ZingTruyen.Xyz

Bhtt Pg 15 Phien Ngoai Yoonyul

Những năm gầy đây, cô chạy đông chạy tây, không người cùng cô ca hát, cũng chẳng ai cùng cô uống rượu. Đến cuối cùng, bên cô chỉ còn có một người cùng cô thề hẹn bên nhau đến bạc đầu.

Chạng vạng, đêm xuống dường như đặc biệt nhanh.

Lâm Duẫn Nhi nhìn dáng người của chính mình đã phát tướng lên, có chút tiếc hận, rõ ràng trước kia dù có ăn bao nhiêu cũng chẳng đắp thêm được chút thịt nào mà.

Bên ngoài cửa sổ khách điếm, nhìn ra cả một bầu trời đầy sao, vầng trăng huyền diệu cong cong. Nàng ghé vào trên lưng Quyền Hựu Ly, ngửi mùi hương trên người cô, ngửa đầu ngắm nhìn bầu trời đêm, hỏi, " Hựu Ly, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau chứ? "

Như trong tưởng tượng của Lâm Duẫn Nhi đối với loại tình huống này, tiếp theo hẳn là người nào đó thề nhất định sẽ bảo vệ nàng cả đời, sau đó là tiết mục hai người cảm xúc dâng trào ôm hôn nhau thắm thiết blah blah...

Nhưng đây là đại danh đỉnh đỉnh nữ thần kinh Quyền Hựu Ly đó a, thế nào sẽ làm ra cái thứ kịch tình cẩu huyết nhạt nhẽo ấy chứ.

Cho nên cô quả quyết hất người trên lưng xuống, sau đó liền khóa ngồi trên người nàng, kéo lấy cổ áo, " Lâm Duẫn Nhi, em nghe cho kỹ đây, nếu em còn tiếp tục hỏi cái loại câu hỏi nhàm chán này, thì đừng trách ta đây ra tay chấn chỉnh. "

Bởi vì mọi thứ xảy ra quá đường đột, khiến cho Lâm Duẫn Nhi trong nháy mắt cảm thấy bất ngờ, giây tiếp theo liền phá ra cười.

Nàng nhìn khuôn mặt người trước mắt đang đắc ý dào dạt, khóe mắt, đuôi lông mày đều toát lên cỗ anh khí nữ hiệp, con ngươi dịu dàng mà sáng ngời. Kết quả là nàng giống như bị mê hoặc, nhẹ nhàng rướn người áp lên môi cô ấn xuống.

"Chiếm tiện nghi ta?" Quyền Hựu Ly nhướn mày, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà ác, chậm rãi ép tới gần Lâm Duẫn Nhi.

"Rõ ràng là tức phụ của người ta, sao có thể kêu là chiếm tiện nghi được chứ!" Lâm Duẫn Nhi lắc đầu phản đối, cố ý nhấn mạnh hơn ở chữ "tức phụ".

Bất quá nàng rất nhanh liền hối hận.

"Nha! Quyền Hựu Ly! Không cần xé quần áo của em a!"

"Vậy tự em cởi hả?"

"Không biết xấu hổ! ! !"

... ... ... . . .

Lâm Duẫn Nhi nhẹ rên rỉ một tiếng, mắt nhắm hờ, mị lên. Quyền Hựu Ly dùng đầu lưỡi liếm gò má nàng, liếm qua hàng lông mi dài nhọn của nàng, nước miếng khiến cho lông mi nhấp thành từng sợi từng sợi, vài lọn tóc rối bời tán ra trên gương mặt trắng nõn của nàng.

Quyền Hựu Ly thở dốc, dần trở nên hỗn loạn.

Thân thể cũng cứ thế nổi lên phản ứng.

Lâm Duẫn Nhi hai tay ôm lấy má cô, trong mắt nổi lên một tầng sương mù, khẽ hô, "Hựu Ly... Hựu Ly..."

Quyền Hựu Ly giọng khàn khàn "Ân..." một tiếng, ngón tay đã xâm nhập vào nơi riêng tư nhất của nàng.

Lâm Duẫn Nhi để thoát một tiếng rên nhẹ, thân thể phản ứng lại, eo cong lên.

Quyền Hựu Ly tâm tình thật tốt, khẽ cười ở bên tai nàng trêu chọc, "Thì ra em nhạy cảm như vậy."

Lâm Duẫn Nhi nghe giọng cô cợt nhả như thế, có chút thẹn quá hóa giận, hai cánh tay ôm chặt lấy cô, hung hăng hôn cô, gặm cắn môi cô.

Quyền Hựu Ly ăn đau rên rỉ ra tiếng, ngón tay theo bản năng càng thêm dùng sức.

Lâm Duẫn Nhi không khỏi buông lỏng môi cô, trong miệng tràn ra một chuỗi mê loạn rên rỉ.

Quyền Hựu Ly dán chặt vào người nàng, nơi mềm mại trước ngực, ma sát với phiến mềm mại của Lâm Duẫn Nhi, hai cỗ thân thể xinh đẹp, dây dưa chung một chỗ, chìm đắm trong triền miên.

Hồi lâu sau, bên bờ môi anh đào Lâm Duẫn Nhi vuột ra một tiếng rên mãnh liệt, cơ thể cũng co rút lại, theo bản năng ôm chặt lấy Quyền Hựu Ly, thở dốc.

Quyền Hựu Ly biết nàng đạt tới cao triều, trong lòng dâng lên thật lớn cảm giác thỏa mãn, chỉ cảm thấy một cỗ tê dại, thấu đến tận xương tủy, mềm nhũn thả người xuống bên cạnh Lâm Duẫn Nhi, thở gấp không dứt.

Dư âm cuộc hoan ái qua đi, gương mặt nàng ửng đỏ, trên xương quai xanh trắng nõn có một dấu hôn thật sâu.

Quyền Hựu Ly lộ ra nụ cười hài lòng, xoay mình nhẹ nhàng đem nàng ôm vào trong ngực, " Ta cả đời này cướp đoạt rất nhiều thành trì, rất nhiều tù binh, còn có thu phục rất nhiều lòng người. Thứ có thể khiến ta chân chính muốn cướp đoạt, bất quá chỉ có một mình em mà thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz