ZingTruyen.Xyz

[BL/CarFinn] Shy

Chương 12

buidiep20


34.

Kể từ tiết học đó,Finn chỉ mãi suy nghĩ về những lời của Carpaccio.

Tên đó đúng là chỉ toàn nói mấy lời gây khó hiểu với cậu. Mà không hiểu sao đầu óc cậu lại suy ngẫm lời của tên đó mới hay.

Thành ra cậu mãi chẳng thể ngủ bởi những cái suy nghĩ rối rắm trong đầu. Bây giờ là 12 giờ đêm,và Finn trằn trọc mãi vẫn chưa thể ngủ.

Rốt cuộc cả ngày hôm nay của cậu sao vậy chứ?

Bắt gặp Will bị đánh, sau đó nghe anh ta nói về những chuyện mà anh ta đã trải qua không khỏi làm cậu rùng mình. Buổi chiều tên Carpaccio lại nói thêm mấy lời khó hiểu cứ như đang cảnh báo cậu.

Quả là một ngày kỳ lạ đáng sợ.

'Thôi được rồi, bỏ mấy thứ đó sang một bên nào, ngày mai mình còn phải đi học nữa.'-Finn nghĩ trong tâm trí.

Nhưng cho dù như vậy thì nó cũng đâu thể nào giúp Finn ngủ được ngon lành?

.

.

.

"Finn Ames!!!"

"Trò ngủ trong giờ!?"

Giáo sư dạy môn thần chú học tức tối hét lên với Finn khi cậu vừa mới gục xuống bàn.

Cậu giật mình ngẩng đầu dậy khiến cho mọi người xung quanh bật cười khúc khích vì cái phản ứng của cậu. Đồng thời lúc đó cơ thể cậu đột nhiên cảm thấy ớn lạnh lạ thường.

"Finn à"- Dot ở bên cạnh khều tay cậu rồi hỏi- "Ông ổn không vậy?"

Cậu bối rối đáp lại, hình như cậu không hề nghe thấy tiếng cười khúc khích của mọi người trong lớp,nếu nghe thấy thì làm gì có chuyện cậu trả lời lại Dot.

"Ổn,tui chỉ hơi thiếu ngủ một chút thôi"

Finn đã không ngủ cả đêm hôm qua nên hôm nay cậu không tài nào mà tỉnh táo được. Cậu không khống chế nỗi đầu mình mà cứ gục xuống mãi, làm cho Dot ngồi ở bên cạnh phải khều cậu dậy mãi.

"Ông có thực sự ổn không vậy?'' - Dot nói với vẻ buồn phiền.

35.

Ở một góc của lớp học, Carpaccio nhìn chằm chằm vào Finn, ánh mắt ấy vẫn thật thờ ơ và xen một chút gì đó lạnh lẽo. Cậu ta chợt bật cười khi thấy cậu gục đầu xuống bàn lần thứ 9 trong tiết học.

Đó chỉ là một nụ cười nhạt ở trên môi, thậm chí nếu không nhìn kĩ thì có lẽ còn chẳng biết rằng cậu ta đang cười. Tuy vậy nhưng khuôn mặt cậu ta chẳng lộ lên chút ý cười nào, vẫn thật lạnh lẽo và tàn nhẫn như chính con người cậu ta.

Cậu ta cười vì vui ư? Không bao giờ có chuyện đó xảy ra.

Carpaccio cười vì cảm thấy Finn đúng là một kẻ ngớ ngẩn chính hiệu.

Sao lại có một kẻ ngu đến mức ngồi suy ngẫm cả một đêm vì những chuyện đó xảy ra cơ chứ? Kẻ nào cũng sẽ đoán được rằng làm gì có những sự việc tình cờ như thế. Cậu thậm chí chẳng nghi ngờ nhưng gì xảy ra với mình theo đúng hướng, luôn luôn chọn cách suy nghĩ bình thường.

Đó chính là lý do vì sao mà cậu bị "bọn chúng'' nhắm đến. Mọi sự việc đều có nguyên nhân mà ra, cậu ta ngu ngốc đến mức không thể tự sắp xếp những sự việc ấy trong đầu mà chỉ tự dằn vặt bản thân vì những điều vừa mới xảy ra.

Không có gì là ngẫu nhiên cả.

Chúc mừng mày, Finn. Mày đụng vào "chúng nó" là toang rồi.

36.

Sau khoảng hai ngày, Finn cuối cùng cũng suy nghĩ xong mọi việc.

Thứ nhất, cậu không muốn bạn bè mình bị vướng vào những cuộc đánh nhau và bắt nạt không có lý do. Việc này là do cậu đi và vô tình nhìn thấy, nó chẳng liên quan gì đến họ cả.

Mặc dù Finn vẫn nhiều lần đắn đo suy nghĩ không biết có nên hỏi thử ý kiến họ không, cậu không đủ quyết đoán để giải quyết những vấn đề này, nhưng cậu không hề muốn bị mang tiếng là cứ suốt ngày dựa dẫm vào bạn bè của mình. Finn biết rằng mỗi người đều có những buồn phiền riêng, kể cả bạn bè của cậu ai cũng vậy, cậu không muốn kể ra để cho họ bớt lo lắng cho cậu.

Thứ hai, cậu sẽ tránh việc gặp mặt Will. Kể từ lần đầu tiên cậu gặp Will và cả mấy lần sau nữa, nó đều làm cho cậu phải suy nghĩ không thôi. Cậu thấy anh ta vô cùng tội nghiệp và yếu đuối y như cậu. Nhưng cho dù là như vậy thì đám học viên bắt nạt anh ta vẫn là một cái gì đó khiến cho cậu sợ hãi, thứ năng lực điên rồ tra tấn người khác trong đau đớn mà cậu nhìn thấy chắc chắn không phải là dạng năng lực tép riu.

Finn đã phải dành ra cả một ngày nghỉ (cụ thể là hôm kia) để nghiên cứu về thứ ma lực đó, thực ra một phần là do bài tập của môn thần chú học mà cậu bắt buộc phải làm. Nhờ đó mà cậu nghiên cứu sâu hơn về thứ gọi là "phép gia tộc".

"Phép gia tộc" là chỉ những câu thần chú ma thuật mà một gia tộc hay một gia đình có mối liên kết với nhau bằng huyết thống thì mới có thể sử dụng được. Nhưng "sử dụng được" chứ không phải là "biết cách sử dụng". Một người nào đó trong gia tộc hay gia đình ấy phải được nhìn thấy những lời chỉ dẫn về cách thức niệm chú và các câu thần chú khó nhằn trong cuốn sách "Thần chú gia tộc" mà tổ tiên họ để lại, chỉ khi làm như vậy, họ mới có thể hiểu được cách sử dụng.

Nếu không biết cách sử dụng hoặc không có huyết thống với những người viết ra cuốn sách thì sẽ dẫn đến một tai nạn gọi là "phản bùa phép", tức là khi niệm ra câu thần chú đó thì sẽ phản lại vào chính người pháp sư ấy.

Nhưng gia tộc lớn trong thế giới pháp thuật không muốn cho bất kỳ ai nhìn thấy "thần chú gia tộc", bởi vì nó là bí mật gia đình, mặc dù người không có huyết thống thì không thể sử dụng, đến nay người ta vẫn chưa biết lý do tại sao không có bất kỳ câu thần chú nào bị lộ ra. Nhưng đa phần những thứ thần chú đó đều là những câu thần chú tàn độc nhất, người ta sử dung nó rất ít.

Và thứ thần chú kỳ lạ mà Finn đã nhìn thấy khi Lucas sử dụng lên cơ thể Will chính là "phép gia tộc". Tuy không rõ anh ấy thuộc gia tộc nào, nhưng chắc chắn gia tộc đó vô cùng lớn mạnh, nhìn cách anh ta thể hiện quyền hành trong trường là hiểu. Thứ "phép gia tộc" mà anh ấy sử dụng thuộc loại tra tấn thần kinh.

Thứ ba, chính vì những điều trên nên Finn mới suy nghĩ không thôi, cậu tuy là nói vậy thôi chứ thật sự trong lòng vẫn phân vân mãi, cậu rõ ràng là chẳng có chút quyết đoán nào cả. Tuy là thấy tội nghiệp cho người ta đó, nhưng mà lại chẳng dám giúp đỡ.

Suy cho cùng thì giúp đỡ một người mà mình chưa biết rõ đầu đuôi câu chuyện thì thật sự là một điều liều lĩnh. Mặc dù anh ta đã nói những điều xảy ra với mình vô thức trong cơn hoảng loạn, nhưng nó thật sự rất khó để Finn có thể hình dung đầu đuôi câu chuyện.

Vả lại ngay từ ban đầu mọi chuyện vốn chẳng dính dán một chút gì đến Finn, nếu cậu cứ đâm đầu vào thì thứ chờ đợi cậu chắc chắn không phải là điều tốt lành gì. Nhất là những người có quyền hành trong trường như Lucas và Ratih. Cậu không thể nào đứng yên mà nhìn người khác bị hại, ít ra thì cậu cũng muốn bản thân mình có thể giúp được người ta chút gì đó. Nhưng cho dù vậy, cậu phải hiểu rõ toàn bộ câu chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz