Bkdk Phai Long Ban Cung Phong
Katsuki không biết bạn cùng phòng của mình trông như thế nào. Lịch học của họ không bao giờ khớp nhau và việc tìm kiếm mạng xã hội của cậu chàng kia là vô ích vì "Midoriya Deku" dường như không tồn tại.
Lúc đầu, Katsuki không bận tâm. Anh vốn đã ghét ý tưởng ở chung phòng với một người hoàn toàn xa lạ rồi, nên anh cũng không quan tâm đến việc biết gì thêm về thằng dở hơi được ghép ở chung phòng với mình. Khi đến ký túc xá, chàng trai tóc vàng phát hiện ra Deku đã dọn đồ đến rồi. Nhưng cậu ấy thì không thấy đâu cả.
Katsuki miễn cưỡng chiêm ngưỡng trọn bộ truyện All Might trưng bày trên kệ của cậu chàng. Anh ấy cũng là một fan hâm mộ của phim truyền hình anh hùng đó từ khi còn là một đứa trẻ nhưng chưa bao giờ đọc bộ truyện tranh mà người ta dựa vào đó để chuyển thể thành phim.Deku để lại những chiếc bánh nhân cà ri mới mua trên bàn của anh với một tờ ghi chú chào mừng người đã dọn đến và giải thích rằng cậu ấy sẽ trở về muộn. Katsuki đã ăn thử một cái bánh và hài lòng vì độ cay chết tiệt của nó.
Vì vậy, có lẽ bạn cùng phòng của anh cũng không hẳn là một thằng dở hơi.Sáng hôm sau, Katsuki nhìn thấy một cục u to cỡ con người bên dưới chăn của Deku, với tiếng ngáy khe khẽ phát ra.
Anh kiểm tra thời gian và định đánh thức cậu ấy, nhưng sau đó lại thấy thời khoá biểu được ghim trên tường, và biết được các lớp học của Deku thường bắt đầu lúc 10 giờ sáng và kết thúc muộn nhất là vào 8 giờ tối.Vì vậy, anh rời đi mà không nhìn thấy khuôn mặt cậu chàng, và khi anh quay lại thì Deku đã biến mất. Tuy nhiên, có mấy gói bánh khoai tây chiên cay trên bàn của anh, với một ghi chú khác chúc Katsuki có một ngày học đầu tiên suôn sẻ.
Và chuyện này diễn ra trong cả một học kỳ chết tiệt.Katsuki ngày càng tò mò hơn về người bạn cùng phòng của mình khi ngày tháng dần trôi qua. Anh đã cố gắng hỏi xung quanh nhưng dường như không ai biết "Deku" là ai.
Cảm thấy hơi tội lỗi vì tất cả những món quà nhỏ mà anh liên tục được nhận, một ngày nọ, chàng trai tóc vàng quyết định đáp lại và để lại một chiếc bánh muffin việt quất cho cậu chàng mọt sách.Kể từ đó, nó đã trở thành thói quen của họ và họ liên lạc với nhau thông qua các ghi chú đính kèm trên mỗi món quà. Katsuki phát hiện ra Deku đã thấy tìm mẫu khảo sát khi đăng ký ở ký túc xá mà anh đã điền trực tuyến trước đó.
Không có gì nhạy cảm trên đó cả, chỉ gồm thông tin cơ bản. Những gì Katsuki viết rất ngắn gọn:Cử nhân Khoa học Y học Thể thaoKhẩu vị: Cay cấp độ địa ngục Âm nhạc: Bất cứ cái quái gì tao nghe thấy hay tại thời điểm đóKhông thích: Mấy đứa lười, ở dơ và mấy thằng ồn ào Kỳ vọng: Hãy giữ khu vực của mày trong phòng được sạch sẽ nếu không tao sẽ đốt hết đồ của mày. Và chịch bất cứ ai trong phòng của chúng ta và tao sẽ cắt con cu của mày khi mày đang ngủ.
Rõ ràng, nếu bạn hỏi quản lý kí túc xá, anh ta sẽ cung cấp cho bạn một bản sao câu trả lời của bạn cùng phòng của mình. Katsuki đã hỏi về mẫu trả lời của Deku. Chuyên ngành kép về Công tác xã hội và Tâm lý học Khẩu vị: Katsudon! Đồ ngọt! Âm nhạc: Bất cứ điều gì hợp với tâm trạng tớ lúc đóKhông thích: Phải thức dậy sớm nếu không cần thiếtKỳ vọng: Uh, làm ơn đừng lấy trộm đồ của tớ được không? Bộ sưu tập truyện All Might của tớ nắm giữ linh hồn tớ á và nếu có chuyện gì xảy ra với nó, tớ sẽ chết mất. D: Ngoài ra, xin đừng đánh thức tớ trước khi báo thức reo trừ khi có hỏa hoạn. Ngay cả khi có, hãy cứu bộ truyện tranh của tớ trước nha
Katsuki khịt mũi. Tên mọt sách này cũng khá hài hước.
Nhận được thông tin mới, Katsuki đã điều chỉnh những món quà của mình sao cho phù hợp, và anh đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi và lòng biết ơn khiến chàng trai tóc vàng cảm thấy hài lòng về bản thân mình. Cách Deku tôn thờ anh đã làm nên điều kỳ diệu đối với cái tôi vốn đã bị thổi phồng của Katsuki. Anh bắt đầu mong chờ sẽ nhận được những ghi chú đó mỗi ngày.
Một đêm nọ, Katsuki đã thức trắng một đêm hiếm hoi cho kỳ thi sắp tới. Anh đã ngủ quên trên bàn học. Khi anh thức dậy vào buổi sáng thì đã nằm trên giường rồi. Chàng trai tóc vàng không thể nhớ mình lên giường bằng cách nào, nhưng sau đó anh phát hiện ra có một lon cà phê nhãn hiệu yêu thích của mình trên bàn, cùng với một mảnh giấy ghi chú.
"Tớ đã biết cậu sẽ làm tốt bài kiểm tra hôm nay vì Kacchan rất thông minh và tuyệt vời, nhưng dù sao thì tớ cũng chúc cậu may mắn." Katsuki nhìn lại tấm tờ ghi chú màu xanh lá cây tươi sáng và nhìn về phía đống chăn có tiếng ngáy khò khò trên giường của Deku.
Anh cảm thấy có chút rung động kỳ lạ trong lồng ngực của mình.Sau khi đã làm xong bài kiểm tra của mình (mà anh chắc mình đã hoàn thành nó xuất sắc), Katsuki phát hiện ra các lớp còn lại sáng hôm đó được nghỉ.
Nên anh quay trở lại ký túc xá, định đánh một giấc. Anh không mong đợi sẽ bắt gặp Deku, vừa bước ra khỏi phòng tắm chung của họ /khỏa thân/. Deku rõ ràng không mong Katsuki hoặc bất kỳ ai xuất hiện, cậu ấy hốt hoảng nên trượt ngã vì có vũng nước trên sàn nhà.
Chàng trai tóc vàng cảm thấy tội lỗi vì đã không giúp đỡ, nhưng mọi cảm giác tội lỗi của anh nhanh chóng đã bay ra cửa sổ khi tên mọt sách ngã sấp mặt, cặp mông đầy đặn của cậu ấy chổng lên để "chào đón" Katsuki.Bộ não buê đuê của Katsuki 100% đã phải khởi động lại.
Trong một phút, anh chỉ nhìn chằm chằm vào cặp mông tàn nhang đó, nhìn nó lắc lư một cách ngon lành khi Deku ngọ nguậy và cố gắng đứng dậy. Mẹ kiếp. Anh muốn thọc ngón tay vào giữa cặp đào phúng phính và cắn một phát vô làn da mềm mại đó.
Đáng buồn thay, "tiết mục" đó đã kết thúc quá sớm sau khi Deku chạy về phía tủ quần áo của mình, lôi đồ ra và nhanh chóng mặc vào chiếc quần đùi có chủ đề All Might. /Cái đó/ lẽ ra đã đủ làm anh tắt nứng, nhưng đến khi Deku cuối cùng cũng quay lại nhìn anh.
Bộ não của Katsuki ngừng hoạt động lần thứ hai chỉ trong chưa đầy một phút.Cậu ấy /xinh/ vãi cả lồn. Đẹp đến mức không thể tin được, với những lọn tóc xoăn xanh lục hơi tối màu, đôi má phúng phính đang ửng hồng và chiếc mũi nhỏ nhắn dễ thương. Khuôn mặt của cậu được tô điểm bởi những đốm tàn nhang vô cùng đáng yêu, thu hút sự chú ý cho đôi mắt xanh lục sáng ngời của cậu.
"Kacchan? Cậu đang làm gì ở đây?""Đây cũng là phòng chết tiệt của tao," anh quát, vẫn nhìn chằm chằm một cách trơ trẽn. Anh dõi theo những chỗ lõm và đường cong trên thân hình vạm vỡ săn chắc của tên mọt sách, mắt đảo xuống để quan sát cơ bụng sáu múi của cậu ấy.
Ngày yêu thích của cậu ở phòng gym chắc hẳn là ngày tập chân, dựa vào độ dày của cặp đùi đó."Giờ này không phải cậu có tiết sao?" Deku hỏi khi cậu bắt đầu mặc quần áo vào.
"Được nghỉ rồi," anh trả lời, liếm môi khi tên mọt sách cúi xuống để lấy tất ở ngăn tủ dưới cùng. "Tao định chợp mắt một chút." Vâng, anh đã /định/ là như vậy. Còn giờ thì có lẽ anh sẽ dành cả buổi sáng để thủ dâm.
"Ồ tớ hiểu rồi!" Cậu chàng ríu rít, nở một nụ cười ấm áp khiến Katsuki cảm thấy hơi lâng lâng. "Cậu xứng đáng được nghỉ ngơi sau khi học hành chăm chỉ cả đêm qua. Thi cử thế nào rồi?" "Dăm ba, chắc kèo điểm tuyệt đối luôn."
"Tớ biết ngay mà!" Cậu reo lên, cười rạng rỡ đầy tự hào. Trái tim Katsuki lại rung động lần nữa.
"10 phút nữa vô tiết rồi tớ phải đi đây," tên mọt sách nói thêm khi vội vã gom đồ đạc của mình. "Nghỉ ngơi cho khỏe nha Kacchan!" Khi Katsuki thoát khỏi cơn mê man thì Deku đã biến mất.
Anh ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vào bức tường một cách trống rỗng. Cái quần què gì vừa mới xảy ra vậy?
Anh phát hiện ra có một ghi chú trên bàn mình. "Có một hộp kem sô cô la ớt trong tủ lạnh mini của chúng ta dành cho cậu á! Đừng ăn hết trong một lần nha kẻo cậu bị đau bụng đó nha! Thật tự hào về anh bạn cùng phòng siêu thông minh của tớ quá đi thôi!"
Katsuki bóp nát tờ giấy trong tay. Cái thứ cảm giác quái quỷ này là gì đây?
Những ngày còn lại trong tuần, anh đã được không gặp lại Deku. Nhưng anh không thể nào xoá được hình bóng cậu chàng xinh đẹp đó ra khỏi đầu, và Katsuki nhận ra mình luôn nhìn chằm chằm vào khối u đang ngáy khò khò trên chiếc giường kia mỗi sáng một cách khao khát.
Anh muốn dành nhiều thời gian với cậu ấy hơn. Các ghi chú giờ là không đủ với anh nữa rồi.Một đêm nọ, anh quyết định thức và đợi tên mọt sách trở về phòng ký túc xá của họ. Katsuki thường không thể thức quá 8 giờ, nhưng vì Deku thì anh chắc chắn sẽ cố thử. Vì vậy, anh đã trang bị cho mình một tá lon cà phê và ba lon nước tăng lực, với hy vọng sẽ gặp được cậu chàng mọt sách trước khi anh chết vì lên cơn đau tim.
Đến nửa đêm, Deku loạng choạng bước vào phòng của họ. Tên mọt sách trông có vẻ mệt mỏi, đi khập khiễng khi tiến về phía giường. Cậu bắt đầu cởi quần áo của mình mà không nhận ra rằng Katsuki vẫn còn thức.
Chuyện đó sẽ rất nóng bỏng nếu không có những vết bầm tím xuất hiện khắp cơ thể Izuku."Chuyện đéo gì đã xảy ra với mày vậy?"
Deku nhảy dựng lên và vấp ngã một lần nữa, nhưng lần này Katsuki đã bước tới để đỡ lấy cậu ấy. Ở khoảng cách này, chàng trai tóc vàng chú ý thấy quai hàm bị thâm tím và môi nứt nẻ. "Uh, tớ bị ngã cầu thang à?"
"Cầu thang không có nắm đấm, đồ mọt sách chết tiệt," anh gầm gừ. "Đừng nói dối tao."Deku do dự. Cuối cùng, cậu chàng tàn nhang phá vỡ sự im lặng và thở dài.
"Tớ đánh nhau với người ta." "Ừ hay quá," Katsuki gầm gừ. "Tao nhìn là biết rồi. Chuyện tao muốn biết là những thằng khốn nạn đó là ai và tao có thể tìm thấy tụi nó ở đâu."
"Bệnh viện," Izuku trả lời, nghe khá tự mãn.Đêm đó, Katsuki phát hiện ra Deku là một thành viên trong đội Muai Thai của trường, người hay luyện tập muộn vào ban đêm.
Tình trạng hiện tại của Deku là do cậu ấy đã cứu một nhân viên thu ngân bị côn đồ quấy rối trong một cửa hàng tiện lợi bên ngoài khuôn viên trường. "Tại sao mày lại đến đó?"
"Tớ luôn ghé qua cửa hàng đó để mua quà cho cậu mỗi ngày," Deku cười toe toét, lấy một túi mì ăn liền Volcanic từ trong balo ra. Đó là món yêu thích của Katsuki. Chàng trai tóc vàng nhìn chằm chằm vào nó, tim đập thình thịch.
"Xin lỗi, tớ vẫn chưa viết ghi chú. Tớ thường viết nó trước khi đi ngủ." Chết tiệt.
"Đồ ngốc," Katsuki nghiến răng, bị choáng ngợp bởi mớ cảm xúc mà anh không biết phải xử lý như thế nào. Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy như vậy, giống như... giống như đang làm bài kiểm tra cho một môn học mà anh thậm chí còn không đăng ký học. Deku trông cực kì hài lòng với món quà cậu mua cho anh, khiến chàng trai tóc vàng choáng váng vì sự trìu mến trong mắt cậu ấy.
Không biết phải nói gì, Katsuki quyết định xem xét các vết thương của mọt sách. May mắn thay, Deku dường như không bị gãy xương hay bị tổn thương gì nghiêm trọng. Cậu ấy hơi lấm lem và đẫm mồ hôi nhưng lại quá mệt để tắm, nên Katsuki đã lột sạch đồ cậu ra trừ mỗi quần đùi để lau người cho cậu ấy bằng bông tắm.
Anh cố gắng giữ vẻ mặt dửng dưng nhưng cách Deku đỏ mặt và vặn vẹo mỗi khi Katsuki lướt qua núm vú hồng hào của cậu ấy và lau xuống phần đùi trong đã đẩy chàng trai tóc vàng đến giới hạn chết tiệt của mình. Sau đó, khi anh bắt đầu xoa bóp cơ bắp bị đau của Deku, mọt sách còn bạo dạn /rên/ nữa chứ.
"Kacchan ~ cảm giác tuyệt thật đó ~ ," Deku rên rỉ dâm dục đến mức khiến Katsuki lần đầu tiên trong đời phải cầu nguyện.Anh đã cầu nguyện với Đức Phật, Chúa Giê-su, Cthulhu, v.v. vì anh thực sự cần sự can thiệp của thần thánh để vượt qua chuyện này mà không phải /xuất tinh/ lên khắp mông bạn cùng phòng của mình.
"Đi ngủ đi," anh rít lên.Địa ngục cá nhân đó còn kéo dài thêm mười phút nữa trước khi những tiếng rên tục tĩu của mọt sách chuyển thành tiếng ngáy nhè nhẹ, đều đều.
Khi chắc chắn rằng Deku đã ngủ, Katsuki đặt cậu lên giường một cách nhẹ nhàng rồi chạy thẳng vào phòng tắm chung của họ. Anh và tay của mình sẽ có "một cuộc trò chuyện" rất rất dài.
Lúc đầu, Katsuki không bận tâm. Anh vốn đã ghét ý tưởng ở chung phòng với một người hoàn toàn xa lạ rồi, nên anh cũng không quan tâm đến việc biết gì thêm về thằng dở hơi được ghép ở chung phòng với mình. Khi đến ký túc xá, chàng trai tóc vàng phát hiện ra Deku đã dọn đồ đến rồi. Nhưng cậu ấy thì không thấy đâu cả.
Katsuki miễn cưỡng chiêm ngưỡng trọn bộ truyện All Might trưng bày trên kệ của cậu chàng. Anh ấy cũng là một fan hâm mộ của phim truyền hình anh hùng đó từ khi còn là một đứa trẻ nhưng chưa bao giờ đọc bộ truyện tranh mà người ta dựa vào đó để chuyển thể thành phim.Deku để lại những chiếc bánh nhân cà ri mới mua trên bàn của anh với một tờ ghi chú chào mừng người đã dọn đến và giải thích rằng cậu ấy sẽ trở về muộn. Katsuki đã ăn thử một cái bánh và hài lòng vì độ cay chết tiệt của nó.
Vì vậy, có lẽ bạn cùng phòng của anh cũng không hẳn là một thằng dở hơi.Sáng hôm sau, Katsuki nhìn thấy một cục u to cỡ con người bên dưới chăn của Deku, với tiếng ngáy khe khẽ phát ra.
Anh kiểm tra thời gian và định đánh thức cậu ấy, nhưng sau đó lại thấy thời khoá biểu được ghim trên tường, và biết được các lớp học của Deku thường bắt đầu lúc 10 giờ sáng và kết thúc muộn nhất là vào 8 giờ tối.Vì vậy, anh rời đi mà không nhìn thấy khuôn mặt cậu chàng, và khi anh quay lại thì Deku đã biến mất. Tuy nhiên, có mấy gói bánh khoai tây chiên cay trên bàn của anh, với một ghi chú khác chúc Katsuki có một ngày học đầu tiên suôn sẻ.
Và chuyện này diễn ra trong cả một học kỳ chết tiệt.Katsuki ngày càng tò mò hơn về người bạn cùng phòng của mình khi ngày tháng dần trôi qua. Anh đã cố gắng hỏi xung quanh nhưng dường như không ai biết "Deku" là ai.
Cảm thấy hơi tội lỗi vì tất cả những món quà nhỏ mà anh liên tục được nhận, một ngày nọ, chàng trai tóc vàng quyết định đáp lại và để lại một chiếc bánh muffin việt quất cho cậu chàng mọt sách.Kể từ đó, nó đã trở thành thói quen của họ và họ liên lạc với nhau thông qua các ghi chú đính kèm trên mỗi món quà. Katsuki phát hiện ra Deku đã thấy tìm mẫu khảo sát khi đăng ký ở ký túc xá mà anh đã điền trực tuyến trước đó.
Không có gì nhạy cảm trên đó cả, chỉ gồm thông tin cơ bản. Những gì Katsuki viết rất ngắn gọn:Cử nhân Khoa học Y học Thể thaoKhẩu vị: Cay cấp độ địa ngục Âm nhạc: Bất cứ cái quái gì tao nghe thấy hay tại thời điểm đóKhông thích: Mấy đứa lười, ở dơ và mấy thằng ồn ào Kỳ vọng: Hãy giữ khu vực của mày trong phòng được sạch sẽ nếu không tao sẽ đốt hết đồ của mày. Và chịch bất cứ ai trong phòng của chúng ta và tao sẽ cắt con cu của mày khi mày đang ngủ.
Rõ ràng, nếu bạn hỏi quản lý kí túc xá, anh ta sẽ cung cấp cho bạn một bản sao câu trả lời của bạn cùng phòng của mình. Katsuki đã hỏi về mẫu trả lời của Deku. Chuyên ngành kép về Công tác xã hội và Tâm lý học Khẩu vị: Katsudon! Đồ ngọt! Âm nhạc: Bất cứ điều gì hợp với tâm trạng tớ lúc đóKhông thích: Phải thức dậy sớm nếu không cần thiếtKỳ vọng: Uh, làm ơn đừng lấy trộm đồ của tớ được không? Bộ sưu tập truyện All Might của tớ nắm giữ linh hồn tớ á và nếu có chuyện gì xảy ra với nó, tớ sẽ chết mất. D: Ngoài ra, xin đừng đánh thức tớ trước khi báo thức reo trừ khi có hỏa hoạn. Ngay cả khi có, hãy cứu bộ truyện tranh của tớ trước nha
Katsuki khịt mũi. Tên mọt sách này cũng khá hài hước.
Nhận được thông tin mới, Katsuki đã điều chỉnh những món quà của mình sao cho phù hợp, và anh đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi và lòng biết ơn khiến chàng trai tóc vàng cảm thấy hài lòng về bản thân mình. Cách Deku tôn thờ anh đã làm nên điều kỳ diệu đối với cái tôi vốn đã bị thổi phồng của Katsuki. Anh bắt đầu mong chờ sẽ nhận được những ghi chú đó mỗi ngày.
Một đêm nọ, Katsuki đã thức trắng một đêm hiếm hoi cho kỳ thi sắp tới. Anh đã ngủ quên trên bàn học. Khi anh thức dậy vào buổi sáng thì đã nằm trên giường rồi. Chàng trai tóc vàng không thể nhớ mình lên giường bằng cách nào, nhưng sau đó anh phát hiện ra có một lon cà phê nhãn hiệu yêu thích của mình trên bàn, cùng với một mảnh giấy ghi chú.
"Tớ đã biết cậu sẽ làm tốt bài kiểm tra hôm nay vì Kacchan rất thông minh và tuyệt vời, nhưng dù sao thì tớ cũng chúc cậu may mắn." Katsuki nhìn lại tấm tờ ghi chú màu xanh lá cây tươi sáng và nhìn về phía đống chăn có tiếng ngáy khò khò trên giường của Deku.
Anh cảm thấy có chút rung động kỳ lạ trong lồng ngực của mình.Sau khi đã làm xong bài kiểm tra của mình (mà anh chắc mình đã hoàn thành nó xuất sắc), Katsuki phát hiện ra các lớp còn lại sáng hôm đó được nghỉ.
Nên anh quay trở lại ký túc xá, định đánh một giấc. Anh không mong đợi sẽ bắt gặp Deku, vừa bước ra khỏi phòng tắm chung của họ /khỏa thân/. Deku rõ ràng không mong Katsuki hoặc bất kỳ ai xuất hiện, cậu ấy hốt hoảng nên trượt ngã vì có vũng nước trên sàn nhà.
Chàng trai tóc vàng cảm thấy tội lỗi vì đã không giúp đỡ, nhưng mọi cảm giác tội lỗi của anh nhanh chóng đã bay ra cửa sổ khi tên mọt sách ngã sấp mặt, cặp mông đầy đặn của cậu ấy chổng lên để "chào đón" Katsuki.Bộ não buê đuê của Katsuki 100% đã phải khởi động lại.
Trong một phút, anh chỉ nhìn chằm chằm vào cặp mông tàn nhang đó, nhìn nó lắc lư một cách ngon lành khi Deku ngọ nguậy và cố gắng đứng dậy. Mẹ kiếp. Anh muốn thọc ngón tay vào giữa cặp đào phúng phính và cắn một phát vô làn da mềm mại đó.
Đáng buồn thay, "tiết mục" đó đã kết thúc quá sớm sau khi Deku chạy về phía tủ quần áo của mình, lôi đồ ra và nhanh chóng mặc vào chiếc quần đùi có chủ đề All Might. /Cái đó/ lẽ ra đã đủ làm anh tắt nứng, nhưng đến khi Deku cuối cùng cũng quay lại nhìn anh.
Bộ não của Katsuki ngừng hoạt động lần thứ hai chỉ trong chưa đầy một phút.Cậu ấy /xinh/ vãi cả lồn. Đẹp đến mức không thể tin được, với những lọn tóc xoăn xanh lục hơi tối màu, đôi má phúng phính đang ửng hồng và chiếc mũi nhỏ nhắn dễ thương. Khuôn mặt của cậu được tô điểm bởi những đốm tàn nhang vô cùng đáng yêu, thu hút sự chú ý cho đôi mắt xanh lục sáng ngời của cậu.
"Kacchan? Cậu đang làm gì ở đây?""Đây cũng là phòng chết tiệt của tao," anh quát, vẫn nhìn chằm chằm một cách trơ trẽn. Anh dõi theo những chỗ lõm và đường cong trên thân hình vạm vỡ săn chắc của tên mọt sách, mắt đảo xuống để quan sát cơ bụng sáu múi của cậu ấy.
Ngày yêu thích của cậu ở phòng gym chắc hẳn là ngày tập chân, dựa vào độ dày của cặp đùi đó."Giờ này không phải cậu có tiết sao?" Deku hỏi khi cậu bắt đầu mặc quần áo vào.
"Được nghỉ rồi," anh trả lời, liếm môi khi tên mọt sách cúi xuống để lấy tất ở ngăn tủ dưới cùng. "Tao định chợp mắt một chút." Vâng, anh đã /định/ là như vậy. Còn giờ thì có lẽ anh sẽ dành cả buổi sáng để thủ dâm.
"Ồ tớ hiểu rồi!" Cậu chàng ríu rít, nở một nụ cười ấm áp khiến Katsuki cảm thấy hơi lâng lâng. "Cậu xứng đáng được nghỉ ngơi sau khi học hành chăm chỉ cả đêm qua. Thi cử thế nào rồi?" "Dăm ba, chắc kèo điểm tuyệt đối luôn."
"Tớ biết ngay mà!" Cậu reo lên, cười rạng rỡ đầy tự hào. Trái tim Katsuki lại rung động lần nữa.
"10 phút nữa vô tiết rồi tớ phải đi đây," tên mọt sách nói thêm khi vội vã gom đồ đạc của mình. "Nghỉ ngơi cho khỏe nha Kacchan!" Khi Katsuki thoát khỏi cơn mê man thì Deku đã biến mất.
Anh ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vào bức tường một cách trống rỗng. Cái quần què gì vừa mới xảy ra vậy?
Anh phát hiện ra có một ghi chú trên bàn mình. "Có một hộp kem sô cô la ớt trong tủ lạnh mini của chúng ta dành cho cậu á! Đừng ăn hết trong một lần nha kẻo cậu bị đau bụng đó nha! Thật tự hào về anh bạn cùng phòng siêu thông minh của tớ quá đi thôi!"
Katsuki bóp nát tờ giấy trong tay. Cái thứ cảm giác quái quỷ này là gì đây?
Những ngày còn lại trong tuần, anh đã được không gặp lại Deku. Nhưng anh không thể nào xoá được hình bóng cậu chàng xinh đẹp đó ra khỏi đầu, và Katsuki nhận ra mình luôn nhìn chằm chằm vào khối u đang ngáy khò khò trên chiếc giường kia mỗi sáng một cách khao khát.
Anh muốn dành nhiều thời gian với cậu ấy hơn. Các ghi chú giờ là không đủ với anh nữa rồi.Một đêm nọ, anh quyết định thức và đợi tên mọt sách trở về phòng ký túc xá của họ. Katsuki thường không thể thức quá 8 giờ, nhưng vì Deku thì anh chắc chắn sẽ cố thử. Vì vậy, anh đã trang bị cho mình một tá lon cà phê và ba lon nước tăng lực, với hy vọng sẽ gặp được cậu chàng mọt sách trước khi anh chết vì lên cơn đau tim.
Đến nửa đêm, Deku loạng choạng bước vào phòng của họ. Tên mọt sách trông có vẻ mệt mỏi, đi khập khiễng khi tiến về phía giường. Cậu bắt đầu cởi quần áo của mình mà không nhận ra rằng Katsuki vẫn còn thức.
Chuyện đó sẽ rất nóng bỏng nếu không có những vết bầm tím xuất hiện khắp cơ thể Izuku."Chuyện đéo gì đã xảy ra với mày vậy?"
Deku nhảy dựng lên và vấp ngã một lần nữa, nhưng lần này Katsuki đã bước tới để đỡ lấy cậu ấy. Ở khoảng cách này, chàng trai tóc vàng chú ý thấy quai hàm bị thâm tím và môi nứt nẻ. "Uh, tớ bị ngã cầu thang à?"
"Cầu thang không có nắm đấm, đồ mọt sách chết tiệt," anh gầm gừ. "Đừng nói dối tao."Deku do dự. Cuối cùng, cậu chàng tàn nhang phá vỡ sự im lặng và thở dài.
"Tớ đánh nhau với người ta." "Ừ hay quá," Katsuki gầm gừ. "Tao nhìn là biết rồi. Chuyện tao muốn biết là những thằng khốn nạn đó là ai và tao có thể tìm thấy tụi nó ở đâu."
"Bệnh viện," Izuku trả lời, nghe khá tự mãn.Đêm đó, Katsuki phát hiện ra Deku là một thành viên trong đội Muai Thai của trường, người hay luyện tập muộn vào ban đêm.
Tình trạng hiện tại của Deku là do cậu ấy đã cứu một nhân viên thu ngân bị côn đồ quấy rối trong một cửa hàng tiện lợi bên ngoài khuôn viên trường. "Tại sao mày lại đến đó?"
"Tớ luôn ghé qua cửa hàng đó để mua quà cho cậu mỗi ngày," Deku cười toe toét, lấy một túi mì ăn liền Volcanic từ trong balo ra. Đó là món yêu thích của Katsuki. Chàng trai tóc vàng nhìn chằm chằm vào nó, tim đập thình thịch.
"Xin lỗi, tớ vẫn chưa viết ghi chú. Tớ thường viết nó trước khi đi ngủ." Chết tiệt.
"Đồ ngốc," Katsuki nghiến răng, bị choáng ngợp bởi mớ cảm xúc mà anh không biết phải xử lý như thế nào. Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy như vậy, giống như... giống như đang làm bài kiểm tra cho một môn học mà anh thậm chí còn không đăng ký học. Deku trông cực kì hài lòng với món quà cậu mua cho anh, khiến chàng trai tóc vàng choáng váng vì sự trìu mến trong mắt cậu ấy.
Không biết phải nói gì, Katsuki quyết định xem xét các vết thương của mọt sách. May mắn thay, Deku dường như không bị gãy xương hay bị tổn thương gì nghiêm trọng. Cậu ấy hơi lấm lem và đẫm mồ hôi nhưng lại quá mệt để tắm, nên Katsuki đã lột sạch đồ cậu ra trừ mỗi quần đùi để lau người cho cậu ấy bằng bông tắm.
Anh cố gắng giữ vẻ mặt dửng dưng nhưng cách Deku đỏ mặt và vặn vẹo mỗi khi Katsuki lướt qua núm vú hồng hào của cậu ấy và lau xuống phần đùi trong đã đẩy chàng trai tóc vàng đến giới hạn chết tiệt của mình. Sau đó, khi anh bắt đầu xoa bóp cơ bắp bị đau của Deku, mọt sách còn bạo dạn /rên/ nữa chứ.
"Kacchan ~ cảm giác tuyệt thật đó ~ ," Deku rên rỉ dâm dục đến mức khiến Katsuki lần đầu tiên trong đời phải cầu nguyện.Anh đã cầu nguyện với Đức Phật, Chúa Giê-su, Cthulhu, v.v. vì anh thực sự cần sự can thiệp của thần thánh để vượt qua chuyện này mà không phải /xuất tinh/ lên khắp mông bạn cùng phòng của mình.
"Đi ngủ đi," anh rít lên.Địa ngục cá nhân đó còn kéo dài thêm mười phút nữa trước khi những tiếng rên tục tĩu của mọt sách chuyển thành tiếng ngáy nhè nhẹ, đều đều.
Khi chắc chắn rằng Deku đã ngủ, Katsuki đặt cậu lên giường một cách nhẹ nhàng rồi chạy thẳng vào phòng tắm chung của họ. Anh và tay của mình sẽ có "một cuộc trò chuyện" rất rất dài.
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz