìn thấy bốn cái xác châu chấu nằm bất động trên mặt đất. Thế nhưng, cả con sói con bò lại làm như chẳng thấy gì, không hề có phản ứng. Người đẹp Phú Quý nhếch khóe miệng. Xem ra một mảnh vỡ trung tâm thế giới chẳng đủ để nâng cao trí tuệ cho lắm. “Bốn con châu chấu đều đã chết! Là sau khi chúng ta moi ra mảnh trung tâm thế giới chúng mới chết!”
“Trước đó, chúng thậm chí chẳng hề chịu thương tổn chí mạng nào! Vậy tại sao sau khi mất đi mảnh vỡ lõi thế giới, chúng lại chết ngay lập tức?!” “Tụi mày có suy nghĩ về điều này chưa. Bốn con châu chấu không phải bị tụi tao giết, mà chết bị động. Nguyên nhân dẫn đến cái chết là việc mất đi mảnh vỡ trung tâm thế giới.”Lần này Sói Vương và Ngưu Ma Vương đã nghe ra được mấu chốt, nhưng vẫn chưa hiểu hết nỗi lo của người đẹp Phú Quý. “Ùm!!” Thế thì giữ báu vật cho chắc chẳng phải xong sao! Báu vật của ta đang nằm trong bụng ta đây này!Sói Vương lại do dự một chút, rồi bước lên, dùng mũi và mắt kiểm tra kỹ tình trạng cơ thể và cái chết của những con châu chấu kẻ có hai mảnh vỡ và kẻ có một mảnh vỡ. Cuối cùng, nó dường như phát hiện ra điều gì đó. Cố Phú Quý cũng bước đến. “Ngươi đã nhận ra rồi phải không?” “Bốn cái xác châu chấu đều khô quắt, thậm chí già nua. Ta không thể xác định tuổi của chúng, nhưng cánh và lớp vỏ ngoài đã trở nên cực kỳ giòn yếu, hẳn là có liên quan đến việc sinh lực bị rút cạn. Con có hai mảnh còn già hơn con có một mảnh hay nói cách khác, sinh lực và sức mạnh của nó bị hút đi càng nghiêm trọng.” “Nghe đến đây, các ngươi vẫn chưa hiểu sao? Khi mảnh vỡ rời khỏi cơ thể, thân thể các ngươi sẽ vì thiếu hụt nguồn sinh lực vốn duy trì bấy lâu mà nhanh chóng sụp đổ, tử vong! Lúc đầu lấy được bao nhiêu, thì khi mất đi sẽ phải trả lại bấy nhiêu!” “Giờ còn thấy sức mạnh và mảnh vỡ ấy là thứ tốt đẹp nữa không? Nhìn sang bên kia đi đàn châu chấu vì mảnh vỡ đến giờ vẫn còn tự tàn sát lẫn nhau, chẳng buồn để ý đến chúng ta! Nếu cứ tranh giành như thế, chúng sẽ tự diệt chủng!” Biểu cảm của cậu thanh niên tuấn mỹ trở nên nguy hiểm: “Trong thế giới loài người chúng tôi có một loại vật phẩm. Nó giống hệt như mảnh vỡ này. Ban đầu, kẻ nào có được nó sẽ cảm thấy mình trở nên vô cùng mạnh mẽ, lại cực kỳ hạnh phúc. Trong thế giới của hắn, hắn như biến thành một anh hùng vô địch, sở hữu tất cả những gì mình muốn. Nhưng cùng với sự khao khát nhân đôi và cảm giác không bao giờ thỏa mãn, những người ấy sẽ tìm mọi cách để có thêm nhiều vật phẩm hơn, để khiến bản thân càng mạnh mẽ, càng hạnh phúc hơn.” “Các ngươi có biết cuối cùng những kẻ sở hữu nhiều vật phẩm nhất đã trở thành thế nào không?” Sói Vương và Ngưu Ma Vương im lặng, như thể chẳng hiểu lời chàng trai nói. Nhưng Cẩu Phú Quý biết rõ chúng đã hiểu, ít nhất là con sói đầu đàn và con bò đầu đàn kia đã hiểu. Thế nên cậu nhếch miệng, nói ra đáp án cuối cùng:
“Những người đó đều chết cả rồi. Chết trong tình trạng gầy gò, xương xẩu, trong cơ thể không còn chút sức mạnh hay sinh lực nào.”Có lẽ trung tâm thế giới không phải là một tồn tại tà ác, chỉ là sau khi vỡ ra thì sinh ra dị biến.” “Hoặc cũng có thể đây vốn là sức hút tự nhiên của mảnh vỡ lõi thế giới, lôi kéo mọi sinh mạng trong thế giới này tranh đoạt và hấp thụ chúng, để rồi những mảnh vỡ rải rác khắp nơi dần dần được những sinh vật mạnh mẽ nhất sở hữu, cuối cùng… ngưng tụ thành một lõi thế giới hoàn chỉnh.” “Nhưng mà…” Cậu thanh niên tuấn mỹ mở bàn tay ra, bên trong là năm mảnh vỡ đỏ rực như hồng ngọc, dưới ánh mặt trời tỏa sáng chói lòa. “Đến khi trung tâm thế giới hoàn chỉnh, thì sinh mạng kẻ đã gom hết tất cả mảnh vỡ, gần như giết sạch mọi thứ trong thế giới này liệu còn có thể sống sót không? Nó sẽ tìm đâu ra thêm sinh lực và sức mạnh để duy trì cơ thể khổng lồ của mình, để không bị sụp đổ và chết đi vì thiếu nguồn sống?” “Nó làm sao chắc chắn được rằng mình có thể mãi mãi giữ được trung tâm thế giới hoàn chỉnh trong cơ thể?” “Ta biết rõ, mỗi lần các ngươi dung hợp mảnh vỡ thế giới, đều không thể kiềm chế mà phát điên. Chỉ một, hai mảnh thôi đã khiến các ngươi mất kiểm soát. Vậy sau này, khi có nhiều hơn nữa, các ngươi chắc chắn có thể chịu đựng đến cuối cùng, bảo vệ được cả tộc đàn sao?” “Những mảnh vỡ thế giới này, đối với các ngươi, chính là thứ độc dược: vừa tăng sức mạnh, vừa tăng tốc đến với cái chết.” Cậu không dám tưởng tượng, nếu thật sự có một sinh mạng dung hợp toàn bộ mảnh vỡ, thì nó sẽ mạnh mẽ và khủng khiếp đến mức nào. Và cái khủng khiếp ấy… sẽ làm ra điều gì? Cậu trai khẽ lắc đầu, hít một hơi thật sâu. “Vậy nên, ta không khuyên các ngươi trở thành kẻ cuối cùng kẻ chắc chắn sẽ chết hoặc phát điên. Trừ khi… các ngươi vẫn muốn thử?” Cậu niên tuấn mỹ nhìn thẳng vào Sói Vương và Ngưu Ma Vương với ánh mắt chân thành và nghiêm túc, rồi đưa những mảnh vỡ lõi thế giới trong lòng bàn tay mình ra phía trước. Nhưng Sói Vương và Ngưu Ma Vương trước đó còn quyết tâm phải giành bằng được mảnh vỡ thế giới lúc này lại khẽ ngẩng đầu lùi về sau một chút. “Ùm!” Bò đâu có ngu đến thế! Dù vẫn chưa hiểu hết mọi chuyện, nhưng ít nhất ta biết rõ: hấp thụ thêm nữa thì sẽ chết! Đừng hòng lừa bò!” Cẩu Phú Quý: “…” Thôi, không cần biết là chúng có hiểu hết hay không, chỉ cần chúng đã nắm được cái cốt lõi là đủ rồi. ***7/12/2025
Cuối cùng, người đẹp Phú Quý khoác lên mình bộ áo giáp chống đạn đặc chế của bố già. Trong chiến đấu, việc mặc thêm trang bị cực kỳ khó khăn bởi kẻ địch sẽ không cho Phú Quý thời gian hay khoảng trống để làm bất cứ gì, chỉ liên tục tấn công không ngừng nghỉ. Nhưng khi đã biến lại thành người, trí tuệ được khởi động trở lại, người đẹp Phú Quý sẽ không giống Husky Phú Quý-chỉ biết châm chọc và nhảy nhót loạn xạ. Cậu mang theo cả không gian đầy vũ khí của quốc gia và căn cứ! Thế là, một quả lựu đạn khói nồng độ cao được quăng ra, giúp cậu tranh thủ thời gian để né tránh và mặc trang phục. Khi khói tan, mái tóc đã được buộc gọn thành đuôi ngựa, đôi găng tay đặc chế bằng hợp kim sợi kim loại đã đeo vào tay, người đẹp Phú Quý tung một đấm thẳng vào con châu chấu đang lao tới. Đoàn tấn công nguy hiểm nhất của châu chấu là bộ hàm răng sắc như lưỡi liềm, những chi thể mang đầy gai ngược. Thèm có thể dễ dàng cắn đứt gỗ thậm chí là đá. Những chi thể đầy ghê bật ghê tấn công như những nhát kiếm.Hai loại vũ khí đặc biệt khiến cho đàn châu chấu gần như vô địch. Nhưng khi đổi viện với người đẹp Phú Quý chúng mất đi hiệu quả vốn có.Nắm đấm bọc kim loại của Phú Quý va chạm trực diện với bộ hàm của nó. Nói giận dữ vỗ cánh dữ dội, cái hàng liên tục khép mở như muốn cắn đứt nắm đấm của con người nhỏ bé ngu ngốc vừa xuất hiện.Con châu chấu sợ khổ hai mảnh vỡ trung tâm thế giới, sức mạnh và tốc độ đạt đến một bước nhảy vọt. So với những con châu chấu tiến hóa bình thường nó tin rằng chỉ trong vài phút nó có thể khiến người này trở nên tàn phế.Nó thu hẹp hàm liềm lại! Thu hẹp! “Đợi đấy, người sắp gào thét thảm thiết rồi!”
Cho dù ngươi đeo thêm găng tay thì sao? Hàm của ta có thể nghiền nát tất cả!Thế nhưng con châu chấu có hai mảnh vỡ trung tâm thế giới và đã có chút trí khôn không nghe thấy tiếng gào thảm thiết nào. Khi nó cố gắng dùng bộ não gần như trống rỗng để suy nghĩ tại sao, thì đã bị một cú đấm hất ra xa.“Xì xì!” Tưởng rằng trực tiếp cắn nát nắm đấm kết quả bị đánh suýt nữa gãy nét hàm. Cơn đau khiến nó tức giận và cảm thấy bị xúc phạm. Nếu không thể cắn chết tên này, vậy nó sẽ dùng đôi chi trước khổng lồ, nhanh hơn cả tia chớp để chém để xé thành từng mảnh.Nó không tin cơ thể con người có thể cứng hơn sức mạnh của nó. Thế là, con châu chấu đang lơ lửng giữa không trung vỗ cánh lùi lại, rồi lao tới với tốc độ kinh hoàng. Khi nó lao đến hai cặp chi trước mang đầy gai ngược, sắc bén như lưỡi dao vung nhanh chỉ còn lại bóng mờ. Không cần nghi ngờ nếu những chi thể to hơn cánh tay người này chém chúng, chắc chắn cơ thể con người sẽ không thể chịu nổi.Lại một lần nữa châu chấu chờ đợi con người chết tuyệt đó hoảng loạn rồi hét lên bỏ chạy. Thế nhưng, điều mà nó không thể hiểu được, lại một lần nữa xảy ra.Thứ đáng ra phải khác lên và chạy đi lại không hề bỏ chạy, ngược lại còn nhếch mép cười, giơ nắm tay lên vào thế quyền anh. Với thân pháp kỳ lạ linh hoạt, tốc độ tăng vọt, tung từng nắm đấm, cú sau mạnh hơn cú trước. Đánh trả toàn bộ đoàn tấn công của châu chấu. Mỗi lần bị chặn lại, thậm chí còn bị phản công, cảm giác đó uất ức đến mức nào? Con châu chấu sở hữu sức mạnh tuyệt đối chưa bao giờ chịu cảnh như thế này!Nó không tin! Nó kinh hoàng! Nó phải tiếp tục tấn công, nó phải giết chết con người này để rửa sạch nở nhục. Nhưng đối diện với nó, con người kia vẫn có thể đánh trả toàn bộ, thậm chí liên tiếp tung nhiều cú đấm vào đầu nó.Ban đầu con châu chấu chưa nhận ra những cú đấm vào đầu nó không phải ngẫu nhiên. Nhưng sau khi mảnh vỡ bị đánh dồn mấy chục lần, nó nhận ra sự lỏng lẻo và cơn đau dữ dội từng hộp sọ. Lúc này, từ trạng thái say mê so quyền với Tôm Phú Quý nó hoảng hốt kêu lên muốn rút lui. Nhưng đã muộn.Ngay khoảnh khắc một cú đấm lao thẳng vào đầu nó, Phú Quý biếng nắm đấm thành móng vuốt. Những chiếc gai nhọn trên găng tay hợp kim theo bàn tay cậu cắm thẳng vào đầu của châu chấu, năm ngón tay khép lại, hất mạnh rồi siết chặt.Một tiếng giòn tan vang lên, trong sự đau đớn và tức giận của châu chấu. Mảnh Vỡ trung tâm thế giới đỏ rực như hồng ngọc được Phú Quý lấy đi.Đây là lần đầu tiên Phú Quý chạm vào mảnh vỡ trung tâm thế giới. Ngay lúc tiếp xúc, cậu cảm nhận được nguồn sức mạnh tràn ra từ lòng bàn tay. Một sức mạnh mạnh mẽ khiến người ta không thể không khao khát.Con châu chấu như phát điên lao vào tấn công Phú Quý. Mục tiêu của nó rất rõ ràng.Chính là lòng bàn tay của Phú Quý. Bây giờ trong mắt con châu chấu, ngoài mảnh vỏ của chúng ta thế giới thì mọi thứ đều trở nên vô nghĩa. Tất cả hành động của nó đều muốn đoạt lại sức mạnh ấy. Nhưng Phú Quý không để nó đạt được mục đích. Cậu vừa lồi vừa chạy vòng quanh những thân cây để làm vật che chắn, còn tranh thủ tung thêm vài cú đấm khi con châu chấu lao lên như điên.Chỉ trong thời gian ngắn, cậu đã nghĩ ra cách dùng mảnh vỡ làm mồi nhử. Khi con châu chấu đầu đàn phát hiện đều làm nó tức giận: một con người chết tiệt đã bỏ báu vật của nó vào một hộp có xích, không biết xuất hiện từ đâu rồi treo hộp ấy sau lưng.Điều này buộc con châu chấu muốn đạt lại mảnh vỡ phải vòng ra sau lưng cậu. Nhưng với huyết mạch tôm tích, tốc độ phản ứng và tốc độ ra đòn đã đạt đến đỉnh cao. Trước khi con châu chấu vòng kịp ra sau lưng đã bị ăn liền mấy cú đấm trời giáng.Đám bò và sói háo sắc đứng xem: Ơ… sao cảm giác như đang lấy ngọc ra chơi vậy nhỉ?Đặc biệt là bầy bò, Chú cảm nhận thấy trò chơi kia chẳng khác nào việc dùng tấm vải đỏ để kích bọn nó. Nhưng với con châu chấu đang trong trận, nó không nhận ra được điều này, nó chỉ muốn đoạt lại thứ thuộc về nó càng nhanh càng tốt! Sức mạnh đó là của nó và chỉ thuộc về nó!Thế nhưng một trận chiến không dùng đến trí óc thì chỉ có thể dẫn đến thất bại.Lúc con châu chấu đầu đàn cố chấp đuổi theo chiếc hộp sau lưng Phú Quý, thì cậu đã chờ thời cơ từ lâu, nhắm vào ngực nó ra tay nhanh như chớp!Lần này cú đấm của cậu không đánh thẳng vào mảnh vỡ trên ngực, mà liên tục đánh vào xung quanh. Trước khi con châu chấu kẹt phản ứng, cảm nhận được nguy hiểm và cơn đau. Cậu đã đánh thủng lớp giáp sắt sau hai lần tiến hóa. Rồi cậu kéo mạnh xuống! Mảnh thứ hai của trung tâm thế giới trên cơ thể con châu chấu bị tách ra. Khoảnh khắc mảnh vỡ bị lấy đi, nó rít lên một tiếng đau đớn và tức giận. Âm âm thanh ấy rung động cả không khí truyền đi rất xa, khiến đàn châu chấu tiến hóa vốn đã bay đi cũng nghe thấy, chúng đổi hướng và quay trở lại.“Ô u?!” “Ùm ùm!!” “Ngươi là con người ngu xuẩn đã làm gì thế?! Tại sao lũ châu chấu lại bay trở về?!” Sói Vương và Ngưu Ma Vương đang trong thế căng thẳng, không ai chiếm được ưu thế, nay cảm nhận được cả đại quân châu chấu quay lại thì toàn thân như muốn nổ tung. Nếu lũ châu chấu kia lại lao đến, cắn xé không chút kiêng dè, chẳng phải chúng sẽ bị tấn công từ cả trước lẫn sau sao?! Riêng Tạ Sói vẫn bình tĩnh. Bởi vì thỉnh thoảng hắn vẫn liếc sang, biết rõ Viên Viên đã đánh bại con châu chấu đầu đèn, còn lấy được hai mảnh trung tâm thế giới. Lúc này hắn không hoảng loạn ngược lại còn cảm thấy tự hào. Quả nhiên không hổ là người mà hắn đã chọn.Dù trận chiến khó khăn hơn một chút thì đã sao? Chỉ cần đạt được mảnh trung tâm thế giới, sớm muộn gì cũng dẫn đến kết cục này. Nhưng cuối cùng, Tạ Sói, Sói Vương và Ngưu Ma Vương không bị vào cảnh bị châu chấu đầu đàn và đại quân châu chấu kẹp đánh hai mặt. Khi lũ châu chấu nghe tiếng gọi lao tới như một đám mây đen sống động phủ kín trời đất, thì Phú Quý với mái tóc bảy màu hít sâu một hơi, siết chặt chiếc hộp kim loại hợp kim có hoa văn rỗng đang chứa mảnh vỡ lõi thế giới trong tay. Ngay sau đó, cậu dồn hết sức ném chiếc hộp kim loại rỗng ấy thẳng về phía đại quân châu chấu! Trong khoảnh khắc đầu tiên, lũ châu chấu có trí tuệ đã lập tức tản ra để tránh đòn. Nhưng khi chiếc hộp rỗng bay ngang qua chúng, cả đại quân châu chấu lại đồng loạt khựng lại! Chỉ một cái chớp mắt sau, những con châu chấu vốn đang né tránh chiếc hộp rỗng ấy bỗng phát ra tiếng vo ve nhỏ sắc nhọn, lao thẳng về phía chiếc hộp! Trong lúc hỗn loạn, nếu có đồng loại nào cản đường, những con châu chấu khát khao tiến hóa không chút do dự húc văng, thậm chí cắn xé chính đồng bọn. Thế là, đàn châu chấu khiến người ta sợ nay chỉ vì một mảnh vỡ mà tan rã, không còn đội hình. Cẩu Phú Quý đứng tại chỗ, nhìn đàn châu chấu vì tranh đoạt mà chen thành một ngọn núi côn trùng màu nâu đen. Cậu nhếch khóe miệng, rồi lại cười giếu Cảnh tượng đàn châu chấu tranh giành chẳng khác nào xã hội loài người khi tranh đoạt danh lợi và quyền lực.Điên cuồng, hung hãn, bất chấp tất cả. Có thể thấy, mọi sinh vật trên thế giới đều khó thoát khỏi bản năng ham muốn. Chỉ một chiếc hộp kim loại chứa mảnh vỡ trung tâm thế giới đã khiến cả đại quân châu chấu bị hóa giải. Lúc này, Cẩu Phú Quý quay sang quan sát trận chiến của Tạ Sói, Sói Vương và Ngưu Ma Vương. Có vẻ như ba con châu chấu đầu đàn cũng bị mảnh vỡ ấy hấp dẫn. Dù chúng đang giao chiến với ba đối thủ nhưng luôn vô thức nghiêng về phía nơi có mảnh vỡ. Sự mất tập trung ấy ít nhiều làm suy giảm sức chiến đấu của cả ba nhưng cục diện thay đổi chỉ diễn ra ở phía Tạ Sói.Ngay lúc con châu chấu đầu đàn mất tập trung. Tạ Sói, chỉ trong vài ngày đã lớn thêm vài vòng, lao lên há miệng cắn thẳng vào đầu nó một cú chí mạng.Cho dù lúc này châu chấu đầu đàn to bằng một gã đàn ông cùng chán, cái đầu của nó cũng không thể lấp đầy miệng sói. Lúc nó phản ứng lại tưởng rằng con sói nữa trưởng thành định cắn đầu mình. Dù nó tự tin với sự tiến hóa của bản thân nhưng bản năng của giống loài khiến nó chọn cách lùi lại.Vì một bước rồi đó, Tạ Sói dùng hàm răng trắng và lấy mảnh vỡ trung tâm thế giới trên trán nó. Trong tiếng gào lên phẫn nộ của con châu chấu, sói ta quay đầu bỏ chạy.Ngay lúc ấy cậu đã chờ sẵn, nắm bắt thời cơ bất ngờ lao ra từ bên cạnh. Những cú đấm như mưa giáng thẳng vào ngực nó, nơi còn một mảnh vỡ của trung tâm thế giới. Ở đấm cuối, mảnh vỡ bị Phú Quý thu vào không gian.Trong bốn con châu chấu đầu đàn, có hai con thua cuộc. Cán cân bắt đầu nghiêng, kết cục đã được định.Sáu phút sau, Sói Vương và Ngưu Ma Vương kết thúc trận chiến của mình dưới sự hỗ trợ của Tạ Sói và Phú Quý. Thực ra, không phải Sói Vương và Ngưu Ma Vương yếu. Chỉ là, trước sức hấp dẫn của mảnh vỡ không chỉ châu chấu ngay cả Sói Vương và Ngưu Ma Vương cũng cảm nhận được nguồn sinh lực và sức mạnh khiến chúng không thể kháng cự. Khi trận chiến kết thúc, Sói Vương và Ngưu Ma Vương dùng ánh mắt sắc bén tham vọng nhìn chằm chằm vào mảnh vỡ trong tay người đẹp Phú Quý. Chúng không tấn công nhưng với thế bao vây của cả bầy sói và đàn bò, chúng có ý định để Cẩu Phú Quý rời đi dễ dàng. “Ùm! Ùm ùm ùm ùm ùm!” biết ngay con chó lai này chẳng phải thứ tốt đẹp, không ngờ lại là con người biến thành! Con người ngày càng xảo quyệt, để để trang Trưng vào thế giới động vật mà đến cả chó cũng đem ra biến hóa! Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là mau giao ra sức mạnh trong tay mày. Nếu không ta sẽ dùng một cuốn hút xuyên thủng mày rồi dẫn cả đàn bò dẫm nát mày thành bánh thịt!
Sói Vương không nhiều lời như Ngưu Ma Vương. Nó chỉ soi xét nhìn người đẹp Phú Quý thật lâu, lại nhìn sang con sói con đã lớn thêm. Có lẽ lúc này, miễn cưỡng có thể gọi nó là một con sói thực thụ. Nhưng… nó là sói sao? Sói Vương nheo mắt lại. “Khụ khụ…” Con người có âm mưu gì? Có phải ngay từ đầu hai đứa bây muốn cướp đi sức mạnh nên mới gia nhập bầy sói?Sói Vương bước lên một bước, đôi mắt đối diện thẳng với Cẩu Phú Quý. Cẩu Phú Quý hiểu được ánh mắt ấy.Công và tội cân bằng. Để lại mảnh vỡ, rồi được phép rời đi. Nhưng người đẹp Phú Quý chỉ khẽ nhếch khóe miệng. Lúc này mà rời đi thì đâu có đạt được mục đích khi bọn họ đến với bầy sói. Hơn nữa, so với việc mảnh vỡ thuộc về ai, còn có một chuyện quan trọng hơn cần phải làm rõ. Nếu không làm rõ chuyện này, cho dù rời đi, trong lòng cậu cũng không thể yên ổn. Thế là cậu chàng ngồi xuống đất, ngồi giữa vòng vây của bầy sói. Tạ Sói bước lên trước mặt cậu, chắn giữa Cẩu Phú Quý và bày sói bày bò.Người đẹp Phú Quý nắm đuôi sói kéo nhẹ, rồi vuốt lông con sói đang căng cứng. “Tao biết tụi mày muốn trở nên mạnh hơn nhưng sức mạnh lớn cũng cần cơ thể đủ sức chịu đựng, có mạng để dùng đúng không? Đừng chọn những cặp mắt sói và mắt bò nhìn tao nữa, hãy nhìn bốn con châu chấu đầu đàn đi, tụi mày quên hết rồi sao?” Sói Vương và Ngưu Ma Vương theo hướng tay chỉ của cậu trai, lúc này mới nhìn thấy bốn cái xác châu chấu nằm bất động trên mặt đất. Thế nhưng, cả con sói con bò lại làm như chẳng thấy gì, không hề có phản ứng. Người đẹp Phú Quý nhếch khóe miệng. Xem ra một mảnh vỡ trung tâm thế giới chẳng đủ để nâng cao trí tuệ cho lắm. “Bốn con châu chấu đều đã chết! Là sau khi chúng ta moi ra mảnh trung tâm thế giới chúng mới chết!”
“Trước đó, chúng thậm chí chẳng hề chịu thương tổn chí mạng nào! Vậy tại sao sau khi mất đi mảnh vỡ lõi thế giới, chúng lại chết ngay lập tức?!” “Tụi mày có suy nghĩ về điều này chưa. Bốn con châu chấu không phải bị tụi tao giết, mà chết bị động. Nguyên nhân dẫn đến cái chết là việc mất đi mảnh vỡ trung tâm thế giới.”Lần này Sói Vương và Ngưu Ma Vương đã nghe ra được mấu chốt, nhưng vẫn chưa hiểu hết nỗi lo của người đẹp Phú Quý. “Ùm!!” Thế thì giữ báu vật cho chắc chẳng phải xong sao! Báu vật của ta đang nằm trong bụng ta đây này!Sói Vương lại do dự một chút, rồi bước lên, dùng mũi và mắt kiểm tra kỹ tình trạng cơ thể và cái chết của những con châu chấu kẻ có hai mảnh vỡ và kẻ có một mảnh vỡ. Cuối cùng, nó dường như phát hiện ra điều gì đó. Cố Phú Quý cũng bước đến. “Ngươi đã nhận ra rồi phải không?” “Bốn cái xác châu chấu đều khô quắt, thậm chí già nua. Ta không thể xác định tuổi của chúng, nhưng cánh và lớp vỏ ngoài đã trở nên cực kỳ giòn yếu, hẳn là có liên quan đến việc sinh lực bị rút cạn. Con có hai mảnh còn già hơn con có một mảnh hay nói cách khác, sinh lực và sức mạnh của nó bị hút đi càng nghiêm trọng.” “Nghe đến đây, các ngươi vẫn chưa hiểu sao? Khi mảnh vỡ rời khỏi cơ thể, thân thể các ngươi sẽ vì thiếu hụt nguồn sinh lực vốn duy trì bấy lâu mà nhanh chóng sụp đổ, tử vong! Lúc đầu lấy được bao nhiêu, thì khi mất đi sẽ phải trả lại bấy nhiêu!” “Giờ còn thấy sức mạnh và mảnh vỡ ấy là thứ tốt đẹp nữa không? Nhìn sang bên kia đi đàn châu chấu vì mảnh vỡ đến giờ vẫn còn tự tàn sát lẫn nhau, chẳng buồn để ý đến chúng ta! Nếu cứ tranh giành như thế, chúng sẽ tự diệt chủng!” Biểu cảm của cậu thanh niên tuấn mỹ trở nên nguy hiểm: “Trong thế giới loài người chúng tôi có một loại vật phẩm. Nó giống hệt như mảnh vỡ này. Ban đầu, kẻ nào có được nó sẽ cảm thấy mình trở nên vô cùng mạnh mẽ, lại cực kỳ hạnh phúc. Trong thế giới của hắn, hắn như biến thành một anh hùng vô địch, sở hữu tất cả những gì mình muốn. Nhưng cùng với sự khao khát nhân đôi và cảm giác không bao giờ thỏa mãn, những người ấy sẽ tìm mọi cách để có thêm nhiều vật phẩm hơn, để khiến bản thân càng mạnh mẽ, càng hạnh phúc hơn.” “Các ngươi có biết cuối cùng những kẻ sở hữu nhiều vật phẩm nhất đã trở thành thế nào không?” Sói Vương và Ngưu Ma Vương im lặng, như thể chẳng hiểu lời chàng trai nói. Nhưng Cẩu Phú Quý biết rõ chúng đã hiểu, ít nhất là con sói đầu đàn và con bò đầu đàn kia đã hiểu. Thế nên cậu nhếch miệng, nói ra đáp án cuối cùng:
“Những người đó đều chết cả rồi. Chết trong tình trạng gầy gò, xương xẩu, trong cơ thể không còn chút sức mạnh hay sinh lực nào.”Có lẽ trung tâm thế giới không phải là một tồn tại tà ác, chỉ là sau khi vỡ ra thì sinh ra dị biến.” “Hoặc cũng có thể đây vốn là sức hút tự nhiên của mảnh vỡ lõi thế giới, lôi kéo mọi sinh mạng trong thế giới này tranh đoạt và hấp thụ chúng, để rồi những mảnh vỡ rải rác khắp nơi dần dần được những sinh vật mạnh mẽ nhất sở hữu, cuối cùng… ngưng tụ thành một lõi thế giới hoàn chỉnh.” “Nhưng mà…” Cậu thanh niên tuấn mỹ mở bàn tay ra, bên trong là năm mảnh vỡ đỏ rực như hồng ngọc, dưới ánh mặt trời tỏa sáng chói lòa. “Đến khi trung tâm thế giới hoàn chỉnh, thì sinh mạng kẻ đã gom hết tất cả mảnh vỡ, gần như giết sạch mọi thứ trong thế giới này liệu còn có thể sống sót không? Nó sẽ tìm đâu ra thêm sinh lực và sức mạnh để duy trì cơ thể khổng lồ của mình, để không bị sụp đổ và chết đi vì thiếu nguồn sống?” “Nó làm sao chắc chắn được rằng mình có thể mãi mãi giữ được trung tâm thế giới hoàn chỉnh trong cơ thể?” “Ta biết rõ, mỗi lần các ngươi dung hợp mảnh vỡ thế giới, đều không thể kiềm chế mà phát điên. Chỉ một, hai mảnh thôi đã khiến các ngươi mất kiểm soát. Vậy sau này, khi có nhiều hơn nữa, các ngươi chắc chắn có thể chịu đựng đến cuối cùng, bảo vệ được cả tộc đàn sao?” “Những mảnh vỡ thế giới này, đối với các ngươi, chính là thứ độc dược: vừa tăng sức mạnh, vừa tăng tốc đến với cái chết.” Cậu không dám tưởng tượng, nếu thật sự có một sinh mạng dung hợp toàn bộ mảnh vỡ, thì nó sẽ mạnh mẽ và khủng khiếp đến mức nào. Và cái khủng khiếp ấy… sẽ làm ra điều gì? Cậu trai khẽ lắc đầu, hít một hơi thật sâu. “Vậy nên, ta không khuyên các ngươi trở thành kẻ cuối cùng kẻ chắc chắn sẽ chết hoặc phát điên. Trừ khi… các ngươi vẫn muốn thử?” Cậu niên tuấn mỹ nhìn thẳng vào Sói Vương và Ngưu Ma Vương với ánh mắt chân thành và nghiêm túc, rồi đưa những mảnh vỡ lõi thế giới trong lòng bàn tay mình ra phía trước. Nhưng Sói Vương và Ngưu Ma Vương trước đó còn quyết tâm phải giành bằng được mảnh vỡ thế giới lúc này lại khẽ ngẩng đầu lùi về sau một chút. “Ùm!” Bò đâu có ngu đến thế! Dù vẫn chưa hiểu hết mọi chuyện, nhưng ít nhất ta biết rõ: hấp thụ thêm nữa thì sẽ chết! Đừng hòng lừa bò!” Cẩu Phú Quý: “…” Thôi, không cần biết là chúng có hiểu hết hay không, chỉ cần chúng đã nắm được cái cốt lõi là đủ rồi. ***7/12/2025
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz