ZingTruyen.Xyz

[BHTT][EDITTING] Xuyên thành tra A sau O ta mang thai

Chương 18

IamGod2125

Triệu Tự Ninh đến thăm phòng bệnh khi đã hơn 10 giờ tối.

Đêm nay cô không có ca trực, kiểm tra xong phòng bệnh là thời gian riêng tư. Cô chỉ ghé qua xem tình trạng của Hứa Thanh Trúc, nếu không có gì bất thường thì sẽ về nhà.

Trong phòng bệnh, Hứa Thanh Trúc đang nhắm mắt chợp mắt. Nghe tiếng bước chân, nàng mở mắt, thấy Triệu Tự Ninh, liền nở một nụ cười yếu ớt: "Cô đến rồi."

Triệu Tự Ninh gật đầu: "Thân thể khá hơn chút nào chưa?"

"Khá hơn nhiều rồi." Hứa Thanh Trúc ngồi dậy.

Quan hệ giữa hai người không tính là thân thiết lắm. Hứa Thanh Trúc vốn thân với Bạch Vi Vi hơn. Hai nàng là bạn học cấp ba và sau đó còn là bạn cùng phòng trong đại học.

Cả hai quen biết đã nhiều năm, còn Bạch Vi Vi và Triệu Tự Ninh lại quen nhau qua mạng. Hai người từng cùng chơi một trò chơi trực tuyến.

Có một thời gian, Bạch Vi Vi thường nhắc đến "bạn trên mạng" của mình trong mọi câu chuyện.

Sau đó, khi Bạch Vi Vi bị viêm dạ dày cấp tính và phải nhập viện, bác sĩ điều trị chính là Triệu Tự Ninh. Trong một lần tình cờ, Bạch Vi Vi thấy tin nhắn mình gửi cho Triệu Tự Ninh trên chiếc điện thoại rơi trong phòng bệnh. Nhờ vậy mà cả hai có cơ hội gặp mặt trực tiếp và trở thành bạn ngoài đời thực.

Sau khi tốt nghiệp, Bạch Vi Vi không nối nghiệp gia đình mà trở thành người đại diện. Công việc bận rộn đến mức chẳng có thời gian chơi game, thậm chí cũng ít khi nhắn tin cho Triệu Tự Ninh.

Còn về phía Triệu Tự Ninh, cô dường như cũng không quá để ý. Tuy nhiên, vì Triệu Tự Ninh là người khá nội liễm, Hứa Thanh Trúc và Bạch Vi Vi không bao giờ đoán được cô đang nghĩ gì.

Lúc Bạch Vi Vi nằm viện trước đây, Hứa Thanh Trúc thường đến chăm sóc, vì thế quen biết Triệu Tự Ninh. Sau này, mỗi khi Hứa Thanh Trúc đến bệnh viện, Bạch Vi Vi đều nhờ Triệu Tự Ninh chăm sóc nàng. Do qua lại thường xuyên, cả hai cũng trở nên quen thuộc hơn.

Về chuyện của Chu Di An, đúng là Hứa Thanh Trúc có hỏi Triệu Tự Ninh.

Khi Lương Thích gửi đoạn ghi âm kia, Triệu Tự Ninh cũng có mặt. Sau khi Lương Thích và Bạch Vi Vi rời đi, Triệu Tự Ninh đã quay lại hỏi Hứa Thanh Trúc có biết gì về mối quan hệ giữa Lương Thích và Chu Di An hay không.

Hứa Thanh Trúc biết một chút, chẳng hạn như trước đây Lương Thích từng nói với Trình Nhiễm một câu: "Đĩ mẹ nó Chu Di An, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga."

Lúc đó, nàng vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ thử tra cứu tên này trên mạng nhưng không tìm thấy gì.

Những người được đăng ký làm che giấu giới tính giả sẽ định kỳ tiêm thuốc. Giới tính thật chỉ có người thân cận nhất biết, và khi đã đăng ký với cơ quan quốc gia, họ sẽ được bảo vệ, không có thông tin gì liên quan đến giới tính của họ xuất hiện trên internet.

Tuy nhiên, quy trình xin trở thành che giấu giới tính giả rất phức tạp, hơn nữa còn tốn khoảng 20 triệu.

Vì vậy, trong nước hiện tại số người che giấu giới tính rất ít, và hầu hết đều là người thuộc giới tính thứ ba, muốn tránh những công kích từ dư luận nên mới chọn cách này.

Chu Di An chính là một ví dụ điển hình.

Khi đã trở thành che giấu giới tính giả, quốc gia sẽ đứng ra bảo vệ họ, không để họ phải chịu sự chỉ trích từ dư luận.

Sau khi Hứa Thanh Trúc kể rõ tình hình, nàng hỏi lại Triệu Tự Ninh: "Chu Di An là thích Alpha sao? Hay là... thích Lương Thích?"

Triệu Tự Ninh dừng lại một chút, sau đó mơ hồ trả lời: "Đáp án chính là như cô nghĩ."

Đây coi như là một lời nhắc nhở dành cho Hứa Thanh Trúc.

Vì vậy, Hứa Thanh Trúc mới đến phòng bệnh của Lương Thích.

Nàng vốn định nhờ Lương Thích giúp đỡ.

Dù không muốn mở lời, nhưng cuộc gọi từ mẹ nàng khiến nàng khó xử, vì thế nàng đành tìm đến Lương Thích.

Tuy nhiên, nàng lại nghe được vài lời không mấy tốt đẹp.

Những lời mẹ của Lương Thích nói, nàng nghe được đại khái.

Cuộc tranh cãi giữa hai mẹ con họ, nàng cũng nghe thấy. Vì vậy, cảm xúc của nàng có chút xáo trộn.

May mắn thay, mọi chuyện cuối cùng cũng dừng lại.

Nàng làm sao có thể dựa dẫm vào Lương Thích được chứ?

Đó là Lương Thích mà.

Tuy rằng... đó không giống Lương Thích lắm.

"Vẫn đang nghĩ về Lương Thích à?" Triệu Tự Ninh lên tiếng kéo Hứa Thanh Trúc trở lại từ dòng suy nghĩ mông lung. Nàng giật mình, dùng tay xoa nhẹ giữa trán, "Không."

Sau đó lại đổi giọng, "Đúng vậy."

"Cô ấy đã chắc chắn với Chu Di An chưa?" Triệu Tự Ninh hỏi.

Hứa Thanh Trúc gật đầu, "Tôi đã gọi điện thoại cho chị ấy, đại khái đã biết rồi."

"Vậy thì tốt." Triệu Tự Ninh ngừng một chút, kéo ghế ngồi xuống. Nút áo sơ mi trắng của cô được cài cẩn thận đến tận nút trên cùng, tóc dài buộc lỏng sau đầu. Cô thong thả tháo mắt kính ra, lộ ra nốt ruồi dưới khóe mắt. Chiếc gọng kính được cô kẹp ở hai ngón tay, xoay vài vòng một cách hờ hững, rồi nói: "Cô tìm tôi đến đây vẫn là để hiểu thêm chuyện của Lương Thích đúng không?"

"Ừ." Hứa Thanh Trúc không phủ nhận. "Cô từng nói, Lương Thích xuất hiện triệu chứng mất trí nhớ đúng không?"

"Đúng vậy, lúc cô ấy vừa tỉnh lại quả thực có một vài triệu chứng mất trí nhớ. Tôi đã sắp xếp làm chụp CT não bộ, kết quả không phát hiện vấn đề gì. Trí lực và thể chất của cô ấy không hề suy giảm." Triệu Tự Ninh nói: "Nhưng mấy ngày gần đây, cô ấy thực sự rất kỳ lạ, giống như... đột nhiên trở thành một người khác."

"Cô quen cô ấy đã lâu, cô cảm thấy vì sao lại như vậy?" Hứa Thanh Trúc hỏi.

Triệu Tự Ninh lắc đầu, "Tuy rằng tôi quen cô ấy, nhưng chúng tôi không thân thiết."

Cô không muốn dây dưa với người như Lương Thích.

Từ nhỏ, ai trong vòng cũng biết Triệu Tự Ninh và Lương Thích không hợp nhau.

Vị kia từ hồi tiểu học đã kiêu ngạo và ương ngạnh, chiếm lãnh địa, kéo bè kéo cánh, chuẩn chỉnh là một tiểu bá vương. Dựa vào việc có hai anh trai phía trên, gia đình cũng giàu có và có quyền thế. Khi đó, nhà họ Lương còn mạnh hơn hiện tại, được coi là hào môn nổi tiếng trong giới thượng lưu Hải Chu.

Nhiều năm trôi qua, nhà họ Lương đã suy yếu.

Nhưng tính tình của Lương Thích vẫn không thay đổi.

Thậm chí còn nghiêm trọng hơn.

Chỉ là... từ sau khi cô bị bắt cóc lúc nhỏ, Lương Thích cũng xuất hiện một số triệu chứng kỳ lạ.

Có lúc trong giờ học, đang ngủ cô đột nhiên giật mình tỉnh dậy rồi nói: "Tôi không phải tôi, tôi là ai?"

Thần thần bí bí.

Tuy nhiên, mọi người đều lén nghĩ rằng đó là do cô bị bắt cóc, nên thần trí có chút không tỉnh táo.

Nghe nói cô bé khác cũng bị bắt cóc cùng lúc, sau khi trở về đã hôn mê hai tháng và từ đó không nói chuyện nữa.

Khi đó, Triệu Tự Ninh còn chưa biết cô bé kia chính là Hứa Thanh Trúc.

Triệu Tự Ninh từ nhỏ tính cách đã lạnh nhạt, thành tích học tập lại tốt, không thích giao tiếp với người khác. Trong trường không ít người khó chịu với sự lạnh lùng của cô.

Huống chi, cô lại sở hữu một gương mặt rất ưa nhìn, lâu lâu lại có người gửi thư tình, khiến không ít người ghen ghét.

Mọi người đều bắt đầu phân hóa từ 15 đến 18 tuổi.

Trước 15 tuổi, chẳng ai rõ mình thuộc giới tính nào.

Dù vậy, vẫn có rất nhiều người trước 15 tuổi đã xao động trong lòng.

Lên cấp hai, Lương Thích thích một nữ sinh và gửi thư tình qua tay Triệu Tự Ninh. Sau giờ học, Lương Thích liền dẫn người đến gây sự với Triệu Tự Ninh.

Hai người thậm chí còn hẹn đánh nhau.

Ngày đó cả hai đều bị thương, nhưng Triệu Tự Ninh chiếm ưu thế hơn. Từ đó, Lương Thích cũng không dám chọc vào cô nữa.

Triệu Tự Ninh luôn khinh thường Lương Thích.

Hoặc nói cách khác, cô khinh thường những người dựa vào gia đình giàu có để làm càn.

Cho nên Chu Di An cũng nằm trong danh sách những người cô không thích.

"Tuy nhiên, cô ấy thực sự khác trước rất nhiều." Triệu Tự Ninh thành thật nói: "Trở nên lễ phép, khiêm tốn, ôn hòa, thậm chí còn biết cách tương tác với người khác."

Hứa Thanh Trúc im lặng một lúc lâu rồi nói: "Có khả năng nào, đây không phải là Lương Thích không?"

"Tôi từng nghi ngờ, nhưng tôi đã kiểm tra toàn bộ video giám sát từ khi cô ấy nhập viện, thậm chí đối chiếu nhóm máu và DNA. Tất cả đều chứng minh cô ấy chính là Lương Thích."

"Còn có nguyên nhân nào có thể khiến cô ấy thay đổi tính cách lớn đến vậy trong một đêm không? Từng có trường hợp nào tương tự không?" Hứa Thanh Trúc hỏi.

"Trước đây từng có, một số trường hợp được chuyển giao cho tổ chức nghiên cứu quốc gia thần bí, đóng kín vài thập niên. Một số khác thì được chứng minh rằng họ thay đổi đơn thuần từ nội tâm, nhưng thường là do chịu kích thích từ một sự kiện lớn." Triệu Tự Ninh dừng lại, "Cô cảm thấy cô ấy thuộc loại nào?"

Hứa Thanh Trúc lắc đầu, "Tôi không rõ."

Một lát sau, nàng chợt nghĩ đến: "Ngày đó trong kỳ động dục của tôi, chị ấy muốn mạnh mẽ đánh dấu tôi. Tôi đẩy chị ấy thật mạnh, đầu chị ấy va vào tường rất nặng. Việc đó có liên quan không?"

"Có khả năng, nhưng tôi đã kiểm tra, não bộ cô ấy không có cục máu đông chèn ép thần kinh, nên không giống mất trí nhớ. Nhưng cũng không loại trừ yếu tố khác." Triệu Tự Ninh nói: "Ngày mai tôi sẽ giúp cô ấy làm kiểm tra toàn thân."

"Chị ấy có đồng ý không?" Hứa Thanh Trúc hỏi.

Triệu Tự Ninh dừng lại động tác xoay kính, kiên định nói: "Hiện tại cô ấy sẽ đồng ý."

"Nhưng mà..." Triệu Tự Ninh dừng lại, "Hiện tại cô ấy không tốt sao?"

"Rất tốt, tốt đến mức khó tin." Hứa Thanh Trúc nói.

"Vậy thì hà tất phải bận tâm nữa?" Triệu Tự Ninh nói: "Bất kể cô ấy là lãng tử quay đầu hay hoàn toàn giác ngộ, chỉ cần hiện tại tốt là được rồi. Đôi khi con người không nên quá cố chấp với câu trả lời."

Hứa Thanh Trúc đột nhiên cười, "Cô nói đúng."

Sau khi Triệu Tự Ninh rời đi, Hứa Thanh Trúc nằm trên giường nghĩ ngợi mãi.

Một lúc lâu sau, nàng nhắn tin cho Lương Thích: 【Trước đây là tôi thất thố, xin lỗi.】

Lương Thích sáng hôm sau mới nhìn thấy tin nhắn, liền trả lời: 【Không có gì.】

Sau đó, cô xuống lầu mua bữa sáng, mang lên tầng mười để cùng Hứa Thanh Trúc ăn.

Hai người cùng ăn bữa sáng trong im lặng.

Lương Thích cũng không nhắc đến chuyện ly hôn nữa.

Cô đã thử rồi. Khi gửi tin nhắn liên quan đến ly hôn cho Hứa Thanh Trúc, tin nhắn sẽ bị hệ thống chặn lại. Ngày hôm qua, hệ thống thậm chí còn xuất hiện ngắn ngủi, thông báo rằng cô không cần tiếp tục làm những việc vô ích này nữa.

Không có lối tắt nào để đi trong việc công lược.

Cô từ bỏ.

Sau bữa sáng, Lương Thích khéo léo từ chối lời đề nghị làm kiểm tra toàn diện của Triệu Tự Ninh, kiên trì tự mình xử lý thủ tục xuất viện, sau đó hỏi Hứa Thanh Trúc có muốn xuất viện không.

Triệu Tự Ninh đúng lúc xuất hiện, nói rằng có thể xuất viện, nhưng sau khi về nhà cần nghỉ ngơi, theo dõi cẩn thận hai ngày, sau đó mới có thể sinh hoạt bình thường.

Lương Thích liền làm cả thủ tục xuất viện cho nàng.

Trên đường về nhà, Hứa Thanh Trúc ngồi ở ghế phụ, im lặng suốt quãng đường, trở lại dáng vẻ lạnh lùng khó gần như trước.

Sự yếu đuối và xa cách của tối hôm qua dường như đã biến mất hoàn toàn.

Hai người giống như những kẻ xa lạ.

Khi xe chạy đến gần tòa nhà Vân Đỉnh, điện thoại của Lương Thích đột nhiên reo lên.

Tiếng nhạc nhẹ làm Hứa Thanh Trúc mở mắt, nàng nhìn về phía Lương Thích đang lái xe, nói: "Muốn tôi giúp chị tắt dùm không?"

Lương Thích đáp: "Xem ai đã."

Cô không dám để Hứa Thanh Trúc tiếp máy một cách đột ngột.

Chiếc điện thoại của nguyên chủ chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ, không biết lúc nào sẽ nổ.

Ngay cả bản thân cô cũng lo sợ khi nhận điện, huống hồ gì là để Hứa Thanh Trúc nghe máy.

Hứa Thanh Trúc liếc nhìn màn hình, đó là Hứa Thanh Á.

Cô mới nhấc máy và bật loa ngoài.

Hứa Thanh Á trong điện thoại nói: "Lương Thích tỷ tỷ, chị đang làm gì vậy? Chúng ta bàn chuyện này một chút đi."

Lương Thích nhìn sang Hứa Thanh Trúc, Hứa Thanh Trúc chỉ nhép miệng nói: "Nghiêm túc lái xe."

Lương Thích khẽ hắng giọng, cố gắng giữ bình tĩnh: "Chuyện gì?"

"Khách sạn quá quạnh quẽ." Hứa Thanh Á nói: "Em có thể đến nhà chị ở vài ngày không?"

Hứa Thanh Trúc lập tức từ chối: "Không được."

"A? Chị của em cũng ở đó sao?" Hứa Thanh Á có vẻ thất vọng, sau đó nói: "Em đang hỏi Lương Thích tỷ tỷ, chứ không hỏi chị."

"Chị quyết định." Hứa Thanh Trúc đáp.

Hứa Thanh Á hừ lạnh một tiếng: "Em sẽ đến, em hiện tại đã đứng trước cửa nhà hai chị rồi, mau về đi."

Hứa Thanh Trúc: "......"

Lương Thích bất đắc dĩ, đành phải nói: "Vậy em chờ một chút, chị và chị của em sẽ đến ngay."

Sau khi cúp máy, Hứa Thanh Trúc nói: "Chuyện của em gái tôi, tôi sẽ tự giải quyết, chị không cần lo lắng. Sau khi về nhà, tôi sẽ dọn đến phòng phía đông tầng một, tiền thuê sẽ trả theo giá thị trường. Cha tôi sức khỏe không tốt, hiện tại công ty cũng có chút vấn đề, nên tạm thời tôi không thể cùng chị ly hôn. Nhưng chờ thời điểm thích hợp, chúng ta sẽ ly hôn, được không?"

Chưa đợi Lương Thích trả lời, Hứa Thanh Trúc tiếp tục nói: "Trong khoảng thời gian này, hy vọng trước mặt người nhà tôi, chvẫn như trước đây, muốn giả vờ thế nào thì cứ giả như thế đó."

Lương Thích: "......"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz