Bhtt Edit Xuyen Thanh Tan Tat Dai Lao Vai Ac Truy The
Không khí xấu hổ lan ra xung quanh. Khương Từ Nghi tự biết mình lỡ lời nên xoay đầu dời mắt đi, chỉ còn lại vành tai đỏ bừng lộ ra trong không khí.Trình Tinh sau khi ngại ngùng thì nhanh chóng đứng dậy, đạp lên chiếc váy giá mấy chục vạn kia. Thời điểm đứng lên bởi vì chất liệu váy quá trơn khiến cô chao đảo tới hai lần, nhưng cuối cùng cô dựa vào khả năng giữ thăng bằng tuyệt vời mà đứng vững trên mặt đất..Cô lập tức đem chiếc váy đặt ở một bên. Trong đầu như chứa quá nhiều chuyện, khi muốn tập trung vào một điểm xác định nào đó thì lại nghĩ đến tình hình vừa rồi.Khương Từ Nghi nói cô...... lớn. Lớn...Là hài hước, trêu chọc hay là tán tỉnh? Trình Tinh cảm thấy đều không giống, càng giống như lời nói để xoa dịu bầu không khí trong tình huống luống cuống không biết làm gì.Lại không ngờ rằng làm không khí càng thêm xấu hổ.Không khí xung quanh trở nên loãng dần, có cảm giác ngột ngạt thiếu ô xi. Trình Tinh xoay người cài lại cúc áo, hít sâu mấy hơi rồi quay lại, lúc này mới phát hiện Khương Từ Nghi đã mặc áo ngủ xong và đang cố gắng mặc quần.Trình Tinh lập tức ném chiếc váy trên tay sang một bên, đi qua giúp nàng.Lòng bàn tay lơ đãng lướt qua đùi nàng, tựa như bùng lên ngọn lửa nhỏ sâu trong lòng, khiến toàn thân nóng bừng như bị đặt trên lửa mà thiêu đốt.Càng như vậy lại không dám nhìn thẳng đối phương.Trình Tinh giúp nàng mặc xong xuôi thì ôm nàng đặt lên xe lăn.Khương Từ Nghi rất nhẹ, khung xương nhỏ, trên người không có bao nhiêu thịt. Cũng là do công việc bận rộn nên không có thời gian ăn cơm. Sau này, khi cùng nguyên chủ ở bên nhau, nguyên chủ vốn miệng lưỡi ba hoa, từng nói nhất định khiến nàng trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian, nuôi nàng đến trắng trẻo, mập mạp.Kết quả ngày đầu tiên mới kết hôn đã nhốt người ta vào phòng tối. Lòng người khó đoán.Đáy lòng Trình Tinh cảm thán một phen, đẩy Khương Từ Nghi vào phòng vệ sinh nhưng không vội vã ra ngoài.Khương Từ Nghi hôm nay trang điểm rất nhạt, nhưng vẫn là có trang điểm. Trình Tinh trước tiên giúp nàng lấy bông tẩy trang thấm vào nước tẩy trang, rồi đứng bên cạnh lấy khăn nhúng nước ấm, không vắt khô hết nước, sau khi nàng làm ướt mặt thì lấy sữa rửa mặt đưa cho nàng.Chờ sữa rửa mặt nổi bọt trên mặt, Trình Tinh một lần nữa đưa chiếc khăn đã thấm ướt cho Khương Từ Nghi.Qua lại năm sáu lần, Trình Tinh vẫn không hề tỏ ra mất kiên nhẫn.Khương Từ Nghi cũng cảm thấy không quen, nói mình có thể tự làm được.Trình Tinh lại cho nàng thấy sự bất tiện của bồn rửa mặt này. Vừa nãy khi rửa mặt, cô đã nhận ra bồn rửa mặt này được thiết kế không thuận tiện.Ngay cả cô, một người tứ chi khỏe mạnh khi rửa mặt cũng thấy bất tiện thì đừng nói đến Khương Từ Nghi.Nếu để nàng một mình ở đây, chẳng khác nào cố ý muốn xem nàng bẽ mặt.Trình Tinh giải thích với nàng xong thì kiên nhẫn chăm sóc nàng. Vì dùng khăn thấm nước để rửa mặt tất nhiên không sạch bằng rửa trực tiếp trong vòi nước, cho nên mỗi lần nàng lau mặt, Trình Tinh cẩn thận quan sát xem trên mặt còn sót lại lớp trang điểm nào hay không.Chờ đến khi chà lau xong lần thứ tám, chóp mũi Khương Từ Nghi đã ửng hồng, nàng hỏi: "Sạch sẽ rồi chứ?""Còn một chút." Trình Tinh chỉ vào mí mắt dưới của nàng: "Kẻ mí dưới chưa lau sạch."Một lần nữa đưa khăn cho nàng.Khương Từ Nghi lau vài cái vẫn không sạch.Trình Tinh thấy vậy liền lấy khăn từ tay nàng, dịu dàng nói: "Để tôi giúp cô."Cô cúi người về phía trước, nghiêm túc nhìn chằm chằm mí mắt dưới của Khương Từ Nghi, chiếc khăn ấm áp nhẹ nhàng lướt qua mi dưới.Bất chợt, Trình Tinh đưa khăn cho nàng xem, trên đó có một vệt màu đen.Khương Từ Nghi hỏi: "Còn nữa không?""Không còn." Trình Tinh nói xong thì xoay người nhúng khăn vào nước, vắt khô rồi treo lên.Khương Từ Nghi vẫn chăm chú dõi theo bóng lưng cô.Cho nên Trình Tinh vừa quay đầu lại thì chạm phải ánh mắt của nàng. Cảnh tượng trong phòng vừa nãy, lần nữa hiện về trong tâm trí Trình Tinh, khiến vành tai khẽ run, tim ngứa ngáy khó tả."À ừm, cô muốn tắm vòi sen hay tắm bồn?" Trình Tinh ho nhẹ một tiếng, cố gắng xoa dịu bầu không khí không mấy bình thường này."Sao cũng được." Khương Từ Nghi nói: "Đừng bận tâm đến tôi, cô đi ngủ đi."Trình Tinh nhìn chân nàng: "Tôi khá ổn, hiện tại không mệt. Cô đói bụng không? Tối nay cô cũng chưa ăn được bao nhiêu.""Vẫn ổn." Khương Từ Nghi nói."Cũng ổn tức là đói rồi đó." Trình Tinh liếc nhìn bồn tắm sạch sẽ: "Như vậy đi, cô cứ ở trong phòng chơi điện thoại một lát, tôi đi xả nước cho bồn tắm, sau đó để cô ngâm mình trong nước ấm thoải mái. Chờ cô tắm xong đi ra là có thể ăn cơm.""Cô định làm cơm à?" Khương Từ Nghi nhướng mày.Trình Tinh khựng lại, cười mỉa mai: "Tất nhiên không phải, tôi kêu giúp việc làm."Khương Từ Nghi "À" một tiếng, rồi lại khuyên cô tốt nhất đừng ra ngoài, cũng đừng gặp Từ Chiêu Chiêu hoặc lão thái thái, sợ đến lúc đó lại xảy ra chuyện.---Trình Tinh vặn vòi nước bồn tắm, nước ấm chậm rãi chảy vào, cô thử độ ấm của nước rồi từ ngăn tủ bên cạnh lấy ra đủ loại đồ dùng để tắm bồn: cánh hoa hồng, sữa bò, muối tắm và thảo dược. Xuất phát từ thói quen nghề nghiệp, Trình Tinh lấy gói thảo dược đặt lên mũi ngửi ngửi, đó là mấy loại thảo dược điều hòa khí huyết.Trình Tinh nhìn chân Khương Từ Nghi, rồi bỏ gói thảo dược kia vào nước. Mùi thảo dược tức khắc lan tỏa khắp phòng, hòa quyện cùng hơi nước bốc lên mờ mịt.Sau đó cô đẩy Khương Từ Nghi ra ngoài, đóng cửa phòng vệ sinh lại, không cho hơi nóng tràn ra ngoài.Khương Từ Nghi thấy cô ngửi thảo dược liền hỏi: "Cô biết trung y sao?""Biết một chút." Trình Tinh khựng lại. Với chút kỹ năng chuyên môn này, khẳng định không thể giấu giếm, nhưng cũng không thể nói hết: "Trước kia tôi có theo một sư phụ học một chút, sau này không còn hứng thú nên không học nữa."Cái hình tượng này tương đối phù hợp với nguyên chủ.Khương Từ Nghi lại không hỏi nữa, ngồi trên xe lăn chợp mắt.Trình Tinh hỏi nàng muốn ăn gì, mì hay cơm?"Sao cũng được." Khương Từ Nghi nói: "Cứ đơn giản nhất mà làm."Nàng cũng không khách sáo với Trình Tinh. Nếu đối phương muốn lấy lòng, nàng liền nhận lấy. Đừng để ngày nào đó lại bị nhốt vào gác mái thì muốn ăn cũng không được.Trình Tinh suy ngẫm một lát: "Tôi nấu mì nha, thêm chút rau xanh. Bác sĩ Lam nói dạ dày cô không tốt, cần ăn đồ ăn mềm để dưỡng dạ dày.""Được."Một lát sau, bồn tắm đã đầy nước. Trình Tinh đẩy nàng vào cửa, mùi thảo dược nồng nặc khiến Khương Từ Nghi vừa vào đã hắt xì một cái.Trình Tinh bỗng nhiên dè đặt hỏi: "Cô không bị dị ứng với thảo dược chứ?""Không có." Khương Từ Nghi nói: "Ngửi không quen mùi này.""Ngửi nhiều rồi sẽ quen thôi." Trình Tinh nói xong thì đưa tay vào thử độ ấm của nước. Nước có hơi nóng, nhưng đây chính là độ ấm cô muốn để kích thích dây thần kinh của chân nàng.Trình Tinh dặn dò nàng: "Nước sẽ hơi nóng một chút, nhưng không làm tổn thương da cô. Cô có thể dùng tay chống đỡ hai bên, chỉ ngâm hai chân trước để kích thích thần kinh. Chờ khi nhiệt độ nước không còn chênh lệch nhiều thì cô hãy vào ngâm mình. Thảo dược ở đây đều để dưỡng sinh, lúc ngâm có thể thấy da hơi ngứa, đó là hiện tượng bình thường, phải chịu đựng, đừng gãi, nếu không thuốc ngấm vào da sẽ làm cô ngứa dai dẳng.Lúc ngâm cô không cần cởi quần áo, chờ tôi gõ cửa vào tìm cô, giúp cô mát xa chân một chút, chỉ là tùy tiện ấn vài cái thôi. Phải đợi khoảng mười phút, khi người cô không ra mồ hôi nữa thì tôi mới đưa cô ra ngoài, lúc đó sẽ thay cho cô một bộ đồ ngủ mới."Đề cập đến lĩnh vực chuyên môn của mình, Trình Tinh liền trở nên nghiêm túc. Ngữ khí vẫn ôn hòa, nhưng mang theo sự kiên định, đáng tin cậy.Đến khi nói xong một hơi, Trình Tinh ngừng một lát để hỏi: "Như vậy có được không ?"Khương Từ Nghi trượt xe lăn đến cạnh bồn tắm, thử mượn lực bồn tắm để đứng lên. Thực ra, nàng phải dựa vào toàn bộ sức lực từ eo và bụng để chống đỡ cơ thể, rất là gian nan.Trình Tinh theo bản năng muốn giúp đỡ, lại cảm thấy đây là cơ hội tốt để quan sát bệnh tình của nàng, cô siết chặt bàn tay khống chế mình không được hành động.Khương Từ Nghi dùng sức đến mặt đỏ bừng, gian nan di chuyển cơ thể, hoàn toàn dựa vào thân trên để di chuyển chân. Nhưng hai cái đùi nàng cứ như cây cột cứng đờ, không động đậy nửa phần, ngay cả xương hông cũng hoàn toàn không thể di chuyển.Muốn mượn lực này để bước vào bồn tắm, quả thực là chuyện hoang đường.Động tác đơn giản mà người thường chỉ cần một bước là có thể vào, còn với Khương Từ Nghi lúc này thì không thể nào thực hiện.Có lẽ trước kia, Khương Từ Nghi có thể làm được.Dù vậy, Khương Từ Nghi cũng không hề nhờ cô giúp đỡ.Mãi cho đến——Khương Từ Nghi thử dùng một tay nâng chân mình đặt vào bồn tắm, nhưng trọng tâm cơ thể nghiêng đi khiến nàng trong nháy mắt lung lay sắp ngã, như chiếc lá lìa cành bị cơn gió thu thổi chao đảo.Trong tức khắc, Trình Tinh chạy như bay tới bên cạnh đỡ lấy cơ thể nàng.Trình Tinh vòng tay ôm eo và giữ lấy vai nàng, thấy nàng vì cố sức mà trán đã toát mồ hôi, ngay cả đôi môi xinh đẹp cũng tái nhợt, cả gương mặt đỏ bừng.Không hiểu vì sao, Trình Tinh lập tức có chút chua xót, thậm chí trong lòng còn tự trách hành động vừa rồi của mình.Rõ ràng cô chỉ cần một chút sức lực là có thể đặt nàng vào bồn tắm, vậy mà lại mặc cho nàng chật vật tự mình thử sức.Trình Tinh một tay ôm eo nàng, tay kia đặt phía dưới đầu gối, bế nàng lên dễ như trở bàn tay, ngay cả giọng nói cũng dịu dàng hơn: "Đừng cậy mạnh, cô hiện tại còn chưa làm được, cứ từ từ thôi."Khương Từ Nghi xoay đầu không nói gì, dường như không muốn để cô thấy bộ dạng chật vật của mình.Trình Tinh đặt chân nàng vào nước ấm, đồ ngủ tức thì ướt sũng dính vào chân nàng.Khương Từ Nghi nghe lời cô nói, hai tay chống đỡ vào thành bên. Thực ra chân nàng đã hoàn toàn mất cảm giác. Lúc này, cho dù là nước sôi một trăm độ hay nước lạnh như băng, nàng đều không cảm giác gì, dù có dùng lửa đốt cháy da, sắc mặt nàng cũng không hề biến đổi.Nhưng nàng vẫn muốn đứng lên.Không sợ dù chỉ còn một tia hy vọng mong manh, nàng cũng muốn thử.Bộ dạng quật cường của Khương Từ Nghi rơi vào mắt Trình Tinh. Cô đứng một bên, nội tâm phức tạp, một lát sau khẽ nói: "Thật sự xin lỗi.""Sao?" Hai bên tóc mai trên mặt Khương Từ Nghi vì mồ hôi mà hơi dính ướt vào má nhưng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng.Nước ấm tuy không làm chân nàng có tri giác, nhưng lại khiến nhiệt độ cơ thể nàng dần tăng lên. Hơn nữa, vừa rồi Trình Tinh đã mở điều hòa trong phòng vệ sinh, chỉnh nhiệt độ lên 27 độ, lúc này độ ấm trong phòng chẳng khác nào đang xông hơi.Đôi mắt nàng dưới nhiệt độ cao như vậy không còn lạnh lùng như trước, lúc này sâu lắng tựa như đôi mắt biết nói.Trình Tinh không dám nhìn vào mắt nàng, chỉ luống cuống nói: "Không có gì."Nói xong, cô xoay người đi ra cửa, quay lưng về phía nàng giải thích: "Lẽ ra khi nãy tôi nên bế cô vào bồn tắm, tôi xin lỗi."Khương Từ Nghi hơi giật mình: "Có một số việc tôi có thể tự làm được.""Nhưng có tôi ở đây, cô không cần vất vả như vậy." Trình Tinh nói: "Cô có thể hưởng thụ sự chăm sóc của tôi. Đó là điều hiển nhiên."Khương Từ Nghi khựng lại: "Vì sao?"Trình Tinh nghĩ thầm, bởi vì con mẹ nó tôi chính là tới chuộc tội!!Nhưng khi mở lời cô lại rất dịu dàng: "Bởi vì chúng ta là bạn đời và cũng bởi vì trước đây tôi đã làm nhiều chuyện sai trái. Thật lòng xin lỗi cô."---Trình Tinh không dám tiếp tục nghe Khương Từ Nghi chất vấn. Vừa rồi cô quá mức cảm tính, nhìn bộ dạng Khương Từ Nghi nỗ lực thử hết lần này đến lần khác, giống như những bệnh nhân đang vật lộn làm vật lý trị liệu trong bệnh viện, cố níu giữ một tia hy vọng có thể hồi phục mà té ngã liên tục.Cảnh tượng ấy đã chạm vào nơi mềm yếu nhất tận sâu trong lòng Trình Tinh.Trình Tinh bối rối xuống lầu, không tìm người giúp việc mà tự mình vào bếp làm một bát mì rau xanh thanh đạm, còn thêm một trứng tráng cuộn.Bấm đốt ngón tay ước chừng thời gian gần đủ, cô bưng mì lên lầu.Khi cô gõ cửa vào phòng tắm, Khương Từ Nghi đang nằm trong bồn, chỉ có đầu gối ở ngoài.Trên mặt nàng đã rịn một lớp mồ hôi. Trình Tinh tìm khăn mặt giúp nàng lau, sau đó đưa tay vào trong nước, xoa bóp chân nàng.Sau đó, cô nhanh chóng lấy khăn tắm lớn, một tay bế Khương Từ Nghi ra khỏi nước và quấn lại bằng khăn tắm. Nước rơi tí tách xuống bồn tắm, bắn tung tóe lên người Trình Tinh.Trình Tinh không hề lộ ra bất cứ vẻ chán ghét nào. Cô cực kỳ kiên nhẫn đặt Khương Từ Nghi lên xe lăn, rồi ngồi xổm xuống xoa bóp chân cho nàng.Quá trình này kéo dài mười phút. Trình Tinh xoa bóp rất nghiêm túc, Khương Từ Nghi cũng không lên tiếng ngăn cản và không hỏi cô học được kỹ thuật này từ đâu.Sự khác biệt của Trình Tinh dường như đã trở thành chuyện cả hai đều ngầm hiểu trong lòng mà không cần nói ra.Đến khi xoa bóp xong, Trình Tinh lấy đồ ngủ mới đưa Khương Từ Nghi, cô nói Khương Từ Nghi tự thay áo trước, còn quần thì để cô hỗ trợ.Khương Từ Nghi "à" một tiếng, một phút sau gọi cô vào để giúp mình thay quần ngủ.Lần này, trong lòng Trình Tinh không còn nghĩ ngợi gì khác mà chuyên tâm giúp nàng thay quần. Sau đó cô ném mấy bộ quần áo dơ và ướt sũng sang một bên, ngày mai có người giúp việc tới thu dọn, xong xuôi cô đẩy Khương Từ Nghi vào phòng.Quanh quẩn trong phòng vệ sinh một lúc lâu, mì đã nở mềm, cũng thích hợp cho dạ dày của Khương Từ Nghi.Tuy nhiên món mì này không hợp khẩu vị của nàng.Nhưng Khương Từ Nghi đang đói bụng, dù không ngon thì nàng vẫn ăn sạch sẽ.Trình Tinh ngồi đối diện nàng và nhìn nàng với vẻ mặt thỏa mãn.Đến khi Khương Từ Nghi đặt muỗng xuống, chóp mũi có tiết ra chút mồ hôi, Trình Tinh lập tức lấy khăn giấy giúp nàng lau.Ánh mắt Khương Từ Nghi khẽ thay đổi. Trình Tinh cũng nhận thấy bản thân làm hơi quá, tức thì rút tay về giải thích: "Tôi... tôi thấy khăn giấy để hơi xa cô."Khương Từ Nghi hờ hững mà: "À."Trình Tinh: "......" Làm cô giật mình đến thót tim.Chỉ là trong một khoảnh khắc, cô thật sự coi Khương Từ Nghi là bạn gái mình mà chăm sóc.Nhìn nàng ra vẻ kiên cường, lại thấy nàng nỗ lực chống chọi trước nghịch cảnh.Mỗi cái chớp mắt đều rung động lòng người. Nhưng — nàng chỉ là đối tượng mà Trình Tinh cần lấy lòng để hoàn thành nhiệm vụ.Trình Tinh nâng cao cảnh giác, cô không thể yêu đối tượng công lược, nếu không kết cục sẽ thê thảm.---Trong phòng chỉ có một chiếc giường. Trước khi bước vào, Trình Tinh đã suy nghĩ kỹ, vì để Khương Từ Nghi có cảm giác an toàn, cô sẽ không ngủ chung giường với nàng.Vậy nên tối nay cô ngủ trên ghế sô pha. Trình Tinh bế Khương Từ Nghi đặt lên giường, đắp chăn cẩn thận cho nàng: "Tối nay trời sẽ lạnh, cô đắp chăn kĩ rồi ngủ đi. Nếu sợ tối thì không cần tắt đèn, tôi đi tắm một lát, sau đó sẽ ngủ trên sô pha, cô không cần lo lắng."Cô sắp xếp mọi thứ ổn thỏa thì vẫy vẫy tay với Khương Từ Nghi: "Ngủ ngon, Khương Từ Nghi."Khương Từ Nghi nhìn về phía sô pha không được rộng rãi, khẽ nhíu mày: "Cô có chăn không?""Để lát nữa tôi tìm." Trình Tinh nói: "Không sao đâu, tôi thể chất tốt, đắp cái áo khoác cũng được. Trễ rồi, cô ngủ trước đi."Khương Từ Nghi nhìn sang bên giường, thậm chí còn đủ chỗ cho ba người, trong lòng do dự một lát, cuối cùng vẫn không bảo cô ngủ chung với mình.Trình Tinh tắt hết đèn trong phòng, chỉ để lại đèn ở đầu giường Khương Từ Nghi, lại cầm đồ ngủ mới đi vào phòng vệ sinh.Nước ấm lướt qua cơ thể cô, lúc này cô mới có thời gian thở dốc một chút. Ngày hôm nay trôi qua thật lâu.Trình Tinh rất mệt, cảm giác mệt mỏi không thể diễn tả, đầu óc choáng váng, lúc này cô chỉ đang chống đỡ cơ thể để tắm rửa mà thôi.Nhưng tiếp đó, cô nghe thấy giọng nói máy móc đáng yêu kia vang lên trong đầu:【Ngao ô! Chúc mừng ký chủ, tiến độ công lược đạt 10%, thưởng 20 vạn đô la Hồng Kông, xin hãy tiếp tục cố gắng nha ~】【Ngao ô! Ngài đúng là ký chủ thông minh nhất, tài năng nhất, ứng biến tốt nhất, lợi hại nhất mà tôi từng thấy! Trong thời gian một ngày ngắn ngủi đã đạt 10% tiến độ công lược, xem ra ngày hoàn thành nhiệm vụ sắp đến rồi u ~ điều này thật là tuyệt vời! 】【Ngao ô! Nhân tiện nói cho ngài một bí mật kinh thiên động địa, nếu ngài hoàn thành nhiệm vụ trong vòng một tháng, Cục Quản lí Số Mệnh Tinh Tế sẽ hoàn thành ba nguyện vọng của ngài. 】Trình Tinh: "......" Cô bực mình nói: "Cô có thể đừng bất ngờ xuất hiện lúc tôi đang tắm không hả?"Hệ thống: 【Ngao ô! Tôi cũng không muốn đâu, nhưng ngài bận rộn cả ngày! Tôi không tìm thấy thời cơ thích hợp để xuất hiện. 】Trình Tinh: "......""Vậy chi bằng cô thả tôi về đi?" Trình Tinh nói: "Tôi không làm sai chuyện gì, người làm sai là cái tên Trình Tinh kia, chỉ vì tôi trùng tên với cô ấy mà các người lại đem tôi tới đây, tôi quá mệt mỏi rồi."Hệ thống trầm mặc.Trình Tinh nghiến răng nghiến lợi: "Đồ chó chết."【Gâu gâu! 】Trình Tinh: "......"【Ngao ô! Tôi chỉ là muốn tạo nên một thế giới tốt hơn, hoàn thành nguyện vọng của mỗi ký chủ. Nếu bây giờ ngài quay về thì đã là một người chết. Tuy rằng hiện tại ngài không làm gì sai, nhưng trong quá trình trưởng thành của ngài, thật sự chưa từng làm sai chuyện gì sao? Ký chủ, đừng nên nói sớm quá nha. 】Trình Tinh: "...... Vậy cô nói ra đi? Nếu chết thì tôi muốn chết cho rõ ràng."【Ngao ô! Báo cáo ký chủ, ngài vào nơi này để hoàn thành nhiệm vụ là mệnh lệnh của Cục Quản lí Số Mệnh Tinh Tế, tôi chỉ phụ trách chấp hành mệnh lệnh. Sau khi ngài hoàn thành công lược cũng như các nhiệm vụ mà hệ thống giao phó, có thể đổi lấy nguyện vọng. 】"Bao gồm cả việc tôi trở lại thế giới cũ với thân phận người sống?" Trình Tinh hỏi.Hệ thống trầm mặc một lát, chắc chắn nói: 【Có chút khó khăn, nhưng xác nhận có thể. 】Trình Tinh khó xử, hoàn thành công lược trong một tháng cũng quá khó khăn.Khương Từ Nghi là người phụ nữ luôn có sự đề phòng cao độ, muốn nàng buông bỏ cảnh giác để tiếp nhận mình, rất khó."Nhất định phải trong vòng một tháng mới được sao? Cô xem tôi đã mệt mỏi như vậy rồi, thương lượng chút đi?" Trình Tinh hỏi.【Ngao ô! Hoàn thành công lược trong một tháng sẽ thưởng ba nguyện vọng, theo thứ tự giảm dần. Nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ công lược trong vòng ba tháng, vậy thời gian được thiếp lập lại, cốt truyện sẽ quay ngược, ký chủ phải mang theo ký ức bắt đầu lại hành trình công lược. Cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ công lược trong ba tháng mới thôi. 】Trình Tinh: "......"Hóa ra cô vẫn là một NPC tiến vào thế giới vòng lặp à!Trong lòng Trình Tinh chửi bới vô số câu, nhưng cũng không quên chuyện chính của mình: "Vậy tôi trở về thế giới cũ có còn là Trình Tinh không? Các người nếu có thể cho thời gian thiết lập lại, cốt truyện quay ngược, thì dĩ nhiên cũng có thể làm tôi trở lại thời điểm chưa xảy ra tai nạn giao thông."Hệ thống lại một lần trầm mặc.Trình Tinh tắm rửa sạch sẽ, thay đồ ngủ xong, nhưng lại chậm chạp chưa rời khỏi phòng vệ sinh.Bởi vì cô cảm thấy dựa theo quán tính của hệ thống này, nhất định còn lời nói khiến người ta tức giận hơn, cô sợ không khống chế được cảm xúc mà đột nhiên hét lên, dễ dàng làm Khương Từ Nghi xem cô như người bệnh thần kinh.Lần này khoảng cách thời gian hơi dài, hệ thống mới hồi đáp:【Ngao ô! Theo lẽ thường mà nói thì có thể, nhưng Hàng Du Quan Số Mệnh phụ trách thế giới Chủ Thần vì đánh mất dữ liệu nên đang chịu phạt ở nhà tù Ngũ Hành Tinh Tế trong ba tháng, mà trong thời gian này, Trưởng lão Cục Quản lí Số Mệnh Tinh Tế phụ trách vận hành thế giới Chủ Thần. Trưởng lão tuổi tác đã cao, không thể hoàn thành những việc này, cho nên Văn phòng Tinh Tế mới tuyên bố thông tri, khả năng "quay ngược thời gian" của thế giới Chủ Thần tạm thời bị cấm dùng trong vòng nửa năm. 】Trình Tinh: "......???"Xưa nay Trình Tinh chưa từng tiếp xúc những chuyện này, giọng máy móc chỉ nói một lần trong đầu cô.Hơn nữa, hiện tại cô đang mệt mỏi cực độ, thật sự không hiểu ý của hệ thống: "Người làm việc ở Cục Quản lí Số Mệnh Tinh Tế như các người đều vô trách nhiệm vậy sao?"Hệ thống: 【...... Ngao ô!! 】"Tỏ ra đáng yêu cũng vô dụng." Trình Tinh nói: "Lúc này lòng tôi lạnh như tro tàn. Vừa nãy cô có ý gì? Nói ngắn gọn lại một chút."【Ngao ô! Ý tứ chính là trong nửa năm ngài không thể dùng khả năng "quay ngược thời gian". 】"Nói cách khác, cho dù tôi hoàn thành nhiệm vụ công lược, trở lại thế giới cũ của tôi, chỉ có thể là dựa theo tuyến thời gian hiện tại, tức là sau khi tôi đã chết?"【Ngao ô! Lý giải chính xác. 】"Vậy tôi chẳng phải là người chết sao? Tôi trở về có ích gì? Có thể báo thù sao? Ngăn cản mẹ tôi chết được à? Có thể ngăn kẻ tiểu nhân trộm bí quyết gia truyền nhà chúng tôi sao? Tôi trở về làm gì? Giả quỷ dọa người à!""Không đúng. Khi đó tôi không cần giả vờ, đã là quỷ rồi, mỗi ngày đứng phía sau Tô Gia Minh hút dương khí của hắn, hút đến khi khô queo có phải không? Cục Quản lí Số Mệnh Tinh Tế các người có phải thích kiểu báo thù như vậy không?"Trình Tinh gần như suy sụp, hệ thống trầm mặc.Một lúc lâu sau, Hệ thống mới nhỏ giọng nói: 【Ngao ô! Ngài cũng có thể lựa chọn hoàn thành nhiệm vụ công lược, sau đó ở lại thế giới này đủ nửa năm, đến lúc đó tôi sẽ sắp xếp cho ngài gói dịch vụ quay ngược thời gian và thiết lập lại cốt truyện. 】Trình Tinh: "......"Quả nhiên, con người phải phát điên mới đạt được sự cân bằng của thế giới.Trình Tinh lại hỏi: "Vậy tiến độ công lược của tôi được tính theo cái gì? Tôi nên làm thế nào mới có thể đạt được giá trị công lược? Còn nữa, tiền thưởng cô chuyển cho tôi ở chỗ nào?"【Ngao ô! Tiến độ công lược được tính dựa trên giá trị âm của mức độ chán ghét mà đối tượng công lược dành cho ngài. Dùng sự chân thành để được tha thứ, thông qua mọi quan sát, sự chân thành là phương thức giao lưu tốt nhất giữa người với người. Tiền thưởng được gửi vào thẻ ngân hàng của ký chủ, trong vòng hai ngày làm việc sẽ chuyển vào tài khoản và đồng bộ theo sự di chuyển của thế giới đang hiện diện. 】Trình Tinh kiểm tra một chút, quả nhiên tiền đã về tài khoản.Hệ thống cuối cùng cũng không bị mắng, vui mừng không ít, thậm chí chủ động hỏi: 【Ngao ô! Ký chủ còn có vấn đề gì không? 】Trình Tinh nhíu mày: "Từ từ, một vấn đề cuối cùng."【Ngao ô! Ký chủ đáng yêu xin cứ hỏi. 】"Cô vì sao mỗi lần nói chuyện đều phải thêm 'Ngao ô'? Là để mình đáng yêu hơn à?"【......】【Ngao ô! Ký chủ đáng ghét. Đây là thiết lập mặc định của tôi. 】【Ngao ô ngao ô!! 】Nếu bỏ qua âm thanh điện tử hơi chói tai kia thì hệ thống nhỏ này cũng khá đáng yêu.Trình Tinh có được câu trả lời, còn hoàn thành 10% tiến độ công lược, sự mệt mỏi cũng vơi đi ít nhiều, nghỉ ngơi một lát liền thận trọng bước ra cửa.Trong phòng truyền đến tiếng hít thở nhẹ nhàng của Khương Từ Nghi, ánh đèn đầu giường của nàng vẫn còn sáng.Trình Tinh vừa mới cẩn thận ngồi xuống sô pha liền nghe thấy Khương Từ Nghi thở dài, Trình Tinh còn tưởng rằng là mình quấy rầy giấc ngủ của nàng, cô dịu dàng mở lời: "Xin lỗi, kinh động đến cô rồi."Khương Từ Nghi nằm trên giường: "Không phải, tôi chưa ngủ."Trình Tinh kinh ngạc: "Tại sao? Chẳng lẽ tôi ở phòng vệ sinh đã làm ồn đến cô?""Không phải." Khương Từ Nghi mím môi, Trình Tinh chạy đến mép giường, thật dịu dàng nhìn chăm chú vào nàng.Khương Từ Nghi khựng lại, "Tôi muốn đi vệ sinh."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz