Bjyx Trans Edit Da Lau Khong Gap
Vương Nhất Bác đi đến lấy thuốc lá, Tiêu Chiến chỉ nghe được nhân viên phục vụ nói: "Làm phiền rồi." Lời còn chưa nói xong, Vương Nhất Bác đã đóng cửa. Cậu đi lại ném thuốc lá lên tủ đầu giường, Tiêu Chiến đang ở phòng tắm rửa tay, cửa để mở, có thể nhìn thấy Vương Nhất Bác đang đứng ở đầu giường đưa lưng về phía phòng tắm.Hình như đang ngẩn người ra.Kem tươi rất khó rửa sạch, Tiêu Chiến không dùng nước rửa tay, trực tiếp đưa tay dưới vòi nước để nước dội xuống một lúc lâu, nhưng vẫn cảm thấy bóng dính. Anh cũng không biết mình đã quay đầu nhìn tấm lưng Vương Nhất Bác bao nhiêu lần rồi.Nhưng sau đó rất nhanh đã quay lại nhìn vào đôi tay mình đang được vòi nước dội sạch.Vương Nhất Bác đi lại chỗ bàn tròn, khui một lon bia. Cậu uống một ngụm lớn, ngậm hàm lại, yết hầu cuộn một cái, dáng vẻ như đang rất khát. Tiêu Chiến mượn tiếng nước chảy che đậy, lại quay đầu nhìn lần nữa. Vương Nhất Bác đang thẫn thờ nhìn ra bên ngoài cửa sổ ban công. Bên ngoài không có phong cảnh gì đẹp cả.Tiêu Chiến không biết Vương Nhất Bác có phải đang suy nghĩ gì hay không, qua một lúc, cậu lại ngửa cổ lên, có lẽ là muốn uống cạn lon bia đang cầm trong tay. Lon bia cạch một tiếng, dễ dàng bị bóp dẹp chỉ bởi một chút lực tay.Tiêu Chiến vội vã quay đầu lại nhìn tay mình.Tiếng ồ ạt của nước chảy giống như nhịp tim hiện tại của anh vậy, tiếng lon bia bị bóp méo bị gấp lại rõ ràng khiến tim anh cùng theo đó xuất hiện những nếp gấp. Hõm xuống cũng rất rõ ràng.Tiêu Chiến rất căng thẳng.Dũng khí sau khi anh mua bia xong đã bắt đầu giống cát trong chiếc đồng hồ cát không ngừng chảy xuống, giống như dòng nước đang mạnh mẽ dội xuống bàn tay đã vô tình chống vào chiếc bánh kem của anh. Tiếng thình thịch rạo rực và cảm giác run rẩy trong tim nó cứ trơn tuột như lớp dầu trên tay không thể rửa sạch được.Vương Nhất Bác quay về giường gọi tên anh.Tiêu Chiến ừm một tiếng.Anh không nên căng thẳng, tất cả những ám hiệu hay câu dẫn trước đó đều là đối phương cố ý. Mà Vương Nhất Bác lại không phải kiểu dã thú đang ngoắc ngoắc tay dụ hoặc con mồi.Anh tắt nước đi, dùng một chiếc khăn vuông chậm rãi lau tay.Vương Nhất Bác: "Qua đây!"Tim chợt thắt lại, giống như chú chim đang trong lúc do dự, sau đó dùng hết sức mình vỗ cánh bay lên bầu trời.Nhưng Tiêu Chiến lại trông có vẻ vô cùng bình tĩnh.Tiêu Chiến ném chiếc khăn vào giỏ mây đựng quần áo, rũ rũ những giọt nước còn sót lại trên hai bằng tay vốn đã lau khô, rồi đi ra khỏi phòng tắm.Vương Nhất Bác đang nhìn anh, nhìn chằm chằm như chờ đợi con mồi sa lưới, mà Tiêu Chiến cảm thấy mình thực sự là con mồi, hơn nữa trước đó không lâu đối phương đã không ngừng phát đi tín hiệu mời gọi.Tiêu Chiến bước đi, đến trước mặt Vương Nhất Bác, cậu đang ngồi với tư thể hai chân mở rộng ra. Anh dừng lại ngay trước đầu gối cậu, chỉ cần động nhẹ một cái sẽ liền chạm vào.Đứng được một giây, Vương Nhất Bác đã đưa tay ra kéo cổ tay Tiêu Chiến, anh có chuẩn bị, nhưng đến thời gian phản ứng lại cũng không có đã bị Vương Nhất Bác đè lên giường. Cậu rất nhanh đã ngậm lấy môi anh, vừa dùng cơ thể đè lên anh hôn, vừa cởi áo mình ra.Tư thế không dễ phản kháng, mà Tiêu Chiến cũng không có ý định phản kháng. Vương Nhất Bác sờ eo anh, anh cũng vươn tay lên sờ vào hông cậu, vén áo thun Vương Nhất Bác lên, đặt hai tay lên sờ lưng cậu. Những đường cơ bắp phía sau lưng co giật theo từng chuyển động của tay anh. Giống như dục vọng dâng trào hoà quyện cùng với sức lực to lớn của người đàn ông.Vương Nhất Bác cởi quần Tiêu Chiến ra, anh rất phối hợp nâng eo lên. Cậu đưa năm ngón tay to lớn của mình bợ lấy cặp mông trần trụi của anh, mềm mịn lại đàn hồi, nó từ những kẽ ngón tay của Vương Nhất Bác tràn ra ngoài, ngón tay càng lún vào sâu hơn, hằn lên những dấu đỏ. Hai cánh mật đào có một cái khe bị dồn ép cọ sát vào nhau hoặc tách ra, khiến huyệt khẩu mềm mại bị lộ ra không khí hoặc càng khít lại hơn.Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác làm bật ra tiếng rên nhỏ, anh bị vây hãm trong nụ hôn đến hít thở cũng khó khăn, nằm dưới thân Vương Nhất Bác vặn vẹo, hai chân anh tách ra, hạ thân không ngừng cọ vào người Vương Nhất Bác.Vương Nhất Bác như con sư tử đói khát, chỉ muốn ngay lập tức ngấu nghiến con mồi.Cậu mút lấy đầu lưỡi Tiêu Chiến, đè anh như đè con mồi dưới thân. Vương Nhất Bác cởi quần ra, dùng dương vật đã dựng đứng của mình cọ vào dương vật của anh. Cậu đưa tay lên đầu giường mò mò mấy cái cũng không mò đến được lọ gel bôi trơn và bao cao su đã được khách sạn chuẩn bị xếp ngay ngắn trên đầu tủ.Tiêu Chiến đẩy Vương Nhất Bác ra, rời khỏi nụ hôn như giam cầm của cậu, anh từ tủ đầu giường ngủ lấy lọ gel bôi trơn đưa đến trước mặt Vương Nhất Bác: "Em nhẹ một chút!"Tiêu Chiến nhìn cậu đang khựng người, nhưng rất nhanh đã nhận lọ gel và xé lớp ni lông bên ngoài ra, đổ gel lên ngón tay. Anh cởi áo của mình ra, toàn thân trần trụi, hai chân mở rộng, như đoá hoa sen nở rộ.Vương Nhất Bác cúi người bắt đầu hôn anh, từ môi hôn xuống đầu vú, ngón tay thấm bôi trơn sờ lên lối vào dưới thân anh. Tiêu Chiến theo phản xạ run lên.Cơ thể non mềm run rẩy càng khơi gợi lên dục vọng trong người Vương Nhất Bác, ngón tay ở huyệt khẩu thăm dò một chút, rồi một ngón tay chậm rãi tiến vào. Cơ thể Tiêu Chiến liền căng lên, không tự chủ được rụt người lại, đã từ rất lâu rồi anh không trải qua loại cảm giác này.Vương Nhất Bác cũng vậy. Vương Nhất Bác lại thêm một ngón tay nữa, Tiêu Chiến liền túm lấy chiếc gối ư ử rên. Cảm giác hai ngón tay đang ở bên trong khuấy đảo rất rõ ràng, huyệt khẩu như cái miệng nhỏ bị ép mở ra, căng thẳng cắn chặt ngón tay, thuận theo chuyển động, từng chút từng chút run rẩy nuốt nó vào.Tiêu Chiến cảm nhận được thành ruột căng trướng đang bị hai ngón tay liên tục ấn vào, từng động tác xoay tròn, ấn lên của ngón tay đều được anh cảm nhận vô cùng rõ ràng, mắt anh mờ đi vì khó chịu.Vương Nhất Bác không nghĩ gì cả, cậu như sắp chết đói rồi, tham lam hút lấy đầu vú Tiêu Chiến, dùng răng cắn quanh quầng vú, khiến nó sưng tấy giương cao lên, đỏ như muốn bật máu. Ngón tay ở bên trong huyệt nhỏ ấn vào điểm gồ trên vách huyệt, Tiêu Chiến như bị dòng điện chạy qua người, cơ thể run lên. Hai chân duỗi ra, chiếc cổ ưỡn lên, tạo thành đường cong tuyệt mỹ. Tiêu Chiến rên rỉ như bị lưỡi mèo liếm dây thần kinh, dương vật đau đến phát tê, dục vọng đã xé nát lý trí của anh.Vương Nhất Bác thích sự mong manh của Tiêu Chiến, thích Tiêu Chiến nằm dưới thân cậu run rẩy rên rỉ nói không nên lời, sẽ không nói những cậu như là "thích cậu ấy" để làm tổn thương cậu, sẽ không chọc chảy máu thêm bất kỳ một cái lỗ nào lên trái tim cậu nữa. Ngón tay rời khỏi cơ thể, Tiêu Chiến từ trong khoái cảm nhanh chóng tan rã thở ra một hơn. Tiếp sau đó là cảm giác trống rỗng như cơn thủy triều dâng lên. Huyệt khẩu bị ngón tay thao bây giờ vừa sưng lại không thể khép lại được. Anh thở gấp nhìn Vương Nhất Bác không nói một lời đang lấy bao cao su ra, xé bọc, rồi bọc nó lên dương vật đã sưng tím của mình ở bên dưới, thậm chí trông nó còn có chút đáng sợ.Tim anh ngay lập tức vọt lên yết hầu, vừa sợ hãi vừa mong đợi.Vương Nhất Bác cúi đầu nâng chân anh lên, đưa đầu dương vật lại chạm vào lỗ huyệt. Tiêu Chiến không nhịn được bấu vào tay cậu, nhưng Vương Nhất Bác đã nhanh hơn nắm lấy cổ tay anh. Cây gậy vừa thô vừa to của cậu mạnh bạo đâm vào bên trong cơ thể anh.Tiêu Chiến nhất thời đau đớn mất đi giọng nói, những tiếng kêu gào đau đớn đều bị kẹt lại trong cổ họng. Không khí trong ngực khiến anh như bị nghẹt thở, anh kịch liệt run rẩy, mồ hôi lạnh tuôn ra.Vương Nhất Bác cũng đau, răng hàm cắn chặt phát ra tiếng cót két, động tác thâm nhập dừng lại một chút, rồi từ từ tiến sâu hơn.Tiêu Chiến toàn thân căng cứng, không ngừng run lên, không ngừng lắc đầu, đầu đặt trên gối lắc qua trái qua phải, đau đến mức nói không nên lời, chỉ biết bấu chặt tay Vương Nhất Bác, móng tay lún sâu vào da trên cánh tay cậu, run rẩy càng dữ dội hơn, cảm giác lạnh lẽo của mồ hôi bao phủ lên cả cơn nóng của tình dục.Tiêu Chiến đau đến mức gần như mất đi toàn bộ lý trí, triệt để mất bình tĩnh. Anh khó khăn hít vào một luồng khí lạnh: "Đau....."Vương Nhất Bác đột nhiên sực tỉnh, dừng lại mọi động tác, ngây người ra nhìn Tiêu Chiến. Cậu giống như cuối cùng cũng nhận thức được hành động của mình, và sự thô bạo ẩn chứa bên trong.Cậu là đang cùng Tiêu Chiến vụng trộm, đang lấp đầy cơ thể người không thuộc về mình. Người này đã từng nói anh không phải đồng tính, và đang thích một người đàn ông khác. Người này ra hiệu và mời gọi cậu, như một sự mỉa mai và chơi đùa rất tinh vi, nhưng lại vẫn khiến cậu mất tự chủ như vậy.Nó khiến cậu phát điên.Sự điên cuồng tạm thời bị gián đoạn, Vương Nhất Bác cúi đầu hôn lên trán, lên mắt, lên môi Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác muốn nói chuyện, nhưng lại bất thình lình đỉnh lên một cái rồi mới nói: "Thả lỏng."Tiêu Chiến vẫn đang lắc đầu, mày cau lại, hai mắt nhắm chặt, gương mặt vừa xinh đẹp vừa thống khổ phát sáng lên không biết là vì nước mắt, hay là vì mồ hôi đang không ngừng túa ra nữa.Vương Nhất Bác từ từ chuyển động, chậm rãi với biên độ nhỏ, cậu nói với Tiêu Chiến: "Em xin lỗi!" Cậu muốn anh thả lỏng một chút. Tiêu Chiến hình như đã giảm bớt cơn đau, không còn lắc đầu nữa. Chỉ có yết hầu rung lên như đang khóc.Vương Nhất Bác hết cách rồi, định nâng người lên, lui ra khỏi cơ thể Tiêu Chiến.Nhưng những ngón tay đang bấu lên tay cậu của anh dùng sức, ngón tay và cả bàn đều đang run lên. Đôi mắt ngấn nước mở ra, hốc mắt đều đã đỏ lên, hỏi: "Sao em không gọi anh?"Tiêu Chiến bám lên cánh tay Vương Nhất Bác, đôi mắt cố chấp nhìn thẳng vào cậu, nhưng hàng lông mi anh vẫn đang run rất lợi hại. Hạ thân bị thứ đồ của Vương Nhất Bác đâm vào đau đớn như bị xé rách, từng trận từng trận như sóng biển đánh vào.Anh ở trước mặt Vương Nhất Bác luôn rất cố chấp, sự cố chấp cùng cực mang theo tự hoại. Anh ở trước mặt Vương Nhất Bác rất buồn, là cậu khiến anh buồn, vậy thì anh cũng không cần vui vẻ nữa. Tiêu Chiến không hỏi chuyện gần đây của cậu, anh không muốn biết. Cho dù lần này có giống như hai năm trước, cho dù người được Vương Nhất Bác gọi bảo bảo cũng không còn là anh, thì anh vẫn dứt khoát muốn rơi xuống cùng cậu.Nếu bản thân đã đau đớn, Vương Nhất Bác tốt nhất phải cảm thấy tội lỗi, cả đời cũng không được quên.Tiêu Chiến cảm thấy mình sắp sụp đổ rồi, anh ngây người, sự điềm nhiên bình thản của anh ở trước mặt Vương Nhất Bác bị đánh bay cả rồi. Anh nặng nề thút thít khóc, toàn thân từ trên xuống dưới, không chỗ nào là không đau.Anh dùng sức bấu thật mạnh vào cánh tay Vương Nhất Bác: "Em gọi anh....."Rõ ràng là cậu uống rượu, nhưng Tiêu Chiến lại say đến hồ đồ.Tiêu Chiến như xé toạc lồng ngực Vương Nhất Bác ra. Còn cậu thì dùng dương vật của mình đâm vào anh: "Tiêu Chiến."Tiêu Chiến đang run rẩy.Vương Nhất Bác rút dương vật ra từng chút, rồi lại nhẹ nhàng tiến vào: "Ca." Dương vật đụng phải điểm nhạy cảm, tiếng rên rỉ biến điệu, vòng eo vô lực như bị điện giật cong lên.Vương Nhất Bác nâng người rồi đỉnh đến trong cùng, cậu gầm lên một tiếng nhỏ, rồi gọi anh: "Bảo bảo."Tiêu Chiến vì cái đỉnh mà hét lên, nhưng gương mặt đầy nước mắt và mồ hôi của anh lại đang cười rất vui sướng, Vương Nhất Bác đè anh dưới thân vừa đỉnh vào liên tục vừa không ngừng gọi "bảo bảo", càng thao càng bạo.Dương vật như đang bơm dịch vào hậu huyệt phát ra những tiếng bạch bạch bạch, xương chậu không ngừng bị Vương Nhất Bác va vào, đôi chân dài của anh đang treo trên khuỷu tay cậu tê rất khó chịu, nhưng mà tiến thoái lưỡng nan.Vương Nhất Bác gọi anh là bảo bảo, bảo anh tiếp tục rên, tiếp tục kêu ra.Khoái cảm choáng váng liên tục dâng lên, triệt để che lấp cơn đau, trong thanh quản rên lên từng tiếng nghẹn ngào, kèm theo đó là tiếng thở hổn hển.Vương Nhất Bác kẹp cằm anh nâng lên hôn, hôn kín kẽ đến mức anh liên tục phát ra âm thanh ưm ưm cầu xin. Tiêu Chiến cào vai cậu đến chảy cả máu, Vương Nhất Bác buông môi anh ra, nhưng vẫn giữ cằm để anh đối mắt với mình. Xương chậu ở giữa hai chân cậu đang vặn vẹo cọ xát.Lông mu của Vương Nhất Bác khiến anh ngứa ngáy, dương vật thô to đang cắm sâu trong cơ thể anh không ngừng cọ xát vào tuyến tiền liệt, anh bị khoái cảm chiếm đoạt, mỗi lỗ chân lông như đang nở rộng, đến cả không khí cũng khiến anh không cách nào phản kháng.Tiêu Chiến kiễng chân lên cao xuất tinh, lồng ngực kịch liệt phập phồng. Vương Nhất Bác ôm chặt anh, đâm rút vô cùng nhanh chóng rồi gầm lên bắn tinh.Mãi đến khi thứ đồ bên trong anh mềm đi, thì Vương Nhất Bác mới buông anh ra. Cậu ngồi dậy, tháo bao, dùng mấy tờ khăn giấy lau qua, rồi lại rút thêm mấy tờ lau tinh dịch cho anh, nói: "Muốn tắm không?"Tiêu Chiến nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác không trả lời.Cậu đối mắt nhìn anh mấy giây rồi đứng lên đi lại bàn lấy gói thuốc khi nãy phục vụ mang đến: "Muốn không?"Tiêu Chiến lười biếng giơ tay lên.Vương Nhất Bác cầm cả gói đi lại.Anh vẫn nằm đó, cậu lấy ra một điếu cho vào miệng mình, châm lửa xong thì đút cho Tiêu Chiến.Tiêu Chiến hơi đầu tiên đều hút vào rất sâu, khói thuốc phả ra cứ nhưng làn sương lượn lờ trước mũi trước môi rất lâu mới tan. Vương Nhất Bác ngồi tựa người vào đầu giường, gạt tàn được đặt giữa hai người, bên cạnh tay Tiêu Chiến.Tiêu Chiến hỏi cậu: "Thích loại này?" Anh cười lên, dịu dàng nói: "Em không phải là không quá thích hút thuốc lá sao? Loại này lại rất nặng."Vương Nhất Bác rít vào một hơn, nó quả thực mạnh hơn lại cậu dùng thường ngày, Vương Nhất Bác ho nhẹ một cái, cười: "Là loại anh hút."Tiêu Chiến cũng cười: "Em nghiêm túc?"Vương Nhất Bác cúi đầu nhìn lửa trên đầu điếu thuốc: "Có quay về không?"Tàn thuốc rơi trên chăn, Vương Nhất Bác di chuyển cái gạt tàn, dùng tay phủi đi tàn thuốc trên chăn vào trong nó. Tiêu Chiến nói: "Em tiễn anh?"Vương Nhất Bác nhìn anh: "Vậy ở lại đây ngủ đi."Tiêu Chiến rít vào một hơi, từ trong chăn bò dậy, vòng cánh tay đang kẹp điếu thuốc qua sau gáy Vương Nhất Bác, phả khói thuốc lên mặt cậu. Anh cười ngây dại như kẻ say: "Giữ anh à?""Ừm", Vương Nhất Bác cúi đầu hút thuốc.Tiêu Chiến lại cười: "Không nỡ?""Ừm."Tiêu Chiến khựng lại một chút.Điếu thuốc trong tay quả như Tiêu Chiến nói, rất nặng, Vương Nhất Bác dập điếu thuốc nói: "Nếu anh không tiện......""Vương Tổng, có thiếu người không?"Vương Nhất Bác bất động, qua một lúc lâu sau mới ngước lên nhìn anh.Tiêu Chiến: "Em thích anh không?"
___tbc___
___tbc___
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz