ZingTruyen.Xyz

Blue Lock Textfic Hom Qua La Ban

˚    ✦   .  .   ˚ .      . ✦     ˚     . ★⋆.
   .     ˚     *     ✦   .  .   ✦ ˚      ˚ .˚      .  .   ˚ .              ✦


. ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁ . ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁


“Nagi.”

Barou đẩy nhẹ cửa vào bên trong, dáng vẻ lịch sự của y khiến Nagi cảm thấy thật xa lạ. từng tiếng bước chân vang lên nhẹ trong căn phòng trắng làm cậu bồn chồn không thôi. gương mặt đó, giọng nói đó, thân hình đó và dòng cảm xúc dâng trào đó cậu muốn người ở trước mặt mình là Mikage Reo.

Nagi hơi nhướng mày quay sang nhìn về y, cái nét mặt ngờ nghệch đó có lẽ đã làm dao động được mọi lời nói của Barou.

y chẳng nói một lời nào sau đó, ánh mắt y nhìn ra cửa rồi tiến lại gần cậu ngay sau đó. Nagi cảm thấy hơi bất an, cả cơ thể đều lùi lại theo phản xạ tự nhiên của cậu. y tiến đến nhanh, đứng trước mặt cậu to lớn như vậy.

“Reo chẳng còn nhớ gì về cậu, liệu—”

“không– xin cậu đấy...”

Nagi mím chặt môi nhìn, ngước đôi mắt đầy tội lỗi nhìn về phía Barou.

“cậu giết chết tôi đi cũng được, chứ đừng khiến tôi trở thành kẻ tội đồ.”

Nagi chắc chắn với những gì mình đang nói ra, mọi lời lẽ của cậu in hằn sâu vào trong tâm can của Barou. nhưng vốn dĩ ai cũng đều biết, sự nhẫn nhịn suốt bấy lâu là lớp vỏ của bề ngoài mà Barou đã khó khăn xây dựng lên.

Barou đột nhiên cả cơ thể y vươn tới, bàn tay thô ráp bóp chặt lấy hai bên má tròn trịa mềm mại. nó làm cậu thấy sợ rồi.

cả cơ thể cậu không tự chủ run rẩy, đừng đi quá xa. đến cả Reo, cậu cũng chưa bao giờ cho cậu ta cơ hội lấy một đêm làm tình trên nền nhạc nào. đúng hơn cậu vẫn còn trong trắng, vì bản thân cậu chưa sẵn sàng cho việc đó. Reo đã tôn trọng cậu đến vậy. bây giờ lại sắp bị người đàn ông khác nuốt sống, khác nào cậu tự vứt bỏ lời nói của mình sau bao nhiêu sự tin tưởng của người bạn trai cậu thương nhất.

bàn tay kia bóp mạnh lấy cả gương mặt diễm kiều đưa nó tiến lại gần y hơn, có lẽ cậu đã cảm nhận được hơi thở của y khi mọi thứ đang đi quá giới hạn của chúng.

đôi đồng tử cậu run lên bất ngờ, những giọt mồ hôi thi đưa nhau đổ xuống. thoáng qua một giây phút nào đó, cậu nhìn thấy sự giận dữ trong ánh mắt đó và một cái nhíu mày đầy hung tợn. nó khiến cậu rùng mình, bằng cách nào đó Nagi có lẽ đã biết được ham muốn ngay từ đầu của cậu ta.

“mnhpn...–”

đôi môi nhỏ bị tấn công không thương tiếc, cậu liên tục ngọ nguậy để chống cứ lại khiến đôi chân kia nhói lên làm cho nhíu mày.

ngay khi tất nhiên đều vô nghĩa, cậu cũng muốn đẩy mạnh y ra mặc dù mọi thứ đều quay về con số không. nước mắt cậu ứa ra chảy dài trên gò má, bây giờ có rửa sạch cậu bằng sông hay biển cả bao la cũng không thể tẩy nổi vết bẩn trong tâm.

Barou đầy nóng vội, đè cả người Nagi xuống chiếc giường trắng đó. và kết thúc sự tấn công đó. môi cậu ta sưng lên một chút, vì Barou đã cắn vào nó thật mạnh.

“Barou– đừng mà! t,tớ xin cậu...”

Nagi dùng bàn tay run rẩy của mình, cậu hoảng loạn quậy phá không cho y lại gần mình.

“c,cậu giết tớ đi cũng được...đừng đối xử với tớ như vậy!!”

nào chăng, có lẽ lời nói đó hoàn toàn chỉ khiến trái tim y nhói lên, không có một dấu hiệu nào cho thấy y sẽ dừng lại vì nó. Nagi bật khóc lên thành tiếng vì sợ. Sae không có ở đây, người anh cậu tin tưởng nhất, người sẽ làm mọi thứ vì những đứa em của anh ta không có ở đây. lẽ nào, ngày hôm nay cậu sẽ phải tự chôn huyệt mình ở đây.

chết vì sự nhục nhã.

“ah– xin lỗi, cho phép em vào phòng xin nước. bình nước phòng của Reo bị hết rồi.”

Nagi chết lặng vì giọng nói quen thuộc, quay sang nhìn hóa ra Tsuyoshi.

Barou quay sang nhìn cậu nhóc kia. mái tóc đen cắt kiểu mullet còn ẩn mình dưới lớp khẩu trang trắng, hoàn toàn không phân biệt được người đó là ai. hành động, bước chân cậu ta nhẹ nhàng như sân khấu diễn kịch câm. còn giọng nói tuy nhẹ nhàng lại vang lên như lời trừng phạt từ Đấng Tối Cao trên bầu trời.

Nagi thầm mừng trong lòng, cậu run rẩy cố gắng đẩy cơ thể to lớn với lực tay như lớp bông mềm kia.

“Tsuyoshi, cậu đi đâu mà lâu vậy?”

lần này, Nagi thật sự thót tim vì giọng nói đó. đồng tử cậu khép lại, mở to mắt nhìn người kia.

“R-Reo?”

Reo đang dùng gậy hỗ trợ việc đi lại, hắn nhìn chằm chằm về bên đây khi lông mày nhíu nhẹ lại vì cảnh tượng bên trong. ánh sáng từ đôi ngươi đỏ của Tsuyoshi nhẹ dao động khi chúng nhìn về phía Reo lại tiếp tục quay về nhìn Barou.

Tsuyoshi đổ mồ hôi, cố gắng chữa cháy cho chúng. đôi mắt đang cười hiện lên bọng mặt nhìn về phía Barou.

“tụi mình đến không đúng l—”

Reo cắt ngang lên tiếng.

“hai người đang làm gì vậy, ở đây là bệnh viện đấy?”

“tôi thấy không giống các cặp đôi âu yếm lắm nhỉ?”

“chuyện gì xảy ra ở đây vậy?”

ánh mắt sắc lẻm nhìn về phía Barou, Nagi cảm giác như trọng lực của lời nói này đè nặng lên cõi lòng đang dâng cao nỗi bất an của y.

đôi mắt tím đó, thân thuộc quá...

Nagi mở to, đầy ngạc nhiên nhìn về phía Reo. Tsuyoshi chỉ cười thầm, ánh mắt bất lực hạ xuống nụ cười từ ánh mắt nhìn về phía Barou.

Reo mím môi rất nhanh lại thả lỏng, ánh mắt và mọi lời nói như con dao sắt chĩa thẳng vào Barou.

“tôi báo cho bác sĩ đấy.”

“nếu cậu có ý đồ bất chính ở đây.”

khi Reo vừa hạ giọng. Tsuyoshi bước thẳng lên chỗ Barou.

“R-Reo...?”

Tsuyoshi cúi nhẹ người với Barou.

“em xin lỗi ạ.”

dứt lời, Tsuyoshi thẳng lưng túm chặt lấy cổ tay của Barou và cong khuỷu tay của y chỉ thẳng xuống đất. một hành động dứt khoát, Tsuyoshi đập thẳng khuỷu tay của Barou xuống thành giường được làm bằng chất liệu cứng cáp.

“agh– thằng nhóc này!!”

Barou nhìn lên Tsuyoshi khi cánh tay tê rần đau nhức truyền để não, lại im bặt đi khi nhìn lên đôi mắt đỏ rực màu máu đó lại hung tợn như những con quái trong các bộ phim creepy.

giọng nói của Tsuyoshi trầm xuống khi Reo im lặng.

“em chỉ làm theo lòng Reo muốn làm, và làm với nghĩa vụ của em.”

“nếu anh không rời khỏi đây, thì cái anh ăn tiếp theo có lẽ...”

“sẽ là giọt máu của anh trên tay Shidou đấy ạ.”

Tsuyoshi kéo khẩu trang xuống, mỉm nhẹ môi.

“vì Sae sẽ tới sớm thôi.”

. ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁ . ݁₊ ⊹ . ݁˖ . ݁

Astrean -- mmmbabiie

13 . 10 . 2024

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz