[BHTT] [EDIT] THÁI QUÁ - NHIỆT ĐÁO HÔN QUYẾT
CHƯƠNG 8
Đàn ông...chính hiệu.Cái ngắt quãng này của Lão Ngũ khiến Lộc Tri Vi có cảm giác như anh ta đang cố tình nhấn nhá, chỉ thiếu nước tô đỏ, in đậm, rồi gạch nghiêng cho nổi bật lên nữa thôi!Cạn lời, thật sự quá cạn lời.Ban đầu cô chỉ nghĩ hào quang này có vấn đề về giới tính, bây giờ trong mắt người khác cô lại bị biến đổi giới tính luôn mới ghê!Đây chắc chắn không phải là một cái hào quang đứng đắn gì rồi!Nghĩ đến đây, Lộc Tri Vi nhìn về phía bóng lưng của Tang Vãn Từ.【Chắc anh không định nói với tôi là, nàng cũng coi tôi là đàn ông đấy chứ?】Ứng Tức Trạch thì thôi cũng được.Nếu ngay cả Tang Vãn Từ cũng coi cô là đàn ông, thì chuyện này thật sự quá ngột ngạt.Vốn dĩ việc một cô gái thẳng như cô phải đi 'bẻ cong' một cô gái thẳng khác đã đủ áy náy lắm rồi, bây giờ lại còn bắt cô lừa gạt cả giới tính, bảo cô phải làm sao đây?Lộc Tri Vi: Hệ thống giết tôi đi cho rồi!Giọng của Lão Ngũ vẫn vô cùng thong dong: 【Sẽ không.】Mười ngón tay Lão Ngũ lướt trên bảng điều khiển, bận rộn không ngừng: 【Đây hẳn là một sự kiện ngẫu nhiên, lấy cơ thể làm đơn vị, chỉ có một bộ phận nhỏ bị lỗi phán định thôi, ví dụ như nam phụ Ứng Tức Trạch, bởi vì những người khác vẫn chưa xuất hiện tình huống phán định sai lầm.】Lão Ngũ nói thêm: 【Cô ngốc này, không nghe thấy lúc nãy Ôn Dao gọi cô là 'chị' à?】Lộc Tri Vi như bừng tỉnh khỏi cơn mê, lòng nhẹ nhõm hẳn đi. Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt "nhìn huynh đệ" của Ứng Tức Trạch, cô lại cảm thấy đau đầu.Không thể nào ngờ được, cuối cùng cô vẫn trở thành một "nam chính" đúng nghĩa.Lão Ngũ tỏ vẻ đồng cảm: 【Ráng chịu đi, ráng chịu một chút, tôi sẽ sửa lỗi phán định chỗ hắn nhanh nhất có thể.】Trong lòng Lộc Tri Vi chợt bùng lên một tia hy vọng.Ngay sau đó, Lão Ngũ lại nói: 【Nhưng vì loại lỗi này là lần đầu tiên xuất hiện, nên tôi cũng không biết khi nào mới sửa xong được, cho nên... Cố lên nhé, mẹ tin con.】Lộc Tri Vi: "..."Nếu cô có tội, thì đã có pháp luật trừng trị...Chứ không phải để hệ thống hành hạ thế này!Ứng Tức Trạch vẫn đang săm soi cô, từ đầu đến chân không bỏ sót một chỗ nào.Sau khi xem xét kỹ lưỡng, cậu ta thầm cảm thán trong lòng.Diễn viên đóng thế bây giờ đỉnh thật, nhìn không ra là con trai luôn, cũng may mà mình có hỏa nhãn kim tinh, lại thêm trực giác của đàn ông mới phát hiện ra được.Lộc Tri Vi không biết nên trả lời Ứng Tức Trạch thế nào.Nếu phán định đã bị nhiễu, thì có vẻ như cô nói gì cũng không thể lay chuyển được định kiến về giới tính của Ứng Tức Trạch.Nếu đã như vậy, thì cô còn lăn tăn làm gì nữa? Cứ nói thẳng là được."Tôi không phải diễn viên đóng thế." Lộc Tri Vi nói, "Tôi là nữ diễn viên."Ứng Tức Trạch sững người, rồi mời cô ra một góc nói chuyện.Lộc Tri Vi ngơ ngác đi theo.Vẻ mặt Ứng Tức Trạch vẫn phức tạp như cũ, sau vài giây im lặng, cậu ta hỏi một câu: "Anh Lộc, có phải anh có nỗi khổ tâm gì không?"Lộc Tri Vi ngơ ngác: "?"Ứng Tức Trạch nhíu mày: "Nếu không sao anh lại không thể thẳng thắn thừa nhận thân phận đàn ông của mình?"Lộc Tri Vi: "..."Thấy cô không trả lời, Ứng Tức Trạch cũng không biết đã tự mình tưởng tượng ra những gì, bỗng nhiên vỗ vỗ vai cô."Anh lớn hơn em, em gọi anh một tiếng 'anh' cũng không quá đáng. Anh Lộc, nếu có nỗi niềm khó nói, em cũng không ép anh. Nhưng anh đừng dùng thân phận này để làm chuyện xấu, nếu không em sẽ không giấu giúp anh nữa đâu, biết chưa?"Lộc Tri Vi: "..."Cứu mạng, cuộc đối thoại này vô lý đến mức chính cô cũng không biết phải nói tiếp thế nào!Ứng Tức Trạch trưng ra vẻ mặt "anh không cần cảm ơn em, anh em cả mà", rồi nghĩ ngợi một lúc, hỏi: "Anh Lộc, có phải anh quen Tang tiểu thư không?"Lộc Tri Vi thành thật nhưng có chút do dự: "...Một chút?"Ứng Tức Trạch: "?"Câu trả lời kiểu gì vậy?Ai lại đi quen người ta "một chút" bao giờ???"Vậy sao lúc nãy anh lại cười với người ta?"Lộc Tri Vi chậm rãi, nhưng lại rất đương nhiên mà đáp: "Cô ấy nhìn tôi, tôi lịch sự cười đáp lại, không đúng sao?"Cô ấy nhìn tôi.Bốn chữ này nhẹ bẫng lọt vào tai Ứng Tức Trạch, len lỏi vào tận trái tim, giống như một cây kim châm nhẹ vào cậu ta một cái, vừa đau lại vừa ngứa.Ứng Tức Trạch giật mình.Đúng vậy, lúc nãy rõ ràng là Tang Vãn Từ đã chủ động nhìn qua...Trong khi Tang Vãn Từ thậm chí còn không muốn liếc nhìn mình lấy một cái, phản ứng vô cùng nhạt nhẽo.Ứng Tức Trạch trầm ngâm không nói, một lúc lâu sau mới nhìn Lộc Tri Vi, cười nói: "Anh nói đúng. Vậy không có chuyện gì thì em đi trước, anh cũng cố lên nhé. Em tin chắc anh nhất định có thể trở thành diễn viên đóng thế giỏi nhất cả nước!"Lộc Tri Vi: "..."Cái này thì không cần đâu.Lộc Tri Vi nhìn theo bóng lưng Ứng Tức Trạch rời đi.Cô cảm thấy Ứng Tức Trạch người này, vừa lễ phép lại vừa có chút ngốc nghếch, thực ra tính cách cũng khá đáng yêu.Nghĩ như vậy, cô lại càng không thể hiểu nổi một người như thế, tại sao sau này lại biến thành một nhân vật đáng ghét như vậy.Rốt cuộc thì cậu ta có thể cứu được hay không?Lộc Tri Vi đút tay vào túi áo, đăm chiêu suy nghĩ.Bất kể có cứu được hay không, cô đều có thể thử một phen, hơn nữa làm như vậy cũng là đang bảo vệ Tang Vãn Từ.Chỉ cần có thể làm cho Ứng Tức Trạch hiểu ra rằng dưa hái xanh không ngọt, không còn cố chấp với Tang Vãn Từ nữa, mà chuyên tâm vào một mối tình lưỡng tình tương duyệt, hoặc là chờ "bạch nguyệt quang" về nước, hay chí ít là tập trung vào sự nghiệp, vậy thì mọi chuyện đều tốt đẹp.Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại...Nhiệm vụ thứ năm bao giờ mới đến?Trái tim đang khao khát được rút thăm trúng thưởng của Lộc Tri Vi, đã không thể kìm nén được nữa rồi!...Trước khi bấm máy, đoàn phim đã tổ chức một buổi đọc kịch bản, các diễn viên chính đều phải tham gia.Đất diễn của Lộc Tri Vi không quá nhiều, cũng không quá ít, nhưng vì là tỳ nữ thân cận của nữ chính, có vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy cốt truyện, nên cô cũng được tham gia buổi đọc kịch bản.Đội ngũ sản xuất của 《Phượng Tường》 đều là những người chuyên nghiệp và nghiêm túc, khiến người ta không nghi ngờ về chất lượng của tác phẩm.Chỉ cần diễn tốt, quay tốt, khán giả nhất định sẽ thấy được, họ sẽ không bao giờ phụ lòng bất kỳ một tác phẩm nghiêm túc và có trách nhiệm nào.Lộc Tri Vi ôm cuốn sổ tay ngồi ở một vị trí không mấy nổi bật, trong lòng dâng lên một cảm xúc dạt dào.Đã rất lâu, rất lâu rồi cô không được cảm nhận bầu không khí này, nó như một lời khẳng định rằng kẻ lang thang với giấc mơ dở dang ngày nào đã một lần nữa quay trở lại.Sau khi bắt đầu, Lộc Tri Vi tập trung cao độ, ngoài lúc đọc kịch bản ra thì không hề liếc nhìn Tang Vãn Từ thêm một lần nào.Hiện tại, cô không phải là nam chính muốn cứu vớt thế giới, mà là một học sinh một lần nữa quay lại giới giải trí, muốn chăm chỉ học hỏi và tiến về phía trước mỗi ngày.Ngược lại, Tang Vãn Từ lại vì hai lần gặp gỡ trước đó mà nhìn cô thêm vài lần.Nhiều lần nàng đều thấy dáng vẻ nghiêm túc ghi chép của cô, đôi mắt ấy rõ ràng viết lên tình yêu nồng cháy dành cho sự nghiệp này.Một con người như vậy, nóng bỏng như lửa, rực rỡ như mặt trời, e rằng không một ai trong số những người đang ngồi đây có thể sánh bằng.Tang Vãn Từ thu lại ánh mắt, cúi xuống lật xem kịch bản của mình.Như vậy cũng tốt.Bất kể có phải là fan của nàng hay không, chỉ cần sẵn lòng nghiêm túc đối đãi với sự nghiệp của mình là được.Đầu này Tang Vãn Từ vừa cúi mắt xuống, Lộc Tri Vi liền như có cảm ứng mà ngẩng đầu lên....Vừa hay bắt hụt.Lộc Tri Vi tò mò hỏi Lão Ngũ: 【Lúc nãy nàng có nhìn tôi không?】Lão Ngũ: 【Không biết, đang bận, không thấy.】Anh ta đang vui vẻ sửa lỗi.Nhưng điều làm Lão Ngũ vui không phải là việc sửa lỗi, mà là được sửa một loại lỗi lần đầu tiên xuất hiện. Dù cho cái lỗi này rất khó giải quyết, không phải một sớm một chiều là có thể sửa xong cũng không sao.Bản tính của anh ta vốn không thích những thứ lặp đi lặp lại, nhưng đã làm quản trị viên hệ thống thì không thể tránh khỏi việc gặp phải những chuyện lặp lại, dù không thích cũng phải cố mà làm.【Ờ, vậy anh cứ bận tiếp đi.】Lộc Tri Vi thu lại ánh mắt, tiếp tục lắng nghe biên kịch nói chuyện.Sự qua lại trong ánh mắt giữa Lộc Tri Vi và Tang Vãn Từ, lại bị Ứng Tức Trạch thu hết vào đáy mắt.Cậu ta len lén liếc nhìn Tang Vãn Từ bên cạnh, rồi lại nhìn Lộc Tri Vi đang chuyên chú nghiêm túc, sau đó nhớ lại hành động chủ động nhìn về phía Lộc Tri Vi của Tang Vãn Từ ngày hôm đó, trong lòng tức thì dấy lên vài phần nghi hoặc.Chẳng lẽ Tang Vãn Từ... thích mẫu người đàn ông nghiêm túc như anh Lộc?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz