( BHTT + Xuyên không, NP) [Tự viết] Bảo bối là công chúa điện hạ ( Hoàn )
Chương 34
Đêm nay trăng rằm. Vầng trăng vốn dĩ toả sáng tròn vành vạnh nổi bật giữa nền trời khuya, giữa muôn vàn vì sao, nay lại bị mây che mất, một mảnh tối bao trùm. Người đáng nhẽ phải thật nổi bật giữa vạn người, người đem ánh sáng như tia hy vọng trong đêm tối lại bị che khuất. Đời người thực sự muốn nói dài cũng không dài, mà ngắn càng không phải ngắn. Nữ nhân ấy trong đầu thầm nghĩ, miệng cười chua chát. Nàng không cần như ánh trăng kia toả sáng cho vạn vật, càng không cần nổi bật giữa vạn người. Nàng muốn bản thân như ngôi sao nhỏ như bao ngôi sao khác, ngươi tự mình toả sáng ta cũng có thể, ngươi nghĩ gì cũng không liên can đến ta. Giá như nàng xuất thân ở một thân phận khác chứ không phải là công chúa,nàng đã có thể bình bình đạm đạm mà yêu hắn, không cần để ý đến miệng thiên hạ. Hai tay chống cằm nhìn ánh trăng một hồi thật lâu, cũng không phát giác ra có người vì nàng thay nến, thi thoảng trộm ngắm nàng đến ngẩn người. Mạc Di cầm lên bút lông, hoạ một đường.Dù có hoạ lại chân dung của Nhan Nhược Ca, hắn cũng không thể từ bức hoạ bước ra ôm lấy nàng, nói với nàng " Đã không sao rồi, ta ở đây cùng nàng một chỗ". Là ai đẩy hắn đi, không phải chính nàng sao? Hiện tại lấy tư cách gì mà nhớ hắn? Trương Nam nhìn người trong bức hoạ liền nhận ra Nhược Ca hắn. Y bên ngoài trầm tĩnh nhưng bên trong đã muốn cồn cào cả tâm gan. Đại công chúa thích hắn ? Công chúa...chúng ta, nàng có thể cho ta một cơ hội không? Hắn là thái giám, cùng nàng sẽ không có con nối dõi, không phải chọn ta sẽ tốt hơn ? Ý nghĩ trong đầu không thể cất lên thành tiếng, Trương Nam chỉ có thể thở dài một hơi. Mạc Di hiện tại mới phát giác ra nam nhân mài mực bên cạnh, nhớ đến sự tình cần giải quyết liền đối hắn gặng hỏi.
" Trương Nam"Trương Nam ngưng động tác, đối mặt cùng Mạc Di. Dù có nhìn bao nhiêu lần hắn cũng không thể kiềm chế muốn thốt lên rằng nữ nhân trước mặt chính là nhất mạo khuynh thành. Nhược Ca hắn được nàng để ý cũng thật có diễm phúc. " Dạ" Mạc Di nhẹ gật đầu. Từng cử chỉ đẹp đến Trương Nam không muốn rời mắt. Hai tay bấu chắt lấy da thịt nơi cánh tay để bản thân thoát ra khỏi mị hoặc. Mạc Di muốn y đóng lại cửa. " Ngươi nói đi, nam nhân tiếp cận Tiểu Hy có thân phận thế nào?" " Đại công chúa, nam nhân tiếp cận với tiểu công chúa danh Bảo, đầy đủ La Tiểu Bảo, hắn cùng La Trương là huynh đệ ruột thịt, qua nhiều ngày thần cho người quan sát, thần nhận thấy hắn đã cùng La Trương vạch ra kế hoạch tiếp cận tiểu công chúa để dễ bề lật đổ triều Mạc" Mạc Di cười ẩn ý, sự việc của La Tiểu Bảo cũng đã nằm trong dự đoán của nàng. Tiểu Hy là người rất đơn thuần, bị hắn nhắm tới làm quân cờ trên tay cũng không phải là vô nghĩa. " La Tiểu Bảo hắn tiếp cận Tiểu Hy vì muốn Tiểu Hy yêu thích hắn, lập hắn thành phò mã, như vậy sẽ dễ dàng lấy thông tin từ hoàng a mã ?" Trương Nam thầm cảm thán nữ nhân trước mặt. " Đại công chúa quả thực suy tính hơn người, La Tiểu Bảo chính là có ý định như vậy" La Trương tên cẩu quan ngươi cũng thật tham lam rồi, muốn qua mắt ta liền có thể qua a? Khá khen cho ngươi. " Ngươi cho người âm thần bảo vệ Hy Nhi, tuyệt đối không để nàng xảy ra chuyện gì"" Dạ" Trương Nam dùng khinh công bay qua mái đình tiến đến rừng trúc, cầm sáo trúc nhỏ trong ống tay áo thổi ba tiếng. Nghe thấy tiếng sáo, ba hắc y nhân ẩn trong cánh rừng nhanh nhẹn hiện ra trước Trương Nam, quỳ xuống nhận lệnh. " Ba người các ngươi bí mật bảo vệ tiểu công chúa, tuyệt đối không được để ai phát hiện ra các ngươi kể cả nàng " Ba hắc y nhân gật đầu rồi biến mất trong màn đêm. Trương Nam vội vàng trở về bên cạnh Mạc Di để bảo vệ nàng. Dù lệnh của đại công chúa có là gì đi nữa y vẫn sẽ chấp thuận, nhưng việc theo sau bảo vệ nàng mới là nghĩa vụ chính của y. " Đại công chúa, cũng đã không còn sớm, người nên sớm an giấc"Mạc Di không đáp lại y, nàng đặt tấu trương xuống, cũng không có biểu hiện sẽ tiếp tục đọc. Nàng nhìn vào khoảng không không có tâm điểm một hồi lâu. Môi đỏ bị nàng đem chính mình cắn nát. Trương Nam vội vã quỳ xuống. Lòng đau như cắt đối Mạc Di nói. " Đại công chúa, người tức giận cũng đừng tự làm đau chính mình, muốn hả giận cứ đánh thần là được rồi" Nàng giận?" Trương Nam, ngươi lui xuống đi, bổn cung sớm sẽ đi nghỉ ngơi" Trương Nam không dám kháng chỉ, ngậm ngùi lui xuống. Y dựa vào bên cánh cửa lắng nghe động tĩnh của Mạc Di, hai tay ma sát lấy lại chút hơi ấm. Trời thật lạnh, nàng cũng đối với ta thực lãnh đạm. Xoa hai bên thái dương, đem tấu chương cất sang một bên thì lại thấy bức hoạ của hắn. Ngươi làm ta nhớ chưa đủ sao? Vì sao Trương Nam quan tâm ta, ta lại chỉ nghĩ đến những lời ngươi từng nói? Ngươi nhắc ta phải đi ngủ sớm, bản thân ngươi lại thức đêm thay ta phê duyệt tấu chương. Ngươi nhường áo khoác cho ta ,lo lắng ta sẽ bị nhiễm lạnh, bản thân ngươi chỉ mặc một lớp y phục mỏng. Ngươi đi rồi...ta muốn ngươi đi a? Tất cả chỉ vì sợ ngươi bị liên lụy mà nguy hiểm đến tính mạng. Ta cùng ngươi vĩnh viễn không có kết cục tốt. -------------Sáng sớm Mạc Hy đã cầm gáo nước lạnh tưới cho cây cối cùng hoa tự tay vun trồng. Các hạ nhân cùng nô tì dường như quá quen thuộc với hình ảnh này của nàng nên ngoan ngoãn đừng gọn vào một góc, không ngăn cản nàng nữa. Tiểu công chúa không nháo bọn họ chính là đã muốn cảm tạ trời đất.Nụ hoa ngày nào đã nở ra cánh hoa thật đẹp, ấy vậy mà cây xương rồng của Nhược Ca đem tặng nàng liền cứ như thế không chịu ra hoa. Ngươi là loại cây gì a? Thật khó tính! La Tiểu Bảo hắn nói nhiệt độ không thích hợp, hoa sẽ không chịu nở, rốt cuộc là phải để ở nhiệt độ nào mới thích hợp? Hắn suốt ngày khoe khoang về tài năng cùng nhan sắc của chính mình, nàng nghe đến muốn ám ảnh. Mỗi khi nghe thấy tiếng hắn, Mạc Hy nàng chỉ trách không tự mình đấm vào mặt hắn cho hả giận . Cái tên nam nhân phiền phức. Nghĩ lại những ngày này La Tiểu Bảo hắn chỉ phiền nhiễu nàng, cũng không giúp gì được cho cam, hiện tại nàng nên cho người cấm hắn ra vào Hy cung mới phải. Mạc Hy liếc đám thị vệ định bộ ra lệnh liền nghe thấy giọng nói chói tai vang lên bên cạnh." Tiểu công chúa, thần đến rồi đây, sợ công chúa nhớ nam tài tử tài sắc vẹn toàn nên ta đã đến thật sớm để nàng mau chóng thấy ta nha" Mạc Hy hít vào một hơi thật sâu rồi chậm rãi thở ra. Tự mình tiết chế không xù lông với hắn. Nàng nhìn hắn mỉm cười, cái nụ cười không hề có ý cười muốn đem hắn như gai trong mắt mà nhổ tận gốc. " Bổn công chúa đã tự mình tìm ra phương pháp, ngươi trở về làm việc của ngươi, không cần đến Hy cung làm gì"La Tiểu Bảo sốt sắng đem nghi vấn tận đáy lòng đối Mạc Hy thổ lộ." Ta...công chúa... không phải công chúa thích ta a? Vì sao không cố gắng giữ ta bên cạnh người, xem ta là người quan trọng không thể thiếu?" Mạc Hy kiễng chân, hai tay chống nạnh, đôi mắt to tròn trừng La Tiểu Bảo. " Bổn công chúa nói cho ngươi biết, ta không có hứng thú với ngươi, kể cả thiên hạ chỉ có mình ngươi là nam nhân, ta cũng không chọn ngươi! Ngươi suốt ngày giương giương tự đắc, còn.. còn đem Tiểu Hỗn Đản so với ngươi chỉ được một phần. Hắn tắt thảy đều tốt, ngươi một phần cũng không bằng hắn!!! " La Tiểu Bảo bị áp lực từ Mạc Hy mà lùi lại phía sau, tức giận cũng không dám tức giận, thị vệ bên cạnh nàng đang trừng mắt nhìn hắn, hắn mà còn dám lên mặt, đầu chắc chắc cũng không thể giữ nổi. Hắn nắm tay thành quyền, ném cho Mạc Hy ánh mắt khinh thường. Loại nữ nhân như ngươi không bao giờ có được ta, ta đã vì ngươi mà xuống nước, ngươi còn không biết phải trái mà lấn tới. La Tiểu Bảo ta có chết cũng phải nhìn thấy ngươi quỳ xuống van xin ta mà nói: ' Ta muốn chàng, La Tiểu Bảo' " Được, ta đi là được chứ gì? Đến lúc nàng nhớ ta, dù nàng có cho người dùng kiệu tới đón ta cũng không đến gặp nàng" La Tiểu Bảo tạm thời rút lui, hắn vò đầu bứt tóc suy nghĩ. Bản thân hắn có gì không tốt? Hắn chính là định nghĩa của hoàn hảo. Để sư huynh biết được kế hoạch tiếp cận Mạc Hy thất bại ta còn mặt mũi nào nữa? Mạc Hy, La Tiểu Bảo ta thề sẽ thu phục được ngươi.
" Trương Nam"Trương Nam ngưng động tác, đối mặt cùng Mạc Di. Dù có nhìn bao nhiêu lần hắn cũng không thể kiềm chế muốn thốt lên rằng nữ nhân trước mặt chính là nhất mạo khuynh thành. Nhược Ca hắn được nàng để ý cũng thật có diễm phúc. " Dạ" Mạc Di nhẹ gật đầu. Từng cử chỉ đẹp đến Trương Nam không muốn rời mắt. Hai tay bấu chắt lấy da thịt nơi cánh tay để bản thân thoát ra khỏi mị hoặc. Mạc Di muốn y đóng lại cửa. " Ngươi nói đi, nam nhân tiếp cận Tiểu Hy có thân phận thế nào?" " Đại công chúa, nam nhân tiếp cận với tiểu công chúa danh Bảo, đầy đủ La Tiểu Bảo, hắn cùng La Trương là huynh đệ ruột thịt, qua nhiều ngày thần cho người quan sát, thần nhận thấy hắn đã cùng La Trương vạch ra kế hoạch tiếp cận tiểu công chúa để dễ bề lật đổ triều Mạc" Mạc Di cười ẩn ý, sự việc của La Tiểu Bảo cũng đã nằm trong dự đoán của nàng. Tiểu Hy là người rất đơn thuần, bị hắn nhắm tới làm quân cờ trên tay cũng không phải là vô nghĩa. " La Tiểu Bảo hắn tiếp cận Tiểu Hy vì muốn Tiểu Hy yêu thích hắn, lập hắn thành phò mã, như vậy sẽ dễ dàng lấy thông tin từ hoàng a mã ?" Trương Nam thầm cảm thán nữ nhân trước mặt. " Đại công chúa quả thực suy tính hơn người, La Tiểu Bảo chính là có ý định như vậy" La Trương tên cẩu quan ngươi cũng thật tham lam rồi, muốn qua mắt ta liền có thể qua a? Khá khen cho ngươi. " Ngươi cho người âm thần bảo vệ Hy Nhi, tuyệt đối không để nàng xảy ra chuyện gì"" Dạ" Trương Nam dùng khinh công bay qua mái đình tiến đến rừng trúc, cầm sáo trúc nhỏ trong ống tay áo thổi ba tiếng. Nghe thấy tiếng sáo, ba hắc y nhân ẩn trong cánh rừng nhanh nhẹn hiện ra trước Trương Nam, quỳ xuống nhận lệnh. " Ba người các ngươi bí mật bảo vệ tiểu công chúa, tuyệt đối không được để ai phát hiện ra các ngươi kể cả nàng " Ba hắc y nhân gật đầu rồi biến mất trong màn đêm. Trương Nam vội vàng trở về bên cạnh Mạc Di để bảo vệ nàng. Dù lệnh của đại công chúa có là gì đi nữa y vẫn sẽ chấp thuận, nhưng việc theo sau bảo vệ nàng mới là nghĩa vụ chính của y. " Đại công chúa, cũng đã không còn sớm, người nên sớm an giấc"Mạc Di không đáp lại y, nàng đặt tấu trương xuống, cũng không có biểu hiện sẽ tiếp tục đọc. Nàng nhìn vào khoảng không không có tâm điểm một hồi lâu. Môi đỏ bị nàng đem chính mình cắn nát. Trương Nam vội vã quỳ xuống. Lòng đau như cắt đối Mạc Di nói. " Đại công chúa, người tức giận cũng đừng tự làm đau chính mình, muốn hả giận cứ đánh thần là được rồi" Nàng giận?" Trương Nam, ngươi lui xuống đi, bổn cung sớm sẽ đi nghỉ ngơi" Trương Nam không dám kháng chỉ, ngậm ngùi lui xuống. Y dựa vào bên cánh cửa lắng nghe động tĩnh của Mạc Di, hai tay ma sát lấy lại chút hơi ấm. Trời thật lạnh, nàng cũng đối với ta thực lãnh đạm. Xoa hai bên thái dương, đem tấu chương cất sang một bên thì lại thấy bức hoạ của hắn. Ngươi làm ta nhớ chưa đủ sao? Vì sao Trương Nam quan tâm ta, ta lại chỉ nghĩ đến những lời ngươi từng nói? Ngươi nhắc ta phải đi ngủ sớm, bản thân ngươi lại thức đêm thay ta phê duyệt tấu chương. Ngươi nhường áo khoác cho ta ,lo lắng ta sẽ bị nhiễm lạnh, bản thân ngươi chỉ mặc một lớp y phục mỏng. Ngươi đi rồi...ta muốn ngươi đi a? Tất cả chỉ vì sợ ngươi bị liên lụy mà nguy hiểm đến tính mạng. Ta cùng ngươi vĩnh viễn không có kết cục tốt. -------------Sáng sớm Mạc Hy đã cầm gáo nước lạnh tưới cho cây cối cùng hoa tự tay vun trồng. Các hạ nhân cùng nô tì dường như quá quen thuộc với hình ảnh này của nàng nên ngoan ngoãn đừng gọn vào một góc, không ngăn cản nàng nữa. Tiểu công chúa không nháo bọn họ chính là đã muốn cảm tạ trời đất.Nụ hoa ngày nào đã nở ra cánh hoa thật đẹp, ấy vậy mà cây xương rồng của Nhược Ca đem tặng nàng liền cứ như thế không chịu ra hoa. Ngươi là loại cây gì a? Thật khó tính! La Tiểu Bảo hắn nói nhiệt độ không thích hợp, hoa sẽ không chịu nở, rốt cuộc là phải để ở nhiệt độ nào mới thích hợp? Hắn suốt ngày khoe khoang về tài năng cùng nhan sắc của chính mình, nàng nghe đến muốn ám ảnh. Mỗi khi nghe thấy tiếng hắn, Mạc Hy nàng chỉ trách không tự mình đấm vào mặt hắn cho hả giận . Cái tên nam nhân phiền phức. Nghĩ lại những ngày này La Tiểu Bảo hắn chỉ phiền nhiễu nàng, cũng không giúp gì được cho cam, hiện tại nàng nên cho người cấm hắn ra vào Hy cung mới phải. Mạc Hy liếc đám thị vệ định bộ ra lệnh liền nghe thấy giọng nói chói tai vang lên bên cạnh." Tiểu công chúa, thần đến rồi đây, sợ công chúa nhớ nam tài tử tài sắc vẹn toàn nên ta đã đến thật sớm để nàng mau chóng thấy ta nha" Mạc Hy hít vào một hơi thật sâu rồi chậm rãi thở ra. Tự mình tiết chế không xù lông với hắn. Nàng nhìn hắn mỉm cười, cái nụ cười không hề có ý cười muốn đem hắn như gai trong mắt mà nhổ tận gốc. " Bổn công chúa đã tự mình tìm ra phương pháp, ngươi trở về làm việc của ngươi, không cần đến Hy cung làm gì"La Tiểu Bảo sốt sắng đem nghi vấn tận đáy lòng đối Mạc Hy thổ lộ." Ta...công chúa... không phải công chúa thích ta a? Vì sao không cố gắng giữ ta bên cạnh người, xem ta là người quan trọng không thể thiếu?" Mạc Hy kiễng chân, hai tay chống nạnh, đôi mắt to tròn trừng La Tiểu Bảo. " Bổn công chúa nói cho ngươi biết, ta không có hứng thú với ngươi, kể cả thiên hạ chỉ có mình ngươi là nam nhân, ta cũng không chọn ngươi! Ngươi suốt ngày giương giương tự đắc, còn.. còn đem Tiểu Hỗn Đản so với ngươi chỉ được một phần. Hắn tắt thảy đều tốt, ngươi một phần cũng không bằng hắn!!! " La Tiểu Bảo bị áp lực từ Mạc Hy mà lùi lại phía sau, tức giận cũng không dám tức giận, thị vệ bên cạnh nàng đang trừng mắt nhìn hắn, hắn mà còn dám lên mặt, đầu chắc chắc cũng không thể giữ nổi. Hắn nắm tay thành quyền, ném cho Mạc Hy ánh mắt khinh thường. Loại nữ nhân như ngươi không bao giờ có được ta, ta đã vì ngươi mà xuống nước, ngươi còn không biết phải trái mà lấn tới. La Tiểu Bảo ta có chết cũng phải nhìn thấy ngươi quỳ xuống van xin ta mà nói: ' Ta muốn chàng, La Tiểu Bảo' " Được, ta đi là được chứ gì? Đến lúc nàng nhớ ta, dù nàng có cho người dùng kiệu tới đón ta cũng không đến gặp nàng" La Tiểu Bảo tạm thời rút lui, hắn vò đầu bứt tóc suy nghĩ. Bản thân hắn có gì không tốt? Hắn chính là định nghĩa của hoàn hảo. Để sư huynh biết được kế hoạch tiếp cận Mạc Hy thất bại ta còn mặt mũi nào nữa? Mạc Hy, La Tiểu Bảo ta thề sẽ thu phục được ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz