Bjyx Nhat Duoc Mot Ban Nho Ve Nha
Vương Nhất Bác không có tâm tình để để ý đến tên kia, chỉ ôm Tiêu Chiến muốn rời đi, anh Chiến của cậu bây giờ không còn một chút lí trí nào hết. Chân tay loạn xạ bám vào người Vương Nhất Bác, miệng vẫn luôn gọi tên cậu, sau lại muốn hôn hôn. Vương Nhất Bác đột nhiên có chút hối hận rồi, cậu đối với tên Hứa Gia quá nhân từ, cậu nghĩ đều không dám nghĩ nếu hôm nay cậu tới trễ một chút liền sẽ ra sao. Vương Nhất Bác tìm một khách sạn gần đây, đem Tiêu Chiến thả lên giường, Tiêu Chiến không có ý muốn buông cậu, gấp gáp níu lấy Vương Nhất Bác." Chiến ca, anh ơi tỉnh táo một chút, xem xem em là ai? "" Vương... Vương Nhất Bác, là.. là cún con của anh. "Vương Nhất Bác cảm giác Tiêu Chiến muốn đem cậu nuốt chết, chỉ cần người đó là Tiêu Chiến, chỉ cần là Tiêu Chiến muốn mạng của cậu, cậu đều tâm cam tình nguyện đưa cho anh." Nhất Bác, Nhất... Bác... lại đây thương thương anh đi. " ( Lời trans: có 10 Vương Một Bo cũng đỡ không nỗi với anh Chiến kêu lại thương thương ảnh ó huhuhu )Vương Nhất Bác cảm giác bản thân hết thuốc chữa rồi, cậu vậy mà cảm thấy dáng vẻ động tình của anh bây giờ khiên cậu hết sức cuồng dã, Vương Nhất Bác bổ nhào lên người Tiêu Chiến chiếm lấy môi anh. Một đêm doi doi doi. Lúc Vương Nhất Bác tỉnh lại Tiêu Chiến vẫn chưa thức giấc, nhìn người trong lòng mình, một mặt đáng thương tội nghiệp khiến cậu cảm thấy mình quả từ bi với tên điên Hứa Gia, liền nhấc máy gọi điện." Ba, thu mua tập đoàn Hứa Thị thế nào rồi? "" Con trai, nhà đó làm gì con ? "" Con trai lão, Hứa Gia, nói là muốn cùng anh Chiến bàn hợp đồng sau lại hạ thuốc anh ấy. Nếu mà con tới chậm một chút, Chiến Ca hiện tại có thể đang nằm trên giường tên Hứa Gia đó rồi. "" Con nói cái gì? Thằng nhãi đó dám đụng vào bảo bối của ba? "" Ba, người nói công ty của con có thể đối đầu với Hứa thị hay không? "" Con trai, yên tâm, có ba chống lưng cho con. "Cúp máy, Vương Nhất Bác lập tức hành động. Mười phút sau, Hứa Thị tuyên bố phá sản, Vương Nhất Bác còn không quên gọi một cuộc cho lão gia nhà Hứa." Hứa lão gia, nhớ rõ sau này quản tốt con trai ông, nếu không tôi cũng không chắc hắn chết được toàn thay hay không. "" Cậu là ai? Sao phải làm như vậy? "" Vậy ngài phải nhớ cho rõ, tôi là con trai của Vương Tông Trạch. "" Cậu là thiếu gia của Vương Thị? "Hứa lão gia cảm thấy toi đời rồi, nếu như là công ty của nhà khác ông còn có thể lo liệu được. Vương Thị lần này nếu là cố ý vậy thì cả đời này ông đều vực dậy không nỗi." Ngài biết là tốt, nếu như đứa con trai cặn bã của ông có ở đó, khuyên nó đừng động vào người không nên động, nếu không tôi nhất định khiến hắn lìa thành ngàn mảnh. "Hứa lão gia cảm thấy toàn thân mình đều buốt lạnh, trên trán mồ hôi bắt đầu chảy xuống, cũng không biết tên nghiệp chướng nhà lão làm gì đụng tới Vương Nhất Bác." Tiểu Vương Tổng, không biết chuyện gì khiến cậu tức giận như vậy, trước xin cậu bình tĩnh cho Hứa mỗ một cơ hội gửi lời xin lỗi. "" Người tôi nâng niu đặt vào tâm can mà con trai ông cũng dám đụng, tôi đương nhiên cho hắn cơ hội rồi chứ nhưng là hắn không đặt tôi vào mắt. Hứa tổng, ông nói tôi nên giáo huấn hắn ta một trận không? Đúng rồi, nhớ rõ về sau bảo hắn cẩn thận chút, đặc biệt là mấy chỗ không có người."Nói xong, Vương Nhất Bác cúp máy, Hứa lão gia cảm thấy bản thân bị dọa đái ra quần rồi, rõ ràng chỉ là một thanh niên trẻ tuổi sao mà khí thế lại khủng bố như vậy. Ông lập tức phái người điều tra cuối cùng là xảy ra chuyện gì, đến khi tra rõ ràng hết thảy liền bắt máy gọi cho thằng nghiệp chướng nhà mình, gọi hắn cút về nhà. Hứa Gia vừa về tới liền hùng hồn hỏi
" Ba, có chuyện gì, cái gì mà phá sản? "" Mày hỏi tao? Cái thứ hỗn trướng mày, tự xem bản thân làm ra cái chuyện gì. "Hứa lão gia đem tài liệu về Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến ra quăng ra cho Hứa Gia, Hứa Gia coi xong, không phải là cái người hắn chuốc thuốc sao, lật sang trang tiếp, nhìn thấy tài liệu về Vương Nhất Bác liền ngu người. Thiếu gia tập đoàn Vương Thị? Sao lại là thiếu gia nhà Vương Thị?" Ba, là giả phải không? "" Nghịch trướng mày, người ta là ai mà mày dám động tay động chân tới hả, lập tức đi tạ lỗi cho tao, cầu xin nó tha thứ cho mày. "Vương Nhất Bác bên này Tiêu Chiến vẫn chưa chịu tỉnh lại, cậu lập tức gọi cho bác sĩ. Bác sĩ kiểm tra một lượt nói loại thuốc hôm qua anh bị chuốc quá nhiều, cho nên anh hiện tại chưa tỉnh lại được. Còn nhắc nhở cậu trông trừng anh, đừng để anh phát sốt. Tiễn bác sĩ xong, Vương Nhất Bác một mực bên cạnh Tiêu Chiến.Chắc chắn hôm qua anh rất sợ hãi, Chiến ca, trước giờ anh ấy chưa từng phải trải qua điều tồi tệ như vậy. Chiến ca, thật xin lỗi anh, đều tại em không bảo vệ anh tốt,. Vương Nhất Bác càng nghĩ càng tức, đang tức giận lại còn nhận được điện thoại của Hứa Gia." Tiểu...Tiểu Vương tổng, xin lỗi cậu, có thể gặp mặt ăn một bữa không để tôi có thể trực tiếp bồi tội với cậu. "Vương Nhất Bác một bụng tức giận làm sao mà tha thứ dễ dàng như vậy được, cũng tốt hắn tự mình tìm đến cửa rồi. Vương Nhất Bác cười hiểm độc." Được, vậy thì đừng có mà chạy. "Hẹn xong, Vương Nhất Bác tiếp tục trông anh, luôn luôn kiểm tra nhiệt độ trên trán anh, trời đều sắp tối rồi cuối cùng anh cũng chịu tỉnh. Vừa mở mắt cả thân thể truyền tới cảm giác nhức mỏi như kiểu vừa đánh nhau với người khác xong. Anh chưa từng phải trải qua mấy cái chuyện giống như hôm qua, vội vàng lục lại kí ức của mình, anh nhớ hôm qua tên điên Hứa Gia vừa mở được cửa rồi tiếp theo xảy ra cái gì anh đều không nhớ rõ. Tiêu Chiến tưởng mình bây giờ đang nằm trên giường của Hứa Gia, lập tức liền sợ hãi, cảm thấy ghê tởm bản thân mình, nước mắt cũng chảy ra. Trong lòng nghĩ ngợi làm sao đối mặt với Vương Nhất Bác, dù gì cậu ấy cũng sẽ không chấp nhận được thân thể ghê tởm này." Ca, anh tỉnh rồi. "Tiêu Chiến tưởng mình nghe nhầm rồi nên không động đậy, Vương Nhất Bác đến trước mặt anh, nhìn anh hỏi" Anh ơi, anh làm sao lại khóc rồi. Anh làm sao vậy, gặp ác mộng hả anh? "Tiêu Chiến quay đầu nhìn Vương Nhất Bác, vừa muốn nói, lại cảm thấy nghẹn trong họng, cái gì nói cũng không đặng. Vương Nhất Bác lập tức truyền đến ly nước, Tiêu Chiến uống xong mới cảm thấy tốt hơn một chút." Cún con, anh.. "" Anh ơi, không sao rồi. "" Xin lỗi, chúng ta chia tay đi, anh.. anh không còn sạch sẽ nữa. "Tiêu Chiến nói xong liền khóc, liên tục lập lại câu bản thân mình không còn trong sạch nữa.Vương Nhất Bác đau lòng muốn chết, ôm lấy anh dỗ dành" Anh ơi, anh không có mà, anh không có dơ bẩn gì hết. Anh đêm qua là ngủ cùng với em. "" Em.. em không cần.. không cần an ủi anh. "" An ủi gì chứ, không phải hôm qua anh gọi em kêu cứu sao, em cứu anh rồi đó. "" Nhưng mà, nhưng mà anh nhớ là hắn ta tông cửa vào rồi mà. "" Aiyo, Chiến ca, em đau lòng muốn chết, rõ ràng người ta cứu anh, anh đêm qua lăn giường cùng em, không tin thì anh nhìn đi, bên trái xương quai xanh anh có dấu hôn đó, bên phải eo anh cũng có nữa. "Tiêu Chiến dòm dòm, quả thật là có, mặt liền đỏ lên." Cún con, em lợi dụng người hoạn nạn. "" Rõ ràng là anh dục vọng bất mãn. "Vương Nhất Bác ôm lấy anh." Anh, em xin lỗi, đều trách em không bảo vệ được anh, về sau em sẽ không để loại chuyện này diễn ra một lần nữa. "Tiêu Chiến gật gật đầu, anh hiện tại còn dư âm chút sợ hãi, anh không dám tưởng tượng nếu cún con anh không ở bên cạnh anh anh sẽ như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz